Phần 7
Ào… ào… ào… Tiếng động ầm ĩ phát ra từ chiếc Tivi nơi góc phòng, trong cơn mê mải cả hai đã không để ý chạm phải cái điều khiển TV đang vứt lăn lóc trên giường. Tôi và chị giật mình sững sờ tỉnh lại, sau thoáng sừng sờ ấy, chị đẩy vội tôi ra rồi ngồi gục mặt vào hai bàn tay khóc nức nở…
Nhìn chị ngồi khóc… ngon lành, tôi hốt hoảng hết đứng lên rồi lại ngồi xuống, hai tay xoắn vào nhau miệng ấp a ấp úng không biết nói năng gì, mọi ngày tôi vốn rất tỉnh táo xử lý mọi việc mà giờ bối rối, luống cuống như gà mắc tóc. Thật lâu sau tôi mon men đến cạnh chị ấp úng!
– Thông… Thông… xin lỗi! Chị đừng giận Thông nha!
– …
– Chị… Thông…
– Kh… ông… Thông đừng nói nữa, cũng tại Hạnh nữa! Thông về đi nha, khuya rồi!
– Nhưng chị đừng giận Thông nữa có được không?
– Ừ, thôi… không sao đâu!
Tôi đi về mà lòng buồn bã cùng với lo lắng sau chuyện táo tợn vừa gây ra, lo chị sẽ giận, lo chị sẽ làm gì đó… liều. Lòng thấp thỏm không yên tôi dừng xe cách nhà chị khoảng trăm mét lấy máy ra nhắn tin!
– Thông xin lỗi! Tại Thông không kiềm chế được!
– Không sao đâu mà Thông!
– Không, T phải nói! Khi nãy T không dám nói, giờ T chỉ dám nhắn tin qua điện thoại thôi! Thực sự T và chị chưa quen nhau lâu, nhưng thời gian qua Chị để lại trong T rất nhiều tình cảm, không phải sau chuyện vừa rồi mà T nói thế đâu, T thề độc đấy!
– Này! H không đồng ý T thề độc kiểu ấy đâu! Phỉ phui cái miệng!
…
– Uh! Giờ này T cũng buồn lắm chứ! Sợ mất H, không ai cốc đầu T nữa!
– Cắn T chết bây giờ!
– Đây, cắn đi! Da T dày ai cắn gãy răng phải đi trồng lại răng đừng trách! Ít sợ lắm… he he…
– Ghéttttt!
– Ui, đừng nóng, nóng quá nó thành…”hot girl” đấy H!
– Tức quá rồi! Đừng để H bắt được không có H cắn cho không lớn nổi bây giờ!
– Cắn đi! T đang đứng trước cửa phòng đây này!
Tôi đã quay lại đứng trước cửa phòng chị từ lúc nào, cánh cửa mở tung. Trong ánh đèn ngủ mờ ảo chị đứng trước mặt tôi sững sờ, trên gương mặt xinh xắn ấy vẫn còn vương những vệt nước mắt chưa kịp khô! Chúng tôi im lặng đứng đó nhìn nhau thật lâu, rồi Chị chạy đến nhào vào vòng tay tôi. Cánh môi ướt đẫm của chị giờ tơi tả trong cánh môi của tôi, đôi tay của tôi ôm ghì lấy vòng eo nhỏ nhắn của chị áp thật chặt vào tôi, cơn mưa hôn từ tôi cứ thế trút lên cánh môi của chị, chị dần nhũn người đi trong vòng tay tôi.
Cả hai chúng tôi đổ ập xuống giường, vòng tay chị quấn quýt lấy cổ tôi gì vào chị, cơ thể mềm mại của chị chốc chốc lại cong lên mỗi khi đôi môi của tôi cắn nhẹ lên vành tai. Trong tôi chị như lả đi để mặc tôi làm gì thì làm. Bàn tay tôi bắt đầu không chịu được, nó lần mò từ bờ vai chị xuống đến bộ ngực căng tròn của chị, giờ đây không còn chiếc áo lót – chắc lúc tôi chạy về chị đã bỏ ra để chuẩn bị đi ngủ. Nó kéo tuột dây chiếc áo ngủ xuống để lộ ra hai gò bồng đảo trắng hồng có hai cái núm xinh xinh đỏ thẫm, một tay tôi ốp trọn lấy một bên ngực mà vẫn vũ, bên ngực còn lại bị đôi môi của tôi ngậm trọn cả một khoảng lớn mà mút mát, chiếc váy ngủ màu hồng mong mỏng bị xô lệch tốc cao lên một mảng để lộ ra cặp đùi tròn trắng nõn cọ vào chân tôi mát rượi.
Chị mê man quấn chặt lấy tôi, đôi bàn tay chị hết đưa lên xoắn xuýt ghì đầu tôi vào ngực chị lại đưa xuống xiết lấy tấm lưng của tôi, tôi tuột phăng chiếc áo phông ra khỏi người, ngực tôi và gò ngực chị dính chặt vào nhau. Vừa mải miết giày vò đôi môi của chị bàn tay tôi vừa đưa xuống luồn vào váy ngủ vuốt nhẹ từ đùi non chị lên cao dần, cao dần phía trên cho đến khi chạm đáy chiếc quần lót mỏng dính giờ đang ướt sũng. Rồi khi đôi bàn tay tôi lách qua được mép chiếc quần lót chạm vào khu làn da mềm nhũn nơi cửa mình chị, chị giật nảy người lên hổn hển bên tai tôi:
– Ư… yêu… yêu… Hạnh đi Thông!