Phần 3
Gần ngày con chị thi đại học, con nhỏ giúp việc xin tôi về quê mấy hôm để gặt lúa giúp gia đình, quê nó đang vào mùa gặt, nhà neo người nữa nên nó phải về giúp, nó tha lôi về những cơ man là sách báo cũ cho mấy đứa em, tôi chạy ra mua cho nó 1 bọc bánh kẹo bim bim to tướng, đưa nó ra bến tàu, lúc lên tàu nó còn ngoái lại dặn:
– Chú ở nhà nhớ chăm sóc chị em hộ em nhá! Về quê em mang quà ra cho.
Nó đi rồi tôi cũng thấy nhà văng vắng đôi chút, cũng may còn có con chị gánh đỡ cho việc nhà, thi thoảng có gì không hiểu con chị lại vác sách ôn sang hỏi tôi, vậy nên thì giờ vào TuoiNung.Com của tôi bị cắt giảm đi đáng kể vì phải tranh thủ giảng bài cho nó. Nhà có mỗi cái bàn học nó với tôi ngồi 2 cái ghế cạnh nhau thi thoảng mùi hương gì đấy rất lạ từ người nó thoáng qua mát rười rượi khiến tôi lại phải chun mũi lại mà hít thật sâu, thỉnh thoảng cựa quậy cái là đầu gối tôi lại chạm đùi nó, những lúc thế nó không phản ứng gì chỉ ngượng ngùng cụp mắt nhìn xuống…
Ở chung nhà vài bữa tôi đã bắt đầu thấy thinh thích nó rồi, cảm giác thích một người nào đó của 1 thằng giai mới lớn nó lạ lắm, cứ vừa ngường ngượng lại vừa muốn làm tới, nhưng lại không dám. Thi thoảng tôi chở nó đi… ăn kem giống như hồi trước tôi hay chở con em, con chị này khác con em ở cái tính ăn uống, có lẽ do mới quen tôi chăng? Nhưng nó ăn uống nhỏ nhẹ lắm, lần đầu tiên rủ nó chạy ra ăn kem cho mát nó từ chối mấy lần, sau tôi phải dọa không giảng bài cho nó nữa nó mới chịu.
Hai ngày thi rồi cũng trôi qua, hai hôm ấy tôi nhiệt tình làm thằng xe ôm đưa đón nó đến nơi đến chốn, mỗi buổi nó ra khỏi phòng thi xong tôi hỏi kết quả nó cũng chỉ dám ậm ừ, dáng như cũng không làm được mấy, chẳng giúp gì được nó tôi cũng chỉ biết an ủi nó cố gắng ở đợt 2 vậy! Bữa thi xong đợt 1 tôi bắt nó nghỉ nguyên 1 buổi chiều và buổi tối cho đầu óc nó thoải mái, cả tối hai đứa chở nhau lang thang lượn quanh thành phố cho nó xả xì – chét. Tầm 9 giờ trời đổ mưa như trút nước sau cả tuần nóng nực, tôi chở nó ngồi phía sau rúc vào áo mưa mà cứ run lên cầm cập vì bị ngấm nước mưa, nhiều đoạn phố bị ngập làm tôi phải liều mạng vít ga phóng vụt qua, nó sợ nên hai tay túm chặt lấy hông tôi, thi thoảng ngực nó áp sát vào lưng tôi… mềm mại và nóng hôi hổi. Hai đứa tôi mò về được đến nhà thì ướt sũng và lạnh run, cái áo của nó ướt nhẹp nên nhìn như thấy cả cái xu chiêng đang ẩn hiện lờ mờ. Sợ nó bị cảm tôi giục nó vào tắm nước nóng ngay, còn tôi cũng chui tọt vào phòng ngủ thay quần áo khô.
Vừa mới mặc được cái quần đùi thì tôi nghe 1 tiếng uỵch! Trong phòng tắm cùng với tiếng kêu “á ui!”… của con chị…
Ở đời nhiều lúc có những miếng bánh từ trên giời rơi đánh uỵch vào đầu mình, như tình huống của tôi lúc này này.
Tôi hốt hoảng nhảy bổ vào nhà tắm, lúc ấy vừa vội vừa hoảng nên cũng chẳng để ý đến cái câu “nam nữ thụ thụ bất tương thân”, đẩy tung cánh cửa phòng tắm thấy con chị ngã sõng xoài trên mặt sàn, tôi hốt hoảng nhảy vọt trở ra tim đập thình thịch, mặt xấu hổ đỏ rực bởi từ bé đến giờ tôi chưa bao giờ được trực tiếp nhìn thấy một thân thể thiếu nữ mà gần như không mặc gì. Nhảy ra xong tôi lại… hốt hoảng nhảy vào vì… con chị nó bị làm sao ý! Hình như là đi mưa lạnh về bị cảm thì phải, nó ngã trên sàn mặt mũi tái nhợt, trên người chỉ còn có mỗi cái quần lót là chưa kịp cởi ra để tắm, chắc mới kéo dở được một tẹo nên nó chỉ hơi trễ xuống dưới, nhưng cũng đủ để lộ ra nguyên một vùng bụng phẳng phiu kéo dài xuống phía dưới đến chỗ cái mép quần xilip chưa bị kéo hết xuống làm lấp ló một đám lông đen mượt, thân trên con bé để trần hoàn toàn, cặp ngực nó thây nẩy, tròn vo, hai cái núm hồng hồng và vẫn còn căng cứng vì vừa đi mưa lạnh về, nó quỵ soài trên sàn mắt nhắm tịt, chắc là vừa mệt vừa đau nên xỉu đi rồi!
Tôi cũng chẳng dám nhìn lâu, lưỡng lự một chút rồi đành xốc nách nó định đưa nó về phòng, nhưng người nó cứ mềm nhũn cả ra, phải loay hoay vất vả mãi mới bế xốc nó lên để mang ra khỏi nhà tắm. Lần đầu tiên trong đời giai được ôm một người con gái trong tay, nhất là lại gần như nude 100% cảm giác nó lạ lắm cơ, nó… như thế nào nhỉ! Nó hồi hộp, ngường ngượng, tim thì đập thùm thụp lại như lấm lét sợ có ai nhìn thấy (mặc dù nhà chỉ có mỗi 2 đứa). “Quãng đường” từ nhà tắm vào phòng chỉ chừng 3 – 4m mà tôi cứ lần khân mãi mới đi được tới đích.
Đặt con bé nằm xuống giường, tôi băn khoăn lưỡng lự quá vì trên người nó vẫn mặc nguyên chiếc quần lót còn ướt sũng chưa kịp cởi ra, nếu cứ để thế mà đắp chăn lên thì cũng không ổn tí nào, tôi chỉ dám kéo cái chăn đắp ngang ngang người nó còn nguyên từ mông trở xuống là để trống vì sợ… ướt chăn. Tôi túm lấy vai nó lay lấy lay để định gọi nó tỉnh dậy, nhưng lay mãi con bé cũng chỉ ừ hữ nho nhỏ rồi vẫn mê man không tỉnh, sau cùng đành phải đánh liều kéo cái quần ra khỏi người nó. Tôi run run nắm lấy mép quần lót của nó, tần ngần một chút rồi… nhắm tịt mắt lại và kéo xuống nhưng con bé đang mê man nên kéo được đến ngang đùi thì bị đùi nó đè lên mép quần nên không kéo tiếp được, tôi đành phải he hé con mắt ra… ngó xem rồi thò tay nâng đùi nó lên cho dễ kéo. Cơ thể tôi theo động tác kéo cứ nóng ran dần lên trước những gì hiện lên trước mắt. Làn da bụng phẳng phiu chạy suốt đến bên dưới là một vùng đám lông đen mượt, loăn xoăn bao bọc kéo đến cái phần múp míp hơi gồ lên, trên ấy là một cái khe hồng hồng đang chạy mất hút xuống phía hai cặp đùi tròn trịa săn chắc, tôi như thằng kẻ trộm sợ bị bắt quả tang, vừa lấm lét nhìn lại vừa ngượng. Rồi mặc dù không muốn một tí nào, nhưng lý trí tôi cũng tỉnh táo lại đôi chút để kịp kéo chăn đắp đến tận chân cho nó.
Mớ kiến thức về thuốc thang của tôi vốn không được nhiều, hồi còn ở nhà, mỗi khi bị cảm lạnh tôi chỉ nhớ là mẹ tôi hay lấy dầu gió xoa khắp người, 1 lúc nóng lên là sẽ dễ chịu ngay, cũng may nhà có mấy lọ. Tôi chạy đi tìm chai dầu gió mà cái “con cu” của tôi nó cứ lúc la lúc lắc không chịu hạ xuống sau màn kích thích vừa rồi.
Khổ nhất cho tôi là lúc tôi phải xoa dầu cho nó, lúc đầu tôi chỉ dám kéo cái chăn xuống khỏi cổ nó chút xíu, đủ để xoa từ thái dương xuống đến cổ, xong đến khi xoa dầu vào lưng nó tôi phải để nguyên chăn như thế lật sấp nó lại, rồi xoa dầu đến đâu kéo chăn xuống đến đấy mà xoa, của đáng tội! Tôi vừa xát dầu vào lưng nó vừa run bắn cả người…
Đã bao giờ bạn có cái cảm giác vừa hồi hộp, vừa… sương sướng, lại vừa sờ sợ chưa? Riêng tôi thì có rồi đấy, như lúc này nè! Chả biết xưa Đường Tăng trải qua mấy kiếp nạn gặp yêu tinh ổng có sương sướng + sợ sờ như tôi hay không nữa, nhưng hiện giờ cứ mỗi lần bàn tay tôi chạm vào làn da của con bé là lại có cảm giác như gai ốc tôi nó chạy từ gáy đến tận… đuôi!
Thú thực, lúc đầu tôi còn cố vừa xoa vừa ngoảnh đầu ra chỗ khác để tránh không khỏi nhìn nó, nhưng về sau cái cặp mắt “mất dạy” của tôi nó không chống được sự hấp dẫn từ tấm lưng trần của con bé nên nó cứ phải dán tịt xuống vùng lưng nó. Đôi bàn tay tôi mải miết lúc mạnh, lúc nhẹ lướt qua cái gáy trăng trắng, cái vành tai mịn màng, xoa dần xuống hai bên vai, xuống hông rồi trượt dần xuống phía cặp mông tròn căng thây nẩy. Các Bác đừng tưởng bở nhé! Tôi chỉ dám “trượt xuống phía đấy” mà thôi chứ xoa đến thắt lưng con bé là tôi lại hoảng hốt rút tay xoa lên phía trên như thể là nếu xoa quá xuống tí nữa thì có con gì nó… cắn mình vậy. Nhưng mà dưới hai bàn tay tôi cảm giác tuyệt vời lắm, làn da con gái vừa mịn, vừa mát, cái eo cong cong nhỏ ơi là nhỏ. Con bé bị tôi xoay nằm sấp gương mặt nghiêng sang một bên, được xoa dầu một lát nóng người lên nên trông da mặt nó hồng hào hẳn. Từ hôm nó đến nhà tôi, tôi mới chỉ nhìn lướt nó chứ chưa lúc nào dám nhìn kỹ vì… ngại, giờ tranh thủ lúc con bé không biết gì tôi mới có dịp ngắm kỹ gương mặt nó, đôi mi của nó vừa dài vừa cong, mũi kha khá cao, nhất là cái miệng, hồng hồng, mọng mọng, hai khóe môi hơi cong cong như lúc nào cũng muốn hờn dỗi một ai đó. Tôi tò mò đưa bàn tay lên ngập ngừng định chạm vào đôi môi của nó, bất chợt… RENGGGGGGGGGGGGGGGGG!!!
Tôi giật đánh thót cả người, chim cò thụt ráo cả lại, tim đập thình thịch! Khốn nạn thân tôi thế không biết! 11 – 12 Giờ đêm rồi còn có ai đó gọi vào máy cố định. Vội vã kéo chăn lại đắp cho con bé tôi chạy ra phòng khách để nghe máy.
Con bé ở quê gọi điện ra cho tôi, nó lo tôi một mình ăn uống không đầy đủ, nó lo tôi ham chơi thức khuya, nó lo tôi… Hơ! Con này ngu vật! Nó về quê mà nó quên là còn có chị nó đang ở đây (cho tôi “chăm sóc”) hay sao mà dặn lắm thế! Sau một hồi dặn dò lê thê nó còn dám chốt lại 1 câu rằng thì mà là vớ vẩn nó lên nó giết thịt ăn dần. Bố khỉ! Đứa nào “giết” đứa nào còn chưa biết a!
Đêm ấy, lần đầu tiên trong đời tôi được “ngủ” với 1 đứa con gái. Là như này: Sợ nó có chuyện gì (nhỡ nó… chết chẳng hạn) thì bỏ mẹ! Nên tôi đành thức ngồi trông nó, thức được chừng 1 tiếng đồng hồ tôi mệt quá, phần vì cũng vừa bị ướt bị lạnh như nó, phần vì nãy giờ trải qua mấy cơn hốt hoảng, kích thích nên tôi mệt đến rã cả người ra! Tôi đành đẩy con bé vào nằm sát tường, rồi lấy cái gối ôm dài dài chẹn giữa hai đứa, chăn của tôi giờ đang đắp cho con chị nên tôi lấy cái chăn mỏng của con em để đắp, mà lạ lắm nhé! Cái chăn của con em nó có mùi gì… thơm thơm, ngửi rất khoái chứ không hôi như cái chăn của tôi, xong tôi ngả lưng nằm sang phía bên kia mà… ngó con chị đang nằm mê mệt. Nằm trông chừng nó được chục phút, mắt tôi cứ díu dần díu dần lúc nào không hay…
Tôi hấp háy tỉnh giấc khi bình minh chiếu vào tận giường ngủ, phải lơ ngơ mất một lúc tôi mới nhớ ra đại khái chuyện đêm qua, trên giường ngủ giờ chỉ còn trơ lại 1 mình tôi với cái gối ôm và 1 cái chăn đã được gấp gọn gàng! Trong phòng bếp, con bé đã dậy từ lúc nào và đang lúi húi đun nấu cái gì đấy, chuyện xảy ra đêm qua khiến tôi ngượng quá! Không biết khi tỉnh dậy thấy không còn mảnh vải nào trên người, con bé có nghĩ tôi đã thế này thế nọ với nó không nhỉ!?
Nhưng cũng chả lẽ lại nằm lì trong phòng tránh mặt nó chăng? Mà nằm thì nằm đến bao giờ? Tôi cứ nằm miên man suy nghĩ mãi… Rồi “cái khó ló cái… ngu”! Tôi chợt ôm đầu kêu dữ dội, con bé đang nấu ăn trong phòng bếp vội quăng đũa chạy tọt vào hốt hoảng nhìn tôi, được thể tôi càng ôm đầu kêu rên như sắp… die đến nơi, con bé cuống quýt túm tay tôi lay lấy lay để miệng lắp bắp:
– … Anh… anh… bị làm sao thế???
Nó càng hỏi, càng lay tôi càng vật vã tợn, chừng dăm phút tự “hành hạ bản thân” mình thực sự tôi cũng cảm thấy đuối sức nên tiếng kêu cũng nhỏ dần, tôi giả vờ “nhiệt tình” lắm nên giờ cái mặt tôi cũng tái dại đi, mà mặt nó nhìn cũng… tái xám luôn, chắc tưởng tôi sắp… bay lên nóc tủ ngắm gà chăng!? Hai tay ôm đầu tôi thều thào… đau… đau quá… Con bé vội gạt hai tay tôi ra rồi hai bàn tay nó ra sức xoa thái dương cho tôi, trời ơi! Đôi bàn tay xinh xinh của nàng… toàn… mùi… nước… mắm!!!
Con bé hình như đã quên chuyện đêm qua rồi thì phải, hoặc ít nhất là nó cũng không nỡ mang tôi ra kết tội trong lúc tôi “thập tử nhất sinh” như thế này nên nó nhiệt tình xoa hai thái dương cho tôi, chừng mươi phút không chịu được mùi nước mắm từ tay nó tôi đành bảo:
– Thôi! Anh đỡ nhiều rồi, cảm ơn em!
Con bé dừng tay nhìn tôi có về lưỡng lự, tim tôi bắt đầu đập thùm thụp! Chết mẹ rồi, chắc nó sắp “xử” tôi chuyện đêm qua đây! Nó ngập ngừng nhìn tôi mấy lần rồi lí nhí…
– Không có gì đâu! Em cũng cám ơn anh hôm qua đã đánh cảm cho em!
Tôi thở đánh phào 1 cái, rồi cố vớt vát thêm:
– Anh xin lỗi vì hôm qua… Nhưng như thế anh mới xoa dầu cho em được.
– Không sao đâu ạ! Em phải cảm ơn anh mới phải ạ!
Hai chúng tôi cứ “khách sáo” cảm ơn qua cảm ơn lại một hồi, rồi coi như hoà. Tôi đánh liều nắm lấy tay nó, nó hơi giật mình rồi cũng để yên không rút ra. Nhìn vào đôi mắt tròn, trong veo mà ướt rượt của nó mà như thấy có cái gì đó nhẹ nhàng… thắt lại trong ngực tôi.
…
Tối đó đang ngồi cắm auto kiếm thế thì Chị Hà (chị con Bác ruột) gọi tôi ra quán cafe gần nhà. Chị em nên tôi đánh nguyên cái quần đùi với cái áo phông le te chạy ra, ra đến nơi thấy ngượng quá! Bà ấy đang ngồi chém với Cô Hạnh – cô giáo dạy Anh văn hồi trước tôi đã kể. Hoá ra trước kia 2 bà này học cùng khoá chơi với nhau, giờ thấy tôi học ngu quá bà ý nhờ Chị Hạnh kèm tôi. Thật! Đang tự do tự dưng giờ 1 tuần bị kìm kẹp mất 2 buổi tối! Nhưng thôi, dù sao thì sự cũng đã rồi, vả lại học cùng với “người tình trong mộng” thế này thì còn gì bằng! Một phần là bị chị tôi gò ép, một phần là vì… đi uống cafe chứ không phải lên lớp nên chị Hạnh ăn mặc ” mát mẻ” ghê! Cái áo phông bó gò lấy bộ ngực căng đầy như muốn bung ra, cổ áo lại hơi rộng nên nguyên cả một khoảng… trắng bóc, bà ấy lại chơi thêm cái váy bò ngắn tủn hủn khoe cặp đùi thon dài trắng nuột, ngồi cafe mà lúc nào cũng khép chặt vào nhau khiến tôi chỉ ước gì được… kẹp tay vào trong ấy! Tôi không nghĩ ngoài giờ lên lớp bà ấy trang điểm trông xinh như thế, nhìn gương mặt trắng mịn, cặp môi hồng mọng chỉ muốn cắn thật mạnh vào đấy mà nhai, mà nuốt. Thế nên chả mất thời gian lắm tôi đã gật như con bổ củi mà đồng ý với phương án kèm cặp của 2 bà ấy.
Chừng đâu 9 giờ hơn gì đấy chị Hà bảo tôi chở chị Hạnh về cho biết nhà để tuần sau còn bắt đầu học. Ngồi vắt chéo sau xe tôi bà ấy sợ ngã lộn cổ hay sao mà cứ tì vào lưng tôi như thể tình nhân vậy, chả thấy bà ấy ngại gì sất! 2 chị em vừa đi vừa chém gió… véo von thi thoảng tôi lại ăn 1 cái cốc đến váng cả đầu vì tội… ngố!
Nhà nằm trong ngõ nhỏ, Hạnh chỉ ở có một mình, bố mẹ bên Canada hết chắc 1 – 2 năm nữa chị cũng sang theo, giờ đang làm hồ sơ nên đi dạy cho vui. Đến nhà định quay về luôn thì chị bảo dắt xe vào sân rồi lên cài lại cho chị cái flash của máy tính mấy hôm nay bị lỗi vì biết tôi cũng có thạo một tí về máy móc.
Phòng ngủ của đàn bà có khác, cái gì cũng hồng hồng, lại thơm thơm nữa, mà gọn gàng chứ không luộm thuộm như nhà tôi, Bà này sưu tập gấu bông hay sao ý, cứ như vườn thú Thủ Lệ vậy!
Cái số tôi hình như có duyên với… TuoiNung.Com thì phải các Bác ạ! Ở nhà tôi đã bị con bé nó mò trộm vào TuoiNung.Com, giờ máy của “cô giáo thân yêu” tôi cũng thấy TuoiNung.Com trong lịch sử duyệt web. Chắc bà này quên không xóa trước khi đưa máy cho tôi sửa.
Bỏ tôi chỏng trơ lại loay hoay với cái máy tính bà ấy chuồn xuống tầng 1 làm cái gì đó, một lát sau tôi đang bấm bấm cài cài, thì giật mình vì bị vỗ nhẹ vào vai, tôi quay lại… Ui, bà ấy đứng sau tôi, tay cầm cốc nước cam, trên người đã thay bộ đồ ngắn cũn khi nãy bằng bộ váy ngủ lướt thướt, không mỏng nhưng cũng đủ để chiếc quạt nơi góc phòng mỗi lần thổi qua là lại hằn lên những đường cong của cặp đùi và bộ ngực không mặc áo lót cứ nhô hai cái núm nho nhỏ lên.
Tôi chẳng dám nhìn lâu, mất lịch sự chết đi được! Cũng may khi nãy có mặc quần sịp nên giờ bên dưới cũng chỉ thấy tưng tức chứ chưa đến nỗi gây ra chuyện gì xấu hổ. Không dám nhìn chị nhưng trong đầu tôi lại hiện về cái giấc mơ được “cưỡng hiếp” chị đêm ấy, nhưng ngoài đời chị xinh và hấp dẫn hơn trong giấc mơ nhiều!
Chỉ thế thôi nhưng cũng đủ làm mặt tôi nóng ran lên, chắc thấy mặt tôi đỏ nên chị hỏi:
– Sao thế nhóc?
– Không sao đâu ạ, trời nóng quá!
– Ừ, chắc tí lại mưa thôi, cài xong chưa em?
– Xong chị! Chạy vù vù rồi, thôi em về đây.
– Ừ, uống cốc nước đi cho mát đã.
Uống vội uống vàng cốc nước cam chị pha (tí sặc), tôi chào chị rồi xách xe chạy như… ma đuổi, mặc dù còn muốn ở lại lắm nhưng…
Chị còn dặn với theo:
– Đi từ từ thôi, về đến nhà nhớ nhắn tin cho chị.
– Vâng… – tôi trả lời như thằng bị hết hơi.
Chạy được nửa đường trời lại mưa to, tôi mò về đến nhà đã 11 giờ hơn. Con bé chị vẫn đứng ngoài ban công nghịch nước mưa, thấy tôi loạch xoạch mở cửa nó chạy ra nhìn tôi, cái nhìn như dò hỏi.
– Anh đi xuống quán cafe có tí việc, mưa to quá! – Tôi giải thích qua quýt cho xong. – Sao em chưa đi ngủ đi? Còn mệt không? Khuya rồi đấy!
– Dạ! Em hết mệt rồi, anh ướt hết rồi này!
Nói xong nó chạy vụt vào nhà tắm lấy ra cái khăn bông tắm, tôi đưa tay định cầm lấy thì nó bảo:
– Anh ngồi xuống để em lau đầu cho không lại cảm như hôm qua.
Tôi ngoan ngoãn ngồi xuống salon, nó đứng từ phía sau trùm cái khăn lên lau đầu cho tôi, đôi bàn tay nó giờ thơm phức mùi dầu tắm, thỉnh thoảng lại chạm nhẹ vào bên má, bên cổ tôi. Tôi lim dim thả lỏng người tận hưởng cảm giác dìu dịu mà cứ muốn nó kéo dài như thế mãi, rồi không kìm được, 2 bàn tay tôi đưa lên cầm lấy đôi bàn tay nó ghì xuống ấp lên trước ngực tôi. Con bé thoáng hốt hoảng giãy giụa nhưng tôi giữ rất chặt nên nó chỉ có thể giãy nhè nhẹ rồi thôi, mái tóc nó giờ rủ xuống cọ vào cạnh má tôi thơm thơm… đê mê. Tôi ghét cái tựa lưng của ghế salon – ngăn cách hoàn toàn tôi với nó, chứ nếu không… Có lẽ tôi sẽ giữ thế cả đêm nhưng chỉ lát sau con bé rút tay lại, lí nhí nói:
– Anh nghỉ đi, em cũng đi ngủ đây.
Tôi còn đang trong cơn “phê” chưa kịp có phản ứng gì thì nó đã dợm bước đi, rồi như ngập ngừng đắn đo gì đó, bất chợt từ phía sau tôi con bé vụt cúi đầu… thơm vào má tôi… cái thơm rất nhẹ như có như không, xong nó chạy vụt vào phòng và đóng chốt cửa lại, để lại tôi bần thần đến sững sờ trên ghế!
Có lẽ tôi sẽ còn ngồi ở đó bần thần đến sáng nếu cái điện thoại không rung ào ào trong túi quần, giật mình vội mở ra xem… a… new messenger…
– Về đến nhà chưa nhóc?
– Em về rồi! Chị đang làm cái gì mà giờ này chưa đi ngủ vậy!
– Thì đang nằm nhắn tin cho nhóc chứ làm gì! Chị khó ngủ quá! Có bị ướt không?
– Như chuột chị ạ! Sao chị không cố ngủ đi? Thức đêm nhiều ảnh hưởng đến… nhan sắc đấy!
– Dẻo mỏ! Ăn nói kiểu này bao nhiêu đứa “chết” với nhóc rồi?
– Nhiều lắm chị, tụi nó xếp hàng theo em đông như… đi đưa đám ma ấy!
– Khiếp! Trình “tự sướng” cao nhỉ! Mà này nhá, chị sợ ma lắm, đừng có nhắc đến ma, không có hôm nay chị thức nguyên đêm đấy!
– Thế ạ! Em xin lỗi! Em không biết, thôi để em send cho chị mấy cái truyện của Nguyễn Ngọc Ngạn để chị nghe cho dễ ngủ nha!
– Đập chết bây giờ! Người ta đã sợ còn hay doạ! Có muốn ngày mai bị cốc sưng đầu lên không?
– He he… em xin! Đầu em giờ nổi lên toàn cóc với ổi đây này! Chị “ban tặng” cả đấy!
– Thôi, biến đi tắm rồi đi ngủ đi không có ốm bây giờ.
– Vầng… G9!
Vẫn còn muốn chat với chị một lúc nữa nhưng… thôi, cứ từ từ đã! “Hà nội không vội được đâu!”. Tôi ngồi đó nhưng trong đầu lại hiện lên hình ảnh khi nãy chị mặc cái áo ngủ mềm mại bị gió quạt thổi vào hằn lên những đường cong hấp dẫn, mũi tôi như còn đọng lại cái hương thơm thoang thoảng từ cơ thể chị! Tôi đang tự hỏi, giờ này chị đang nằm sấp hay nằm ngửa trên giường để nhắn tin cho tôi nhỉ! Ôi, một người đàn bà xinh xinh, một căn phòng nho nhỏ ấm cúng, giá mà..!