Phần 89
Tôi đứng ở ngoài cửa nhìn Khả Hân giãy giụa dần dần yếu đi, không biết là vì khí lực của cô đã từ từ tiêu tán không chống đỡ nổi, hay là vì trong lòng cô đang từng chút một tiếp nhận Tư Kiến cầu hoan.
“Ừm… không… đừng… Ah…” Đôi môi của Khả Hân một lần nữa được giải phóng, vẫn phát ra thanh âm cự tuyệt, chỉ là giữa những thanh âm này xen lẫn tiếng rên rỉ, mà những tiếng rên này ẩn chứa một ít sảng khoái.
Lúc này tôi phát giác thân thể cô tựa hồ như mẫn cảm hơn nhiều, Tư Kiến chỉ đơn giản vuốt ve và hôn môi đã làm cho cô động tình như thế? Trước kia cô không phải như vậy, chẳng lẽ tiền đề của tình dục điều kiện tiên quyết là phải có tình yêu và ở chỗ sâu nhất trong nội tâm cô đã thay đổi cảm xúc đối với nó?
“Hừm…” Lúc này Khả Hân cự tuyệt càng lúc càng ít, tiếng rên rỉ xen lẫn ở giữa càng lúc càng nhiều, sắc mặt trở nên đỏ bừng, hô hấp cũng càng lúc càng dồn dập. Hai tay Tư Kiến đặt ở trên hai vú cô không ngừng bóp, cặp vú đầy đặn săn chắc ở trong tay nó không ngừng biến hóa hình dạng như bột nhồi. Đồng thời, tôi phát hiện hai chân nó từ từ chen vào giữa hai chân cô. Hai chân cô vốn đã khép lại, bởi vì cô biết giữa hai chân là cấm địa của mình, cho nên ngay từ đầu theo bản năng đã kẹp chặt, nhưng bây giờ nó dựa vào lợi thế trọng lượng và tư thế để đẩy hai chân vào giữa hai chân của cô một cách dễ dàng.
Lông mày của Khả Hân cau chặt lại, trên khuôn mặt rất chật vật. Khi hai chân cô bị mở ra, lông mày của cô đã giãn ra, bởi vì cô biết rằng nỗ lực vừa rồi cũng vô ích, cuối cùng vẫn bại trận, hai chân cô tách ra chấp nhận số phận. Cùng lúc đó, dương vật của Tư Kiến không ngừng cọ xát trên cái váy ngủ của cô, ở giữa hai người đã tách ra rồi. Thân cây dương vật đã trở nên cực kỳ cương cứng, nó đạt đến độ cương lớn nhất, đầu rùa cỡ quả trứng không ngừng tiết ra chất nhờn trên cái váy ngủ của cô, khắp nơi đều dính đầy chất nhờn.
Hai phút đã trôi qua, đây là một trận chiến dài, Tư Kiến muốn dùng thời gian và thủ pháp tán tỉnh để xua tan những bức xúc và giãy giụa cuối cùng của Khả Hân, phương thức luộc ếch trong nước ấm này thực sự có hiệu quả, bởi vì sức giãy giụa của cô đang dần dần yếu đi. Cuộc đấu tranh này quả thật đang giảm từ từ.
Cuộc đấu tranh lần này không giống như lần đầu tiên của hai người. Lần đầu tiên Tư Kiến hoàn toàn dùng sức mạnh, Khả Hân cũng rất cự tuyệt, mà hiện tại tình cảnh đã hoàn toàn khác, hai người không biết phát sinh quan hệ bao nhiêu lần, lúc này động tác của nó không còn thô bạo như lần đầu tiên, vừa mềm mại vừa kiên quyết, mà cô cự tuyệt cũng không phải rất mà là bảy phần cự tuyệt, ba phần nghênh hợp.
“Tư… Tư Kiến… đừng… có làm… tối nay, được không? Ah…” Khả Hân vốn đang ý loạn tình mê lúc này mở mắt ra. Chỉ là trong mắt không còn sự kiên định nữa, ngữ khí mang theo một tia thương lượng và cầu xin, cô có vẻ như vô lực.
Tôi và Tư Kiến đều có thể nhìn ra trong ánh mắt cô chỉ còn lại một tia đấu tranh cuối cùng, khi tia đấu tranh này biến mất, mọi thứ tiếp theo sẽ như nước chảy mây trôi.
“Mẹ, đêm nay mẹ để cho con một ngày kỷ niệm trọn vẹn, vừa rồi ở vũ trường xem như là phần dạo đầu, bây giờ là phần chính…” Lúc này Tư Kiến hôn hít sờ mó đã rồi, cũng cảm thấy được tình huống sấp chính mùi. Trải qua nỗ lực vừa rồi, mẹ nuôi cũng chỉ còn lại tí xíu lý trí đấu tranh, mà phần cuối còn lại, không phải dựa vào tán tỉnh khiêu khích là có thể loại bỏ hoàn toàn, còn cần lời nói của nó thêm vào và thái độ của nó, cho dù chỉ một ánh mắt.
“Cái này… ừm… ừm… ừm…” Sau khi Khả Hân nghe những lời của Tư Kiến, sững người một chút, nói ra từ “cái này” với một chút do dự trên mặt, không biết là do dự nên cự tuyệt và đối phó với những lời này của nó như thế nào, hay là do dự có nên tiếp nhận “đề nghị” này của nó hay không. Nói tóm lại tâm đang do dự, thì miệng đã bị nó chặn lại, cho dù cô có cự tuyệt cũng không nói được.
Mà trong quá trình này, Khả Hân vẫn mở to hai mắt, trong ánh mắt cô bắt đầu mang theo khẩn trương và bối rối, tựa hồ như còn có một tia không muốn. Cô thút thít, miệng đã bị Tư Kiến hôn dính lại, kiên trì như vậy một hồi lâu, đôi mắt cô từ từ nhắm lại, tựa như một nàng tiên đã khuất từ từ nhắm mắt lại, lúc này cô không còn linh hồn, chỉ là một cái “xác biết đi” mặc cho người bày bố và đâm sẽ.
Lúc này, mọi chuyện đã thành hiện thực, có lẽ Khả Hân biết rằng dù thế nào Tư Kiến cũng sẽ thành công tối nay, tiếp tục cự tuyệt đã không còn ý nghĩa gì. Cũng có lẽ trong nội tâm cô đã động lòng, đối với khả năng tình dục của nó đã hoài niệm và khuất phục, tự thuyết phục mình sa đọa một lần nữa, bỏ qua khẩn trương về những gì xảy ra tiếp theo.
Tư Kiến vừa hôn môi Khả Hân, vừa bóp hai vú cô, hai chân đứng bất động ở bên giường, kiên quyết ngăn hai chân cô không cho khép lại. Sau khi hôn một hồi, hai tay nó rời khỏi hai vú cô, duỗi đến háng mình, sau đó trực tiếp tuột quần xuống, bởi vì môi nó không thể rời khỏi môi mẹ nuôi, cho nên nó không thể ngồi xổm xuống, vì vậy vì chiều dài của cái quần, nó chỉ tuột đến đầu gối, nhưng thế này đã đủ rồi, nó bộc lộ cái mông đầy lông, lông mu dày đặc ở háng, dương vật to và dài không giống người bình thường và cái bìu đen nhánh có nếp nhăn, tất cả các thiết bị đều không có bất kỳ che đậy nào.
Sau khi Tư Kiến cởi quần, hai tay hướng lên trên, mà trong quá trình hướng lên, hai tay nó kéo làn váy ngủ Khả Hân lên, cặp đùi thon thả và mịn màng của nàng từ từ lộ ra, lúc đầu chỉ có phần dưới đầu gối, từ từ tới gốc đùi, sau đó là quần lót, rồi đến háng, đến eo nhỏ… Lúc cô lộ ra quần lót, rõ ràng tôi thấy được chỗ nắp quần lót đã ẩm ướt, vết ẩm không cần đoán cũng biết là cái gì.
Trong quá trình này tựa hồ như Khả Hân đang giãy giụa với cuộc đấu tranh cuối cùng còn sót lại, hai chân vặn vẹo vài cái, nhưng có Tư Kiến ngăn chặn, hai chân vặn vẹo chỉ vô ích, giống như tượng trưng. Nó chỉ vén cái váy ngủ của cô đến thắt lưng rồi dừng lại, bởi vì bộ phận quan trọng nhất đã lộ ra.
Có lẽ Tư Kiến không muốn nghe những lời cự tuyệt của Khả Hân, hoặc có lẽ những lời từ chối của cô đã ảnh hưởng đến hứng thú của nó vào lúc này, miệng nó vẫn hôn lên miệng cô, hôn thật chặt, không cho cô nói ra một câu nào.
Sau khi Tư Kiến vén váy ngủ của Khả Hân lên, ngón trỏ của bàn tay phải chạm nhẹ vào âm hộ của cô, xuyên qua lớp quần lót, bộ phận ngứa ngáy riêng tư của mình bị chạm, thân thể cô phát ra một cái run nhỏ, hơn nữa khi nó chạm vào mật huyệt của cô, tôi có thể thấy rõ ràng mông của cô ép lên giường căng chặt, có thể thấy rõ ràng cánh mông đang căng ra và thả lỏng biến hóa đường nét.
Ngón trỏ của Tư Kiến chỉ cách quần lót vuốt ve mật huyệt của Khả Hân một chút, đã tạo thành kích thích lớn như vậy cho cô, bởi vậy có thể thấy được lúc này thân thể của cô đã hoàn toàn đắm chìm trong dục vọng, vì ngón trỏ của nó vuốt ve mật huyệt của cô. Lúc nó nhấc ngón trỏ lên thế mà đã dính một chút chất nhờn lấp lánh, kéo lên một sợi tơ thật dài giữa quần lót và ngón tay, cuối cùng theo ngón tay rời xa, sợi tơ này mới không cam lòng đứt ra.
Ái dịch của Khả Hân đã làm ướt cái quần lót, âm đạo đã tiết ra một lượng lớn chất nhờn, mà mã nhãn của Tư Kiến cũng tiết ra đủ chất nhờn, giữa hai người đã sẵn sàng bao dung và cọ xát lẫn nhau. Nó cũng không có giơ ngón tay ra trước mắt để xem, chỉ dựa vào xúc giác có thể cảm nhận được điều đó, đã đến lúc chín muồi, thời gian để thực hiện bước tiếp theo.
Lúc này tôi mới từ từ di chuyển bước chân, nhưng hai chân đã cứng ngắc và tê dại, ý thức của tôi muốn khống chế hai chân để di chuyển, chỉ là lúc này phảng phất như nó đã không còn tri giác, không còn dính trên người mình nữa. Mà nơi tôi bước tới không phải là cửa chính mà là cửa phòng Tư Kiến, không biết tại sao tôi lại muốn đi tới đó, lúc này bước chân của tôi cứng ngắc, loạng choạng còn mang theo một tia do dự.
Cửa phòng cách tôi càng lúc càng gần, mà bóng dáng của hai người càng lúc càng rõ ràng, hơi thở nặng nhọc của hai người, cũng như tiếng mũi thỉnh thoảng phát ra của cô cũng càng lúc càng rõ ràng.
Tôi sẽ làm gì? Chẳng lẽ chỉ để đến gần hơn để nhìn rõ hơn sao…