Phần 71
Bàn tay của Khả Hân rất mềm và rất dịu dàng, bởi vì đang tắm rửa, lòng bàn tay ướt đầy nước, tuy rằng tay cùng âm đạo của nàng cảm giác chênh lệch rất xa, nhưng khi bàn tay nóng bỏng của nàng nắm lấy dương vật của Tư Kiến, nó vẫn dựa vào ý thức còn sót lại trong đầu không khỏi nhún nhún háng, lần này nhún nhún và vừa rồi giật giật có khác biệt, tốc độ nhún nhanh hơn, biên độ cũng lớn hơn, như thể coi lòng bàn tay nàng trở thành âm đạo, nhún nhún bơm.
Khả Hân cảm nhận được Tư Kiến đang bơm, ánh mắt nàng tương đối phức tạp hơn, có vui mừng, như nhiều hơn là ưu thương và áy náy, cảm giác tội lỗi này bao gồm cả với tôi, một bên là tội lỗi với chồng một bên là bứt rứt với con trai nuôi. Việc nó bơm không khiến cho nàng rụt tay mình lại, mà còn cố gắng để cho tay mình cố định, thuận tiện cho dương vật ở trong lòng bàn tay bơm, phương pháp này coi như nàng đang dùng tay thủ dâm cho nó, chỉ là tay nàng không động, mà là nó động.
Chỉ là loại cảm giác này lúc bắt đầu thì tương đối sảng khoái, nhưng theo thời gian từ từ trôi qua, dương vật sẽ cảm giác được độ khô và rát, dù sao lòng bàn tay không phải là âm đạo, âm đạo có thể tiết ra chất nhờn giúp bôi trơn, lòng bàn tay thì không.
Quả nhiên, qua một hai phút sau, động tác bơm của Tư Kiến không khỏi chậm lại, hơn nữa lông mày nhíu lại, miệng há ra muốn hít thở, trông có vẻ rất khó chịu, đồng thời đầu rùa cũng bị cọ xát khô ráo đỏ bừng.
Nhìn thấy bộ dáng này của Tư Kiến, Khả Hân cũng hiểu được chuyện gì đang xảy ra, dù sao lòng bàn tay của nàng cũng cảm giác được sự khô ráo. Nó đã ngừng bơm, hiện tại nếu tiếp tục không phải là hưởng thụ, mà là thụ hình. Cảm giác được nó dừng lại, nàng không khỏi thở dài, trong mắt hiện lên một tia thất vọng.
Đúng vậy, lúc mới bắt đầu Tư Kiến bơm trong lòng bàn tay của nàng, trong mắt nàng hiện lên một tia thư thái thả lỏng, có lẽ nàng cho rằng nếu nó ngây ngốc coi lòng bàn tay của nàng là âm đạo rồi xuất tinh, như vậy chẳng những mình hoàn thành chuyện này, còn có thể tránh cho mình không bị sa đọa và thất thân. Nhưng hiện tại rốt cục nàng cũng biết làm như vậy chỉ là trò hề, lòng bàn tay của mình rốt cuộc cũng không phải là âm đạo.
Chỉ là Khả Hân không từ bỏ hy vọng cuối cùng của mình, nàng dùng tay kia chà lên âm hộ của mình, sau đó bôi chất nhờn lên lòng bàn tay đang nắm dương vật của Tư Kiến, rồi sau đó lại bôi lên đầu rùa. Phương pháp này của nàng chắc chắng có thể làm tăng khả năng bôi trơn lòng bàn tay để giảm tình trạng khô dương vật của nó.
Khả Hân đang cúi đầu nhìn xuống làm tất cả những điều này mà không phát hiện lúc này Tư Kiến đã mở mắt ra, hơn nữa còn cúi đầu nhìn tất cả những gì nàng đang làm. Lúc này nó cũng đã thanh tỉnh, ít nhất là nửa thanh tỉnh nửa mê mang, vừa rồi quá trình bơm làm cho nó nhớ lại thêm một chút.
Ban đầu vốn Tư Kiến nhìn Khả Hân như một người xa lạ, vừa rồi cùng nàng thân thiết, phần nhiều là cái giống thân thiết nam nữ hơn, hiện tại rốt cục đối với nàng, nó sinh ra một tia cảm giác thân mật quen thuộc, có lẽ nó đã cảm thấy được nữ nhân trước mặt là người quan trọng nhất của nó, là người nó quan tâm nhất.
Sau khi Khả Hân làm xong mọi việc, liền chờ Tư Kiến tiếp tục bơm, chỉ là nàng cúi đầu chờ thật lâu, cũng không thấy nó có động tác gì, có lẽ còn cần phải tự nhắc nhở mình, nàng không khỏi nhẹ nhàng xoa bóp lần nữa, hơn nữa nhẹ sục sục, bao đầu rùa không ngừng cọ xát với đầu rùa và rãnh vương miện, chỉ là nàng sục thật lâu, nó cũng không có bất kỳ động tác nào. Lúc này nàng mới ngẩng đầu lên nhìn nó, chỉ là vừa nhìn nàng liền ngây người, bởi vì nàng phát hiện lúc này ánh mắt của nó đã hoàn toàn khác, trong mắt vốn mê mang và xám xịt ban đầu, hiện tại trở nên tương đối sáng sủa, ít nhất ánh mắt cũng linh hoạt hơn, chỉ còn một ít mê mang còn tồn tại trong mắt nó.
“Tư Kiến, con có nhớ mẹ không? Mẹ là mẹ của con đây… con có nhận ra mẹ không?” Khả Hân không để ý đến những thứ khác, vội vàng buông dương vật của Tư Kiến ra, hai tay nâng hai má nó vội vàng hỏi.
Chỉ là Tư Kiến không có lập tức trả lời mà tiếp tục nhìn nàng, tuy rằng trong mắt vẫn còn mang theo nghi hoặc, nhưng đã có một chút ấn tượng, tựa hồ như nó vẫn chưa nắm bắt được cái gì. Hai người nhìn nhau một hồi, sau đó nó cúi đầu nhìn xuống bộ ngực nàng, theo xuống dưới nhìn bụng dưới nàng, sau đó là háng có lông mu, hai chân mảnh khảnh thon dài, đôi chân ngọc trắng nõn tiêu chuẩn mượt mà, hết thảy đều quá quen thuộc.
Tư Kiến kiểm tra cơ thể trần truồng của Khả Hân từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên, mặc dù nàng cảm thấy thẹn, nhưng dù sao nàng cũng đã bị nó nhìn qua rất nhiều lần rồi, cho nên vẫn có thể áp chế, nàng càng thêm chờ mong, hy vọng nó có thể khôi phục lại bộ dáng bình thường trước kia.
“Á…” Đột nhiên Khả Hân kêu lên một tiếng kinh hô.
Thì ra Tư Kiến trầm tư một hồi, liền mạnh mẽ kéo Khả Hân vào trong lòng, gắt gao ôm thật chặt nàng không buông tay. Cằm của nàng tựa vào vai của nó và cằm của nó cũng đặt trên vai của nàng, nàng đã bị cái ôm không chút kẽ hở của nó làm cho ngây người, trong khi nó thì ôm nàng nhắm hai mắt lại, hai má không ngừng cọ trên vai và tóc nàng, đây là biểu hiện gắn bó lưu luyến nhất.
Khả Hân không biết hiện tại Tư Kiến rốt cuộc đã khôi phục đến trình độ nào, nhưng loại biểu hiện này có ý nghĩa gì nàng rất hiểu. Có lẽ trong quá khứ, khi nó nói một ít lời lưu luyến yêu thương, nàng chỉ cho rằng nó nói dối và nói những điều vô nghĩa, một đứa nhỏ biết thế nào là tình yêu, cho dù nàng thật sự là “mối tình đầu” của nó, không phải có câu nói như vậy sao: Tình đầu căn bản chưa hiểu được tình yêu. Vì vậy, lúc đầu, những ý tưởng không thực tế của nó trong mắt nàng chỉ là trò chơi, là những ý tưởng hay thay đổi khác thường của một cậu bé, nhưng lần này nó bỏ nhà ra đi, sau khi trở về tinh thần lại bị tổn thương và bây giờ đối với nàng thâm tình ôm và dán mặt một cách trìu mến, không thể nghi ngờ đều là hiện thực nhất.
Cảm giác được tất cả những điều này, Khả Hân cảm thấy rất vui mừng, đồng thời cũng cảm thấy khổ não, vui mừng là vì nó thật sự rất yêu người mẹ này, đã vượt qua tình cảm mẹ con, con trai càng yêu mình, có người mẹ nào mà không thích, có người mẹ nào mà không muốn nhận được nhiều tình yêu từ con trai mình hơn!
Nhưng Khả Hân cũng rất khổ não, dù sao tình yêu của nó dành cho nàng đã thay đổi về chất, nàng là người đã có chồng, không có khả năng gả cho con trai mình, nếu như mình ngầm đồng ý, sẽ chỉ hại cho nó cả đời. Đây là một vấn đề khó khăn cho bất kỳ người mẹ nào.
Khả Hân cứ để Tư Kiến ôm như vậy. Sau khi nó ôm nàng một hồi, bắt đầu vuốt ve tấm lưng ngọc mịn màng của nàng, lúc này những giọt nước trên người hai người từ từ trượt xuống, những giọt nước còn sót lại phản chiếu ánh đèn trên đỉnh đầu, ánh sáng chói lọi làm thân thể hai người trở nên lấp lánh như thế, hai mẹ con trần truồng ôm lấy nhau.
Theo Tư Kiến tiến bộ, hô hấp của nó càng lúc càng dồn dập hơn, hơi thở ra thổi bay mái tóc bên tai Khả Hân. Cảm nhận được hô hấp nóng bỏng của con trai, ánh mắt nàng càng lúc càng mờ đi, cảm giác tội lỗi và tình thương dành cho nó đang từng chút một thay đổi vào lúc này. Vừa rồi nàng bôi chất nhờn từ âm hộ trợ giúp bôi trơn lòng bàn tay, chứng tỏ trong quá trình vừa rồi nàng đã sớm động tình, tuy rằng trước kia nàng lần lượt cự tuyệt và phản kháng nó chèn vào, nhưng mà tia khoái cảm tuyệt vời khi bị chèn vào, đã luôn được bắt nguồn từ phần sâu nhất trong tâm trí của nàng.
Kích thước tráng kiện, độ cứng như sắt thép, bơm lâu và lượng xuất tinh khổng lồ, đây là những điều mà Khả Hân chưa từng trải nghiệm trước đây. Nam nhân sắc ở miệng, nữ nhân sắc ở lòng, tình cảm của nữ nhân không cần nói ra, phản ứng của cơ thể mới là chân thật, nhớ lại cái đêm lần đầu tiên nàng bị nó cưỡng hiếp và bắn vào trong, phản ứng của cơ thể vào lúc đó mãnh liệt như thế nào, tâm lý kiên định đôi khi không khống chế được thân thể mẫn cảm!
“Á…” Theo Khả Hân lại kêu lên một tiếng kinh hô, thân thể Tư Kiến đột nhiên nghiêng tới trước, thân thể nàng bị nó đẩy tới trước, tấm lưng ngọc gắt gao dựa vào vách tường nhẵn nhụi, nhưng trước khi lưng ngọc tựa vào vách tường, tay của nó còn đang vuốt ve lưng nàng đã chặn lưng va vào tường và tránh bị thương tổn.
Khi Khả Hân lùi về phía sau, tuy rằng khoảng cách rất ngắn, hai chân nàng trong lúc cất bước mở ra, dương vật cương cứng của Tư Kiến đã vô tư chen vào giữa hai chân nàng. Sau khi nàng dựa vào vách tường, phản ứng theo bản năng là duỗi thẳng hai chân mình, nhưng vào lúc này giữa hai chân nàng lại kẹp lấy thanh thịt nóng bỏng của nó.
“Ah…” Cảm nhận được hơi nóng ở dưới đùi và thân cây đụng phải môi âm hộ ngứa ngáy của nàng, Khả Hân phát ra một tiếng nỉ non nhớp nháp mà xúc động lòng người. Toàn bộ cơ thể của nàng, bao gồm cả đầu đều tựa vào vách tường, đầu của Tư Kiến rụt lại ngay khi nàng dựa vào tường, đôi mắt nó lại mở ra, chăm chú nhìn vào mắt nàng khi nàng tựa vào vách tường.
Bởi vì kinh hách mà nhắm mắt lại, cảm nhận được một hồi kinh hãi, Khả Hân mở mắt ra, thấy đôi mắt trong veo và rực lửa của Tư Kiến. Đúng vậy, lúc này tựa hồ như nó đã khôi phục lại trí nhớ, đôi mắt có vẻ rất thanh minh, vừa mới dựa vào vai nàng dán mặt nhắm mắt lại, nó dùng khoảng thời gian đó điều chỉnh lại tất cả trí nhớ của mình, nó nhớ lại quá khứ và hiện tại, rất ngắn ngủi, vốn thời gian nó bỏ nhà cũng rất ngắn, chỉ cần nàng gợi ý cho nó một chút nó liền khôi phục lại ý thức. Chỉ là sau khi khôi phục lại ý thức Tư Kiến lại trở nên càng thêm “nguy hiểm”, bởi vì sau khi thanh tỉnh nó lại trở về tính “cầm thú” với người mẹ nuôi trước đây của mình.
Khi Khả Hân nhìn thấy ánh mắt Tư Kiến, đương nhiên nàng cũng hiểu được điểm này, chỉ là lúc này nàng không có khiếp đảm nữa, chỉ có vui mừng. Không có chuyện nào tốt hơn sự phục hồi của nó.
Hai người nhìn nhau, như thể đang suy nghĩ lựa chọn kế tiếp sẽ phát sinh ra sao, họ đang mắt nhìn mắt với nhau, từ trong ánh mắt đối phương phán đoán ý đồ. Theo thời gian đối diện gia tăng, trong mắt hai người đều không hẹn mà cùng lộ ra một tia căng thẳng, Tư Kiến sợ Khả Hân sẽ cự tuyệt, còn nàng sợ nếu lại xảy ra chuyện, nó lại cưỡng bức mình, có lẽ lần đầu tiên của hai người đã sinh ra bóng ma trong lòng nàng, thân thể mẫn cảm của nàng không thích cảm giác bị ép buộc.
Thời gian lại trôi qua từng chút, Khả Hân không chắc liệu Tư Kiến có thật sự khôi phục lại trí nhớ hay không. Tôi cũng không biết trạng thái tinh thần chính xác hiện tại của nó, là người ngoài cuộc, tôi cho rằng lúc này nó đã bình thường, nhưng nàng là người quan tâm đến nó thì loạn, làm cho nàng mất đi khả năng phán đoán chính xác thường ngày.
Cuối cùng, Khả Hân không muốn đối diện với nó nữa, nếu mình đã không xác định được tình huống hiện tại, hơn nữa cũng biết vì nó mình sẽ cống hiến mọi thứ, cho nên chuyện kế tiếp nàng đã chấp nhận số phận của mình. Nàng là người đầu tiên nhắm mắt lại, giống như đã trở thành người đẹp ngủ trong rừng, tùy ý thân thể trần trụi bị bất kỳ nam nhân nào đối mặt hưởng dụng, vô luận hưởng thụ như thế nào, nàng cũng đã “ngủ say”, sẽ không có bất kỳ phản kháng nào. Nàng nhắm hai mắt lại, đây là ám chỉ rõ ràng hơn bất kỳ lời nói nào, nó vừa mới hồi phục không lộ ra biểu tình mừng rỡ, có vẻ rất bình thường và thờ ơ.
“Chụt…” Đang lúc Khả Hân khẩn trương thở ra khí thể trong miệng, đôi môi đỏ mọng của nàng lại bị chặn lại, không phải bởi những thứ khác, mà là môi Tư Kiến. Nó hôn lên môi nàng, hai tay lại đặt lên cặp vú, cùng lúc đó, dương vật bị nàng khéo léo kẹp ở giữa hai chân ngập ngừng bơm qua lại, tốc độ bơm rất chậm, biên độ cũng rất nhỏ, tựa hồ như nó đang đánh giá ý định và điểm giới hạn của nàng.
Thời gian trôi qua từng phút nhưng trong quá trình này Khả Hân không có một tia cự tuyệt, tuy rằng không có chủ động, nhưng lại tùy ý để Tư Kiến làm gì thì làm. Ý thức được điều này, nó để một tay chà xát ngực nàng, tay kia lướt qua ngực, sau đó bắt đầu từ từ trượt xuống dưới…