Phần 69
Sau khi Khả Hân nghĩ qua nghĩ lại, mũi ngửi ngửi mùi tinh dịch trên mặt và trên tóc cách mũi nàng quá gần. Mùi tinh dịch nam khiến cho cô cảm thấy rất khó chịu, không được tự nhiên, tuy rằng mùi vị này làm cho nàng cảm giác được rất quen thuộc. Cuối cùng nàng nhìn Tư Kiến, phát hiện nó đang nhắm mắt ngủ, hơn nữa nhớ lại bộ dáng ngơ ngác vừa rồi của nó, dường như không biết gì về những kích thích bên ngoài, nàng thở dài, sau đó bắt đầu cởi bỏ đồ ngủ trên người, cơ thể nàng mặc áo ngực và quần lót bại lộ ra ngoài.
Áo ngực và quần lót trên người Khả Hân không phải là bikini, nhưng mặc trên người nàng lại đẹp hơn cả bikini, âm hộ và cái mông vểnh lên được bọc trong cái quần lót trông càng thêm hấp dẫn, áo ngực bình thường chỉ che được một phần bộ ngực đầy đặn của nàng, hơn phân nửa thịt cầu vú toàn bộ lộ ra, dưới áo ngực nâng lên, bộ ngực càng thêm đầy đặn và phòng lên, hơn nữa cầu vú phản xạ ánh đèn chiếu xuống từ trần nhà, làm nổi bật làn da trắng nõn non nớt mịn màng như sữa của nàng, toàn bộ thân thể có vẻ lấp lánh.
Khả Hân cởi đồ ngủ ra, do dự một hồi rồi ném nó vào máy giặt, vừa rồi sự do dự dường như là nàng đang suy nghĩ có nên sử dụng bộ đồ ngủ này hay không, cho dù giặt sạch có lẽ sau này nàng cũng sẽ có khúc mắc tâm lý, có thể sẽ có ác cảm trong lòng, cả ngày mặc bộ đồ ngủ bị tinh dịch Tư Kiến ô nhiễm qua. Chỉ là nàng suy qua nghĩ lại vẫn luyến tiếc cái bộ đồ ngủ này, bởi vì bộ đồ ngủ này là chồng nàng mua cho nàng vào ngày 8 tháng 3 năm ngoái, mặc dù đồ ngủ đã bị ô nhiễm tinh dịch của nó, nhưng nàng vẫn muốn giữ lại bên mình cho nên phải được giặt sạch kỹ lưỡng.
Khả Hân mặc quần lót và áo ngực, nhìn Tư Kiến đang nhắm mắt, cuối cùng bặm môi và cởi khuy phía sau cái nịch vú ra, chỉ vừa mới cởi khuy nịch vú, không đợi nàng làm động tác khác, bộ ngực đầy đặn nhất thời liền bật tung ra khỏi cái nịch vú. Bộ ngực vẫn bị trói buộc nãy giờ nhất thời bật ra ngay lập tức, hai vú của nàng nhảy tưng tưng vài cái, bầu vú đầy đặn phát ra một trận sóng thịt, núm vú màu hồng phấn run lên. Bộ ngực của nàng mặc dù mất đi sự nâng đỡ của nịch vú nhưng hoàn toàn không bị chảy xệ mà rất thẳng tắp, núm vú chĩa thẳng tới trước.
Sau khi Khả Hân cởi nịch vú ra, lại khom lưng nhấc chân cởi quần lót, lộ ra cặp mông căng tròn và môi âm hộ màu hồng, cộng thêm lông mu thưa thớt, toàn bộ thân thể của nàng đã không còn một mảnh vãi. Sau khi cởi hết đồ, nàng thoải mái thở phào, một tuần này nàng cũng giống như Tư Kiến, cơ bản không cởi đồ để ngủ, chỉ là hoàn cảnh sinh hoạt của nàng sạch sẽ hơn nó rất nhiều, cho nên trên người nàng không có một chút dấu vết dơ bẩn, lúc này không có đồ gò bó, nàng cảm thấy được sự thoải mái, thư thái và hòa giải bớt mệt mỏi.
Sau khi khỏa thân, Khả Hân quay đầu lại nhìn Tư Kiến một lần nữa, trong lúc đó nó còn đang nhắm mắt ngủ, nàng thở phào, sau đó buông hai cánh tay đang che ba điểm của mình.
“Sùy…” Vòi sen được bật lên, dòng nước từ vòi phun lên mặt Khả Hân, sau đó dọc theo mặt và tóc chảy xuống, chảy khắp người nàng, tinh dịch trên đầu bị nước rửa sạch, sau đó nước và tinh dịch hỗn hợp chảy qua toàn thân nàng xuống tới chân, bị nước cuốn trôi một cách tự nhiên, cuối cùng chảy vào trong cống thoát nước. Nàng rửa sạch cơ thể của mình, không phát hiện khi mở vòi sen đã phát ra tiếng nước, tiếng nước đánh thức một con sư tử đang ngủ say, không, phải nói là một con sói đói đang ngủ say!
Lúc vòi sen được bật lên, Tư Kiến vốn đang nhắm mắt ngủ như bị giật mình và kích thích, lập tức mở mắt ra, theo bản năng nhìn nơi phát ra thanh âm, nó thấy trong hơi nước mông lung có một mỹ nhân trần trụi đang quay lưng với nó.
Lúc này mỹ nhân đang tắm, mái tóc thẳng tắp được dòng nước gội sạch dán vào tấm lưng ngọc mịn màng, vòng eo mảnh khảnh lấp lánh, xuống dưới là bờ mông tròn trịa to lớn vểnh lên, tiếp theo là hai chân thon dài thẳng tắp, phía dưới là đôi chân ngọc bóng loáng như gương. Ánh mắt mông lung của Tư Kiến rốt cục cũng xuất hiện một tia thanh minh, trong mắt mang theo hồi ức, thân thể trần trụi này vì sao lại quen thuộc như vậy? Dường như ký ức bị giấu ở chỗ sâu thẳm nhất trong nội tâm nó bị đánh thức.
Tuy rằng Tư Kiến còn chưa hoàn toàn khôi phục lại thanh tỉnh, nhưng trong ánh mắt mê mang của nó bắt đầu tích góp dục vọng tình dục. Vô luận là thanh tỉnh hay ngốc nghếch, dù sao nó cũng là một nam nhân bình thường, bản năng nam tính làm cho nó không khỏi động tình, hô hấp bắt đầu trở nên dồn dập, sắc mặt từ từ ửng hồng, hết thảy, đều xuất phát từ bản năng nguyên thủy nhất của nhân loại.
Tư Kiến từ từ đứng dậy từ trong bồn tắm, nước và bọt từ trên người chảy xuống, nó mơ mơ màng màng bước qua bồn tắm đứng trên sàn nhà, nước chảy xuống từ trên người Khả Hân chảy qua hai chân ngăm đen của nó, thâm nhập vào gót chân.
Cách thời gian Tư Kiến xuất tinh đã qua ước chừng mười phút, năng lực khôi phục tình dục cường đại của nó lúc này mới được thể hiện ra ngoài. Dương vật của nó lại đứng thẳng tắp, không cần ngoại lực chống đỡ, chỉ dựa vào kết nối của gốc dương vật và độ cứng, làm cho dương vật 20 cm vểnh lên thẳng đứng, không có chút nào triểu xuống. Nó đi tới Khả Hân từng bước một, đầu rùa trên đỉnh dương vật cách ngọc thể nàng cũng càng lúc càng gần.
Tất cả hành động của Tư Kiến đều có âm thanh phát ra, chỉ là thính giác của Khả Hân đã bị vòi sen trên đầu ảnh hưởng, nàng hoàn toàn không nghe tiếng động lạ phát ra phía sau mình, vẫn còn đang tranh thủ để tắm rửa sạch sẽ thân thể mình. Tuy rằng nàng đã rửa sạch tinh dịch trên người, nhưng thân thể đã một tuần không có tắm, nàng muốn dành nhiều thời gian hơn để rửa sạch bản thân, đồng thời để giảm bớt sự mệt mỏi.
Tư Kiến từ từ đi tới sau lưng Khả Hân, từng chút từng chút di chuyển bước chân, trong mắt mang theo mê ly, mê mang, hồi ức, càng nhiều hơn là dục vọng, duy chỉ thiếu sự thanh tỉnh. Lúc này nó vẫn chưa tỉnh táo lại, mà nhân vật chính khác trong nhà tắm là nàng, lúc này nàng không biết sau lưng mình có một sinh vật đực đang từ từ tới gần.
Tư Kiến từ từ đi tới sau lưng Khả Hân, lúc này khoảng cách không tới 20 cm, đương nhiên đây là nói đến khoảng cách giữa thân trên của hai người, mà giữa hai người có thêm một vật thể, đó là dương vật của nó. Thân thể hai người tuy không có chạm nhau, nhưng dương vật kia lại dài hơn 20 cm, lúc này đầu rùa đã áp sát vào mông của nàng, mông nàng không ngừng rung nhẹ vì động tác tắm, tùy thời có thể quét qua đầu rùa của nó bất cứ lúc nào và một phần nước chảy trên người nàng đã bắn tung lên người nó.
Tại thời điểm này nếu Khả Hân quay đầu lại một chút, cho dù chỉ một chút là có thể nhìn thấy Tư Kiến ở sau lưng, nhưng nàng không có quay đầu.
“Á…” Theo tiếng kinh hô của Khả Hân, Tư Kiến ôm nàng từ sau lưng, hai tay nó thuận thế đặt lên hai vú nàng, nhẹ bóp, mọi thứ đều xuất phát từ bản năng của nam nhân, mà háng nó đã cùng mông nàng dính chặt vào nhau, dương vật không có cắm vào. Dù sao nàng đang đứng thẳng, nó cũng đang đứng thẳng, nếu như không tìm được góc độ tinh xảo, dương vật của nó không cách nào thuận lợi cắm vào âm đạo nàng. Khi nó ôm lấy nàng, theo rãnh mông nàng đè lên trên bìu, nửa khúc trên của dương vật vừa khít với rãnh mông của nàng.
“Tư Kiến, con làm gì vậy? Mau… buông mẹ ra…” Khả Hân bị bất ngờ, bị dọa nhảy dựng lên, quay đầu lại nhìn Tư Kiến, liền nhanh chóng giãy giụa. Chỉ là nó gắt gao ôm nàng từ sau lưng, chiều dài hai tay của Khả Hân căn bản không cách nào co lại, ngay cả rút tay lại để đẩy nó đều rất miễn cưỡng cho dù bắt được hai tay nó, bởi vì vấn đề góc độ uốn cong cánh tay, nàng cũng không thể sử dụng được khí lực.
“Mẹ ơi… làm tình với con đi… con yêu mẹ…” Đang lúc Khả Hân giãy giụa, trong dòng nước ào ào truyền ra lời nói đứt quãng của Tư Kiến, nó nỉ non, thay vì la hét, rất an tĩnh nói. Nghe những lời này của nó, thân thể nàng đang giãy giụa lập tức an tĩnh lại.
“Tư Kiến, con…” Lúc này Khả Hân vội vàng quay đầu lại nhìn Tư Kiến, mặt hai người cách gần nhau, nó thực đã nói chuyện!
Phải biết rằng bộ dáng vừa rồi của Tư Kiến còn làm cho Khả Hân thương tâm khổ sở không thôi, thậm chí nàng đã chuẩn bị kế hoạch tồi tệ nhất để trị liệu cho nó, nàng không ngờ lúc này nó đã nói “Mẹ ơi”, hai từ này đã lâu nàng không được nghe… “Làm tình”, đây là thủ phạm đã gây ra chuyện giữa hai mẹ con đã làm cho nó trở thành như thế này… “Con yêu mẹ”, đó là lời tỏ tình của nó với nàng. Nó chưa bao giờ bày tỏ tình yêu với nàng, nhưng bây giờ nó đã nói ra ba chữ này.
Lúc này Khả Hân lại mừng rỡ như điên, nàng quên mất hoàn cảnh của mình, vì một tia thanh tỉnh của Tư Kiến mà cao hứng hẳn lên. Tuy rằng không biết bao lâu nó mới có thể hoàn toàn khôi phục, nhưng đây là một khởi đầu tốt, có lẽ rất nhanh nó hồi phục lại cũng không chừng. Phải biết nó vừa mới về nhà chưa đến hai tiếng, hiện tại đã gọi nàng bằng mẹ, làm sao không khiến cho nàng vừa rồi còn sầu khổ áy náy không thôi, mừng quýnh lên như vậy?
Chỉ là sau khi cao hứng qua đi Khả Hân phải đối mặt với tình huống hiện tại, nó đã ôm nàng, hơn nữa hai tay đang nhẹ nhàng vuốt ve bóp bóp hai vú của nàng.
“Tư Kiến nè, con buông mẹ ra trước đi?” Thừa dịp Tư Kiến còn chưa có động tác điên cuồng nào khác, Khả Hân nhẹ giọng nói với nó, đồng thời nàng chịu đựng hai tay nó bóp vuốt ngực của nàng, cái loại vuốt ve âu yếm này làm cho nàng có chút tâm viên ý mã.
“Mẹ… làm tình… đừng giận… buồn…” Tư Kiến chỉ nhàn nhạt nói, như thể đang đáp lại Khả Hân, cũng tựa như đang lẩm bẩm với chính mình. Nó chỉ nói ngắn ngủi 6 chữ, nhưng mỗi chữ đều đại biểu cho hàm nghĩa và hồi ức của hai người, 6 chữ này giống như là một câu thoại, giải thích tất cả nguyên nhân nó bỏ nhà đi. Bộ dáng nó không phải giả vờ, dù sao nó vẫn là một đứa nhỏ, tâm linh rất yếu ớt, không kiên cường như người lớn, sự kích thích mà nàng cho nó cộng thêm bảy ngày kích động này, làm cho tinh thần của nó đã suy sụp.
Nhìn bộ dạng của nó, Khả Hân không khỏi lại giật giật mũi muốn khóc, chỉ là cuối cùng nàng nhẫn nhịn xuống.
“Tư Kiến, là mẹ… không đúng… mẹ sai rồi… mẹ không nên… không nên đối xử với con như vậy… con có nghe mẹ nói không?” Sức bóp của Tư Kiến tựa hồ như càng lúc càng lớn, ngực bị ép khiến cho Khả Hân có chút hụt hơi, cho nên nàng vừa nói vừa phải điều chỉnh hô hấp. Chỉ là lần này nó không có bất kỳ phản ứng nào, phản ứng duy nhất là hô hấp càng lúc càng dồn dập, hai gò má càng lúc càng đỏ.
Thấy Tư Kiến không có đáp lại, Khả Hân nhìn thẳng vào khuôn mặt say sưa của nó, trong mắt hiện lên sự do dự và suy tư, tựa hồ như nàng đang làm ra một quyết định, đột nhiên nó có một tia thanh minh, đây cũng không phải thỉnh thoảng, mà là bởi vì nó lại nhận được kích thích, vì sự kích thích xuất tinh vừa rồi và vì sự kích thích về sự trần trụi của nàng vào lúc này. Bởi vì quan hệ tình dục cấm kỵ mẹ con mà nó rơi vào tình trạng này, như vậy nhân tố có thể khiến cho nó tỉnh táo lại có phải có liên quan đến quan hệ cấm kỵ mẹ con này hay không?
Có lẽ điều đó đã chứng minh câu nói: Muốn mở chuông thì phải là người buộc chuông và Khả Hân chính là người đã buộc chuông Tư Kiến.
Khả Hân nhìn Tư Kiến một cách từ ái và rối rắm, trong khi nó thì nhắm mắt lại và hưởng thụ sự đầy đặn và mềm mại bộ ngực của nàng, cùng lúc đó háng nó bắt đầu đung đưa trái phải, dương vật kẹp ở giữa mông nàng cọ xát làm cho nó rất thoải mái. Nếu như là lúc thanh tỉnh bình thường, có lẽ nó đã sớm không kiềm chế được lấy dương vật cắm vào trong cơ thể nàng, nhưng lúc này tinh thần của nó không được tốt lắm, thần trí không được minh mẫn, tựa hồ như không chỉ quên đi quá khứ, mà còn quên cả cách quan hệ với người khác giới.
Cái vòi sen vẫn phun nước như cũ, dòng nước vẫn chảy xuôi trên người hai người, trong nhà tắm có tiếng nước, trong tiếng nước có tiếng thở dốc nặng nề của Tư Kiến, cuối cùng truyền đến tiếng thở dài của Khả Hân…