Phần 192
“Chụt…” Một lát sau, đột nhiên truyền ra một tiếng giống như mở nắp chai. Chỉ thấy Khả Hân đột nhiên mở mắt ra, xem ra cao trào đã biến mất, không biết cô lấy khí lực từ đâu ra, một tay đẩy ngực nam nhân, đẩy cơ thể hắn ra, môi hai người cũng nhất thời tách ra, bởi vì hắn nút quá chặt nên phát ra một tiếng vang thanh thúy. Lúc này môi cô đã ướt nhẹp, dính đầy nước bọt của nam nhân kia.
Sau khi bị đẩy ra, người đàn ông kia dùng hai tay chống nệm sofa, nhìn Khả Hân nghi hoặc, bởi vì vừa rồi cô đẩy quá mạnh, chẳng lẽ sau khi thỏa mãn thì trở mặt không nhận người sao? Hắn còn chưa kịp phản ứng, cô lại giơ chân lên, đạp vào ngực hắn, giống hệt như lúc trước đạp Tư Kiến, bởi vì một cước này cô đạp rất đột ngột, hơn nữa trong tâm trạng cấp bách đã sử dụng rất nhiều lực, vì vậy cú đạp này rất chắc chắn.
“Bịch…” Người đàn ông bị đá ngã ra sau, may mắn là ngã trên ghế sofa. Hên cho hắn là cái ghế đủ dài, hắn bị dội ngược chỉ ngả người trên ghế, nhưng vẫn nhắm mắt rên vài tiếng như nghẹt thở.
Tuy nhiên, do cú đá này, dương vật của hắn tức khắc bị rút ra khỏi âm đạo của Khả Hân, dương vật vốn đã mềm nhưng vẫn còn rất dày cho nên vừa rồi không bị âm đạo của cô ép ra ngoài. Vì cú đá bất ngờ của cô, cơ quan sinh dục của hai người tách ra quá nhanh, khi dương vật được rút ra, nó lật tung ái dịch và tinh dịch phía trên bay tung tóe, cuối cùng dương vật ướt nhẹp và mềm nhũn treo úp sấp ở giữa háng của hắn.
Lúc này miệng âm đạo của cô còn chưa khép lại, tinh dịch từ từ chảy ra. Cảnh âm đạo của Khả Hân chảy tinh dịch ra không giống như với Tư Kiến. Sau khi nó xuất tinh, lượng tinh rất lớn, tinh dịch vừa nhiều vừa đặc quánh, mỗi lần dương vật của nó rút ra, tinh dịch trong âm đạo của cô đều giống như cái vòi phun nước, phún ra.
Khi quan hệ tình dục với tôi, lượng tinh dịch của tôi không nhiều, thường sau khi rút dương vật ra, miệng âm đạo của Khả Hân không có tinh dịch chảy ra, phải mất một thời gian mới có một lượng nhỏ chảy ra, hầu hết đều được hấp thụ bởi âm đạo của cô.
Mặc dù người đàn ông này tương đối dũng mãnh, nhưng lượng tinh dịch chỉ ở giữa tôi và Tư Kiến, số lượng không nhiều lắm, tinh dịch từ từ chảy ra từ miệng âm đạo của Khả Hân, hơn nữa thoạt nhìn tinh dịch cũng không quá trắng cũng không quá đặc, thậm chí còn không tốt bằng của tôi, chỉ có số lượng thì nhiều hơn tôi một chút.
Mà lý do tại sao tinh dịch không trắng cũng không đặc chỉ có một cách giải thích, đó là mấy ngày nay nam nhân này đã xuất tinh lượng hơi nhiều, tốc độ chế tạo tinh dịch trong bìu và tinh hoàn không theo kịp tốc độ tiêu hao của hắn, cho nên hàm lượng tinh dịch còn thấp, làm cho tinh dịch của hắn thoạt nhìn tương đối loãng hơn, xem ra ít nhất ngày hôm qua, hắn nhất định là đã xuất tinh một lần, hơn nữa còn bắn không ít. Quả nhiên người đàn ông này là một người lạm dụng, hy vọng hắn không có bệnh STD để lây cho Khả Hân.
“Cô…” Sau khi người đàn ông này tỉnh táo lại, hắn phản ứng, đứng dậy trừng mắt nhìn Khả Hân, đồng thời định mở miệng nói nhưng khi đến cửa miệng thì lại thu về.
Dù sao Khả Hân cũng là một nữ nhân, hơn nữa còn là một nữ nhân cực kỳ xinh đẹp, có thể là người đẹp nhất mà hắn gặp phải, hắn hoàn toàn không nỡ mắng cô chút nào.
Lúc này Khả Hân vẫn duy trì tư thế nằm ngửa, hai chân hơi phân ra, háng bị hắn va chạm còn đỏ thẫm, âm đạo còn chưa khép lại tinh dịch còn đang từ từ chảy ra. Những thứ này đều là dấu hiệu hắn đã chiếm hữu cô, hơn nữa nhìn thấy biểu tình giận dữ của cô lúc này, tự nhiên hắn cũng nghĩ đến nhiều nguyên nhân.
“Em… đây là lần đầu tiên của em sao? Có phải là lần đầu tiên không?” Đột nhiên Khả Hân có phản ứng lớn như vậy, hơn nữa trong mắt cô hiện lên sự oán hận và phẫn nộ, càng nhiều hơn là hối hận. Nhìn thấy bộ dáng của cô, nam nhân này tự nhiên nghĩ đến một khả năng, đó là có thể là lần đầu tiên cô ngoại tình, hơn nữa còn có thể là lần đầu tiên thất thân cho người lạ, cho nên sau khi dục vọng qua đi mới có phản ứng như thế.
Nghĩ tới đây chẳng những hắn không có tức giận, ngược lại vẻ mặt hưng phấn hỏi. Lúc này Khả Hân có chút kích động, cho nên nam nhân này hỏi làm quấy rầy cô.
“Câm miệng, ngươi cút ngay cho ta!” Người đàn ông này còn chưa nói hết lời, Khả Hân đã lập tức mở miệng gầm lên.
Lúc này có lẽ bởi vì cao trào quá mãnh liệt, toàn thân Khả Hân đã không còn khí lực, hoặc cũng có lẽ cú đẩy và cú đạp vừa rồi, đã lấy đi hết khí lực còn lại của cô, cô nằm trên ghế sofa vừa mắng chửi, vừa dùng hai tay che mặt mình.
“Được rồi… anh đi ngay lập tức…” Nhìn thấy Khả Hân kích động như vậy, nam nhân kia vội vàng nói, tựa hồ như hắn nghĩ về sau còn muốn có cơ hội nữa, cho nên nghe theo lời cô, không dám kích động cô, trên mặt hắn mang theo nụ cười thỏa mãn. Đã chiếm hữu một thiếu phụ trinh liệt, hơn nữa có khả năng mình là nam nhân đầu tiên cô ngoại tình, sao không làm cho hắn cảm thấy hưng phấn? Lúc này trong lòng hắn có chút hối hận, tại sao vừa rồi không chơi cô nhiều hơn nữa.
Vào lúc này hắn tỉnh táo nhìn lại đồng hồ, vừa mới chìm sâu trong tình dục, hiện tại tỉnh táo lại, tự nhiên lo chồng cô có thể đột nhiên trở về, vạn nhất bị đụng phải, vậy mình bị đánh còn là nhẹ, rất có thể còn bị tống tiền.
Người đàn ông này hốt hoảng mặc đồ vào, thậm chí ngay cả dương vật cũng không kịp lau, có lẽ hắn cũng luyến tiếc lau sạch, muốn giữ lại mùi ái dịch của mỹ nữ càng lâu càng tốt.
Sau khi mặc đồ xong, hắn nhìn Khả Hân vẫn đang khỏa thân nằm trên ghế sofa, lúc này cửa miệng âm đạo đã khép lại, tinh dịch cũng không chảy ra nữa, những tinh dịch kia từ miệng âm đạo cô kéo dài xuống dưới ghế sofa, một phần đã khô, đọng lại chung quanh âm đạo và lông mu cô, trông thật là dâm đãng.
“Anh để danh thiếp trên bàn, từ… từ giờ trở đi… em có thể gọi anh bất cứ lúc nào… anh sẽ đến mỗi ngày… chờ em ở đó…” Người đàn ông kia lấy ra một tấm danh thiếp nói. Vốn định đặt danh thiếp lên bàn, nhưng nghĩ đến vạn nhất bị chồng cô nhìn thấy, chẳng phải mình sẽ bị lộ sao? Cho nên hắn để danh thiếp ở phía dưới tóc Khả Hân, sau đó lưu luyến nhìn cô một lần cuối cùng rồi mới đi ra cửa.
Khi tiếng đóng cửa vang lên, Khả Hân bỏ hai tay ra, nước mắt giàn giụa nhưng cố gắng không để cho mình khóc ra tiếng. Có lẽ cô biết Tư Kiến sẽ thấy bộ dáng của mình từ camera giám sát, cho nên cô cố nén nước mắt không để chảy ra, nhưng vẫn vô ích, vẫn có một ít nước mắt theo khóe mắt chảy ra, lướt qua hai má rơi xuống ghế sofa.
Khả Hân lấy tấm danh thiếp từ dưới tóc mình ra, sau khi nhìn liền xé nát đi. Trong mắt cô mang theo hận ý và ghê tởm sâu sắc, cuối cùng ném tấm danh thiếp rách nát xuống sàn. Sau đó Khả Hân lại dùng hai tay che mắt mình, như thể không muốn để cho Tư Kiến nhìn thấy bộ dáng hối hận khóc của cô trong màn hình giám sát…
Thời gian cứ thế trôi qua, nửa tiếng sau khi người đàn ông rời đi, trái tim cô vẫn không nguôi động, vẫn nằm trên ghế sofa như cũ, hai chân vẫn giữ bộ dáng co quắp tách ra, dưới háng còn lưu lại tinh dịch và ái dịch, chỉ là hô hấp của cô đã đều hơn rất nhiều, hai tay còn đang che mặt.
Khả Hân không đi tắm sao? Không muốn rửa sạch tinh dịch của người đàn ông đó sao? Có lẽ cô quan tâm đến trái tim của bản thân, trong đời cô đã có vài lần vấp ngã, hôm nay hãy tính là một lần nữa đi, cô lại một lần nữa phản bội tôi, thất thân với một nam nhân xa lạ, có phải vì sắc dục? Hay vì tuyệt vọng? Hay muốn trả thù Tư Kiến? Có lẽ trạng thái tinh thần của cô đã sụp đổ hoàn toàn lúc này, đánh mất bản thân, hoặc có lẽ phát tiết dục vọng hiện tại là cách duy nhất của cô để trả thù.
“Kẹt…” Lại qua mười phút sau, có tiếng mở khóa cửa.
Nghe tiếng mở khóa cửa, Khả Hân nằm trên ghế sofa, toàn thân run lên, phản ứng đầu tiên của cô là muốn chạy về phòng, sau đó khóa trái cửa phòng, nhưng sau khi cô run lên một chút, thế mà lại an tĩnh trở lại. Hai tay dời khỏi mặt, nước mắt đã khô, cô nằm trên ghế với vẻ mặt yên tĩnh, giống như đang ngủ thiếp đi.
“Kẹt…” Chỉ thấy cánh cửa mở ra, Tư Kiến đứng ở cửa trên tay xách đồ, phản ứng đầu tiên của hắn là nhìn tới phòng Khả Hân, xem cô có ở nhà hay không. Vốn hắn nói ngày mai trở về, xem ra vẫn vì lo lắng cho cô nên đã về sớm.
Cửa phòng Khả Hân đã mở mà hắn không nhìn thấy cô ở bên trong, trên mặt hiện lên vẻ bối rối, đầu hơi quay lại, vừa lúc chuyển hướng sang cái ghế sofa. Bởi vì cô nằm trên ghế mà mục tiêu của hắn không phải là phòng khách cho nên sau khi vào nhà hắn không có chú ý trước tiên.
Khi hắn quét ánh mắt tới ghế sofa, rốt cục cũng nhìn thấy Khả Hân, chỉ là ánh mắt của hắn rốt cuộc không thể dời đi được.
“Bịch…” Theo một âm thanh trầm đục, túi xách đồ mua trong tay Tư Kiến rơi xuống đất. Có đủ loại đồ ăn vặt, sản phẩm dinh dưỡng và những nhu yếu phẩm hàng ngày mà hắn đã mua cho Khả Hân. Trên mặt hắn lộ ra biểu tình không thể tin, hắn đã bị dọa đến choáng váng mặt mày…
… Bạn đang đọc truyện Nuôi sói trong nhà tại nguồn: https://tuoinung.cc/2024/02/truyen-sex-nuoi-soi-trong-nha.html
Cái túi đồ mua trên tay rơi xuống sàn và Tư Kiến bước từng bước đi tới chỗ Khả Hân nằm trên ghế. Mắt hắn gắt gao dán chặt vào cô đang khỏa thân nằm trên ghế sofa, thân thể mềm mại vô cùng quen thuộc, vẫn trắng nõn, đầy đặn, gợi cảm như vậy, chẳng qua thân thể mềm mại khiến cho hắn vô cùng trầm mê, lúc này phủ đầy vết hôn, vết ngón tay, mà môi cô có chút sưng đỏ lên, nhất là vết hôn và vết ngón tay trên ngực là nhiều nhất.
Đương nhiên Tư Kiến biết đây là dấu vết để lại sau khi làm tình, đặc biệt là hai chân của Khả Hân lúc này vẫn còn tách ra, háng và đùi trong đỏ ửng do bị va chạm vẫn chưa tan, lưu lại đường viền háng nam nhân va chạm. Điều quan trọng nhất là chung quanh cửa âm hộ đã khép kín được phủ đầy tinh dịch đã khô, hơn nữa do hai chân tách ra nên môi âm hộ cũng hơi tách ra, có thể nhìn thấy rõ một ít tinh dịch còn sót lại trên vách thành trong của âm đạo.
Tư Kiến đi từng bước tới sofa, mỗi một bước đi đều nặng nề. Trong mắt hắn tràn ngập không thể tin, hắn không thể tin cảnh tượng trước mắt là thật, môi hắn run run, rất vô lực.
“Nàng…” Đi tới bên cạnh Khả Hân, Tư Kiến đứng ở đó, đưa tay chỉ, môi run run, phát ra thanh âm. Chỉ là cổ họng giống như có một cục đờm, thanh âm khàn khàn, hơn nữa chỉ nói ra được một từ.
Sau khi nghe Tư Kiến nói, Khả Hân từ từ mở mắt ra, nhàn nhạt liếc hắn một cái, rồi từ từ ngồi dậy khỏi ghế sofa, khép hai chân lại và xoay người, đặt hai chân xuống đất ngồi trên ghế, giơ hai tay duỗi cái eo lười một cái, cặp vú đầy đặn và những đường cong mềm mại của cơ thể phô bày trước mặt hắn. Chỉ là lúc này hắn không có tâm tư nhìn cảnh đẹp trước mắt, ánh mắt nhìn chăm chú vào vết hickey, vết ngón tay trên người cô.
Sau khi Khả Hân vươn vai xong, từ từ đứng dậy đi về phòng ngủ, chẳng qua bước chân tương đối loạng choạng, tựa hồ như có chút phù phiếm, hơn nữa trên sàn nhà chỗ cô đi qua, nhỏ xuống từng giọt tinh dịch. Vừa rồi cô nằm trên ghế sofa, tinh dịch còn sót lại một phần trong âm đạo, hiện tại cô đứng lên, tinh dịch không tránh khỏi chảy ra và nhỏ giọt trên sàn nhà.
“Nàng… đứng lại…” Khi Khả Hân đi đến cửa phòng ngủ, cuối cùng Tư Kiến cũng có phản ứng, hắn nhịn không được, một bước lao tới bên cạnh cô, vừa rống vừa nắm cánh tay cô.
“Rốt cuộc… Rốt cuộc là như thế nào… Chuyện gì đã xảy ra!” Lúc này Tư Kiến nói năng lộn xộn không mạch lạc, giống như uống quá nhiều rượu, đầu lưỡi có chút tê.
Nghe những lời này của Tư Kiến và biểu hiện của hắn khi vừa mới vào cửa, dường như hắn vẫn chưa biết Khả Hân đã cùng một nam nhân xa lạ phát sinh quan hệ. Vừa rồi không phải vì hắn đã xem video giám sát mà quay lại sao? Chẳng lẽ… đây là trùng hợp?
Tư Kiến nghĩ tới một khả năng, vội vàng buông cánh tay Khả Hân ra, tuy trong miệng nói như thế, nhưng trong mắt vẫn không tin, hắn vội vàng mở toa lét và nhà tắm, nhìn bên trong, sau đó là phòng ngủ của mình, ban công trước sau, nhà bếp v. V, toàn bộ trong nhà đều kiểm soát một lần.
Theo tình cảnh hiện tại trong nhà, Tư Kiến không hy vọng tôi trở về, nhưng lúc này trong mắt hắn lại đầy mong đợi, hy vọng tôi đã về nhà. Chỉ là hắn tìm khắp trong nhà, cũng không có phát hiện tung tích của tôi, nó lại vội vã đi tới phòng ngủ Khả Hân. Vừa rồi trong lúc hắn tìm tôi, cô đã trở lại phòng ngủ của mình, lúc này đang cầm khăn giấy lau người, lau vú, lau bụng, nhất là lau háng của mình, chẳng qua chỉ lau bề ngoài chứ không lau bên trong âm đạo.
Dựa theo bình thường, lúc này Khả Hân nên đi tắm rửa mới đúng, vì sao cô lại không tắm? Chẳng lẽ muốn giữ dấu vết của nam nhân kia?
“Ai? Hắn là ai? Chuyện này là sao?” Lúc này hai mắt Tư Kiến đỏ ngầu gầm lên, trong mắt đã bắt đầu bốc hỏa.
Chẳng qua Khả Hân vẫn tiếp tục lau chùi thân thể của mình, hoàn toàn không để ý đến Tư Kiến, từ đầu đến cuối không hề liếc nhìn hắn, coi như hắn không tồn tại.
“Nói! Nói! Nói đi! Nàng…” Cảm nhận được thái độ của Khả Hân, Tư Kiến mất đi lý trí, hai tay xoay người cô lại, nắm lấy vai cô không ngừng giật giật trước sau.
“Đừng đụng vào ta…” Dường như Khả Hân cũng phẫn nộ, cô hất tay Tư Kiến ra, đồng thời gầm lên, trong mắt tràn ngập vẻ ghê tởm, không biết là ghê tởm hắn, hay là ghê tởm dấu vết lưu lại trong người mình.
…”Ngươi đừng hỏi ta, ngươi có thể tự mình đi tìm đáp án… đi đi…” Sau khi Khả Hân lau người xong, vừa nói vừa thay áo, bên trong hoàn toàn trần truồng, không mặc quần lót và áo ngực, liền nằm trên giường.
“Nàng… có ý gì? Trả lời cho tôi…” Sau khi nghe Khả Hân nói, Tư Kiến không kịp phản ứng, lúc này hắn đã bị cơn phẫn nộ làm cho choáng váng đầu óc, mất đi lý trí, chỉ muốn biết rốt cuộc cô đã quan hệ với ai.
“Trả lời ngươi? Ha ha, được…” Sau khi nghe những lời của Tư Kiến, Khả Hân cười lạnh và nói, đồng thời nằm trên giường. Cô còn chưa nói cái gì, chỉ ngón tay hướng vào hai góc trần nhà. Ánh mắt của Tư Kiến tự nhiên cũng đi theo ngón tay cô, lúc mới bắt đầu còn có chút nghi hoặc, cuối cùng cũng bừng tỉnh, trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc không thể tin và vô cùng khiếp sợ.
…”Không phải ngươi đã dùng camera giám sát để theo dõi ta sao? Bây giờ ngươi có thể về phòng tìm đáp án…” Sau khi buông tay xuống, Khả Hân nằm trên giường, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, không thèm liếc nhìn Tư Kiến thở dài nói, giọng điệu tràn ngập lạnh lùng.
Sau khi nghe Khả Hân nói, Tư Kiến đã khiếp sợ, hắn bị sốc đến mức nói không ra lời, hắn không biết làm thế nào mà cô biết về camera giám sát, hơn nữa nhìn biểu tình của cô, chắc chắn là cô đã biết cái gì. Nếu như ở lúc bình thường, hắn sẽ nghĩ mọi biện pháp để giải thích với cô, khiến cô tha thứ cho hắn.
Hiện tại Tư Kiến chỉ muốn biết người đàn ông có quan hệ tình dục với Khả Hân là ai? Những thứ khác hắn đều không quan tâm. Mặc dù những lời của cô đối với hắn là đang mỉa mai, nhưng nó giống như một tia sét đánh giữa trời quang, làm cho tâm trí đang bối rối của hắn đột nhiên sáng lên, đúng vậy, mình có thể đi kiểm tra giám sát. Hắn vội vàng chạy về phòng ngủ của mình.
Nghe tiếng bước chân của Tư Kiến rời đi, Khả Hân quay đầu nhìn cửa phòng, trên mặt mang theo một tia chán ghét và cười nhạo, sau đó lại quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Chẳng qua biểu tình tràn ngập thương cảm và u buồn, trong mắt phần lớn là hối hận, dục vọng qua đi là thanh tỉnh trở về, sau khi thanh tỉnh trở về chính là hối hận thật sâu, chỉ tiếc là thời gian không thể quay ngược lại, vạn vật không thể lặp lại.
Sau khi Tư Kiến chạy về phòng, tay hắn run run bật cái laptop lên, sau khi tiến vào màn hình giám sát, hắn điều chỉnh thời gian, trước mắt xuất hiện đoạn video giám sát phát lại, những gì đã xảy ra trước khi hắn về nhà được trình bày hoàn toàn trên màn hình. Chỉ thấy nhãn cầu của hắn bắt đầu sung huyết và đỏ lên, cùng với sự bình tĩnh của tôi có chút bất đồng, hô hấp hắn dồn dập, vừa uống từng ngụm nước vừa xem video, khi nhìn thấy người đàn ông kia đút vào cô, nó nắm chặt ly nước trong tay.
“Xẽng…” Theo một tiếng vang thanh thúy, ly thủy tinh trong tay Tư Kiến vỡ vụn, mảnh thủy tinh ghim trong tay hắn, máu tươi đỏ thẫm từ lòng bàn tay và mảnh thủy tinh chảy ra nhỏ giọt trên bàn.
Tư Kiến cố nén đau, tiếp tục xem cho xong đoạn video, máu của hắn vương vãi khắp bàn nhưng hắn không cảm thấy đau, còn nắm chặt mảnh thủy tinh kia.
“Ồ…” Tư Kiến ném mảnh thủy tinh trong tay mình xuống sàn. Video đã phát xong, hắn đã biết nguyên nhân và hậu quả của sự tình, cũng thấy được biểu tình Khả Hân và biết được mục đích của cô là gì.
Tư Kiến đứng trên sàn nhà, thiếu chút nữa hôn mê bất tỉnh, đồng thời hai tay nắm chặt tóc mình, trên tóc nhuốm đầy máu đỏ tươi, trên sàn nhà cũng phủ đầy mảnh thủy tinh. Hắn dùng răng cắn cổ áo thành từng mảnh vải vụn.
Nội tâm Tư Kiến quặn thắt, thống hận, hối hận đến cực điểm. Hắn đứng trong phòng thật lâu, lúc này hắn hối hận đã không kịp, nếu như không phải hôm nay hắn đột ngột rời đi, sẽ không phát sinh ra chuyện này, chẳng qua sự tình đã phát sinh rồi, cũng không cách nào vãn hồi.
Không lâu sau, Tư Kiến buông tóc mình ra, nhìn cửa phòng rồi bước ra ngoài từng bước một…