Phần 18
Khi Khả Hân bước vào nhà tắm, tôi đợi trước màn hình máy tính, không có tiếng la hét, không có lời nói nào, chỉ có sự yên tĩnh đến ngạc nhiên. Sau khoảng mười giây, cửa nhà tắm mở ra, tôi vội vàng dán mặt vào màn hình máy tính, lòng căng thẳng. Cửa nhà tắm chỉ hé ra một khe nhỏ, tôi thấy nàng với khuôn mặt ửng hồng đi ra khỏi cửa, động tác của nàng có vẻ rất bình thường, nhưng vẫn có một tia hoảng hốt mờ ẩn. Chỉ là khi cánh cửa đóng lại, nàng còn chưa kịp trở lại phòng ngủ, đã lảo đảo dựa lưng vào tường, bức tường ngăn cách phòng ngủ và nhà tắm.
Lúc này, mặt Khả Hân đỏ bừng, bộ ngực đầy đặn phập phồng rất nhanh, nàng dùng một tay vỗ nhẹ vào ngực, giống như đang xoa dịu mình. Nàng vỗ ngực và từ từ quay trở lại phòng ngủ của chúng tôi. Trước khi quay lại phòng ngủ, nàng không thể không nhìn lại cánh cửa nhà tắm. Nhìn thấy bộ dáng đỏ mặt, còn có vẻ mặt hoảng loạn, tôi biết trong nhà tắm nhất định đã xảy ra chuyện gì, chỉ là tôi quên mất thẻ nhớ nhà tắm, chỉ có thể chờ về nhà lấy để xem.
Sau khi Khả Hân trở lại phòng ngủ, liền đóng cửa phòng, nghe tiếng nàng đóng cửa phòng, cửa nhà tắm cũng từ từ mở ra, chỉ thấy Tư Kiến giống như một tên trộm từ từ thò đầu ra, nhìn hai bên ngoài cửa một chút, sau khi phát hiện không có bóng dáng của nàng, nó nhanh chóng từ trong nhà tắm đi ra, sau đó chạy về phòng ngủ của mình, lúc này bộ dáng hai người tựa hồ như đều đang tránh mặt nhau, hơn nữa trên mặt đều mang theo một tia đỏ bừng.
Ngồi trước máy tính, tôi biết chuyện gì đã xảy ra mà không cần đoán, nhất định là lúc Khả Hân tiến vào nhà tắm, đụng phải Tư Kiến đang đi vệ sinh, chỉ là nàng có thấy cái gì hay không, tôi không biết. Nàng nhìn thấy nó đi vệ sinh, phỏng chừng cũng đủ khiến cho hai người xấu hổ rồi. Nàng có thấy bộ phận sinh dục của nó không? Cái này thì chưa biết, bất quá xác suất rất nhỏ, bởi vì chắc nó đang ngồi trong toilet, có quần che, dương vật không có khả năng lộ ra.
Tôi tiếp tục xem video trong máy tính, thấy Tư Kiến từ trong nhà tắm đi ra không lâu, Khả Hân cũng mở cửa phòng đi ra, lúc này biểu tình của nàng đã khôi phục bình thường, chỉ là trên mặt một tia ửng đỏ còn sót lại. Vẻ mặt của nàng có chút phức tạp và khó xử nhìn qua cửa phòng nó, sau đó mở cửa đi vào nhà tắm, không lâu sau vang lên tiếng máy giặt kêu rì rì. Bên kia, sau khi nó trở về phòng, dùng tay đập vào đầu mình, không ngừng tự trách mình sao lại ngốc như vậy. Dù sao nó vẫn còn là một đứa nhỏ, lúc này có vẻ rất ngượng ngùng, như thể nàng đã nhìn thấy nó trong tình trạng xấu hổ nhất.
Sau khi Kha Hân khởi động máy giặt, nàng bước ra khỏi nhà tắm trở lại phòng ngủ, ngây người ngồi ở trên giường, không biết đang suy nghĩ cái gì, mặt đỏ bừng rồi tái nhợt, không có phản ứng gì, đợi đến khi nàng nghe máy giặt đã giặt xong nàng mới phản ứng lại.
Sau khi Khả Hân phơi khô đồ đã giặt xong, liền chuẩn bị nghỉ ngơi. Chỉ là nàng đứng ở cửa nhà tắm, nhìn cửa phòng Tư Kiến, tựa hồ như có chút do dự, không biết vì sao, sắc mặt đột nhiên lại đỏ lên. Còn nó ở trong phòng dường như biết nàng giặt đồ xong nên vội quay lưng ra cửa giả bộ ngủ, có vẻ rất căng thẳng.
Khả Hân đứng giữa phòng khách, dùng cả hai tay xoa xoa đôi má đỏ ửng của mình, sau đó hít một hơi thật sâu và đi về phòng của nó. Khi nàng đặt tay lên nắm cửa, nàng còn hơi do dự nhưng vẫn bước vào. Trước đây, khi nàng bước vào phòng của nó, đều sẽ bật đèn phòng, nhìn tư thế ngủ của nó mới có thể yên tâm đi vào giấc ngủ, chỉ là lúc này, nàng không bật đèn sau khi vào cửa, trực tiếp lên giường nằm bên cạnh nó.
Căn phòng lúc này rất yên tĩnh, hai người nằm bất động, không biết Tư Kiến đã ngủ chưa, thật lâu Khả Hân cũng chưa ngủ được, bởi vì lồng ngực của nàng lên xuống rất không đều, nội tâm hẳn là rất bồn chồn. Hơn nữa, thỉnh thoảng nàng mở mắt ra và quay đầu lại nhìn nó đang quay lưng về phía mình, trong ánh mắt tựa hồ như có thêm một chút gì đó.
Một đêm không có gì để nói, cho đến sáng hôm sau khi nàng dậy làm điểm tâm trước, nó cũng dậy nhưng cả hai không ai nói gì, như thể đang đợi người kia nói trước, dù sao nàng cũng là người trưởng thành. Cuối cùng nàng phá vỡ thế bế tắc trước, khi hai người nhìn nhau, trên mặt lộ ra một tia ngượng ngùng, tựa hồ như không dám nhìn vào mắt nhau, hai người vô cùng phức tạp ăn cơm xong, liền đi tới trường học.
Sau khi xem video này, tôi cảm thấy rất kỳ lạ, chuyện gì đã xảy ra trong nhà tắm trong mười giây đó mà làm cho hai người có vẻ xấu hổ như vậy, hơn nữa biến hóa lớn nhất dường như là bên Khả Hân, rốt cuộc nàng đã thấy cái gì trong nhà tắm?
Tôi cũng mở video đêm cuối cùng, sau khi hai người tan trường về, vừa nói vừa cười chuẩn bị cơm tối, hiển nhiên trải qua một ngày điều chỉnh, sự ngượng ngùng giữa hai người đã biến mất, chỉ là tôi không biết đó có phải là cảm giác của mình hay không. Tôi luôn cảm thấy mười giây trong nhà tắm đó dường như đã thay đổi cách nhìn của Khả Hân về Tư Kiến. Dường như có điều gì đó khác trong ánh mắt yêu thương của nàng dành cho nó. Trong mắt từ ái của nàng, nó không còn là một đứa nhỏ nữa, mà còn có vẻ là một người đàn ông, nói tóm lại, dưới vỏ bọc là mối quan hệ bình thường, nhưng dường như hai người còn có thêm cái gì đó khác.
Sau khi hai người dùng bữa xong, họ bắt đầu làm bài và dạy kèm bình thường, Khả Hân đối với Tư Kiến vẫn như vậy, dường như nàng dịu dàng hơn với nó, và trong mắt nàng có một tia khác thường khi nhìn nó. Nhìn thấy những điều này, tôi chắc rằng trái tim của nàng dường như đã thay đổi một chút, ít nhất cũng là có thêm một chút rối rắm, nhiều hơn là một ít tâm ma.
Dường như Tư Kiến cũng muốn thể hiện bản thân thật tốt đêm nay, Khả Hân nói cái gì nó liền làm cái đó, hơn nữa nó đã hoàn thành bài học một cách nhanh chóng và tốt đẹp. Thông thường mà nói, sau khi nó làm bài học tối hôm qua, nhất là toán học, nàng đều phải kiểm tra kỹ một phen. Cuối cùng khi nó làm bài xong, nàng trở lại phòng ngủ để thay đồ ngủ. Khi nàng quay lại, nó đã đưa bài vở cho nàng.
“Mẹ, bài đã làm xong, mẹ xem đi…” Tư Kiến có vẻ rất hài lòng với tốc độ làm bài hôm nay của mình, rất muốn khoe trước mặt Khả Hân.
“Viết nhanh như vậy, để mẹ xem chất lượng như thế nào…” Khả Hân cầm bài học của nó bắt đầu kiểm tra, có một người mẹ làm chủ nhiệm thật là thuận tiện nên nàng trực tiếp “khởi động kiểm tra” ở nhà.
“Tốt, không có lỗi, đây là lần đầu tiên, không có câu nào sai và chữ viết cũng rất đẹp…” Khả Hân khép lại bài học của Tư Kiến có vẻ rất cao hứng, đối với một người mẹ, không có chuyện nào ưu tú hơn con mình càng làm cho nàng vui vẻ.
“Là mẹ đã dạy tốt nha…” Nghe Khả Hân khen ngợi, Tư Kiến cũng rất cao hứng, cuối cùng đã thể hiện tốt trước mặt nàng.
“Tiểu tử ngươi từ khi nào miệng lại ngọt ngào như vậy?” Khả Hân giao bài học cho Tư Kiến, bảo nó cất đi.
“Vẫn luôn ngọt ngào với mẹ a…” Tư Kiến nói xong liền cầm bài xoay người bỏ bài lại trong cặp sách. Mà Khả Hân nghe được những lời này của nó, đột nhiên hơi sửng sốt, phảng phất như nhớ tới cái gì đó, sắc mặt hơi đỏ lên. Khi nó cất bài xong, nàng vẫn còn đang ngơ ngác ngồi trên giường, không biết đang nghĩ về cái gì.
“Mẹ, mẹ đang suy nghĩ gì vậy?” Tư Kiến nhìn thấy bộ dáng của nàng, không khỏi hỏi.
“A… không có gì, chúng ta đi ngủ đi…” Khả Hân bị Tư Kiến kêu hai tiếng mới phản ứng lại, như thể nàng làm chuyện xấu bị người bắt gặp, nàng có vẻ bối rối, sau đó bảo nó lên giường nghỉ ngơi.
Tôi đang suy nghĩ về những gì Khả Hân vừa nói, tại vì hiện tại tôi cảm thấy choáng váng trong đầu, sau khi nghĩ kỷ lại, thì ra câu nói “miệng con vẫn luôn ngọt ngào với mẹ” của nó, trong lúc vô tình nói ra câu nghịch ngợm này, làm cho nàng không khỏi liên tưởng đến lần đầu tiên bị nó hôn, lúc đó nó đã hôn lên miệng nàng, hẳn là nàng cũng đã nhấm nháp hương vị của nó rồi, lời nói vô ý của nó không ngờ lại khơi dậy nội tâm của nàng.
Trong video, khi Khả Hân đang chuẩn bị đi ngủ, điện thoại di động vang lên. Khi chúng tôi đang nói chuyện điện thoại, có lẽ vì vừa rồi bị Tư Kiến vô tình “khiêu khích” và chuyện xảy ra tối qua, nàng đã thực sự lảng tránh nói chuyện về nó, hơn nữa tôi nhìn bộ dáng nàng trong video, lần đầu tiên tôi thấy nàng nói chuyện với tôi có vẻ không nghiêm túc và bất cẩn. Nhìn đến đây, tôi cảm giác nàng biến hóa cũng quá nhanh, nó vừa mới đến nhà tôi chưa tới một tháng, đã xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Sau khi cẩn thận suy nghĩ lại, có lẽ vì Tư Kiến mới tới đây, có rất nhiều chuyện Khả Hân còn chưa thích ứng, sau một thời gian, gặp phải những chuyện như hôn nhau hay va chạm nhau trong nhà tắm cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Như vậy sau này sẽ không xấu hổ nữa, sẽ tự nhiên hơn, đối với nó một ít cảm giác và biến hóa là tất nhiên khó tránh khỏi, dù sao đối với nó đều sẽ có một quá trình quen thuộc, tình cảm cũng sẽ từ từ nóng lên. Có lẽ tôi suy nghĩ và lo lắng quá nhiều. Sau khi hiểu ra điều này, trong lòng tôi không khỏi thoải mái vài phần, cũng yên tâm hơn một chút.
“Tư Kiến, mai mốt bố con về, đến lúc đó con phải tự mình ngủ nha, mẹ không thể bồi con…” Sau khi cúp điện thoại với tôi, nàng đi thẳng vào phòng ngủ của nó, nói chuyện với nó trước khi đi ngủ, trên khuôn mặt kiều mị tựa hồ như mang theo một tia áy náy.
“À…” Tư Kiến biết ngày này nhất định sẽ đến, không khỏi lộ ra vẻ rất thất vọng.
“Con ngoan, sau này bố con không có ở đây, mẹ sẽ ngủ với con nhé?” Khả Hân nhìn thấy bộ dáng thất vọng của nó, trong mắt hiện lên một tia đau lòng và không đành lòng, không kìm được mà tiến lên ôm nó. Bởi vì hiện tại nó đang ngồi ở mép giường, mà nàng đang đứng thẳng, cho nên tư thế này có thể ôm Tư Kiến, đầu nó vừa vặn ở vị trí ngực nàng. Theo cái ôm của nàng, đầu của nó liền vùi vào trong ngực nàng. Đây là lần đầu tiên nàng dùng tư thế này ôm nó vào lòng, tư thế này đối với mẹ con thì không có gì bất thường, chỉ là vóc dáng nó không nhỏ hơn Khả Hân bao nhiêu, được nàng nhu nhược ôm vào trong ngực, luôn có chút không hợp.
Tư Kiến nhắm mắt lại, úp mặt vào bộ ngực đầy đặn của Khả Hân, lén ngửi mùi thơm cơ thể của nàng, mặc dù nàng giả vờ rất bình tĩnh trước mặt nó nhưng bị một cậu con trai cao lớn không có quan hệ huyết thống dựa vào bộ vị mẫn cảm của mình, trên mặt nàng không khỏi có chút ửng đỏ, mặc dù cố gắng khống chế nhưng hô hấp vẫn không đều.
“Được rồi, mẹ, cảm ơn mẹ đã tốt với con như vậy…” Tư Kiến thì thào trong vòng tay Khả Hân.
“Bây giờ mẹ là mẹ của con, sau này mẹ cũng là mẹ của con. Nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn, có lẽ mẹ chỉ có con là con, mẹ không yêu con thì mẹ yêu ai…” Khả Hân vuốt ve tóc Tư Kiến, rồi hơi đẩy nó ra khỏi vòng tay của nàng một chút.
“Đêm nay mẹ ôm con ngủ được không?” Sau khi rời khỏi vòng tay Khả Hân, nó cười hì hì nói.
“Con bao nhiêu tuổi rồi? Còn cần mẹ ôm con ngủ…” Khả Hân có chút đỏ mặt trách móc.
Hai người lên giường, nàng nằm nghiêng đối mặt với Tư Kiến, nó đặt người hướng xuống dưới, sau đó vùi đầu vào trong ngực Khả Hân, nàng hai tay ôm lấy đầu nó, Đêm nay là đêm cuối cùng, dường như cả hai không bỏ qua cơ hội này để “tăng cường tình cảm”. Từ lời nói và cách cư xử của nàng có thể thấy dường như nàng đã quen với việc ngủ với nó và mối quan hệ giữa hai người càng lúc càng sâu đậm hơn.
Khi đèn phòng tắt, toàn bộ phòng ngủ chìm trong bóng tối, với chức năng nhìn ban đêm của camera, tôi thấy đầu Tư Kiến nhẹ nhàng cong trong vòng tay của Khả Hân, ăn đậu hũ ngon lành với sự quan tâm của nàng.
“Tiểu tử thúi, không được ăn đậu hũ của mẹ, haha…” Theo lời trách mắng của nàng, cả phòng ngủ chìm trong im lặng.
Sau khi xem video cuối cùng, tôi tắt máy tính, đi đến cửa sổ lớn của văn phòng và vươn vai, tối nay tôi không ở nhà, vậy Khả Hân sẽ ngủ với Tư Kiến một lần nữa đúng không? Tại sao tôi cảm thấy cô đơn vào lúc này? Như thể tôi đã trở thành người thừa trong gia đình này…