Phần 175
Suy nghĩ hồi lâu, tôi vẫn từ bỏ, tôi thực sự không thể mở miệng hỏi Lãnh Băng Sương mật khẩu, ít nhất là không phải bây giờ.
Tôi tùy tiện ăn cơm trưa do tùy tùng chuẩn bị, mở lại tệp video trong USB, thời gian đã được đặt vào thời điểm tôi chưa xem tối hôm qua… Hai người đã ngủ cả đêm đến sáng. Trước kia đều là Khả Hân dậy trước, còn Tư Kiến thường ngủ cho đến khi hắn thức dậy một cách tự nhiên, ít nhất cũng phải sau 8: 00, Lúc đó nàng đã sớm đi làm rồi.
Sáng nay, Tư Kiến lại đặt đồng hồ báo thức, hơn nữa còn thức dậy sớm hơn Khả Hân nửa tiếng. Sau khi hắn bị đồng hồ báo thức đánh thức, hắn mơ mơ màng màng tắt đồng hồ, sau đó nằm trở lại chuẩn bị tiếp tục ngủ, dù sao hắn cũng đang ở tuổi thanh niên, thân thể đang ở giai đoạn phát triển, lượng cơm và giấc ngủ đều rất lớn.
Chỉ là Tư Kiến nằm xuống không bao lâu liền mở mắt ra, hai mắt mở to, tựa hồ như nhớ tới cái gì. Chỉ thấy hắn đột nhiên ngồi dậy xuống giường và mặc đồ, sau đó rón rén vào nhà tắm rửa mặt.
Sau khi làm xong mọi thứ, hắn lại rón rén làm điểm tâm, chỉ là bánh mì cắt lát với bơ và mứt, và hai ly sữa, trong quá trình này Khả Hân vẫn chưa thức dậy.
Sau khi làm xong những việc này, hắn lại vào nhà tắm, đổ đầy nước nóng vào bồn, vắt kem đánh răng và làm hết mọi việc.
Nhìn thấy những điều này, tôi biết bắt đầu từ hôm nay Tư Kiến cống hiến và ân cần với Khả Hân, muốn từ từ chiếm được trái tim của nàng và giữ chặt lấy nó. Lúc làm những chuyện này, hắn tính toán thời gian, chờ bên Khả Hân đồng hồ báo thức vang lên, hắn đã hoàn thành tất cả các nhiệm vụ này.
Quả nhiên, Tư Kiến làm xong tất cả mọi việc chưa tới hai phút, đồng hồ báo thức của Khả Hân reo lên, nàng mơ mơ màng màng rời giường, tối hôm qua ngủ không ngon, mí mắt nàng có chút nặng nhưng vẫn miễn cưỡng rời giường, vươn vai ngáp một cái thật lớn, một cảnh này không có hình tượng thục nữ thường thấy, hoàn toàn là bị ảnh hưởng bởi những ngày này.
Sau khi Khả Hân ngái ngủ mở cửa phòng ra, đập vào mắt chính là trên bàn ăn bày ra điểm tâm đã chuẩn bị sẵn, giữa bàn có một bó hoa giả, đây là Tư Kiến tối hôm qua mua.
“Nàng tỉnh rồi, rửa mặt trước đi rồi ăn cơm, nước đã để sẵn, kem đánh răng cũng đã vắt rồi…” Tư Kiến ngồi ở bên cạnh bàn cười nói với Khả Hân, biểu tình tràn ngập nhu tình, bất kỳ nữ nhân nào nhìn thấy thân sĩ ôn nhu săn sóc như vậy, trong lòng đều sẽ rung động.
“Ài… được rồi…” Khả Hân nhìn thấy một màn này có chút kinh ngạc, sờ không ra đầu mối, trong ấn tượng của nàng Tư Kiến rất ham ngủ, sao lại dậy sớm như vậy? Nàng đờ đẫn đi tới nhà tắm bắt đầu rửa mặt, nước nóng và kem đánh răng đều đã chuẩn bị xong, trên mặt nàng hiện lên một tia khác thường.
Từ khi tôi kết hôn tới nay, vẫn luôn là Khả Hân quan tâm chăm sóc, tôi chưa từng vì nàng mà làm những chuyện này, đây vẫn là lần đầu tiên nàng cảm nhận được có một người đàn ông quan tâm chiếu cố đến mình, cái loại cảm giác được chìu chuộng này làm cho bất kỳ một nữ nhân nào cũng sẽ chịu thụ thụ, nhất là nàng chưa từng trải nghiệm qua loại này.
Sau khi biểu tình Khả Hân phức tạp, rửa mặt xong, nàng soi gương, cách làm này của Tư Kiến làm cho biểu tình của nàng càng thêm phức tạp hơn, thậm chí có một loại buồn cảm và vướng bận.
Cho tới nay tôi đều có tính gia chủ, thích được quan tâm, phục vụ và coi đó là điều hiển nhiên, trong ấn tượng của tôi, tôi cho rằng nữ nhân phải như vậy, thậm chí tôi rất ít khi xuống nhà bếp, cho rằng đó là chuyện nữ nhân làm, nam nhân không nên làm những chuyện của nữ nhân, chính kiểu suy nghĩ thiếu hiểu biết này đã hại tôi và để hắn thừa dịp mà lợi dụng.
“Chờ tôi, tôi đi chung với nàng…” Ăn xong điểm tâm, khi Khả Hân xách cái túi muốn ra khỏi nhà, Tư Kiến gọi giật nàng lại, hắn cũng bắt đầu mặc đồ.
“Ngươi vẫn muốn đi tới trường học cùng ta?” Trên mặt Khả Hân hiện lên một tia không vui nói.
Nghe những lời này, trái tim tôi lại run lên, mấy ngày nay quả nhiên Tư Kiến đi tới trường học với Khả Hân, chỉ là không biết chỉ bồi vài ngày, hay là mỗi ngày? Hoặc chỉ thỉnh thoảng? Nàng đã giới thiệu hắn như thế nào với đồng nghiệp và học sinh sau khi đến đó? Là người thân của mình? Là chồng của mình? Hay là nói thật, là con ghẻ của mình? Mặc kệ giải thích như thế nào, nếu như mỗi ngày hắn đi cùng, nhất định sẽ khiến cho người ta suy nghĩ lung tung.
Tư Kiến tích cực muốn đi tới trường học như vậy, chẳng lẽ bữa trưa hai người ở văn phòng không có người…
“Không phải, tôi đưa nàng đi làm, sau đó tôi đi viện bên kia…” Tư Kiến cười nói, lúc này hắn đã thay xong đồ.
Nghe Tư Kiến nói, trái tim tôi vừa muốn buông xuống lại nhấc lên, viện? Tứ hợp viện? Chẳng lẽ lúc này hắn đã mua Tứ hợp viện rồi sao? Thời gian đã trôi qua quá lâu, tôi không còn nhớ chính xác nữa, hơn nữa đầu bị thương mặc dù đã khỏi hẳn, nhưng phản ứng vẫn chậm hơn nhiều.
Sau khi hai người đi rồi, căn nhà yên tĩnh lại, tôi tua nhanh video cho đến 5: 30 chiều, giờ tan sở bình thường của Khả Hân, hai người cùng nhau trở về.
Khả Hân vẫn mặc trang phục như buổi sáng, chỉ là tóc của nàng hơi lộn xộn. Sắc mặt có chút đỏ ửng, hiện tại xem ra đó là trào lưu sau khi nàng làm tình, hắn đi ở phía trước trên mặt lộ ra biểu tình thỏa mãn.
Sau khi hai người về nhà, trước tiên nhìn vào trong nhà, có lẽ để xác định tôi đi công tác chưa về.
Khả Hân đang nấu cơm tối, Tư Kiến ở một bên giúp. Tuy rằng nàng nói cho hắn biết không thể quan hệ tình dục ở nhà, trong lúc nấu cơm, không tránh khỏi bị hắn chiếm tiện nghi, đôi khi hắn sờ lên mông nàng, đôi khi muốn nắm ngực nàng, đôi khi muốn hôn lên mặt nàng, làm cho nàng cảm thấy không yên khi nấu ăn, tuy rằng mỗi lần đều chọc cho nàng mắng, nhưng lại không tức giận.
Nhìn thấy bộ dạng của hai người, tựa hồ như so với mấy ngày trước thân mật hơn rất nhiều, xem ra hôm nay đã phát sinh không ít chuyện.
“Được rồi, đừng náo loạn nữa, nếu nháo nữa ta sẽ giận…” Cuối cùng Khả Hân cũng không chịu nổi nữa, chỉ có thể nói như thế, trên mặt mang theo một tia tức giận.
“Được rồi, tôi sẽ không làm phiền nữa, đúng rồi, ngày mai hắn sẽ trở lại, phải không?” Tư Kiến đặt tay lên ngực Khả Hân và xoa xoa chúng qua lớp đồ nói.
“Ai? Hắn là ai? Không phải ta đã nói với ngươi rồi sao? Gọi là bố…” Sau khi Khả Hân nghe Tư Kiến nói, trên mặt mang theo một tia tức giận, xem ra thật sự giận.
“Vâng, là bố, có phải ngày mai trở về không?” Tư Kiến giơ hai tay lên, làm tư thế đầu hàng nói.
“Hẳn là vậy, lát nữa ta gọi điện thoại hỏi…” Khả Hân suy nghĩ một chút rồi nói, trên mặt hiện lên một tia buồn bã, mang theo một tia nhớ nhung và lo lắng.
“Vậy bây giờ mình chiến đi… bằng không để tôi chiến cũng được…” Trên mặt Tư Kiến mang theo một tia háo hức nói, tựa hồ như nóng lòng muốn biết ngày mai liệu tôi có trở về hay không.
“Hay là để ta gọi… không biết có đúng không” Khả Hân nói với một tiếng thở dài, lau tay vào tạp dề. Nàng nhấc điện thoại, trong mắt hiện lên một tia rụt rè, vẫn bấm điện thoại, sau đó xoay người đi vào phòng ngủ, đóng cửa lại.
Ban đầu, Tư Kiến muốn đi theo và lắng nghe những gì chúng tôi nói, nhưng bị chặn bởi cánh cửa, hắn cách cửa phòng nắm chặt nắm tay, hắn đã chiếm được thân thể Khả Hân, đối với loại trạng thái này vẫn chưa hài lòng.
Khả Hân ở bên trong nhỏ giọng nói chuyện với tôi, tựa hồ như không muốn để Tư Kiến nghe. Tôi nhớ lại cuộc gọi đó, lúc đó chúng tôi nói chuyện điện thoại, hai chúng tôi tâm sự với nhau về nỗi nhớ nhau, lúc đó tôi còn hỏi nàng vì sao lại nhỏ giọng như vậy, nàng thẹn nói sợ Tư Kiến nghe được nên ngượng, lúc đó trong lòng tôi có chút mãn nguyện, bây giờ hình như sự mãn nguyện đó không còn nữa. Chua xót? Đau lòng? Nhưng trên mặt nàng thật sự có nhớ nhung, nàng đối với tôi nhớ nhung là thật, sau khi chứng thực tôi sẽ quay lại, nàng cúp điện thoại, có một biểu hiện vừa lo lắng vừa vui mừng.
“Thế nào? Có chắc là ngày mai hắn sẽ về không?” Khả Hân vừa ra khỏi phòng ngủ, Tư Kiến liền khẩn cấp hỏi.
“Đúng vậy, đã xác định…” Khả Hân thở dài một hơi nói, biểu tình rất phức tạp, đặc biệt là sau khi nghe thanh âm của tôi.
“Vậy tôi có thể đưa ra một yêu cầu không…” Tư Kiến xoa xoa hai tay nói.
“Nếu ngươi muốn làm điều đó ở nhà… thì tốt hơn là nên dẹp ý nghỉ đó đi, đừng quên những gì ngươi đã hứa với ta!” Khả Hân vừa nói vừa cầm điện thoại. Trong giọng nói mang theo kiên quyết.
“Vậy thì tối nay hắn nhất định chưa về…” Tư Kiến bất đắc dĩ nói.
“Gọi bố…” Khả Hân cắt đứt lời Tư Kiến và mắng.
“Ờ phải, đêm nay bố chưa về, vậy…” Tư Kiến còn chưa hết hy vọng không cam lòng nói.
“Bất kỳ nguy hiểm nào cũng không thể mạo hiểm, hiện tại không phải đã có Tứ Hợp viện sao? Cho dù chỉ có một phần vạn khả năng, cũng không thể làm như vậy, huống hồ ngươi phải chú ý thân thể của ngươi, hồi chiều ngươi đã ra hai lần rồi!” Khi nói đến câu cuối cùng, khuôn mặt của Khả Hân hiện lên một tia xấu hổ.
Mà khi tôi nghe điều này, tôi trực tiếp nằm trên giường, cả người mất đi khí lực…
… Bạn đang đọc truyện Nuôi sói trong nhà tại nguồn: https://tuoinung.cc/2024/02/truyen-sex-nuoi-soi-trong-nha.html
“Ờ thì… thôi được rồi…” Cuối cùng Tư Kiến bĩu môi nói, biểu tình rất uể oải, rất bực bội, cũng rất bất đắc dĩ.
…”Đúng rồi. Hắn… bố có nói ngày mai mấy giờ về không?” Tư Kiến bình tĩnh lại một lúc, đổi lại mặt tươi cười nói.
“Ảnh nói phải tối mai, khoảng tám giờ tối sẽ về đến nhà…” Khả Hân cân nhắc một chút nói.
“Ồ, được…” Tư Kiến đáp ứng, trên mặt mang theo một tia bất đắc dĩ, trong mắt lại thoáng qua một tia chán ghét mờ ẩn, tựa hồ như đối với tôi rất phẫn hận.
Sau khi Khả Hân làm xong cơm, hai người bắt đầu ăn. Ăn xong đi tắm, xem TV, v. V. Trong quá trình này, không thể tránh khỏi nàng bị Tư Kiến ăn đậu hũ, hôn lên mặt, sờ ngực, sờ mông đủ loại. Nàng có giận nhưng lại bất lực, bây giờ nàng không thể tức giận với hắn, giống như đánh một quyền vào bông và bất lực. Dù sao chỉ cần đêm nay hắn không phát sinh quan hệ với nàng ở nhà, phần còn lại cũng có thể chấp nhận được.
Đến tối, hai người đều ngủ trong phòng ngủ riêng của mình, vì phòng ngừa vạn nhất, Khả Hân lại khóa trái cửa phòng ngủ của mình. Hai người đều không ngủ, mà nguyên nhân khiến cho hai người mất ngủ chính là tôi, bởi vì tôi sắp về nhà. Đây là lần đầu tiên hai người đối mặt với tôi sau khi hai người lén lút ngoại tình, tâm tình của hai người rất phức tạp.
Thông qua quan sát trong khoảng thời gian này, tôi cảm giác được mình rất buồn cười. Lúc tôi ở nhà, Tư Kiến đối với tôi biểu hiện ra sự quan tâm và yêu thương đều là giả vờ, ở sau lưng hắn mong tôi chết ở bên ngoài mới tốt, cho Khả Hân cũng không nhìn được mặt mũi thân xác tôi mới hả dạ.
Còn Khả Hân, mặc dù nàng lại phản bội tôi một lần nữa, nhưng tôi có thể cảm nhận được tình yêu của nàng dành cho tôi. Nàng nhớ tôi và muốn tôi về nhà, nhưng nàng lại không dám đối mặt với tôi.
Cả hai đều bị mất ngủ đêm đó và tôi ngồi trước máy tính cũng bồn chồn không ít. Bởi vì tôi đột nhiên nhớ tới rất nhiều điều, màn hình rơi vào im lặng, tôi ngồi trên giường suy nghĩ. Kể từ khi tôi tỉnh dậy, bây giờ tôi đã nhớ hầu hết mọi chuyện, có một số chuyện lại không nhớ, giống như không muốn nhớ tới trong tiềm thức để trốn tránh.
Sau cơn ác mộng đêm qua, khi tôi thức dậy, những ác mộng đó cũng theo tràn vào tâm trí của tôi. Ban đầu tôi nghĩ rằng khi xem video này, tôi đã thực sự đi công tác, bây giờ tôi đã nhớ lại hết. Khoảng thời gian đó là do tôi muốn thực hiện lời hứa với Lãnh Băng Sương! Khoảng thời gian đó chính tôi nói dối Khả Hân, tôi không có đi công tác, mà là mượn danh nghĩa đi công tác để làm bạn với Lãnh Băng Sương. Trong thời gian làm bạn với nàng, tôi vẫn luôn cảnh báo bản thân không được vượt qua lôi trì một bước, một mực giữ thân trong sạch, nhưng không ngờ vào ngày cuối cùng, mình lại thất thân, tuy rằng không phải là tự nguyện, nhưng đã chân chính phát sinh quan hệ cùng nàng, tính thời gian, cũng là lúc đó nàng mang thai Tiểu Cát!
Bây giờ nghĩ lại, tôi thực sự buồn cười, hai người đã phản bội tôi ở nhà, chẳng phải tôi cũng đã phản bội Khả Hân sao? Mặc dù tôi luôn khắc chế bản thân khi ở bên cạnh Lãnh Băng Sương, nhưng trong tiềm thức, tôi đã chấp nhận hẹn hò với nàng, mặc dù không muốn thừa nhận, chẳng phải tôi cũng đã chuẩn bị tốt khả năng một thân phương trạch sao? Có lẽ vào đêm mất ngủ của hai người, tôi lại ngủ với Lãnh Băng Sương, cũng trong đêm đó, tinh dịch của tôi đã bắn vào tử cung nàng và tôi đã có một đứa con trai khác, Tiểu Cát.
Nhớ tới những chuyện này, trong lòng tôi rất phức tạp, ban đầu tôi dùng góc độ người bị phản bội để nhìn chuyện của hai người, nhưng bây giờ nghĩ lại mình có tính là 50 bước cười 100 bước hay không? Mình và Lãnh Băng Sương đã xảy ra một lần quan hệ, hai người xảy ra nhiều lần quan hệ, tuy số lần bất đồng, nhưng kết quả cũng như nhau. Bây giờ tôi có Tiểu Cát, còn Khả Hân?
Nghĩ đến những điều này, nghĩ đến Lãnh Băng Sương, trong lòng tôi lại hỗn loạn, không biết nên làm thế nào cho phải, đột nhiên đối với phương hướng tương lai tôi rất hoang mang. Tôi cố gắng lắc lắc đầu và đứng thẳng người, bấm vào video để tua nhanh, màn hình nhanh chóng phát lại.
Đến sáng Tư Kiến dậy sớm làm điểm tâm cho Khả Hân, vắt kem đánh răng xong v. V. Chỉ là trong quá trình hai người đều trầm mặc rất nhiều, nói chuyện rất ít, hai người đều có tâm sự nặng nề, mà nguồn gốc tâm sự chính là tôi đã trở thành người thứ ba!
Sau khi ăn điểm tâm, Khả Hân không hỏi Tư Kiến có đi cùng nàng hay không, mà đứng ở cửa không nói gì đợi hắn. Sau khi hắn mặc đồ xong, hai người một trước một sau đi ra khỏi nhà, trong nhà lâm vào yên tĩnh lại.
Thời gian lại trôi qua từng phút, cho đến khoảng 4: 00 chiều, bóng dáng của tôi đi vào cửa, tôi kéo vali, biểu tình có chút nặng nề, đứng ở cửa nhìn phòng khách quen thuộc, biểu tình rất phức tạp.
Ban đầu tôi dự định buổi tối mới về nhà, tình một đêm với Lãnh Băng Sương, làm cho tâm tình của tôi bất ổn, cho nên tôi về nhà sớm. Lúc đó trong lòng tôi bởi vì có quan hệ với nàng, làm cho tôi không dám đối mặt với Khả Hân, tuy rằng lúc đó tôi đã từng có ý nghĩ có thể hai người đã phản bội tôi, nhưng lại bị tôi bác bỏ điều đó, trong lòng còn giận mình quá dã tâm.
Và không lâu sau đó, thanh âm của hai người từ dưới lầu truyền đến, họ nói cười trở về nhà, họ không ngờ tôi về sớm nên khi nhìn thấy tôi ở cửa, trên mặt hai người hiện lên một tia kinh ngạc, mà trong mắt Khả Hân có một tia sợ hãi, bất quá khôi phục lại ngay tức khắc. Lúc đó tôi không có suy nghĩ nhiều, hiện tại tôi mới hiểu được tất cả biểu tình trên mặt hai người lúc đó.
Vào buổi tối ngày tôi về nhà, chúng tôi đang nằm trên giường, Khả Hân phát hiện ra tâm trạng của tôi không tốt và hỏi tôi có tâm sự gì, hơn nữa còn cầu hoan với tôi. Bởi vì tôi vừa mới phát sinh quan hệ cùng Lãnh Băng Sương không lâu, hơn nữa tâm tình không tốt, cho nên không có hứng thú, cuối cùng miễn cưỡng đáp ứng nàng.
Sau khi tắm rửa, kết quả phát hiện trong nhà tắm phơi quần lót của hai người cùng một chỗ với nhau, lần đầu tiên phát hiện điểm đáng ngờ của hai người, lúc đó tôi còn chưa hoàn toàn xác định.
Nghĩ về đêm đó, tại sao Khả Hân nóng lòng muốn cầu hoan với tôi? Có phải vì áy náy nên muốn bù đắp cho tôi không? Hay là nói sốt ruột cần gấp tinh dịch của tôi, để thuận tiện cho… thuận tiện cho việc tìm một người cha hờ cho đứa con sinh ra trong tương lai của nàng và Tư Kiến? Lý do này có vẻ vô lý, trước đây tôi sẽ coi như một trò đùa, nhưng bây giờ đã biết rất nhiều chuyện, lý do này dường như càng lúc càng có khả năng!
May mà đêm đó mình không có làm tình với Khả Hân, nếu như phát sinh quan hệ, có phải mình sẽ biến thành một thanh đạo phu hay không? Nàng biết rõ hôm đó tôi sẽ trở về, vậy có cùng Tư Kiến phát sinh quan hệ không? Nếu như nàng thật lòng yêu tôi, trong lòng còn một tia lương tâm cuối cùng thì ít nhất nàng đã để lại cho tôi một tấm thân trong sạch ngày hôm đó.
Bây giờ hồi tưởng lại, hẳn là không có phát sinh quan hệ, bởi vì lúc đó tôi không có giao cấu cùng nàng, trong mắt nàng hiện lên một tia thất vọng, hiện tại nghĩ lại, hẳn là thất vọng vì dục vọng tình dục không được thỏa mãn hơn là tính toán không thành công.
Tuy rằng tôi làm bạn với Lãnh Băng Sương, xa nhà chỉ có khoảng 20 ngày, Khả Hân đã bị Tư Kiến huấn luyện dục vọng rất tràn đầy. Không biết có phải là do thuốc của hắn hay không, là thuốc có ba phần độc, không biết sau này cơ thể nàng có phải đều sẽ như vậy hay không?
Chuyện kế tiếp, trong đầu tôi đại khái nhớ tới là hai người ở trung tâm thương mại xách túi lớn túi nhỏ hành lý bị tôi nhìn thấy, lúc hai người về nhà, những hành lý kia lại không thấy hai người xách về, lúc đó nhất định là đã mang đến Tứ Hợp viện. Bố trí ngôi nhà nhỏ ấm áp của hai người và hình ảnh quay Tứ Hợp viện khi máy bay drone chụp được, màn hình mơ hồ của Khả Hân đang phơi đồ ở Tứ Hợp viện…
Thẳng đến khi tôi gần như xác định, tôi đã lấy cớ đi công tác nữa, nhưng khi bí mật quay về nhà nhìn thấy một người đàn ông nằm trên ghế sofa, Khả Hân ngồi trên háng hắn, hai người đều mặc đồ, lúc đó tôi còn tưởng rằng nàng đang chơi một trò đùa cường điệu với người quen của nàng, cho đến khi thân thể hai người tách ra, dưới váy nàng lộ ra một cây dương vật vô cùng tráng kiện mang theo chất nhờn nhầy nhụa! Sau này tôi mới biết người đàn ông là Tư Kiến con trai cưng của nàng.
“Phanh…” Nắm đấm của tôi đập vào nệm. Tất cả mọi thứ đã kết thúc, phần còn lại chỉ là một số chi tiết nhỏ. Nhớ tới lúc đó mình thật sự ngốc, nếu như không phải do máy bay drone vô tình chụp ảnh, có lẽ vĩnh viễn tôi không phát hiện ra tất cả những điều này.
Phải nói rằng hai người đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ thiên y vô phùng, bao gồm cả Tứ Hợp viện kia và thời gian Khả Hân tan sở. Hai người hoàn toàn có thể giấu tôi mà không chút sơ hở, nhưng tất cả đều là ý trời, ông trời cố ý để cho tôi phát hiện ra.
Bây giờ tôi nên làm gì? Tôi có nên trực tiếp đi tìm Khả Hân không? Hay cử thủ hạ bắt hai người tới đây? Ngay lúc trong lòng tôi đang đấu tranh thì điện thoại di động của tôi có một tin nhắn do Lãnh Băng Sương gửi đến, nội dung tin nhắn là mật khẩu của hệ thống giám sát, vừa nhìn thấy mật khẩu, tay tôi đã nắm chặt ga trải giường, cắn môi dưới, cảm thấy trái tim thực sự đau nhói…