Phần 17
Tôi dừng video vào đêm thứ sáu khi hai người tan trường, trong video hai người tan trường về đến nhà. Nhìn lời nói và cử chỉ của hai người dường như không có vấn đề gì, hai người nấu cơm tối bình thường, ăn cơm xong Khả Hân bắt đầu dạy kèm cho Tư Kiến một cách bình thường. Nàng chỉ đạo rất nghiêm túc, và nó cũng lắng nghe rất nghiêm túc, chỉ là trong nội tâm của nó có bao nhiêu tâm tư trong việc học tôi không biết.
“Tiếp tục ổn định điểm số. Từ giờ trở đi, con chỉ có thể tiến chứ không thể lùi, hiểu chưa?” Một lúc sau, Tư Kiến làm xong bài, Khả Hân ngồi ở bên giường ôn nhu dặn.
“Mẹ, mẹ có hài lòng với kết quả trắc nghiệm hôm nay của con không?” Tư Kiến khẽ gật đầu hỏi.
“Ừm, rất hài lòng, bất quá con đừng quên, lần này chỉ là tiểu khảo, cụ thể như thế nào phải xem kỳ thi cuối kỳ…” Khả Hân gật gật đầu, động viên Tư Kiến.
“Vậy mẹ có thể thưởng cho con một chút không?” Tư Kiến cười hì hì nói, biểu tình ngược lại có vẻ rất bình thường vô tội.
“Muốn thưởng cái gì?” Bầu không khí hôm nay xem ra rất hòa thuận, khó trách, quan hệ giữa hai người hình như mỗi ngày đều tiến bộ.
“Cái đó… con nói rồi, mẹ có đồng ý không?” Lúc này Tư Kiến cúi đầu, vẻ mặt khó xử.
“Nói cho mẹ biết, có phải thích thương hiệu gì không? Điện thoại di động? Máy tính?” Khả Hân đưa tay vuốt tóc, sau đó thản nhiên hỏi. Đối với chúng tôi, những thứ dưới 10.000 tệ vẫn không cần nhíu mày.
“Con không cần tiền của mẹ và mẹ không tiêu một xu cho phần thưởng mà con muốn…” Tư Kiến ngẩng đầu và lắc đầu nói.
“Vậy đó là cái gì?” Khả Hân nhíu mày, thật sự có chút đoán không ra yêu cầu của nó.
“Con muốn hôn mẹ…” Tư Kiến cúi đầu dùng ngón tay xoa xoa góc áo, có vẻ rất xấu hổ, tuy rằng thanh âm rất nhỏ, nhưng đối với Khả Hân đang ở gần như vậy nghe rất rõ ràng.
“Con nói cái gì?” Tựa hồ như Khả Hân không kịp phản ứng lại, trên mặt lộ ra một tia nghi hoặc, nàng cũng không biết Tư Kiến có ý nghĩ gì.
“Không được thì thôi, mẹ đừng giận, có lẽ là lễ nghi của quốc gia chúng ta bất đồng. Trước đây ở nhà, bất cứ khi nào con làm một điều tốt hoặc thành tích học tập xuất sắc, mẹ con sẽ hôn con, và con sẽ hôn mẹ con, đây là cách chúng tôi thể hiện tình yêu, con không biết bên Trung Quốc như thế nào…” Tư Kiến có vẻ xấu hổ, lúc này trong lòng hắn cũng thầm mắng mình, nói những lời này có phải quá mức đột ngột hay không.
“Ồ, có chuyện đó à… mẹ không kịp phản ứng. Ở Trung Quốc cũng vậy a, mẹ hôn con trai, con trai hôn mẹ là chuyện bình thường. Mẹ không giận, chỉ không nghĩ rằng phần thưởng con muốn đơn giản như vậy…” Khả Hân nghĩ đến việc Tư Kiến mất mẹ, có lẽ nó lại hoài niệm đủ loại chuyện trước kia cùng mẹ ruột của nó, bây giờ nó nói như vậy, đôi mắt của nàng lóe lên một tia từ ái. Có lẽ nàng cho rằng mình làm còn chưa đủ tốt, và tình mẫu tử mà nàng dành cho nó vẫn còn thiếu một cái gì đó.
“À…” Tư Kiến nhẹ giọng đáp, sau đó cúi đầu không nói gì nữa, thần sắc vẫn có chút khó xử.
“Được rồi, mẹ cho con hôn, cái này không tính là phần thưởng, con trai hôn mẹ là chuyện rất bình thường, không coi như là phần thưởng… nào lại đây…” Khả Hân nhìn bộ dáng nhăn nhó kia của Tư Kiến, không khỏi nhẹ cười, sau đó vuốt vuốt mái tóc bên tai, dán mặt mình vào mặt nó, đầu hơi chuyển sang một bên, tạo thành một góc khoảng 45 độ với mặt nó.
Ngồi trước máy tính, tôi không khỏi có chút nghi hoặc, nếu Tư Kiến chỉ muốn đơn thuần hôn lên má Khả Hân, nhiều ngày đã qua nó có rất nhiều cơ hội, vì sao ở trong đêm tối không tự mình hôn cho đã, không cần dùng phương thức này? Có lẽ nó đang tìm cách kéo gần mối quan hệ với nàng hơn.
“Sao vậy? Vẫn còn xấu hổ sao? Được rồi, mẹ nhắm mắt lại…” Khả Hân đợi một lúc lâu, thấy Tư Kiến không nhúc nhích, bộ dáng nhăn nhăn nhó nhó, có vẻ xấu hổ, trong lòng nàng biết, nếu muốn nó thừa nhận mình đến mức tối đa, nàng không thể bỏ bất kỳ cơ hội nào để đến gần nó hơn. Nàng nhắm mắt lại và im lặng chờ đợi…
Mà Tư Kiến cũng từ từ đưa mặt lại gần, ngồi trước máy vi tính, tôi cũng không có chút nào căng thẳng, dù sao con trai hôn mẹ cũng là chuyện bình thường, chuyện xảy ra tiếp theo lại khiến cho tôi có chút sững sờ…
“Á…” Theo tiếng khẽ kêu của Khả Hân, đầu nàng lập tức ngửa ra sau, chỉ thấy nàng mở to đôi mắt đẹp ra, có vẻ rất kinh ngạc, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng vì xấu hổ. Đó là bởi vì thứ mà Tư Kiến hôn không phải là má của nàng mà là môi của nàng! Vừa rồi chúng tôi còn tưởng rằng nó muốn hôn lên má của nàng, không ngờ nó lại gây bất ngờ “đột kích” vào đôi môi của nàng. Tôi vốn đang ngồi trước máy tính rất yên tĩnh, lúc này hai tay không khỏi siết chặt. Đôi môi của nàng đã bị người đàn ông thứ hai cướp đi, hơn nữa còn là dưới tình huống nàng đang tỉnh táo.
“Tư Kiến, sao con hôn mẹ như vậy…” Tuy Khả Hân có chút bối rối và thẹn thùng, nhưng kỳ lạ là không hề tức giận, không có trách móc.
“Con và mẹ con trước kia thường hôn môi, đây là lễ nghi của chúng tôi, là phương thức biểu đạt thân tình… hầu như con đã hôn tất cả những người vai lớn của mình bằng cách này!” Tư Kiến trả lời rất ngây thơ. Khả Hân nghe xong, trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc, sau đó là một chút hiểu rõ. Nàng tin lời nói của nó, tuy rằng con trai hôn môi mẹ tựa hồ như có chút quá phận nhưng ở một số gia đình lại có vẻ rất bình thường, đứa nhỏ khi còn bé nụ hôn đầu tiên sớm không biết bị trưởng bối nào cướp đi.
Trước đây tôi đã nói với Khả Hân, người Châu Phi bên kia rất cởi mở, có nghi thức quốc gia cũng rất kỳ lạ, và người dân ở đó không bảo thủ như người Trung Quốc. Một số hành vi rất táo bạo trong mắt người Trung Quốc, lại rất phổ biến ở địa phương khác. Có tôi thấm nhuần giai đoạn đầu, nàng rất dễ dàng tin tưởng lời nói của nó, dù sao thì chuyện này ở Trung Quốc cũng không có gì quá đáng. Chỉ là tôi biết rõ phong tục và phép lịch sự của nhiều quốc gia khác nhau, nàng đã bị Tư Kiến lừa gạt, và nó đã cướp đi nụ hôn của nàng một cách chính đáng và nàng không hề giận nó chút nào.
“Tư Kiến, sau này đừng làm như vậy nữa, ở Trung Quốc không cho phép, hơn nữa con đã lớn như vậy rồi, là một nam hài lớn, hôn mẹ như thế này là không thích hợp, chúng ta không phải là thú vật, con biết chưa?” Ít nhất Khả Hân vẫn có lý trí, biết Tư Kiến đã ở tuổi dậy thì, nếu để mặc nó như vậy, trong đầu nó có thể sẽ có những suy nghĩ khác thường, vì vậy nàng không thể không ngăn nó lại.
“Ồ, con hiểu rồi, mẹ, con xin lỗi, con sẽ không làm thế nữa…” Đáp ứng một tiếng, Tư Kiến có vẻ mặt rất thất vọng và buồn bã, như thể lời nói của nàng đã làm tổn thương nó. Quả thật, nếu như tôi là nó, nghe những lời của Khả Hân trong lòng cũng sẽ không thoải mái. Dường như nàng cũng nhận ra có điều gì đó không ổn với những gì nàng nói và một tia hối hận bất giác lướt qua mặt.
“Tư Kiến, vừa rồi con hiểu lầm lời mẹ nói, không phải mẹ không cho phép con thân mật với mẹ, chỉ là sau này không được hôn mẹ trước mặt bố con, mặc dù đó là chuyện thường tình ở nước các con, nhưng ở Trung Quốc, những gia đình bình thường không thể chấp nhận điều đó, hơn nữa bố của con… cho nên chỉ có thời điểm chỉ có hai chúng ta, mẹ có thể trao cho con một nụ hôn như một phần thưởng, thế nào?” Do dự một lúc, Khả Hân nhìn vào vẻ mặt buồn bã khổ sở của Tư Kiến, trong lòng không khỏi mềm nhũn, nàng biết lời nói vừa rồi đã vô tình làm tổn thương lòng tự trọng của đứa nhỏ, cho nên suy nghĩ một chút, sau khi nàng sửa lại vị trí của mình và nó trong lòng, cẩn thận dặn dò. Vì muốn cho đứa nhỏ tận lực để cho mình nhập gia tùy tục, cũng coi nó đã là con trai của mình, một ít hành động thân mật không có gì to tát. Một người đàn ông, ngoài vợ và người tình, người gần gũi nhất chính là mẹ của mình.
“Tư Kiến, ngươi lại thắng một ván”, ngồi ở trước máy tính nhìn thấy những thứ này trong lòng tôi không khỏi nghĩ đến. Như vậy sau này nó có thể danh chính ngôn thuận chiếm tiện nghi của Khả Hân, đứa nhỏ này có phải lại dùng phương thức luộc ếch trong nước ấm để công phá phòng tuyến của nàng hay không? Hiện tại xem ra đúng là vậy, đây cũng là biện pháp ổn thỏa nhất, cũng là biện pháp có cơ hội thành công nhất.
Nghĩ đến câu nói vừa rồi nàng, “Hơn nữa bố con…” lời sau của nàng không nói, nhưng tôi biết nàng muốn nói cái gì, đó chính là tôi là một cái bình dấm chua, điểm này nàng hiểu biết hơn ai hết.
“Được rồi, mẹ đi thu dọn phòng ngủ, lát nữa chúng ta nghỉ ngơi…” Kha Hân đứng dậy, sau đó xoa xoa đầu Tư Kiến, người đã cao gần bằng nàng, sau đó đi về phòng ngủ của mình. Nhìn vẻ mặt của nàng, mặc dù đồng ý với phương thức giao tiếp mẹ con thân mật của nó nhưng trong lòng dường như không phải nguyện ý lắm, dù sao thì phương pháp này hoàn toàn khác với nhận thức của nàng, nhưng vì lợi ích của đứa nhỏ, nàng chỉ có thể tiếp nhận, để cho nó được an ủi hơn.
Sau khi Khả Hân trở lại phòng ngủ, bắt đầu thay bộ đồ ngủ và dọn dẹp phòng, mà sau khi nàng rời khỏi phòng, Tư Kiến liên tục vung nắm đấm trong không trung, vẻ mặt rất phấn khích. Nó nhảy múa, nhìn bộ dáng tiểu nhân đắc chí của nó, tôi thật muốn về nhà đánh cho nó một trận.
Sau khi Khả Hân thay xong bộ đồ ngủ trong phòng, nàng bắt đầu thay ga trải giường và chăn bông trong phòng ngủ của chúng tôi, thay những bộ mới và tháo những bộ cũ để đem giặt. Trong khi nàng thay chăn bông, nó đứng dậy thay đồ ngủ, sau đó từ từ đi vào nhà tắm để sử dụng nhà vệ sinh.
Lúc này tôi mới biết là khi về đến nhà tôi đã lấy hết thẻ nhớ của camera ra, nhưng còn để quên thẻ nhớ của nhà tắm. Nhưng suy nghĩ cẩn thận cũng không có gì, trong nhà tắm có thể xảy ra những gì? Bây giờ tất cả những tình tiết mập mờ đều phát sinh trong phòng ngủ của Tư Kiến, hơn nữa, mặc dù tôi rất tò mò về kích thước dương vật của nó, nhưng trong lòng tôi thật đúng là không muốn nhìn thấy cái thứ xấu xí đó ở dưới háng của nó.
Trong video giám sát của phòng khách, tôi thấy Tư Kiến chạy nhanh vào nhà tắm, nửa phút trôi qua mà nó vẫn chưa ra. Đúng lúc này, Khả Hân thay xong chăn ga trải giường, sau đó hai tay cầm tấm ga trải giường cũ đi ra, mà mục đích không cần nói cũng biết, nhất định là nhà tắm, bởi vì máy giặt nhà tôi ở trong nhà tắm.
Lúc này Tư Kiến đang đi vệ sinh trong nhà tắm, Khả Hân mang theo rất nhiều ga trải giường, chăn mền và đồ dơ đi về phía nhà tắm, nhà tắm rất gần với phòng ngủ của chúng tôi. Phòng ngủ của chúng tôi và phòng ngủ của nó chỉ cách nhau một nhà tắm, bên cạnh cửa phòng ngủ là cửa nhà tắm. Vốn dĩ tôi không có gì phải lo lắng, dù sao thì nó không thể vào nhà tắm mà không khóa cửa, nhất định nàng phải nhìn thấy đèn nhà tắm đang sáng.
“Hực…” Điều tôi không ngờ tới là Khả Hân ôm một đống ga trải giường và mền trên tay mở cửa nhà tắm rồi bước vào. Điều này khiến cho tôi sững sờ, khi tôi nhìn kỹ hơn thì đó cũng là điều bình thường, bởi vì nàng đang dùng cả hai tay ôm ga trải giường và chăn, những tấm ga trải giường kia xếp chồng lên nhau tương đối cao, mặt nàng cũng cao, cho nên chặn tầm mắt nàng, may mắn cửa nhà tắm ở ngay bên cạnh cửa phòng ngủ của chúng tôi, ra khỏi phòng ngủ một vòng là nhà tắm.
Khả Hân ôm một đống ga trải giường và đồ cũ, dùng một tay ấn tay nắm cửa xuống, thông qua khe hở rồi trực tiếp đi vào. Lúc này nàng không thấy đèn trong nhà tắm, và đống đồ giặt dường như rất nặng, nàng muốn nhanh chóng dỡ bỏ gánh nặng nặng trĩu trên tay nên lao vào nhà tắm. Mà, thằng nhỏ Tư Kiến kia đi vệ sinh lại không có khóa cửa!
“Cạch…” Thời gian đầu không rõ nguyên nhân gì cống thoát nước nhà tắm có mùi tương đối nặng cho nên tôi đã gắng thêm một cái cửa trong nhà tắm và cùng với nó, cửa nhà tắm sẽ tự động đóng lại, bởi vì Khả Hân cầm một đống đồ dơ chen vào nhà tắm, sau đó cửa nhà tắm liền đóng lại. Camera tôi lắp trong phòng khách không ghi lại được cảnh trong nhà tắm khi cửa được mở ra, khi cánh cửa đóng lại, nhà tắm chìm trong im lặng, và tôi cứ tự vỗ vào đầu mình, sao tôi có thể quên thẻ nhớ trong nhà tắm chứ?
Có lẽ phòng khách quá mức trống trải, âm thanh truyền đến không rõ ràng, cũng có thể nhà tắm hoàn toàn không có thanh âm nào phát ra, sau khi nhìn thấy Khả Hân đi vào nhà tắm, liền rơi vào trạng thái yên tĩnh, cực kỳ yên tĩnh dị thường, không có thẻ nhớ trong nhà tắm, tôi chỉ có thể nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, nhìn chằm chằm cửa nhà tắm…