Phần 132
Nhìn thấy người đàn ông đi ra khỏi nhà tắm, tôi sững sờ ngay lập tức, vốn tôi định hét vào mặt Khả Hân qua điện thoại, nhưng nhìn thấy người đi ra từ trong nhà tắm, tất cả lời nói của tôi, thậm chí suy nghĩ đều ngưng trệ.
Tôi cầm điện thoại di động thẫn thờ nhìn bóng người từ trong nhà tắm đi ra, toàn thân trần trụi dùng khăn tắm lau thân thể và tóc, giống hệt bóng dáng mà tôi nhìn thấy trên nóc nhà ngày hôm đó. Nước da ngăm đen, thân hình cường tráng, bộ phận sinh dục cực lớn, mà lần này khác với lần trước, tôi nhìn thấy rõ ràng mặt hắn, cuối cùng cũng nhìn thấy mặt hắn nhưng lại là khuôn mặt khiến cho tôi không thể tưởng tượng được vào thời điểm này, khuôn mặt khiến cho tôi không muốn đối mặt nhất: Là con trai của tôi Tư Kiến.
Bộ dạng của hắn hoàn toàn không thay đổi. Đúng vậy người mới rời đi mấy ngày bộ dạng làm sao có thể thay đổi chứ, thứ thay đổi chính là bộ phận sinh dục của hắn… một cây dương vật vô cùng to lớn. Lần đó khi nhìn thấy dương vật này, tôi trực tiếp phủ quyết là của Tư Kiến, bởi vì bốn năm trước tôi đã nhìn thấy dương vật của hắn, dương vật của hắn cũng rất to, nhưng còn lâu mới có thể so sánh với cái ống silicon này, hiện tại nó mềm nhũn mà đã có ít nhất 10cm treo lủng lẳng ở dưới háng hắn.
Sự thật còn hơn hùng biện, bây giờ tôi mới phát hiện Tư Kiến đã trưởng thành. Sau bốn năm không chỉ là chiều cao và cân nặng, bộ phận sinh dục của hắn đã trở nên to lớn như vậy, chẳng lẽ hắn lớn lên ở Châu Phi được hưởng lợi của bản tọc, ảnh hưởng môi trường Châu Phi và thói quen ăn uống?
Tôi ngây người, tất cả nghi ngờ của tôi vào giờ khắc này toàn bộ đều rõ ràng, tựa như ngày đó hai người đi trung tâm thương mại mua sắm. Lúc ở trung tâm thương mại rõ ràng tôi nhìn thấy hai người xách theo túi lớn túi nhỏ có không ít đồ đạc, nhưng lúc về nhà hai tay hai người lại trống rỗng. Lúc đó tôi vẫn không rõ là vì sao, bây giờ mới biết hai người đi mua đồ gia dụng cho ngôi nhà Tứ Hợp viện này, ngày đó hai người mua đồ xong đã đưa đến nơi này, hai người đã mua sắm để xây dựng tổ ấm mới của mình. Về phần Tư Kiến gọi điện thoại cho tôi ở Mỹ, thì đơn giản hơn, nó đi Mỹ ở vài ngày, dùng điện thoại ở Mỹ gọi cho tôi để xua tan nghi ngờ rồi lại bay trở về.
Phải nói rằng vị trí của Tứ Hợp viện này rất bí mật, hơn nữa lúc hai người tới nơi này đều bao trùm kín mít mặt. Hàng xóm xung quanh cũng không biết thân phận của hai người, nếu như không phải tôi tới nơi này công tác, dùng máy drone vô tình chụp được, có thể cả đời tôi sẽ bị che mắt. Con trai ở Mỹ xa xôi đang ở trong thành phố của mình và rất gần với mình, hơn nữa còn hàn gắn lại mối quan hệ tình cảm nhen nhóm cùng người vợ yêu quý của mình. Tại sao Khả Hân lại lừa dối tôi, tôi đã tha thứ cho cô một lần rồi vì sao cô lại tái phạm một lần nữa?
Chẳng lẽ cô thật sự yêu Tư Kiến. Hay là tôi không thể thỏa mãn cô trong đời sống tình dục và cô đã thần phục dưới háng của hắn. Phụ nữ ba mươi như sói bốn mươi như hổ, ở đây tôi có thể hiểu, nhưng điều này không thể là lý do hay cái cớ Khả Hân phản bội tôi. Chỉ là mặc dù biết thân phận của hai người, cũng đã thông suốt nghi hoặc trước kia, ở giữa hai người cũng đã bình thường quá quan hệ, vậy vì sao cô lại một lần nữa cùng Tư Kiến cẩu hợp. Trong này có quá nhiều bí ẩn, nhưng sau khi xác định tình huống này mình còn tâm trạng đi điều tra sao?
Tình huống hiện tại hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của tôi, tôi thà chọn đối tượng ngoại tình của Khả Hân lần này là người khác chứ không phải là Tư Kiến.
Tư Kiến trong màn hình sau khi ra khỏi nhà tắm thấy Khả Hân đưa lưng tới hắn đang bí mật gọi điện thoại, trong mắt thoáng hiện lên một tia nghi hoặc và bất mãn, không khỏi tăng tốc đi tới sau lưng cô, dương vật dưới háng ngoáy ngoáy qua lại. Hai tay hắn vòng qua nách cô vuốt ve hai vòng cung yêu thích của tôi, xoa xoa cúp áo ngực xuyên qua đồ. Nhưng vào lúc này cô đã không bận tâm đến những điều này chỉ tập trung vào cuộc gọi điện thoại…
“Chồng sao vậy? Nói đi! Chẳng lẽ bị đứt dây…” Trong micro vẫn truyền đến tiếng Khả Hân, tôi ở bên này đã ngây ngốc. Bên kia Khả Hân vẫn tiếp tục nói với tôi, bên này tôi lại không có đáp lại, thậm chí ngay cả hô hấp cũng ngừng.
Tất cả trong phòng nhỏ đều yên tĩnh đáng sợ, Khả Hân nói xong cuối cùng lấy điện thoại di động từ bên tai ra đặt trước mắt nhìn, tựa hồ như còn tưởng rằng nó đã bị đứt kết nối. Trong khi Tư Kiến sau lưng cô vẫn đang vuốt ve hai vú của cô, cô lại không quan tâm, vẫn nhìn điện thoại di động của mình.
Tôi mếu máo đặt điện thoại xuống khỏi tai và cúp máy. Sau khi cúp máy, tôi cũng tắt máy luôn. Ngồi trên giường suy nghĩ sự xuất hiện của Tư Kiến làm gián đoạn tất cả tâm lý của tôi. Bây giờ điều tôi cho rằng không thể xảy ra đã trở thành sự thật, để chấp nhận thực tế này tôi cần một thời gian.
Trong hình, Khả Hân thấy điện thoại bị cúp máy rồi, nên vội gọi lại cho tôi, chỉ là không có kết quả, điện thoại của tôi đã tắt. Nghe bên kia truyền đến tiếng nói lập lại không kết nối được, cô buông điện thoại xuống. Lúc này mới chú ý tới hai tay trước ngực, tuy rằng không nhìn thấy sau lưng nhưng hai bàn tay đen thui, cô đã biết là ai.
“Đừng có làm loạn!” Khả Hân xoay người tránh khỏi cái ôm của Tư Kiến, vẻ mặt có chút bực.
“Chuyện gì vậy? Vừa rồi nàng nói điện thoại với ai? Còn lén lút!” Tư Kiến có chút nuốt không trôi hỏi, thoạt nhìn có vẻ thờ ơ nhưng trong giọng nói vẫn có một tia chua xót.
“Còn có thể là ai nữa.” Sau khi thở dài một hơi, Khả Hân ngồi trên ghế sofa lấy tay đặt tay lên trán mình có vẻ rất uể oải. Có lẽ thái độ lạnh lùng của tôi làm cho cô cảm thấy khó chịu.
“Có phải là hắn không?” Tư Kiến nghĩ đến cái gì hỏi. Khả Hân không trả lời vẫn im lặng.
…”Chắc còn lâu lắm hắn mới trở về, sao nàng lại ủ rũ thế? Đã cãi nhau à?” Tư Kiến vừa nói vừa trần truồng đi đến bên kia sofa ngồi cạnh Khả Hân, vòng tay qua vai cô như một đôi tình nhân, muốn kéo cơ thể của cô vào vòng tay của mình…
“Được rồi, đừng làm loạn nữa, ta phải đi về.” Khả Hân ngồi trong lòng Tư Kiến đứng dậy đi lấy đồ trên giá áo.
“Tại sao phải về? Không phải đêm nay nàng đã đồng ý ở lại với tôi sao?” Sau khi nghe Khả Hân nói, Tư Kiến tỏ vẻ kinh ngạc còn có một tia kinh hoảng, càng nhiều hơn là thất vọng. Có vẻ như cô đã hứa với hắn sẽ ở đây tối nay, có lẽ đợi hắn tắm xong rồi cùng hắn trằn mây lở mưa mới khiến cho hắn trần truồng đi ra. Bây giờ cô đột nhiên thay đổi chủ ý khiến cho hắn có chút bất ngờ trở tay không kịp.
Vừa mới ở trong phòng khách nhà tôi Tư Kiến bị Khả Hân cắt ngang dục vọng, muốn hắn rời đi. Cô chuẩn bị tiễn hắn, nhưng trong quá trình nhất định là hắn đã dùng mềm cứng quyến rũ làm cho cô thay đổi chủ ý, chỉ là cô thật sự tạm thời thay đổi chủ ý hay là…
Nếu Khả Hân xác định không muốn đi cùng Tư Kiến, vậy tại sao khi ra khỏi nhà lại phải tắt đèn khi biết mình sẽ trở lên sau vài phút? Chẳng phải là hành động dư thừa sao? Xem ra lúc tắt đèn, cô đã biết có khả năng cùng hắn trở lại Tứ Hợp viện.
“Bố ngươi vừa gọi điện thoại cho ta, tâm tình có vẽ không tốt, không biết tại sao lúc cuối điện thoại bị đứt kết nối rồi máy bị cúp, hình như tín hiệu bên ảnh không tốt. Trước đây khi ảnh có chuyện gì không vừa lòng… loại tình huống này trước kia cũng đã từng có, không biết sao ta luôn cảm thấy có chút bất an trong lòng, cho nên tối nay ta vẫn phải về, tương đối an toàn hơn.” Khả Hân thở dài mặc áo khoác vào sau đó đi tới trước mặt Tư Kiến cau mày nói.
“Nhưng…” Tư Kiến vẫn không cam lòng mang theo kích động lưu luyến nói.
“Không nhưng nhị gì hết, ngươi còn nhớ cái đêm đó không? Chính là cái đêm bị bố ngươi bắt gian chúng ta, ta không muốn cảnh tượng đó lặp lại, vĩnh viễn vĩnh viễn không cho phép. Tối nay nếu ảnh lại đột ngột về nhà, kết quả ta không có ở nhà, ta phải giải thích như thế nào với ảnh đây?” Khả Hân ngắt lời Tư Kiến để nói ra những lo lắng trong lòng cô, mà đoạn này khiến cho hắn lập tức như một quả bóng xì hơi nản lòng, ít nhất hắn vẫn còn sợ đêm đó.
“Đừng như vậy, chiều mai mẹ đến bồi con, ráng ở chỗ này chờ nha.” Khả Hân nhìn thấy bộ dáng gian nan của Tư Kiến, trong lòng cô hiện lên một tia không đành lòng và đau lòng đưa tay vỗ nhẹ lên dương vật dưới háng của hắn, ôn nhu nói.
Nghe những lời này của Khả Hân, cảm xúc của Tư Kiến tốt hơn một chút, lộ ra nụ cười, mà tôi lại muốn khóc nhưng lại phát hiện mình không còn rơi nước mắt.
Trong hình, Khả Hân bắt đầu mặc áo khoác, bịt khăn quàng cổ và khẩu trang để bọc kín như đêm đó. Bởi vì cả người Tư Kiến trần trụi cho nên dứt khoát quấn khăn tắm đưa cô ra ngoài. Trong mắt hắn vẫn luôn lóe lên cảm xúc không muốn, tựa hồ như muốn khóc, không biết là chân tình lộ ra hay chỉ là giả vờ, vẫn vây quanh cô xoay tới xoay lui. Cô đi tới cổng hắn cũng đi theo…
“Đừng ra ngoài, bên ngoài lạnh lắm, đừng để bị cảm lạnh.” Khi Khả Hân chuẩn bị mở cửa, cô quay đầu lại nhìn Tư Kiến ôn nhu nói, trong giọng nói đầy quan tâm.
“Không sao đâu. Tôi khỏe lắm, cho dù có bơi lội ngoài trời lạnh giá cũng không thành vấn đề.” Tư Kiến vừa nghe vội vàng trả lời, còn bày POSE cho thấy cơ bắp mạnh mẽ của mình.
“Tốt, được rồi, thân thể con là tốt nhất nhưng cũng không thể mặc trang phục này đi ra ngoài chứ, đúng không? Không biết xấu hổ, mặc đồ vào đi! Mẹ đợi con, nếu con không thích rắc rối…” Khả Hân nhìn thấy bộ dáng Tư Kiến che miệng cười khúc khích. Cuối cùng bất đắc dĩ đáp ứng.
Sau khi Tư Kiến nghe Khả Hân nói, hắn điên cuồng chạy đi mặc áo và quần trong phòng khách, trước mắt cô tựa hồ như cố ý muốn quyến rũ cô, nhưng dường như cô đã quen với cơ thể của hắn nên có vẻ rất bình tĩnh, nhưng trong nội tâm có bình tĩnh hay không thì không biết.
Sau khi Tư Kiến mặc xong đồ, hai người cùng nhau ra khỏi nhà, giữa chừng không biết hai người nói cái gì mà Khả Hân vẫn lắc đầu quầy quậy. Giám sát ngoài trời không có chức năng nghe âm thanh cho nên tôi hoàn toàn không biết họ nói cái gì, chỉ thấy hắn nói nhiều nhưng cô vẫn lắc đầu. Chờ khi đến cạnh chiếc xe Accord kia, cô bất đắc dĩ nở nụ cười, cuối cùng gật đầu. Hai người trực tiếp lên chiếc xe màu đen sang trọng.
Tư Kiến vốn đã khởi động xe, đột nhiên từ trong xe chạy ra, chạy về nhà tắt đèn trong phòng. Làm xong tất cả những thứ này, nó đóng cửa lại, trực tiếp chui vào trong xe, chiếc xe hướng đường cái tiến.
… Bạn đang đọc truyện Nuôi sói trong nhà tại nguồn: https://tuoinung.cc/2024/01/truyen-sex-nuoi-soi-trong-nha.html
Có lẽ vì tôi vẫn không muốn tin tất cả những điều này là sự thật, nên tôi đã rời khỏi ghế và đến bên cửa sổ, từ từ vén góc rèm lên, vừa lúc nhìn thấy cổng sân đối diện. Vừa đúng lúc, chiếc xe Accord màu đen kia chạy ra Tứ Hợp viện, sau khi lái xe ra khỏi cổng từ trong xe đi ra một nam nhân mang theo bọ cạp cùng khẩu trang. Sau khi Tư Kiến khóa cửa, hắn lại lên xe và lái đi. Chiếc xe màu đen lập tức biến mất trong màn đêm sương mù…
Tư Kiến đưa Khả Hân về nhà thật chu đáo biết bao, có vẻ tri kỷ cỡ nào! Tôi thật sự muốn đuổi theo xem hai người có tìm một nơi hoang dã để cụp lạc giữa đường hay không, nhưng tôi lập tức phủ định ý nghĩ này. Trước không cần nói xe tải của tôi có thể đuổi kịp người ta hay không cho dù đuổi kịp thì có thể làm gì?
Hơn nữa hai người cũng không có khả năng cụp lạc trong xe bởi vì không gian nội thất của xe Accord quá nhỏ, vóc dáng Tư Kiến vạm vỡ như vậy làm sao có thể làm. Hơn nữa đêm nay tôi đã tắt điện thoại có lẽ đã làm cho Khả Hân chột dạ vô cùng bất an, cho nên khẳng định sốt ruột về nhà xem tình huống, cho nên nhất định là hai người chạy thẳng về nhà.
Tôi ngồi trên giường đơn lấy trong cặp ra một gói thuốc lá chưa khui. Đã lâu tôi không có hút thuốc cũng không muốn hút, gói thuốc lá này được chuẩn bị để đối phó với tình hình hiện tại. Vốn tôi nghĩ đến trường hợp vạn nhất bị bắt gặp thì trước tiên mình còn có đường để phát tiết và giải tỏa ngay lập tức, thật không ngờ gói thuốc lá này thật đúng là có công dụng.
Khói thuốc lan tràn trước mắt mình, vạn vật như hư ảo, nhưng tất cả những gì xảy ra vừa rồi có phải là hư ảo không? Nếu thật sự là hư ảo thì tốt biết bao! Video được lưu trữ bởi chính mình, tôi muốn giữ lại tất cả, tôi muốn biết lý do tại sao Khả Hân lại phản bội tôi một lần nữa, tôi thực sự không thể nghĩ ra lý do tại sao!
Thời gian trôi qua từng phút, tôi nhìn đồng hồ ở góc dưới bên phải của máy tính, thời gian trôi qua thật chậm. 21 phút dựa theo đạo lý, bận đi bận về, đi xe Accord có nhanh thì mất hơn một tiếng đồng hồ, nhưng tôi không thể ngồi yên, bởi vì trong lòng mình vẫn luôn lo lắng, nếu Khả Hân về đến nhà, lên lầu phát hiện tôi hoàn toàn không có trở về, Tư Kiến biết được có thể tâm huyết dâng trào lên lầu cùng cô xuân tiêu qua đêm ở nhà tôi hay không.
Điều này hoàn toàn có thể! Tôi cố gắng giữ bình tĩnh, trong đầu vẫn hồi tưởng lại sự tình nên giải quyết như thế nào, kế tiếp mình nên làm cái gì. Tôi hút hết điếu này đến điếu khác, cuối cùng cảm thấy buồn nôn, vốn toàn bộ không gian phòng nhỏ hẹp, hiện tại đã hoàn toàn ngập trong khói.
Thời gian trôi qua từng phút, khi thời gian qua 1: 11 phút, tôi không thể ngồi yên được nữa, định về nhà để xem, nếu bây giờ hai người thực sự ở nhà mây mưa, sẽ trực tiếp bắt gian! Thay vì im lặng bỏ đi như lần trước, tôi sẽ trực tiếp mở cửa, đối mặt trực diện với hai người để bắt quả tang kẻ ngoại tình.
Sau khi hạ quyết tâm, tôi dập tắt tàn thuốc cuối cùng và ném nó trên sàn nhà, mặc đồ vào đi ra ngoài. Vừa mở cửa ra, không khí trong lành tràn vào mũi nhưng không làm cho tôi dễ chịu một chút nào. Sau khi tôi ra ngoài và bước lên xe tải, tôi chạy về nhà với tốc độ bình thường. Tôi đi trên đường chính, mắt không chỉ ngắm nhìn tình hình đường xá phía trước còn nhìn những chiếc xe đi ngược chiều, nếu như tôi nhìn thấy xe của Tư Kiến trở về, tôi sẽ bỏ cuộc và chậm chậm về nhà, bởi vì thấy hắn trở về, cho dù tôi có gấp về nhà mình cũng không làm được cái gì và sẽ không có kết quả.
Đi thẳng vào chung cư nhà tôi, tôi cũng không nhìn thấy xe của Tư Kiến, chứng tỏ hắn không có trở về đây. Mà thời gian cũng trôi qua 2: 14 phút, xe tôi dừng lại trong chung cư, tôi trực tiếp mở cửa chung cư, tất cả mọi thứ trong hành lang vẫn rất quen thuộc. Tôi đi lên lầu thật chậm, bước lên từng bước một, trong lòng vẫn luôn suy nghĩ đến khi bắt được hiện trường làm tình của hai người mình nên nói cái gì. Làm một cơn thịnh nộ, hay là không nói gì trực tiếp bỏ đi, rời khỏi cái nhà này giống như lần trước?
Khi tôi đi đến cửa, tôi phát hiện đột nhiên mình không có can đảm để mở cửa! Khi tôi vừa lái xe vào khu chung cư, tôi nhìn qua tầng lầu nơi nhà mình ở, ánh đèn trong phòng đã tắt, rèm cửa phòng ngủ của chúng tôi được kéo lên, mà rèm cửa phòng của Tư Kiến không có kéo lên, hắn cũng không có trở lại, điều đó chứng tỏ lần này có thể hai người ở trong phòng của chúng tôi.
Lúc trước ít nhất Khả Hân cũng có điểm giới hạn, đó là tất cả phát sinh quan hệ đều là ở trong phòng Tư Kiến chưa từng ở trong phòng ngủ của chúng tôi, hơn nữa vẫn là nửa đẩy nửa không loại phối hợp không hoàn toàn này. Nhưng đêm nay ở phòng khách nhìn thấy một màn kia bởi vì tôi chỉ nhìn thấy sau khi cắm vào hoàn toàn không nhìn thấy khúc dạo đầu, cho nên không biết là hắn chủ động cắm vào hay là cô chủ động…
Hơn nữa rèm cửa trong phòng khách cũng được kéo lên, có thể hiện tại hai người đang làm tình trong phòng khách, hoàn thành màn ân ái còn chưa xong mấy tiếng trước, hoặc cũng có thể là trong phòng ngủ của chúng tôi, dưới ảnh cưới của chúng tôi, hai mẹ con làm tình thỏa thích!
Tôi không muốn nhìn thấy cảnh đó, dù sao thì con đường phải có điểm cuối. Tôi đi đến trước cửa nhà của mình, hiện tại đã khuya lắm rồi, gần nửa đêm, mọi thứ xung quanh tôi rất yên tĩnh, hai tay tôi run run lấy chìa khóa ra, nhưng không đủ can đảm để mở cửa, nếu lúc này hai người đang ở trong phòng khách…
Trong khi ân ái, tôi chỉ cần mở cửa ra là thấy cảnh hai mẹ con trần truồng giao cấu trước mặt. Cũng như trước đây tôi dán tai vào cửa để nghe âm thanh, nhưng không có âm thanh nào lọt ra ngoài. Cửa chống trộm nhà tôi hiệu quả cách âm rất tốt, không có âm thanh truyền ra cũng là chuyện bình thường, có lẽ hai người đang làm tình trong phòng khách, nhưng sợ nửa đêm làm phiền mọi người nên đè thấp giọng.
Tôi hít sâu một hơi nhắm chìa khóa vào ổ khóa, nếu muốn mở cửa thì phải nhanh để hai mẹ con hoàn toàn không có thời gian kịp phản ứng, nếu cắm vào ổ khóa xoay, cộng thêm mở cửa, mất quá nhiều thời giờ sẽ khiến cho hai người có thời gian tách bộ phận sinh dục ra. Bắt quả tang ngoại tình phải nắm bắt thời điểm bộ phận sinh dục của họ dính vào nhau.
“Tách!” Tôi căng thẳng đến mức không biết lấy từ đâu ra dũng khí và bình tĩnh nhanh chóng cắm vào lỗ khóa, dùng sức vặn, cửa liền mở ra một cú, toàn bộ quá trình trôi như nước chảy một cách đáng kinh ngạc.
Cánh cửa mở ra và khung cảnh của phòng khách đập vào mắt tôi…