Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Nuôi sói trong nhà (Full)

Truyện Sex: Nuôi sói trong nhà (Full)


Phần 131

Chỉ là hôm đó tất cả những thứ này đều bị một sự cố ngoài ý muốn làm hỏng. Ngày hôm đó, nàng không có ở nhà, không biết ra ngoài để làm gì, chỉ có tôi ở nhà một mình chơi với Tiểu Cát. Trên lầu chơi vui vẻ, đến 12: 22 trưa, Tiểu Cát khó khăn chìm vào giấc ngủ, tôi cũng đổ mồ hôi đầm đìa vì kiệt sức, không bởi vì cái khác, tôi đã hôn mê hơn ba năm, cơ bắp thân thể mất đi không ít khí lực, cần một thời gian để hồi phục, thể lực của tôi không tốt lắm, hơn nữa mấy ngày nay đêm nào cũng ân ái, hai chân đã nhũn mà lão bà của mình giống như một yêu tinh, làm cho người ta luôn chịu không nổi loại xúc động ham muốn này.
Lúc tôi định đi xuống lầu, đột nhiên dưới chân mềm nhũn, lăn xuống cầu thang xoắn ốc, tôi không biết mình lăn bao lâu, chỉ cảm giác khắp người đều đau nhức, cuối cùng đầu giống như đụng phải một cái cột, từ từ mất đi ý thức, bên tai quanh quẩn tiếng thét chói tai sợ hãi của đám người hầu.

Tôi không biết mình hôn mê bao lâu, cảm thấy rất tự do, mình đã có một giấc mơ dài, cũng không biết giấc mộng này kéo dài bao lâu. Chờ thời điểm mình khôi phục ý thức, thân thể của mình có chút cứng ngắc, bên cạnh có rất nhiều người đang nói chuyện.

Tôi không mở mắt ra, mà đang lần theo ký ức trong não, đầu tiên là hiện tại của mình, tôi đã biết nữ nhân vẫn luôn ở bên cạnh tôi, hoàn toàn không phải là vợ tôi, mà là nàng, Lãnh Băng Sương!

Trí nhớ của tôi hoàn toàn khôi phục, nhưng có một số việc cần phải nhớ lại, mình hôn mê đã ba năm rồi sao? Chuyện gì đã xảy ra trong ba năm qua? Tại sao Lãnh Băng Sương ở bên cạnh tôi? Tiểu Cát là con trai của tôi và nàng, điểm này không thể nghi ngờ gì nữa, chỉ là từ khi nào nàng mang thai với tôi? Quan trọng nhất là vợ tôi Trương Khả Hân và con trai tôi Tư Kiến đang ở đâu? Bây giờ đã xảy ra chuyện gì? Tôi không mở mắt ra nhưng tâm trí tôi bị mắc kẹt trong những ký ức đau đớn và không thể chịu nổi kia…





Tôi nhớ đến Khả Hân, nghĩ đến Tư Kiến, tự nhiên tôi cũng nhớ đến những ký ức không thể nguôi ngoai ấy. Khi tôi tỉnh dậy lần này ký ức tôi chỉ dừng lại ở thời điểm tôi đuổi theo họ từ khu chung cư…

Nhìn thấy chiếc Accord màu đen rời đi. Những điều sau đó dường như là tôi không nhớ rõ lắm, nhưng vẫn loáng thoáng nhớ. Tôi hỏi bác sĩ và Lãnh Băng Sương. Tuy rằng làm cho nàng sốt ruột tôi không đành lòng, nhưng tôi vẫn quyết định muốn cho bản thân mình nhớ lại tất cả mọi thứ và đối mặt với nàng một lần nữa.

Nhớ đêm đó, KHÔNG, phải nói là đêm đó ba năm trước. Tôi nhớ mình lái xe điên cuồng đuổi theo họ trên đường như điên. Chỉ là ngay sau khi chiếc xe cũ nát ra khỏi khu chung cư, tôi hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng màu đen của chiếc Accord, dù sao, xe tải và chiếc Accord không phải cùng một đẳng cấp. Tôi không có thời gian suy nghĩ nhiều, vội vàng chạy tới Tứ Hợp viện.

Xe tải chậm và vụng về, cũng bắt kịp với một vài ánh đèn giao thông, ngoài ra còn bị kẹt xe. Khi tôi đến ngôi nhà thuê nhỏ của mình, thời gian đã trôi qua 1: 11 phút. Lúc ban đầu, chỉ cần tôi do dự một phút thì với tốc độ và sự trầm ổn của chiếc xe Accord có thể đến sớm hơn tôi hơn nửa giờ. Khi tôi lao đến căn nhà cho thuê, mắt tôi nhắm thẳng vào cổng Tứ Hợp viện. Kết quả cổng còn đóng. Cái khóa lớn trên cửa lớn mấy ngày không mở, cánh cổng vẫn đóng chặt. Nhưng không có bị khóa. Chủ nhân của Tứ Hợp viện đã quay lại!

Trùng hợp. Chắc là sự trùng hợp ngẫu nhiên. Nghĩ đến lúc nào tôi cũng nhìn thấy hai người trong phòng khách của mình, tôi chỉ nghỉ nó là một giấc mơ. Hiện tại mình mất trí nhớ, lại khôi phục lại. Bây giờ tôi nhớ lại tất cả, Khả Hân, Tư Kiến, Lãnh Băng Sương là thật.

Hay là nói não bộ của mình bị thương, tất cả điều này là tưởng tượng. Nếu nó thực sự là tưởng tượng thì không sao. Sau khi nhớ lại tất cả mọi thứ. Tôi sẽ tìm và xác minh ký ức của mình.

Sau khi xuống xe. Tôi nhìn cổng Tứ Hợp viện, vội vàng xông vào phòng cho thuê nhỏ kia. Bởi vì mình bị kẹt xe và các nguyên nhân khác nên kéo dài lâu như vậy. Có lẽ hai người đã bắt đầu từ lâu rồi. Tôi vội vàng lấy cái laptop ra.

Trong quá trình nhấp chuột, hai tay run rẩy bấm lầm nhiều lần. Cuối cùng, tất cả các video của Tứ Hợp viện được mở ra, giám sát được lắp đặt trong mỗi phòng trong Tứ Hợp viện cũng bật lên. Chỉ thấy phòng khách ở trung tâm… Một bóng dáng quen thuộc đang ngồi trên ghế sofa.

Đó là người vợ yêu quý của tôi Khả Hân! Cái áo khoác của cô vẫn treo trên mắc áo cạnh ghế sofa. Cô cầm một tách trà trên tay và nhấp một ngụm trà một cách cẩn thận. Nhìn thấy cô vẫn mặc bộ đồ quen thuộc đã mặc khi rời khỏi nhà. Giờ khắc này tôi thống khổ nhắm mắt lại.

Tôi hy vọng tất cả điều này là một sự trùng hợp ngẫu nhiên. Tất cả đều là một sự hiểu lầm. Tất cả đều là một ô long. Nhưng khi tôi sử dụng màn hình để xem khả năng không phải là Khả Hân, nhất thời trái tim tôi tan vỡ. Một tia ảo tưởng cuối cùng hoàn toàn bị loại bỏ. Chỉ có một mình cô trong phòng khách.

Mà một quý nhân lúc này nhất định là đang ở trong nhà tắm. Bởi vì đèn trong nhà tắm được thắp sáng. Bên trong truyền đến tiếng nước róc rách. Thật đáng tiếc. Thiết bị giám sát mà tôi lắp đặt lần này khá vội vàng và đơn giản. Thực sự không có vị trí phù hợp để lắp đặt trong nhà tắm, vì vậy trong nhà tắm không có. Phần còn lại của phòng khách và phòng ngủ đều do tôi lắp đặt để theo dõi…

Trong phòng khách Khả Hân uống vài ngụm trà. Có lẽ thời gian chờ quá nhàm chán, cô đặt tách trà xuống và lấy chổi và vải lau bắt đầu dọn dẹp nhà cửa. Đây là ngôi nhà khác của cô. Không, phải nói là ngôi nhà chân chính trong lòng cô hiện tại.

Tôi thấy được một chi tiết, đó là Khả Hân đi lại có chút khập khiễng, cách lê chân của cô. Lúc này, tôi nghĩ tới đêm hôm đó. Khi mua sắm trong cửa hàng tạp hóa, một đôi nam nữ đi ngang qua tôi ở cửa, người phụ nữ lê chân. Lúc đó tôi vẫn còn mê mẩn và hoài nghi sâu sắc với mùi hương quen thuộc của cô.

Bây giờ nhìn thấy Khả Hân khập khiễng, hơn nữa cái chân bị thương hoàn toàn tương xứng với nữ tử thần bí kia. Dáng người phơi đồ trên sân Tứ Hợp viện, người đến đây ban đêm, vắng nhà sau khi tang trường, bị bong gân lê chân trước cửa tiệm tạp hóa. Tất cả mọi thứ, tất cả đều được xác nhận bởi giám sát hiện tại. Bây giờ cô đợi? Đợi người đàn ông tắm xong, sau đó hai người giở trò đồi bại, lật úp lên mây, tiến hành kế hoạch thụ tinh.

Sau khi Khả Hân dọn dẹp xong, người đàn ông vẫn chưa tắm xong, vẫn còn ngâm nga bài hát trong nhà tắm. Cô liếc nhìn thời gian trên điện thoại di động của cô, dường như có chút sốt ruột.

Tôi liếc nhìn đồng hồ đã 10: 23 tối. Chẳng lẽ Khả Hân muốn sớm xong việc để về ngủ sao. Dù sao hiện tại đã qua thời gian ngủ bình thường của cô. Trước kia thỉnh thoảng khi thức khuya, đến thời điểm này, cô cũng ngáp nhiều, nhưng hiện tại cô lại không cảm thấy buồn ngủ chút nào…

Khả Hân chán nản ngồi trên ghế sofa, thỉnh thoảng lấy điện thoại ra chơi một lúc. Mà thấy cô cầm điện thoại di động, tôi chợt nhớ tới điện thoại của mình. Tại thời điểm này điện thoại của tôi vẫn còn trong tình trạng tắt. Tôi nhớ lại cảnh dương vật đút vào âm đạo và hai người dính vào nhau trong phòng khách ở nhà. Tôi không thể giữ bình tĩnh trong tim tôi. Chẳng lẽ còn phải xem hai người cắm vào một hồi nữa sao?

Lúc này dường như tôi đã mất tất cả sự tỉnh táo của mình. Ngày trước, chuyện ngoại tình với Tư Kiến sau lưng tôi cũng coi như chấp nhận được, hiện tại lại cùng một nam nhân khác vụng trộm, nó chưa đủ đau để cho tôi mang một cái mũ xanh khác hay sao? Bây giờ tôi lại có một cái thứ hai trên đầu. Nếu như nói Tư Kiến xem như là con trai tôi, tôi còn có thể tha thứ, nhưng người đàn ông này… không có cửa.

Sau khi tôi lấy điện thoại ra bật lại, tôi tìm số điện thoại của Khả Hân. Trực tiếp bấm. Sau khi âm báo bận được kết nối. Điện thoại di động của cô trong video cũng vang lên.

Sau khi Khả Hân nhìn số điện thoại trên điện thoại di động của mình, trên mặt cô hiện lên một tia vui mừng. Nhìn thấy biểu hiện vui mừng này, tựa hồ như có chút không hợp với cảnh tượng hiện tại. Theo lý thuyết, tôi gọi điện thoại khi cô đang tư tình, hẳn là nên sợ hãi và căng thẳng mới đúng, nhưng sao bây giờ lại có biểu hiện vui mừng như thế?

Ánh mắt của Khả Hân hiện lên một tia mừng rỡ, dường như muốn đảo ngược cái gì đó. Quay đầu nhìn nhà tắm đóng cửa, trên mặt cô hiện lên một tia khẩn trương. Cô đi đến bên cạnh cây cảnh ở phòng khách, quay lưng lại với nhà tắm, cố tránh xa nhà tắm. Hít sâu vài hơi, sau đó trả lời điện thoại…

“Chào…” Sau khi điện thoại được kết nối. Tôi chỉ chào một cách khô khan. Giọng nói đã khàn khàn.

Tôi không nói bất cứ điều gì khác sau khi chào. Trước đây tôi sẽ gọi một tiếng “bà xã” trước, nhưng lần này thì không. Theo suy nghĩ của người bình thường, sau khi tôi chào trong điện thoại, tôi sẽ hét lên, la loạn mắng một trận mới đúng. Nhưng tôi thì không, tôi im lặng một cách đáng ngạc nhiên, đầu tiên một lời chào, sau đó chờ câu trả lời phía Khả Hân, không phải là tôi không phẫn nộ mà Khả Hân của tôi đã chết!

“Chồng à, cuối cùng em đã chờ cho đến khi anh gọi. Anh vẫn chưa ngủ hả. Gọi có tiện không?” Khả Hân vui vẻ nói ở bên kia điện thoại.

Tuy rằng biểu tình của Khả Hân trong nháy mắt từ vui mừng tới khẩn trương. Nhưng giọng điệu vui mừng và kích động không giống như giả vờ… Chỉ là lúc này bất kể biểu tình hay ngữ khí của cô dù có chân thật đến đâu, tôi cũng không tin nữa. Biểu tình kinh hỉ của cô trong mắt tôi lại xấu xa giả tạo như vậy!

“Không phải em cũng không ngủ sao? Lúc trước, giờ này em đã ngủ từ lâu rồi!” Tôi không nói rõ ràng, mà trước tiên thử Khả Hân một chút. Cô giấu tôi hẹn hò với một người đàn ông khác, để coi cô có nói dối tôi qua điện thoại không? Mặc dù đã biết kết quả, nhưng tôi không khống chế được lời phát ra trong miệng mình…

“Ừm. Có chút việc hơi bận, cho nên ngủ muộn nhưng cũng sắp đi ngủ rồi. Khi nào chồng về…” Sau khi Khả Hân nghe câu hỏi của tôi, trên mặt hiện lên một tia mất tự nhiên, bất quá vẫn phản ứng rất nhanh đối đáp trôi chảy…

“Bây giờ có ở nhà không?” Thanh âm của tôi lúc này có hơi lạnh. Không có từ nào dễ nghe…

“Em… đương nhiên là đang ở nhà. Em không ở nhà còn có thể đi đâu khác? Thật ngốc…” Sau khi Khả Hân nghe câu hỏi của tôi, trên mặt mang theo một tia sợ hãi, không khỏi nhìn ra ngoài cửa. Có lẽ cô nhìn về hướng nhà của chúng tôi. Có lẽ cô sợ tôi đột nhiên về nhà lúc nửa đêm.

Trong khi Khả Hân và người đàn ông đó đang giao cấu trong phòng khách nhà tôi, dường như cô đã có nỗi sợ hãi này, nhưng cô không chắc liệu tôi có về nhà hay không, cho nên tuyệt đối không thể thừa nhận. Với một nụ cười lúng túng, cô vẫn tiếp tục nói dối tôi, chỉ hơi run giọng trong lời nói.

Lúc này, tôi không thể chịu đựng được nữa. Tôi hít một hơi thật sâu, khí trầm đan điền, chuẩn bị bộc phát “Sư Tử Hống” mắng to Khả Hân. Chỉ là trước khi cơn giận của tôi trầm xuống đan điền, tôi đã nghe tiếng tiếng mở cửa.

Cửa nhà tắm mở ra và một người đàn ông đi ra…

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng