Phần 31
Hoàng đưa Phượng ra sân bay, chuyến bay bị trễ giờ một tiếng vì thế khi đến sân bay Phượng không muốn làm thủ tục hộ chiếu và vào phòng chờ ngay. Phượng muốn tận dụng thời gian vài chục phút còn lai để ở bên Hoàng cho trọn vẹn. Hoàng cũng muốn điều đó, mới có sáng sớm hơn nữa lại vừa trải qua một đêm không ngủ nhưng hắn vẫn dặn người lái xe ở lại trông hành lý cong hắn thì kéo tuột Phượng vào nhà vệ sinh ở sân ga để địt nàng thêm một lần cuối cùng trước khi Phượng đi. Vì là nhà vệ sinh dành cho nữ nên khi Hoàng kéo tay Phượng bước vào thì hắn hơi ngại. May là sáng sớm nên chưa có ai vào, hắn kéo Phượng vào trong một ô rồi khoá cửa lại. Cả hai chẳng buốn cởi quần hay áo mà vẫn nguyên y phục trên người chỉ cởi đồ lót ra mà đụ. Chưa bao giờ cả hai làm tình theo cái kiểu chụp giật như vầy nên vô cùng thích thú, có điều cả hai đều cố không đi đến tới hạn cực khoái vì muốn kéo dài những phút giây này ra mãi mãi. Hoàng cũng không muốn xuất tinh mặc dù sớm muộn việc ấy cũng phải tới, những giọt tinh ấm nóng rót rồn rột vào lồn Phượng, trong lúc Hoàng phải lấy tay bịt miệng lại không cho Phượng rên rỉ hay la hét, bên cạnh đã có một số phụ nữ khác vào đi vệ sinh. Trước khi mở cửa đi ra, Hoàng cởi sợi chỉ trên tay rồi buộc vật thiêng may mắn ấy của gã vào cổ tay Phượng
– Hy vọng sợi chỉ này sẽ đem lai cho em may mắn giống như cho anh, và để em mãi nhơ về anh..
– Vâng… – Phượng khóc thút thít trong lúc giúi vào tay Hoàng cái quần lót nàng vừa mặc giờ đã vo viên lại thành một đống nhỏ. – Để anh mãi nhớ về em, Phượng giằng tay ra khỏi Hoàng rồi vùng chạy về phía phòng đợi.
Phượng không ngoái đầu lại, nàng sợ mình sẽ không thể kìm lòng lại được khi trông thấy Hoàng hướng mắt theo nàng cho tới khi hình bóng của Phượng dần mất hút giữa đám đông. Mọ tâm sự chất ngất có lẽ Phượng đã gửi gắm trong chiếc quần lót màu đen nàng để lại trong tay Hoàng, nó như một vật mà chỉ khi yêu thương lắm lắm, người đàn bà mới dám mặt dày mày dạn trao gửi cho người đàn ông ở lại. Nó như một sự nhắc nhở cho Hoàng về những đêm làm tình không ngủ bên Phượng, về việc người đàn bà ấy đã đem lại cho hắn bao nhiêu là sung sướng đế vương.
Hoàng nhìn theo chiếc máy bay của hãng Air France chở Phượng cho tới khi nó chỉ còn lại là một chấm nhỏ bé xíu màu đen trên bầu trời Sài Gòn mùa thu xanh thẳm thì mới quay trở lại. Hắn không quên được việc khi hắn làm tình với Phượng trong phòng vệ sinh ở sân bay, lúc mặc lại quần áo thì Phượng vẫn không quên dặn dò hắn phải quan tâm đến Chi. Khi chia tay, có lẽ Phượng đã dồn toàn bô tình yêu dành cho Hoàng vào việc ấy, Phượng muốn cho người đàn ông của đời mình được hạnh phúc viên mãn bên người yêu. Người đàn bà trước giờ luôn bị coi là độc địa như rắn rít giờ Hoàng mới thấy là cao thượng biết chừng nào. Hắn quyết không thể nào dối lòng thêm nữa, làm như vậy không chỉ là hắn tiếp tục lừa dối chính mình mà còn là phụ lại với tấm lòng của Phượng dành cho hắn.
Cầm tập tài liệu Phượng để lại trên tay, Hoàng không hề ngập ngừng khi nhấc máy gọi cho Chi ,nàng đang bị gã trai mà nàng nhiều lần chung đụng thân xác lừa dối đến mức trắng trợn và đê tiện. Số điện thoại đã rất lâu hắn không gọi nhưng hắn vẫn nhớ như in trong đầu. Giọng nói ngọt ngào của nàng vang lên ở đầu dây bên kia, hắn cất tiếng trước:
– A lô, Chi đó à. Tôi là Hoàng đây, tôi có việc rất quan trọng muốn gặp Chi một lúc, không biết Chi có được không ?
Ngồi từ xa Hoàng cũng có thể nhận ra Chi, vẫn dáng đi mà Hoàng vẫn giữ trong đầu óc của hắn, những bước chân nhẹ nhàng và nhanh nhẹn tựa như một cô diễn viên múa đang trên sân khấu. Nàng vẫn không có chút gì thay đổi suốt thời gian qua, vẫn mái tóc dài óng ả xoã xuống bờ vai trắng ngần tròn lẳn gợi cảm, chiếc váy dài tới đầu gối ôm lấy những đường cong tuyệt mĩ, đôi mắt đen huyền mở to như một thiên thần. Thời gian trôi qua vùn vụt, đứng đối diện với Chi mà Hoàng có cảm giác tất cả mọi thứ đều như mới xảy ra ngày hôm qua. Hắn như cảm nhận được nguyên vẹn tất cả mọi cảm xúc mà Chi mang lại cho gã, cảm giác xấu hổ khi lần đầu hắn gặp gỡ nàng trong trạng thía không có một mảnh vải nào trên người, cảm giác hân hoan sung sướng lúc nàng và hắn ôm chầm lấy nhau khi công ty của nàng lần đầu thành công, cảm giác bồi hồi khi hắn nhận từ tay nàng gói đồ ăn tối lúc hắn và nàng phải làm việc tới tận đêm khuya. Tất cả những điều đó chợt sống lại trong hắn để cho hắn nhận ra mình yêu Chi, nhớ nàng và cần nàng mãnh liệt tới chừng nào. Vẫn những gì ở nàng mà hắn từng tưởng tưởng ra, chỉ trừ một thứ. Nàng không đến với Hoàng bằng một nụ cười như hắn vẫn mong đợi, thay vào đó là một khuôn mặt nghiêm nghị, nếu không nói là thờ ơ. Hoàng cười gượng gạo và ngập ngừng mời nàng ngồi xuống, hắn và nàng chào hỏi một vài câu hỏi thăm xã giao. Hoàng thực sự cảm thấy ngỡ ngàng và bất ngờ trước thái độ ấy của Chi, có lẽ hắn không đón chờ một sự lạnh nhạt đến vậy ở nàng.
Hắn đưa cho nàng quyển thực đơn, Chi chưa gọi mà hắn đã đoán được nàng sẽ gọi gì, hắn mỉm cười sung sướng vì mình còn nhớ được chính xác những món mà Chi yêu thích ngày xưa. Hắn cũng vui vì nàng gọi những món ấy, điều đó rất có ý nghĩa với hắn, có nghĩa là nàng vẫn như ngày xưa và chưa có gì thay đổi.
*
* *
Chi không thể tin nổi vào những gì Hoàng nói, nàng không thể nào tin nổi việc mình bị qua mặt trắng trợn đến vậy. Quả thực là thời gian qua nàng cũng hơi thấy ngờ ngợ vì những kế hoạch kinh doanh của công ty nàng luôn bị thất bại vì chậm chân hơn các đối thủ cạnh tranh khác, một số hợp đồng nhận thầu của công ty tưởng đã cầm chắc trong tay vậy mà cũng để tuột mất. Nhưng những gì mà Hoàng đang nói khiến nàng không thể nào có thể chấp nhận được, nàng đã rất tin tưởng Dũng – trợ lý mới của nàng, tin tưởng hắn giống như nàng đã từng tin tưởng Hoàng ngày xưa. Một người phụ nữ khi đã đặt trọn niềm tin vào một người đàn ông thì không bao giờ nghi ngờ anh ta, nàng cũng vậy, nếu không muốn mói là nàng còn làm với Dũng những việc còn ghê gớm hơn khi xưa với Hoàng nhiều. Nàng chưa từng bao giờ lên giường, chưa bao giờ cởi truồng trước mặt Hoàng nhưng nàng đã làm những việc ấy với Dũng, thậm chí làm với anh ta cái chuyện xấu xa ấy rất nhiều, rất nhiều lần, nhiều đến mức ngay bản thân nàng cũng chẳng thể nào nhớ nổi mình đã làm tình với Dũng bao nhiêu lần, đã ngủ lại nhà anh ta bao nhiêu đêm, đã bao nhiêu lần bị anh ta đánh thức vì anh ta đòi hỏi chuyện ấy vào lúc sáng sớm khi nàng còn ngái ngủ. Chi bàng hoàng bởi những gì Hoàng nói với nàng sao quá phũ phàng, không , nàng không thể tin những gì anh ta nói. Người đàn ông đang ngồi trước mặt nàng – nàng tuyệt đối không yêu anh ta, nàng căm ghét anh ta vì anh ta đã bỏ nàng mà đi trong chính lúc nàng cần tới anh ta nhất. Giờ anh ta lại quay trở lại để nói xấu người đàn ông đang ngày đêm chăm sóc lo lắng từng li từng tí cho nàng. Nàng không muốn tin vào anh ta, nhưng không hiểu sao bản năng của nàng lại khuyên Chi những gì anh ta nói với nàng hoàn toàn là sự thật.