Phần 8
Tâm hai tay chống cằm nhìn vỉ thuốc trên mặt bàn, còn ba viên màu vàng, phía trên in dãy số theo từng viên, từ một đến hai mươi mốt. Đây là thuốc ngừa thai. Loại thuốc mà nàng đã được mẹ cho uống từ lúc còn dưới quê, sau lần đó. Lần nàng kiên quyết sống chết với mục tiêu phấn đấu cải tạo cơ thể mình.
Theo lời mẹ Tâm, loại thuốc ngừa thai uống hàng ngày này ngoài tác dụng ngừa thai còn giúp phụ nữ điều hòa kinh nguyệt, đẹp da, ăn ngủ tốt. Mà quả thật như vậy, kỳ kinh của Tâm đều đặn hẳn, nàng ăn uống cũng ngon miệng hơn. Tuy chỉ sử dụng đến hiệu quả phụ của thuốc, nhưng nó thật sự quan trọng đối với cơ thể nàng.
Nhưng hôm nay thì khác, Tâm đang nung nấu một ý nghĩ trong đầu. Nàng đang muốn dùng đến tác dụng chính của loại thuốc này.
Hôm nay là sinh nhật nàng tròn 18 tuổi.
Năm tháng qua, rất nhiều chuyện thay đổi trong cuộc sống của Tâm. Nàng nhập học. Thuê nhà trọ, xa cha mẹ, dọn lên ở Sài Gòn. Duy chỉ có tình cảm của nàng và anh là không thay đổi, mà sâu đậm hơn rất nhiều.
Từ nhỏ đến lớn không xa cha mẹ một ngày, Tâm quả thật không biết xoay xở thế nào nếu không có anh. Hàng ngày, anh qua nhà, bầu bạn với nàng, có lúc anh còn ngủ lại tới sáng. Thành và nàng cuốn lấy nhau say mê, khám phá tìm tòi cơ thể nhau, ngoại trừ giới hạn cuối cùng ấy, anh chưa bao giờ đòi hỏi. Tâm rất hạnh phúc bên anh, nhưng nàng có cảm giác tình yêu của hai đứa còn thiếu sót, cần một bước thăng hoa quan trọng.
Sáng nay, Tâm nhận được điện thoại chúc mừng sinh nhật của cha mẹ. Tâm xúc động đến rơi nước mắt. Đây là sinh nhật đầu tiên của nàng xa cha mẹ.
Tâm suy nghĩ đắn đo, cuối cùng cũng thổ lộ với mẹ dự định của mình. Từ nhỏ, Tâm chưa bao giờ cãi lời cha mẹ. Đặc biệt là mẹ nàng, bà như một người bạn thân thiết, tin tưởng nhất, mà chưa có gì Tâm phải giấu diếm với bà. Mẹ Tâm im lặng một đỗi lâu, rồi bà nói, giọng bà run run.
“Mẹ sẽ không ngăn cản con. Nếu con cảm nhận được điều đó cần thiết cho tình yêu của mình, thì con cứ làm. Con còn rất trẻ, cuộc đời con còn rất dài, nhưng thời gian đẹp nhất của tuổi trẻ không hề dài. Mẹ muốn nhìn thấy con sống hết mình vì tình yêu của mình, khi nó còn xanh tươi rực rỡ nhất. Đừng để lại điều gì nuối tiếc trong lòng, để rồi nó sẽ day dứt đeo đuổi theo con suốt cả đời. Dù cha con có biết rồi la mắng mẹ, nhưng mẹ vẫn ủng hộ quyết định của con.”
Tâm nghẹn ngào nghe mẹ nói những lời đó. Nàng thầm cảm ơn mẹ vì đã cảm thông cho quyết định của nàng. Nàng không muốn quyết định quan trọng của cuộc đời mình lại đi trái với ý của cha mẹ.
– Ring Ring Ring.
Điện thoại Tâm chợt reo lên trong tay, kéo tâm trí nàng trở về thực tại. Khuôn mặt tươi cười đáng yêu của Thành hiện lên nhấp nháy trên màn hình. Tâm mỉm cười nhấc máy.
– Chờ em chút. Em xuống liền.
Nàng hít một hơi thật sâu, đứng lên soi mình trong gương. Hôm nay là ngày đặc biệt, Tâm mặc một chiếc váy chữ A, bó ngang cặp đùi thon dài trắng tinh, phía trên cổ áo cắt vuông. Tâm muốn nhìn lại mình lần cuối. Đây rất có thể là hình ảnh cuối cùng của nàng khi còn con gái.
Thành mỉm cười thật tươi nhìn Tâm bước ra. Mỗi lần nhìn thấy nàng, trong lòng anh luôn cảm thấy sung sướng tự hào, vì anh là người may mắn nhất thế gian này.
– Chúc mừng sinh nhật em. Em đẹp quá. – Thành nói.
– Mình đi nhé anh. – Tâm nói nhỏ.
Nàng ngồi sau xe anh, hai tay vòng lên ôm chặt anh, áp bộ ngực mềm mại của mình lên lưng anh. Cơ thể nàng run nhẹ vì hồi hộp.
…
Dưới ánh nến lung linh, đôi mắt Tâm mơ màng nhìn anh. Anh không phải rất đẹp trai. Nhưng vầng trán cao, đôi mắt sáng, hàng lông mày rậm, đôi môi hay mím lại mỗi khi anh suy nghĩ, tất cả những chi tiết nhỏ trên gương mặt anh làm nàng si mê. Sau này dù có chuyện gì xảy ra, nàng vẫn muốn anh luôn bên mình, dù chỉ là hình ảnh của anh trong tâm trí nàng cũng không được phai nhạt. Điều đó chắc chắn sẽ thực hiện được, nàng sẽ không bao giờ quên anh. Vì anh sẽ là người đàn ông đầu tiên của nàng, sau đêm nay.
– Em không ăn nữa ah? Em thích món này mà! – Thành ngẩn đầu lên hỏi.
– Em đủ rồi! Em chỉ thích nhìn anh thôi! – Tâm mỉm cười.
– Sinh nhật em 18 tuổi, mà chỉ có hai đứa mình. Em có thấy buồn không? – Thành hỏi.
– Chính vì nó quan trọng, nên em chỉ muốn chia sẻ với anh thôi! Đêm nay là của riêng hai đứa mình.
Ánh mắt Tâm mơ màng nhìn anh, như nói lên điều gì đó.
– Đêm nay anh ở lại với em nhé! – Tâm nói nhỏ.
Hai má nàng hơi hồng lên, dù anh ngủ lại với nàng khá nhiều lần, dù cơ thể nàng đã quen thuộc đối với anh, nhưng đây là lần đầu tiên nàng chủ động kêu anh ở lại.
– Ừ! Tối nay em có đuổi, anh cũng không về! – Thành mỉm cười nhìn Tâm.
…
Dưới ánh sáng mờ ảo của ánh trăng xuyên qua cửa sổ, hai thân thể trần truồng đỏ ửng hừng hực phấn khích cuốn lấy nhau.
Lưỡi anh và nàng quyện vào nhau say mê. Có lần nàng hỏi, anh thích nhất phần nào trên cơ thể nàng, anh không hề chần chừ, nói ngay là đôi môi của em. Anh không nói dối. Mỗi lần gần gũi nàng, anh cứ cuốn lấy đôi môi đỏ hồng của nàng đến mức nó muốn tan ra trong miệng anh. Cứ chạm vào môi nàng là anh như quên tất cả mọi chuyện trên thế gian, quên luôn cả thân thể mềm mại rạo rực của nàng đang chờ đợi anh âu yếm.
Sau khi hút hết hơi thở của nàng, môi anh bắt đầu chậm rãi hôn xuống cổ nàng, để lại miệng nàng há hốc hổn hển. Lưỡi anh đánh nhẹ xung quanh hai núm vú đỏ hồng của nàng, rồi ngậm nó vào miệng mút say mê. Anh lúc nào cũng thế, anh làm nàng muốn điên lên với tốc độ rùa bò trên cơ thể mình.
– Thành ơi! Em yêu anh nhiều lắm… Ư… Anh ơi…
Tâm hổn hển, rên rỉ thật nhỏ, chỉ đủ cho hai người cùng nghe. Lưng nàng ưỡn lên, đưa vú mình ép lên mặt anh, tay nàng đan vào mái tóc ngắn của anh. Hai chân nàng mở rộng ra, cho bàn tay anh mơn trớn hai mép âm hộ mọng nước của mình.
Bàn tay anh miếc dọc âm hộ của nàng, cảm giác nóng ấm truyền lên làm nàng run rẩy. Những ngón tay anh vuốt ve hai mép môi trong của âm hộ Tâm, nàng bật rên lên những hơi dài, bàn tay nàng bấu nhẹ lên da đầu anh. Biểu hiện hưng phấn của nàng quá quen thuộc với anh, nhưng lần nào anh cũng thấy nó đáng yêu đến lạ kỳ, nàng như một con mèo nhỏ không xương uốn éo, ư ử trong lòng anh, chỉ cần như thế thôi đã làm dương vật anh cương cứng.
Đôi môi ấm áp của Thành áp lên, hơi thở nóng rực của anh phả vào cửa mình nàng. Chiếc lưỡi to nhám của anh liếm dọc mép âm hộ căng mọng ẩm ướt của nàng. Người Tâm cong lên, miệng nàng rên lớn. Cái lưỡi đáng yêu của anh, làm bao đêm nàng trằn trọc nhung nhớ.
– Anh ơi… Em chết mất… Ưm…
Nàng nâng đầu anh lên, Thành thoáng ngạc nhiên, nàng đang phấn khích như thế mà, sao bắt anh dừng lại. Tâm mỉm cười với anh.
Nàng chúi đầu vào giữa hai chân anh. Miệng nàng há rộng, nuốt trọn dương vật anh. Sau nhiều lần gần gũi nhau, Tâm đã quen cảm giác nhờn nhợn cuối cuống họng mỗi khi nuốt sâu hết dương vật anh vào miệng mình. Anh rên nhẹ. Bàn tay anh vuốt ve tấm lưng trần mịn màn, tay anh cố tình trượt xuống khe mông nàng, tìm đến hai mép âm hộ mủm mỉm của nàng.
– Ưm… – Tiếng rên của Tâm tắt nghẽn trong cuống họng.
Nàng bất chợt nhả dương vật của anh ra, rồi ngã người nằm xuống giường. Bàn tay nàng kéo đầu anh lên, mặt anh vẫn hơi ngạc nhiên. Hôm nay biểu hiện của nàng thật lạ, không phải như mọi khi, lúc nào anh cũng nhường nàng hưởng cảm giác sung sướng trước mình, sau đó nàng sẽ giúp anh, bằng cách đó hai đứa đã thỏa mãn cho nhau mà không vượt rào. Có lẽ đêm sinh nhật nàng muốn gì đó đặc biệt hơn.
Anh đã đoán chính xác. Nhưng anh không hề nghĩ điều đặc biệt ấy là đời con gái trinh nguyên của nàng.
Tâm hôn môi anh.
– Em muốn đêm nay sẽ là đêm đáng nhớ nhất cho cả anh và em. – Mắt nàng long lanh, đôi môi run rẩy, nàng nhìn sâu vào mắt anh.
– Em muốn mình thật sự thuộc về nhau. – Tâm nói trong hơi thở yếu ớt.
Thành đã hiểu, mắt anh rưng rưng xúc động. Anh không biết nói gì, món quà của nàng quá lớn. Anh chưa bao giờ đòi hỏi, nhưng sâu thẳm trong anh vẫn chờ đợi giây phút này. Anh yêu nàng, sẵn sàng chia sẻ cuộc sống mình cho nàng, anh muốn đón nhận hình ảnh nàng mãi mãi khắc ghi trong tim mình.
Hàng lông mày Tâm hơi nhíu lại, nàng cảm nhận dương vật to lớn, nóng hừng hực của anh đang chậm rãi tiến vào trong mình. Âm hộ nàng bị kéo dãn ra hết cỡ, như muốn rách ra, cảm giác rát buốt sâu bên trong nàng. Tâm cắn chặt hàm răng mình, hai bàn tay bấu chặt tấm nệm, nàng không muốn sự đau đớn của mình làm gián đoạn giây phút thiêng liêng này.
– Ah… – Tâm không kềm được la lên một tiếng nhỏ.
Nàng cảm thấy có gì đó rách toát trong người mình, cảm giác hụt hẫng như đánh mất thứ gì đó rất quý báu, làm nước mắt nàng tuôn rơi. Anh giữ nguyên trong người nàng, cúi xuống hôn lên đôi môi run rẩy của Tâm.
– Em đau lắm không? – Anh hỏi nhỏ.
– Không… em hạnh phúc lắm. Em đã thuộc về anh. Yêu em đi anh… – Tâm nghẹn ngào.
Nước mắt nàng lại tràn ra khóe mắt, nhưng giờ đây là những giọt nước mắt hạnh phúc. Nàng vừa trải qua một thử thách lớn của cuộc đời, để hiểu được tường tận nguồn gốc của tình yêu. Yêu không đơn thuần là nhớ nhung, là thèm khát cơ thể nhau, mà còn là hân hưởng từng giây phút của tâm trí và thể xác trọn vẹn dâng hiến cho nhau.
Anh thật chậm rãi rút dương vật mình ra, rồi lại từ từ đẩy vào trong nàng. Cảm giác đau rát vẫn râm rang cả hạ thể Tâm, nhưng đồng thời xen lẫn chút đê mê. Âm hộ nàng dần quen với cảm giác chật chội, chèn cứng của dương vật anh, sự đau đớn bị đẩy lùi lại nhường chỗ cho sự bay bổng, lâng lâng xâm chiếm. Hai chân Tâm mềm nhũng, mở ra thật rộng cho anh. Tiếng nhóp nhép, tiếng va chạm phạch phạch của da thịt, tiếng rên rĩ ngắt quãng, tiếng thở dốc, tất cả những âm thanh đó tạo thành một vòng xoáy mỗi lúc một lớn, nhấm chìm cả hai người.
– Anh ơi… Em yêu anh… Em… Ahhhm.
Âm hộ Tâm co bóp dữ dội, dương vật Thành cũng đẩy thật sâu vào nàng một lần cuối. Anh và nàng ôm ghì lấy nhau. Cơn cực khoái chậm rãi trôi qua, nhưng tình yêu của Thành và Tâm như hoàn thiện, mãnh liệt hơn bao giờ hết.