Phần 60
Gã da đen mừng rỡ, nhấc cả thân mình Tâm kéo hẳn lên giường. Miệng hắn ngấu nghiến hai vú nàng, bàn tay hắn luồn xuống giữa hai chân Tâm, chạm vào đáy quần lót, đột nhiên sững lại nhìn nàng.
– Oh… I’m sorry… I forget… – Tâm đỏ bừng cả mặt, vùng người lùi lại.
Diễm Phương nhíu mày khó hiểu chợt nhìn xuống đáy quần lót Tâm nhô ra một lớp trắng trắng, cô ta phì cười.
– Thôi, không sao. Vậy thì chị độc chiếm hắn hôm nay vậy.
Tâm tiu nghỉu, mặc quần áo vào, ánh mắt ghen tị nhìn Diễm Phương.
– Chị vui vẻ đi. Em đi về. Ở đây bị chị chọc điên lên mất! – Tâm nói, rồi nuối tiêc xoay lưng đi ra ngoài.
Tiếng rên rỉ của Diễm Phương văng vẳng như cố tình đuổi theo bước chân của Tâm. Nàng thấy ghê sợ nơi này như ghê tởm cảm giác ẩm ướt trên ngực mình.
Đột nhiên có tiếng tít tít nhỏ vang lên bên tai Tâm, nàng nhìn quanh phát hiện cửa phòng Diễm Phương hé mở.
Tâm biết rõ, rất khó có cơ hội xâm nhập phòng Diễm Phương. Đây có lẽ là cơ hội duy nhất để tìm ra chứng cứ tố cáo đường dây mại dâm của Sunshine và Kenny Trần. Tuy trong đầu Tâm vẫn trống rỗng, không biết mình thật sự cần tìm gì, nhưng cơ hội này nàng vẫn không muốn bỏ qua.
Nàng mím môi nhìn quanh. Hành lang trống vắng hoàn toàn. Tâm khẽ đẩy cửa phòng Diễm Phương, bước vào, khép lại sau lưng.
Chiếc Iphone của của cô ta nằm im trên bàn làm việc, đèn màn hình còn sáng. Nàng hồi hộp bước đến, nhặt nó lên. Ngón tay run rẩy trượt lên màn hình. Một tấm hình của Diễm Phương, nằm sấp trên giường tươi cười, phô bày toàn bộ phần lưng và mông không che đậy gì và một ô vuông yêu cầu nhập mật mã, nàng bỏ xuống.
Ánh mắt Tâm tập trung lên chiếc laptop trên bàn. Nàng khẽ nhấn nút. Màn hình lóe sáng. Vẫn có mật mã. Tâm chán nản, toan tắt nó đi. Đột nhiên có điều gì đó lóe lên trong đầu nàng. Tâm chộp lấy chiếc điện thoại, bấm chiếc nút nhỏ phía trên. Phần tên owner hiển thị trên đó không phải là tên của Diễm Phương, mà là cụm từ viết không dấu, Tâm lẩm nhẩm đọc:
“Sau ánh hào quang”.
Những ngón tay thon dài của nàng trắng bệch run rẩy cẩn thận đánh lên bàn phím. Khung mật mã biến mất. Màn hình desktop hiện lên. Tâm nín thở mở hộp mail Outlook của cô ta ra, bên trong ghi nhớ ba địa chỉ khác nhau. Rất nhiều giao dịch được mã hóa, vắn tắt, nhưng trong đó có một email làm nàng chú ý.
Ngày 15/12/2012, 3 ngày trước. Thời điểm Diễm Phương và Tâm đang ở Singapore. Nội dung rất đơn giản:
Ship, 19h00, U & HTT: 50k. Xparty.
Tâm bần thần, đôi vai nàng run rẩy, màn hình trước mặt nhòe đi. Hôm đó không chỉ đơn thuần là một buổi thác loạn để lôi kéo những lớp người mẫu mới vào vũng bùn nhục dục, mà còn là đặc biệt tổ chức, có thu phí, có thù lao. Tâm nghiến răng căm hận, cô ta dám bán thân thể nàng.
Cổ họng nàng chợt tắt nghẽn. Nàng phát hiện một email mang tựa đề “Bước chân Thiên thần” trong mục thư gửi đi của Diễm Phương, trước một ngày video của nàng bị tung lên mạng 3 tháng trước. Tâm sững sờ nhận ra, mỗi biến cố xảy ra quanh mình trong thời gian gần đây, đề do một tay Diễm Phương thao túng. Để đến giờ đây, nàng đang đứng sát bên vực thẳm tội lỗi, một bước chân nữa không còn đường quay lại.
Tâm mím môi dùng điện thoại mình chụp hình tất cả các chứng cứ đáng nghi ngờ trên máy Diễm Phương.
Nàng cẩn thận chuyển máy về chế độ khóa, khép cửa lại đi ra ngoài.
– Anh đưa tôi về Khu Apartment – 270 Nguyễn Văn Trỗi. – Tâm nói với người lái taxi.
Nàng nhíu mày suy nghĩ, rồi bấm số điện thoại rồi áp lên tai.
– Tôi muốn gặp cô tối nay, tại chỗ cũ, lúc 19h00.
…
– Anh ký giúp em cái này.
Cô nhân viên hai má đỏ hồng, mắt long lanh, đặt tờ giấy đặt hàng đến trước mặt Thành. Anh đọc lướt qua rồi ký, trả lại cho cô ta kèm theo một nụ cười thật tươi.
Thành được mệnh danh là thần tượng thăng tiến của cty Poison. Sau 3 tháng anh từ một nhân viên quản lý website bước lên vị trí Trưởng Bộ phận bán hàng Online. Phương án xây dựng một website bán hàng tương tác được khách hàng nhiệt liệt ủng hộ. Doanh số bán hàng online tăng nhanh chóng mặt. Ban Giám đốc Cty họp đánh giá, rút kinh nghiệm từ phương án của Thành.
Họ nhận xét, phương án này đã đáp ứng nhu cầu khách hàng nữ và cả nam vì tiện lợi và đặc biệt đánh đúng tâm lý e ngại xấu hổ của khách hàng khi bước chân vào shop bán đồ lót khêu gợi. Thế là anh được đề bạt. Thành được rất nhiều nhân viên nữ độc thân trong cty ngưỡng mộ trộm nhớ, vì anh cao lớn, khỏe khoắn, khuôn mặt rất đàn ông và đặc biệt thân thiện.
Thành nheo mắt nhìn icon màu đỏ lấp lóe dưới góc màn hình của mình. Anh nhìn quanh, rồi click lên nó.
“Lại một giao dịch mới” – Anh lưu xuống, rồi tắt ô cửa sổ đi.
Ba tháng qua, anh thành công đột nhập vào hệ thống nội bộ của Cty, thông thường chỉ cấp quyền cho Ban Giám đốc. Anh phát hiện được rất nhiều điều lạ. Nhiều khoản tiền từ tài khoản lạ ở nước ngoài chuyển vào tài khoản Cty, được hạch toán vào tài khoản bán hàng, sau đó nhiều đơn hàng được lập khống, nhằm hợp thức hóa nó. Anh nghi ngờ đây là một hình thức rửa tiền. Nhưng mấu chốt của sự việc là nguồn tiền từ đâu tới?
Anh dậm chân tại chỗ suốt hai tháng trời. Cho đến tháng trước, một lần tình cờ, Thành phát hiện ra việc làm gian dối của Tuyến. Hắn là thư ký riêng của Kenny, cũng là cháu ruột của ông ta. Hắn luôn được Kenny tin tưởng giao phó trách nhiệm lưu trữ những thông tin giao dịch bí mật của Poison, sử dụng một chiếc laptop không bao giờ nối mạng.
Hắn muốn anh chỉnh sửa lập trình phần mềm báo cáo kế toán trong chiếc laptop đó, bớt đi một đơn vị tiền tệ nhỏ nhoi trong bảng quy đổi ngoại hối. Cách đó rất thông minh, sẽ chẳng ai chú ý đến sự chênh lệch nhỏ đó, nhưng với tổng số tiền ồ ạt đổ vào Poison, lợi ích hắn bỏ túi không hề nhỏ. Nhưng hắn đã sai lầm chết người khi đánh giá thấp Thành là một người chỉ biết kỹ thuật không hiểu gì về kế toán tài chính. Dù trực tiếp thực hiện trước mặt hắn, nhưng Thành cũng đã thành công làm một màn ảo thuật tinh xảo, cài vào chiếc laptop đó một con bug thu thập dữ liệu. Bây giờ anh chỉ chờ cơ hội thu lại nó.
…
– Ưmmmm…
Diễm Phương ngữa mặt lên trời rên dài một tiếng, móng tay cô ta bấu chặt lưng Kenny, quần quện những vết đỏ ngang dọc. Cô ngã người lên ngực Kenny, hai mắt nhắm chặt, má đỏ bừng. Dương vật ông ta tuột ra khỏi âm hộ cô, một dòng tinh dịch chảy xuống, đóng vũng trên nệm giường.
– Dạo này nghe nói bên anh làm ăn khấm khá lắm phải không? Đến nổi lười qua em? – Diễm Phương nũng nịu.
– Đâu có. Tại vì anh bận một số việc khác thôi. Cty dạo này rất ổn đó. Không biết xui khiến thế nào hắn chui vào Cty anh, đòi phát triển bán hàng Online. Thế mà thành công. Doanh thu tăng nhanh lắm. Giờ đây anh không còn kiêng dè nhiều vì các món tiền vào quá nhiều mà chứng minh đầu ra thiếu… Anh chàng đó liền được thăng chức. Hiện nay đang làm hotboy của Cty anh đó… Ha ha… – Kenny vui vẻ kể.
– Anh may mắn vậy. Cậu ta đẹp trai không? Tên gì? – Diễm Phương nhắm mắt hỏi cho có chuyện.
– Thành… Xuân Thành… Tên nghe cứ như danh hài ngoài Hà Nội… Nhưng trẻ và đẹp trai hơn nhiều… – Kenny mỉm cười nhìn Diễm Phương, cô ta ngẩng đầu ngạc nhiên nhìn mình. – Sao thế? Nghe đẹp trai không cầm lòng được ah? Muốn anh giới thiệu cho em không?
– Hi hi… Anh nghĩ em dâm như vậy sao? Được, bữa nào anh giới thiệu cho em đi! Chắc anh sẽ có trò vui xem đấy. – Diễm Phương nhếch miệng cười bí ẩn.