Phần 9
Nó vọt đến thì thấy bóng chị khuất sau cánh cửa sắt đóng “sầm sầm ” tim nó đau nhói một nỗi đau vô hình khi cảm giác bị mất mát cái gì đó, không chỉ ba tên là tổng cộng là năm thằng tính cả thằng Thưởng khi chúng mở cửa vào nó nhìn đã rất rõ. Đầu nó lại vang lên lời giảng từ những bài tập nghiệt ngã ngày trước, “… đột nhập giải cứu mục tiêu không thể từ chính diện, hãy vòng quanh khu vực đó tìm nơi thích hợp…”. Nó từng cười khẩy khi không hiểu sao ông Thắng cố nhồi nhét vào đầu nó những thứ vớ vẩn ấy, nhưng giờ đây tự nhiên nó thấy hữu ích vô cùng. Nó vòng theo con hẻm cạnh đó quả nhiên góc này tường khá thấp… sát tường sân sau biệt thự bãi đất hoang của căn nhà xây bỏ dở ở gần tường biệt thự là cái bể nước có nắp đậy bê tông bỏ hoang. Chắc do thợ xây khi nhà đã xây nó để chứa nước nó lùi lại lấy đà nhảy lên cái nóc bể, nó nhảy lộn một vòng santo (*) bay qua cái tường đầy mảnh chai rơi xuống sân sau biệt thự. Nó không biết rằng đó một trong những chiêu đột nhập tình huống của cảnh sát đặc nhiệm, thực hiện santo như vậy cần tính toán chuẩn xác độ cao và sức bật của chính mình nếu không thì không những không qua được còn ngã gãy xương.
Nó tiếp đất một cách bài bản nhẹ nhàng thật ra trước đó là vô vàn các lần bầm đập khi phải tập động tác này, đúng là ngọc không dũa không thành ngọc nó đã thành một sát thủ khá thành thạo. Nó cúi mình chạy men theo mép tường đến gần cửa sau biệt thự lay lay cái tay nắm thấy cửa khóa, nó đảo mắt chung quanh xem xét chợt thấy một cái cặp tăm (**) của phụ nữ rớt trên sàn gạch. Dẫu là vô tình hay hữu ý thì với nó lúc này đều ý nghĩa nó nhặt cặp tăm bẻ thẳng ra chọc vào ổ khóa, khi người của ông Thắng dạy nó điều này chỉ mất có một ngày nó đã thành thạo. Nó nhớ khi đó ông ấy cười nhạt bảo thằng đệ:
– Hình như thằng này nó sinh ra để làm sát thủ việc gì tiếp thu cũng nhanh! Để nó đi ăn cắp thật được việc ha… ha… Chú thấy anh không bao giờ nhìn nhầm người mà!
Dù ăn cắp hay không ăn cắp nó không muốn nghĩ lại nữa giờ nó chỉ muốn cứu chị mà thôi, nó phá khóa cửa rất khẽ khàng rồi lay lay tay nắm mở nhẹ cửa không để lại một tiếng động nhỏ rồi hé mắt nhìn vào căn phòng trống nó có vẻ chỉ là một cái phòng ăn đơn thuần. Nó tính lẻn vào lấy đồ tự vệ nhưng biệt thự mới hoàn thiện đồ đạc phòng bếp sơ sài, không thể lấy gì làm vũ khí sát thương hiệu quả và nó cảm thấy hối tiếc không mang súng theo.
Nó nhìn tiếp thấy góc cửa phòng bếp có một thằng cao to nó phải trên mét bẩy đứng nép sau cánh cửa châm thuốc, thằng này cơ bắp săm trổ vằn vện đang đứng quay lưng lại nó châm thuốc nó thấy cả vệt khói xanh lam mờ nhạt đang bốc lên. Chắc thằng này đã châm được thuốc nó tính toán nhanh trong đầu “… giờ tay không hạ gục đối thủ cao như vậy không dễ lại không đánh động kẻ khác, vì nếu cao ngang nó dễ dàng chặt gáy cho ngất hoặc vặn gãy cổ đối phương. Thế này chỉ còn một cách… phải làm ngay e nó mà quay lại thì không kịp… “. Nó lao lách nhẹ qua cửa không tiếng động đến nhanh như chớp thúc mạnh vào kheo chân thằng đó, nhanh và bất ngờ hắn khụy xuống ngay nó chỉ chờ đầu hắn ngang tầm tay thì túm đầu hắn. Tay nó túm cổ đối phương tạo thế ghì còn tay kia vặn mạnh ” khậc” một tiếng khô khốc, hắn đã bị gãy cổ chết tại chỗ không kêu kịp một tiếng. Nó ì ạch kéo xác tên này ra phòng góc bếp lục xét người hắn chỉ thu dược một con dao nhỏ và cái dùi cui điện, nó có thêm vũ khí tự tin đi ra hành lang tiến lên gần phòng khách thì thấy bóng một tên đang đi đi lại mắt hướng ra ngoài cửa không hề liếc xuống bếp.
Nó cảm thấy thật may nếu vòng cửa trước chắc đã bị chúng túm sống rồi, thằng này cũng cao to cỡ mét bẩy tư nếu mà chiến đấu trực diện ắt nó thua. Bọn này cũng canh gác khá chuyên nghiệp tên lúc nãy chắc coi cửa sau, may mà nó đột nhập đúng lúc hắn buồn chán lấy điếu thuốc ra hút không để ý hết mọi việc. Nó nhặt cái bật lửa ném bốp vào đầu tên đó rồi nép ngay sau cánh cửa bếp, khoảng cách không quá xa nên cú ném khá đau tên này quay lại làu bàu:
– Địt mẹ! Sao mày ném bố Tuấn Lốp hết trò rồi à anh Thưởng dặn trông cẩn thận… đùa cái địt gì…
Nó thấy không hiệu quả lắm liền thấy cái điện thoại của tên Tuấn Lốp đã chết, nó cầm ném thật mạnh vào lưng thằng đó lần hắn “hự” lên một tiếng khá đau khi điện thoại văng vào mạnh lưng. Hắn quay lại mặt hầm hầm đi xuống vừa đi vừa chửi:
– Con bà thằng Tuấn Lốp… bố đã bảo đéo đùa lúc này rồi… bố xuống nện vỡ mõm mày luôn… địt mẹ làm việc còn thích nghịch à…
Thằng này đi xuống bếp bước qua cửa nó thấy thằng Tuấn nằm vật sõng soài góc nền nhà gần bàn nấu thất thần sợ hãi chưa kịp hô hoán, thì nó từ đằng sau lấy dùi cui chích cho hắn một cái khiến hắn đổ sập xuống sàn. Nhớ lại câu của ông Thắng khi dậy nó “… đã tấn công hạ gục phải triệt để không đối phương có hội sẽ hồi tỉnh bật lại “, nó túm tóc hắn giật ngược cầm con dao cắt xoẹt ngang cổ họng máu túa ra đỏ sàn bếp. Lần thứ hai nó thấy máu do nó gây ra lần đầu từ vết chích vào vú chị nhưng đó chỉ là giọt máu bồ câu nho nhỏ, còn giờ đây máu ồng ộc chảy ra từ cổ họng đỏ rực nền đá hoa xanh ngọc. ” Giết người ” chính xác là ” giết người ” trong phút chốc nó đã tước đoạt hai mạng sống, nhưng trong từ điển của nó ” giết người ” chưa có đơn giản là triệt hạ đối thủ theo những gì được học. Nó mặc kệ hai cái xác bước đi một cách lạnh lùng lên phòng khách toàn bộ tầng này chỉ có hai tên, một cửa trước và một cửa sau nó thấy chắc chắn không còn ai nhẹ nhàng tiến lên cầu thang.
Đến lúc này nó nhận định đây là căn nhà trống lúc trước chỉ có năm tên đã hạ hai còn ba, nó đi theo cầu thang lên đến tầng ba thì mới nghe tiếng xì xào nho nhỏ và hình như có cả tiếng va chạm kiểu đánh đập. Có cả tiếng con gái khóc thút thút nữa chắc là chị rồi nó thấy khá lo lắng tim đập nhộn nhạo, nó lại cố tự nhủ cần phải bình tĩnh có cái đầu lạnh mới cứu được chị.
Lên tầng bốn thì tiếng chị khóc rõ rệt chúng đang nhốt chị ở căn phòng cuối, tầng bốn này chỉ có hai phòng cạnh nhau mà thôi nối bởi hành lang hẹp còn bên kia là cửa kính ra ban công. Chả trách khi ở tầng một nó không nghe được gì âm thanh trên này, nó thấy cửa không khóa chỉ khép hờ nhưng nó chưa dám đột nhập nó bò lại gần cửa sổ ngó nhìn vào tuy rèm phủ gần kín.
Nhưng thấp thoáng khe vải của hai mép rèm he hé nó thấy được cảnh trong phòng, đây là phòng ngủ thằng Thưởng thư ký đang ngồi trên giường vẫn bộ com lê đen bóng bẩy tay bịt mũi bừng khăn mùi xoa. Nó đeo kính đen nó vẫn chưa hề nhân ra là ai cả còn chị quay lưng về phía nó, hai tay chị bị khóa quặt ra sau bởi cái còng số tám những vệt sắt ấn lằn đỏ trên cái cổ tay trắng của chị làm nó xót xa.
Mái tóc dài đen của chị xõa trên vãi tã tượi chị đang quỳ và bị lột truồng hoàn toàn, tuy khuất rèm nhưng nó vãn thấy thấp thoáng cái bờ mông tròn trắng ngần của chị. Lại đau nữa nó uất ức trong lòng “… địt mẹ mấy con chó này… chúng mày sẽ chết với bố…” nó rít lên trong lòng, không biết chị bị bọn nó địt không nhưng trên sàn áo và quần lót chị tung tóe. Nó thấy hai thằng đứng cạnh thằng Thưởng cởi trần vạm vỡ, bọn nó vẫn mặc hai cái quần dài rằn ri nhưng buồi chúng cũng cứng lên lùm lùm một bọc ở đó. Nó thở phào chắc chưa rồi vì bọn nó quần áo vẫn còn tề chỉnh, nhất là cái giường không một vết xô lệch trừ vết nhăn nhúm do chỗ thằng Thưởng ngồi. Cũng có thể nó chơi chị chán ở trên sàn rồi mặc lại quần áo chăng? Tim nó đau vô cùng khi nghĩ chị bị ai đó địt mãi nó mới xua được ý nghĩ điên loạn ghen tức ấy khỏi đầu. Nó đến để cứu chị chứ không phải phán xét hay đau đớn vì ai địt chị, lúc này không phải là lúc để đau nó bặm môi lắng nghe cuộc hội thoại trong phòng và tính toán cơ hội giải cứu chị.
Chị vẫn khóc thút thít dầu gục xuống đôi vai nhỏ rung rung lên trong cái giọng lành lạnh của thằng Thưởng:
– Trang! Thấm chưa em tại sao hôm nay bỏ đi khách, anh đã nói sao nhỉ “anh đối với các em thì rất tốt nếu các em ngoan, ngoan thì gì cũng có còn láo với anh để anh phải nghĩ thì không hay đâu” nhưng em làm anh buồn đấy! Thế mai có chịu đi với thằng người Đài Loan đó không? Khổ nỗi nó sướng em đéo thèm con khác mới khổ anh chứ mà nó lại là đối tác của Lão Đại sang đây chơi… có đi không nào?
Cái giọng lành lạnh nghe ai ái dở nam dở nữ này nó đã gặp đâu rồi thì phải, nhất định nó quen thằng Thưởng này nhất định là đã thấy đâu không chỉ một lần. Chị vẫn thút thít khóc ri rỉ chị nói trong nghẹn nghào:
– Em nói rồi anh tha cho em đi… em trả anh tất cả nhà cửa xe cộ tiền bạc, em không muốn đi khách nữa cũng chẳng muốn là ca sĩ người mẫu gì cả. Em có bạn trai rồi em yêu anh ấy… anh à em xin anh… tha cho em, em chỉ muốn sống những ngày vui vẻ bên anh ấy dù nghèo dù thân bại danh liệt… hu… hu… em yêu anh ấy… em không muốn phản bội anh ấy… em xin anh… hu… hu…
– Bốp… bốp… bốp…
Một tên túm tóc chị giật lên tát mấy cái liên tục vào mặt chị cái tát khá mạnh, tuy là nó không thấy mặt chị nhưng thấy tia máu chị phun ra từ miệng bắn xuống sàn đỏ chói. Thằng ấy gằn giọng lên chửi chị:
– Á con lồn này láo! Anh tao nói mãi thế mà mày đéo để vào tai à… bướng à… địt mẹ con óc chó này…
Thằng Thưởng lúc này có vẻ nóng giọng nó rít lên the thé:
– Địt… cái thằng Toản Trố này mày đầu đất vừa thôi! Ngu lâu khó đào tạo anh đã dặn mày sao? “Làm luật” với mấy con hàng là không được đánh vào mặt nó, và đánh vào vú với lồn nó mà… mày lại quên à? Mày đánh thế nó đi khách sao được. Đánh đòn âm vào bụng vào đùi non nó cho nhớ nhà là đủ rồi… mày theo anh lâu rồi anh đã không nỡ xử mấy lần rồi… địt mẹ ngu…
– Em xin lỗi anh! Tại con lồn này cứ ngang… đánh nãy giờ mà cứ lải nhải… như thế em nóng mắt quá… chịu không nổi.
Thằng Toản Trố cuống quýt phân trần xin lỗi trong vẻ sợ sệt vô cùng, thằng Thưởng vẫn bịt cái khăn ngang mũi mặt thì đeo kính đen. Cho nên nó vẫn chưa nhận định ra thằng này thực sự là ai, nhưng hành hạ chị Trang như thế nó đã uất lắm rồi thiếu nước lao vào giết sống bọn chúng. Nhưng thời cơ chưa đến nó biết xông vào bây giờ chỉ là hy sinh ngu ngốc, thế là lại nén lòng lại theo dõi tiếp diễn biến trong phòng. Thằng Thưởng lại nói:
– Trang! Em để anh rất buồn rồi đấy… em có tin chỉ phút mốt anh cho em đóng vào container bán sang bên Âu hoặc bên Phi không? Sang đó mỗi ngày á hàng trăm thằng tây hay thằng nhọ nó giã cho mỗi ngày thì cứ là xác định… Em càng xinh càng lắm thằng chén thôi… ngoan thì anh cho ở không anh… tiễn… Hàng bên đấy cũng đang khan chuyển một con còn ngon như em thì anh hơi tiếc… nên đừng bắt anh phải cố… em nghĩ sao?
– Em xin… anh… hu… hu… anh tha cho em… không muốn đi đâu… em cũng không muốn đi khách nữa… Em yêu anh ấy… hu… hu… tha cho em… hu… hu… em lạy anh… đánh em cũng được… giết cũng được… nhưng không muốn cho ai chơi nữa… em… xin… hu… hu…
Chị khóc ầm ĩ váng nhà lên khiến tim nó đau quặn từng cơn “… Trang ơi! Giờ em biết Trang yêu em đến thế nào rồi… nếu mà thoát em sẽ cưới chị… em thề đấy Trang ơi! Em cũng yêu chị…” Nó cắn mội đến bật máu nắm đấm siết chặt người run lên trong uất hận, có một cái gì trong sâu thẳm nó bùng dữ dội và rực cháy… một sự căm thù và yêu thương lẫn lộn. Nó cố kiềm lại tự nhủ với mình “… không được nóng vôi… không được nóng vội…”, trong khi ấy thằng Thưởng đứng dậy hất hàm ra hiệu cho hai thằng kia. Tay nó quệt ngang cổ mình rồi hất hàm về phía chị như ngầm bảo hai thằng đó một mệnh lệnh “… giết…”, thằng Thưởng nói với chị mỗi câu ngắn ngủi:
– Anh cho em toại nguyện nhé Trang!
Tay nó vẫn bịt khăn mùi xoa ở miệng khi nói rồi tay kia nó cẩn thận vuốt lại áo quần, đoán hắn sắp ra ngoài nó vội bò về cái phòng bên kia núp vì ngay từ đầu nó đã để ý thấy nó không khóa và sẽ là nơi ẩn thân tốt. Nó nín thở nghe tiếng cửa kẹt mở nhẹ nhẹ và tiếng bước chân thằng Thưởng đi ra, thằng này đi một mình nó đếm bước giầy của thằng Thưởng rồi khi đoán chừng đến chỗ ngoặt để xuống cầu thang. Nó nhón chân chạy ra nhanh như cắt chích điện vào lưng hắn bài tấn công kiểu này nó đã tập quá thuần thục rồi, nó kéo lê thằng Thưởng lại căn phòng thì nghe hai thằng bên kia nói với nhau:
– Toản à! Em nhìn nó ngon quá giết ngay thì phí… Anh Thưởng cũng đi rồi lệnh là thịt nó, nhưng có nói trước khi giết nó không được hiếp nó đâu. Nhìn nó trên tivi cả thi thoảng đụng mặt em thèm lắm, nãy giờ nhìn nó trần truồng chỉ muốn địt… sợ anh Thưởng đéo dám phang. Giờ anh ấy đi rồi anh em chiến đi xong giết cũng vừa mà!
– Ừ! Con lồn này đang là hàng hot mà… đéo hiểu sao anh Thưởng lại bảo thịt nó… phí vãi đái… nãy phải đánh nó anh cứng hết buồi muốn địt cho nó vài phát… rồi… toàn đánh vào đùi non xong nhìn lồn nó… thèm rõ rãi… Chén thôi… ha… ha…
– Địt con mẹ chúng mày… giết tao luôn đi… tao không bao giờ chịu cho chúng mày địt… đâu… hu… hu…
Tiếng chị chửi toáng lên đầy uất hận thì lại… “… bụp… bụp…” “… hự… ư… ự…” tiếng chị đau đớn kêu lên, chắc bọn nó đánh chị rồi thằng Toản Trố mắng vốn thằng kia:
– Mày ngu như chó giật ngay cái quần lót tao vừa nhét ở mồm nó để nó gào thế này anh Thưởng và người ngoài biết à!
– Anh lo bằng thừa em theo anh Thưởng từ hồi động thổ xây cái móng nhà này, anh ấy nói nhà này để Lão Đại gom hàng xuất đi bên Âu cho nên đã thuê kỹ sư làm cách âm tuyệt đối rồi ở tầng này chỉ tầng ba nghe được mà anh Thưởng đi nhanh bỏ mẹ khéo giờ tầng một rồi. Ở ngoài đường kia thì nghĩ gì mà nghe thấy kính thì toàn kính cường lực dầy, đố con lồn nào bị gom về đây mà nhảy từ trên tầng xuống được… Tính cả rồi anh… giết nhau còn đéo ai biết nữa là… yên tâm mà chén… địt nó mà đéo nghe nó rên mất sướng anh…
– Ờ… ờ… chén… thôi…
– Không… không… buông… tao… ra… ra… á… ui… ui… địt mẹ… chúng mày… á… á… hu… hu… Chó… Con… Anh… ở đâu… anh cứu Trang… đi… hu… hu… anh… hu… hu…
Tiếng chị khóc nấc lên trong tiếng cởi quần áo soàn xoạt và tiếng người vật nhau huỳnh huỵch… Chị còn gọi nó cứu nữa chứ chính tỏ chị yêu và tin ở nó vô cùng nó cuống lên chả kịp nhìn kỹ mặt thằng Thưởng, chỉ lờ mờ hình như nhận ra nó lái xe đến cùng ông Thắng mấy lần. Nó cầm dùi cui dí thêm hai phát vào ngực thằng Thưởng hai phát làm người hắn giật nẩy lên, sau đó vụt lách sang phòng bên kia nơi có chị tình yêu của nó đang nguy khốn.
Nó khuất vào phòng bên kia cái thì thằng Thưởng đứng dậy, hắn lẩm nhẩm chửi một mình đủ nghe “… mày còn non lắm cu em ạ là sát thủ thì phải chích điện vào đầu… cho nó lòi con mẹ mắt ra mà chết… ngu!”. Hắn phủi quần áo đi nhanh xuống tầng một kiểm tra hai cái xác chết ở bếp… rồi rút điện thoại gọi:
– Alo! Lão Đại… anh xem cam chưa ạ… nó đạt đấy hạ thủ nhanh và gọn tổng cộng thời gian đột nhập là khoảng hơn ba mươi phút! Chúc mừng anh ạ… anh có sát thủ kế cận em rồi… mà nó còn tài hơn em hồi trẻ đó anh… Nhưng tẹo thì nó chích điện vào đầu em anh ạ…
Đầu dây bên kia:
– Chú Thưởng cứ khéo đùa thằng giết được chú chưa sinh ra, thằng bé còn non sao đủ tuổi… thế chú mặc cái chống đạn anh mới nhập về vừa chứ… hàng cho đặc nhiệm FBI anh mua ở chợ đen Mỹ thửa riêng cho chú chích điện đã là gì… ha… ha… Còn anh nghĩ nó nếu nó dơ cái dùi cui điện hướng đầu chú… chắc thằng nằm là nó rồi…
– Hì… hì… chỉ Lão Đại hiểu em… thôi em rút anh nhé…
Đầu dây bên kia:
– Oke chú cứ rút việc dọn dẹp anh đã bảo thằng khác lo, chú chuẩn bị bảo mấy thằng đệ lo viết bài báo về khu nhà này chập cháy nhá. À còn viết thêm tin về con bé Trang phao lên nó bị đánh ghen ra viện… cho con bé hot thêm tí… ha… ha…
– Lão Đại! Anh vẫn muốn để nó đi khách à… nó có muốn đi đâu anh… con này ngang lắm… em vẫn làm theo lệnh anh nhưng có chỗ vẫn chưa hiểu ý anh sao cả…
Đầu dây bên kia:
– Chú cứ về đây làm cốc rượu đi… chú theo anh bao nhiêu năm rồi… vẫn cần hỏi à… về đi…
– Vâng anh!
Tại một tòa nhà sang trọng bí mật ở Hà Nội có một lão già đang dựa đầu vào cái ghế tựa bên bể bơi và cúp máy, hắn chính là Lão Đại trùm maphia thế giới ngầm đất Việt. Hắn nắm đủ thứ từ buôn người, bạch phiến, thuốc lắc… thậm chí buôn quan bán chức miễn có tiền là hắn chả từ, hắn là maphia thế hệ hai mà người ta vẫn hay gọi “… những tên lưu manh cổ cồn…” đầy nguy hiểm. Hắn đứng trong cái mặt nạ quan chức cấp cao lúc nào cũng com lê áo trắng cổ cồn, sau cây thánh giá quỷ dữ náu mình trong thiện có ác trong ác có thiện đó là luật bất thành văn muôn đời. Hắn xảo quyệt lách luật mà làm vì hắn cũng là kẻ nắm luật thực thi công lý, nhưng đạo đời có nhân quả kẻ tham lam độc ác cũng có ngày phải trả giá bởi công lý. Nhưng hiện hắn nhổ vào cái điều đó vì hắn tự cho mình là quỷ đến từ thế giới santan, kẻ muốn diệt hắn e rằng chưa sinh ra vì thế hắn lầm bầm chửi thằng Thưởng:
– Có thằng đệ giỏi cũng là phúc cũng là họa, anh để chú đoán ý được anh ra đoạn đầu đài lâu rồi Thưởng ạ… Vì chú đầu đất lại nửa thằng nửa con khiến anh khá mệt… anh cần thằng sát thủ chuẩn manly hơn chú và bớt ngu đi chút. Tới khi thằng bé con đủ lực ngày đó anh sẽ tiễn chú đi… chú cũng biết nhiều hơn mức cần thiết rồi. Nếu mấy thằng cuồng lý tưởng bên số 7 mà nắm được chú chắc anh cũng mất đi mũ cái ô sa (***) này… rồi dựa cột cũng lên! Tào Tháo luôn đúng “ta thà phụ người chứ không để người phụ ta”
Hắn gác chân cặp lên đùi trắng ngần của cô gái ngồi cạnh rồi khẽ bẹo má nói:
– Em ráng mà phục vụ cho cẩn thận không anh buồn dở đấy, trung thành như em chắc hiếm nếu như không bị làm cho câm và điếc ha… ha…
Cô bé xinh xắn chỉ biết cực lực bóp nắn chân cho hắn một cách ngoan ngoãn, hắn nhìn nhìn cô thầm nghĩ “… đàn bà sinh ra chỉ để địt và đẻ… cho nên con đàn bà thông minh sẽ là loại đáng sợ nhất, nguy hiểm hơn cả đàn ông ở đời con bé Trang cũng xinh tiếc là nó hơi thông minh hơn so với quy định… thật đáng tiếc chứ chơi nó sướng hơn mấy con này… đàn bà phải dâm đĩ khi địt… nhưng lại chung thủy với ban trai được như nó hiếm.” Một lúc sau có người báo với lão thằng Thưởng đã về đến nơi, lão bệ vệ đứng lên thì lập tức có ngay một cô bé xinh xắn khác đến khoác lên người cái áo Pijama sang trọng. Lão đi chầm chậm vào phòng khách thấy thằng Thưởng đã ngồi đó liền ra hiệu cho người hầu rót rượu, sau một hồi trà tửu đã sâu lão ngà ngà say rồi mới bảo:
– Chú có biết sao anh bảo chú lăng xê thêm con bé không? Tại chú chỉ thích giai đẹp lên không hiểu mấy là phải. Anh sẽ tặng con bé cho thằng nhóc ấy để nó ở bên chỉ có lợi chứ không có hại, thằng đàn ông ở đời phải có điểm yếu thì mới dễ nắm thóp khi nó yêu con bé rồi. Dùng con bé khống chế nó bảo nó đứng thì nó phải đứng… nó ngồi thì cũng phải ngồi ha… ha… Chú theo anh cũng bao năm từ khi anh mới lên chức… thế mà cũng hơn chục năm rồi nhỉ… mười mấy năm trung thành chú cũng cần nghỉ ngơi và hưởng thụ… gắng đào tạo nó đi rồi anh sẽ để chú nghỉ hưu!
– Anh à! Em theo anh thì sống chết vì anh em không cần nghỉ hưu đâu ạ… nhưng mà liệu thằng bé có đạt bài test cuối không anh…
– Thưởng à! Chú trung thành thế nào anh hiểu mà anh chỉ ưu ái mỗi chú, chú thử xem có đứa nào trong đám đệ được đến đây được biết mặt anh chứ… Anh và chú như răng với môi… môi hở răng lạnh chú hiểu không? Chú xem cam đây này xem nó hạ hai thằng đó… nó xứng đáng kế thừa chú. Tìm một thằng đệ giỏi trung thành khó hơn tìm một con đàn bà đấy… vì thế anh mới tặng con Trang cho nó. Tìm đỏ mắt mới được một thằng đầu lạnh và thông minh như nó… toàn thằng đầu đất được mặt này mất mặt kia, chứ loại như con Trang anh dựng lên được cả đống… ha… ha…
Lão nói vậy nhưng đầu lại nghĩ “… răng thì có thể thay răng giả, môi cắt đi thì mới nguy… chú cứ huấn luyện tiếp nó đi… ha… ha… rồi chú sẽ được nghỉ… dưới ba tấc đất… chỉ người chết mới giữ bí mật tốt nhất “. Thưởng hắn vẫn dám mắt vào cam xem hành động của nó mà không hề nghĩ ngợi chút nào… trả trách lão gọi hắn là đầu đất trung thành mù quáng. Nó không biết điều đó chỉ một tâm niệm cứu chị nó lách cửa sang đánh ” xoẹt ” đầy vội vã cửa kêu kẹt nhẹ. Nhưng Toản Trố và thằng em đang mải mê với Trang không biết cái chết đến gần, nó thấy thằng Toản đang banh đùi của chị ra vục mặt vào liếm lồn sàn sạt. Còn thằng đàn em thì đang giữ chặt phía trên không cho chị dãy giụa, nhưng tay nó vẫn tranh thủ mân mê bầu vú đầy đặn ấy. Chị bất lực nước mắt dàn giụa trên má trong cơn nhột nhạt râm ran dội từ lồn lên, nửa sướng nửa sợ thật ra Trang đĩ tính khá cao nhưng cô cũng dám sống chết về tình yêu của mình. Thấy bóng nó ở cửa mắt long sòng sọc vì tức giận tay nó vung lên lưỡi dao lóe sáng, phút chốc đã phi đến cắm phập trên trán thằng đàn em Toản Trố máu nó đổ ập xuống cả mặt Trang. Trang sợ hãi lẫn mệt ngất lịm luôn trong nụ cười hạnh phúc cùng thổn thức “… anh… em biết mà… anh sẽ đến cứu Trang… Trang yêu anh…” Thằng đàn em đổ vật ngửa ra sau đánh rầm một cái, còn thằng Toản Trố mói nhận ra sự thể nó lừng lững quay lại trên miệng vẫn bóng nhờn nước lồn của Trang. Nó quệt tay ngang mồm ngó mặt thằng phá đám từ trên trời rơi xuống ấy, hóa ra chỉ là một thằng nhóc mặt non choẹt thấp ngang ngực nó.
Nhưng nhìn lưỡi dao cắm ngập trên trán thằng đàn em thì hắn biết gặp đối thủ rồi, hắn đã cởi trần truồng nên tay không hắn vội vung tay đấm thẳng mặt thằng bé con nhanh như vũ bão. Dù gì một cao thủ karate nhất đẳng huyền đai như Toản Trố không phải bị thịt, cú đấm rất nhanh và mạnh xé gió lao thẳng mặt nó khiến nó cảm thấy hơi gió rát rạt và nắm đấm ập đến.
Nó vội nghiêng người vung tay túm nhanh như cắt lấy cổ tay có nắm đấm của Toản Trố, nó sử nhu đạo quyền dựa vào đà đối phương hạ đối phương. Tay nó giật mạnh tay Toản Trố về trước đồng thời tay kia nghênh cùi trỏ lên hướng vào nách hắn, Toản Trố hự lên môt tiếng đau nhói ở nách không phải thằng bé thụi mạnh. Mà chính lực tiến đánh của thân hắn hại hắn làm hắn ngã rạp, trong lúc ấy nó kê đùi lên đỡ thân Toản Trố và dùng cùi trỏ lại thụi xuống gáy hắn. “Hự!” Toản trố ngất lim bởi cú đánh trúng gáy như trời giáng của nó, nhưng nó không muốn dừng thằng này đã tát Trang đổ máu thế chưa đủ. Nó giật con dao găm trên trán thằng đệ của hắn mắt vẫn trừng rồi túm tóc Toản trố giật lên dùng dao cắt cổ, sau đó mới tìm đồ mặc lại cho chị nó bế chị đi xuống tầng rồi đi thẳng cửa đi ra. Nó không biết ở nơi xa sau đó có hai khán giả đang xem nó trầm trồ thán phục, thằng Thưởng lại hỏi Lão Đại:
– Anh à… Nó sắp ra cửa rồi nhà này gần sát đường mà anh… dân nó thấy thì hơi mệt đó anh nó sắp ra cổng rồi kìa…
– Chú chỉ việc giết người còn cái khác xưa nay anh vẫn lo mà, anh đã lo hết rồi chú xem cam ngoài đi… ha… ha…
Thưởng hắn thẫn ra khi thấy trên màn hình ti vi nó vừa bế chị ra cửa thì đã bị ai đó lôi tuột lên xe cấp cứu chờ sẵn chiếc xe hú còi phóng đi, để lại phía sau con đường vắng hoe và mấy tiếng sau ngôi nhà đã bắt đầu phát nổ rực cháy bùng bùng… Nó lên xe thì chưa kịp nhìn ai ra ai đã một cú đánh trời giáng vào gáy ngất lim, khi nó tỉnh dậy thì thấy mình nằm trong viện cạnh chị và chị vẫn đang hôn mê ngất lịm. Nó chạm ngay phải ánh mắt đầy lo lắng của anh Gia Vũ anh thấy nó tỉnh thì vội hỏi han:
– Em thấy sao rồi? Sao chị và em lại bị đánh gen nhầm thế em… anh đổ xăng xong thì thấy có một đoàn người có cả công an yêu cầu mọi người rời đi gấp để dựng hiện trường quay gì đó đó em ạ, thế là anh phải rời khỏi đoạn đường đó mà ở đấy thì vắng người qua lại lưa thưa nhà cửa thì đóng gì nhỉ? Thế em gặp chị ở đâu mà rồi bị đánh ghen như báo nói, anh nhờ người quen mới tìm ra viện này em ạ. Mà số điện thoại em anh chưa có còn số chị gọi không ai nghe cả là sao?
– Thôi em mệt rồi mai em kể anh nhé…
Nó nhắm mắt lại bàng hoàng rốt cuộc thì ai đứng sau mọi chuyện? Và thế lực bí ẩn sau lưng sai khiến chị là ai và họ mạnh đến mức nào? Cần gì ở chị… khiến nó thấy đầu óc quay cuồng… lại nhắm nghiền mắt trong hoang mang…
Chú giải:
(*) San to: Là tên chung cho một số loại hình nhảy lộn trên không, một hoặc nhiều vòng thường có trong thể dục dụng cụ, đá cầu…
(**) Cặp tăm: Cặp kẹp tóc trang trí hay dùng gài tóc cho nữ khi tạo kiểu…