Phần 37
Nó bàng hoàng cảm thấy có một cái gì đó đổ vỡ trong lòng, chú Huy người mà nó kính trọng đã dạy bảo giúp nóvượt lên. Gần như những võ công gì tinh hoa nó có đều do chú truyền dạy, và trong tháng ngày cô độc bị người ta vùi dập đó chú đã ở bên nó. Giúp nó vượt nên số phận để sống đến bây giờ, nếu không nó đã mục xương dưới đáy hồ lạnh lẽo ấy.
Nó cố dụi mắt xem mình có nhìn nhầm không, nhưng con người ấy giọng nói ấy đã in đậm trong tâm trí. Chẳng thể sai được nên nó thấy đắng nghẹn trong lòng, cảm giác niềm tin bị phản bội thật đắng cay. Đám Chu Gia Hùng và chú Huy còn bàn bạc gì đó, nhưng nó không muốn nghe thêm bởi cảm thấy đau khổ. Khi mấy cái xe vụt đi trả lại màn đêm cô tịch cho con đường vắng, thì phải mấy phút sau nó mới chậm chạp lê bước trở lại chỗ Huyn anh em.
Cô đã tắm xong đang lấy cái váy cũ của mình mà lau tóc, thân thể con gái xứ lạnh trắng ngần nổi bật đầy quyến rũ. Cô không mặc quần áo gì vì cũng vừa tắm xong, lại nghĩ: “… đằng nào hắn ta cũng đã chiếm đoạt mình. Thì còn dấu diếm gì nữa chứ… mà hắn ta cũng cứu mình đến mấy bận. Không thì chết dưới tay bọn du côn kia rồi, kể ra cũng mạnh mẽ nam tính và dám hy sinh vì mình. Mà còn đâu có biết nhau tí gì, thậm chí mình còn làm mếch lòng hắn ta, đó là người đàn ông tốt mất với hắn ta cũng đáng mà… lại đẹp trai phết hi… hi… mỗi tội lùn…” Nghĩ thế Huyn anh em đỏ mặt xấu hổ, cúi xuống thẹn thùng nhìn xuống đất. Đúng lúc ấy nó lù lù bước về bộ mặt đăm chiêu, thấy nó chẳng ngó gì mình ngồi phịch xuống cái ghế bên cạnh. Cô đâm ra thấy lạ lẫm và đầy thắc mắc…
Cái gì mà khiến nó thay đổi một trăm tám mươi độ như vậy, lúc tối tăm bẩn thỉu dưới hồ thì đè cô ra chơi cho được. Nay cô tắm xong sạch sẽ xinh đẹp lại chả mặc gì thế này, mà không thèm nhìn cô lấy một phút cứ coi như cô không có vậy. Cô cay cú nhìn vẻ mặt bí xị u buồn của nó mà dò xét, rồi cô đứng phắt dậy lại gần nó đứng trước mặt. Cô cúi sát mặt vào gần mặt nó cặp môi xinh đỏ rực không cần son, nó đầy sức hút như thế mà nó vẫn hững hờ được.
Huyn anh em luôn tự hào về cặp môi xinh quyến rũ gợi dục của mình, nó hồng mọng cong cong lên như trái dâu chín đỏ. Cộng với kiểu phát âm gió quen thuộc của người Hàn, bờ môi ấy lại càng cong lên chúm chím. Nó đầy vẻ ướt át phụng phịu nhưng ngọt đắm của một cô gái xinh đẹp, ở nơi cô có một cái duyên ngầm khiến cho người con trai nào để ý cô thì phải nhớ mãi.
Đó cũng chính là điều khiến cho Park Min Huyng, dù giờ đã thành môt cậu cả nhà họ Park uy quyền. Hô mưa gọi gió muốn gì được đấy, chỉ cần nói một câu đã có cả trăm nghìn cô gái xinh đẹp vây quanh. Nhưng nét duyên nơi cô đã trói buộc hắn ta sống cô quạnh bao năm, bởi chẳng ai có thể vượt qua cô mà làm trái tim hắn rung động… Tuy nhiên hiện tại Nguyệt Ánh cô gái “… thỏ răng to…”, với cái răng cửa to ngộ nghĩnh như chú thỏ con, cô ấy đã chiến thắng cô hoàn toàn phá tan khối băng trong tim Park Min Huyng…
Ông trời khéo tạo nghiệt duyên lên mang cô lại bên nó, dường như để đánh đổi chút thiệt thòi cho Park Min Huyng chăng? Khi mà anh ấy đã bị cô đánh lừa rằng cô ham tiền và cô là đứa con gái đồng tính… Huyn anh em không muốn nghĩ quá khứ nữa, bởi cô thấy bị xúc phạm khi nó vẫn không mảy may phản ứng. Mặt cô ghé sát nó nhắm mắt lại chờ nó hôn, nhưng mãi không thấy gì cô tức tối mở mắt ra, tiện tay nhéo nó một cái rõ đau vào sườn rồi nói đầy giận dỗi:
– Đi tắm đi! Anh toàn mùi bùn hôi thối thôi, tắm nhanh rồi lấy quần áo của họ mà thoát đi… Chứ họ quay lại đây e rắc rối to đấy, nhanh đi hay anh thấy còn sức để đánh nhau tiếp hả…
Nó nghe cô nói thì sực tỉnh khỏi nỗi tơ vò của mình, hiểu ra tình thế thực tại của mình vội cởi áo ra đi vào phòng tắm. Nó bước vào trong vội vã Huyn anh em nhìn sau lưng nó vết dao chém kéo dài, hai vết chèn chéo nhau các vết chém tuy không sâu lắm, nhưng cũng làm rách thịt vết thương hé ra rướm máu đỏ tươi. Tất cả đều vì cô mà thành ra như vậy, nếu không đỡ đòn cho cô mà anh ấy bỏ chạy chắc đâu như vậy.
Mắt Huyn anh em cay cay trong ý nghĩ: “… nếu chúng chém mạnh tay hơn, anh chắc đã chết rồi… chỉ vì cứu một đứa con gái xa lạ là em sao? Anh dám bán mạng vì em như thế, em sẽ không hối hận vì bị anh phá trinh nữa đâu, mà nếu anh muốn em sẽ cho anh nhiều lần nữa… chỉ cần là anh thích… em sẽ đáp ứng…”
– Rào… rào…
– Lách… lách… tách…
Nước từ vòi sen lan tỏa qua tóc nó chảy tràn xuống vai, chảy qua vết thương xót bỏng bởi nước cuốn mồ hôi vào đó. Nước lạnh làm nó tỉnh táo hơn rồi nó chợt nghĩ: “… chú Huy có súng mà có lần thấy chú mặc sắc phục, không đeo cầu vai quân hàm thôi… lẽ nào chú như Tiểu Dĩnh, vì đại nghĩa mà phải giả danh kẻ xấu…” Ý nghĩ ấy làm nó hạnh phúc vì chú còn như một người cha tinh thần vậy, nên khi đả thông suy nghĩ nó thấy sảng khoái hẳn. Chú chính là người luôn dạy nó điều hay lẽ phải, còn dạy không nên hận mẹ mình bởi bà ấy vẫn là mẹ… Nó rất muốn tin một người tốt đẹp như chú không thể là kẻ xấu được, đang vui vẻ thì nó thấy có cặp vú mềm mại ướt át từ sau lưng áp chặt vào. Rồi khuôn mặt xinh đẹp của Huyn anh em từ đằng sau ghé sát mặt nó, cô thì thào vào tai nó một cách nhẹ nhàng âu yếm:
– Có đau lắm không anh? Bị hai vết chém ấy đều là vì em cả, em xin lỗi đã không biết cảm ơn anh sớm hơn… để em tắm giúp anh nhé…
Không đợi cho nó đồng ý hay không, những ngón tay búp măng của cô đã mơn man khắp người nó. Đôi môi cô chủ động gắn chăt lấy môi nó hôn cuồng nhiệt, tuy là hôn từ phía sau nhưng cô cao hơn nên dễ dàng hẳn. Ngực cô mềm mại áp vào lưng nó trượt lên xuống, cái đầu ti trinh nữ nhỏ nhắn như hai hạt đậu. Hai đầu ti cô cọ xoáy vào buồn buồn mơn man đê mê vô cùng, chưa kể bên dưới cái mu lồn cao vồng nham nhám lông chà vào cọ xát liên tục. Nó sướng lắm buồi lại cửng tướng lên thẳng tắp, nên khi bàn tay mềm mại của Huyn anh em nắm vào, nó đã cứng nhắc như cục sắt nung nóng hổi rồi…
– Tí… tách… tí tách…
– Lộp… độp… lộp… độp…
Những hạt nước thi hau rơi xối xả trên đầu hai người xuống sàn, những hạt nước vỡ trên sàn gạch bông lấp lánh. Nó oằn lên rên “… ồ… ồ…” trong họng đầy sung sướng, mà còn gì sướng hơn khi tắm lại có một cô gái xinh đẹp tắm cho. Huyn anh em còn trinh nhưng cô không phải không biết cách câu dẫn đàn ông, ở Hàn sự giáo duc giới tính là phổ thông, nên một cô gái có thể học kỹ thuật chiều đàn ông dễ dàng… Bởi thế Huyn anh em cứ từ đằng sau ôm riết nó vừa hôn vừa ve vuốt, cùng sự cọ xát liên hồi đầy phấn khích do lồn và cặp vú căng đầy của cô mang lại. Khiến cho nó chịu không nổi quay ngược trở lại mà ôm Huyn anh em mà hôn, nó cuống cuống nhấc một bên đùi cô lên cao. Thân thể nóng rực áp chặt vào cô… đẩy cái buồi căng cứng nóng bỏng vào khe lồn cô vội vã…
– Ái… ái… ái… á… á… ui…
Huyn anh em rên lên đau đớn khi buồi Gia Long chọc thẳng vào lồn, tuy là đã có sự chuẩn bị và lần này tự dâng hiến. Nên khi cọ xát anh lồn cô đã ướt át sẵn nước nhờn rồi, nhưng vừa mất trinh xong nên bị chơi tiếp chắc chắn là lại đau. Khi buồi anh ngập trong trong cái âm đạo nhỏ bé khít khao của cô, thì Huyn anh em cũng mới nhả vai anh ra, sau cú cắn mạnh bởi bị địt đau… những vết răng cô hằn trên vai anh sâu hoắm bật máu. Anh hình như biết nên hỏi cô:
– Huyn anh em! Em đau à…
Cô không nói chỉ gật đầu mắt rơm rớm nước, mất trinh thật sự là việc quá tệ cho cuộc đời đứa con gái. Nhưng so với vết chém kia nó không đáng gì, nên cô vẫn cố gắng được thêm. Liền ôm chặt anh mà thì thào nhỏ nhỏ:
– Anh cứ làm đi không sao đâu ạ! Lần đầu nên em đau thôi… lúc dưới hồ là anh đã phá trinh em rồi đấy, nên giờ không đau mấy chỉ là mới cho vào em rát quá… So với những gì anh chịu để cứu em thì không sao đâu, anh cứ tiếp tục đi… chỉ cần em làm cho anh sướng, em cũng thấy hạnh phúc rồi hơi đau tí thôi… em chịu được…
– Thôi! Chúng ta vào nhà đi, ở đây không an toàn nhỡ ai đến. Chúng ta nên mau chóng rời khỏi đây em nhé…
Anh nói và rời cô ra nên cái vật của anh đang chật cứng trong lồn cô, nó đang tụt nhanh ra ngoài theo chuyển động của anh. Nhưng Huyn anh em thì không muốn vậy, cô vội vào kéo mạnh hông của anh lại đồng thời ưỡn người lên…
– Hự… á…
Huyn anh em rên lên thảng thốt… nhói quá vì của anh thục mạnh trở lại lồn. Khuôn mặt xinh đẹp của Huyn anh em dỏ bừng dữ dội, khi ánh mắt anh nhìn xoáy vào cô bởi hành động cô vừa làm. Huyn anh em ngượng quá đấm vào ngực anh thùm thụp mắng:
– Nhìn gì? Đau người ta kêu không được à… của anh ấy nó cứ như là cái gậy bóng chày ấy. Vừa to vừa cứng chả đau… chả phải anh thích lắm rồi sao, cứ yêu nhau đi kệ ai đến thì đến… hi… hi…
– Chụt… chụt…
Cô dứt lời thì hôn anh luôn ấy cái rõ kêu, anh thì dĩ nhiên là chả thể chổi từ nổi. Khi mà buồi anh đang bị cái lồn nóng bỏng của cô thít chặt lại, anh còn thấy từng thớ cơ âm đạo của cô trong ấy đang run rẩy. Anh gác chân cô lên cao rồi đẩy ra vào nhè nhẹ, buồi anh to nóng chạy sần sật trong lồn. Huyn anh em cô vẫn còn chưa hết đau nên khuôn mặt xinh đẹp nhăn nhó, đôi màu cong nhíu lại với nhau mỗi khi của anh trượt vào. Trong làn nước từ vòi sen tuôn ướt… lã chã rơi chung quanh hai người, cô dựa sát vào tường phòng tắm thở hổn hển. Đôi môi xinh mím chặt cố không phát ra tiếng rên, người cô nhấp nhô nhịp nhàng theo nhịp thúc từ anh…
– Phạch… phạch… phạch…
Anh bỗng dưng nhấp nhanh và mạnh hơn hẳn trong cái lồn chật chội của cô, thốn quá… Huyn anh em cong người co rúm lại mắt tròn xoe trân trối nhìn anh, đau… đó là cảm giác cô cảm nhận được từ những cú chọc liên tục nhói lên ở háng. Cô vội cho một tay lên bịt miệng còn tay vịn vội lấy anh cho khỏi ngã, trông mặt anh đã đỏ phừng phừng lên dễ sợ khác lúc đầu.
Chắc là anh sướng nên bản năng con đực trong anh bùng phát, buồi anh to nóng cứ xoáy vào cô liên tục nhoi nhói. Vẫn biết mất trinh sẽ đau đớn cảm giác lúc ở dưới hồ cô rất thấm thía, nhưng cô không nghĩ lần tiếp theo này đau không kém gì lần ấy. Mái tóc dài của Huyn anh em bay tung lên xõa xượi, theo nhịp đẩy người cô nẩy tưng tưng lên.
Hai cặp vú căng tròn lắc lư điên cuồng run rẩy lên xuống, cô muốn bật khóc thực sự vì lồn cô tê dại nhói buốt… anh địt mạnh… cô đau quá rồi. Nhưng hình ảnh vết chém hằn sâu vào da thịt vì mình, Huyn anh em lại cố gắng chịu đựng bặm môi thật chặt. Chỉ để những tiếng ú ớ thoáng qua kẽ tay, mắt cô thì đã rớm lệ long lanh rồi nhưng lẫn giọt nước từ vòi sen lăn xuống môi mặn chát.
Anh thì vẫn không hề hay biết cuồng nhiệt chơi cô, của anh miết trong cô khô khan rát rạt… đau lồn quá… Huyn anh em chỉ mong anh sớm xuất ra mà thôi. Nhanh và mạnh điều đó đúng là đã sớm đến sau ít phút thật, khi ấy Huyn anh em nhễ nhại mồ hôi mệt lử hổn hển đổ gục lên vai anh thở dốc, cô cảm thấy buồi anh đang giật lên từng đợt mạnh mẽ trong cô. Từng đợt tinh trùng bắn ngược lên mạnh mẽ đến tử cung cô nóng bỏng, cô thở phào nhẹ nhõm vì cuối cùng anh cũng ra…
Cô thấy mỏi quá vì dựa vào tương khá lâu trong tư thế đứng, lại dạng háng rộng để anh chơi mình đã rất mỏi. Huyn anh em thì thào mệt mỏi bảo anh:
– Cho em nằm xuống sàn đi… mỏi quá…
Khi lưng cô chạm xuống sàn gạch ướt nước mát lạnh, thì cô thấy anh nhỏm dậy cong người trên cô ấn mạnh, cô đã nghĩ anh sẽ rút nó ra khỏi lồn mình. Vì anh vừa mới xuất ra xong rồi… trong cô vẫn đầy rẫy tinh trùng của anh nóng bỏng. Nhưng không anh lại địt tiếp luôn chứ không dừng lại, buồi anh lại đẩy mạnh cứng nhắc trong cô thúc mạnh áp vào tử cung. Rõ là anh vừa ra mà sao anh lại làm nữa được nhỉ, Huyn anh em nhăn nhó bật cong người lên bấu chặt vào anh. Hai cặp đùi trắng mềm mại quắp lên hông anh ghì chặt, Huyn anh em mếu máo bảo với anh:
– Hư… hư… ứ… ự… anh… đau… hu… hu… em đau thật đấy… hu… hu…
Nhưng gần như là anh không hiểu hoặc cố tình không hiểu, vẫn ấn cô xuống sàn và tiếp tục làm một cách mạnh mẽ… Khoảng mười năm phút trận hành xác cũng thực sự kết thúc, anh ghì sát cô xuống sàn bắn tinh xối xả mạnh mẽ hơn cả lần đầu. Rồi nằm bẹp lên cô mà thở dồn dập thỏa mãn, bực tức Huyn anh em vùng dậy đẩy ngã Gia Long ra sàn hậm hực nói:
– Ăn cái gì mà khỏe thế! Anh mà cứ thế này con nào nó chiều được, thêm độ nửa giờ nữa mà còn địt chắc em chết… dã man…
Nói xong cô lê bước đi tìm bộ quần áo cho mình, may thay ở đây có nhân viên nữ bộ đồ họ để lại rất vừa vặn với cô. Tim thêm một bộ đoán là vừa cho Gia Long cô mang ra vứt lên trên người anh, nói giọng đầy cay cú hằn học:
– Dậy… mặc đồ rồi đi về lại Hà nội nào, em bị địt chả kêu mệt chả nằm ì ra thì thôi. Anh vừa sướng lại vừa chả đau chả rát gì, thế mà cứ nằm lù lù ra đấy dậy đi về mau…
Nó thật sự thì chơi Huyn anh em cũng không đến nỗi mệt lắm, nhưng thỏa mãn xong thực tại tràn về với âu lo. Nên làm gì với Huyn anh em đây không thể rũ bỏ trách nhiệm, chẳng biết nói gì với Nguyệt Ánh và Jessica nữa chưa kể đến Tiểu Dĩnh. Trang cũng gần đến thời hạn trở lại rồi, thật sự quả là đau đầu khi đối diện với những cô gái của mình. Cộng thêm sự mất mát đi Hà Thư nó nhận thấy rằng, nếu như không xử sự chu đáo với các cô thì mất mát không chỉ dừng ở đó…
Còn Hà Thư sau khi nhìn Gia Long bỏ đi cô thấy rất buồn, không phải là không còn yêu Gia Long. Nhưng đơn giản cô quá mệt mỏi về thứ tình yêu ấy, cô chỉ mong muốn yêu và được yêu chỉ riêng cô thôi. Về mong ước này Hà Thư đâu có gì sai, nó là ước mong đơn giản nhất ở một cô gái. Quay lại cô nằm cạnh Ykimura và ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Khi cô tỉnh dậy thì ánh bình minh đã chiếu rạng ngời qua cửa sổ, còn Ykimura đã dậy từ lúc nào đang đứng cạnh giường nhìn cô đắm đuối. Mái tóc dài thiếu nữ của anh đã được cắt ngắn như mái tóc con trai, khuôn mặt tuy là vẫn mang đầy vẻ con gái như đã có chút phong trần nam nhi. Thấy cô dạy anh vui vẻ bảo cô:
– Em ăn gì để anh lấy cho… tất cả đồ em thích ăn khi xưa anh đã mua đủ rồi… Ăn món gì nào tiểu thư xinh đẹp của anh…
Hà Thư cảm động nhìn cái bàn trong phòng chất đầy đồ ăn, chắc để có đủ món thế này hẳn anh phải lặn lội cả đêm mất. Nhất là sủi cảo món cô ưa thích mà Việt Nam đâu có sẵn, nhưng điều cô ngạc nhiên nhất là mái tóc con trai của anh. Hà Thư băn khoăn hỏi đầy vẻ ngạc nhiên và tò mò:
– Tại sao anh lại cắt tóc thế? Anh từ bỏ hẳn ước mơ thành con gái rồi à…
Anh quay lại nhìn cô cười nheo mắt, vẫn cái vẻ mặt của ngày xưa khi cô còn bé, anh đã luôn tìm cách pha trò cho cô được vui để cho cô cười. Nhưng lần này anh nói rất nghiêm túc và điềm đạm:
– Em nghĩ sau chuyện chúng ta với nhau, anh còn muốn làm đàn bà nữa sao? Anh rất hạnh phúc vì em đã chấp nhận anh, hãy chờ anh ba tháng anh đi phẫu thuật. Anh sẽ trở về chính anh ngày xưa đàn ông thực thụ, về cơ bản trước kia mặt anh đã giống con gái. Nên lần này anh chỉ phẫu thuật ngực lại như cũ là xong mà… Chờ anh nhé em… anh về chúng ta sẽ cưới nhau…
– Cưới em? Anh không chê em là đứa nhơ nhớp, đã qua tay bao nhiêu đàn ông à? Em cảm thấy em chả xứng đáng với ai cả thật đấy…
Anh nghe thấy thế chạy lại ôm chặt lấy cô, anh ghé tai cô nói nhỏ đầy âu yếm. Anh thầm thì trong hạnh phúc:
– Anh cấm em nói thế Hà Thư ạ! Người ta chưa kịp nghĩ gì thì em đã tự coi rẻ em rồi, nghe anh mạnh mẽ lên cô gái nhỏ của anh. Em không biết là em rất tuyệt sao… thân hình em rất đẹp và khi làm chuyện đó cùng em anh thấy rất sướng… em thực sự tuyệt diệu mà…
Hà Thư nghe thế bẽn lẽn đỏ mặt cúi xuống, cô nói trong vẻ mặt vừa ngượng ngùng vừa hạnh phúc:
– Anh… anh nói thật chứ? Địt em thế anh thấy thích lắm không… em không còn trinh nữa… lại bị chơi nhiều rồi của em nó không được như những cô gái trong trắng đâu, một mai anh chơi họ rồi anh về sẽ chán em mà thôi… thật đấy…
– Không! Không bao giờ có chuyện đó đâu em, con người anh có nguyên tắc riêng của anh. Đời này anh sẽ chỉ yêu mình em thôi, và cũng chỉ làm chuyện đó duy nhất với em… anh xin thề với danh dự võ sĩ đạo là như vậy…
Nghe thế Hà Thư hạnh phúc thật sự đôi mắt cô long lanh sáng ngời, cô kéo ghì cổ anh áp vào bầu vú tròn căng của mình. Hà Thư hổn hển nói trong hạnh phúc:
– Em vui lắm… em tin anh mà… chúng mình lại yêu nhau nữa đi anh, em muốn anh địt em nữa… yêu anh…
Anh cũng không chối từ mà đè cô xuống, kéo tuột cái quần lót ra khỏi chân cô. Tốc cao cái váy ngủ của cô lên lột qua đầu, rồi tự tụt quần áo mình và ôm chặt lấy cô… chỉ lát sau căn phòng chỉ còn lại những tiếng thở. Tiếng thân thể chạm nhau “… bành… bạch…”, cùng tiếng rên rỉ cuồng loạn ngắt quãng của Hà Thư khi anh địt cô… Nhưng tại một nơi khác không thuộc Việt Nam, có một người đàn ông trầm tư nhìn vào camera. Ông ta nói với một võ sĩ đạo sau lưng mình:
– Santokan… Anh có thấy thằng học trò của anh nó đã đi khác đường của anh không? Nó không còn có tác dụng nữa rồi, với môn võ này cần phải là kẻ bán nam bán nữ. Anh cứ nhìn nó chơi con bé hùng hục như vậy, ít bữa nữa nam tính sẽ chiếm hoàn toàn. Sự mềm dẻo sẽ chẳng còn nữa nó sẽ thành thằng vô dụng, ngay cả việc tôi cho kẻ giả dạng anh mổ bụng tự tử xem ra cũng vô ích rồi… Đối với kẻ sắp thành phế nhân anh biết phải làm gì chứ…
– Ông chủ? Ý ông là muốn tôi giết nó…
Người đàn ông ngồi quay mặt sau cái ghế bành khẽ phẩy tay, kiểu phẩy tay ra hiệu như ám chỉ chém ngang cổ. Rồi ông ta nói lạnh lùng:
– Tiện thể anh tiễn luôn thằng cháu đại nghịch bất đạo Chu Gia Hùng đi cho tôi, nhớ là nhanh và gọn không để dấu vết cho an ninh việt đánh hơi ra nhé…
– Vâng! Ông chủ…
Võ sĩ đạo già khúm núm đáp lời một cách kính cẩn, rồi ông ta vụt phi thân đi mất hút. Cái thân thủ kinh hồn ấy khác hẳn với vẻ già nua bên ngoài của ông ta… Còn tại Hà nội vài ngày sau đó Ykimura đã bay đi Thái làm phẫu thuật, mà không biết đó là một chuyến đi rất dài với tử thần đón đợi. Còn Hà Thư đích thân thay Ykimura, mang quyết định nhập học cho Gia Long.
Tại căn nhà của Trang giờ đã lại có thêm một cô gái nữa là Huyn anh em, sự hòa nhập giữa các cô rất nhanh, họ cùng yêu một người đàn ông nên dễ chia sẻ hơn. Đối diện nhau trong ngại ngùng, Hà Thư im lặng đưa cho Gia Long tờ giấy báo, sau khi dặn dò những gì cần thiết nhất cô lặng lẽ ra đi. Gia Long đuổi theo ra đến tận cửa xe ôtô, đôi mắt u buồn nhìn cô hỏi đầy đăm chiêu:
– Chả lẽ chúng ta không thể quay lại sao Hà Thư? Em không cho anh được một cơ hội nào à… anh… anh… thật sự…
Không chờ cho Gia Long nói hết cô đóng sập cửa xe, nhấn ga Hà Thư phóng vụt đi mất hút trong gió bụi. Ra đến một chỗ vắng vẻ cô mới dừng xe, gục xuống vô lăng cô khóc nở thổn thức:
– Xin lỗi anh! Em không thể nghe thêm vì em sợ em yếu lòng, em vẫn yêu anh lắm… hu… hu… yêu rất nhiều… Nhưng chúng ta mãi không thể thuộc về nhau…
Trường thiếu sinh quân thuộc cục C27 ngày khai trường nhộn nhịp, nhìn đâu cũng thấy một sắc màu quân phục. Nơi cái nôi đào tạo ra những tinh anh kiệt xuất cho lực lượng an ninh quốc gia. Nó cũng trong bộ quân phục xanh mạnh mẽ, vội vàng chia tay các cô gái của mình để bước vào trường dự lễ. Quốc ca vang lên hoành tráng cờ đỏ sao vàng sáng rực trong mắt, của những người con đất Việt anh dũng đang chuẩn bị cho một tương lai mới.
Trong không khí hào hùng ấy nó tạm quên đi những đớn đau đời thường, đến khi không khí long trọng của buổi khai mạc bắt đầu. Màn giới thiệu đại biểu tham dự hôm nay, cái tên đầu tiên và rất trang trọng đó là: Thượng tướng: Lý Gia Huy tổng cục trưởng cục xây dựng lực lượng công an nhân dân đến dự, nó ngước mắt lên nhìn người đứng dậy nghiêm trang từ hàng ghế đại biểu để chào. Vị tướng ấy chính là chú Huy sư phụ của nó ngày nào, và cũng là người gặp mặt đám Chu Gia Hùng. Vậy hai mặt của cuộc đời mặt nào mới là mặt thật của ông? Nó không biết rõ đâu mới là mặt thật của ông, chỉ ít ngày sau đó trong một căn phòng bí mật tại trường. Tướng Huy đứng trầm tư trước mặt nó, sau lưng ông cờ đỏ sao vàng đang căng ở trên tường đỏ rực rỡ. Nó mừng rỡ nắm tay ông vội vàng nói:
– Chú Huy con không ngờ gặp chú ở đây! Thật sự con rất hạnh phúc…
Nhưng chú rút tay ra một cách dứt khoát, rồi quay lại gần quốc kỳ đứng nghiêm theo tư thế nhà binh hô to:
– Nghiêm!
– Chào cờ… Chào!
Nó đã ở vài ngày quân ngũ lên đã biết vội khép dập chân làm hiệu lệnh, mắt ngước thẳng nhìn lên lá cờ đỏ thắm mà chào. Rồi giọng chú Huy trầm trầm dõng dạc nói:
– Đồng chí Lê Vũ Gia Long! Sau khi tuyên thệ trước cờ tổ quốc, tôi thay mặt tổ chức giao cho đồng chí một nhiệm vụ tối mật…
*…
Lát sau khi đã xong mọi việc không còn bộ quân phục trên người, hai chú cháu đứng trước ngôi mộ có tên Phan Vũ Hoài Thương. Ngôi mộ nhỏ nằm khuất nẻo sau khu rừng bạch đàn, người con gái trong ảnh trên bia mộ nhang nhác có nét giống Tiểu Dĩnh. Chú Huy thở dài bảo nó:
– Không còn bộ quân phục chúng ta là chú cháu là sư đồ, nói về luật và về tư cách lẫn những việc cháu đã làm. Cháu không bao giờ có thể bước vào trường an ninh này, nhưng chính chú ký hồ sơ duyệt cháu vào dù biết là hồ sơ giả. Nhưng đã là người Việt máu đỏ da vàng như nhau, chúng ta đều nên vì tổ quốc của mình cháu ạ. Tội phạm buôn người, buôn ma túy và các băng đảng luôn gây nhức nhối xã hội. Đã rất nhiều chiến sĩ hy sinh trên mặt trận thời bình này, nhưng tội phạm vẫn xảo quyệt ranh ma. Tổ chức cần người như cháu phải là dân giang hồ, để trà trộn vào diệt tận gốc bọn tội phạm xuyên quốc gia này… Cháu hãy vì mọi trẻ thơ giống cháu ngày xưa, vì bình yên xã hội mà chiến đấu cho lý tưởng nhé. Hãy vì chị Thương cô gái nằm dưới mộ đây nữa, cô ấy đã đổ máu mình khi còn rất trẻ… Miễn là mang lại bình yên cho xã hội mà thôi…
– Chú… chú cho cháu hỏi… một chuyện vậy Tiểu Dĩnh và Hoài Thương là hai người sao?
– Ừ… họ là hai người và là hai chị em… Cũng như ta và Lý Gia Huy bên Trung Quốc, hai mặt của cuộc đời ta là chính nghĩa… hắn là tội phạm…