Phần 13
Ánh nến lung linh tỏa sáng khắp căn phòng những ngọn lửa nhấp nháy huyền ảo, trên bàn ăn còn có bát hoa cắm mấy bông hồng cắt từ chậu hoa của chị hình như là chị luôn làm việc đó khi hạnh phúc chắc… chị không muốn bật điện để cho lãng mạn. Chị quay lại nhìn nó nhoẻn miệng cười trong những ánh nến tỏa vàng nụ cười với má lúm lệch thật xinh, chị xinh với một vẻ đẹp quý phái kiêu kỳ đôi môi hồng căng mọng gọi mời. Trải qua việc lúc nãy trong phòng tắm thì nó đã biết khó mà cưỡng nổi được sự cám dỗ đầy ma lực nơi chị, chị cúi xuống hôn nó rồi nói đầy vẻ hạnh phúc:
– Em cấm anh bật điện đấy nhé… chờ em tắm xong ra chúng mình ăn tối…
Nó gật đầu nhìn theo cặp mông tròn căng đầy của chị khuất dần vào trong phòng tắm, mái tóc dài thướt tha ôm lấy thân hình thanh thoát thon thả. Nó tự nhủ lòng “… Trang! Chị xinh quá giờ em biết làm sao đây… không biết có giữ được cho chị như lời bác sĩ không?”. Tiếng nước róc rách tí tách vang lên trong căn phòng tĩnh lặng bóng chị thấp thoáng lúc hiện lúc ẩn qua lớp kính mờ, chị vô tình khép cửa hay cố ý nữa nhưng những đường cong mờ ảo ấy hiện nơi cửa còn cám dỗ gấp bội. Khi chị ngửa đầu lên rũ tóc bóng cặp vú cong cong nhòn nhọn rung theo nhún nhảy, nó nhìn chỉ muốn nhào vô đè chị xuống lập tức để đỡ khó chịu. Nó thèm khát cái cảm giác ở trong lồn chị khi mà từng lớp từng lớp niêm mạc ấm nóng trong lồn chị bóp chặt lấy buồi nó, rồi đôi mắt chị đờ đẫn nhìn nó ngây dại khi nó thúc liên tục hoặc chị chồm lên ghì chặt lấy nó rên rỉ đầy sung sướng. Đã từng với nhau nên sự cám dỗ trở lên vô cùng mãnh liệt như lớp sóng trào chả thể cản ngăn, nhất là khi cánh cửa kẹt mở chị xuất hiện yêu kiều trong bộ áo ngủ mong manh hiện rõ cái tam giác đen đen bí ẩn ấy.
Ánh điện sáng rực phòng tắm tương phản với ánh nến nhạt nhòa bên ngoài, khiến cho thân hình chị người con gái nó yêu nổi bật rõ ràng chị vừa như mặc áo lại không mặc gì thân hình đầy khêu gợi. Tháng năm làm gái dạy cho chị cách khêu gợi đàn ông hay là chị đẹp sẵn và cùng trái tim yêu khiến chị xinh gấp bội, nhưng dù là thế nào nó cũng muốn đổ máu mũi khi chị ngày một lại gần.
Ánh điện sáng hắt ngược từ phòng tắm soi rọi qua khe đùi và mỗi bước chị đi động thiên thai ấy mờ ảo khoe ra, cái khe hẹp đó nó không lạ từ cái múi hồng hồng đầu âm vật hai lá thịt mềm mại bé nhỏ giấu kín trong môi lớn múp míp đó. Cái áo ngủ mỏng tới mức không thể mỏng hơn nên vì thế qua ánh nến nó vẫn nhận ra cái mu cao vồng của chị, đám lông đen mượt mà phủ nhẹ sâu hút vào khe đùi. Chị hình như biết nó nhìn chỗ đó mặt chị hồng rực ngượng ngập, nhưng trong tim chị lại hạnh phúc vô bờ “… nhìn thế là thích mình mà… mình vẫn quyến rũ với anh hi hi…”. Chị nói nói lí nhí đầy xấu hổ:
– Ăn cơm anh nhé… chó con của em…
Cái gì cách cố quên lại càng nhớ đến và ham muốn mà dập vùi mãnh liệt hơn ngàn vạn lần, thành ra suốt bữa cơm nó như người trên mây vật lộn với lửa lòng của mình. Càng cố kiềm chế càng hay liếc chị mà chị cứ như cố tình khiêu khích hơn trong lúc nghiêng lúc cúi, chị vô tình hay hữu ý cứ khoe ra lúc thì khe vú sâu hút căng tràn hay là đứng lên lấy gì đó khoe ra cặp mông tròn hoặc cái mu lồn mũm mĩm khi đứng cạnh nó.
Hết bữa ăn mà nó vã mồ hôi dù phòng có máy điều hòa căng thẳng đẩy đến đỉnh cao, khi mà chị bê tách café lại gần dặt trước mặt nó. Cái cổ áo rộng dây nơ buộc hờ chị cúi trọn bầu vú tròn rủ trước mặt nó cái đầu ti nhỏ xíu rung rung theo hơi thở, chị hôn nó rồi cầm tay nó đặt vào trong áo mình… ấm… mềm… nó cảm nhận ngay trong lúc buồi cửng ngược.
Một sự giằng xé trong tâm “… không… không… không được… phải thương chị chứ…” lý trí thét gào… và nó vùng đứng dậy khiến chị ngã bật xuống sàn. Kệ chị ngã nó xô bật chị ra mở cửa chạy ra ban công đứng gió thổi vù vù khiến nó thấy bình tĩnh hơn, chị tự dậy ngơ ngác nước mắt rơm rớm không hiểu vì sao nó làm thế nữa.
Chị cũng chạy theo ra đến ban công chị ôm chầm lấy nó ghì sát cặp vú mềm mại vào người nó, chị ghé tai nó thì trong hơi thở ấm áp rực nóng chị nói trong nước mắt tràn mi:
– Chó con… Sao thế… em làm gì sai à… sao thế ạ?
– Không… không sao…
Nó trả lời giọng khản đặc có thể nói ra sao… khi mà chính nó đã ích kỷ ham muốn nhiều quá khiến chị suy sụp, cuộc chiến giữ tâm và dục thật không dễ nhất là khi áp vào phía sau nó là thân thể mềm mại đáng yêu của chị. Từng hơi thở dập dồn theo tiếng nấc… chị khóc thì phải chị buồn hay tủi thân vì mình không được trong sạch thánh thiện, tim đau nó lại vùng ra chạy vụt vào trong nhà nằm lên giường nó trùm chăn kín đầu. Mâu thuẫn giằn vặt thật sự là kinh khủng hơn cả những trận đòn rèn luyện năm xưa, nó đang không biết phải làm sao thì chị lại vào kéo chăn ra ôm chầm lấy nó. Nó một phút bột phát vùng hẳn dậy lần thứ hai đẩy chị ngã… “… huỵch…” chị ngã bụp xuống sàn trong tiếng nó gào:
– Cút… địt mẹ mày cút… cút… ra ngay…
Một thoáng phẫn nộ con người cục cằn xưa cũ trỗi dậy cái nó được thừa hưởng từ người vừa là cha là ông và từ mẹ nó, chị thì ngã khá đau và ngỡ ngàng nước mắt rưng rưng nhìn nó thổn thức:
– Chó con… anh… anh… sao chửi em… em làm gì sai… ạ?
Nó cảm giác trùng lại hung hăng tan đi… cảm giác đau nhói trong tim “… chị đâu có sai hả Trang… là em sai thôi… em càng yêu chị càng thấy mình tệ…”, chị vẫn thấy nó vẫn ngồi trên giường măt trừng trừng nhìn vào hư không. Tim chị đau một cảm giác tự ti bùng về… phải rồi mình là đĩ là con phò nhơ nhớp lấy tư cách gì mà yêu thương chứ, chị gục xuống khóc bờ vai rung rung dưới lớp tóc xõa xượi phủ kín bờ vai tròn. Tiếng con gái nức nở trong căn phòng như là mũi dao xuyên tim nó giống tiếng khóc sâu thẳm nơi tim nó ngày nào, nó vội vùng xuống ôm chị vỗ vỗ vào lưng dỗ dành:
– Trang! Em xin lỗi… em không cố ý!
– Sao? Vì sao… mà anh làm thế?
Chị ngước nhìn nó trong ánh lệ vẫn hoen mi nó nhạt nhòa trước mắt, và đau hơn nữa khi nó lại lạnh lùng bảo:
– Không… không sao… chả vì gì cả…
Nó giấu không muốn nói ra sự thật nhưng lại khiến chị tận cùng đau khổ, gạt nó ra chị lao lên giường trùm chăn khóc rưng rức. Nó không biết dỗ dành vì cũng đâu ai dậy nó điều đó họ không dạy nó làm người mà chỉ dạy nó cách giết người, nhưng trái tim con biết mách bảo nên sau khi đứng lặng một hồi nhìn chị khóc thì nó kéo chăn ra lay lay chị. Nó nói trong ngập ngừng:
– Trang… Trang… đừng khóc nữa…
– Bỏ ra… em biết rồi em là con đĩ… chê em ý gì… em bẩn thỉu đấy… Ai cũng địt em được mà… em nhơ nhớp… đi đi… đi tìm người con gái trong sạch hơn đi…
Lẽ ra là một buổi tối hạnh phúc thế mà phút chốc bỗng ra thế này, nó nghĩ đúng là nên đi thật cứ ở thế này muốn lên hành chị thì chị ốm mất. Nó thẫn thờ độ mươi phút thì ra mở cửa để đi… nghe tiếng cạch cửa thì chị vùng dậy chạy phắt ra ôm chầm lấy nó. Ngực chị áp vào lưng chị thổn thức bên tai nó:
– Đừng… đừng đi… đừng bỏ em… em yêu anh… hu… hu… hu… dù em dơ bẩn em… không xứng… nhưng em yêu anh là thật… hu… hu…
Giọt nước mắt của người con gái mình yêu nhỏ trên vai điều mà nó chưa cảm nhận ra vị đắng hoàn toàn, chỉ thấy tim đau mà thôi… nó quay lại ghì lấy ôm chặt chị nói trong vội vã:
– Trang! Không phải em không thích chị không muốn chị… lúc bọn nó bắt chị đi em đã rất sợ mất chị… em thế này vì nghe được bác sĩ nói chị suy nhược cơ thể. Nếu mình cứ làm thế nữa chị sẽ quỵ hẳn và ốm nặng… em không cam tâm…
Chị đẩy phắt nó ra ánh mắt vẫn ướt nước nhưng lại ngời lên vẻ hạnh phúc tột cùng chị thẳng thốt nói:
– Anh… anh… anh vừa nói gì…
– Em bảo là… vì bác sĩ nói phải kiêng chuyện đó…
Nó chưa kịp nói nói thêm gì thì đã bị cặp môi hồng của chị gắn chặt lấy môi, chị hôn nó ngấu nghiến cuồng nhiệt rõ lâu rồi mới rời ra chị lấy tay gạt nước mắt cười như một cô bé đang khóc bỗng nhận được quà. Khuôn mặt trái xoan xinh đẹp rạng ngời hạnh phúc chị nói như reo:
– Em biết rồi… hi… hi… em biết anh yêu em là đủ… ốm thì sao chứ… chết vì anh em cũng dám…
Chị tự mình cầm gấu váy ngủ lột qua đầu mình chỉ thoáng chút đã trần truồng trước mặt nó, rồi chị đến ôm nó cuống cuồng cởi quần áo nó ra nói trong tiếng thở dập dồn:
– Em… hiểu rồi không buồn nữa… mình cứ làm đi không sao đâu… em chịu được… em yêu anh… em hứa sẽ tự chăm sóc mình tốt hơn mà…
Nó cũng không muốn căng thẳng nữa và thật ra muốn chị lắm rồi cái cảm giác với người con gái trong tim mình nó mãnh liệt lắm. Cả hai ngã vật ra sàn hôn nhau cuồng nhiệt… rồi chị dạng rộng chân đón nhận cái buồi nóng bỏng của nó lách vào…
– Hự… ái…
Chị kêu lên thẳng thốt cong người lên mắt tròn xoe nhìn nó sau cú thúc vội vàng mạnh bạo gấp gáp, của nó nóng ấm bao bọc trong chị nó như cảm nhận được cả những thành vách mềm mại đang run rẩy ấy. Chị ghì nó cắn nhẹ vào dái tai nó thì thầm:
– Mạnh… thế… em hơi đau đấy… từ từ chứ anh…
Chị nói thế nhưng lại chồm dậy đè xuống hay tay chống lên bụng nó nhún xuống…
… Phạch… phạch…
… phạch… phạch…
Những tiếng va chạm thân thể dồn dập vang lên trong căn phòng không lâu sau đã pha theo những tiếng “… nhóp… nhép… chụt chụt…”, cái môi nhỏ bé hồng hồng ấy căng ra mút chặt buồ nó phát lên tiếng nhộp nhoạt. Chị nhún nhanh và mạnh dồn dập mái tóc mượt mà xõa lên xuống tung bay, nằm dưới nó nhìn lên thấy chị thật xinh hàm răng trắng cứ cắn chặt lấy bờ môi. Lúc này tay chị tự nhào nặn lấy bầu vú căng tròn của mình mắt chị đờ đỡ đẫn ướt át, chị tự nhún một cách mãnh liệt khiến hai bầu vú nẩy tưng tưng dù đã có đôi tay vịn đỡ. Chị thấy hạnh phúc lắm khi cảm nhận cái của người mình yêu đang ở trong mình, nó nóng rực cứng và lao sầm sầm bên trong khiến âm đạo chị co rút liên tục ghì lấy của nó…
Hạnh phúc nhất của dục tình chính là yêu cái người đang làm điều đó với mình và được yêu, không gian vẫn tràn đầy ánh nến rực rỡ lung linh có ngọn đã gần lụi tàn nổ lách tách. Trong sự huyền ảo của ánh sáng chị hiện lên như một thiên nữ vừa xinh đẹp lại mang một chút gì đó dâm dâm, nó vùng lên đè ấn chị xuống sàn nhà gác cặp chân dài trắng muốt ấy lên vai và thúc mạnh.
Người chị cong vờn lên chị bấu chặt lấy nó mà rên rỉ có thể sau phút hờn giận, thì tình yêu sẽ ngọt ngào và mạnh mẽ hơn chăng? Nó hạnh phúc vì thích chị vì yêu một thứ tình cảm đang lớn dần trong nó mà chưa hoàn toàn nhận thức được, chị thì khác trưởng thành va vấp hơn dù chỉ mới mười tám nên cảm nhận rõ rệt. Chị cũng từng yêu nhưng chưa bao tình cảm mạnh mẽ đến thế này bởi người con trai ấy dám sống chết vì mình, qua bao sóng gió nhất là khi nghĩ “… anh ấy còn lo cho cả sức khỏe mình sợ mình ốm mà không dám…” phút thăng hoa trong trái tim cũng là lúc khiến sự sung sướng cực độ lan tỏa trong chị…
Nó đang ghì lấy chị dập lia lịa chưa bao giờ nó sướng đến vậy ở trong chị cuộn lên, từng từng lớp như sóng trào thít chặt của nó lại như chẳng muốn rời ra. Mút… mút… hút chặt đến mức nó cảm thấy buồi như bị níu lại trong chị, còn chị cong cả người bấu chặt lấy vai nó đau nhói mặt chị hồng rực lên cặp môi xinh mấp máy hổn hển:
– Anh… anh… ơi… em… em… ưh… ư… a…
Đôi mắt chị thì long lanh vừa trở lên dâm đến mức man dại đùi chị nghiến chặt trên vai nó, cực đỉnh trong đời người con gái đã đến nó chỉ đến khi thăng hoa của tình yêu khi mà người con gái vô cùng yêu bạn trai mình…
… ư… hư… ui… ui… ư… a…
… Bạn đang đọc truyện Nỗi đau tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/09/truyen-sex-noi-dau.html
… phạch… phạch… phach…
… ư… hư… hư… ui…
Những nhịp điệu tình yêu trộn lẫn nhưng tiếng rên rỉ nơi chị cùng sự oằn oại ghì xiết lấy, nó sướng lắm vì cảm giác hút chặt trong chị đẩy ra đẩy vào trong những âm thanh “… chụp… chụt… chụt…”. Đột nhiên mặt chị cuống cuồng lắp dẫy dụa vùng lên lắp bắp:
– Anh… anh… đừng… địt… nữa em… khó chịu quá… ui… ui… bỏ em ra anh ơi… ui… em… ư…
Chị càng dẫy nó càng ghì chặt… càng thúc mạnh nó thở hồng hộc… sướng quá… trong chị từng nếp từng niêm mạc co bóp như sóng tràn, chị bất lực giãy dụa cào mạnh lên lưng nó chị vừa rên vừa thở gấp gáp. Rồi tận cuối cùng trong chị một đợt co thắt dữ dội cửa tử cung siết chặt ứa ra cơn lũ thủy dâm, chị ưỡn cong ghì chặt nó vào sát mình cứ như muốn buồi nó xiên thẳng chọc tan cái lỗ lồn bé nhỏ của mình trong tiếng rên dài đê mê:
– Á… ư… a… á… a… a… a… ư…
Nó thấy chị ghì lênôm nó cuống cuồng rồi lại oặt ra mềm nhũn vội rời ngay chị ra, chị chống tay xuống sàn ngước mắt nhìn nó với vẻ dâm dâm ướt át. Nó nhìn nơi háng chị cái lồn vẫn hơi he hé ướt nhượt và trên sàn nhễ nhượi nước, chị thở dồn dập cái ngực nhấp nhô lên xuống như các lượt sóng. Thấy nó chăm chú vào đấy chị ngượng ngập bảo:
– Hứ… nhìn… gì em… con gái sướng tột độ lên thì thế đấy… Tại anh ý… vừa nãy địt kiểu gì làm… thích không tả được… ra nhiều nước thật… hì… hì…
Chị cúi mặt nhìn đống nước loang trên sàn xấu hổ cúi gằm vẻ e lệ ấy chỉ làm nó thêm thích thú, nó hạnh phúc lắm vì nó địt chị mà chị lại thích đến vậy. Thế là nó lại nhào xuống ôm chị chị cũng đón chào nó rất cuồng nhiệt, chị vòng tay qua vai nó ghì xuống và ưỡn hông lên đón nhận lấy cái buồi nóng ấm lại xiên vào trong…
– Địt… em nữa… đi… em thích… lắm… yêu… anh!
Chị nói oằn lên quắp lấy oằn oại cả hai lại mê đê loạn vũ nhiệt cuồng của tình yêu, cứ thế trong tiếng đồng hồ tíc tắc ngân đều và trộn trong tiếng thở dập dồn cùng tiếng rên hổn hển của chị khi nó chơi… hạnh phúc tan đều trong bóng tối mênh mang…
Bảy giờ ba mươi sáng nó choàng tỉnh chị vẫn đang gối đầu lên ngực nó ngủ ngon lành, nó không nhớ mình ngủ lúc lúc nào nữa chỉ nhớ cùng chị yêu nhau dưới sàn rồi lên giường. Cuồng nhiệt khiến nó thấy người khá ể oải hình như hôm qua đã ba bốn lần gì đó, cứ rời nhau ra một lát khi chị cuốn lấy nó rồi mút mát hoặc nó đè chị ra làm tiếp và rất hạnh phúc. Nó khẽ lay lay vai chi gọi dậy:
– Trang! Sáng rồi dậy thôi…
– Sáng rồi à anh… em muốn ngủ nữa cơ…
Chị mở mắt ra rồi nhắm lại gối lên ngực nó tiếp ngủ nhưng nó thì muốn dậy lại lay lay chị nữa, nó thò tay vào sườn chị khều khều mấy cái khiến chị buồn cười oằn người ra. Chi vùng dậy cốc đầu nó mắng:
– Nài… Xấu tính nhá… không để cho người ta ngủ thêm… cù lại cho chết luôn nà…
Chị cù nó và nó cù chị ôm trần truồng ôm nhau vật lộn trên nệm cười rúc rích, đến lần chị vùng lên trên người nó đè dí nó xuống để cù thì nó không dẫy ra được. Nó có thể dùng võ để chống lại nhưng chị là người nó yêu đâu phải kẻ thù, chị nằm trên bầu vú mềm mại dán chặt vào nó thấy cả tim chị đập thình thịch. Tự nhiên nó thấy thích thú cái buồi cửng ngược lên nóng rực chạm vào chị, đang cù lại nó hình như cũng cảm nhận được và nó bàn tay mát lạnh của chị luồn xuống cầm buồi nó nhẹ nhẹ ấn vào khe lồn ẩm ướt của mình.
– Ư… ư… a… ư…
Chị rên lên buồi của nó lách cái mép lồn hồng hồng ẩm ướt của mình chui vào, chị nhún nhảy trên nó vừa nhìn nó vừa cười hạnh phúc trong khi nó ngây ra cảm nhận những cú trượt ra vào đầy ấm nóng trong chị. Mái tóc chị xõa ra tung bay trong nắng sớm xuyên qua khe rèm bầu vú căng tròn rung rinh… Yêu nhau và làm chuyện đó với nhau mới là thăng hoa của hạnh phúc, xác thịt khiến người ta vấn vương nhau mạnh mẽ hơn tình yêu thánh thiện đơn thuần… Rồi nó chồm lên đổi vị trí cho chị xuống bên dưới và dấn mạnh khiến người chị trượt lên xuống trên đệm, trận vũ bão của đợt yêu nhiệt cuồng đêm qua khiến cả không hoàn toàn sung sức. Chị chỉ còn thở hổn hển và oằn lên sau mỗi cú thúc tay chị như muốn vò xé tấm ga, những ngón tay búp măng xinh đẹp nghiến trên lớp vải lúc kéo ra lúc thả vào…
– Reng… reng…
– Reng… reng…
Chuông cửa đổ dồn chị luống cuống vội bảo nó khe khẽ:
– Chết rồi có khách anh ơi… ư… hư… anh… thôi… ư… hư… nhé…
Nó đang cơn sướng sau đêm qua đã làm quá nhiều và giờ cảm xúc tăng cao chi muốn phọt, nó mặc kệ cứ ghì lấy chị hay tay chống xuống nệm tiếp tục làm. Chị bối rối lắm muốn vùng lên thoát ra nửa lại muốn cho nó chơi tiếp cho nên chỉ nằm dưới vùng vẫy mà thôi, tuy nhiên cảm giác vụng trộm sợ người ta biết lại tạo ra cảm giác lạ lẫm…
… bọp… bọp… bọp…
… bạch… bạch… bạch…
Những tiếng va chạm nhóp nhép ấy dồn lên liên tục theo nhịp đẩy của nó như muốn át đi hồi chuông tiếp theo ngoài cửa, chị ghì lấy nó thở mạnh mím môi lại không dám rên chị chỉ thì thào với nó:
– Á… á… ư… em… thích… a… em… á…
– Trang! Trang ơi…
– Long… Long ơi… anh… này…
Tiếng anh Gia Vũ gọi to vọng vào có lẽ anh nghĩ hai chị em ngủ say hay lai xảy ra chuyện, chị cuống thật nhìn ra phía xó nhà nơi mấy cái điện thoại đang tắt lịm. Có lẽ đêm qua vì không muốn ai làm phiền cuộc yêu tự chị đã tắt hết chúng, cho nên không gọi được khiến anh Vũ càng thêm lo về sự an nguy của hai người. Chị muốn vùng lên đẩy nó ra nhưng nó sướng quá sắp xuất cứ ấn mạnh vai chị xuống, nó đập còn mạnh hơn cả lúc trước những cú thúc vội vã cuống cuồng để phọt ra…
– Trang ơi… Long ơi… có chuyện gì không mở đi không anh gọi người lên phá cửa nhé…
Tại cả hai không ai đáp lời đâm ra anh cuống vì trong thâm tâm anh vẫn lo sự trắc trở đến với hai người, anh đã vội vã trở về để lo thương vụ làm ăn nhưng anh chợt nghĩ đàm đạo trực tuyến trước nếu không ổn sẽ đi sau chưa muộn… và một cuộc họp trực tuyến chớp nhoáng. Cuối cùng thảo luận đã đạt khi anh chấp nhận thiệt đi một số điều khoản sau khi cuộc họp đã chấm dứt, cũng đã khuya không tiện tới lại nghe phong thanh chị và nó bị giang hồ chặn đường.
Anh vội đến tận nhà ngay khi sáng sớm nhưng sau ba bốn hồi chuông đáp lại chỉ là sự im lặng, điện thoại thì tắt toàn bộ khiến tim anh như lửa đốt khi gọi cũng không hồi đáp. Còn trong phòng nó và chị cũng đang bối rối nó như tên đã lên cung chả thể ngừng được, nó gồng mạnh người lên ấn sát chị xuống đệm và nhìn đôi mắt vừa âu lo lẫn xấu hổ của chị khi từng từng dòng tinh trùng nóng hổi của nó chảy vào trong lồn chị. Thấy nó đã kết thúc nằm thở nhè nhẹ trên chi đầy sung sướng thì chị vội vã hất nó ra, rồi chạy nhanh ra phía tủ đồ nó nằm trên giường ngắm cặp chân dài thoăn thoát của chị rảo bước đầy thích thú mà quên đi anh ngoài kia…
Chị vừa cúi người xỏ vội cái quần lót quay lại thấy nó nhìn mắng luôn:
– Chó hâm kia! Nhìn gì mau dậy đi… nhanh… Anh Vũ anh ấy đang ngoài cửa đó…
Chị cố tình nói to như thể muốn anh Vũ nghe ra thì phải và khiến nó cũng nhận ra tình hình, nó dậy nhanh chóng tìm đồ mặc lại rồi cả hai chạy vội ra cửa mặc kệ bãi chiến trường loang lỗ của cuộc yêu mới rồi… Chị chạy ra trước mở cửa thò hé cái mặt ra chào anh Vũ:
– Hi… anh! Thế anh không đi Mỹ à chị em chúng em ngủ quên mất… anh đợi tý nha em thay đồ đã…
Vì chị chỉ thò nguyên cái đầu he hé ra anh Vũ chỉ thấy mái tóc bù xù và khuôn mặt chưa trang điểm như ngái ngủ của chị, trông đúng như mới ngủ dậy nhưng nếu cửa mở to hơn chút chắc anh sẽ thấy những điều khác. Nó ở sau lưng chị nhận ngay ra cái áo vội vã mặc ngược của chị, và nơi cặp chân trần thon thả ấy tinh trùng vẫn đang rỉ ra trắng sền sệt kéo thành vệt xuống kheo chân.
– Ừ không sao đâu! Tại gọi mãi không thấy ai nói gì anh tưởng lại có chuyện…
– Vâng hi… Đợi em chút nhá… giờ em hơi xấu hì hì…
Chị lè lưỡi ra trêu anh rồi tụt vào trong cửa khép lại thấy nó nhìn mình thế là chị nhìn xuống chân, nhận ra những giọt tinh trùng ấy chị ngượng quá nhưng thấy nó mặc tề chỉnh hơn liền ghé tai nói thầm:
– Nhìn… cái cứt ý… của anh đấy… ra bao nhiêu trong người ta, may mà khôn không lộ diện ra chứ không chết mất. Anh ra rồi dụ anh ý đi đâu mua gì một lúc lâu hãy về cho em dọn nhà… anh là hư lắm đấy… cứ cố cơ… tham vừa thôi… hi… hi…
– Tại Trang xinh mà đáng yêu… em… em không thể nào thôi được…
Nó thì thầm nói lại với chị một câu nói thật tâm nhưng nó không biết với một cô gái đang yêu, thì một lời khen từ người yêu mình là vô cùng ý nghĩa và hạnh phúc. Chị vui lắm trái tim chị rộn ràng hạnh phúc chị ghé tai nó nói nhỏ:
– Em biết rồi… em là của anh mà… thôi đi… người ta sẽ quan tâm mình hơn để anh được thấy xinh mãi như hôm nay…
Nó mở của bước ra nhìn thấy anh Vũ đang quay lưng lại gặp sau vụ khi nãy quả thực nó hơi ngại, nhưng cũng sớm tự tin trở lại và sau trao đổi sơ qua mọi việc nó rủ anh đi mua đồ ăn sáng cho chị. Thế là anh hào hứng đi luôn không mảy may nghi ngờ gì cả hai anh em vui vẻ xuống phố, trong lúc đi mua đồ ở siêu thị chợt gặp Long Sẩu, Dũng Rô và Đạt Gà hai thằng đàn em thân cận của Long Sẩu.
Mấy người họ dẫn theo bé Phương Anh đi mua sắm gặp lại nó Long Sẩu mừng như bắt được vàng vì hắn sẽ định gặp nó cảm ơn tình cờ thế này hắn càng vui, số tiền nó cho không nhỏ hắn đã dùng thuê một căn hộ chung cư lại cho Đạt Gà ít tiền chạy chữa cho mẹ… cho cả Dũng Rô… Vì Long Sẩu và đám đàn em nài nỉ nó cũng chưa muốn về ngay liền rũ anh Vũ qua chỗ Long Sẩu, gặp bé Phương Anh con nhóc đã ôm chầm lấy nó ríu rít có vẻ như việc bảo vệ con bé ở ngõ hôm ấy thì nó đã thành người của con bé. Người hạnh phúc nhất có lẽ là Phương Anh vì xa rời ngõ nhỏ ổ chuột sập xệ để đến một chung cư sạch sẽ với đồ ăn uống đầy đủ thật là thiên đường, lên đến nhà sau khi theo chân Phương Anh ríu rít dẫn đi khoe nhà khoe đồ thì quay lại gian chính ngay lúc ấy nó thấy cả ba tên quỳ vội xuống.
Long Sẩu quỳ giữa còn Dũng Rô, Đạt Gà quỳ hai bên Long Sẩu nói trước:
– Gia Long cảm ơn! Em đã giúp anh em anh… thứ nhất là cứu cháu Phương Anh, thứ đã bỏ tiền hỗ trợ để anh em có như hôm nay… Tuy anh em không cùng nhà nhưng một lạy này coi như tỏ nghĩa khí trước tượng Quan Công chứng giám, Long tôi xin thề cùng anh em sẽ sinh tử với Gia Long sống chết không từ…
Long Sẩu nói rồi hành lễ trước tượng Quan Công nghi ngút hương khói ở cái điện nhỏ giữa nhà, tiếp đến là Đạt Gà hắn đây là lần hai gặp lại nó biết nghĩa cử cao đẹp nhất là bỏ tiền giúp mẹ mình chữa bệnh. Hắn đập đầu đánh rộp mạnh xuống nền gạch hành lễ nói:
– Cảm ơn anh Gia Long nhờ có anh tương trợ mà mẹ em mới chữa khỏi bệnh về nhà… anh cứu mẹ thì mạng này coi như của anh. Sau này có gì khó anh cứ gọi em… em không có gì nhưng mạng đổi mạng em làm được…
Hắn ngẩng lên cái trán rớm máu mà không tỏ ra hề hấn gì lùi lại cho Dũng Rô lên hành lễ:
– Em thì ít học địt biết nói nhiều… việc anh cho tiền giúp con người yêu em có tiền đi học trả nợ cho nhà nó ơn anh cả đời em không quên! Anh lại cứu bé Phương Anh nữa em đéo biết nói gì… nhưng sau này cần cái mạng chó này anh cứ bảo ạ!
Nó hơi ngạc nhiên không biết số tiền nó quăng đi vô tình ấy lại làm được nhiều việc vậy, nó cảm thấy ma lực của đồng tiền thật ghê gớm, và bắt đầu tính theo học anh Gia Vũ kiếm tiền bởi số tiền nó cho đi là của anh cả. Nó đỡ mấy anh em dậy hành động này nó bắt trước mấy cuốn phim xã hội đen đã xem, rồi nó khẳng khái chỉ tay vào anh Gia Vũ đang ngây người đứng cạnh xem diễn biến nói:
– Anh em sinh tử đó là việc nên làm nhưng về tiền thì anh Gia Vũ mới là người giúp anh em, tiền của anh ấy hết đó có cảm ơn hãy cảm ơn anh Vũ đi…
Anh Vũ thì vui lắm anh không nhìn nhầm nó và nó đã sử dụng tiền để cứu người làm việc thiện, anh đã kinh doanh giỏi lại thừa hưởng số tiền khổng lồ từ người cha trục lợi trong thế giới ngầm mà anh không hề hay biết. Cho nên với anh cho đi vài tỷ cũng chỉ như người thường quý nhau cho vài triệu đồng, nhưng anh không biết số tiền vặt vãnh ấy mà lại mang lại hạnh phúc cho bao người. Anh cười vui vẻ bảo ba tên:
– Không phải cảm ơn đâu Gia Long đây là em trai anh, anh em anh là một không có gì phải thế các em…
Rồi anh quay lại hỏi Long Sẩu:
– Nhà này chắc em mới chỉ thuê để ở đúng không?
– Vâng anh!
Long sẩu đáp lời anh Gia Vũ đầy vẻ tôn trọng còn Gia Vũ anh là dân kinh doanh, anh đã thừa để biết số tiền trong tay nó không mua nổi căn hộ này khi mà còn giúp bao người. Anh cười bảo với Long Sẩu:
– Thế mua đứt đi mà ở mấy anh em ở nhé…
– Dạ thôi anh! Chúng em dân giang hồ tứ chiếng nay đây mai đó… hôm nay biết hôm nay thuê chỗ này cho bé con nhà em đỡ tủi thôi ạ… việc này em không nghĩ đến…
– Thôi không sao em chung cư này anh cũng có cổ phần để anh gọi điện cho bên quản lý nhà thầu…
Anh Vũ nhấc điện thoại lên gọi cho ai đó chỉ nghe đầu dây kia dạ vâng tới tấp, mấy anh em ngồi chơi uống nước thì độ tiếng đồng hồ sau có người đến làm thủ tục yêu cầu Long Sẩu nhận nhà được tặng. Nó thấy anh Vũ thật uy lực đúng là có tiền sai khiến được cả quỷ thần, và đã dần dần định hướng trong nó một lối đi để trở thành kẻ máu mặt trong thế giới ngầm.
Thời gian thấm thoắt trôi qua nửa tháng sau anh Vũ có đợt đi lên Lạng Sơn để gặp người Trung Quốc sang ký hợp đồng, nó liền xin đi theo chị cũng vui vẻ cho nó đi còn mình thì ở lại tiếp tục các sô diễn để góp tiền cho mái ấm sau này. Nó còn tính dẫn theo cả Long Sẩu và Đạt Gà, Dũng Rô theo và đều được anh Gia Vũ ưng thuận cả, chị Trang đã đối xử với anh tốt hơn coi như bạn thân nên cũng sưởi ấm trái tim cô quạnh của anh phần nào. Nhất là nó lại được lòng anh sau những gì đã làm với đám anh em Long Sẩu, anh đã mặc định coi nó như em vợ mình hết lòng chỉ bảo dạy dỗ khi nó nói muốn học anh kinh doanh…
Trước khi đi nó không yên tâm về bọn thằng Thưởng dù cả tuần qua mưa tạnh gió lành, nhưng chả có gì đảm bảo khi đi xa bọn chúng không dở trò với chị. Nó muốn gặp thằng Thưởng để ngã giá qua sự chỉ dẫn của Long Sẩu nó đã liên lạc được thằng Thưởng và đến biệt thự của hắn theo lời hẹn, nhưng khi nó đến nơi lại nảy ý muốn đột nhập vào bất ngờ để đối phương không chủ động.
Chả có khó khăn gì lắm với căn biệt thự này thoắt cái nó đã đột nhập vào trong và lên hẳn tầng năm vào phòng ngủ thằng Thưởng, bài học từ lần giải cứu chị và những mánh khóe được học bỏ tiền ra nó đã sớm có sơ đồ nhà này cũng như lối đi và hoạt động của đám vệ sĩ. Nó tiến vào phòng thấy một thanh niên cao to đang ngồi trước máy tính đang quay lưng về phía nó, hắn không quay lại chỉ cất một cái giọng thanh thanh dịu ngọt như con gái Huế nói với nó:
– Cu em khá đấy! Đột nhập bài bản đạt điểm mười trên mười… gặp anh để chào đi Lạng Sơn hay muốn xin gì anh hả…
– Tao không xin gì cả, chỉ mong bọn mày tha cho chị Trang… điều kiện nào cũng được ok?
– Ờ! Lớn gan đấy xưa nay thằng đi mặc cả với anh Thưởng mày, ít còn sống lắm em ạ, nhưng thằng em đẹp giai, lại đã là ngoại lệ sẵn rồi… hi… hi… nói đi anh duyệt…
Thằng Thưởng quay lại khiến nó sững sờ nhất là khi hắn giật mái tóc giả ra để lộ ra mái tóc dài óng mượt xõa xuống ngang vai, một khuôn mặt chuẩn V – line xinh đẹp mái tóc dài óng ả ôm lấy bờ vai. Bộ ngực con gái căng tròn đội lên trên lần áo ngủ… phải nói là xinh rất xinh là khác hơn cả chị Trang, một cô gái cực đẹp trước mặt nó chứ không thằng Thưởng Thần chết. Nó ngây ra đứng đực đấy khi thằng Thưởng lại nói:
– Ngạc nhiên à cu em? Đây là bộ mặt thật của anh thân hình thật của anh… chúng ta sẽ là người nhà nên anh không ngần ngại cho mày biết…
Hắn đứng dậy đi ra cái bàn phấn ở góc nhà lúc nãy hắn quay lưng và bộ áo ngủ xám nhạt lại đội tóc giả ngắn, giờ hắn thản nhiên đi qua nó ánh sáng soi rọi qua lần áo mỏng bầu ngực căng vồng. Nhất bên dưới hắn mặc quần lót của con gái hằn lên trên cặp mông tròn trịa, rốt cuộc thì hắn là con hay thằng đây? Hắn tiến lại bàn lấy ra một hộp gì đó rồi lại bàn máy tính mở hộp hắn lôi ra lội cái mặt nạ như mặt nạ dưỡng da đắp lên mặt, rồi đeo kính đen trong hộp đội lại tóc giả cầm cái khăn mùi xoa che miệng. Hắn cất cái giọng the thé khác hẳn:
– Giờ cu em nhận ra anh chưa thằng em dại…
Hắn nói xong vứt cái khăn mùi xoa xuống bàn từ trong khăn tung ra một cái máy nhỏ, thi ra đó là cái mic chuyển âm làm biến giọng đi thảo nào tên này luôn đưa khăn che mồm. Và cái mặt nạ da không thật cho cho lắm nên hắn phải đeo kính đen che đi chỗ viền mắt, nó bàng hoàng thực sự về hắn chả trách hắn mặc com lê để che đi bầu vú bị bó và dáng dấp thiếu nữ của mình.
Lúc trong nhà biệt thự khi cứu chị đã vội vã quá mà chả quan sát mặt hắn dù cặp kính đã bong ra khỏi mặt, cho nên bí mật vẫn còn đến hôm nay bởi nhìn kỹ khóe mắt sẽ biết lớp da giả dán vào. Cũng chả trách được đối thủ của hắn ôm hận tuyền đài mà chết vì đâu biết kẻ thù mình lại là con đàn bà, chúng chỉ phòng thằng Thưởng sát thủ chứ đâu phòng một cô gái xinh đẹp làm gì. Nó không hiểu vì sao hắn lộ thân phận cho nó biết nhưng nó bàng hoàng hết mức độ, đang như thế thì hắn tiến sát nó cúi xuống đặt lên môi nó một nụ hôn. Nó gượng gạo nghiêng mặt đi tránh cặp môi đỏ rực căng mọng xinh đẹp ấy thì hắn nói:
– Không tin à em? Tiện đây chị nói luôn chị tên thật là Thương không phải Thưởng… Phan Vũ Hoài Thương ráng mà nhớ đi em nhé… đấy kiểm định đi… biết chị là ai?
Hắn nói rồi cầm tay nó đưa vào trong áo ngủ của mình vượt qua cái quần lót ren mong manh, tay nó chạm vào cái khe lồn con gái ram ráp lông và ẩm ướt. Tò mò nó lách mạnh ngón trỏ vào bên trong… mềm… ấm… và ướt nữa trong khi Thương cắn chặt môi ưỡn lên rên:
– Ái… ui… đau chị…
Nhìn khuôn mặt của Thương xinh đẹp hai hàng lông mày nhíu lại vì cú móc mạnh trong lồn gây đau đớn, nhất là bờ môi mọng đỏ mím lại ánh mắt ướt trông vừa dâm vừa quyến rũ khiến trái tim nó loạn nhịp…
… Bạn đang đọc truyện Nỗi đau tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/09/truyen-sex-noi-dau.html
Một sự ngỡ ngàng trong nó lại đến vì nó cảm thấy, vô cùng ngạc nhiên không hẳn vì hắn hóa ra con gái. Mà là cái cảm giác đau đớn của Thương cứ như đau vô cùng tận ấy, nó thấy vẻ mặt xinh đẹp chiết điếng đến lặng đi vài phút sau cú thọc của nó. Thương giật vội tay nó khỏi quần lót của mình, cô thật sự không ngờ thằng bé này có hành động đó.
Vốn dĩ trong tâm tưởng Thương không hề nghĩ nó bạo dạn, và lại không sợ cô như người ta vốn sợ uy danh của Thư ký Thưởng mà cô biết. “Kiêu binh tất bại” luận chí dị sử cổ nhân đã ghi, có bao giờ sai cô đã quá coi thường thằng bé. Sau khi nghĩ rằng cả đời giam lỏng trong ngôi nhà tăm tối, nó thực sự không quá nguy hiểm. Sự trả giá cho lòng kiêu ngạo của mình đã quá đắt, khi Thương cầm bàn tay giơ lên trước mặt. Ở cái ngón tay vừa đâm vào của nó còn vương lại chút máu đỏ tươi, bằng chứng tuyết trinh đã không bao giờ trở lại. Nghẹn đắng trong lòng Thương nước mắt trào ra, một giọt nước mắt thực sự vừa cay đắng vừa bẽ bàng. Sáu tuổi cô vào trường thiếu sinh quân tham gia huấn luyện đặc biệt, để làm điệp vụ tình báo ở C27 vẫn còn đang ở độ tuổi bé thơ… Cô sinh ra trong một gia đình truyền thống cách mạng, cả gia đình là những chiến sĩ an ninh quật cường. Cha hy sinh trong một lần làm nhiệm vụ cho tổ quốc, mẹ cô đã tình nguyện đưa cô vào C27 để nối nghiệp cha. Thù nhà chưa trả nhiệm vụ chưa thành, thật đớn đau cô vẫn nhớ ngày đó. Hôm ấy tướng Lê Anh tổng cục trưởng cục xây lực lượng bộ Công an đã đến gặp riêng cô, giao cho cô học sinh xuất sắc nhất trường nhiệm vụ tối mật. Đó là thâm nhập thế giới ngầm…
Bởi kẻ cô cần thay thế cũng chính là kẻ phản tổ chức phản bội tổ quốc, bán mình cho quỷ dữ cho đồng tiền mà tham dự thế tội ác. Hắn Phạm Văn Thưởng một trong hai học sinh kiệt xuất của lò luyện C27, từ ngày ấy đến cả bây giờ chưa ai hơn còn là người cô yêu. Nhưng cô đã yêu phải người không nên yêu, hắn là một kẻ lệch lạc giới tính chính vì điều ấy.
Nên bao năm rèn luyện bên nhau, hắn đã bênh vực bảo vệ cô như em gái. Cùng nhau trưởng thành bao năm, khiến cho cô ngộ nhận tình cảm và yêu hắn. Tình đơn phương một ngày kia cô đắng cay, nhận ra rằng người mình yêu chỉ là đứa con gái mang thân xác con trai. Đau hơn nữa hắn từ bỏ cô gạt qua cả lời tuyên thệ trước cổ tổ quốc, rằng “vì quốc quên thân, vì dân phục vụ”. Hắn gia nhập thế giới ngầm để có tiền sang Thái, chuyển giới thành nữ đạt ước mơ bao năm của mình sống là một thiếu nữ. Ngày hắn đi tổ chức cũng đưa cô cũng sang Thái phẫu thuật lại mặt, và nhờ sự sắp xếp tài tình của tổ chức. Cô đã trở về Việt Nam với tư cách là Phạm Văn Thưởng, khiến cho những kẻ trong thế giới ngầm kia chả may may nghi ngờ. Họ không hề biết rằng không phải là một cô gái chuyển giới, mà là một cô gái thực thụ trở lại để xâm nhập…
Còn Phạm Văn Thưởng thực sự đã bị di lý về Việt Nam, chờ ngày cô đánh án chiến thắng. Khi ấy sẽ đưa cả thể lực đen tối ấy ra ánh sáng, trả lại bình yên cho xã hội. Khi có mật lệnh từ tổ chức phải tiếp cận thằng bé này, bằng mọi giá đưa nó về cùng chiến tuyến. Bởi theo tổ chức không để bọn tội phạm đào tạo nó thành sát thủ, cô có nhiệm vụ tiếp cận giác ngộ nó thành người của tổ chức.
Và nếu cài cắm được một tay trong như nó, sẽ dễ dàng phá tan tổ chức tội phạm xuyên quốc gia đầy nguy hiểm này. Chính vì bọn chúng mà cha cô đã phải hy sinh trong thầm lặng, trong cuộc chiến của thời bình. Khi phải nhận nhiệm vụ này cô đã thấy rất khó khăn, rồi nhiều lần suy tính chỉ có cách mạo hiểm cho nó biết mình là gái. Sau đó lợi dụng như dạng mỹ nhân kế, mưa dầm thấm đất mà tác động nó. Nhưng mưu sự tại nhân mà thành sự tại thiên, thật đau đớn cho chính cô bao năm không gần gũi một ai. Giờ đây trinh trắng lại mất đi vì một điều không đáng, với một người không yêu còn kém cả tuổi…
Thương nước mắt lăn dài… cô nhìn ngón tay vấy máu trinh của nó trái tim cô tan vỡ, bao năm cô đã ấp ủ dành cho người cô yêu dù anh ấy không thiết đến cô. Nhưng khi anh ấy đi Thái phẫu thuật toàn bộ, trở thành cô gái như mình. Trái tim Thương đã đau gấp bội vì giờ cắt bỏ cái đó đi, anh đã thành con đàn bà giả đau hơn cả lần biết anh lạc lối. Lần ấy đi Thương là người duy nhất biết, anh sẽ bỏ tổ chức để kiếm tiền sang Thái. Hôm ấy anh cũng rất buồn, cô vẫn nhớ như in hôm ấy anh nói:
– Ai cũng chỉ có một lần để sống mà ước mơ cháy bỏng trong anh, là được sống là chính mình làm một cô gái như em. Được yêu một người con trai nào đó, ngày ấy gặp em nhìn em xinh đẹp. Anh đã thèm muốn có bộ dạng của em… Ban đầu anh gần chỉ để thỏa mãn khát vọng, được là con gái như em. Nhưng càng gần anh càng thấy em đáng yêu và trân thành, tuy nhiên anh xin lỗi… tình cảm anh có với em chỉ như hai chị em gái. Anh chỉ có cái vỏ con trai thôi, xin lỗi em em gái ạ… Dù thế nào anh cũng không bao giờ, muốn làm tổn hại em đâu em gái…
Ngày đi anh khỏi trường trong đêm cuối đông, lá bàng đỏ tím sắc máu nhuộm ráng bình minh. Bóng cao to vạm vỡ của người trai Huế đang xa dần ấy, mãi mãi in trong cô người con gái xứ Lạng. Nơi có hòn vọng phu vạn kiếp ngóng chồng (*)… Sông Kỳ Cùng vẫn chảy như nỗi đau tuyệt trong cô, nó luôn nhỏ máu vì anh chưa bao giờ nguôi dù năm tháng. Tổ chức cho cô thay anh vì nhiều nguyên nhân, và cái lớn nhất cô bắc chước được anh từ cử chỉ đến câu nói. Ngày từ Thái về cô cũng đã liên tục dẫn trai về nhà, nhìn là làm tình nhưng đó chỉ là che mắt chúng. Mọi người con trai cô lôi từ vũ trường về nhà, đều là người của tổ chức cài vào đồng thời làm liên lạc với cô. Cho nên Thương vẫn hoàn toàn còn trinh trắng, còn Lão Đại hắn không mảy may nghi ngờ. Hơn nữa nghĩ đứa chuyển giới chơi trai, chỉ nghĩ lão đã muốn nôn rồi. Không một lần lão buồn nghĩ sai đàn em, gắn camera để thọc mạch chuyện giường chiếu ấy… Nó thấy chị Thương bỗng rưng ngấn lệ, thì bàng hoàng chả biết thằng Thưởng này là hệ quái vật gì? Tốt nhất là chuồn cho lẹ, thôi thì nước chảy bèo trôi từ từ liệu vậy. Nó giật mạnh khỏi tay chị, để xoay người mở tay nắm cửa đi ra.
– Ào… ào… ào…
Tiếng gió thổi áo chị bay phần phật trên đầu nó, chị đã lộn san tô bật qua đầu nó chặn cửa. Ánh mắt chị long sòng sọc lên nhìn nó chị nói như rít lên, bằng cái chất giọng nặng lành lạnh của con gái xứ Bắc:
– Gây chuyện tổn thất người ta rồi tính đi sao?
Nó choáng thực sự vì hắn lúc thì giọng Huế dịu dàng, khi thì giọng Bắc chua chát. Rồi còn cú santo lộn cự ly ngắn ấy, là đẳng cấp cực cao của luyện võ. Chú Huy từng nói rằng để santo được kiểu đó, cần đeo vật nặng vào chân. Sau đó luyện từ lúc sáu bẩy tuổi mới có thể làm được, đây là bài tập cho thiếu sinh quân đặc biệt… Chị đứng chắn cửa ánh mắt đầy bức xúc nhìn nó, cứ như là nó chính là kẻ quỵt nợ chạy trốn vậy.
“Cạch cạch”
Tiếng chốt cửa khô khan vang lên sau lưng chị, nó tái mặt nghĩ: “… không lẽ đinh giết mình chăng? Thôi thì ” tiên hạ thủ tiêu vi cường, hậu hạ thủ ắt tai ương ” đánh trước là hơn cả…”. Nó vung quyền xuất cú ” Thôi Sơn Điền Hải ” của Bình Định võ gia, đầy uy lực giáng thẳng vào khuôn mặt xinh đẹp ấy. Tiếng gió vù vù áp lực rất mạnh lao thẳng đến chị, nhưng đệ nhất cao thủ của trường thiếu sinh quân C27 không phải vừa. Những ngón tay búp măng nhỏ nhắn ấy vung lên, nhanh chớp đã túm được cườm tay nó. Cú bấm tê dại cổ tay manh hơn cả ” Hỏa hình trảo thủ “, thuận đà nó bị giật kéo vào hướng của chị. Chưa kịp nhìn rõ khuôn mặt xinh đẹp ấy, đã nhận luôn ba bốn cái tát trời giáng vào mặt. Nó vẫn cảm nhận sự nóng rát của mấy cái tát đó, bàn tay nhỏ bé mong manh mà uy lực ghê gớm đến thế…
Nhưng nó cũng không phải kẻ dễ bắt nạt, nó co chân tạo mạnh một cú gối vào bụng chị. Hành động nhanh như chảo chớp, nhưng lại bị hụt hẫng vào không trung. Chị đã nhanh hơn nhảy bật lên lộn qua đầu nó, khiến nó chỉ thấy vạt váy lòe xòe và thấp thoáng cặp chân dài trắng muốt. Theo tiếng gió vù vù qua đầu là “… xoạt… xoạt…”, chị đã nắm áo của nó giật theo khi chị hạ xuống đất. Trên tay vẫn cầm mảnh áo của nó rồi cười rũ rượi, nhìn vẻ mặt đầy ngạc nhiên của nó. Mà không ngạc nhiên sao được ở một góc hẹp thế, mà nhún cái đã lộn qua đầu nó rồi. Chỉ là nó không biết quá trình tập luyện gian khổ của chị, từ bé mỗi ngày đeo hàng chục cân vật nặng để tập. Giờ đây với cơ thể không mang gì theo, đương nhiên sẽ là cú nhảy kinh hồn. Gian khổ để thành tài đó là quy luật đương nhiên của cuộc sống, nhưng nó chưa qua khổ luyện cấp độ như vậy thấy chị thật kinh khủng. Lần đối mặt trước khi chị còn trong hình dạng thằng Thưởng, nó đã dùng võ công của chú Huy dạy khắc chế được chị phần nào…
Một thoáng suy nghĩ nhanh, nó triển luôn thế võ bí hiểm mà chú dậy. Đó là ” Ngạc thủ bộ” thế thủ kiểu nằm soài ra đất, theo hình chữ Z hai chống đất làm trụ. Tư thế này y hệt con cá sấu đúng tên bộ pháp đây, là bí thuật Trung Hoa thế võ này ít người biết. Chị đang cười nó thấy nằm ra đất thủ bộ kỳ dị thì ngưng cười, đã lĩnh hội hội nhiều tinh hoa võ học. Nhưng chị chưa gặp ai xuất thế tấn kiểu này cả, một thoáng bối rối trong lòng chị đang phân tích và tìm cách tấn công lại. Đối sách nhanh chóng đưa ra vì đối thủ nằm sát đất, thế này trông thì dễ tấn công nhưng thực rất khó. Vì chỉ cần một cú lăn lệch sẽ tránh được đòn tấn, hoặc lấy tay làm trụ sẽ tạo ra một cú đá quét phản công đầy uy lực. Chị nhào đến định dùng tay chặt mạnh vào gáy nó để triệt hạ, vì chỉ cần santo theo góc chữ chi sẽ đánh lạc hướng được. Phá ” Ngạc thủ bộ ” thì phải ” Tiên hạc quy lâm”, như hạc bay phụng lượn mà giáng xuống đối phương. Nhưng nó quá tàn độc vì cú chặt mạnh sẽ khiến đối phương gãy cổ mà chết, thực thì chị không muốn hạ thủ nó. Nhất là nhiệm vụ tổ chức giao phải thu phục nó, chị còn muốn khai thác nó xem ai bí mật dạy nó cái đó.
Thành thử nửa cước bộ lại ngưng trệ không, ra chiêu quyết định mà trong võ học thực chiến. Thì chỉ một vài giây sơ hở là đủ trả giá vô cùng đắt rồi, khi chị do dự nó đã vùng lên chuyển bộ thế…
… Roạt… roạt…
Tiếng vải bị xé vang lên khô khan theo tiếng gió rít của tay nó, hỏa hình trảo thủ không là hư danh. Nó bật dậy chuyển sang dùng hầu quyền, thế thủ như con khỉ nhỏ cào xé tan nát bộ đồ ngủ chị đang mặc. Ấm ức vì mấy cú tát nhưng thấy chị không có ý triệt hạ nó hình như chỉ đùa, nên nó cũng chủ đích xé đồ chị không gây sát thương cho chị. Nhưng khá mạnh tay một tay nó xé áo, tay kia tiện giật luôn cả cái quần lót chị ra. Thành thử khi nó lùi lại thủ thế, thì chị một thân tuyết bạch con gái trần truồng phơi ra hết cả…
– Úi… úi…
Chị la lên thất thanh khi nhận ra đã mình trần truồng, mọi thứ bí ẩn của mình trước mặt nó. Quá trình đào tạo để xâm nhập vào đây, chị đã được huấn luyện thêm một số măt về tình dục. Kể cả kỹ năng bú mút liếm láp cho đàn ông, sao cho thực giống kẻ đồng giới. Cũng không phải chưa từng trần truồng trước đồng nghiệp, trong khi luyện tập kỹ năng tình dục đó.
Thậm chí còn học cả kỹ năng mồi chài đàn ông nữa, nhưng mà với nó chị mặc định xem nó như trẻ con. Nó chỉ bằng tuổi em trai mình thôi cho nên bị khoe thân, trước đứa như em trai thì vô cùng xấu hổ ngượng ngùng. Một tay chị che lên cặp vú căng đầy, tay kia che vội xuống háng. Tuy nhiên những ngón tay bé nhỏ, không hoàn toàn che khuất cái mu mum múp ấy.
Tháp thoáng qua kẽ tay trắng muốt, những đám lông đen đen nổi bật hé lộ khiêu khích. Nó nhào đến vồ lấy chị đè mạnh xuống sàn, phải lúc trước chắc nó sẽ nhận cú phản đòn đau đớn và gục ngay. Nhưng chị cũng không hiểu vì sao mình không đánh lại, còn nó để ôm lấy vật xuống sàn nhà. Thân thể nó nóng rực đè nặng bên trên, da ngực nó nóng rực chạm vào bầu vú mát lạnh của chị ép chặt.
Chị nghiêng mặt né nụ hôn tham lam của nó lên môi mình, tim đập loạn nhịp trong bối rối… Qua huấn luyện khóa học về tình dục rồi, chị biết cái gì sắp xảy ra với mình. Sự khát khao trong cơ thể thiếu nữ của chị bùng lên dữ dội, ngày xưa có lần anh Thưởng say rồi ôm nhau. Chị đã được biết thế nào là cảm giác dục tình, thế nào là đàn ông ve vuốt mình.
Hành động vồ vập của nó y hệt anh, năm ấy anh say cũng mạnh mẽ và vồ vập. Nhưng chị không biết có một thức rất khác, anh đã vuốt ve chị mơn man kiểu đồng giới mà thôi. Còn nó nhào đến chủ động địt chị, bởi hành động ngượng ngập e ấp ấy làm thú tính thức dậy. Con người cục cằn thô kệch khi ở nhà với mẹ đã sống lại trong nó, không hôn được nó vội cúi xuống mút mát cái bầu vú căng tròn đang nhấp nhô của chị.
Gái trinh thì vẫn là gái trinh luôn có sự khác biệt hẳn, so với các cô gái đã từng trải nó đầy e ấp. Từ vẻ ngượng ngại xấu hổ, đến mùi hương căn bản của cơ thể tỏa ra. Điều này vô cùng hớp dẫn, hai đầu ti nhỏ nhắn đỏ rực như nụ đào xuân không tì vết. Chúng thay nhau nghiêng ngả dưới cái lưỡi ảo diệu của nó, trong tiếng rên khe khẽ đầy e thẹn của chị.
Nó lại rời ngực chị trườn lên hôn môi, lần này chi không né nữa mà để cho nó hôn. Trong khi nước mắt chị trào ra khóe mắt trong suy nghĩ: “… thôi thì hoàn cảnh này cũng khó mà giữ thân, ở trong tổ quỷ như bây giờ nếu bại lộ cũng có nguy cơ bị hiếp như thường. Hoặc giả vì gì đó Lão Đại đánh hơi ra thân phận mình, cho người rình rập đặt cam quay lén. Khi ấy ắt làm tình thật mới qua mắt được, thì trinh trắng giữ được không? Mà vừa nãy nó chọc mạnh cũng đã mất rồi, thôi thì địt với nó vừa dễ làm nhiệm vụ. Cho nó cũng đỡ nhục hơn với mấy tên giang hồ kia, nó bé thật nhưng đẹp trai… mà ít ra mình còn được lựa chọn…” Một nụ hôn thực sự tình nguyện trong lòng, khiến chị đê mê khi lưỡi nó quấn lấy lưỡi mình. Đang hôn chị chợt khẽ oằn lên, phát ra tiếng “… ứ… hự… ư…” tắc nghẹn trong họng. Đùi chị khép chặt hông nó ưỡn mạnh, từ khe hồng nhỏ trinh nguyên ấy rỉ ra vệt nước ướt át. Cảm giác chôn giấu bùng lên theo cảm xúc như với anh năm nào, khi trải qua huấn luyện không có vì nó là sự khiên cưỡng. Nhưng giờ tâm lý thả lòng lại, được nó hôn rồi vuốt ve mơn man chị thấy thích. Những đợt sóngcảm xúc tê dại từ háng, trào cuộn lên đê mê lan tỏa khắp người…
Nó thì chả hiểu sao chị không chống cự lại quyết liệt, nhưng chả muốn nghĩ nhiều. Nó vòng tay xuống tháo dây lưng và tụt quần xuống, cái quần trôi sạt sạt qua chân chị. Chị biết nó cởi quần và sắp làm điều đó, mà lòng hồi hộp lẫn hoang mang cực độ. Khi huấn luyện kỹ năng tình dục đứa con gái trong chị, đã nhiều kêu hào háo hức trong tò mò hỏi rằng con trai địt sẽ thế nào.
Tổ chức vẫn luôn nghiêm ngặt huấn luyện là huấn luyện, chứ không cho phép chiến sĩ làm càn. Cho nên tất cả chỉ ngừng ở điểm cần thiết, khiến cho cái gì nửa vời lại càng háo hức với chị. Nhưng trái tim đau khổ vì tình đơn phương, cộng lý trí mà khiến chị đã không trao thân đi cho ai. Giờ đây thực sự chuẩn bị cho nó làm, thì chị lại hơi sờ sợ run rẩy trong trong vòng tay nó.
Một sự tò mò thèm muốn được con trai địt, cộng áp lực nhiệm vụ chi phối cho chị động lực. Tuy thế sự tủi thân lẫn mặc cảm ở đâu đó trong tim, làm chị đau lòng nước trào ra khi trao thân cho người xa lạ. Dù thế vẫn hơn chán vạn những thằng giang hồ bặm trợn, bởi lỡ nhiệm vụ bất thành. Đó là điều vẫn có thể xảy ra mà chúng bắt được, mạng chắc gì đã giữ nổi nói gì tiết trinh.
Chị tự an ủi thôi thì cho nó thuận cả đôi đường… Nó nằm trên mà thấy chi đột nhiên căng thẳng mặt đỏ rực, môi chị mím lại người chị run run. Khi ở dưới nó khi nó cầm buồi cà cà vào cái mép lồn khít khao của chị, cảm giác thấy cả mấy sợi lông nham nhám nơi khe lồn chị miết vào. Trong khi chị run bắn lên và thốt lên thảng thốt:
– Úi… sao nóng thế…
Một sự ngây thơ thực sự vì trong mọi quá trình, chưa bao giờ có người con trai nào cầm cái đó nhét vào đấy cả. Tổ chức có nội quy của tổ chức cả chị, cũng không cho phép ai xâm lấn cái thánh địa trinh trắng này. Nơi duy nhất chị giữ cho riêng mình, còn lý trí và nhiệt huyết lẫn mạng sống đều có thể vì tổ quốc quên thân. Một cảm giác lạ lẫm lan tỏa trong chị khi cái đầu khấc của nó, mềm và nóng lách nhẹ hai lá thịt nhỏ của chị chui vào.
Chị thấy lồn của mình căng ra ôm trọn lấy cái đó mút vào, mà nó thì đang loay hoay ấn vào trong chị. Sự miết đi miết lại mơn man làm chị rùng cả người, nước lại ứa thêm ra kêu nhóp nhép. Chị thấy mình dâm hay nhạy cảm không biết nữa, nhưng bao ngày trong sự kích thích nửa vời. Bản năng con gái luôn khát khao chuyện đó, như con mèo cái khát tình thời động đực.
Chỉ là lý trí không cho phép bản thân buông thả, để tìm đến cái cảm giác hoan lạc thiên thai này. Nhân vốn vô thập toàn ai nấy đều có mặt trái cả, và ham muốn luôn ngự trị để thôi thúc người ta… Nó thì sướng vô cùng trượt đi trượt lại ở cái mép lồn chị, mà nơi ấy nhờn nhờn khít chặt khác hẳn của chị Trang hay mẹ. Cảm giác lạ lẫm vô cùng nó cong người ấn mạnh thêm chút… chật… kích… mút chặt, khó vào quá… lạ thật… Còn chị bị ấn mạnh oằn lên hét thất thanh:
– Á… á… đau… au…
Chị hét lên nửa chừng thì dùng tay bịt miệng mình, dù là cái phòng này chị đã cho thiết kế lại. Nó được các âm hoàn toàn và loại mọi camera gắn ngầm nếu có, để thuận tiện công tác liên lạc thông tin cùng tổ chức. Lão Đại biết chị sửa nhưng lão nghĩ, mấy thằng đồng giới bệnh hoạn hú hí thì làm thế cũng đúng. Lão nguyên chỉ nghĩ đến cái cơ thể giả nữ, đầy dao kéo của thằng Thưởng đã kinh rồi nên mặc kệ… Chị bật cong người nhổm dậy nhìn xuống háng mình, lướt qua cái mu cao vồng phủ lớp lông đen mềm mại.
Chị thấy của nó to gân guốc thẳng cứng cắm vào lồn mình, mặt chị đỏ lựng không ngờ nó bé mà to dài như vậy. To quá! Hơn cả mấy anh bên đội gửi đến để dạy về điều ấy, chị hơi ngượng khi cúi nhìn sâu hơn thấy của mình bị bành ra hết nuốt đầu buồi của nó vào. Không ngờ ấn vào đau quá nhưng, so với đánh đấm luyện tập chả thấm gì. Chị lại nằm xuống nhắm mắt lại thì thào khe khẽ:
– Tiếp đi Gia Long hơi… đau… nhưng chị chịu được… chị đồng ý mà…
Nó bàng hoàng khổng hiểu sự việc ra sao nữa, sao chị lại cho nó chơi dễ dàng thế. Hay chị cũng thích nó như chị Trang nhỉ, nhưng mà chơi chị cảm giác khác thật sướng lạ lùng. Nó ôm cặp đùi trắng ngần của chị gác lên vai, mà công nhận da chị mịn màng nhìn hớp dẫn. Nhất là chỗ đấy con gái dù trắng mấy, thì da vẫn đổi màu xạm hơn chút. Nhưng lồn chị trắng múp míp hồng hồng, hé ra ôm lấy đầu khấc của nó thật quyến rũ.
Đó cũng là do sắc tố da tạo nên, lại chưa từng ai xâm phạm đến thánh địa trinh trắng này. Chị thấy nó đổi tư thế hé hé mắt nhìn lên, mặt chị đỏ rực vì ngượng nhưng lại khiến chị xinh hơn gấp bội. Vẻ đẹp hoàn hảo nhất không phải là do thiên nhiên tạo mà là do dao kéo, bởi vẻ đẹp sẵn có bao giờ cũng có tỳ vết. Ví như dù xinh, nhưng có thể đôi mắt chưa hoàn toàn to đẹp.
Hay bờ môi quá mỏng làm giảm đi sức hút, còn chị thì đã hoàn thiện hẳn rồi. Nhìn cặp môi mọng đỏ mấp máy, sóng ngực chị thì đang nhấp nhô theo nhịp thở. Xinh quá… chị xinh thật… lại đang được địt chị nữa… thích… Thế là nó cong người ấn mạnh, nó cảm thấy đầu buồi căng ra rát rạt. Khi chạm vào những thành vách đang run rẩy nơi chị, khít quá không vào được mấy… Nhưng chị bật cong người víu lấy cổ nó rên lên:
– Úi… úi… đau đau… quá… hu… chị… đau…
Mà đau thật chứ không đùa chị tràn nước mắt, của nó nhưng thanh sắt nóng xuyên vào. Buồi nó ở trong nóng bỏng căng tức, sao mà mất rồi vẫn đau đến thế nhỉ? So với lúc chọc tay chỉ đau nhói cái rồi ê đi, nhưng địt thế này khó chịu hơn nhiều. Chị đâu biết tổn thương do ngón tay chỉ là một phần rách nhỏ ở màng trinh, ngón tay chưa đủ to để phá nát hết… giờ đây mới phá trinh thực sự… Nó thấy chị chồm lên ôm choàng lấy nó, thấy cả hơi thởi chị dồn dập qua tai. Người chị mềm và mát lạnh nhất là cặp vú căng tràn áp ngực nó… sướng… nó lại ghì chị xuống thúc mạnh thêm lần nữa. Phát này cực mạnh xuyên thẳng tận cùng bên trong, khiến người chị giật nảy lên tay bấm chặt vào lưng nó. Chị còn cắn mạnh vào vai nó trong tiếng la tắc nghẹn:
– Á… á… hự… hư…
Chị ghì chặt nó như thể muốn nghiến nát tan nó ra, trả thù cho nỗi đau mình vừa gánh. Mấy phút sau chị mới buông tay ra nằm vật ra đệm, mái tóc đài xõa xượi vắt ngang qua sống mũi cao thẳng tắp. Tóc rối tung vật vờ đùa nghịch với bờ môi cong cong mọng đỏ, hình như chị mệt lắm thì phải… Nó từng thấy Trang như thế sau những cơn sướng điên cuồng, thì nằm vật ra thở… nó khẽ khàng rút ra khỏi lồn chị.
Nó hơi ngạc nhiên khi thấy chút máu vương lại trên buồi, và ở nơi khe lồn chị cũng nghoe nghoét những vệt máu đỏ. Máu vướng bện vào đám lông lồn loăn xoăn bên mép, lồn chị hé ra đỏ rực và phập phồng. Khoe lộ ra một cái lỗ bé xiu xíu bên trong, nhỏ quá sao của chị nó nhỏ hơn của Trang tận mấy phần. Mà chị hình như còn cao to hơn cả Trang nữa, nó không biết Trang hay mẹ đều là liễu dập hoa vùi mãi rồi. Còn chị là đóa hoa thanh tân băng khiết, và chính nó là khai mở… Nó lại nằm xuống ấn mạnh vào trong chị, khiến chị co rúm cả người…
… Phạch… phạch…
… ư… hư… hơ… ư… a… a… á…
… Đau… hu… đau… úi… đau… chị… đau… quá…
Những tiếng thân thể chạm nhau trộn lẫn tiếng rên rỉ oằn oại nơi chị, nó không biết gì về gái trinh nên chỉ biết cực lực chiến đấu…
… tíc tắc. Tíc… tắc…
… tíc tắc. Tíc… tắc…
Hơn nửa tiếng vật vã trôi qua cả chị và nó đều vã mồi hôi, cái giường rung lên bần bật… Chị thì cuống cuồng lúc thì như muốn đẩy nó ra khỏi mình, khi thì đấm thùm thụp vào lưng nó. Để muốt thoát ra khỏi cảm rát rạt sau những cú thúc trong lồn, những cú thúc mạnh mẽ cuối cùng đã đến. Chuẩn bị mang tinh tinh lực vào trong chị, chị nằm dưới chồm hẳn dậy hai tay cố đẩy cái thân thể của ra khỏi mình. Mái tóc chị lòa xòa tung bay theo những phát thúc chối người, vừa đẩy cuống cuồng chị vừa la mếu máo:
– Ứ… hư… hư… hu… hu… thôi… thôi… úi… da… rát… lắm… rồi… thôi… hu… hu…
Một loạt tia nóng bỏng xối xả tuôn trào trong chị, nó ằm đè lên chị thở hồng hộc. Mặt nó áp sát má chị cảm thấy ươn ướt, những giọt nước mắt nóng hổi của chị đang tuôn rơi. Tủi thân khiến chị khóc lần đầu mà lại bị bạo dâm bởi những cú thúc dồn dập, đau cả thể xác lẫn tâm hồn nhất là nó dù gì vẫn xa lạ… một nỗi đau vô bờ. Nó ngồi chồm hẳn dậy bối rối nói:
– Em… em… xin lỗi…
Giá như nó đừng nói câu ” em” thì tổn thương nơi chị đỡ đau, đằng này cấu nói ấy như muối xát thêm vào nỗi đau nơi chị. Chị thổn thức dữ dội hơn với cái suy nghĩ tệ hại “… mình vừa làm cái gì chứ? Sao mình lại địt nhau với một cái đứa bé chỉ như em trai mình ở nhà. Mà lại lần đầu của mình cơ chứ… hu… hu… mình khốn nạn đĩ điếm thế sao? “. Phút yếu đuối tủi thân chị kéo chăn trùm lên đầu, chi gào khóc một cách dữ dội rồi đuổi nó:
– Cút… cút… ngay đi… đi… thật… xa vào hu… hu…
Nó đang mặc lại quần thấy chị nói thế, cảm thấy chị tội tội thật dù chưa hiểu thân thế chị. Dẫu có là thằng Thưởng mà chị giả dạng, thì huyết hận thâm thù đã đi đến cực điểm đâu. Buồn… rồi… nó lặng lẽ ra cửa cầm tay nắm mở cửa.
– Quay lại!
Chị vùng dậy gào lên với nó chị đã ngồi dậy, mảnh chăn chỉ còn khép hờ trên đùi. K huân mặt trái xoan xinh đẹp đã bị che khuất bởi làn tóc xõa xượi, chỉ còn bầu vú trắng cong cong đang rung lên thổn thức đầy khiêu khích. Thấy nó lại nhìn chăm chú mình chị đâm hoảng, sợ nó muốn chơi nữa. Chị thừa sức đánh gục nó nhưng mà giờ đây, nó đã có vị trí khác trong chị rồi không phải kẻ thù. Chị nhẹ giọng hơn bảo nó:
– Cởi trần thế mà đi sao? Vào tủ kia lấy tạm áo mà mặc vào… rồi cút nhanh đi… ghét cái mặt…
Nó giờ mới nhớ ra trận chiến lúc nãy áo đã rách tơi tả, nó lại tủ kiếm một áo sơ mi mặc vào. Nhưng dù giả nam thì chị vẫn cao hơn thành ra áo quá dài, thế là nó đành nhét vào trong quần cho gọn. Chị lại trùm chăn nằm khóc nó đâm ra áy náy bước vội qua giường, nhìn lại đám ga giường nhăn nhúm tàn tích cuộc chơi vừa nãy. Trên đó lớp ga trắng vẫn loang mấy vệt máu đỏ ố thành một vùng, nó hơi băn khoăn sao địt chị thì chảy máu mà mẹ và Trang thì không chứ? Nó đi sau tiếng “cạch” cửa khép chặt để lại chị một mình, mênh mang trong một nỗi buồn khôn tả…