Phần 2
Bóng dáng em vẫn quanh quẩn đâu đó trong trí óc anh. Có những đêm anh nằm co ro, nhắm mắt mà nụ cười của em được tô điểm bằng mái tóc nhuộm màu hạt dẻ cứ lóe lên một góc trong tâm hồn anh.
Dù bây giờ ta chẳng còn là của nhau nhưng em đã là một phần của con người anh, dù ít dù nhiều, dù mơ hồ hay anh tự huyễn hoặc. Những kỷ niệm về em dường như là nguồn sống của anh, để anh biết được rằng ta đã mất nhau, để tâm trí anh luôn thổn thức ngày qua ngày.
Anh thường nhớ lại lần đầu tiên của em khi em cùng anh làm chuyện mà đưa em đến tột cùng cảm xúc. Có lẽ em ý thức được những gì đang chờ đợi mình vì sau cái lần chúng ta bị bắt gặp đang khám phá cơ thể nhau, em bắt đầu dịu dàng nhiều hơn, nói nhỏ nhẹ hơn và nhịp thở của em anh cảm thấy cũng khác đi đôi chút.
Điều đầu tiên anh thấy khi em bước ra từ cổng khu nhà trọ để đến chỗ anh đang đứng đợi là em mặc chiếc váy màu xanh cobalt dài không quá đầu gối. Từ ngày đầu tiên anh biết em cho đến tận lúc đó chưa bao giờ anh thấy em mặc váy cả. Giây phút đó anh chững mình lại, lặng lẽ ngắm nhìn em chẳng nói lấy một lời. Chiếc váy em mặc để lộ cánh tay em khẳng khiu, kéo dài đến những ngón tay thon mềm mà lần trước còn cầm chặt của anh cương cứng và dính đọng dòng nước trắng đục ấm nóng ngày Xuân phân.
Em cười nhẹ nhàng, hỏi anh sao im lặng vậy. Anh chẳng biết nói gì, chỉ đưa tay vuốt má em và đặt tay hững hờ qua hông em. Em vẫn còn ngại mà cười nhẹ, nghiêng người tránh tay anh.
Chập chiều tối đó, anh đưa em đến những chỗ thưa người, một nhà hàng kiểu Hàn ấm áp chưa đến giờ thực khách ghé thăm, và chiếc ghế đá nơi công viên phụ của thành phố nhỏ.
Trời lạnh, em mặc phong phanh. Anh hỏi mãi mà em bảo chẳng lạnh. Mỗi lần hỏi anh lại tưởng tượng đến những luồng khí the mát cuộn vào dưới lớp váy rồi xộc thẳng lên, ngấm vào da thịt nơi sẵn sàng ướt đẫm nước tuổi đôi mươi thèm khát. Luồng khí the mát càng làm cho thỏi than hồng nơi đó nóng bừng và quá sức chịu đựng của em. Anh vốn là người thích tưởng tượng, những hình ảnh đó càng làm cho anh cương lên và chực chờ.
Em ngồi ăn chậm rãi, tóc vén ra sau, để lộ chiếc cổ cao có làn da trắng. Em ngồi thẳng lưng, bầu ngực nhỏ nhắn mà căng tràn tạo thành một đường cong khiêu gợi xuôi dần xuống bụng và eo. Em ngồi khép chân, chiếc váy chưa đến đầu gối giờ lộ ra một phần đùi thon của em khi ngồi. Chẳng kìm lòng được, anh đặt tay lên đùi em, mớm đầu ngón tay chạm nhẹ vào vùng tam giác của em. Anh thèm khát, còn em thì đưa ánh mắt đáng yêu nhìn anh rồi nghiêng hai chân sang phía kia, tránh xa bàn tay anh.
Lúc em nghiêng chân là lúc mông em, được tô màu bởi chiếc váy xanh, lại vẽ ra một đường cong tròn tròn đặt lặng lẽ trên chiếc ghế dài vàng sáng của nhà hàng. Anh lại chậm rãi đưa tay luồn xuống dưới váy em, xoa miết lớp da mềm mịn phía trong đùi. Trong một khoảnh khắc, anh thấy em dừng ăn, mắt em nhắm lại. Em đang cảm nhận những luồng điện tê người bắt nguồn từ điểm giao thoa giữa bàn tay của anh và lớp da ẩn dưới chiếc váy xanh mỏng khơi gợi.
– Người ta nhìn kìa!
Em bỗng khép hai chân chặt hơn, tay em giữ lấy tay anh, cách nhau một lớp vải. Một hình ảnh khiêu khích đến độ râm ran khắp người.
– Giờ còn sớm, đã có ai đâu.
– Để em ăn đã, khi trưa ăn có chút.
“Để em ăn đã” chẳng khác gì một cánh cửa được em mở toang. Mắt anh sáng lên, nghĩ đến hình ảnh khi em ăn xong và đôi tay anh lại nghịch khắp cơ thể ngọt ngào của em. Quả thực em đã thay đổi kể từ khi anh và em đứng bên nhau, mặt sát kề mặt, bên mép tường nơi cổ họng em lần đầu tiên phát ra những tiếng rên rỉ dục tình.
…
Anh và em đang ngồi trên chiếc ghế đá ở một góc khuất dưới tán cây sứ trắng trong công viên, sau bữa tối. Trời đã tối, chẳng có gió, không khí âm ấm, lành lạnh khiến lòng người lâng lâng, thư thái. Chiếc ghế nơi ta ngồi chẳng có ánh sáng gì soi rọi ngoại trừ chút ánh đèn trắng hắt ra từ căn phòng bảo vệ xa xa phía sau lưng. Ánh sáng xa xôi đó đủ để anh thấy được tấm lưng hằn nhẹ lớp áo ngực bên trong qua lớp váy xanh của em và khuôn mặt em ửng hồng, không rõ vì lạnh hay vì yêu thương.
Anh ngồi bên phải, tay trái vòng lấy eo em, xoa miết, tay phải nắm lấy bàn tay em. Ta trò chuyện, cười đùa về những thứ vẩn vơ trong những ngày anh và em chờ gặp mặt, chuyện của em ở trường, chuyện tất bật làm báo cáo hằng quý ở công ty anh, chuyện em đắn đo chọn chiếc váy xanh hay chuyện anh nhớ nhung em ra sao.
Em lần mò xoa lên má anh, đôi mắt em nhìn anh say đắm. Ta trao nhau nụ hôn đầy khao khát. Lưỡi em giờ đã linh hoạt hơn, chủ động hơn. Em đưa đẩy lưỡi anh qua lại, kéo về phía lưỡi em rồi đẩy về bên anh. Đầu lưỡi em ngọt, ướt át và mềm mại. Cái mềm mại khiến anh cương cứng và áp sát vào cơ thể ấm áp của em.
Anh xoa bóp bờ mông em qua lớp váy mỏng tang. Em nhếch người và nghiêng một chút để tay anh mơn trớn được toàn bộ bờ mông tròn của em. Ngón tay anh cảm nhận được vết hằn của chiếc quần lót mỏng mà em đang mặc. Mỗi lần anh bóp là miệng em lại phát ra một tiếng thở ngắt quãng. Em ngửa cổ ra phía sau, lưỡi anh đang quét qua lại trên chiếc cổ nhỏ nhắn của em. Bất giác em đưa tay lên tự xoa bóp bầu vú của mình. Em xoa rất nhẹ và chậm rãi, có lẽ em sợ làm hỏng bầu vú tròn căng.
Như bừng tỉnh vì hành động ấy, em ngồi ngay dậy và lại nhìn anh bằng đôi mắt ướt long lanh. Em ngại ngùng vì những phút giây để lộ bản thân mình.
– Anh lên rồi. Khó chịu quá. Làm sao đây?
Em im lặng đặt bàn tay lên của anh qua lớp quần âu đang đội lên chỗ khóa kéo. Bàn tay phải của anh thì đang ở dưới váy em, xoa miết lớp da đùi mát rượi, rồi chạm dần vào đáy quần lót đã thấm ướt của em từ lúc nào. Em thở hắt ra một tiếng cùng lúc tay em bóp chặt lấy của anh.
– Em mở quần anh đi.
Em vụng về mở khóa thắt lưng, đến khuy quần rồi kéo nhẹ chiếc khóa kéo. Em cho tay cầm hẳn của anh, mặc cho chiếc quần boxer đang bó chặt lấy tay em và của anh. Tay em mát rượi kích thích của anh cương hẳn lên và cứng nóng. Anh kéo quần lót của mình xuống để nhìn tay em đang nắm chặt của anh dưới ánh sáng trắng mờ mờ đục đục của căn phòng bảo vệ phía sau.
Anh cuộn lấy lưỡi em, tay phải của anh lách qua lớp quần lót mềm mại mà em thích để chạm vào vùng nóng hổi, nhơn nhớt và chật chội của em. Em bật lên tiếng rên trong cổ họng khi ngón tay anh chà xát nhanh dần vào của em, vừa rên rỉ em vừa cuốn lấy và đưa đẩy đầu lưỡi anh. Khi ngón tay anh ấn vào cái khe hẹp và trơn nhẫy của em đồng thời di chuyển qua lại thật nhanh, em bắt đầu phát ra những tiếng rên rỉ dài của nhục dục. Những tiếng rên dài và tiếng nước nhem nhép của ẩm ướt âm ỉ dưới gốc cây sứ trắng, nhuốm vào không gian tĩnh lặng bao quanh anh và em, và như chạm vào những đốm đèn vàng phố thị nối nhau thành một hàng chạy dài ở phía xa xa.
Em dang rộng hai chân mình, chiếc váy của em tuột dần lên và chỉ còn che phủ được bàn tay anh đang cử động từng quãng ngắn liên hồi trong em. Hai đùi em giờ lộ rõ, trắng toát và thuôn dài.
– Quần lót màu gì vậy em? – Anh bỗng dừng lại hỏi.
– Điên à.
Anh vẫn dừng lại và ngồi im. Anh biết trong người em bây giờ đang có những bàn tay vô hình cào xé vào suối nguồn ướt át đang co thắt của em. Em thèm muốn. Em khao khát.
– Anh xem nào.
Em lưỡng lự rồi kéo chiếc váy xanh của mình lên, ngang đến bụng. Lần này em mặc chiếc quần lót màu tím nhạt, vẫn là kiểu quần nhỏ che vừa đủ vùng tam giác mơ hồ, ẩn hiện dưới ánh đèn mờ mờ hắt lại từ phía sau lưng. Bờ mông em giờ cũng rõ ràng, khiêu gợi và cong cong. Em cười mỉm bằng bờ môi mỏng, lộ vẻ kiêu sa và hãnh diện.
Anh lại lao vào hôn em, ngón tay không ngừng di chuyển trong cửa mình em, co thắt, nước nhờn chảy liên lục, ướt cả lòng bàn tay anh. Bàn tay phải của em lần mò tìm đến của anh đang cương cứng cực độ như chực phun trào, rồi trượt lên xuống nhanh dần để bắt kịp với những cơn co thắt gây ra bởi ngón tay đang ở trong khe hẹp của em.
Hông em đưa đẩy tới lui trên bờ mông săn chắc.
Em đang nhắm mắt tưởng tượng đến cái cương cứng của anh đặt vào em rồi tiến tới lui theo những chuyển động nhịp nhàng của hông em.
Thanh quản em rung rung tạo thành những tiếng rên dài đứt quãng đầy nhục dục, chạy râm ran trong chiếc cổ đang ngửa về sau rồi thoát ra khỏi vòm miệng đang há rộng để hớp lấy không khí. Bầu ngực em nhấp nhô lên xuống, con tim em đang đập mãnh liệt để đẩy máu xuống những thớ cơ nóng hổi đang co thắt nơi cửa mình nhơn nhớt bám chặt lấy ngón tay anh.
Ngón tay anh chậm dần và dừng hẳn lại trước khi anh phun trào. Em ngồi thẳng dậy, bầu vú em vẫn nhấp nhô theo từng nhịp thở. Em lại nhìn anh bằng đôi mắt ướt mở to. Đôi mắt ướt mở to, hai má ửng hồng và tiếng thở vẫn gấp gáp của em cho anh biết rằng em vẫn còn rấm rứt nơi bụng dưới, chỗ khe hẹp còn rỉ nước và co thắt. Em thèm khát cái khoái cảm tình dục mà anh đã vừa cố tình tước mất khỏi em. Bằng cái choàng tay chặt quanh cổ anh, em áp sát và kéo người anh xuống hòng tìm lại cái cảm giác trân người trong sung sướng em vừa trải qua vài giây trước đó. Anh khựng lại nhưng đôi bàn tay vẫn ôm và xoa nhẹ khắp tấm lưng em.
– Không được. Ở đây anh sợ có người tập thể dục đi qua.
– Em yêu anh.
– Em có muốn không?
– Có…
– Ta đi tìm chỗ khác nhá?
– Chỗ nào?
– Chỗ riêng tư nhất.
Anh trả lời em với một nụ cười nhẹ nhàng và ánh mắt nhìn thẳng vào những vệt óng ánh nước trong đôi mắt em. Chừng đó là để em đủ hiểu điều anh thực sự muốn nói. Em nhẹ nhàng cúi đầu xuống tỏ vẻ đắn đo. Để em không phải đưa ra quyết định, anh nhanh tay chỉnh lại chiếc váy của em, chỉnh thắt lưng quần và kéo em đứng dậy rảo bước nhanh ra chỗ để xe. Ánh đèn đường màu vàng của thành phố làm anh chói mắt, vài đôi lứa trên xe lướt qua, đến những nơi riêng tư nhất ngày cuối tuần mà anh cũng đang nhắm đến để biến em thành một người đàn bà sống thật với con người của mình. Có chàng trai chở người yêu chậm rãi đi ngang qua. Cô gái mặc quần jeans ngắn bó sát, để lộ gần như toàn bộ làn da sáng bao phủ lấy phần đùi thon gọn mà anh nghĩ kẻ nào cũng phải ngoái nhìn theo.