Phần 44
Công việc tụi tôi bận rộn nên cuốn theo nó. Đôi khi mấy thằng đi công tác nên một tuần cũng chẳng gặp mặt nhau.
Chúng tôi thuê một căn hộ chung chư rộng hơn một trăm mét vuông chia ba phòng ba đứa ở.
Thế mà thấm thoát đã hai tháng trôi qua rồi.
Cuối tháng thì chúng tôi gặp nhau. Không ngờ thằng Tuấn đã đưa Lan Anh về gặp chúng tôi rồi. Thằng Tú thì vẫn thậm thụt với Mai Anh nhưng chưa gặp mấy đứa chúng tôi được.
Thằng Tuấn mời chúng tôi ra nhà hàng bên hồ tây rồi hai đứa nó giới thiệu nhau. Linh với Diệp vừa ngồi xuống bàn thì Diệp đã trêu Lan Anh:
– Gớm! Anh chị giấu kĩ quá đấy! Bây giờ mấy chúng tôi mới được biết.
Lan Anh cười mà nói:
– Có giấu gì đâu. Chẳng qua là chưa thông báo thôi, chứ làm gì mà giấu kĩ.
– Vâng thì anh chị không dấu kĩ.
Mấy đứa ngồi nói chuyện định gọi điện cho thằng Tú thì thắng Tú lại bảo đi công tác trong miền trung chưa ra được.
Thằng Linh tặc lưỡi nói:
– Thôi kệ. Coi như hôm nay hai đứa mày ra mắt vợ chồng tao với thằng Hùng rồi, hôm nào thằng Tú về ra mắt sau. Mà có lạ lẫm gì đâu, nào vào nhậu.
Năm đứa chúng tôi vào bàn vừa nhậu vừa nói chuyện rồi hỏi hai đứa nó tìm hiểu lâu chưa hóa ra cũng được đến hơn nửa năm rồi nhưng giấu diếm chúng tôi. Buổi tiệc diễn ra vui vẻ vô cùng. Diệp bảo Lan Anh:
– Bao giờ thì mày cho chúng tao ăn cỗ đấy?
– Sắp rồi, chúng mày cứ chuẩn bị phong bì dầy dầy vào. Còn anh Hùng nữa chắc là cũng bằng tụi em cho vui nhỉ
– Thôi anh xin. Vợ chưa cưới của anh sang năm mới học năm thứ nhất đây này. Đâu có sành sỏi được như em.
Tôi vừa nói xong thì Diệp với Lan Anh quây lại nói luôn:
– Cưới rồi học cũng có làm sao đâu. Em là muốn cả hai đấy.
Tôi cười mà bảo lại:
– Thế thì bảo thằng Tú nhé, nó với Mai Anh quá ổn đấy, hai đứa nó cưới cùng là chuẩn nhất!
Thằng Linh biết tôi bị quây nói dồn dập thì bảo lại:
– Thôi tóm lại cà ba đôi còn lại cưới cùng lúc. Giờ thì nâng cốc nào.
Mấy đứa cười rồi buôn chuyện tiếp. Hết chuyện này đến chuyện khác đến tối muộn thì mới đi hát sau đó mới về nhà. Tôi thì về nhà còn thằng Tuấn với Lan Anh đi chơi riêng với nhau.
Mấy hôm sau thì tôi mới có dịp gặp nó trong thang máy. Tôi hỏi:
– Mẹ! Công khai người yêu có khác, mất hút luôn chẳng còn thấy tăm hơi mặt mũi đâu nữa. Thế dạo này Lan Anh bán đồ có được không?
– Cũng vào mùa nên bận rộn lắm, tao cũng vướng mấy cái dự án dưới Quảng Ninh, đi suốt chứ có mấy khi ở công ty đâu.
– Tao cũng ra công trường hai ba hôm rồi, nhà cứ để đấy.
– Nhà có cái mẹ gì đâu. Mang tiếng thuê mà có ở nhà mấy đâu cơ chứ.
Tôi mới nó ra cái quán café dưới tòa nhà, gọi hai cốc café nhâm nhi giải tỏa rồi nói:
– Này! Em Lan Anh thịt thế nào? À nhầm vợ chưa cưới của mày thế nào có ngon lành không? Có như vợ của thằng Linh không đấy?
– Ổn áp! Nói chung là vợ sắp cưới của tao ổn. Không được mạnh bạo cuồng nhiệt như Diệp nhưng mà cũng chẳng kém là bao nhiêu. Cái may mắn của tao là về nhà ông bà già tự nhiên lại đổi tính đổi nết thích mới lạ chứ,
– Mày may thế còn gì nữa, đỡ phải nằm ở giữa chiến tuyến.
Thằng Tuấn gật gù thì tôi hỏi tiếp:
– Hôm nào anh em mình qua nhà thằng Linh làm cái đi!
– Thôi tao xin, mày giờ thoải mái chứ tao thì chịu. Công việc nhiều hơn mày rồi, còn vợ sắp cưới nữa.
– Thì rủ cùng cho vui có làm sao đâu. Mà Lan Anh chơi với cái Diệp thì chắc còn lạ lẫm gì nữa chứ. Thử rủ xem sao.
– Tao cũng không biết mà vào phòng của mày cũng sướng, ít phải đi nhiều.
– Mẹ! Ít phải đi thì tiền ít, báu bở gì. Tao muốn đi nhiều mà nhiều tiền cũng được nhưng mà có được đi đâu.
– Ờ! Thôi mỗi đứa có cái khổ có cái sướng riêng nhưng vào đây được thì cố gắng.
Hai đứa nói chuyện một lúc rồi chia tay. Bẵng đi mấy hôm thì thằng Tuấn tự nhiên gọi tôi:
– Này mày vẫn trên công ty đấy hả?
– Ừ! Hôm nay overtime chút, nhiều việc quá. Có chuyện gì mà tự dưng gọi tao đấy?
– À về nhà có chút chuyện ấy mà?
– Có chuyện gì mà phải về nhà. Thế mày đang ở nhà?
– Ừ! Hôm nay tao với Lan Anh về nhà, đang ngồi dọn đồ ra nhậu đây này. Về nhậu nhé, thằng Tú nó hôm nay không về rồi.
– Được rồi! Đợi tao bảo mấy anh em làm cố tí nữa rồi về sớm.
Tôi không hiểu bình thường nhậu nhẹt đợi tôi về cũng được mà làm sao thằng này lại gọi về sớm vậy. Dặn dò anh em rồi cùng làm thêm một lúc nữa thì tôi phóng xe về. Lên phòng thì đã thấy thằng Tuấn với Lan Anh bày đầy đủ đồ ra bàn ăn rồi.
Vừa bước vào cửa thì Lan Anh nói:
– Anh vào rửa chân tay rồi ra ăn cơm anh ơi. Đợi anh mãi nó cũng nguội nguội rồi đây này!
– Ừ! Anh ra ngay đây! Mà sao hôm nay tự dưng rủ anh uống rượu thế này?
– Thì lâu lâu mấy người mới gặp nhau mà. Hơn nữa em cũng trúng được quả hàng đậm, mấy xe hàng bị bắt hết mỗi xe em qua thế là vớ đậm.
– Vậy khao anh chứ gì.
Lan Anh hí hửng gật đầu thì thằng Tuấn đã rót rượu ra chén rồi hất hàm bảo tôi:
– Nói nhiều quá rồi đấy. Vào rửa mặt mũi rồi ra đây nhắm rượu
– Bình tĩnh nào! Ra ngay đây.
Nói xong tôi vào rửa mặt mũi rồi ra nâng chén nhậu với thằng Tuấn và Lan Anh. Mấy món Lan Anh nấu ngon và vừa miệng lắm, chẳng mấy chốc mà hai thằng đã hết hai cút rượu. Người cũng ngà ngà rồi.
Lan Anh thì cũng uống với chúng tôi nhưng ít hơn. Khuôn mặt ửng hồng lên trông xinh xắn lắm. Cái vẻ mặn mà khác xa với Diệp.
Tuy mặn mà nhưng Lan Anh không mất đi cái sắc xảo của dân buôn bán. Ngà ngà say thì thằng Tuấn nói:
– Hôm nay vợ chồng chúng tao muốn thử cảm giác mới!
– Cảm giác mới là cảm giác gì vậy mày. Uống rượu kiểu mới hả?
Với cái giọng ngà ngà say của thằng Tuấn khiến câu nói của nó kiểu nửa đùa nửa thật:
– Uống có cái kiểu mẹ gì mới đâu. Tao muốn nói kiểu khác là làm kiểu khác ấy.
Tôi cũng ngà ngà say nhưng ý trong cái câu nói của thằng Tuấn tôi cũng biết. Cố tình giả vờ như chưa hiểu ý gì tôi hỏi lại:
– Mẹ mày cứ nói thẳng ra xem thế nào? Cứ lài nhài thế này thì nghe rõ thế đéo nào được. Nói thẳng ra cái coi.
– Thì làm tình với vợ chồng tao chứ sao nữa, ờ mà chưa là vợ chồng, vợ chồng sắp cưới thôi.
Không ngờ thằng Tuấn dám nói như vậy trước mặt của Lan Anh. Biết Lan Anh cũng là một người đi nhiều nên cũng biết thừa chuyện đó thế nào. Nghiêng nghiêng tôi quay sang hỏi Lan Anh:
– Ý thằng Tuấn là vậy đấy, ý em có được không
Lan Anh tủm tỉm cười rồi nói:
– Em gợi ý cho anh Tuấn đấy chứ, mà anh cũng biết rồi còn gì nữa. Cái Diệp với anh Linh nói với em rồi, chơi với cái Diệp nhiều sao em lại không biết tính nó cơ chứ. Chỉ có điều không nói ra thôi!
Với cái giọng giả giả say tôi nói:
– Vậy chắc là bạn nó thì em cũng giống giống nó đúng không? Bạn bè phải giống tính nhau, hợp tính nhau thì mới chơi được với nhau nhỉ.
Lan Anh lườm tôi rồi đá nhẹ vào cahan tôi một cái:
– Nói đểu em đấy hả?
– Thì anh nói thật đấy thôi chứ nói đểu gì. Em thấy không anh với mấy thằng chí cốt thân nhau cũng vì hiểu tính nhau hợp với nhau mới chơi được chứ.
– Thì em cũng biết tính nó như vậy, nói chung có chuyện gì kể với nhau thôi chứ em làm sao mà bằng nó được. Mà tính nó như vậy bắt đầu từ lớp mười một rồi đấy. Cả lớp biết nó nhưng nhà nó giàu bịt miệng được hết. Hơn nữa nó chơi với bạn bè cũng hòa đồng và hết mình vì bạn bè nên ai cũng quý. Sòng phẳng phết đấy anh ạ!
– Ừ! Anh biết rồi, thế chắc là thằng Linh yêu một cái là bố cái Diệp cho cưới luôn đúng không?
Lan Anh mỉm cười gật đầu mà nói tiếp:
– Nói chung là anh Linh mồm như tép nhẩy ấy, bố cái Diệp lại thích như vậy, hót hay thế nên đồng ý thôi, mà anh ấy cũng giỏi mà!
– Ừ! Nó cũng có năng khiếu hì hì. Mà sao em lại muốn làm thế này, thử cảm giác mới à? Cái này lạ đấy.
– Thì thử cảm giác mới thôi. Em bị cái Diệp nó đầu độc chứ sao nữa. Mà nó bảo làm hết rồi, tất cả chơi chung với nhau nên thoải mái lắm em cũng muốn thử. Mà uống rượu vào thì càng xung hơn nữa hì hì.
Lúc này thì thằng Tuấn lè nhè nói:
– Vô tư đi. Tụi tao đang tính swing đây nhưng Lan Anh chưa thử thôi thì cứ some trước, đang tính cả thằng Tú nữa nhưng nó đi làm mẹ nó rồi còn đâu. Thế nó mới chán.
– Thế hôm nào đợi nó về!
Nói đến đây thì Lan Anh hồng cả gò má vì ngượng thì thằng Tuấn lại lè nhè mà nói tiếp:
– Có việc qué gì đâu, mày với thằng Tú thì cũng có khác nhau là mấy đâu cơ chứ. Hôm nay vô tư đê không có chuyện Lan Anh lại càu nhàu đâu Lan Anh nhỉ.
Nói với tôi nhưng Tuấn nháy mắt với Lan Anh xem phản ứng của Lan Anh thế nào. Nói là xem thôi nhưng biết thừa Lan Anh đồng ý rồi. Tôi lại hỏi Lan Anh tiếp:
– Thế Diệp nói gì với em?
– Thì kể hết thôi, em thì không được như nó rồi nhưng cũng muốn thử xem thế nào. Nó bảo làm thế sướng lắm hì hì.
Nói đến câu này thì công nhận Lan Anh ngượng thật. Tôi nói tiếp:
– Thế thử lần nào chưa?
– Thì đã bảo là lần đầu mà, còn làm thì làm nhiều rồi. Hứ! Cứ hỏi đểu em!
– Anh hỏi đểu đâu. Anh hỏi thật mà, đá đểu em cái gì đâu cơ chứ. Thế có sợ làm không đấy!
– Cũng như bình thường thôi chứ có cái gì đâu mà sợ. Em muốn thử cảm giác thế nào thôi. Mà nhìn cái anh Tuấn này không biết có ghen không? Em dân buôn bán thì cảm thấy bình thường thôi.
Vừa nói xong thì thằng Tuấn nói luôn:
– Hứ! Thì anh cũng quen rồi mà, anh cũng chẳng ghen đâu, quan trọng là em sướng. Mà sướng thì mới thích chứ đúng không.