Phần 23
Sáng hôm sau tôi bật dậy đầu đau như búa bổ, mấy chai rượu hại giờ người không có chút sức lực nào tôi nghĩ chắc tôi sắp bệnh tới nơi rồi. Quay qua quay lại thì tôi không thấy nhỏ Hà đâu, tôi mới bước xuống giường đi ra bếp định lấy nước uống thì nghe tiếng nhỏ Hà trong bếp.
Tôi đi ra coi thì thấy nó đang làm đồ ăn sáng tôi lại ôm eo hỏi nhỏ dô lỗ tai:
– Nấu gì á em.
– Anh đi ra đi hay anh dô ngủ thêm xíu nữa đi xong em kêu.
Tôi nhìn xuống cái chảo nó đang làm ốp la mà tôi cứ nghĩ là trứng chiên rồi cái dĩa ở kế bên thịt bò mà phải gọi là khét hết 1 nửa rồi. Tôi nghĩ thầm thể loại con gái gì mà nấu ốp la không được trời ơi, nhìn nó thêm lúc thì thôi ra ngồi ghế coi TV để nó tập trung.
Cỡ 30 phút sau thì nhỏ Hà ra kêu: Anh dô ăn. Mà em nấu không được ngon lắm, tại bếp lạ đó nên hơi chín quá ráng ăn nhen.
Dô nhìn cái dĩa đồ ăn thấy cũng được trứng thì chín như trứng chiên nhưng cũng ăn được, thịt bò thì cũng chín nhưng khi ăn dô mới thấy có vấn đề trứng thì mặn không ăn nổi, thịt bò thì nó để lửa lớn quá ở ngoài thì gần khét mà ở trong thì sống nhỏ Hà vừa thấy tôi cắt miếng thịt bò ra thì nó nói:
– Để em đi chiên lại.
– Tôi: Thôi được rồi ngồi đó đi, bò beefsteak là áp chảo chứ không phải chiên nhé em. Medium rare thì mỗi mặt 4 phút xong rồi đổi lại phần da áp chảo kỹ, hiểu chưa?
– Dạ, tại bếp lạ em làm không quen chứ bộ, lần trước anh làm cho em ăn tính làm lại mà không được như ý.
– Thôi anh hiểu rồi, để ăn làm beefsteak VN cho em ăn.
Đang làm đồ ăn thì điện thoại có tin nhắn, tin nhắn mà nó sẽ khơi dậy sóng gió đời tôi lần nữa mà lần tôi thật sự trách mình vừa lựa chọn bồng bột của mình. Con Tiên lần trước quen qua ola nhắn tin hỏi.
– Anh đang làm gì?
Tôi với nó cũng hay nhắn tin nhưng tôi cứ để lấp lửng không có ý định tiến tới vì tao đang quen nhỏ Hà, lúc trước có nói cho anh em là tôi không phải loại người hay bắt cá vì tôi khá có trách nhiệm trong việc mình làm.
Tôi không trả lời, nấu ăn xong, ăn với nhỏ Hà rồi tôi đưa nhỏ Hà đi mua mấy bộ đồ chiều nó đi sinh nhật. Đưa nhỏ Hà về tới nhà định đánh xe dô nhà nó đậu thì nó kêu:
– A lấy xe về đi thấy anh thích chạy [ thật ra đúng là tôi thích lắm, không biết chạy xe thì thôi biết rồi cái muốn chạy hoài muốn ôm chiếc xe luôn, chắc anh em cũng hiểu ]
– Ủa rồi em đi bằng xe gì?
– Em có xe, anh gọi thằng Sáu qua chạy xe anh về đi. Em dô soạn đồ tối đi sinh nhật.
– Không cho anh đi hã, tối mới đi mà giờ này đi soạn đồ.
– Thôi không cho đi đâu, toàn con gái anh đi bị dụ mất làm sao.
– Rồi anh biết rồi.
Chạy xe về tôi lái ra kho luôn, tôi nghĩ để trong kho thì tốt hơn vì nó rộng rãi mà lúc nào cũng người giữ rồi còn tránh được ánh mắt mẹ tôi nửa. Tôi rút điện thoại ra đọc tin nhắn của con Tiên thì thấy nó nhắn thêm 4 5 tin gì nữa, nội dung hỏi là tôi đang làm gì mà không trả lời tin nhắn của nó. Tôi nhắn lại:
– Có gì không em, tối qua anh uống hơi nhiều giờ mới dậy.
– Sao lần nào cũng thấy anh nhậu hết vậy? Em đang trên SG định rủ anh nhậu nè.
– Ủa em lên Sg chi vậy.
– Em lên đi chơi với mấy đứa bạn, đứa nào cũng có cặp nên định rủ anh đi cho vui.
Tôi thầm nghĩ gì vậy liên quan gì trời, đi chơi thì đi đi tự nhiên rũ mới nhậu hôm qua nay còn chưa tỉnh thì có độ nửa.
– Chừng nào vậy em, hôm qua uống cũng nhiều nên thấy chắc không uống nổi quá.
– Không sao, đi đi em uống dùm cho mấy đứa bạn em đi lai rai chơi thôi à.
Tôi nghĩ chắc là đéo có xe mới rủ tôi đi chứ gì. Nhưng thôi ở nhà cũng chán đi chơi cho khuây khỏa. Khoảng 6h tối thì con Tiên nó gọi điện, kêu:
– Giờ đi á anh, qua đi anh.
Tôi qua chở nó đi, vẩn chỗ rước cũ và cũng những gương mặt cũ trong đó có con Trinh nhưng con Trinh thì đi với thằng khác nhìn biển số xe thì miền tây. Tới nghĩ chắc không được rồi vấn đề này giải quyết sao đây. Nhưng tất cả chỉ dừng lại ở chỗ tôi nhìn con Trinh, nó nhìn tôi và không đứa nào nói gì hết.
Tụi nó rủ đi ăn lẩu dê bên quận 5 ngon lắm, tôi cũng biết quán này khá nổi tiếng tôi thì món gì tôi cũng ăn được hết nên không ngại mà con Tiên thì nói với tôi:
– Em không ăn được dê mà nói tụi nó, tụi nó cũng đi mệt ghê.
– Ủa em ăn không được à, thôi có gì chút dô coi có gì kêu ăn không thì chút anh dẫn em đi ăn.
Con Tiên mặt hầm hầm đi dô quán, đúng là quán dê chỉ có dê không thôi hoàn toàn không có gì khác, tôi thấy con Tiên ngồi chấm chấm không ăn được miếng nào thấy cũng tội tụi kia thì tính tăng 2 đi Karaoke mà tôi không thích ca nên định nói là về chở con Tiên đi ăn gì đó. Mà cái chiện hãm lồn nhất tôi từng gặp trong cuộc đời của tôi là 3 thằng kia ăn có chầu lẩu dễ mà không có tiền trả, lúc đầu thì con Tiên cầm bill chia ra 1 thằng hơn 500k tại ăn hết hơn 2 triệu. Tôi cầm 600k đưa cho con Tiên 3 thằng kia nhìn nhau 1 hồi con Trinh mới nói:
– Nay mày giới thiệu bạn thì bao đi chứ Tiên.
– Tiên: Tao nãy giờ không ăn được cái gì, tụi bây ăn mà giờ kêu trả là sao.
– Bồ mày có tiền thì trả trước đi chút đi Karaoke tụi tao trả.
Con Tiên nói kiểu xéo sắc – Ăn còn không có tiền trả đòi đi Karaoke.
– Bồ mày có tiền bao ăn lần không được hả, hôm bữa đi bar 5 6 triệu còn có tiền mà.
– Ý là tao hỏi sao đi ăn mà không thằng có tiền còn gọi đủ thứ món. Tao để đây 600k là dư phần của tụi tao rồi đó tụi mày tính sao tính.
Ba thằng kia với tôi ngồi nghe 2 đứa nó cãi lộn, tôi mới lấy lại cái bill với 600k rồi trả hết tiền chầu đó rồi nói:
– Thôi có 2tr, ai cũng hết tiền rồi thôi về không đi nửa.
– Trinh: Đang chơi vui mà, tự nhiên về khinh tụi này không có tiền à.
– Tiên: Có tiền thì đi không tiền mà đi đâu.
Đối với tôi thì không sao mà hình như con Tiên nó tức lắm, ngồi ăn với tôi mà mặt nó cau có tôi hỏi:
– Sao vậy em, mặc khó chịu dậy, anh làm gì sai à.
– Có đâu anh, em tức con Trinh thôi, nhỏ đó nó đúng kiểu ăn bám nó quen thằng nào là thằng đó khốn khổ với nó, hết cái này tới cái kia nó đòi cho bằng được, giờ tới bồ người ta nó cũng vậy luôn. [Nói tới đây biết hố rồi nên con Tiên cắm mặt dô tô bún ăn]
Tôi nghe thấy rồi, cười mỉm tiếp tục ăn gần xong bữa ăn rũ đó đi uống gì chơi chơi tại vì còn sớm nên không muốn về lắm, con Tiên nói:
– Thôi đi nhậu xỉn giống hôm bữa kì lắm.
– Có gì đâu kỳ, uống thì phải xỉn chứ.
– Thôi rũ anh đi chơi, rồi tự nhiên đủ thứ chuyện giờ mà xỉn nửa kỳ lắm.
– Em có bạn trai chưa?
– Dạ chưa!
– Vậy nếu em có bồ, em có hay ngại với bồ em không?
– Bồ rồi có gì đâu ngại hả anh.
– Vậy sao em ngại với anh? [Cười gian một cái], nãy không phải kêu anh là bồ em hã?
– [Im im cười cười]
Tôi biết con này nó đổ rồi, chở nó đi tới quán pub để uống vài ly vào quán tôi thích whisky lá phong nên kêu 1 chai nhỏ định uống với con Tiên nhưng đúng là nhỏ này uống không được mới 2 3 ly là thấy nó đỏ như trái cà rồi nên tôi kêu cho nó cocktail dứa 2 đứa uống ăn nhẹ nói chuyện giữa bầu không khí thật khá gần gũi đó, bây giờ sau vài ly thì tôi mới có gan dám nghĩ tới chuyện phát triển mối quan hệ này, vì tôi nhìn rõ được khuôn mặt xinh xắn đang ngồi trước mặt tôi. Nghe được giọng nói đậm chất miền tây ngọt ngào đó cộng thêm vẽ nũng nịu càng khiến tôi thấy hấp dẫn.
Uống xong thì cũng khá khuya rồi, con Tiên thì về mai nó ra Biên Hòa đi làm tiếp tôi cũng đồng ý vì cũng không dám rủ đi chịch mới gặp có mấy lần với tôi cũng chưa dám dứt khoát tâm lý về phần trách nhiệm với nhỏ Hà.
Tôi đưa nó về xong về nhà với tâm trạng ngổn ngang không biết là bị cái gì nửa tự nhiên thấy có lỗi.