Phần 1
Tôi sống ở Sài Gòn gần như là cả cuộc đời lâu lâu chỉ là du lịch du hí vài nơi cho biết nhưng không hiểu sao tôi lại thích ở cái đất Sài Gòn này như vậy. Giống kiểu có nhiều kỷ niệm khó quên vậy.
Vào chuyện luôn cho khỏi lan man. Bỏ cặp kính lên bàn, tôi bị cận nhưng cũng không phải là tới mức bỏ kính ra là không thấy gì. Tôi đứng trước cửa phòng thi chuyển cấp, mới học hết năm lớp 9 mệt bỏ mẹ thì bị ông bà già bắt phải thi vào trường điểm.
Khu ngoại ô Sài Gòn này trường điểm với trường thường nó khác nhau xa lắm. Trường điểm thì toàn con nhà khá giả học giỏi ngoan hiền, tôi thì ngoài cái tướng to xác ra thì học cũng tạm ổn nếu không muốn nói là 9 năm học sinh giỏi.
Mà cũng không biết học giỏi để làm gì cho khổ, đứng trước của phòng thi mà éo biết phải làm gì. Vào thi thì không biết trời xui khiến sao đó mà đề trúng tủ, thời đó thi 2 môn mà tới 18,5. Tôi cũng phục bản thân.
20 Ngày sau, báo điểm ông bà già như là trúng số, làm tiệc lớn ăn mừng con vào trường điểm. Đâu ai biết tôi éo muốn vào đó chút nào, không bạn không bè đừng nói tới nhỏ em gái mưa đang quen lớp 9 chưa thịt được.
1 Tháng sau. Cũng theo ông già lên làm giấy nhập học, mới hay tin trường điểm đủ lớp không nhập học sinh không có hộ khẩu trong quận. Ông già tôi mặt đỏ bừng tay nắm chặt vỗ xuống bàn rõ to lớn tiếng:
– Thầy coi như thế nào chứ, con tôi thi đủ điểm cũng không thua ai tại sao có đứa thấp hơn được vào mà con tôi không được.
Ông thầy trả lời gọn gẽ:
– Anh đừng nóng, tại vì chỉ thị của Sở giáo dục cho nên chúng tôi phải chấp hành.
Tiện thể nói Ông già tôi làm Nhà Nước nên cũng có tai mắt, rõ ràng biết ông thầy lám khó nhưng dù gì cũng không thể làm lớn chuyện. Về tới nhà báo với mẹ tôi, mẹ tôi bả chỉ có 2 đứa con tôi lớn nhỏ em tôi nhỏ, mà tính khí mẹ tôi thì không như ba cực kì dể bốc hỏa. Gặp là Chủ chợ nên tiếp súc với nhiều thành phần nên buộc miệng:
– Cho người chém chết mẹ nó. Rõ ràng Ông Thanh trưởng công an quận có con thi ít điểm hơn con mình mà nó được vào, con mình vậy mà không được. Rõ ràng có thằng chơi mình.
Vài ngày sau, nhiều nguồn tin cho biết thì ra do Ông Thanh làm áp lực cho trường vì con trai ổng không được vào, rồi tôi cũng biết thêm Ba tôi và Ông Thanh bằng mặt không bằng lòng lâu nay.
Mà ngày Tụ trường tới gần mà thằng con chưa có trường nào ra hồn học, Ba tôi mới nói:
– Thôi ráng năm nay đi con, học xong ba kiếm trường khác cho con chuyển.
Nghe mừng hết lớn, tôi mới nói:
– Học trường gần trường cấp 2 của con đi. Nhiều bạn con cũng lên đó học cũng được.
Ba:
– Không! Con học trường đó toàn dân quậy, không có tốt.
Thế rồi tôi được đến 1 cái trường xa lạ, Bước vào với tâm thế con ông Trưởng phòng quân ủy quận.
Mà cũng không được học lớp đàng hoàng, trường có 13 lớp 10 với 1 lớp cá biệt là 14, tôi học lớp 13… vcl.
Nhưng mà cũng ở đây Tôi gặp em [mà không đúng chị mới đúng] người con gái tạo sóng gió lần đầu trong đời tôi.
…
Rồi ngày học đầu cũng tới, cái trường nhìn kiểu cũng đẹp đẽ nhưng lớp tôi không có vậy. Đúng kiểu lớp cá biệt 10 lớp chính quy nằm trong dãy lầu 4 tầng, 4 lớp chót nằm ngoài sau căn – tin heo hút.
Nhưng khi bước vào lớp, Cái đập vào mắt của tôi là trong cái lớp tồi tàn này thì đúng kiểu có dàn nữ không chê vào đâu được. Tụi nó ngồi tụm 5 tụm 3 nói chuyện chắc là có quen hồi cấp 2.
Tôi sửng người hết 30s, không biết kiểu gì. Có 1 thằng chạy lại:
– Ủa, mày cũng học ở đây hã!
Tôi nhìn qua:
– Mày là ai?
Nó: Tao hồi đó học chung trường mày đó, hay thi chung phòng quên rồi hã mạy?
Tôi: À, Ân 9a2 đúng không? ( Mọi tên nhân vật đã được thay đổi )
Nó: Chứ mẹ gì nữa, lại đây ngồi chung đi tao cũng éo có bạn ở đây.
Thằng Ân nó dẩn tôi xuống bàn thứ 3 sát tường nó ngồi đó. Tôi thấy cũng được dù sao cũng éo biết ngồi đâu. Bây giờ mới đưa mắt ra lia một vòng, nào là mông căng ngực to mặt đẹp thêm tí son phấn, Vãi hồn chợt nói với thằng Ân:
– Gái lớp mình đẹp đó mày.
Ân: Ngon chứ đẹp gì nữa mày? Tao nghĩ chứ cũng dân chịu chơi mới lòe loẹt như vầy.
Tôi: Lòe loẹt, bộ mày không thấy thích hã?
Ân: Tao chỉ thích gái ngoan hiền thôi.
Tôi thì lại khác, tôi thích thể loại này nhìn có vẻ play girl nhưng đừng giống như cave là được. Cám ơn ông bà già lựa đâu không lựa, lựa ngay chốn thiên đường này gửi tôi vào.
Nhắc mới nhớ bà già tôi mà thấy như vầy chắc chuyển trường sớm quá, quyết định không cho bà già đi hợp phụ huynh đầu năm.
Reng Reng… bà cô chủ nhiệm vào lớp nhìn đảo qua cả lớp tặc lưởi ngồi xuống nói:
– Cô tên Thùy chủ nhiệm lớp các em. Bây giờ cô xếp chổ ngồi lại cho các em, ai chưa quen thì quen dần đi.
Bà cô già cở mẹ tôi, trông có vẻ khó tính và dày dặn. Xếp một hồi tới lượt tôi bà cô nói:
– Cao dữ bây, xuống cuối lớp ngồi.
Cũng nói luôn tôi thuộc dạng to xác có tập tạ vì nhà chú mở phòng gym. Cao 1. 77 Nặng tới 70 kí hơn. Nên cũng lầm lủi không nói gì thêm đi xuống cuối lớp ngồi. Tưởng sẽ được ngồi gần em nào cao cao xíu, vì tôi vốn thước chân dài. Ai ngờ số alone bị cho ngồi một mình luôn.
Quanh đi quẩn lại hết mẹ nó tuần, buồn vãi cây gậy 16 năm. Rồi ngày định mệnh đó cũng tới, Cô vào giờ sinh hoạt chủ nhiệm ngày đầu tuần dẩn theo 1 con nhỏ lùn tịt tầm 1m5 lạ hoắc. Nhưng người thì phần nào ra phần đó uốn lượn vô bờ bến, nhỏ mặc áo dài mỏng không thẻ mỏng hơn được thấy cả quần ren trong.
Tụi nam lớp ồ lên, toàn dân quậy nên rất mạnh miệng:
– Bạn mới hã cô lùn quá cô ơi!
– Mà nhìn ngon quá cô ơi!
Bà cô gằn giọng:
– Im hết, nói linh tinh cho đi cạo sing – gum chết giờ. Em này là Dung do đăng kí học trể nên vào lớp mình.
Bây giờ tôi mới nhìn rõ mặt Dung, Nhìn dể thương da trắng giọng miền tây quyến rũ, và vẻ nhí nhảnh rất gợi tình này lần đầu tôi mới gặp trong đời.
Sau màn chào hỏi ngắn gọn, bà cô đảo một lượt lựa chổ cho nhỏ Dung. Tưởng còn chổ mình trống bã đưa nhỏ xuống ai dè, quăng thằng cốt đột không biết nào xuống 2 thằng nhìn nhau cười trừ.
4 Tháng trôi qua, tôi còn nhớ lúc đó bắt đầu học tuột loz rồi nên cũng không để ý gì nhiều. Với lại như đã nói thì tôi chỉ thích mấy đứa cao cao thôi, mà trong lớp thì đẹp như con Dung thì nhiều lắm và có khi còn đẹp hơn đó chứ. Lúc này ngoài học ra thì chỉ đi làm quen hết đứa này đứa kia về nhà nt các kiểu. Hồi đó beeline đăng kí 500d được 100 tin nhắn miển phí, xài cùi bắp lở có bị bắt cũng không tiếc.
Gần tới thi, Bà cô bày đặt công bố điểm cho mấy đứa nào sắp hết hy vọng biết và còn bày ra trò học kèm nhau nữa. Tôi rất ghét cái kiểm này phiền phức, bà cô công bố điểm thì mới vở lẽ cái dcm mấy em sắp hết hy vọng toàn gái xinh mới vcl. Mà trong đó có nhỏ Dung với nhỏ Ánh mà tôi đang nt coi bộ cũng chịu đèn 5 phần rồi.
Em nào đi học cũng son phấn nhìn tươi vc, dù chưa biết điểm nhưng tôi biết chắc chắn mình có vé học kèm. Tự nói trong bụng thời cơ anh tới rồi, như mong đợi mới thi giữa kì mà tôi trung bình 8,9.
Chắc anh em cũng đoán ra tôi được phân công kèm nhỏ Dung, còn Nhi thì thằng Ân bạn tôi kèm.
Tôi mới tự nhủ, DKM mày hên lắm con à nhỏ Nhi xinh vãi lozz còn thuộc kiểu ăn chơi, sửa soạn rất chi là thời thượng nhìn hấp dẩn lắm. Về nói với bà già:
Tôi:
– Mẹ chắc từ đây tới thi, con về trể á vì phải kèm nhỏ bạn học để thi. Mẹ cho con lấy xe mẹ đi chứ đi xe đạp mệt lắm.
Bà già mừng quá nói:
– Giỏi lắm con trai, thôi xe mẹ tay ga chạy nặng lắm. Để mẹ nói thằng Toàn nó đưa xe cho con đi. [ Thằng Toàn con nuôi của mẹ tôi, nó lớn nên tôi kêu nó bằng anh sau này sẽ giải thích thêm đây là nhân vật khá quan trọng]
Tôi mừng rở: Vậy hã mẹ, chiếc Ex 2009 của nó hã.
Mẹ: Ừ đi cho nó nhẹ khỏi mệt.
Hôm sau có xe mặt chảnh chó hất hất chạy gửi xe ngoài trường thằng nào cũng dòm mình. Tự nói trong lòng, Xe chạy sướng phết. hôm nay thứ 7 nên học tăng tiết 7h – 9h30 là về tính xuống lấy xe thì Tụi bạn rũ: Ê đi Cánh đồng hò ăn nhậu chơi mày!
Tôi: Tao về bận chút việc [ thật ra sợ bà già bã nói có xe đi chơi không cho chạy nữa ]
Tụi bạn: Đi đi chút về à với lại nhỏ Dung không có xe mày chở nó đi.
Tôi: Ờ vậy cũng được, mà chút thôi nha mạy.
Nhỏ Dung ngồi sau xe tôi nhìn như cha chở con, mà phải nói ngực nó bự vãi tôi mới biết chạy nên giật giật nó đụng dô hoài làm thằng em nó cứ ngõng đầu. Trên đường đi tôi kiếm chuyện nói:
Tôi: Dung học ở đâu mà chuyển qua trường này học [ thật ra đầu năm tới giờ không nói chuyện nhiều với Dung ]
Dung: Tui ở Long An chuyển lên đây, mà tại hồi đó đi học trể 2 năm nên mới khó xin trường. Đáng lẽ ra ông phải kêu tui bằng chị á.
Tôi: CÁI GÌ? TRỂ 2 NĂM, VẬY LỚN HƠN TUI 2 TUỔI À.
Dung: Ừ, hehe.