Phần 16
Tuấn và Nam đang lái xe AB và SH thì suýt tông phải chiếc xe hơi màu đỏ đang đi ngược hướng. 2 thằng bực bội dừng xe xông tới quát:
– Đi xe ngược chiều thế à, ra ngay?
1 thằng to con điển trai như người mẫu bước ra lịch sự nói:
– Hai em có làm sao không, anh xin lỗi, có cần đi bệnh viện không?
Thấy người ta lịch sự nên hai đứa cũng nguôi nguôi.
– Cũng không có gì, sau này anh nên đi đúng chiều.
– Hay để anh đưa 2 em đi khám cho chắc…
Đang tính nói không cần vì cũng chưa va chạm gì thì có tiếng nói cất lên:
– Không cần đâu, bọn họ mới là người sai.
Một cô gái trẻ bước xuống, 1 nữ sinh 12 ở trường của Tuấn, thật phiền. Nam nhanh miệng nói:
– Không có gì đâu, thôi đi đi Tuấn.
Cô nàng rất đẹp, gương mặt hơi bầu đầy nét lém lỉnh nhưng không kém phần ngây thơ, tinh nghịch, mắt đen láy, môi mỏng bé bé xinh xinh. Da trắng, tóc cắt ngang vai, 2 dải tóc trước tỉa cắt ngang cổ như 1 búp bê Nhật Bản. Cặp vú cũng không nhỏ, khoảng 90, với cô nàng 18 thì thế là to rồi. Anh chàng kia cười nói:
– Thôi họ đi rồi thì thôi, hôm nay bạn gái anh muốn đi đâu chơi nữa nào.
Cô nàng lắc đầu nói:
– Anh là bạn thuở nhỏ của em không phải bạn trai của em. Hơn nữa anh không phải gu của em.
– Nhưng…
– Đừng nói chuyện này nữa, ok, gu của em anh biết là ai không?
– Ai?
Cô nàng cười cắn môi nói:
– Là người vừa rồi đó.
– Ai trong 2 thằng nhóc đó? Sao có thể…
Cô nàng lên xe, nói:
– Không tiết lộ được, lên xe đi, đi shopping tiếp, lát em còn tới đón chị bạn đi chơi nữa.
– Anh đi chung được không?
– No, no, đây là chuyện riêng của hội phụ nữ.
Cách đây 1 năm, cũng vì sự ngạo mạn, khinh người của mình mà cô nàng đã tát mấy thằng du côn đang chọc ghẹo 1 nữ sinh lớp mình. Do cậy bố làm to, lại có đông bạn nam ở trường ủng hộ nên cô ả chẳng sợ ai cả. Thường cô luôn được xe hơi đưa đón, nhưng 1 hôm tiệc sinh nhật bạn về muộn nên cô bảo lái xe về trước. Dù sao cũng có đám bạn đông đưa về, nhưng lúc cùng nhóm bạn 3 nam, 2 nữ cùng về, mà 3 thằng đều đang thích cô ả. Ả có nickname là Lucky, 3 thằng bạn nam này đều có võ kha khá. Nhưng đang đi dạo ở công viên thì bị 1 đám thanh niên côn đồ chặn lại, gần 10 thằng. Chúng cười rất nham nhở:
– Chào cô em, hôm nay em phải trả nợ cái tát bữa trước rồi.
Lucky nhớ ra mấy thằng bữa trước tát mình vì chọc gái, cô sợ hãi khi chúng rất đông, thằng nào cũng cầm côn sắt, gậy gỗ. Cô hét:
– Bọn mày dám, biết ba tao là ai không hả?
– Ha ha, biết chứ, trưởng CA hình sự TP. Nhưng ba cô em đâu ở đây, hơn nữa thưởng thụ xong cô em, bọn anh cũng sẽ vượt biên. Ai mà bắt được. Ha ha, lên bọn mày.
3 thằng bạn trai kia cũng xông lên chống lại, nhưng nhanh chóng thất bại vì chúng quá hung hãn. Nhưng thằng cầm đầu lại hô đàn em dừng tay vì trong đó có thằng là con trai của BOSS. Hắn ngần ngại 1 lúc rồi cười nói:
– Oan có đầu, nợ có chủ, tao chỉ bắt con điếm này, 5 người có thể đi, để điện thoại lại, thế nào, nếu không chịu tao sẽ chích cho 3 thằng bây 1 mũi kim sida, ha ha.
Lúc sinh tử tồn vong, người ta sẽ phản bội nhau, Lucky sững sờ nhìn 5 người bạn thân lùi dần và ném điện thoại ra. Ánh mắt chúng không dám nhìn vào Lucky. Lucky hét lên:
– Sao có thể, 3 cậu không phải thích tớ sao, 2 cậu là bạn thân của tớ mà?
2 Đứa con gái thút thít:
– Bọn tớ không muốn bị hãm hiếp, tớ xin lỗi nhưng dù sao bọn tớ cũng đâu cứu cậu được.
– Cũng do cậu tự chuốc lấy.
– Mình thích cậu nhưng mình không muốn bị sida đâu, bọn chúng đông quá.
– Cậu… mình xin lỗi bạn.
Chúng tính bỏ chạy thì 1 tên hét đứng lại, nói:
– Đại ca, tha cho mấy thằng đó sao, nhưng còn 2 con kia cũng ngon phết, uổng lắm đại ca.
– Hừ, bên trên chỉ bảo kê cho chúng ta con điếm này thôi, lỡ 2 con này là con gái VIP nào thì mang họa đấy, khi đó phiền lắm.
– Nhưng ta sắp vượt biên, lo gì.
– Trong đó có 1 người ta không thể động vào được, tha cho chúng là cơ hội để ta lấy lòng kẻ đó.
– Đại ca, chả lẽ là con của BOSS…
– Biết nhiều không sống lâu đâu.
Tên đàn em im miệng, còn đại ca quát với lũ bạn hèn nhát, phản phúc kia:
– Tao sẽ đem con này vượt biên cùng để hưởng thụ, sau đó bán nó ở 1 nơi rất xa xôi. Chúng mày tốt nhất nên coi chuyện này chưa từng xảy ra, nếu không… tao đã ghi âm lời nói của chúng mày, phản bội, bỏ rơi bạn mình, nghĩ xem nếu người ta biết chuyện này thì…
Một thằng kêu lên:
– Bọn tôi sẽ không nói gì hết.
5 Đứa đều gật đầu và bỏ chạy, còn Lucky lòng như sa vào hầm ngục, băng giá, lạnh lẽo, tuyệt vọng, chúng sẽ làm gì cô, thay nhau hãm hiếp, hay cùng nhau hiếp cô. Chúng sẽ chích cho cô nghiện, chơi cô có bầu rồi bán cô đi làm điếm. Không không cô vẫn còn trinh mà, không thể, cô hét lên, tay lấy cây kéo trong ví chĩa vào cổ mình:
– Bọn mày đừng đến đây, không thì tao sẽ tự sát.
Chúng chẳng quan tâm, cô gái giàu lại đẹp làm gì có gan tự sát, chúng xông tới giật lấy cây kéo làm cổ cô có 1 vết xước dài, máu đã chạy ra, nhưng rất ít.
Thằng đại ca quát:
– Mày kéo nó lên xe, về căn cứ, he he.
Đang lúc kéo thân hình nóng bỏng đang vùng vẫy vì sợ hãi đó thì có 2 viên gạch liên tiếp bay vào đầu 2 thằng đang ôm Lucky. 1 Đống bụi than phủ lên những thằng còn lại làm chúng không nhìn thấy gì. Cánh tay kéo cô nàng chạy nhanh đi, Lucky vội chạy theo, cả 2 lên chiếc AB phóng đi khi mà lũ côn liên tục văng tục và lái chiếc xe hơi 8 chỗ rượt theo. Cậu trai hét lên:
– Ôm chặt vào.
Lucky nghĩ thầm, hứ muốn lợi dụng chứ gì, cũng đẹp trai ghê cơ, nhưng chắc là nhỏ tuổi hơn, cô nói:
– Cảm ơn nha.
Cậu trai quát:
– Gọi điện báo cho ba cô nhanh đi, tôi đã báo 113 rồi.
Sau khi báo cho ba, ba bảo sẽ đích thân tới và dặn sẽ báo cho cấp dưới nhà gần đó nhất tới cứu con gái trước. Lucky nói với cậu trai:
– Nếu lần này thoát, tôi… em sẽ làm bạn gái của anh.
Cậu trai không trả lời, chắc hạnh phúc quá, Lucky áp cặp vú bự của mình lên tấm lưng đẫm mồ hôi ấy, tim đập thình thích. Cậu trai hét:
– Lát tôi bảo nhảy thì nhảy xuống ngay.
Sau đó, hắn hét:
– 1 2 3 Nhảy bên phải.
Nhảy xuống 1 bãi rác nhỏ khá hôi hám, cô liền núp khi chiếc xe hơi của đám lưu manh vọt qua. Cô khóc nấc khi biết chàng trai đó vì cô đã dụ chúng đi xa. Cô nấc 1 lúc cũng bỏ đi hướng ngược lại, không thể phụ lòng anh ấy được, chắc anh ấy không sao đâu. Lúc này có điện thoại, là cấp dưới của ba, nhưng cô thấy nghi ngại, sao nhanh thế, sao chúng biết cô sẽ đi qua chỗ này mà chờ sẵn???
Cô nói dối mình đang trốn gần toilet trong công viên, thực ra cô đứng cách đó mấy chục mét. Cô thấy xe cấp dưới ba mình dừng lại, cô vẫn quan sát…
Lúc sắp đuổi kịp thằng khốn phá đám thì nó lại rẽ vào con đường có vài quán đang sáng đèn, lúc này đại ca quát:
– Quay lại, mình bị lừa rồi, con bé kia nhảy xuống lâu rồi.
…
Lúc này, Lucky đã bật chế độ rung, cấp dưới của ba gọi liên tục, nhưng cô vẫn rất sợ, rất nghi ngờ, lúc này chiếc xe đáng ghét đó lại tới. Cô nhìn gã cấp dưới lao tới đá, đánh lũ côn đồ, chả lẽ mình hiểu lầm??? Nhưng sao chúng không đánh trả, ở xa cô không nghe rõ gì nhưng có thể thấy gã cấp dưới này là cấp trên lũ côn đồ đó. Sau đó hắn lại gọi, cô quay lại cảnh lũ lưu manh cúi đầu trước gã cấp dưới của ba, sau đó nhận máy trả lời là đã có người đón. Cô nghe chữ CÚT, sau đó tất cả bọn chúng bỏ đi…
Sau khi ra khỏi đó, cô nhận điện của ba, và được ba đón, cô kể hết cho ba. Sau đó ba cô đã gọi 5 người bạn của con gái lên, cũng chỉ có thể khiển trách chứ không phạt tội được chúng vì chúng bảo quá sợ và ba mẹ chúng cũng rất có thế lực. Nhưng đã có thỏa thuận chúng phải chuyển lớp. Còn gã cấp dưới thì sao, đoạn băng ghi hình không có âm thanh nên không đủ buộc tội, và gã nói đang tra hỏi lũ đó tung tích của Lucky. Hắn chỉ bị đình chức, cho làm cảnh sát trật tự đô thị, sau lưng hắn có chỗ dựa rất lớn. Nhưng ông ba của Lucky cũng bắt được 1 thằng trong nhóm lưu manh đó, hắn khai trong 5 người bạn của Lucky hình như có con của BOSS, nên đại ca hắn mới tha cho lũ đó… Ba bảo Lucky đừng giao du với 5 kẻ đó nữa.
Từ đó 5 kẻ đó cũng xin lỗi Lucky nhiều lần, nhưng Lucky bảo từ nay đừng nhìn mặt nhau là hơn… Lucky buồn vì không gặp lại được người ấy, buồn lắm. Hình như cô đã gặp được tình yêu định mệnh, nhưng trời không phụ lòng người, cô đã gặp được. Đó là 1 đàn em 14 tuổi cùng trường, cấp 2, hơi nhỏ nhưng không sao, đó là người hùng của cô. Lén lúc cậu ta 1 mình, cô vỗ vai:
– Ê nhớ… em không?
Xưng em hơi ngượng nhưng… yêu mà, hihi. Thằng kia ngô nghê nhìn cô, gãi đầu nhớ lại:
– A, chị Nhi, hôm đó chị… chị có bị thương không, đột nhiên chúng quay xe lại…
Lucky đưa tay lên môi người ấy, cười nói:
– Anh cứ gọi em là Lucky, đừng gọi Kim nghe xa lạ lắm.
Hắn gãi đầu:
– Chị già hơn em sao lại xưng em, không được mô. Thấy chị thế này là em yên tâm rồi, thôi em bận rồi, chào chị.
Lucky giữ tay hắn nói:
– Ơ kia ai già hả, người ta mới 17, bảo gọi bằng em thì cứ gọi, em không sao, em cảm ơn anh nhiều lắm, may mà có anh. Anh… làm bạn trai em nhé? Mình đi đâu uống nước đi.
Hắn lại gãi đầu:
– Không được đâu chị ơi, thế không phải phép, mà em không thích có bạn gái, em còn nhỏ lắm, à em có cái này lát em sẽ đăng lên mạng giúp chị, em đi đây.
Rồi chạy đi như gió, làm Lucky không giữ lại được, sau đó cô biết là hắn đăng video 5 đứa kia phản bội, bỏ rơi cô làm cho chúng xấu mặt, tìm đến gây sự với Lucky. Lucky đánh chúng, gây ồn ào cả trường. Sau đó 2 đứa chuyển trường, còn 3 nam 1 nữ vẫn ở lại. Trong số đó 1 thằng vẫn đeo đuổi Lucky, còn cô bạn còn lại vốn yếu đuối nên cô không giận nhưng không thể làm bạn nữa.
Lucky đã tìm người hùng của cô và nói:
– Sao anh lại đăng cái đó lên? Anh làm…
– Em sợ chúng làm hại chị nên mới đăng lên để bảo vệ chị mà chị còn trách, đúng là làm ơn mắc oán mà…
– Em em xin lỗi, nhưng đừng gọi là chị có được không?
– Phiền quá, nhìn cái mặt hết muốn ăn cơm, bye.
Ấy thế, hết chuyện, sau đó còn đích thân tới đưa thiệp mời dự sinh nhật cô nhưng hắn không thèm tới. Cô tức điên mặt hầm hầm suốt buổi tiệc… Sau đó hắn như tránh mặt cô, chả thèm nói chuyện, làm cô càng ghét lại càng yêu. Cô xấu lắm sao, sao hắn lại ghét cô???
Còn kẻ đó là ai??? Tuấn hay Nam??? 1 năm trước, Nam kẻ hám gái đã bị 1 cái tát của Lucky vì tội theo đuôi. 2 thằng tức tối đi tham gia buổi tiệc sinh nhật bạn của Lucky, thằng Nam đi theo Lucky và chúng bạn, Nam định lúc chúng chim chuột nhau sẽ quay phim lại để trả đũa. Tuấn không đồng ý.
– Kiếm than đen đôi chúng là được, sao lại quay phim chi, mấy cái thứ đó nhìn hại mắt lắm.
… Khi chuyện xảy ra, Nam bỏ chạy, chỉ còn Tuấn, mẹ dặn phải biết bảo vệ phụ nữ, nên hắn đã liều mình cứu người hắn vốn không ưa. Sau đó cô ta đòi làm bạn gái hắn nữa chứ, thật tức cười… Cứ thế, rồi cũng lãng quên chuyện này…
Khi gặp Tuấn ở ngoài đường, thấy sự lạnh nhạt như không quen làm Lucky buồn bực lắm, cô nói nặng lời nhưng Tuấn không thèm để ý. Sau khi đi shopping, cô bảo chán, về nhà, và nói:
– Em đã có người em thương, sau này em sẽ làm vợ của anh ấy. Anh đừng đeo đuổi em nữa, đừng khiến em ghét anh.
Anh ta buồn rầu nói:
– Là người 1 năm trước cứu em, nhưng nếu là anh thì anh cũng làm được.
Lucky cười:
– Nếu là anh thì khác hẳn, anh nhất định sẽ dùng việc đó để theo đuổi em, còn em chưa chắc đã thích anh. Nhưng anh ấy sau chuyện đó chẳng hề đòi hỏi em điều gì, còn anh chưa làm gì đã nói với mẹ em anh là bạn trai của em.
– Anh chỉ muốn…
– Đừng nói nữa, anh đừng nghĩ em là loại con gái sẽ nghe lời cha mẹ mà yêu ai đó.
Tại sao lúc đó mình lại ở Mỹ, nếu không giờ đây em ấy đã yêu mình. Bực thật, thằng đó là ai trong 2 thằng nhãi đó, phải tra…