Hôm nay đội bóng của hai con tôi sẽ thi đấu trận chung kết để kết thúc lớp mẫu giáo, chuẩn bị chuyển sang hệ cơ sở. Ngồi trên khán đài ôm con gái út hơn hai tuổi trong lòng, con bé liên tục bi bô, rồi lại hét phấn khích cũng tôi mỗi khi tôi vẫy tay hét lên cổ vũ mỗi khi con trai tôi ghi bàn, bàn tay mũm mĩm xinh xắn cầm chiếc cờ vẫy rối rít.
Sau đó ánh mắt tôi lại dõi theo bóng dáng uyển chuyển duyên của vợ, khi cô đang đi qua những hàng ghế để ra ngoài mua nước. Cô thỉnh thoảng ngoái lại nhìn bố con tôi, khuôn mặt rạng rỡ cười trước khi khuất sau cánh cửa, tôi lại đưa mắt nhìn xuống sân, nơi hai con đang thoăn thoắt chuyền bóng qua lại.
Tám năm từ khi chúng tôi bắt đầu quen nhau, bảy năm chúng tôi là vợ chồng, sáu năm chúng tôi làm cha mẹ, ba đứa con xinh xắn, khỏe mạnh và ngoan ngoãn.
…
Phóng chiếc xe cà tàng trên phố, đầu óc tôi đau như búa bổ và cổ họng vẫn còn khô rát vì bữa tiệc tất niên hôm qua với anh em thợ khi công trình hoàn công và cũng để anh em về quê ăn Tết. Chiếc xe wave rung lên bần bật khi tôi lao lên vỉa hè đỗ vào trước quán phở quen.
– Lại uống rượu à? Dung ơi… mang cho anh Cường một cốc trà chanh đá nhé.
Cô Vượng vừa nhìn thấy tôi đã lên tiếng từ đằng sau cái quầy đang thoăn thoắt vào thịt cho từng bát phở.
– Vâng, cô cho cháu bát như mọi khi nhé.
– Ừ, cô biết rồi. Mày vào ngồi đi, em Dung sẽ làm cho ly trà chanh giã rượu.
– Vâng, cảm ơn cô.
Đi vào chiếc bàn trống, tôi ngồi xuống. Con bé Dung cùng lúc đó mang lại cho tôi ly trà chanh, sau đó ngồi xuống đồi diện nhìn tôi đăm đăm. Ngửa cổ làm một hơi ly trà mát lạnh, tôi khà lên một tiếng thoải mái.
– Quà của em đâu?
Chờ tôi uống hết ly trà còn bé Dung mới hỏi bằng cái giọng thanh thúy của thiếu nữ mới lớn.
– Bận quá. Anh quên mất. Hay là thế này đi, anh đưa mày tiền rồi mày tự đi mua nhé.
– Vâng… đâu đưa đây cho em.
Con bé vụt trở lên rạng rỡ, chồm người đưa bàn tay trắng mịn ra trước mặt tôi. Tôi cười cười cốc đầu nó một cái rồi mới rút ví lấy hai tờ năm trăm đưa cho nó.
– Anh gộp cả tiền mừng tuổi luôn nhé, Tết cấm đòi nếu không sẽ rông cả năm đấy.
Con bé mắt sáng lên giật nhanh tờ tiền trên tay tôi rồi len lén nhìn quanh và nhanh tay nhét luôn vào túi áo, sau đó chạy biến đi.
Tôi quen cô chú Vượng, Quất cũng phải hơn chục năm rồi, từ khi tôi còn học cấp ba. Hồi đó tôi đi học thêm buổi tối, phải đi ngang quán phở của cô chú và hay ăn ở đây. Con bé Dung khi đó còn bé tí mũm mĩm như búp bê, hay chạy xuống hóng hớt với khách, tôi rất thích bẹo vào cái má phúng phính của nó, thế mà bây giờ nó đã học lớp mười một và trổ mã thành một thiếu nữ duyên dáng, xinh xắn. Hồi đó tôi còn quý nó hơn con em gái đành hanh hay tranh đồ với tôi.
Con bé Dung lại quay lại với bát phở đầy tú nụ và một đĩa quẩy trên khay, đặt các thứ xuống trước mặt tôi, nó lại ngồi xuống đối diện và chống tay nhìn tôi. Kệ nó nhìn, tôi múc dấm ớt, đổ một thìa ớt tươi vào bát phở và bắt đầu vội vã ăn bát phở của mình, bát phở mà cô Vượng luôn làm riêng cho tôi, ít bánh, nhiều thịt, nhiều nạm giòn. Hơi nóng của phở, vị cay của ớt làm mồ hôi của tôi tứa ra nhưng lại giúp tôi thấy nhẹ nhõm rất nhiều.
– Anh lại bị bồ đá à?
– Cái gì… mà bồ đá…
Vừa nhồm nhoàm miếng phở, tôi vừa hàm hồ hỏi.
– Xì… hôm nọ ai say khướt đứng ra giữa phố hét lên “Tôi được giải thoát rồi”.
– Ha… ha… nói thế thì bồ đá như thế nào?
– Em lại không biết anh nữa, kiểu của anh có bao giờ phụ người khác đâu.
Lấy tờ giấy ăn, tôi ngẩng đầu lên nhìn con bé ngạc nhiên.
– Sao mày nói vậy?
– Lần trước anh cũng bị như vậy, lúc uống rượu với bố em anh chẳng nói vậy. Sau đó bố em cứ than thở mãi, nào là thằng bé này số đào hoa, nhưng lụy vì tình, nó toàn bị con gái phụ tình.
– Mày thì biết gì mà nói. Lo học đi, sang năm thi rồi đấy, thi tốt cao hứng anh lại có thưởng.
– Em mười bảy rồi đấy, lớp em bọn nó yêu nhau đầy, gì mà em không biết.
Tôi không nói chuyện nữa, gắp nốt cái quẩy thả vào bát nước phở còn một ít, sau đó nhanh chóng ăn nốt cái quẩy.
– Mày lấy cho anh một ly nước chè nóng lại đây.
Con bé Dung nguýt tôi một cái rồi ngùng nguẩy bỏ đi.
Tôi khẽ thở dài, đúng thế thật, tôi rất đào hoa nhưng lại lụy vì tình. Mối tình thứ tư cũng vừa chấm dứt, nhưng tôi không đau vì thất tình mà lại đau vì bị lừa dối.
Tôi một thanh niên hai mươi tám tuổi, cao to, đẹp trai, lực lưỡng, có gia thế được rất nhiều cô gái ngưỡng mộ nhưng cũng bị bốn cô gái liên tiếp làm cho thất tình. Đến bây giờ, tôi mỗi ngày thật vẫn chưa hiểu nguyên nhân từ đâu, hay là do tôi lụy tình, như chú Quất nói?
Cô gái đầu tiên tôi yêu khi đang học năm thứ ba đại học, một cô gái xinh đẹp học kinh tế, ít hơn tôi một tuổi. Chúng tôi đã được coi là một trong những cặp đẹp đôi nhất về cả ngoại hình, lẫn thành tích học tập, luôn được vinh danh trong danh sách sinh viên tiêu biểu của Bộ. Bạn bè đều ngưỡng mộ và vẫn nghĩ rằng chúng tôi sẽ lên vợ lên chồng, nhưng mối tình của chúng tôi cũng kết thúc ngay khi ra trường, tôi về làm cho công ty gia đình, còn cô làm cho một công ty nước ngoài.
Hồi đó mới ra trường, tôi đang tâm huyết sôi trào lao vào công việc, thời gian hầu như cắm mặt tại công trường để trau dồi kinh nghiệm. Lúc đó tôi cứ nghĩ chúng tôi đã thuộc về nhau, bố mẹ tôi và cả em gái tôi đều coi cô như con dâu tương lai. Nhưng ai ngờ được, bốn tháng sau khi ra trường, tôi vẫn nhớ như in hôm đó là tối thứ sáu, trời rét căm căm tôi vẫn đang ở công trường vùi đầu vào đống bản vẽ thì cô gọi điện thoại cho tôi và hẹn gặp tôi. Cũng không suy nghĩ nhiều, tôi vất lại toàn bộ công việc để lao đến chỗ hẹn, đã hơn hai tuần tôi chưa gặp cô vì cô đi công tác.
Khi tôi đến chỗ hẹn, giật mình hoảng sợ vì bộ dạng tái nhợt, ánh mắt thất thần của cô với khuôn mặt đầy nước mắt, tôi nhào đến cạnh cô lắc lấy vai cô, miệng liên tục hỏi vì sao, cô không nói gì chỉ ôm chặt lấy tôi và khóc nức nở. Tôi vừa sợ, vừa hoang mang vì không biết chuyện gì xảy ra, nhưng cố kìm để im lặng ôm lấy vai cô, chờ cô định thần lại. Rất lâu sau, cô mới ngừng khóc, sau đó rời khỏi tay tôi mặt cúi gằm xuống hai tay nắm chặt chiếc khăn tay mà tôi vừa dùng để lau nước mắt cho cô, sau đó với giọng run rẩy khản đặc cô nói từng tiếng ngắt quãng.
– Em… xin lỗi. Em… em… đã… phản bội anh.
Tôi như bị một khối đá đập vào đầu, cả người cứng đơ, đầu chỉ còn những tiếng ong ong.
– Em… nói… gì…
Giọng tôi lạc đi khô khốc, lắp bắp hỏi lại.
– Em… xin… lỗi…
Cô lại bắt đầu khóc nấc lên. Lúc này tôi bắt đầu cảm thấy trời đất quay cuồng, lý trí bay sạch sẽ, chỉ còn sự giận dữ. Tôi tóm lấy vai cô siết chặt và lắc dữ dội.
– Em… nói… gì? Em… phản bội… anh?
Cô càng khóc dữ dội, miệng đứt quãng.
– Em… xin… lỗi…
Trước mặt tôi tất cả biến thành màu trắng, mọi cảm xúc như đồng loạt rời bỏ tôi, người tôi như nhẹ bẫng, tôi cũng không biết tôi đứng dậy như thế nào, cũng không quan tâm cái bàn café bị đụng đổ làm cốc chén rơi xuống đất loảng xoảng, tôi bước ra khỏi quán café như kẻ mất hồn, tôi cũng không biết mình đâm xe như thế nào và sau đó ngất đi không biết gì nữa. Khi tôi tỉnh lại khi nghe tiếng khóc thảm thiết của mẹ tôi và con bé Ngọc đang ngồi hai bên giường bệnh ôm lấy tay tôi, tôi ngước đôi mắt ngơ ngạc hết nhìn bố tôi mặt đầy lo âu, lại nhìn mẹ tôi đang đẫm nước.
– Con… không sao.
Tôi cất tiếng khàn khàn trấn an bố mẹ và con em gái, nhưng cả người đau nhừ, cánh tay quấn băng kín băng kín mít.
– Con tỉnh… lại… rồi. Có đau không con?
Mẹ tôi bớt khóc ngước khuôn mặt đang ướt đẫm nước mắt nhìn tôi. Tôi khẽ gật đầu trấn an mẹ tôi.
– Con không sao.
Đầu óc tôi cũng thanh tỉnh trở lại, nhớ lại toàn bộ những chuyện đã xảy ra. Rồi lại nhìn sự lo lắng của bố mẹ và em gái, tôi tự nhiên thấy mình thật yếu đuối và ích kỷ, tôi có lẽ đã suýt hủy hoại bản thân mình và để bố mẹ phải đau khổ. Tôi lại nhớ đến câu nói của bố tôi khi trước “Đàn ông có thể ngã, nhưng tuyệt đối không thể gục ngã, mỗi lần ngã là một lần tôi luyện để đứng vững hơn”.
Lần đó tôi nằm viện mất ba ngày và phải ở nhà gần một tháng trước khi tháo bột do xương cánh tay bị nứt. Nhưng sau một tháng ấy, tôi lại cảm thấy mình cứng rắn hơn, dù nỗi đau vẫn còn âm ỉ. Sau thời gian đó, tôi lại lao vào công việc như điện hết công trình này đến công trình khác, suốt một năm tôi ăn ngủ ở công trình, sinh hoạt cùng anh em thợ lại khiến tôi trưởng thành hơn rất nhiều và cũng cứng cỏi hơn.
Suốt một năm tôi không gần đàn bà, toàn bộ thời gian đều là công việc, nếu không thì lại chơi thể thao cùng anh em thợ, người tôi cũng ngày càng cường tráng và càng trở nên nam tính góc cạnh hơn. Hơn một năm rưỡi sau khi ra trường, tôi bắt đầu tham gia vào việc điều hành của công ty với vai trò phó giám đốc phụ trách kỹ thuật, mối quan hệ của tôi cũng mở rộng hơn và bắt đầu sành sỏi hơn trong các mối quan hệ. Quan điểm của tôi cũng thay đổi, trở lên thực dụng hơn, mọi mối quan hệ đều đặt dưới lợi ích.
Và tôi quen cô gái thứ hai, con gái của đối tác, gia thế tương đương với gia đình tôi, có thể nói là môn đăng hộ đối. Một cô gái xinh đẹp sắc sảo, thực dụng và hiểu lòng người. Tôi cảm tình với cô ngay lần gặp mặt đầu tiên. Và buổi thứ hai chúng tôi gặp nhau là một ngày sau đó, do cô chủ động đến tìm tôi.
Chúng tôi đi ăn tại một nhà hàng đồ tây sang trọng, sau đó cô rủ tôi đến một sàn nhảy, lúc đó tôi cũng không suy nghĩ nhiều vì bình thường tôi cũng thỉnh thoảng vẫn đi. Gọi một chai rượu, chúng tôi vừa uống vừa kéo nhau lên sàn nhảy, rồi lại quay lại uống, tôi cũng không để ý thỉnh thoảng cô lại biến mất một lúc, lúc quay lại cô lại càng cuồng nhiệt hơn.
Cuối cùng cô dính sát vào người tôi, bàn tay không kiêng nể vuốt ve cái buồi tôi qua lớp quần, dưới tác dụng của rượu, của sự mơn trớn của cô và cả một năm tôi chưa đụng đến đàn bà làm sự hưng phấn của tôi bùng lên dữ dội, tôi không kiêng nể ngậm lấy đôi môi mềm mại nóng hổi đang cuồng nhiệt cuốn lấy môi tôi, bàn tay tôi đưa lên bóp lấy bầu vú căng mẩy của cô, bàn tay kia đưa vào váy cô miết lấy cái lồn đã ướt nhẫy của cô.
Sau đó cả hai chúng tôi nhanh chóng lao ra khỏi sàn nhảy và chạy nhanh đến khách sạn gần đó. Cửa khách sạn vừa đóng, chiếc áo của cô đã được lột ra khỏi người, chiếc váy cũng nhanh chóng rơi xuống chân, cả cơ thể trần truồng của cô ập đến cuốn lấy cơ thể cũng chỉ còn chiếc quần sịp chưa kịp cởi của tôi.
Tôi vội vã ôm lấy thân thể của cô nhấc lên ép chặt vào tường, bàn tay đưa xuống đẩy cái quần và mạnh mẽ đẩy cái buồi vào cái lồn đang mở ra vì ham muốn của cô, tôi địt vào lôn cô như vũ bão mặc kệ lưng cô đập ầm ầm vào tường, miệng cô hét lên những tiếng thất thanh vì khoái cảm. Tôi địt theo sự khao khát đang bành trướng trong người, tham lam hưởng thụ sự khoái cảm đang được cái buồi truyền lên. Sự điên cuồng của tôi cũng làm cho cô nhanh chóng co cứng cả người và hét lên một tiếng ngân dài, tiếp theo là những tiếng rên điên loạn khi tôi rùng rùng phóng từng luồng tinh trùng vào trong lồn cô.
Sự tích tụ trong hơn năm trời của tôi cũng chỉ vơi đi một chút sau khi trút đợt tình trùng đầu tiên, cái buồi vẫn ở trạng thái cứng ngắc ngâm trong lồn cô. Tôi bế thân thể vẫn đang ôm cứng lấy tôi đi về chiếc giường, đặt cô nằm xuống và lại bắt đầu địt mạnh vào lồn cô, để tiếp tục phóng thích sự hưng phấn đang tràn đầy trong người. Cô cũng rất nhanh bị cái buồi của tôi làm cho điện loạn, đầu lắc sang hai bên, miệng hét lên những tiếng vô nghĩa, sau đó lại bật lên tiếng hét thất thanh, móng tay cắm chặt bám vào bắp tay tôi rớm máu.
Những cơn đau do móng tay bấm lên da nhanh chóng bị sự sướng khoái phủ lấp, chỉ làm tôi thêm điên cuồng địt vào lồn cô, mặc kệ cơ thể cô đã mềm nhũn sau đợt cao trào vừa qua. Nhưng tôi càng địt, sự hưng phấn cũng không lên được đỉnh, sự bức bách ngày một khó chịu, tôi quyết định rút cái buồi ra khỏi lồn cô, rồi lật thân hình vẫn mềm nhũn của cô lại, banh hai đùi và kéo mông của cô lên cao, sau đó hai tay giữ eo tôi lại đẩy cái buồi vào cái lồn ướt sũng của cô và bắt đầu nhấp mông địt mạnh.
Một hồi lâu sau, dưới sự tấn công mạnh mẽ của cái buồi, cô cũng phản ứng lại, hai tay giang ra trên đệm nắm chặt lấy khăn trải giường, miệng bắt đầu những tiếng rên. Sự phản ứng của cô, cộng với cái mông tròn căng trắng bóng vểnh lên cùng tiếng vang bèn bẹt khi cái buồi đi thút vào tận cùng, làm cho sự hưng phấn của tôi tiếp tục tăng cao, cái buồi dũng mãnh địt vào lồn để giải phóng sự căng cứng đang từ từ bành trướng.
Và khi tôi căng mình dập mạnh vào lồn cô rồi ép chặt vào để cái buồi giật lên, bắn những dòng tinh trùng vào lồn cô để giải phóng sự sướng khoái thì cô cũng hét lên một tiếng thất thanh, sau đó hai tay đập đùng xuống đệm, hai đùi giãy lên rồi cả người đổ sập xuống giường và giẫy lên đành đạch. Tôi lúc này mới có chút thoải mái, người cũng đổ xuống theo cô và há mồm hớp những hớp không khí thật to. Sau đó, tôi ngủ thiếp đi lúc nào không biết.
Tôi thức dậy khi căn phòng đã chan hòa ánh sáng, cô cũng đang nằm sấp song song với tôi, khuôn mặt nghiêng trên đệm đang nhìn tôi đăm đăm với anh mắt không rõ cảm xúc. Tôi cũng không có cảm xúc gì đặc biệt, chỉ cảm giác cả người trống rỗng, bụng đói cồn cào. Tôi khẽ thở dài một tiếng, vuốt ve tấm lưng thon thả của cô, sau đó nói khẽ với cô.
– Anh đói bụng. Em muốn dậy không?
Cô vẫn nhìn tôi với ánh mắt thất thần, sau đó một lúc lâu cũng gật đầu nhưng không nói tiếng nào. Tôi vùng dậy, định đi vào nhà tắm, nhưng nhìn những vết nước khô trắng ở mông, ở hai đùi của cô, tôi quay lại bế thốc cô lên rồi cùng đi vào nhà tắm. Gột rửa sạch cho cô và tôi, tôi lấy cái khăn quấn quanh người cô, rồi lại bế ra phòng ngủ và đặt cô xuống giường. Tôi quay ra cửa nhặt quần áo của mình mặc vào, sau đó nhặt nhạnh hết quần áo của cô, để ngay ngắn trên giường.
– Đêm qua quên mất cái áo khoác của em ở sàn nhảy, lát mình qua đó xem còn không?
Cô vẫn nhìn tôi trân trân, tôi cũng không tỏ thái độ gì, thản nhiên giật cái khăn ra khỏi người cô, rồi giúp cô quần áo. Cô ngây người để tôi mặc đồ cho mình, tôi cũng bắt đầu có thái độ hơi nhồn nhột.
– Sao em không nói gì? Anh có gì không đúng à?
Cô khẽ lắc đầu, rồi cất giọng nhỏ nhẹ nói.
– Anh lạ lắm. Đêm qua anh như người khác, không giống với thái độ lịch thiệp bình thường.
– Vậy em có thích hay không? Nếu thích chúng ta tiếp tục, nếu không sau hôm nay coi như chúng ta không quen biết.
– Không… em thích.
Cô vội vã nói.
– Vậy, được rồi. Đi ăn sáng.
Đi xuống sảnh tôi trả tiền rồi cùng cô đi ra khỏi khách sạn, trời khá lạnh, tôi cởi cái áo khoác của mình khoác cho cô, sau đó đi về phía sàn nhảy. Anh chàng thanh niên trông coi quán lắc đầu khi tôi hỏi cái áo của cô. Tôi đoán chắc đã mất, cái áo đó chắc khá đắt tiền.
– Chắc mất rồi. Em có đồ gì quan trọng trong túi áo không?
– Không có gì, chỉ có chút tiền thôi.
– Vậy thì không sao. Giờ mình đi ăn sáng nhé.
Vẫy chiếc taxi, tôi và cô đi đến quán café ngay mặt hồ trung tâm có phục vụ ăn sáng. Dù phở không ngon lắm, nhưng vì đói tôi anh cũng rất nhanh, sau đó thỏa mãn uống ly café và châm một điếu thuốc. Còn Phượng có lẽ mải nhìn tôi hơn là ăn sáng. Nhìn đồng hồ đeo tay tôi nói với cô.
– Lát anh phải đi rồi, em ăn nhanh rồi anh đưa về nhà.
Cô không tỏ thái độ gì, vẫn nhìn tôi đăm đăm, sau đó ngập ngừng nói.
– Mình vẫn gặp lại nhau chứ.
– Tất nhiên, nếu em không có vấn đề gì.
Tôi cười nói với cô.
– Vậy, anh cứ đi đi, lát em tự về cũng được.
Nhìn cô một lát, tôi gật đầu rồi đứng dậy.
Sau đó tôi và Phượng vẫn tiếp tục gặp nhau, có lần cô chủ động, có lần tôi hẹn cô. Chúng tôi khá thân thiết, nhưng có vẻ giống là bạn bè hơn tình nhân. Thỉnh thoảng tôi cũng mua hoa hoặc quà cho cô nếu thấy thích, câu chuyện mà chúng tôi nói cũng không giống với những đôi tình nhân khác, chủ yếu vẫn là công việc, tôi thích nói chuyện với cô về đề tài này vì sự sắc sảo của cô.
Và hơn hết là chúng tôi rất hòa hợp về mặt tình dục, với cô tôi cảm thấy không có áp lực gì và thỏa sức cùng cô phát tiết, mỗi lần gặp nhau là một lần chúng tôi lại bỏ tất cả sau lưng chỉ còn lại sự hưởng thụ của khoái cảm tình dục, cùng thỏa mãn cho nhau. Chúng tôi có thể địt nhau mọi lúc mọi nơi, có khi cô chỉ vén váy để tôi cái buồi của tôi len qua quần lót địt vào lồn cô từ đằng sau ngay tại văn phòng của cô, có khi bất chợt chạy vào trong cầu thang thoát hiểm để cô quặp lấy mông tôi đón nhận những cú địt hoang dại của tôi, cũng có khi ngồi trong lòng tôi ở trong nhà vệ sinh để rồi tiếng hét của cô không nín được bật ra làm hoảng sợ những người khác.
Tôi cũng không suy nghĩ nhiều cùng cô vui thích hưởng thụ những khoái cảm tình dục, cho đến khoảng tám tháng sau, tôi phải vào công trình trong miền Trung để khởi công hai tuần, hàng ngày tôi vẫn nhắn tin hoặc gọi điện để hỏi thăm cô, đôi khi lại gọi điện để tán dóc khi nhàm chán. Hai tuần xa cô cũng làm cho sự thèm khát của tôi đạt đến đỉnh điểm, tôi cũng nhanh chóng hoàn thành công việc và bay ra sớm hơn dự định một ngày. Tôi cũng định tạo cho cô bất ngờ để làm mới mẻ quan hệ của tôi và cô, nên cũng không báo với cô.