Phần 34
Lúc này Linh Như lấy ĐT ra nhắn tin cho tôi, khi nghe âm báo tin nhắn quay đầu lại liền nhìn thấy tôi. Linh Như nhìn tôi sau đó thở dài một hơi, hình như đối với tôi mang một tia oán trách. Tôi đứng ở trước mặt, Linh Như vóc dáng so với tôi cũng không thấp, chúng tôi cứ như vậy đối diện nhìn nhau.
“Tìm chú có chuyện gì?” Cuối cùng tôi chủ động mở miệng dò hỏi.
“Chú đi theo con…” Linh Như sau khi nói xong liền mang lấy tôi đi ra ngoài. Tôi đờ đẫn đi theo con bé. Linh Như không nói một lời dẫn tôi đi đến một tiệm Fastfood đối diện chung cư, cái tiệm này tôi rất quen thuộc, bình thường sau khi tan làm tôi thường ghé vào đây mua hamburger cùng khoai tây chiên cho Nhật Hạ, tuy những thứ này không tốt cho sức khỏe nhưng Nhật Hạ quá yêu thích ăn cho nên tôi cũng mua cho con ăn, mỗi lần như thế con đều thật cao hứng nhưng con vẫn oán trách tôi đừng tiêu tiền như thế.
“Xin chào, xin hỏi Nhật Hạ có ở đây không?” Linh Như đi đến chỗ phục vụ hỏi nhân viên.
“Nhật Hạ?” Nhân viên sau khi nghe được không khỏi sửng sốt.
“Chị hỏi Nhật Hạ hả? Nhật Hạ hôm nay không làm, 2h rưỡi chiều đã tan việc rồi ạ”
“Vâng, cảm ơn chị…” Linh Như gật đầu nói cảm ơn bạn nhân viên, tôi lúc này đứng ở sau sửng sốt.
“Chú muốn order gì ạ” Lúc này nhân viên bán hàng tưởng tôi muốn mua gì cho nên lễ phép dò hỏi tôi.
“Không, không có…” Tôi phản ứng trả lời sau đó đi ra khỏi tiệm fastfood, Linh Như lúc này đang ở ngoài cửa chờ tôi. Linh Như không nói một lời tiếp tục hướng về khu chung cư đi đến. Nhật Hạ, làm việc ở cái tiệm này? Làm việc theo giờ? Lúc này đầu óc của tôi hôn mê, không hiểu chuyện gì hết.
“Nhật Hạ nghỉ hè vài ngày liền đến nơi này làm công, mỗi ngày 50xx tiền lương.” Đến cửa chung cư Linh Như xoay người nói với tôi một câu, sau đó con đi lên nhà của tôi. Tôi lúc này đờ đẫn đi theo, trách không được nhiều lần tôi về nhà sớm không gặp Nhật Hạ ở nhà, con ở tiệm ăn làm việc sao? Kia…
“Mở cửa…” Tôi bị tiếng nói của Linh Như làm bừng tỉnh, chúng tôi lúc này đã đến cửa nhà rồi. Tôi móc chìa khóa mở cửa phòng ra, trong phòng không có gì thay đổi. Phòng ăn còn bày ra những món ăn Nhật Hạ đã làm, trên bức tường còn treo những trái bong bóng, phòng ngủ trên giường còn những quần áo mà Nhật Hạ đã mua cho tôi.
Linh Như trực tiếp ngồi ở ghế cạnh bàn học nhìn trên giường những đồ vật kia không nói một lời.
“Trong khoảng thời gian này Nhật Hạ luôn luôn ở tiệm fastfood đối diện làm công, hôm nay là thất tịch, nó dùng tiền kiếm được mua cho chú những thứ này, muốn thật tốt cùng chú trải qua ngày hôm nay…” Linh Như hít sâu vài cái nói với tôi.
“Nhật Hạ nói tất cả mọi việc cho con biết sao?” Tôi nói chuyện với Linh Như, tôi không biết con bé có biết chuyện của Nhật Hạ với Hải Sơn không.
“Chú muốn nói chuyện của Nhật Hạ với ba của con sao?” Nghe được câu hỏi của tôi Linh Như thở dài một chút nói với tôi, mà tôi cũng lập tức sửng sốt.
“Con có biết?” Tôi rất nhanh bình tĩnh lại nói với Linh Như.
“Con biết…” Linh Như không có tức giận như lúc nãy mà ngược lại cúi đầu nói.
“Nhật Hạ có thể ở bên ba của con chắc không thiếu sự giúp sức của người bạn tốt này à?” Tôi lộ ra một nụ cười theo sau đốt một điếu thuốc.
“Chú hiểu lầm Nhật Hạ rồi, Nhật Hạ tuy rằng cùng ba của con… Nhưng hai người không có xảy ra chuyện gì hết.” Linh Như trầm tư một chút ngẩng đầu nói.
“Vậy đây là cái gì?” Tôi cầm ĐT đem cái video ở trên diễn đàn phát cho Linh Như xem, dù sao tôi rất ghét con heo mập Hải Sơn cho nên cũng không có gì cố kỵ trực tiếp phát cho Linh Như xem.
“Chú nói cái này sao?” Nhìn video về sau Linh Như thật lâu trầm mặc, sau đó con bé giơ tay áo của mình lên, trên tay liền xuất hiện một chiếc vòng tay.
“Con… Con… Ý con là…” Lúc này đầu tôi mê muội một chút thiếu chút nữa ngã ở trên giường, nhìn trên tay Linh Như chiếc vòng tay kia tôi không thể tin được, chiếc vòng kia giống y hệt của Nhật Hạ.
“Đúng vậy, người trong video kia căn bản không phải Nhật Hạ, mà là… mà là con.” Khi nói ra những lời này Linh Như thống khổ nhắm mắt lại.
“Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng…” Tôi lắc đầu, căn bản không thể tin được. Thứ nhất có lẽ tôi đã hiểu oan cho Nhật Hạ, thứ hai là… Linh Như là con ruột của Hải Sơn, nếu hai người trong video là… Chẳng phải là…
“Chú không có nghĩ sai, video đó người ấy là con, người đàn ông kia là ba của con” Linh Như nói ra những lời này đồng thời nở một nụ cười khổ.
“Vừa nãy chú chất vấn Nhật Hạ, nhưng Nhật Hạ không thể cùng chú giải thích bởi vì nó không thể nói cho chú biết người kia là con. Đây là cha và con gái loạn luân, Nhật Hạ làm sao có thể đem bí mật này nói với chú chứ? Đây cũng là con căn dặn Nhật Hạ, không thể đem bí mật này nói cho bất kỳ người nào.” Linh Như đi đến trước mặt tôi, bắt lấy một điếu thuốc của tôi sau đó đốt lên hút.
“Con với Nhật Hạ là bạn thân tốt nhất, con không muốn tổn thương nó, tụi con quan hệ tốt lắm căn bản không giấu diếm nhau chuyện gì. Nhật Hạ thích chú, thích người cha nuôi này nó cũng đã sớm nói với con, con cũng giúp nó bảo thủ bí mật.” Linh Như cầm điếu thuốc một lần nữa ngồi ở trên ghế dựa.
“Không có khả năng, con chứng minh như thế nào người con gái kia chính là con…” Lúc này tôi vẫn không muốn tin tưởng. Có lẽ Linh Như chỉ muốn giúp Nhật Hạ mà nói dối tôi, cha và con gái loạn luân, tôi khó mà tiếp nhận được.
Linh Như nghe tôi nói như thế đem thuốc lá đặt ở trên gạt tàn sau đó vén váy của mình lên làm lộ ra hai chân tuyết trắng, trên thân chỉ còn lại quần lót. Linh Như chậm rãi đi đến gần tôi, sau đó đem mông hướng về tôi nhếch lên.
“Con muốn làm gì?” Tôi nhanh chóng quay đầu qua chỗ khác nói, mà Linh Như tiếp tục nhếch mông hướng về mặt tôi lấy ra ĐT mở ra video.
“Chú nhìn người nữ trong video đi, ở xương cụt có một nốt ruồi đen đúng không? Chú lại nhìn chỗ này của con…” Linh Như cầm ĐT đưa cho tôi, sau đó đem quần lót của mình kéo xuống một chút. Nghe con bé nói tôi tò mò nhìn vào màn hình ĐT. Đúng vậy, cô gái trong video phía trên rãnh mông quả thật có một nốt ruồi đen, sau đó tôi nhìn về phía mông của Linh Như.
“Đùng…” ĐT trong tay tôi rớt xuống sàn. Linh Như không có tức giận, đem quần lót của mình kéo lên sau đó buông váy xuống, không nói một lời nhặt lên ĐT.
Cũng khó trách tôi nghĩ cô gái này là Nhật Hạ, bởi vì đánh chết tôi cũng không nghĩ Hoàng Hải Sơn lại làm chuyện này với Linh Như, con gái ruột thịt của hắn.
Tôi lúc này không nói gì, cầm ĐT ra mở ra tin nhắn Hải Sơn nói chuyện với Nhật Hạ, còn có tối qua ở biệt thự nhà họ quay được, nhất là đoạn Nhật Hạ mặc áo choàng tắm đoạn phim kia, tất cả đều phát cho Linh Như xem. Cùng lúc đó tôi cầm cái vỉ thuốc tránh thai kia ra.
Linh Như nhận lấy vỉ thuốc thở dài một chút sau đó cầm ĐT xem. Tôi một mực chờ đợi, tôi hy vọng Linh Như có thể cho tôi giải thích hợp lý, cũng không biết con bé có thể hay không đem tôi nói tâm phục khẩu phục, để tôi tin tưởng Nhật Hạ là trong sạch. Rất nhanh Linh Như liền xem xong, sau đó con thống khổ đóng ánh mắt lại.
“Chuyện này con cũng có trách nhiệm, đều là tại con…” Linh Như mở mắt, mang lấy một tia tự trách nói.
“Viên thuốc tránh thai này là con ăn…” Trầm tư hồi lâu Linh Như để ĐT xuống, lại lần nữa trở lại ghê ngồi xuống.