Phần 10
Lúc này toàn thân của tôi buộc chặt, nhưng Nhật Hạ thân thể cũng không ghé qua. Con sợ tôi lạnh cho nên nhẹ nhàng cho tôi đắp lên chăn, còn không muốn tôi bừng tỉnh, nhưng con không biết tôi còn chưa ngủ.
Toàn bộ đều an tĩnh xuống, chỉ còn lại anh hai tiếng ngáy, không bao lâu tôi cũng nặng nề ngủ.
Trong giấc mộng tôi mơ thấy tôi cùng Vân Diễm ngủ cùng một chỗ, tôi quay lưng còn nàng từ phía sau ôm lấy tôi, tôi cảm giác sau lưng một đoàn mềm mại. Vẫn Diễm vú cũng không nhỏ, không sai biệt lắm D áo ngực, trước kia tôi cùng nàng ngủ chung chúng tôi yêu thích hai tư thế.
Loại thứ nhất chính là nàng ở phía sau ôm lấy tôi, loại thứ hai chính là tôi ở phía sau ôm lấy nàng, mà tôi thường yêu thích đem tay của mình đưa đến Vân Diễm áo ngủ vuốt ve nàng cặp kia bộ ngực đầy đặn, vừa ngủ vừa vuốt ve vú thật sự rất thoải mái, nhưng sau khi Vân Diễm qua đời tôi không còn quyền lợi này nữa.
Tôi mơ mơ màng màng xoay người, ôm lấy bên cạnh Vân Diễm, ngửi mùi thân thể của nàng. Vân Diễm chậm rãi xoay người thành nằm ngửa mà tay của tôi theo váy ngủ duỗi đi vào bắt lấy một cái vú đầy đặn, tay che ở phía trên nắn bóp mấy cái làm tôi ngủ càng ngon, loại cảm giác này lại trở về… Chẳng qua vú của Vân Diễm làm sao lại lớn lên như vậy? Hơn nữa xúc cảm so với trước kia tốt hơn nhiều, thật lớn, thật mềm, còn rất co dãn nữa? Vân Diễm xoay người lần nữa biến thành quay lưng với tôi, tôi từ phía sau ôm lấy nàng, tay ở trên vú của nàng vuốt ve, mà mông của nàng giơ cao đưa về phía sau, tròn trịa mông nhẹ nhàng ma sát phần hông của tôi, cách quần ngủ cọ xát dương vật đã cương cứng.
“Ách…” Chẳng qua Vân Diễm xoay người làm tôi bừng tỉnh, tôi mơ mơ màng màng tỉnh lại, tôi lúc này đầu tiên nhìn đến cửa sổ, xuyên qua rèm cửa sổ thấy mỏng manh ánh trăng, có lẽ trời sắp sáng. Tối hôm qua uống nhiều rượu lúc này đầu còn một chút chóng mặt. Tay của tôi đang nắm một cái vú, Vân Diễm ngủ ở tôi… Ý thức của tôi dần dần thanh tỉnh, trở lại hiện thực. Vân Diễm không phải đã qua đời hơn một năm trước sao? Tôi nhớ lại tối hôm qua tôi ngủ ở trên giường của Nhật Hạ, tôi lập tức nhìn về phía trước mặt mình sửng sốt…
Tóc dài chạm đến mũi của tôi, tôi có thể ngửi được mái tóc thơm mát, nàng mặc một cái váy ngủ hồng nhạt, váy ngủ đã bị tôi vén lên, tay của tôi theo phía dưới duỗi lên nắm nàng một cái vú. Hướng xuống phía dưới nhìn thấy váy ngủ đang bị vén lên lộ ra toàn bộ nửa người dưới, bên dưới mặc một cái quần lót màu hồng nhưng vẫn như cũ không ngăn được mông trắng cùng bắp đùi thon dài, thân thể của nàng cuộn lên mông đưa về phía sau đội lên tôi phần hông, tôi mỗi sáng đều có khả năng cứng buổi sáng cho nên dương vật cách quần lót cùng mông nàng chạm vào một chỗ, thậm chí quy đầu đã chạm vào phía trên mông.
Tôi hơi ngẩng đầu kết quả thấy một khuôn mặt quen thuộc, không phải Nhật Hạ thì còn có thể là ai? Lúc này Nhật Hạ nhắm mắt, hơi thở đều đều.
Ặc, xong đời. Tôi uống rượu say hơn nữa mơ thấy Vân Diễm kết quả đem Nhật Hạ xem như vợ của mình. Lúc này tay của tôi còn vuốt ve vú của con gái, trách không được cảm giác xúc cảm không đúng, Nhật Hạ vú so với mẹ còn muốn đầy đặn hơn, hơn nữa bởi vì tuổi trẻ cho nên vú càng kiên đĩnh và tràn ngập co dãn.
Lúc này tay tôi đã toát mồ hôi, tôi lập tức thanh tỉnh, bên ngoài màn vải còn truyền đến anh hai tiếng ngáy. Tôi cẩn thận thu hồi tay của mình sợ hãi làm Nhật Hạ bừng tỉnh, sau đó đem Nhật Hạ váy ngủ chậm rãi kéo xuống đồng thời đem hông của mình lùi về phía sau.
Tôi lúc này ngừng thở nhẹ nhàng xuống giường, đem màn vải một lần nữa khép lại…
Tôi đi đến phòng vệ sinh, nhìn trong gương chính mình, bởi vì vừa tỉnh ngủ thêm tối qua uống nhiều rượu cho nên khuôn mặt có chút tiều tụy. Tôi nhìn tay phải của mình trên tay hình như còn mang lấy nhàn nhạt mùi sữa, dương vật của tôi còn đang cương cứng.
Tôi thật hận không thể đánh mình hai cái bạt tai, biết sớm đã không ngủ chung giường với con, cũng không biết Nhật Hạ có phát hiện hay không tôi như vậy vuốt ve nàng, tôi nhớ lại tối qua trong mộng chính mình động tác rất lớn hơn nữa còn luồn tay vào quần áo vuốt ve nắn bóp, Nhật Hạ bình thường rất dễ thức giấc làm sao không biết được, tính là đang ngủ cũng bị tôi sờ tỉnh. Đúng rồi vừa nãy tôi nhìn thấy Nhật Hạ hai má đỏ bừng, nếu con đang ngủ… Như vậy Nhật Hạ không có ngủ, lúc tôi tỉnh thì con cũng đã tỉnh?
Lúc này tôi chính xác là xấu hổ không chịu nổi, nên như thế nào cùng Nhật Hạ giải thích đây? Nếu không biết nàng còn cho rằng ba ba của mình là cầm thú. Tôi cúi đầu nhìn quần ngủ của mình có một chút ướt át, kéo quần lót xuống lỗ tiểu thế nhưng đã phân bố dịch nhờn mà dịch nhờn đều bị quần lót ngăn chặn ở bên trong, bên ngoài quần lót không có ướt cho nên quần ngủ chất lỏng cũng không phải do tôi làm ướt, như vậy là… Lúc nãy tôi nhớ rõ mình khi tỉnh ngủ, đẩy lên lều trại hình như đang nằm ở Nhật Hạ rãnh mông, chẳng lẽ loại chất lỏng này là của Nhật Hạ tiết ra?
Dùng nước lạnh rửa mặt xong tôi nhìn thời gian mới 4h sáng, trong phòng anh hai vẫn đang ngủ say vì thế tôi vụng trộm đi ra ngoài mua đồ ăn sáng. Chờ khi tôi trở về đến nhà vụng trộm mở cửa liền thấy thân ảnh tôi không dám đối mặt. Nhật Hạ đã thức dậy lúc này đang ở phòng vệ sinh rửa mặt, con lúc này còn đang ngậm bàn chải đánh răng.
“Ba ba dậy sớm thế?” Nhật Hạ đôi mắt long lanh nhìn tôi nói, tuy rằng con biểu hiện tương đối bình thường nhưng trong ánh mắt của con tôi vẫn nhìn ra một tia khác thường. Tôi đem trong tay đồ ăn sáng bày ra lên bàn, chính mình lúng túng khó xử cũng không nói cái gì. Lúc này đã hơn 5h tôi vào đánh thức anh hai, xe khách 7h hơn đã chạy cho nên lúc này nên gọi anh hai, hơn nữa có thêm người giúp mình đỡ khó xử.
Khi ăn sáng anh hai thì ngáp còn Nhật Hạ thì chuyên tâm ăn bữa sáng chính là mỗi lần Nhật Hạ nhìn về phía tôi gò má đều mang lấy nhàn nhạt đỏ bừng. Ăn sáng xong tôi đưa anh hai ra trạm xe, chờ hắn lên xe khách tôi cũng đi công trường làm việc. Tôi làm thợ xây cho nên thường ở trên cao leo lên leo xuống, mặc dù có một chút nguy hiểm nhưng tiền lương rất cao, chỉ cần tôi làm chăm chỉ một tháng thu vào hơn 20 triệu là không thành vấn đề. Không có biện pháp, tiền học tiền phòng tiền điện nước… tốn không ít. Cũng may mỗi tháng tôi cũng để dành được một chút để sau này mua một căn nhà nhỏ, về sau Nhật Hạ vào đại học cũng cần rất nhiều tiền.
Chẳng qua tôi hôm nay có chút không yên lòng, lúc nào cũng rối rắm tối hôm qua phát sinh sự tình, tôi không biết có nên hay không cho Nhật Hạ giải thích. Đến buổi trưa đang ăn cơm tôi lấy ra ĐT quyết định cùng con nói một chút.
“Nhật Hạ, tối qua thật xin lỗi, ba uống nhiều rồi, hơn nữa mơ thấy mẹ con, cho nên… Ba xin lỗi con, ba thật không cố ý.” Tôi dùng Mes nhắn cho Nhật Hạ.
“Ba ba con không có trách ba, * icon khuôn mặt tươi cười*” Nhật Hạ cũng rất mau trả lời, cuối cùng còn mang lấy một cái biểu cảm. Thấy tin nhắn của con tôi liền chột dạ, nhìn đến quả nhiên Nhật Hạ biết.
“Thật xin lỗi.” Tôi lại lần nữa phát ra một câu xin lỗi, cũng không biết con có tin tưởng tôi giải thích.
“Ba ba, con nói không có trách ba, đừng nói xin lỗi nữa được không? Như vậy để con có chút không thoải mái. * Biểu cảm thẹn thùng *” Nhật Hạ lần nữa gửi lại tin trả lời hơn nữa còn mang biểu cảm thẹn thùng.
“Ba…” Tôi lúc này cũng không biết nên nói cái gì.
Buổi tối về nhà hẵng nói, buổi tối làm cho ba ba ăn ngon, ba ba có muốn ăn món gì? Tôi không biết nên trả lời như thế nào, Nhật Hạ tin nhắn lại tới nữa rồi.
Kế tiếp nói chuyện phiếm cài câu lòng tôi cũng buông lỏng không ít, nhưng trong lòng hình như có cái gì đó…