Phần 20
Thuận Minh nắm chặt tay nàng như ủng hộ. Bản thân anh bị ảnh hưởng bởi văn hóa tình dục cởi mở của Nhật Bản. Trước đây, điều anh lo lắng nhất trước khi kết hôn là sự tẻ nhạt đơn điệu trong đời sống tình dục. Anh cần một người phụ nữ hiểu anh, yêu anh, trung thành với anh. Cô ấy không kềm kẹp anh trong chuyện tình dục, cũng như anh không muốn ràng buộc cô ấy. Gặp và yêu Nguyệt Vy quá nhanh, anh chưa kịp giải thích chuyện này với nàng. Nhưng anh dần nhận ra, những trò chơi nhỏ của anh tình cờ đánh thức sự ham muốn tiềm ẩn bên trong Nguyệt Vy.
– Anh… Em… – Nguyệt Vy lo lắng nhìn anh, anh đang suy nghĩ điều gì đó, trong khi chỉ còn một chút nữa là dương vật Henry đã trọn vẹn nằm trong người nàng.
– Không sao… Anh yêu em… Đừng lo lắng gì hết…
– Anh… đang… tập… hư… em… Ôi… – Nguyệt Vy há hốc miệng không nói được nữa.
Âm hộ nàng căng tức như muốn rách toạc ra. Dương vật Henry đi hết vào trong nàng. Nó nóng như khúc than đỏ, không dài bằng dương vật anh, nhưng rất lớn.
– Ôi… Anh ơi… anh đáng ghét… Em… Em… thích quá… Ưm…
Henry bấu chặt hai cặp đùi nàng, kéo rộng nó sang hai bên, hắn thúc thật nhanh. Nguyệt Vy rên rỉ thật lớn, đầu tóc nàng rũ rượi. Cảm giác căng tức lạ lẫm xâm chiếm hạ thể nàng làm cơ thể nàng tê dại.
– Ahhh…
Henry phấn khích gầm lên. Hắn như đang sống trong một giấc mơ hoang đường. Gặp gỡ người phụ nữ đẹp nhất trong cuộc đời hắn, chụp ảnh khỏa thân cho nàng giữa khung cảnh thiên nhiên và bây giờ hắn đang ân ái với nàng ngay trước mặt chồng nàng. Chuyện hoang đường này có xảy ra lần nữa không, hắn cũng không biết. Nhưng nếu có, chắc có lẽ chỉ có nàng mới có thể giúp hắn tái hiện giấc mơ này.
Nguyệt Vy mút thật sâu dương vật căng cứng của anh. Cơ thể nàng gấp lại dưới trọng lượng của Henry. Mồ hôi của hắn nhểu giọt trên ngực nàng. Hai bàn chân nàng quắc lại, kéo lấy cổ hắn. Quan cảnh xung quanh thật im lặng, chỉ có hơi thở nặng trĩu của Henry, tiếng rên rỉ ư ử trong miệng của Nguyệt Vy và tiếng nhóp nhép liên tục dưới hạ thể nàng. Cơn sướng khoái dâng lên ồ ạt, mắt Nguyệt Vy dại ra, nàng bấu chặt lấy tay anh.
– Anh ơi… Em… Ưm… Em…
Âm hộ nàng co thắt liên tục, nức nở tuôn tràn mãnh liệt hơn bao giờ hết. Henry gồng lên đỏ mặt, răng hắn nghiến vào nhau ken két.
– Ahhh…
Hắn rút dương vật mình ra, xuất tinh xối xả lên bãi cát.
– Ưm…
Nguyệt Vy còn lâng lâng trong cơn sướng khoái, thì ngay lập tức âm hộ nàng lại được anh trám kín. Thuận Minh phấn khích thúc dương vật mình thật nhanh. Âm hộ nàng trơn nhẵn, không bó chặt như mọi khi, nước nhờn tràn ra liên tục ướt cả bìu dái anh.
– Ôi… Anh ơi… Em thích quá…
Nàng rên lớn, cơ thể tê dại lại được anh đánh thức. Hai chân nàng bấu chặt lấy mông anh. Lần đầu tiên nàng được làm tình với hai người đàn ông. Cảm giác thật khó tả.
Henry còn phấn khích ngồi kế bên. Tay hắn mân mê hai bầu vú căng tròn của Nguyệt Vy. Nàng níu cổ hắn, ghì mặt hắn xuống ngực mình. Từ tối hôm qua, cuồng loạn với cặp Hào và Yuri, Nguyệt Vy luôn nhớ đến cảm giác này. Nàng thích khi âm hộ nàng đón nhận một cái dương vật to dài của một người, cùng lúc hai bầu vú nàng được hôn ngấu nghiến bởi một người đàn ông khác.
– Ôi… Ưm… Em chết mất… Ưm… Ưm… Em…
Nguyệt Vy ưỡn người lên. Bàn tay chới với quờ quạng trong khoảng không, anh nắm chặt lấy nó. Hai bàn tay nắm chặt lấy nhau, gồng cứng.
– Ahhh…
Thuận Minh gục xuống người Nguyệt Vy. Dương vật anh vẫn nằm sâu trong nàng, từ từ mềm lại. Nó tuột ra khỏi mép âm hộ nhòe nhoẹt của nàng kéo theo một dòng tinh trùng trắng đục.
…
– Hắn nói sao anh?
– Ha ha… Mặt hắn thất vọng lắm… Nhưng kệ… Hình khỏa thân của vợ anh không thể cho hắn giữ được… – Thuận Minh bật cười khoái chí, anh vừa sang phòng Henry trả cho hắn chiếc thẻ nhớ máy ảnh, sau khi đã chép ra laptop và format nó cẩn thận.
– Hi hi… – Nguyệt Vy che miệng cười.
Thuận Minh ngồi xuống giường với nàng. Trước mặt hai người là chiếc laptop của anh, trên màn hình rất nhiều hình ảnh khỏa thân tuyệt đẹp của Nguyệt Vy sáng hôm nay. Cả hai người phải thừa nhận hình Henry chụp rất đẹp. Nguyệt Vy xinh tươi hoàn mỹ như một thiên thần giáng trần, hoàn toàn khỏa thân nhưng không dung tục, cơ thể nàng như tôn vinh sự thánh khiết hoàn mỹ không thể khinh nhờn.
– Hắn còn nói… – Thuận Minh luồn tay vào trong áo choàng tắm của nàng, khẽ mân mê bầu ngực nàng. – … Sau này, vợ chồng mình có muốn chụp hình bất cứ đâu… cứ gọi hắn… hoàn toàn miễn phí… Ha ha…
– Hi hi… – Nguyệt Vy che miệng cười nắc nẻ.
– Chắc hắn hy vọng… tiết mục của em sau buổi chụp hình đấy… – Thuận Minh nhéo nhẹ lên núm vú nàng.
…
– Anh… – Nguyệt Vy che mặt, má đỏ tới mang tai, nghĩ đến chuyện đó nàng vẫn thấy khó tin.
– Không sao… Bây giờ chúng ta đã có nhiếp ảnh gia miễn phí… – Thuận Minh nói giọng trêu chọc. – Sau này em cố gắng sưu tập thêm… Bác sĩ này…
– Anh… Anh xấu lắm… Không được nói nữa… – Nguyệt Vy nhảy chồm lên, che miệng anh.
– Chưa đủ… – Thuận Minh lấy tay nàng khỏi miệng mình, cố nói lớn. – Còn… Cảnh sát này… Chính trị gia…
– Ahhhh… Em không chơi với anh nữa… Em không nghe gì hết…
Thuận Minh cười nghiêng ngã nhìn theo dáng người yểu điệu của Nguyệt Vy, chạy vào buồng tắm, đóng sập cửa lại. Anh ngồi dậy cởi hết quần áo của mình, ném lên giường.
– Cộc cộc… Vy ơi… Cho anh vào tắm chung đi…
Im lặng.
– Vy ơi! Ngoan nào… Cho anh vào đi…
Mười giây sau, cánh cửa bật mở. Thuận Minh bước vào, mỉm cười. Nguyệt Vy trần truồng ngồi bên bồn tắm đầy nước, đầu cúi thấp. Chợt anh thấy đôi vai nàng run lên.
– Em sao vậy? – Thuận Minh hốt hoảng nâng mặt nàng lên. – Tại sao em khóc… Anh chỉ đùa thôi mà… Anh xin lỗi… Anh xin lỗi mà… Đừng khóc…
Nguyệt Vy vụt đứng lên, ôm chầm lấy anh. Nàng nức nở như một cô bé lên năm.
– Anh có thấy em… là một phụ nữ… dâm đãng không? – Giọng nàng run lên, nghẹn ngào.
– Không… Không… Đều do anh mà… Không phải lỗi em… – Thuận Minh rối rít nói.
– Hu hu… – Nàng bật khóc lớn.
– Em yêu anh rất nhiều… Anh biết không? Nhưng… Nhưng… Em không hiểu được mình… Có gì đó… thúc đẩy em… em không cưỡng lại được… Lẽ ra em không nên như vậy… Em sợ anh sẽ chán ghét em…
– Nguyệt Vy… – Thuận Minh nâng mặt nàng lên, đặt lên đôi môi ướt nước mắt nàng một nụ hôn. – Anh yêu em. Anh không thề thốt trăng sao là tình yêu của mình không bao giờ thay đổi… Nhưng nếu có một lúc nào đó nó thay đổi, chỉ có thể xuất phát từ trái tim em… nếu em không yêu anh nữa.
Nguyệt Vy mím môi nhìn anh. Đôi mắt to tròn của nàng đỏ hoe, hàng long mi cong vút xiêu vẹo dính bệt vào nhau. Một giọt nước mắt tiếp tục chảy dài xuống, nàng lao vào lòng anh, ghì chặt.
– Em yêu anh… mãi mãi yêu anh…
– Đây… Để anh tắm cho em… – Thuận Minh bế xốc cơ thể nàng lên, đặt vào bồn tắm.
Làn nước ấm áp và tựa lưng vào bộ ngực rắn chắc của anh làm tâm trạng nàng bình tĩnh trở lại. Nguyệt Vy nghiêng đầu nhìn hai đầu vú nàng nhấp nhô trên mặt nước, như một trò chơi cho mấy ngón tay anh, vẽ khoanh tròn, khoanh tròn. Đột nhiên anh hít sâu một hơi, tay cũng ngưng lại.
– Nguyệt Vy… Anh nghĩ anh nên kể cho em nghe một chuyện… Có thể em sẽ hiểu anh hơn… – Giọng anh đều đều, nhưng linh tính báo cho nàng biết nó sẽ liên quan đến cuộc sống sau này của nàng.
– Ưm… – Nguyệt Vy gật đầu nhẹ, nàng nắm tay anh đặt lên bầu ngực của mình, nó trơ trọi trên mặt nước, hơi lạnh.
– Người bạn gái trước đây của anh… Người anh có tình cảm… Trước khi anh gặp em… cũng là người anh quen lâu nhất… 6 năm… Cô ấy tên là Minh Thy… Hôm đám cưới mình cô ấy có tham dự… – Thuận Minh nói như đang hồi tưởng.
– Có phải cô ấy mặc váy đỏ… – Nguyệt Vy chợt nói nhỏ.
– Ừ… Linh cảm phụ nữ thật nhạy… Vậy mà em cũng nhận ra… – Anh thở dài khẽ hôn lên gò má nàng.
– Không phải linh cảm… Mà là em nhận ra cô ấy từ đoạn video anh đưa em xem… – Nguyệt Vy nhớ đến hình ảnh cô ấy mút dương vật anh một cách điệu nghệ, lòng nàng chợt nóng lên.
– Ah… – Thuận Minh thoáng ngạc nhiên, nhìn nàng.
– Em không sao… Anh kể tiếp đi…
– Ừ… Anh gặp Minh Thy từ khi còn học ở Nhật… Cô ấy cũng là du học sinh giống anh… Bọn anh yêu nhau thật lòng… Còn dự định sẽ cưới sau ngày về Việt Nam… – Thuận Minh nắm chặt tay nàng, nó lạnh buốt.
– Cả anh và Minh Thy đều du học Nhật từ khá nhỏ, nên tâm tính ảnh hưởng khá nhiều văn hóa Nhật Bản… đặc biệt là tính phóng khoáng trong chuyện nam nữ…
Nguyệt Vy im lặng, nhưng điều này nàng đã từng nghĩ đến.
– Bọn anh không phải là người đầu tiên của nhau… Điều đó đối với anh không có gì quan trọng… Không có giá trị gì khi cả hai rất hòa hợp với nhau về chuyện đó… Anh và cô ta như sinh ra để cho nhau… từng cuộc chơi đều hoàn hảo… Ngoài thời gian học… bọn anh chỉ quấn lấy nhau… – Thuận Minh ngưng lại một chút, hít một hơi thật sâu, anh nói tiếp.
– Nhóm bạn anh có 5 người, khi đó chơi rất thân… thân đến nỗi không có riêng tư… bạn gái như là của chung… – Anh thấy cơ thể Nguyệt Vy run lên, tay anh siết chặt bầu vú nàng. – Bọn anh thuê hẳn một căn nhà, mỗi đứa một cô bạn gái: Ăn chung, ngủ chung, làm tình cũng chung với nhau… Thời gian đó thật sự như thiên đường: Sức khỏe, tình yêu, tình bạn… Bọn anh có tất cả mọi thứ mà tuổi trẻ khao khát.
– Nhưng rồi mọi việc thay đổi… – Giọng anh hơi run lên. – Từ khi có kẻ thứ sáu xuất hiện. Hắn tên là Nhất Huy, con của một ông chủ nhà băng lớn tại Sài Gòn. Chính anh đã dẫn dắt và giới thiệu hắn gia nhập nhóm. Hắn cũng là du học sinh… Bên ngoài đạo mạo, hiền lành… nhưng bên trong lại chất chứa tâm địa thâm độc…
– Hắn dọn đến ở chung với bọn anh cùng với một cô bạn gái xinh đẹp nhưng ngu ngốc, chỉ biết thực hiện tất cả các mệnh lệnh hắn yêu cầu… Sinh hoạt nhóm như có nguồn sinh khí mới… Cuồng nhiệt hơn… Vui hơn… Nhưng chỉ vài tuần sau… Hắn âm thầm dắt Minh Thy ra ngoài… dùng những thủ đoạn mới lạ bệnh hoạn mê hoặc cô ấy… – Thuận Minh nghe cổ họng mình đắng chát, anh ôm cứng Nguyệt Vy, anh không tưởng tượng được một lúc nào đó nàng sẽ rời anh như vậy.
– Minh Thy yêu hắn, rời bỏ anh? – Nguyệt Vy hỏi nhỏ.