Phần 25
– Anh phát hiện ra một điều là em hơi bị dê đấy.
Tôi vừa nói vừa thổi nhè nhẹ vô cái lỗ tai đỏ bừng của con nhỏ, chiêu này dù quen thuộc nhưng luôn luôn hữu dụng với mọi đối tượng. Cơ thể nó như run lên nhè nhẹ trong lồng ngực tôi, bàn tay không còn xoa bụng nữa mà chuyển sang ôm ngang hông tôi. Rúc mặt vô hõm cổ của con nhỏ, mùi thơm của da thịt và sữa tắm phảng phất làm người ta phải ngất ngây. Bàn tay đang nắn nhẹ vô quả cầu thịt phập phồng thì bị con nhỏ ngăn lại.
– Anh… Em ngại mà.
Ngước đôi mắt lên nhìn tôi, con nhỏ nói bằng cái giọng lí nhí như van xin. Thấy nó như vậy làm tôi cũng không nỡ nên đành rút bàn tay ra khỏi cái cổ áo phông. Con nhỏ thở phào một tiếng nhẹ nhõm sau đó tặng cho tôi một dấu son đỏ lên má. Giọng nói thì thầm lại tiếp tục vang lên trong đêm tối.
– Em xin lỗi, ở ngoài em hổng có tiếc anh đâu nhưng mà trong này thì không có được.
– Ừ anh hiểu mà.
Lòng tôi như mềm nhũn lại khi thấy gương mặt đỏ bừng và ánh mắt như có chút tội lỗi của nó. Tôi ưa kiểu chiều chuộng, con nhỏ đúng như gu của tôi vậy. Từ trước đến giờ, ngay cả là Linh hay chị cũng đều như vậy, nói nhẹ nhàng nịnh nọt thì tôi vui vẻ làm chứ nặng lời thì tốt nhất là đừng nói nữa. Thật ra cái này cũng có thể gọi là dại gái, nhưng thôi, trong mấy chuyện này không nên đi so kè chi cho mệt.
– Ủa vậy ra ngoài là thoải mái hả.
– Còn lâu. Anh đừng có mơ.
Con nhỏ rít lên lườm tôi rát rạt khi bị cợt nhả. Bàn tay luồn vô hông ngắt như muốn lôi miếng thịt ở mạn sườn tôi ra vậy. Cái chiêu này không có mới lạ nhưng lần nào cũng đau đến mức méo mồm nha. Mới chụp bàn tay con nhỏ tính nói vài câu trêu chọc nữa thì thấy tiếng bước chân đi lên cầu thang. Ngay lập tức, thằng trực đêm ở tầng dưới ho một tiếng, báo hiệu rằng có người đi kiểm tra ban đêm. Đám đông được giải tán tức thì mà chẳng cần bom hơi cay, ai lại về phòng nấy ngoan như cún.
Sau cái đêm hôm đó, càng ngày tôi càng bứt rứt hơn khi ở gần con nhỏ. Người ta thì không có gái mà xơi, mình thì có gái cơ mà lại không có điểm đáp. Chỗ duy nhất trong doanh trại này có sự riêng tư chỉ có… nhà vệ sinh, chẳng lẽ tôi rủ con nhỏ vô đó làm cuốc tàu nhanh à. Thôi bỏ đi, làm tình phải thoải mái và bình tĩnh thì mới cảm xúc mới thăng hoa được, chưa kể cái mùi không được thơm tho gì cho lắm ở trong đó. Tôi còn không chịu nổi huống chi một đứa con gái, mà chẳng may nhỡ có ai vào đúng lúc đang cao trào, chắc hai đứa chui xuống lỗ ở quá. Bên ngoài thì chẳng biết ai vào với ai nhưng trong này dễ sáng hôm sau cả doanh trại biết lắm.
Cơ mà trời không tuyệt đường sống của ai bao giờ các bạn ạ, nhất là mấy thằng ăn ở tốt giống như tôi vậy đó. Ở mỗi tầng sẽ có 2 phòng dành cho mấy cha nội quản sinh ngủ lại ban đêm. Một phòng cho thằng cha trung sĩ ở, ngoài cái giường và tủ gỗ treo quân phục ra thì y hệt phòng sinh viên. Còn lại là một phòng của ông gì đó to hơn, phụ trách trung đội của tụi tôi, đại khái vậy, Phòng này có tivi có điều hòa, đúng kiểu dành cho mấy sếp lớn ở vậy, cũng bé thôi nhưng đầy đủ tiện nghi lắm.
Lúc mới vào học quân sự, sẽ phân công trưởng phòng, đội trưởng các thứ phụ trách các thứ, ngoài ra còn có một thằng gọi là chân trà nước điếu đóm. Thằng này sẽ được miễn lao động, miễn các thứ nhưng bù lại sẽ phải phục vụ riêng cho ông đội trưởng kia. À tất nhiên là không phải phục vụ bằng lỗ đít mà là giặt quần áo, lau dọn phòng, cọ nhà vệ sinh riêng cho ổng.
Thường thì là mỗi thứ 6 hàng tuần mấy cha nội đội trưởng sẽ họp hành gì đó, sau đấy đi uống rượu bét nhè rồi về nhà ngủ. Cái phòng đó sẽ giao cho thằng cò kia trông coi, nó được cầm chìa khóa để có thể lau dọn các thứ, thậm chí nếu thích thì ngủ lại trong đó cũng được. Nhưng mà sinh viên thì chẳng thằng nào thích tách biệt như vậy, nên thường nó hay khóa cửa rồi về phòng ngủ.
Các bạn biết rồi đấy, tôi nhận ra cơ hội của mình đã đến, người ta ăn nhau là ở cái đầu. Đã nắm rõ lịch trình của ông thầy nên ngay chiều hôm trước, tôi giả lả ra vỗ vai thằng bạn trông coi cái phòng đó. Tuy học chung lớp nhưng bình thường chả mấy khi tôi nói chuyện với nó, biết mặt thôi chứ không phải thuộc dạng chơi thân. Ngó thấy nó đang ngồi nhìn mấy em gái tầng trên với vẻ mặt thèm thuồng, tôi bỏ luôn đám bạn đang chơi bóng chuyền mà ra lân la nói chuyện.
– Đang nhìn gì thế bạn tôi, thích em nào rồi hả?
Vừa nói tôi vừa khoác vai nó, tay rút điếu bao Marl trắng mới cứng ra mời. Sinh viên mà, bình thường cu cậu toàn hút Thăng Long nên được mời thuốc ngon xem chừng thích lắm. Bật lửa châm cho nó như sếp, thằng bé rít một hơi dài dễ chịu rồi cười cười nói với tôi.
– Dm bạn ạ, con nhỏ kia ngon quá. Chân trắng nuột thế này mà được liếm một phát thì ngon đừng hỏi.
Nó chỉ lên một con bé mặc quần đùi ngắn cũn cỡn đang đứng hóng hớt trên tầng ba. Con nhỏ này tôi biết, bạn cùng lớp với Lan Anh, mấy lần đi cùng hình như cũng có nói chuyện dăm ba câu.
– Thích thì tán thôi bạn. Ngại ngùng gì nữa.
– Không dễ đâu bạn ạ, con nhỏ này kiêu lắm. Add Fb không chấp nhận, xin số thì không cho, tôi đang không biết làm thế nào đây.
Xem nào, có vẻ như tôi tìm ra đúng chỗ ngứa của cu cậu này rồi đây. Cười phá lên một tiếng, tôi cũng rút một điếu thuốc ra châm lửa rồi nói với nó.
– Tưởng gì chứ, vụ này dễ ợt bạn ơi. Cứ để tôi lo cho, con bé Lan Anh là bạn thân nó mà. Bạn thích số đo 3 vòng còn được chứ nói gì dăm ba cái số điện thoại.
– Được thế thì tốt quá. Tôi chờ tin vui từ bạn.
Thằng bé hớn hở khi nghe tôi hứa hẹn như vậy. Tối hôm đó, tôi hẹn nó ngồi ở căng tin uống nước, cu cậu mừng húm khi tôi giơ cái điện thoại có mười con số và mấy dòng chú thích về thông tin của con nhỏ đó ở bên dưới. Nó rối rít cảm ơn rồi bắt tay bắt chân với tôi, thiếu điều muốn cắt máu ăn thể mong kiếp sau mãi là anh em luôn. Bước đầu mua chuộc coi như đã thành công, giờ mới đến bước thỏa thuận quan trọng đây này.
– Xời, chuyện nhỏ mà bạn tôi. Anh em giúp nhau là điều bình thường mà.
– Chuyện nhỏ với bạn mà không nhỏ với tôi đâu, sau này có tán được em nó nhất định tôi sẽ không quên ơn bạn. Chầu nước hôm nay để tôi mời.
Thấy cơ hội đã đến, tôi vỗ vai kéo nó lại nói nhỏ.
– Quan trọng gì đâu bạn ơi. Có chuyện này tôi muốn nhờ bạn giúp đây.
– Chuyện gì bạn cứ nói, giúp được tôi sẽ cố hết sức.
Cu cậu vỗ ngực ra điều nhiệt tình lắm, tôi cười thầm trong lòng rồi lại tiếp tục nói.
– Chả là như này, mấy hôm ở đây không có điều hòa nóng quá bạn ạ. Mà nghe bảo bạn được trông cái phòng ngủ của thầy. Tôi muốn vô đó nằm ngủ cho ngon, được không bạn.
– À chuyện này thì…
Ngó thấy cái vẻ mặt phân vân và chần chừ của nó, tôi biết rằng vụ này làm thằng bé lung lay rồi, bây giờ cần phải chốt hạ thật nhanh. Rút bao Marl đã nhét sẵn một tờ 500k mới cứng trong túi ra, tôi ấn vào tay nó rồi thì thầm vào tai.
– Bạn cứ yên tâm, tôi đâu có để bạn thiệt bao giờ đâu. Đảm bảo với bạn là tôi sẽ ra trước giờ kiểm tra.
Thằng bé mở bao thuốc ra định rút một điếu thì nhìn thấy màu xanh của polyme, gương mặt đang khó xử ngay tức thì giãn ra. Thế là tôi đã biết mọi chuyện ổn cả rồi, sinh viên xa nhà lại ở trong doanh trại này nên kinh tế hiếm thằng được dư dả. Dùng cái này dụ dỗ nó và một chút ân tình từ trước là coi như mọi thứ trót lọt. Phương thức ngoại giao ông già dạy công nhận luôn luôn hiệu quả mà, cuối cùng cu cậu cũng chịu gật đầu đồng ý cho tôi mượn cái phòng ngủ một đêm với cái giá ngang với khách sạn 3 sao bên ngoài.
Hí hửng về phòng nằm, sao tự nhiên tôi thấy phục mình quá trời quá đất. Nghĩ tới việc sắp được chịch gái trong doanh trại mà không kìm nổi niềm vui sướng đang lan tỏa khắp bộ não. À mà khoan, chịch ấy hả? Hình như tôi quên mất một điều gì đó quan trọng thì phải. Tạp hóa trong doanh trại này không có bán bao cao su hay thuốc tránh thai à nha. Chơi trần thì thằng nào cũng thích cơ mà chẳng may con nhỏ dính thì bỏ mẹ. Làm gì cũng phải tính tới trường hợp xấu nhất, cái gì chứ cái này không nên mạo hiểm nha, bắn ra ngoài vẫn có thai như chơi được. Không ổn, không ổn rồi, vụ này không đùa được đâu.
Mất gần một đêm suy nghĩ mà chưa tìm ra cách nào ổn thỏa cả. Tôi chán nản nằm bẹp trên lớp, chẳng lẽ mất bao nhiêu công sức setup mà cuối cùng chỉ kêu con nhỏ BJ xong thôi à. Mấy thằng bạn thấy tôi im lặng gục đầu cả buổi sáng thì cứ tưởng làm sao, đến giờ ăn trưa cũng phải có 2 thằng xốc nách lôi xuống nhà ăn. Giờ còn ăn uống mẹ gì nữa, tâm trạng buồn hơn cả chó cắn. Đám bạn gặng hỏi không nổi đành chịu, ăn xong lại 2 thằng lôi tôi xuống căng tin uống nước.
Mặc cho đám bạn nói chuyện xì xào, tôi vẫn chán nản nằm dài xuống cái bàn đá. Hết tuần sau là ra quân rồi nên thằng nào cũng mong ngóng tợn. Như đã kể với các bạn, chi phí trong này đắt từ gấp rưỡi tới gấp đôi ở ngoài. Tuy không mất tiền ăn tiền ở nhưng nhiều cái linh tinh khác, đơn cử như cái vụ tán gái thôi cũng đã ngốn kha khá tiền rồi. Càng về những ngày cuối thì đám sinh viên càng khó khăn hơn, như việc tôi cho thằng cò kia một bao thuốc và tờ 500k mà đã mua chuộc được hoàn toàn thì các bạn có thể hiểu được rồi đấy.
Có vẻ như hôm nay tới phiên thằng An trả tiền nước thì phải. Nó nhăn nhó móc ví ra đếm đếm một hồi rồi rút tờ 5 chục ra đưa cho bà chị thu ngân, trông mặt cu cậu đau đớn như vừa bị xén mất vài miếng thịt vậy. Khoan, hình như tôi vừa thấy cái gì đó quen thuộc thì phải. Giật lấy cái ví trong tay nó một cách bất ngờ, tôi vớ được 2 cái bao cao su mà sướng cứ như vừa nhặt được vàng. Cứ mải mê đi tìm đâu xa mà chẳng ngờ được gần ngay trước mắt, tôi quên mất vụ thằng đần này cũng có người yêu. Chắc là cu cậu luôn thủ sẵn trong người phòng mọi trường hợp khẩn cấp đây mà.
– Trả bố mày đây. Hai cái durex loại siêu mỏng đấy.
Lại còn là hàng hịn nữa chớ, tôi muốn ôm lấy thằng bạn mà hôn cảm ơn quá trời. Đã quá đẹp cho một cuộc tình, thiên thời địa lợi nhân hòa đủ cả. Vỗ vỗ hai cái bao cao su đã nằm gọn gàng trong túi, tôi vênh mặt nhìn nó cười.
– Tao tuyên bố trưng dụng hai cái condom này có việc cho dòng họ.
– Đm đéo. Trả bố đây. Mà mày lấy bao cao su làm đéo gì.
Cái thằng này, hỏi câu ngu thế không biết, để đeo vào cu chứ làm gì, chả nhẽ bố mày lại thổi bóng bay cho vui à. Đang tính chửi nó mấy câu thì bỗng nhiên tôi thấy cả đám im lặng nhìn mình chằm chằm. Bộ bọn này hôm nay mới nhận ra tôi đẹp trai hay sao mà chăm chú dữ vậy. Thằng Huy voi rú lên sau một hồi im lặng, nó lao vào kẹp cổ tôi.
– Đụ má. Thằng này tính chơi gái trong doanh trại kìa tụi bay.
– Khai nhanh. Có phải mày đã dụ dỗ được em Lan Anh nhúng chàm rồi không???
Đã xơ múi được miếng nào đâu, đúng là có tiếng mà không có miếng mà, có ai khổ như tôi không cơ chứ. Vất vả lắm mới thoát khỏi sự tra tấn hành hạ của đám bạn, tôi bỏ cả trận bóng chiều đó mà nằm ngủ trên phòng. Phải dưỡng sức để đêm nay còn tha hồ mà nhấp chớ, mấy khi được đụ trong môi trường quân đội đâu nhỉ.