Phần 5
– OK anh hiểu. Thế khi Lâm công tác về thì sao hả em?
– Khi chồng em công tác về thì chúng em không có nhiều cơ hội ở bên nhau như trước nữa. Đa phần toàn tranh thủ lén lút thôi. Nhưng em thấy cái kiểu lén lút tranh thủ hình như càng làm cho em và Hưng thèm muốn nhau hơn. Tụi em lúc nào cũng khao khát được chịch và lần nào chịch cũng cảm thấy đê mê sung sướng. Chẳng ai có biểu hiện chán nhau bao giờ. Có hôm nứng quá còn lôi nhau vào nhà vệ sinh ở sân bay để quan hệ nữa cơ.
– Vụng trộm luôn gây cảm giác thèm muốn mà. Có bao giờ em dám đưa Hưng về nhà quan hệ thêm lần nữa không?
– Không anh ơi. Em đâu dám liều thế. Tuy nhiên cũng có một lần nhưng ở gần nhà. Hôm đó tầm 11h khi Lâm đã ngủ say. Hưng uống rượu phê phê về nhà chát với em và kêu thèm địt. Em xin lỗi dùng từ hơi bậy.
– Không sao mà em, em cứ tự nhiên thế mới thoải mái.
– Vâng. Thấy hưng nói vậy thì em đùa anh ấy bảo rằng đến đây rồi em sẽ cho địt. Em không ngờ là Hưng đến thật chỉ sau 30 phút bằng taxi. Em lưỡng lự lắm nhưng Hưng cứ đứng ngoài nhắn tin nài nỉ kêu em ra ngoài. Nhìn chồng ngủ say nên em liều dậy mở cửa ra ngoài gặp anh ấy. Chúng em đi bộ đến một con hẻm cuối dãy nhà rồi Hưng dí em vào tường hôn hít. Em bị kích thích theo nên cũng chẳng biết sợ, thậm chí em còn thấy thích thú vì được trải nghiệm thêm sự liều lĩnh. Cái kiểu hồi hộp sợ ai nhìn thấy càng khiến em nứng hơn lúc bình thường. Em chủ động ngồi xuống bú cặc cho Hưng và sau đó đến lượt em đứng dựa vào tường rồi ưỡn lồn ra để Hưng liếm. Kích thích lắm anh ạ. Thực sự là bao năm rồi nhưng em không bao giờ có thể quên được những khoảnh khắc liều lĩnh đó. Hưng địt em với sự ham muốn mãnh liệt và những lúc như thế nếu Hưng kêu em bỏ chồng để theo anh ta thì em cũng bỏ. Em đã bị nhục dục làm mù quáng nên không thể nghĩ được những gì mình đang làm.
– Thế Hưng có bao giờ bảo em bỏ Lâm không?
– Không anh ạ. Anh ta khốn nạn nói rằng thích quan hệ với những cô gái đã có chồng, thích cái cảm giác chinh phục người đàn bà của kẻ khác. Điều đó làm anh ta thấy hứng.
– Vậy là bộ mặt của anh ta đã dần lộ ra.
– Vâng. Nhưng em vì yêu quá nên đã không để ý đến điều đó.
– Em yêu anh ta vậy thì tại sao lại chấm dứt? Phải chăng anh ta đã đá em khi ăn chán chê rồi.
– Không phải vậy anh ạ. Do em chủ động chia tay.
– Em chủ động chia tay? Chắc phải có lý do gì chứ vì em yêu anh ta như thế cơ mà.
– Vâng. Vì anh ta tham lam bắt cá hai tay anh ạ. Em vô tình phát hiện ra Hưng lén lút tán tỉnh một bà cũng làm trong sân bay. Bà này 40 rồi nhưng trông vẫn còn mặn mà lắm và cũng là con ông cháu cha trong ngành.
– Thế anh ta có cưa đổ chị ta không?
– Sát gái như Hưng thì làm gì có chuyện thất bại. Chị này có chồng cũng làm ở nội bài thế mà Hưng vẫn đưa lên giường được.
– Thằng cha này công nhận là giỏi.
– Đẹp trai, biết ăn nói, súng ống lại to thì chị em nào chẳng xin chết hả anh.
– Cũng có lý. Và khi em biết thì em đã chủ động chấm dứt phải không?
– Vâng. Nói đúng hơn là em lên cơn ghen anh ạ.
– Thôi em cũng đừng tiếc làm gì với cái loại sở khanh đó. Mà em cũng ăn chán chê rồi còn đâu.
– Không dễ thế đâu anh ạ. Vì em yêu Hưng nhiều quá nên chỉ sau một tuần thì em lại xiêu lòng với những câu ngọt ngào của anh ta. Hưng giải thích rằng anh ta đến với chị kia cũng chỉ bởi lợi dụng muốn giúp đỡ xin vào một chân khá hơn trong công ty, còn yêu thì chỉ yêu mình em thôi. Em nhẹ dạ tin và tha thứ. Chúng em tiếp tục lén lút được hơn tuần thì em lại vô tình phát hiện đoạn chát giữa hai người. Hưng nói với chị kia là chỉ coi em là rau cỏ để giải tỏa lúc buồn và giúp em thỏa mãn nhu cầu vì thằng chồng yếu sinh lý. Khốn nạn hơn là anh ta còn thề thốt chỉ yêu mình chị kia và sẵn lòng cưới chị ấy nếu như chị bỏ chồng. Em đọc xong vừa điên vừa tủi nhục và cuối cùng quyết tâm chấm dứt. Coi như em đã hiểu mình là gì trong mắt anh ta.
– Thì chắc hắn ta cũng chỉ coi bà kia như em thôi. Đúng là thằng khốn nạn.
– Thôi để hôm khác nói chuyện tiếp anh nhé. Em buồn ngủ lắm rồi. Mai còn phải dậy sớm đi làm.
– OK em. Anh cảm ơn những dòng tâm sự của em. Chúc em ngủ ngon và mơ những giấc mơ đẹp.
– Em cảm ơn. G9.
– Bye em.