Phần 6: Kỳ trăng mật – hang động
Buổi chiều 15h00, hôm sau…
Minh Tùng và Thùy Trang ra bến tàu lên một chiếc thuyền buồm lớn. Đây là tour du lịch anh đã mua tại khách sạn đi chung với khá nhiều người. Họ sẽ mang mọi người đi một vòng quanh đảo và tiến vào một cái vịnh san hô nhỏ. Mọi người có thể lặn ngắm san hô hoặc chèo thuyền kayak. Đến 17h30 mọi người cùng về thuyền ngắm vừa ngắm hoàng hôn vừa ăn tối ngay trên tàu.
Đảo Boracay tuyệt đẹp, diện tích xấp xỉ 10km2. Minh Tùng và Thùy Trang vừa mê mẩn ngắm cảnh trên boong tàu vừa chụp ảnh bằng điện thoại. Cũng như bao nhiêu cô gái khác, Thùy Trang rất thích chụp ảnh. Nước da nàng vốn trắng nõn giờ lại phủ thêm một lớp rám nắng nhẹ làm từng tấm ảnh đều đẹp xuất sắc đến bất ngờ.
16h00 chiếc tàu đảo một vòng quanh đảo thì neo lại trong một cái vịnh lặng gió. Mặt nước trong như pha lê từ trên có thể thấy được san hô đủ màu sắc bên dưới. Thuyền ngắm san hô trên đảo bắt buộc là thuyền di chuyển bằng sức gió. Họ không dùng thuyền động cơ để tránh gây ô nhiễm nước gây chết san hô.
Minh Tùng rất muốn lặn ngắm san hô, nhưng anh không nỡ để Thùy Trang trên thuyền. Nàng bơi không tốt. Thế là anh quyết định hai người lấy một chiếc kayak cùng chèo đi thăm các đảo nhỏ lân cận. Để chuẩn bị sẵn cho hoạt động này Thùy Trang mặc trên người một chiếc quần short jean xanh ngắn khoe trọn cặp đùi thon dài tuyệt đẹp, phía trên là một chiếc áo thun trắng ôm sát người. Minh Tùng xuống kayak trước, ngồi chỗ trống phía sau. Anh kìm chặt hai tay lên tàu để cố định chiếc kayak cho Thùy Trang bước lên.
– Đi thôi… – Thùy Trang giơ hai tay reo lên thật phấn khích.
Minh Tùng mỉm cười, hai tay nhẹ nhàng vung mái chèo hai bên để chiếc kayak tiến thẳng về phía trước. Buổi chiều hôm nay gió hiu hiu mát mẻ. Hai người ở trong vịnh nên sóng biển rất yên lành. Điểm đến của hai người cũng không quá xa, chỉ cách điểm neo tàu hơn 300 mét.
– Cười đi… anh cười đẹp lắm… – Thùy Trang đưa điện thoại lên, không ngừng chụp cả hai người.
– Ha ha…
– Cười mỉm thôi. Ai bảo há miệng to như vậy chứ?! Cười lại đi… đúng rồi.
Đến gần hòn đảo mục tiêu Tùng mới nhận ra nó chẳng qua là một khối đá lớn từ dưới nước dựng lên. Xung quanh nước biển bào mòn khuyết vào sâu hoắm lại không có chỗ nào để Thùy Trang có thể bước xuống. Dù nói hai người đều mặc áo phao cũng không nguy hiểm khi té xuống nước, nhưng sẽ ướt hết quần áo, cũng không hay cho lắm. Thế là Minh Tùng tiếp tục chèo vòng qua khối đá lớn đó.
Điều Minh Tùng không ngờ là chiếc kayak vừa qua khỏi mỏm đá đó sóng biển liền thay đổi mạnh mẽ hơn hẳn. Thùy Trang hơi lo lắng quay lại nhìn anh mấy lần. Anh muốn quay đầu lại nhưng luồng nước chảy bên dưới khá xiết, nếu Thùy Trang có mang theo một mái chèo phụ thêm lực thì có lẽ sẽ dễ hơn. Minh Tùng quyết định chèo thẳng đến phía trước. Đến hai trăm mét hơn anh tìm được một bãi cát nhỏ liền tấp vào bờ. Hai người đặt chân được xuống cát đều có chút thở phào nhẹ nhõm.
– Bây giờ mình phải làm sao?! – Thùy Trang hơi lo lắng hỏi.
– Không sao. Mình có thể đứng đây chờ… Khi chiếc tàu kia không thấy chúng ta sẽ đi tìm thôi. – Minh Tùng kéo chiếc Kayak lên bờ cát, nhấc nó đặt lên một tảng đá cao dễ nhìn thấy từ xa.
– Mình vào kia ngồi đi…
Thùy Trang nắm tay Minh Tùng kéo anh đi vào một hốc đá trống sát mặt biển. Hai người tìm một chỗ bằng phẳng ngồi xuống, đảo mắt nhìn quanh. Chỗ này có chút thú vị. Cứ như là một hang động ăn sâu vào trong lòng núi. Nhưng nó lại như thông thoáng, không khí mát mẻ không ngừng thổi ra làm Thùy Trang và Minh Minh Tùng rất thoải mái.
– Vào trong đó xem đi… – Thùy Trang thấy lý thú kéo tay Minh Tùng.
Hai người đi sâu vào trong hang động. Bên trong này lại không hề tối như tưởng tượng. Phía trên hốc đá mọc đầy rêu xanh có một lỗ giếng trời thiên nhiên… Ánh nắng chiều hắt xuyên qua lỗ hổng như nhuộm vàng cả hang động tạo thành một cảnh quan huyền bí tuyệt đẹp. Thùy Trang và Minh Tùng nắm tay ngắm nhìn cảnh tượng trước mặt mà ngẩn ngơ.
– Vợ ơi… Anh chợt muốn chúng ta có một kỷ niệm ở đây… – Minh Tùng chợt buột miệng nói.
Thùy Trang nhìn anh, hai gò má hơi ửng đỏ lên như nghĩ đến chuyện gì đó. Nàng chưa kịp trả lời thì anh lại nói:
– Anh muốn chụp hình em… khoả thân ở đây… được không?!
– Thôi đi… kỳ cục lắm… – Thùy Trang mặt đỏ ửng, lắc đầu lia lịa.
– Anh nói thật đó… Chiều anh đi… chỗ này sẽ rất đẹp, lại không ai thấy đâu…
Thùy Trang nhìn ánh mắt tha thiết của Minh Tùng, lại nhìn quanh cắn môi nói, mặt đã đỏ ửng lên nói:
– Nhưng… sau đó phải cho em chọn lựa, chỉ hình nào em thấy đẹp mới cho anh giữ lại… Mà anh không được để hình lạc mất đâu.
– Anh biết mà…
Minh Tùng háo hức bước lại giúp Thùy Trang cởi quần áo. Nàng vốn không mặc nhiều trên người chỉ buông xuống vài mảnh vải là đã hoàn toàn lõa lồ trước mắt anh. Minh Tùng hướng dẫn nàng bước lại tựa lưng vào tảng đá, hai tay vươn lên cao tạo thành một vóc dáng thần vệ nữ khêu gợi đến cực điểm… Ánh nắng chiều quét qua lỗ hổng trên cao như phủ lên cơ thể trần truồng của Thùy Trang như biến nàng thành một bức tượng vàng ròng của Thần vệ nữ. Minh Tùng di chuyển các góc qua lại, tay bấm điện thoại liên tục mà hai tay cũng run rẩy phấn khích. Quá đẹp… Thật không uổng một chuyến đi lạc.
– Em đẹp không? – Thùy Trang phớt hồng tuyệt đẹp tựa mình vào tảng đá nhìn anh hỏi.
– Em đẹp lắm… Còn hơn cả đẹp…
Minh Tùng háo hức đưa điện thoại ra cho Thùy Trang xem tác phẩm của mình. Hai mắt nàng sáng lên vui vẻ. Dù là hình khoả thân như góc chụp và ánh sáng đặc thù của nơi này lại tạo nên một tác phẩm rất xuất sắc. Không chút dung tục, lại vẫn giữ nét quyến rũ khêu gợi từ hình thể phụ nữ. Thùy Trang mỉm cười hôn lên môi Minh Tùng như một phần thưởng.
– Giờ mình đi về chứ?
– Còn sớm mà… hay là…
– Không được… – Thùy Trang gương mặt có chút đỏ, nép cơ thể sát vào người anh.
– Anh chỉ muốn chụp hình với em thôi… – Minh Tùng cúi xuống hôn lên gương mặt ửng đỏ nóng ran của nàng.
– Anh với em chụp hình nhiều rồi mà… – Thùy Trang bĩu môi.
– Nhưng không phải như thế này…
– Nhưng… – Mặt nàng càng đỏ hơn, đã hiểu anh muốn làm gì.
Minh Tùng thấy Thùy Trang không phản đối nữa anh háo hức cởi hết quần áo mình. Lại đặt điện thoại lên một mỏm đá, nhìn ngắm thật kỹ, cài chế độ năm giây một tấm. Minh Tùng bước tới thì Thùy Trang đã xấu hổ che kín gương mặt đỏ ửng.
– Lại đây với anh đi…
Minh Tùng để Thùy Trang tựa lưng vào khối đá phản chiếu ánh nắng vàng óng. Người anh nóng hừng hực khao khát áp sát cơ thể lõa lồ tuyệt đẹp của nàng. Anh đặt lên đôi môi hé mở của nàng một nụ hôn… Bàn tay nhẹ nhàng mơn trớn bầu vú căng tròn của nàng.
– Anh hư quá… – Thùy Trang mặt ửng đỏ, hai bầu vú ưỡn lên, thì thầm vào tai anh.
Minh Tùng không lên tiếng mà để những nụ hôn của mình thay cho câu trả lời. Anh hôn lên cổ, xuống ngực rồi vùi mặt vào giữa hai bầu vú mềm mại tuyệt vời của Thùy Trang.
– Ưm… – Nàng xuýt xoa bật rên khẽ khi đầu lưỡi nóng của anh vờn vờn quanh thấm ướt đầu nhũ hoa đỏ hồng của nàng.
“Tạch… tạch…” – Điện thoại phát ra tiếng chụp hình ngắt quãng.
Minh Tùng quỳ một gối, anh nhẹ nhàng nâng một chân Thùy Trang lên. Nàng muốn cưỡng lại nhưng thấy ánh mắt háo hức của anh lại không nỡ. Mặt nàng đỏ như gấc chín cúi gằm xuống, một chân nàng đặt lên mỏm đá nhỏ bên cạnh, làm nơi âm hộ thầm kín phơi bày trọn vẹn trước ánh mắt anh và chiếc điện thoại kia. Minh Tùng phấn khích đến mặt nóng rang lên. Anh áp mặt lên một bên đùi non mơn mởn của nàng, hai cánh mũi dí sát vào hai mép âm hộ đỏ hồng ươn ướt của nàng mà hít hà say mê. Chiếc lưỡi nóng của anh đưa ra, liếm nhẹ quanh hai mép thịt mềm mại thơm ngát mùi phụ nữ của Thùy Trang, rồi trám kín lấy nó vét sâu vào…
– Ư… ôi… anh ơi…
Thùy Trang há hốc rên khẽ. Một tay nàng đặt trên mái tóc không ngừng rung động của anh. Tay còn lại đưa lên bám vào mỏm đá sau đầu mình. Một chân nàng bị anh giữ chặt mở rộng ra để âm hộ nàng nức nở bởi cái lưỡi ấm nóng của anh không ngừng vét sâu vào.
– Ưm… Ôi…
Minh Tùng thật sự thích thú với trò chơi này và anh tin Thùy Trang cũng hưởng thụ nó. Âm hộ nàng rỉ nước rất nhiều. Còn nhiều hơn đêm động phòng khi hai người còn ngỡ ngàng với nhau. Lưỡi anh như bơi lội xì xụp trong một khe suối róc rách không ngừng nghỉ. Tiếng hổn hển thở dốc và tiếng rên rỉ của Thùy Trang càng lúc càng mãnh liệt. Tay nàng trên mái tóc anh từ nhẹ nhàng đến bấu chặt như muốn giữ lấy đầu anh không cho rời đi.
– Anh ơi… đủ rồi… em không chịu nổi nữa.
Thùy Trang thở dốc kéo Minh Tùng đứng dậy. Gương mặt nàng ửng đỏ nhìn anh oán trách, nhưng trong ánh mắt đó lại ngập tràn vui vẻ hạnh phúc.
– Minh Tùng… em thật hư hỏng…
– Dạ, em biết lỗi rồi. – Minh Tùng khoanh tay, nén cười trả lời.
– Tôi… tôi sẽ… phạt em… – Thùy Trang cắn môi làm ra vẻ tức giận, nàng đẩy anh nằm ra nền đá.
Minh Tùng nhìn Thùy Trang quỳ gối xuống trước hạ thể mình mà phấn khích. Nàng cúi xuống hai bàn tay nhỏ nhẹ nhàng nâng dương vật anh lên để chiếc lưỡi nhỏ nhẹ nhàng liếm dọc nó. Gương mặt tuyệt đẹp của nàng đỏ ửng lên ánh mắt sâu thẳm nhìn lên làm anh muốn ngạt thở. Minh Tùng háo hức đến phát điên dương vật anh phình to ra nhanh như thổi hơi, dựng ngược cương cứng. Thùy Trang đưa chiếc lưỡi nhỏ không ngừng liếm dọc theo nó… rồi đôi môi đỏ mọng hé mở từ từ bao phủ lên đầu nấm căng cứng của anh. Minh Tùng nhìn dương vật mình từng chút vào hết trong miệng Thùy Trang, lại nhìn về phía chiếc điện thoại hít hà phấn khích.
– Vợ ơi… em tuyệt quá… ah…
Tiếng hít hà sung sướng của anh càng làm cho mặt Thùy Trang đỏ ửng lên. Nàng vén mái tóc dài đen óng qua vành tai, hai bờ môi căng phồng không ngừng trượt lên xuống thân dương vật gân guốc của anh.
– Vợ ơi… em lên trên đi… anh muốn em quá…
Thùy Trang nhỏm người dậy. Nàng giơ một chân gác qua người Minh Tùng. Một tay cầm dương vật căng cứng của anh chậm rãi đưa vào âm hộ. Cặp đùi thon dài cặp vào hông anh, nàng chống tay lên ngực anh đẩy người từ từ ngồi xuống.
– Ưm…
Thùy Trang cắn môi lại vẫn không ngăn được tiếng rên khẽ. Gương mặt nàng đỏ ửng ngượng ngùng nhìn xuống anh, hạ thể bắt đầu nhấp nhổm lên xuống.
– Ưm… ôi…
– Ah… Vợ ơi… anh sướng quá…
Minh Tùng hít hà sung sướng, hai tay đưa lên vuốt ve hai bầu vú căng tròn ngạo nghễ của Thùy Trang. Nhìn nàng hé mở đôi môi đỏ mọng thở dốc, hai bầu vú no tròn núng nính lên xuống khi cơ thể trần truồng không ngừng nhún nhảy trên người mình, Minh Tùng cảm nhận mình như đã thành tiên. Cảm giác thô cứng của mặt đá cũng biến thành những tầng mây bay bổng êm ái. Anh đang bay giữa lưng chừng trời cưỡi trên người là một tiên nữ lõa lồ tuyệt đẹp.
– Ưm… ưm…
Hai mắt Minh Tùng như dại ra không rời khỏi Thùy Trang. Cơ thể nàng mềm mại lại linh hoạt vô cùng. Từng cử động đều uyển chuyển khêu gợi đến cực điểm. Bờ eo nhỏ nhắn của nàng uốn éo nhịp nhàng để hạ thể nâng lên lại nhồi xuống nuốt trọn dương vật anh vào trong. Cơn sướng khoái dâng lên ồ ạt… Cảm giác sung sướng mỹ mãn chưa bao giờ tuyệt vời đến thế.
– Vợ ơi…
Minh Minh Tùng bật người lên ôm choàng quanh cơ thể trần truồng tuyệt đẹp của Thùy Trang. Anh vùi mặt vào hai bầu vú nàng, thở hổn hển, miệng anh không ngừng hôn hít khắp da thịt của nàng. Thùy Trang cúi xuống đón lấy môi anh, hôn thật sâu. Nàng choàng tay quanh cổ anh, cơ thể lại bắt đầu nhún lên nhồi xuống… Ánh sáng chiều đổ xuống làm mái tóc nàng óng ánh tuyệt đẹp. Cả không gian hang động tràn ngập hơi thở dồn dập cuồng nhiệt của hai người…
– Ahhhh… Vợ ơi…
– Ưm… Anh ơi…
Hai cơ thể trần truồng dính chặt vào nhau nằm trên tảng đá thở dốc hổn hển. Minh Tùng sung sướng không lời nào tả hết… Anh hôn lên gương xinh đẹp mặt rịn ướt mồ hôi của Thùy Trang. Bàn tay nàng yêu thương vuốt ve khắp cơ thể trần truồng mềm mại của nàng. Dương vật anh mềm rũ ướt đẫm từ từ tuột ra khỏi âm hộ nàng mang theo một dòng tinh dịch trắng đục chảy tràn xuống.
– Em có sướng không?!
Nghe câu hỏi của anh, Thùy Trang xấu hổ vùi mặt vào cổ anh, mái tóc đen óng khẽ gật.
– Em… không muốn về… em ngủ đây thôi…
Thùy Trang thì thầm giọng nhừa nhựa. Nàng như một con mèo lười nhác, toàn thân trần truồng nằm bẹp dí trên cơ thể anh không muốn di chuyển. Minh Tùng mỉm cười, một tay gối dưới đầu, tay còn lại vuốt ve tấm lưng cong ỏng mịn màng của nàng. Anh sẵn sàng làm tấm nệm êm ái cho Thùy Trang cả đời… Minh Minh Tùng nhắm mắt thiếp đi. Nắng chiều dần di chuyển rồi rời khỏi hang động.