Phần 27: Buổi chụp hình đầu tiên
Một tuần sau, sáng thứ Bảy…
Minh Tùng nằm trên giường, hai tay chống cằm nhìn Thùy Trang ngồi bên bàn trang điểm. Sáng nàng dậy từ rất sớm, thoa kem khắp cơ thể, trang điểm, chải tóc… Trong mắt Minh Tùng, từng động tác nhỏ của Thùy Trang đều tràn ngập nữ tính làm anh mê mẩn.
Sau ngày trở về từ Boracay, Minh Tùng không hỏi nhưng Thùy Trang vẫn tự giác kể cho anh tất cả những chuyện xảy ra trong đêm hoang dại đó. Nghe câu chuyện của nàng mà lòng anh nhộn nhạo, trong xương như có kiến bò… Minh Tùng dù không muốn cũng phải thừa nhận mình đã ghen. Dù cơn ghen tuông của anh không bão nổi như người khác mà chỉ âm thầm lặng lẽ như dòi trong xương đục khoét gặm nhấm từng chút một. Sau ngày đó Minh Tùng không ngừng quan sát Thùy Trang… Anh càng cay đắng nhận ra nàng trong mắt anh càng ngày càng trở nên quyến rũ đến kỳ lạ. Ngoài nét đẹp của khuôn mặt và vóc dáng, đôi mắt sâu thẳm hút hồn của Thùy Trang như có thêm một ngọn lửa nóng bỏng thiêu đốt bất cứ người đàn ông nào. Và dĩ nhiên người bị ảnh hưởng trực tiếp nhất không ai khác chính là Minh Tùng. Anh như bị chính vợ của mình rút mất hồn phách, mê mẩn say đắm sắc đẹp của nàng.
Từ ngày Boracay trở về, đêm nào hai người cũng ân ái đến rã rời. Dù Thùy Trang vẫn như trước đây không đòi hỏi nhiều, chỉ có Minh Tùng chủ động mê luyến cơ thể nàng không muốn rời.
Lúc này, dù Thùy Trang ngồi bàn trang điểm không quay lại nhưng Minh Tùng vẫn thấy được hai vành tai nàng đỏ ửng căng thẳng. Hôm nay là ngày hẹn chụp hình buổi đầu tiên với Lân. Để cho nàng làm quen, hai bên thống nhất vài buổi đầu sẽ chụp đồ ngủ trước… Tuần qua từ lúc trở về từ Boracay, Minh Tùng và Thùy Trang đã làm rất nhiều chuyện. Từ xem xét sổ sách đánh giá tình hình kinh doanh của Soft & Gentle, đánh giá sản phẩm của đối thủ, sức mua của thị trường… Sau khi nhận thấy tình hình khả quan, hai người mới hoàn tất thủ tục ký kết hợp đồng, cũng như chuyển tiền góp vốn để hoành thành 2% cổ phần như giao ước với công ty Lân.
7h45 sáng, chiếc xe của Minh Tùng đã đỗ lại trước một Phòng Studio khá lớn ở Phú Nhuận. Thùy Trang kéo kín hai vạt áo khoác, líu ríu bước sau Minh Tùng. Nàng mặc một chiếc váy thun dài một mảnh rũ xuống gần mắt cá chân.
– Đừng anh… – Thùy Trang gắt khẽ kéo bàn tay hư hỏng Minh Tùng từ bờ mông tròn trịa lên eo.
– Ha ha… Anh phát hiện sờ em thế này rất thích tay nha…
Minh Tùng cười trêu nàng. Vì để tránh vết hằn trên da lúc chụp hình, bên trong chiếc váy Thùy Trang hoàn toàn không mặc nội y.
Hai người vừa đẩy cửa kính bước vào, Lân và Nhã Phương đã chờ sẵn bước ra nghênh đón. Từ bên trong còn một người đàn ông khác đi ra cùng. Ông ta chạc hơn 50 tuổi, đầu trọc bóng loáng kết hợp với một bộ râu quai nón rậm rịt, rất ư nghệ sĩ.
– Rất đúng giờ nha… – Lân quay sang người đàn ông giới thiệu. – Đây là nhiếp ảnh gia Đoàn Nghiệp… Chắc hai người đã nghe qua chứ…
– Vâng. Chào anh… Tôi là Minh Tùng.
Minh Tùng bắt tay với ông ta, ánh mắt làm ra vẻ ngạc nhiên. Thật ra anh không quan tâm lắm đến nghệ thuật nói chung, càng không thể biết tên một tay nhiếp ảnh gia nào.
– Xin chào, gọi tôi là anh Đoàn là được… Đây có lẽ là người mẫu tôi chụp hôm nay rồi… – Ông ta nhìn Thùy Trang từ trên xuống, ánh mắt không che giấu vẻ tán thưởng.
– Dạ, không dám. – Thùy Trang thoáng ngượng ngùng trả lời.
– Vậy để Nhã Phương giúp Thùy Trang thay đồ… – Lân nói, quay sang Nhã Phương căn dặn. – Chúng ta bắt đầu từ Bộ sưu tập áo ngủ Autumn Breezes.
– Vâng, em biết rồi. – Nhã Phương nắm tay Thùy Trang, nói. – Trang đi với mình nha…
Cửa phòng thay đồ đóng lại, ba người đàn ông đi vào trong phòng chụp hình. Bên trong phòng chụp hình đã có sẵn ba người, hai nam một nữ, đang bận rộn qua lại set up. Minh Tùng không ngừng quan sát xung quanh. Đây là lần đầu tiên anh đặt chân vào một studio chuyên nghiệp. Có lẽ thấy ánh mắt tò mò của Minh Tùng, anh Đoàn giải thích:
– Hai cậu kia là trợ lý của tôi. Một người lo ánh sáng, một người lo phông màn. Còn bạn nữ kia là nhân viên trang điểm…
Minh Tùng gật đầu đã hiểu. Ánh mắt anh đảo qua cái giường ngủ khung gỗ khá đẹp đặt phía trước tấm phông màn đen treo từ trên trần xuống… Hai bên là bốn trụ đèn hội tụ vào tỏa nhiệt khá nóng, dù căn phòng được lắp máy điều hòa cũng làm Minh Tùng hơi rịn ướt mồ hôi.
– Ha ha… chưa bắt đầu à…
Chợt có giọng nói oang oang vui vẻ vang lên. Minh Tùng quay lại thấy Bình và Khánh vừa bước vào, hai mắt còn đảo quanh nhìn. Lân lắc đầu, mỉm cười hỏi:
– Chưa bắt đầu. Nhưng hai thằng mày đến đây làm gì? Không phải để nhìn Thùy Trang chụp mẫu chứ?
– Bậy bạ… Tao… quan tâm việc công ty thôi… Ha ha… – Bình gãi đầu cười cười.
– Tao không giả dối như nó… – Khánh cười toe toét nói. – Tao thừa nhận tao muốn đến xem Thùy Trang chụp hình. Mày không có ý kiến gì chứ Minh Tùng?
– Ha ha… Không. Ba cái chuyện vặt vãnh này không cần tính làm gì. – Minh Tùng cười lớn.
Thời gian khá nhanh, chỉ ba phút Thùy Trang cùng Nhã Phương đã bước ra. Nàng khoác một chiếc áo choàng che phủ cơ thể. Thùy Trang được cô gái phụ trách trang điểm đưa đến bàn bắt đầu sửa soạn lại mái tóc. Gương mặt nàng ửng hồng nhìn thấy ngoài Lân, còn có cả Bình và Khánh.
– Bắt đầu thôi…
Sau mười phút chuẩn bị Thùy Trang đã sẵn sàng. Nàng ngẩng đầu nhìn lên Minh Tùng làm tim anh cũng có chút loạn nhịp. Bình thường Thùy Trang chỉ trang điểm nhẹ nhàng, phần vì nàng không chuyên, cũng vì nàng làm việc môi trường giáo dục không phù hợp. Nhưng hôm nay, cô gái phụ trách trang điểm lại tô điểm vài nét nhấn đơn giản trên gương mặt đã làm đôi mắt Thùy Trang thêm một nét mị hoặc mê người.
“Không phải là dùng mặt nạ sao? Vậy trang điểm mặt làm gì?” Minh Tùng cũng thoáng ngạc nhiên nhưng không lên tiếng hỏi. Đến lúc cô gái kia đeo lên cho Thùy Trang một cái mặt nạ anh mới vỡ lẽ ra. Nó là một cái mặt nạ kim tuyến che nửa mặt cùng màu với chiếc váy ngủ nàng đang mặc. Đeo nó lên đôi môi đỏ mọng và cặp mặt mị hoặc thiêu đốt của Thùy Trang như phát huy đến cực điểm. Dù là Minh Tùng đứng trước nàng lúc này miệng cũng khô nóng mà khó nhận ra vẻ hiền dịu thường ngày quen thuộc của nàng.
– Có… có dễ nhận ra em không? – Thùy Trang lo lắng hỏi.
– Không… Dù là anh nhìn em lúc này cũng suýt không nhận ra em đấy… Ha ha… – Minh Tùng nói.
Thùy Trang vẫn không tin lo lắng nhìn chính mình trong gương thêm vài lần.
– Thoải mái thả lỏng một chút… Xem như không có ai ở đây hết…
Thùy Trang cắn môi nhìn Minh Tùng kéo chiếc khăn choàng ra khỏi người mình. Nàng không dám nhìn ánh mắt mọi người nhưng gương mặt đã đỏ ửng lên. Bên trong nàng mặc một chiếc áo ngủ ren mỏng, giữa vị trí ngực là một hình tam giác lớn kéo xuống đến eo bằng vải lưới rất mỏng. Thùy Trang mặt đỏ ửng ngượng ngùng nắm chặt tay Minh Tùng, không nói lời nào. Đây là lần đầu tiên nàng ăn mặc hở hang trước ánh mắt của nhiều người như vậy. Dưới những ánh mắt đàn ông xung quanh mình, cơ thể nàng không ngừng truyền đến cảm giác nhộn nhạo hồi hộp vừa có chút gì đó làm bên dưới ẩm ướt.
Thùy Trang bước đến trước giường, có chút lúng túng không biết nên làm gì. Cô gái phụ trách trang điểm lúc này kiêm cả vai trò stylist hướng dẫn nàng nằm xuống, tạo dáng. Thùy Trang líu ríu làm theo. Nàng nằm xuống giường, một chân để cao lên để mép áo ngủ rũ xuống hờ hững lộ một bên đùi trắng nõn thon dài ngút ngàn… Một tay nàng buông thõng, một tay gối cao qua đầu, ngực hơi ưỡn lên, hai mắt nhắm lại thiêm thiếp như ngủ.
Lúc này đứng sau dàn đèn vang lên tiếng hít hà khe khẽ… Ánh đèn bốn phía chiếu thẳng vào chiếc giường và thân hình tuyệt đẹp của Thùy Trang. Mảnh vải lưới tam giác trên ngực áo dưới ánh đèn như biến thành trong suốt. Hai bầu vú căng tròn của nàng bên trong lớp áo gần như phơi bày trước ánh mắt của tất cả mọi người. Nhìn hai đầu nhũ hoa đỏ hồng thấp thoáng bên dưới lớp vải, ngay cả Minh Tùng cũng miệng khô lưỡi nóng. Anh thấy Lân, Bình và Khánh đều thầm lặng nuốt nước miếng, ba cặp mắt nóng bỏng không rời khỏi hai đầu nhuỵ hoa xinh xắn đó…
– Tại sao không dán lại nhũ hoa? – Minh Tùng buột miệng quay sang hỏi Lân. – Trong catalogue người mẫu đều dán lại mà…
– À… Là thế này… Những hình ảnh mày xem trong catalogue công ty là đã qua xử lý… che lại vị trí mẫn cảm. – Lân ấp úng giải thích. – Vì nước mình có quy định hình ảnh quảng cáo đồ lót đồ ngủ phải che nhũ hoa, lông âm hộ cũng che đi… Nhưng đây là hình gửi thi khu vực Châu Á, một số nước khác họ không có hạn chế đó. Còn sau này những tấm hình để sử dụng trong nước buộc phải xử lý lại trước khi in catalogue hay đưa lên internet…
Minh Tùng gật gù cũng không có ý kiến gì nữa. Anh chú ý đến anh Đoàn. Anh ta di chuyển quanh chiếc giường ngắm nghía Thùy Trang khắp lượt như tìm kiếm vài góc chụp ưng ý, rồi bắt đầu bấm máy.
“Tít… tít… tít…”
– Đẹp lắm…
Thùy Trang liên tục đổi tư thế theo hướng dẫn. Anh Đoàn liên tục chụp vừa tấm tắc khen ngợi. Những chụp đèn flash lóa sáng liên tục… Minh Tùng khoanh tay đứng sau màn hình máy tính dõi theo từng tấm hình lung linh tuyệt đẹp của Thùy Trang hiện lên. Cơ thể nàng trong bộ áo ngủ mỏng manh hờ hững thật thu hút ánh mắt đàn ông khêu gợi không thể tả. Quả thật từ ngày chụp hình cưới đến nay Thùy Trang mới tạo dáng trước ống kính chuyên nghiệp. Minh Tùng có thể nhìn nhận nàng so với lúc trước khi kết hôn còn mặn mà quyến rũ hơn gấp trăm lần.
“Reng…” – Chợt điện thoại Minh Tùng reo vang.
– Xin lỗi… – Anh vội bấm tắt âm thanh, bước ra ngoài nghe máy.
Hai phút sau khi Minh Tùng vẻ mặt hơi khó xem trở lại thì Thùy Trang vừa chụp xong mẫu đầu tiên. Nàng đã khoác lại áo choàng cùng đứng với Lân Bình Khánh xem lại những shot hình trên màn hình máy tính.
– Cá nhân tôi hài lòng với ba tấm hình này… – Anh Đoàn nói. – Dáng người rất tự nhiên hấp dẫn, lại thấy rõ được các chi tiết trên sản phẩm.
– Sao em thấy tấm hình nào cũng hấp dẫn hết… Ha ha… – Lân bật cười.
– Phải phải… Để tụi này chọn là gom hết luôn. – Bình Khánh cũng phụ họa.
Thùy Trang nhìn lên ba người họ mặt thoáng ửng đỏ. Nàng quả thật rất hài lòng với những tấm hình này. Đây là lần đầu tiên Thùy Trang nhận ra cơ thể mình có thể khêu gợi đến thế nào qua một ống kính chuyên nghiệp. Bờ vai chợt truyền đến cảm giác ấm áp, Minh Tùng ghé sát vào tai nàng nói:
– Công ty có việc gấp cần anh xử lý… Em cứ ở đây chụp hình, trưa anh quay lại đón.
– Anh thật định bỏ em lại một mình sao? – Thùy Trang ngạc nhiên nhìn anh.
– Ừ. Ở đây em còn có ba anh và Nhã Phương mà…
Nhìn gương mặt áy náy khó xử của Minh Tùng, Thùy Trang chợt nhìn sang Lân mỉm cười tinh nghịch nói:
– Đúng rồi. Em mới biết thì ra… Anh Lân rất hào phóng với anh đó…
– Hào phóng chuyện gì? – Minh Tùng ngơ ngác hỏi.
– Sao em khen anh như vậy? – Lân cười toe toét vui vẻ hỏi lại.
– Còn không phải sao? Anh Lân nhận được một tấm hình của em, lại đền bù cho anh bằng… rất nhiều hình của người khác… – Thùy Trang cười tủm tỉm nhìn sang Minh Tùng.
Minh Tùng giật bắn nhìn qua Lân bắt gặp ánh mắt vô tội khổ sở của hắn nhìn mình. Lân lại nhìn sang Nhã Phương làm cô bối rối cúi đầu. Hai người chưa kịp lên tiếng thì Thùy Trang đã nói tiếp:
– Đừng trách Nhã Phương. Là em lúc thay đồ ép hỏi Phương thôi…
– Thật ra… là do anh chủ động gửi. – Lân nhìn sang Minh Tùng áy náy nói. – Tùng chỉ kêu anh xóa hình em đi… không yêu cầu gì cả…
– Em có trách anh đâu… – Thùy Trang cười mỉm lộ ra hàng răng trắng đều như ngọc. – Hôm nay hay là em tặng anh vài tấm hình khác không đeo mặt nạ… Xem như trả nợ lần thua cược trước nha.
– Ha ha. Vậy càng hay đó… – Lân vui vẻ gật đầu lia lịa.
– Này này… lần trước bọn anh cũng có phần đấy… – Bình Khánh bên cạnh cũng hớn hở lên tiếng.
– Ôi sao chủ nợ nhiều thế này… Hi hi… – Thùy Trang che miệng cười khúc khích.
Nhìn vẻ mặt căng thẳng của Minh Tùng, Thùy Trang ép hai bầu mềm mại vào người anh, ánh mắt lúng liếng hỏi:
– Vậy anh còn muốn đi không?
– Ha ha… Anh phải đi mà…
Minh Tùng lắc đầu cười khổ. Thùy Trang luôn biết cách làm anh day dứt khó chịu không nỡ rời đi. Anh hôn lên trán nàng một cái, nhìn ba thằng bạn nửa đùa nửa thật nói:
– Lần trước em thua cược do lỗi của anh, giờ em muốn trả nợ thế nào anh đâu ngăn cản được, phải không?
– Là anh nói đó…
Thùy Trang cắn môi nhìn theo bóng lưng Minh Tùng đi ra ngoài, nàng quay lại liền bắt gặp ánh mắt ba người Lân Bình Khánh đang nhìn mình có chút chờ mong. Nghĩ đến chuyện mình vừa nói bất giác gương mặt nàng ửng đỏ, trái tim đập nhanh hơn bình thường.
– Em… em đi thay đồ…
Một tiếng sau…
“Tít… tít… tít…”
Âm thanh của bốn choá đèn vang lên liên tục không ngừng nghỉ. Thùy Trang liên tục tạo dáng với mẫu đồ ngủ thứ tư của Soft & Gentle. Sức nóng của những chiếc đèn làm làn da nàng ửng đỏ rịn ướt mồ hôi.
– Tốt… Tạm nghỉ chút đi… – Anh Đoàn hô lớn, ánh đèn liền vụt tắt.
Thùy Trang bước đến sau bàn máy tính xem hình chụp. Ba người Lân, Bình, Khánh ngoan ngoãn như nhân viên phục vụ, chu đáo mời nước còn dùng khăn thấm mồ hôi mặt nàng.
– Tôi cần setup phông nền mới… – Anh Đoàn quay lại nói. – Thùy Trang, em có thể vào phòng trong nghỉ ngơi… hoặc tắm mát một chút cũng được. Bốn mươi phút sau chúng ta tiếp tục.
– Dạ. Cảm ơn anh.
Thùy Trang quả thật lúc này rất muốn được tắm. Cơ thể nàng ươn ướt mồ hôi rất khó chịu. Để lại ba người Lân Bình Khánh nhìn theo, nàng đi theo Nhã Phương vào phòng trong. Bên trong phòng thay đồ có một phòng tắm diện tích không lớn nhưng rất tiện nghi sạch sẽ. Thùy Trang nhìn quanh rồi cởi chiếc mặt nạ, lẫn áo ngủ treo lên, khi nàng cúi xuống cởi quần lót vì cửa phòng chợt hé mở.
– Á… – Thùy Trang giật thót kêu lên.
– Là mình mà… Hì hì.
Nhã Phương đẩy cửa bước vào trong, cười rúc rích. Cô bước lại đội lên đầu Thùy Trang một cái mũ trùm đầu để tránh ướt tóc.
– Trang tự làm được mà… – Thùy Trang toàn thân trần truồng hơi ngượng nói.
– Nóng quá đi mất. Giờ này được gội đầu thì sướng phải biết… Mà tóc Trang còn dài hơn cả mình…
– Phương gội đầu được mà, không chụp hình đâu sợ ướt tóc.
– Vậy… Trang cho mình tắm chung sao?
– Thì có sao? Hai đứa mình tắm chung đi…
– Được đó…
Hai phút sau trong gian phòng tắm nhỏ, dưới vòi sen hai người phụ nữ trần truồng tuyệt đẹp ríu rít vui vẻ với nhau.
– Hi hi… Nhột quá…
Thùy Trang cười khẽ phản đối nhưng vẫn không ngăn hai bàn tay nhỏ của Nhã Phương xoa nắn đùa nghịch với hai bầu vú của nàng. Bàn tay phụ nữ không ấm áp như tay đàn ông nhưng vẫn làm hai đầu vú nàng nhột nhạt gai gai thích thú. Thùy Trang cắn môi nhẹ, hai tay cũng xoa sữa tắm lên ngực Nhã Phương. Hai người cứ vuốt ve cho nhau, hai gò má cũng ửng đỏ lên nhìn nhau với ánh mắt kỳ lạ…
– Phương không trách mình nói ra chuyện khi nãy chứ? – Thùy Trang hỏi.
– Hi hi… Đâu có gì… Trong số hình anh Lân gửi cho anh Tùng còn có cả hình của Phương đó. Mình có quyền lên tiếng nha…
Thùy Trang hơi ngẩn ra. Nàng chợt nhớ đến vẻ mặt sượng cứng của Minh Tùng khi lần đầu gặp mặt Nhã Phương ở Bình Châu. Ra là vậy ah. Anh không những nhận những tấm hình kia, còn xem rất kỹ ah.
– Anh Lân có nhiều hình lắm sao? – Thùy Trang tò mò hỏi.
– Nhiều lắm. Cả một bộ sưu tập… – Nhã Phương bĩu môi hậm hực. – Người bạn gái nào ảnh cũng chụp hình hết. Không phải Trang cũng định góp hình của mình vào chứ?
– Không có đâu… Làm sao có thể chứ…
Thùy Trang mặt đỏ ửng càng nói càng nhỏ đi. Chợt nàng giật thót nhìn xuống Nhã Phương đang cúi xuống hôn lên bầu ngực mình.
– Phương… đừng…
– Hì hì… – Nhã Phương phì cười tiếp tục hôn hít ngực nàng.
Thùy Trang cắn môi, nhìn chiếc lưỡi nhỏ của Nhã Phương liếm quanh đầu vú nhỏ nhỏ của mình mà gương mặt nóng rang lên. Nhật Vi cũng từng hôn ngực nàng, nhưng cảm giác rất khác bây giờ. Trước đây Thùy Trang như một tờ giấy trắng chỉ thấy tò mò thích thú, còn bây giờ bên trong nàng lúc nào cũng có một ngọn lửa âm ỉ chỉ chờ một cơn gió liền cháy bùng lên. Nhã Phương ngậm lấy núm vú nàng mà mút mút, bàn tay nhỏ bên dưới luồn vào giữa hai chân nàng mà mơn trớn hai mép âm hộ.
Hơi thở ấm áp của Nhã Phương như lan truyền sang làm hai bầu vú Thùy Trang phập phồng dồn dập. Hai mắt nhắm lại, đôi môi nàng hé mở thở dốc khi bàn tay của Nhã Phương không ngừng day day giữa hai mép âm hộ của nàng. Thùy Trang hổn hển giữ chặt tay của Nhã Phương ở giữa hai chân mình.
– Phương đi lấy quần áo cho Trang nha…
Khi cảm giác rờn rợn sung sướng vừa lan tỏa hết toàn thân thì bất chợt Nhã Phương đứng dậy quay người rời đi làm Thùy Trang thoáng hụt hẫng. Gương mặt nàng thoáng ửng đỏ cắn môi nhìn theo bóng lưng thon thả kia… Thùy Trang biết rõ mình không có cảm giác với phụ nữ. Sự rạo rực ham muốn nàng vừa có chẳng qua là tác phẩm do trí tưởng tượng của nàng nghĩ tới cảm giác vuốt ve của những bàn tay đàn ông. Thùy Trang ngửa đầu đón lấy những giọt nước ấm áp từ vòi sen thoáng cảm nhận sự thiếu thốn trong cơ thể. Từ ngày Boracay trở về, dù Minh Tùng vẫn thường xuyên ân ái với nàng nhưng sự trống trải bên trong nàng vẫn không bù đắp lại được. Nó như cảm giác được một lần ăn ngon thịnh soạn rồi quay về với món cơm thường ngày. Dù vẫn no bụng, nhưng sự hụt hẫng về hương vị thì không thể nào khỏa lấp được.
– Em đang nghĩ gì thế?
Đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình chợt một cơ thể rắn chắc ấm nóng áp sát sau lưng, bên tai Thùy Trang vang lên giọng nói quen thuộc của Lân làm cả người nàng giật thót kêu khẽ…
– Anh Lân… Em đang tắm mà…
– Anh biết em đang tắm… Anh chỉ hỏi… em định trả nợ thua cược thế nào đây…
– Em…
Thùy Trang gương mặt nóng rang lên cảm nhận khối thịt to lớn nóng hôi hổi tựa sát vào khe mông nàng. Hai bàn tay ấm áp của Lân từ bờ eo nhỏ mềm mại của nàng từ từ di chuyển lên. Thùy Trang ấp úng không trả lời anh, hai cánh tay che hờ trước ngực cũng buông lỏng để hai bàn tay anh đặt lên hai bầu vú nàng bắt đầu nhào nặn.
– Ư… Anh không… sợ anh Tùng… biết sao? – Thùy Trang cúi đầu gương mặt đỏ ửng thở dốc hỏi.
– Em không nói… Anh không nói… Bình Khánh cũng không nói… Ai biết chứ?
– Em…
Thùy Trang cắn môi mặt đỏ ửng nhìn hai bàn tay Lân mơn trớn hai bầu vú tròn trịa của nàng. Cảm giác nhột nhạt sương sướng này đã làm âm hộ nàng ẩm ướt. Nàng ngửa đầu tựa lên bờ vai Lân, đôi môi hé mở hổn hển đón lấy nụ hôn của anh. Ngọn lửa ham muốn trong người nàng rộn ràng bùng cháy như có một chất kích thích kỳ lạ vừa tưới thêm vào. Cảm giác có chút quen thuộc như đêm đó nằm trong vòng tay Marc và Henry bên bờ biển… Cảm giác lén lút tội lỗi.
Khoảnh khắc Thùy Trang toàn thân lõa lồ gương mặt đỏ ửng ngượng ngùng được Lân dắt ra khỏi phòng tắm, Bình Khánh đang ngồi trên sofa đùa nghịch với Nhã Phương cũng nín lặng cứng đờ. Cơ thể Nhã Phương cũng tròn trịa trắng nõn lồi lõm ngút ngàn, nhưng nếu đem so sánh với vưu vật của tạo hóa như Thùy Trang, sự quyến rũ của cô bị mờ nhạt không đáng nhắc tới. Dù nói nhìn Thùy Trang chụp mẫu ăn mặc phong phanh nhiều lần nhưng lúc này cả ba người mới được chiêm ngưỡng cơ thể lõa lồ của nàng. Thật đẹp ah… Làn da mịn màng bóng mượt kia lại không có một vết nhăn. Căng tròn mượt mà tràn trề sức sống. Cả ba người lúc này đũng quần đã bắt đầu chật chội không thể kiểm soát.
– Em ngồi xuống đi…
Thùy Trang mặt đỏ ửng gay gắt không dám đối diện với ánh mắt hừng hực thèm thuồng của ba người bạn của chồng. Vừa ngồi xuống lập tức ba cơ thể đàn ông trần truồng áp sát lại vây kín nàng trên chiếc sofa. Cả người Thùy Trang co rúm lại, hai cánh tay che trước ngực cả cơ thể run rẩy bị những cánh tay mạnh mẽ ôm chặt lấy. Vành tai ửng đỏ bị hai cái miệng tham lam ngậm mút làm nàng thở dốc rùng mình liên tục.
– Ư…
Đôi môi Thùy Trang hé mở thở dốc liền bị miệng Lân trám kín. Lưỡi anh mạnh mẽ lùa vào trong miệng tìm đến chiếc lưỡi nhỏ mềm mại của nàng. Thùy Trang thổn thức, hai cánh tay trên ngực cũng buông thõng xuống để hai bầu vú căng tròn của nàng bị những bàn tay đàn ông xâm chiếm vò nắn.
– Ưm…
Thùy Trang bật rên khẽ. Cả người nàng trần truồng ngã nằm xuống ghế mang theo hơi thở hừng hực khao khát của ba người đàn ông. Những bàn tay kia vò nắn hai bầu vú nàng, còn chui vào giữa hai chân nàng mân mê hai mép âm hộ ướt át.
– Ưnmmm…
Thùy Trang há hốc rên rỉ. Chưa bao giờ nàng thích thú với những bàn tay đàn ông vuốt ve sờ soạng mình như thế. Ngọn lửa âm ỉ bên trong nàng từ ngày rời Boracay lại bùng cháy càng mãnh liệt hơn như muốn thiêu đốt cả bản thân nàng.
– Ưm… ôi…
Thùy Trang há hốc bật rên ánh mắt nhìn xuống mái tóc của Bình phủ kín giữa hai chân nàng. Hơi thở anh thật nóng, miệng ngậm kín âm hộ nàng bắt đầu hôn hít say mê. Cái lưỡi anh liếm sâu vào giữa hai mép âm hộ làm ngọn suối nhỏ bên trong nàng bắt đầu róc rách rỉ nước.
– Ưm… Ôi…
Thùy Trang rên lớn, cơ thể nàng ưỡn cong lên dâng hai bầu vú vào miệng của Lân và Khánh. Hai khối thịt no tròn mềm mại của nàng bị hai người xoa nắn bóp vun lên để hai cái lưỡi nóng không ngừng liếm quanh hai đầu núm làm chúng săn cứng day dứt. Giây phút này Thùy Trang thật muốn những cái dương vật to lớn luân phiên lấp kín âm hộ mình.
– Em ra ngoài trông cửa…
Nhã Phương đã sớm mặc lại quần áo, nói một tiếng cũng không quan tâm Lân có nghe được hay không đi ra ngoài. Cô ta đóng cửa lại, ánh mắt chợt hiện lên nét sắc lạnh. Nhìn lại cánh cửa đóng kín sau lưng, Nhã Phương rút điện thoại mình ra bấm bấm nút rối gửi đi một tin nhắn.
… Bạn đang đọc truyện Cỏ dại ven đường tại nguồn: https://tuoinung.com/2021/11/truyen-sex-hoc-sinh-danh-thuc-tinh-thu.html
Cùng một thời gian, trong văn phòng làm việc của Mark – CEO của The Sun Group.
Nét mặt Minh Tùng lúc này tràn ngập tức giận. Từ ngày Mark – The Sun Group theo lệnh của Mike ký kết đối tác chiến lược với Global Logistics, bên ngoài Minh Tùng phong quang vô hạn vì đem về cho Tập đoàn một đối tác lớn, nhưng bên trong anh luôn gặp không ít phiền phức không đáng có. Dĩ nhiên những khó khăn đó không đến từ James, mà chính là Hoàng My. Cô ta luôn soi mói những chi tiết nhỏ từ biên bản làm việc đến những chú thích chi tiết trong phụ lục làm trì hoãn các hợp đồng hợp tác giữa The Sun Group và Global Logistics. Vấn đề là James vẫn tin tưởng cô ta. Một tuần này James về Mỹ với gia đình, Hoàng My quyền hành liền tăng vọt. Cô ta sử dụng triệt để quyền thư ký riêng của mình, duyệt qua tất cả văn bản công ty trước khi gửi email cho James. Và Minh Tùng được Hoàng My quan tâm ưu ái đặc biệt.
– Mark, tôi sẽ giải quyết chuyện này trong hôm nay. Tôi cam đoan với anh đấy… – Minh Tùng nghiến răng nói.
Mark ngồi chễm chệ trên băng ghế sofa to lớn, nhếch mép hừ lạnh nói:
– Hừ, David… Tôi lại nghĩ rằng cậu vì mối quan hệ cá nhân của mình và Mike nên xem thường tôi… Cậu nên nhớ Mike dù là con của Chủ tịch, nhưng cậu ta cũng không có quyền can thiệp vào quyết định của tôi.
– Không không. Anh hiểu lầm rồi Mark. – Minh Tùng nhăn nhó khổ sở. – Tôi không bao giờ xem thường anh. Những trục trặc phát sinh này tôi đang hết sức mình tháo gỡ… Tôi có thể chứng minh cho anh xem.
Minh Tùng thật không biết phải làm gì hơn. Anh mở điện thoại mình mở ra cái email anh vừa gửi trực tiếp vào hộp thư cá nhân của James, đưa sang cho Mark. Mark vẻ mặt thiếu kiên nhẫn đón lấy điện thoại, nhướng mày xem.
“Tin” – Đột nhiên một âm thanh nhỏ vang lên trong điện thoại.
Minh Tùng vẫn không để ý chỉ quan sát nét mặt của Mark. Gương mặt hắn đang hầm hầm tức giận chợt biến đổi chuyển thành đỏ ửng, hai mắt cũng mở ra thật lớn. Minh Tùng nhướng mày ngạc nhiên chưa hiểu ra chuyện gì thì Mark đã nhìn lại anh, còn nhếch mép cười.
– Tôi tạm tin cậu, David. – Mark đưa điện thoại trở lại, vừa nói. – Nhưng nếu cậu đem vợ mình đến ngủ với tôi một đêm tôi sẽ hoàn toàn tin tưởng đấy.
– Mark, anh nói cái gì tôi thứ lỗi không hiểu… – Minh Tùng siết chặt cái điện thoại, mặt tái đi kìm nén giận dữ.
– Hừ… Đừng làm ra vẻ như thế… Nhìn vào điện thoại của mình đi… Cô ấy còn ngủ được với những kẻ khác… Tôi lại không xứng sao? – Mark hậm hực nói.
Minh Tùng nheo mắt không hiểu. Anh nhìn xuống điện thoại cả người liền sững sờ chấn động. Anh nhận được một tin nhắn từ số máy lạ… Trên màn hình là cảnh tượng một người phụ nữ toàn thân trần truồng đang há hốc rên rỉ bên dưới ba người đàn ông. Dù góc chụp từ phía sau người đàn ông làm gương mặt của người phụ nữ bị che lấp một phần không thấy rõ nhưng Minh Tùng không khó nhận ra đó là Thùy Trang. Ngay cả ba gã đàn ông kia chỉ chụp sau lưng, anh cũng rõ ràng đó là Lân Bình Khánh. Máu nóng Minh Tùng dâng lên ngùn ngụt, chợt nhớ đến lời nói của mình trước khi rời đi anh liền khổ sở nuốt xuống.
– Dù lần trước cô gái đó đội túi vải trùm đầu, nhưng chỉ nhìn nốt ruồi son giữa hai bầu vú đó là tôi nhận ra ngay… – Mark nói tiếp. – Vợ cậu chính là cô gái đã vui đùa với tôi đêm nào ở nhà Steven Lam… Còn không phải sao? Hắc hắc… Tôi rất nhớ cơ thể ma quỷ của vợ cậu nha…
– Hừ… – Minh Tùng bóp chặt cái điện thoại hừ lạnh nhìn Mark. – Nếu anh nói chuyện đường hoàng tôi sẽ tôn trọng anh. Nếu không tôi cũng không cần lịch sự với anh… Tôi không bao giờ đem vợ mình ra đánh đổi bất cứ thứ gì, bao gồm cả sự hợp tác với anh.
– Tại sao? – Mark tức giận vỗ mạnh ghế, đứng bật dậy gầm lên. – Cậu còn cho phép cô ta làm tình với ba tên gớm ghiếc kia… Trong khi tôi là ai chứ? Một CEO người Mỹ đấy…
– Vì đó là lựa chọn của cô ấy… – Minh Tùng đứng dậy lạnh lùng nói. – Vợ tôi có thể vì vui thích làm tình với bất kỳ ai. Tôi không quan tâm, cũng không can thiệp. Nhưng tôi chắc chắn rằng trong danh sách đàn ông của Thùy Trang, không có kẻ nào mập béo xấu xí như anh, Mark.
Hai mắt Mark trừng trừng mở lớn tức giận đến từng thớ thịt mỡ trên người rung động. Minh Tùng cũng không e ngại ngẩng cao đầu đối mặt với hắn.
– Hừ… Hay lắm. Anh sẽ hối hận vì lời nói của mình đấy, David. – Mark ngồi xuống ghế, hai khối mỡ trên ngực phập phồng kìm nén tức giận nheo mắt nhìn Minh Tùng.
– Được thôi. Tạm biệt Mark. – Minh Tùng gom hết hồ sơ trên bàn bỏ vào cặp, quay người lạnh lùng đi thẳng ra ngoài.
Nhìn cánh cửa phòng đóng sập, Mark hậm hực nghiến răng khó chịu. Hắn chợt rút điện thoại ra, bấm số gọi đi… Chuông điện thoại reng vài giây liền nghe được giọng nói cười cợt vui vẻ của Steven Lam vang lên:
– “Mark, anh nhớ tôi rồi sao?”
– Hừ, Steven… Anh còn muốn hợp tác với tôi chứ? – Mark hừ lạnh hỏi.
– “Dĩ nhiên rồi, bạn của tôi. Anh có yêu cầu gì sao? Nói ra đi chứ…”
– Tôi muốn một người phụ nữ… là vợ của David. Lần đó đã gặp ở nhà anh…
– Ha ha…
Tiếng cười lớn của Steven Lam làm Mark khó chịu nhíu mày giở điện thoại ra khỏi tai. Steven lại có vẻ rất hả hê vui vẻ cười mãi không dứt đến lúc Mark gần như muốn phát điên hắn mới ngừng lại.
– “Mark, nói thật với anh, tôi cũng đang muốn dạy cho David một bài học…” – Giọng Steven Lam âm trầm nói.
– Anh cay cú David vì tôi không tiếp tục làm ăn với anh sao? – Mark nhếch mép cười hỏi.
– “Đúng, Mark. Phải cho hắn một bài học đáng nhớ… Ha ha…”
– Vậy anh định thế nào?
– “Anh đừng quan tâm tôi làm thế nào… Anh chỉ cần nghe lời tôi. Tạm thời cứ tiếp tục làm việc với David…”
– Nhưng cô gái kia… Hoàng My luôn gây rối… – Mark nhíu mày.
– “Ha ha. Đúng vậy, Mark. Hoàng My quấy rối dự án của anh là ý của tôi…”
– Anh nói sao? – Mark nhíu mày…
– “Ha ha… Sorry Mark. Bây giờ nếu anh tin tôi, cứ tiếp tục làm việc với David. Tôi muốn anh làm cho hắn bận rộn… Thật bận rộn. Anh hiểu chứ”.
– Sau đó thì sao?
– “Kiên nhẫn vài ngày nữa thôi. Tôi hứa sẽ đem vợ David đặt lên giường anh…”
– Ha ha… Chờ tin tốt của anh.
… Bạn đang đọc truyện Cỏ dại ven đường tại nguồn: https://tuoinung.com/2021/11/truyen-sex-hoc-sinh-danh-thuc-tinh-thu.html
Lúc này, tại phòng thay đồ studio…
– Ưm…
Thùy Trang toàn thân không mảnh vải, một chân gác cao lên vai Bình. Nàng há hốc bật rên khẽ khi dương vật to lớn của anh ta từng chút đẩy sâu vào lấp kín âm hộ nàng.
– Ah… đã quá…
Tiếng xuýt xoa phấn khích Bình cảm nhận âm hộ khít khao của Thùy Trang làm Lân và Khánh cũng khao khát không chịu nổi. Hai người đứng bên cạnh sofa đưa áp sát vào mặt Thùy Trang, tay không ngừng xoa nắn hai bầu vú căng tròn của nàng.
– Ưm… ư… ư…
Cơ thể Thùy Trang không ngừng rung động đón nhận từng cú thúc sâu của Bình. Tay nàng cầm lấy dương vật Khánh sục sục thật nhanh, người chồm đến đôi môi hổn hển hé mở ngậm lấy dương vật Lân nuốt sâu vào.
– Ahhh… – Lân xuýt xoa hưng phấn kéo ghì đầu Thùy Trang vào hạ thể của mình.
Thùy Trang nhắm chặt hai mắt, cơn sung sướng rạo rực như nhấn chìm tất cả lý trí của nàng. Đón nhận dương vật nặng trĩu của Lân trượt sâu vào miệng, chiếc lưỡi nhỏ của nàng khao khát không ngừng vờn quanh nó một cách thích thú thỏa mãn. Cơ thể nàng liên tục rung động, âm hộ không ngừng đón nhận cảm giác sung sướng. Nàng hổn hển rời khỏi dương vật Lân, lại đón lấy dương vật Khánh đưa tới. Dương vật Khánh cũng như người của anh, đậm to dầy lại không dài. Mùi đàn ông của hai cái dương vật trong miệng Thùy Trang như hòa lẫn vào nhau làm cả người nàng hừng hực thiêu đốt.
– Ưm… ôi…
Thùy Trang bật rên lớn đón nhận những cú thúc sâu mạnh mẽ của Bình. Anh giữ chặt một chân nàng gác lên vai, dương vật to lớn không ngừng nghỉ đẩy sâu vào âm hộ nàng. Gương mặt Thùy Trang ửng đỏ, miệng phồng căng ngậm kín một cái dương vật vẫn không ngăn được tiếng ư ử rên rỉ liên tục. Bình liên tục tăng tốc làm cơn sướng khoái của nàng dâng trào lên ồ ạt. Dương vật bóng lưỡng ướt át của Lân rời khỏi hai bờ môi há hốc mở lớn của Thùy Trang, nàng bật rên lớn ánh mắt ngây dại mê mẩn nhìn lên Bình.
– Ưm… ôi… em… sướng…
Nghe tiếng rên rỉ ngất ngây của Thùy Trang, cả gương mặt Bình liền ửng đỏ không thể kiểm soát nổi. Anh gầm lên lùi nhanh lại, dương vật bóng lưỡng vừa rời khỏi âm hộ Thùy Trang liền xuất tinh xối xả…
– Ahhhh…
Bình xuýt xoa rùng mình nhìn từng dòng tinh dịch trắng xóa phun trào lên bờ mu hồng hào dính bệt vào lớp lông tơ phơn phớt của Thùy Trang.
– Ư… ôi…
Thùy Trang cơ thể run rẩy cảm nhận cơn sướng khoái âm ỉ trong người. Nàng được Lân dìu đỡ quỳ gối trên sofa, bờ mông tròn trịa cong vểnh về phía anh. Gương mặt nàng đỏ ửng quay lại nhìn Lân hít hà phấn khích cầm dương vật căng bóng cọ xát vào giữa hai mép âm hộ đỏ hồng ướt át của nàng. Đôi môi Thùy Trang hé mở thở dốc cảm nhận đầu nấm to lớn của anh chèn căng hai múi thịt nhỏ từng chút đi vào…
– Ưmmm…
Bờ eo nhỏ của nàng bị anh bóp chặt, hạ thể anh chợt đẩy mạnh làm vật đàn ông kia một đường lấp kín âm hộ nàng. Thùy Trang há hốc bật rên lớn. Cơ thể trần truồng của nàng bắt đầu rung động, bờ mông tròn trịa phát ra âm thanh phành phạch không ngừng đón nhận những cú thúc mạnh mẽ của Lân. Thùy Trang nhắm nghiền hai mắt, tiếng rên rỉ ư ử tắc nghẽn trong cuống họng bởi dương vật của Khánh phía trước. Hai tay nàng bấu chặt nệm sofa như phát tiết cơn sung sướng của mình. Dương vật anh Lân không quá lớn nhưng dài ngoằng lại cong cớn làm âm hộ nàng nức nở ngất ngây.
– Ưm… ư…
Tiếng rên rỉ của Thùy Trang như tắc nghẽn trong cuống họng. Đôi môi nàng mỏi nhừ liên tục đón lấy dương vật Khánh thúc đẩy ra vào… Âm hộ nàng nhòe nhoẹt nước chảy dài xuống hai chân. Thùy Trang nhận ra khoái cảm của mình lại không hoàn toàn đến từ kích thước của dương vật đàn ông. Nếu so sánh ra thì ba người Lân Bình Khánh thua kém Mike, Marc và Henry không ít. Nhưng sự sung sướng của ba người đem lại cho Thùy Trang cũng không ít hơn. Đó là cảm giác sung túc no đủ trước một bàn tiệc thịnh soạn dù thật sự không thể ăn hết. Thùy Trang dường như tìm thấy được cội nguồn khoái lạc của bản thân nàng.
– Ưm… ư… ư…
Thùy Trang rên từng tiếng ư ử sung sướng. Cơn sung sướng nối tiếp nhau làm cơ thể nàng mềm nhũn đầu óc cũng trống rỗng không còn suy nghĩ. Nàng ngậm lấy cái dương vật phía trước không ngừng nuốt sâu vào, bờ mông cong lên đón nhận cái dương vật khác liên tục thúc đẩy vào âm hộ. Thùy Trang chỉ muốn khoảnh khắc hoang đàng này kéo dài mãi mãi không dứt. Đối với nàng lúc này người đàn ông nào phía trước hay phía sau đều không quan trọng, chỉ cần những cái dương vật căng cứng này tiếp tục không ngừng ra vào mang đến cho nàng cảm giác sung sướng ngất ngây.
– Ưm… Anh ơi…
– Ahhhhh…
Thùy Trang áp gương mặt đỏ ửng há hốc trên nệm ghế. Âm hộ nàng co thắt mãnh liệt như muốn vắt khô dương vật Lân bên trong. Nàng nghe được cả tiếng gầm gừ kìm nén của anh. Rồi một chất lỏng hừng hực nóng phun trào trên cơ thể nàng. Thùy Trang nằm thiêm thiếp đê mê. Những vết tinh dịch trắng đục từ trên bờ mông tròn trịa chậm rãi chảy dài xuống tấm lưng mịn màng cong ỏng.
– Ư…
Cơ thể mềm nhũn của Thùy Trang lại được Khánh lật ngửa ra. Anh kéo người nàng trượt về phía cuối sofa để mông gối lên phần đệm gác tay. Thùy Trang cơ thể trần truồng vắt vẻo nghiêng dốc xuống, cặp đùi thon dài nuột nà mở rộng hai bên để âm hộ ướt đẫm háo hức chào đón cái dương vật thứ ba. Khánh hít hà cầm dương vật đưa vào giữa hai múi thịt đỏ mọng nước của nàng, thúc mạnh.
– Ưm… ôi…
Thùy Trang há hốc bật rên lớn. Cơ thể nàng một lần nữa liên tục rung động để hai bầu vú tròn trịa tuyệt đẹp nảy tưng tưng không ngừng nghỉ. Bình quỳ gối bên cạnh bắt đầu vò nắn hai khối thịt mềm mại trên ngực nàng. Thùy Trang bật rên lớn, hai bầu vú ưỡn căng lên anh xoa nắn. Cảm giác sung sướng này làm nàng ngất ngây mê mẩn quên đi tất cả.
– Ưm… Ôi… sướnggggg quá…
– Ưm…
Thùy Trang hai mắt nhắm nghiền mê mẩn, miệng nàng há hốc đón lấy dương vật còn ướt át căng phồng của Bình ngậm mút say mê. Một mùi tinh dịch đàn ông nồng đậm tràn ngập trong miệng lại không có cảm giác kinh tởm, chiếc lưỡi nhỏ của Thùy Trang cuốn lấy thứ mùi hương đặc biệt đó trên khúc thịt nóng hổi của anh làm cả người nàng ngất ngây sung sướng.
– Ahhhhh…
– Ưm…
– Ưm…
Cả gian phòng tràn ngập hơi thở dồn khoái lạc đến tột cùng. Ba người đàn ông một người phụ nữ hoàn toàn chìm đắm trong nhục dục đến quên đi tất cả.
Ba mươi phút sau, Thùy Trang gương mặt còn đỏ ửng ngượng ngùng bước vội ra xe của Minh Tùng đang chờ. Vì cuộc vui quên trời đất kia mà buổi chụp hình cũng tạm hoãn qua chiều ngày mai. Đến lúc lên xe, đối diện với ánh mắt của Minh Tùng, nàng chợt thấy chột dạ bối rối. Anh cũng không nói lời nào mở máy cho xe lướt đi. Anh đã biết rồi sao? Thùy Trang cắn bờ môi mình cúi đầu nín lặng không biết nên nói với anh thế nào. Rằng mình không kềm được đã làm tình với ba người bạn của anh sao?
“Reng…” – Chợt điện thoại Minh Tùng reo vang. Nhìn thấy số điện thoại Mark, anh hơi nhíu mày, rồi nhấc máy.
– “David, thật xin lỗi. Tôi ban sáng có lời nào làm cậu phật ý thì bỏ qua nhé…”
Câu nói đầu tiên của Mark làm Minh Tùng ngạc nhiên. Tên mập đó lại dễ dàng bỏ qua mọi chuyện như vậy sao? Minh Tùng còn nhớ rõ từng lời nói cay độc của mình dành cho hắn.
– Không có gì Mark. Tôi cũng nên xin lỗi mà. Tôi đã hơi nóng giận.
– “Ha ha… Không sao. Người Châu Á các anh không phải có câu… Không đánh nhau thì không thân sao?” – Mark vui vẻ nói. – “Hợp đồng vận tải bột mì của The Sun Group cứ tiếp tục như chúng ta bàn trước đây. Được chứ?”
– Thế thì tốt quá rồi Mark. Tôi rất vui nghe được điều đó… Ha ha…
– “Tốt. Vậy nhé…”
Minh Tùng tắt điện thoại mà lòng vẫn có chút khó tin. Cú điện thoại đó như đập tan cảm giác ngột ngạt đè nặng trong lòng anh cả buổi sáng nay. Anh nhìn sang Thùy Trang vẫn cúi đầu gương mặt đỏ ửng, anh cười nhẹ hỏi:
– Buổi chụp hình thế nào? Tại sao lại dừng ngang vậy?
– Tại… em…
Thùy Trang ấp úng mặt đỏ ửng nhìn lên Minh Tùng. Đôi môi nàng mấp máy vài lần rồi hít sâu một hơi nói:
– Em đã làm tình với anh Lân, Bình, Khánh. Em xin lỗi anh…
Thùy Trang nhắm mắt nói nhanh hối hả như để mình không kịp hối hận mà dừng lại. Nàng dù thích cảm giác lén lút khi không có mặt Minh Tùng, nhưng sau tất cả mọi chuyện nàng lại không muốn giấu diếm anh. Cảm giác áy náy tội lỗi khi đối diện anh làm nàng ngột ngạt không thở nổi. Thùy Trang cắn môi gương mặt ửng đỏ nhìn qua Minh Tùng, lại thấy anh vẫn điềm nhiên lái xe như không có gì…
– Anh… anh đã biết sao? – Thùy Trang ngạc nhiên bật thốt lên.
– Hừ hừ… May cho em là em không giấu diếm anh… Nếu không…
Minh Tùng gầm gừ nghiến răng, kéo tay Thùy Trang đặt lên đũng quần căng cứng của mình. Nàng cắn môi hai gò má nóng rang lên, mở khóa quần cho anh.
– Ai nói cho anh nghe? Anh Lân sao? – Thùy Trang cầm lấy dương vật anh, vuốt ve nhẹ nhàng.
– Không… Em xem đi… – Minh Tùng đưa điện thoại mình ra.
Thùy Trang nhìn tấm hình trên màn hình điện thoại anh mà cả hai gò má đều nóng rang lên. Nàng biết ai đã chụp lén tấm hình này… Trong phòng thay đồ ban đầu chỉ có Nhã Phương là đứng phía sau nàng và Lân Bình Khánh. Cũng may gần nửa khuôn mặt nàng bị che khuất nếu không phải là người rất thân thuộc với nàng như Minh Tùng sẽ khó nhận ra. Nhưng tại sao Nhã Phương lại muốn làm như vậy? Không phải cô ta ban đầu khi tắm chung cố tình khiêu khích nàng là dọn đường cho Lân bước vào sao?
– Vậy… anh còn giận em không?
Thùy Trang ngã đầu lên vai anh, bàn tay nhỏ điêu luyện của nàng không ngừng vuốt ve dương vật anh, thủ thỉ thật khẽ.
– Vậy em… có sướng không? – Minh Tùng không trả lời mà hỏi ngược lại.
Thùy Trang hai gò má đỏ ửng gật đầu. Nàng vén mái tóc dài đen óng qua vành tai cúi thấp xuống dùng đầu lưỡi mình tắm mát dương vật anh.
– Sướng thế nào?
– Em… – Thùy Trang áp mặt lên khúc thịt ấm nóng căng phồng của anh, thì thầm. – Ba người họ… không có ai lợi hại bằng anh. Nhưng… vì ba người lại làm em… rất thích… rất sướng…
Nghe nàng nói mà Minh Tùng há hốc miệng khô lưỡi nóng. Dương vật anh liên tục truyền đến cảm giác nhột nhạt tê dại vì Thùy Trang vừa thủ thỉ nói vừa liếm mát quanh nó. Minh Tùng thoáng rùng mình, thì thào:
– Vậy… bốn người, năm người có phải còn sướng hơn sao?
Thùy Trang hai gò má đỏ ửng không trả lời anh. Mái đầu chỉ cúi thấp xuống nuốt trọn lấy dương vật anh vào miệng.
– Ah…