Phần 3
Gần sáng nó cảm thấy nhột nhột ở vai. Nó đi ngủ thường cởi trần mà. Quay ra thấy gái đang hôn hôn. Chả hiểu. Lúc sau thì gái cười rõ tươi.
– Người đẹp. Cũng 6 múi cơ
– Á!!!
Bất chợt gái cắn nó.
– Cái này để em đánh giấu.
Gái đổi xưng hô luôn…
* Cười * Nó cảm thấy hạnh phúc.
Đang định dậy uống cốc nước thì gái bỗng nhổm dậy đè nó xuống.
– Đi đâu?
– Uống nước
– Không cho đi
– …
– Cái kia là sao?
Gái chỉ xuống phía dưới nó
– Tôi cũng là đàn ông nhé. – Nó tỉnh bơ.
Gái không nói gì. Ôm cổ nó rồi cúi xuống. Từ từ khóa môi nó lại. Nó chìm dần theo cảm xúc mà gái mang đến. Đôi tay nó bắt đầu không theo sự chỉ đạo của đầu nó nữa. Nó đè gái xuống rồi hôn nhẹ nhàng từ môi rồi cổ. Mắt nó dừng ở cặp vếu của gái. Đẹp quá. Nó nghĩ. Cái áo của gái chẳng biết đã bay đi từ lúc nào. Tay nó giờ là theo bản năng mất rồi. Khi môi nó chạm vào ngực gái. Gái có vẻ hơi ưỡn lên. Bỗng nhiên nó giật mình. Nó đang làm cái gì thế? Nó đứng dậy luôn và vào nhà vệ sinh. Nó tắm. Nó cần bình tĩnh.
Ra đến giường không thấy gái nói gì. Nghĩ gái ngủ thì vai gái bỗng run nhẹ. Nó biết điều đang xảy ra. Bỗng gái quay mặt về phía nó. Mắt sưng húp
– Em chịu thua.
– …
– Hiếu à. Em nhận thua.
– Em làm gì đâu mà thua hay thắng?
– Sao anh như cục đá vậy? Anh không thích em à?
– …
– Em đã như vậy rồi mà anh vẫn muốn tránh em sao? Hay anh có người yêu rồi? Anh nói đi chứ? Đừng làm vậy với em nữa… Hức…
Nó ôm gái chặt. Thật chặt. Nó yêu gái rồi.
– Ngủ ngoan đi. Chỉ có em thôi mà…
Gái chẳng nói gì nữa. Ngoan ngoãn nằm cạnh nó. Yên bình quá. Hình như trước lúc giông bão kéo đến. Khung cảnh thường yên bình đến lạ…
Sáng hôm sau nó cuống cuồng gọi gái dậy đi học. Thì gái kéo cổ nó xuống ôm ngủ ngon lành.
– Hôm nay được nghỉ mà chồng?
– Chồng…?
– Ai hôm qua lột hết đồ em? – Gái tròn mắt.
– …
– Anh không chịu trách nhiệm về đêm qua phải không? – Gái bắt đầu rưng rưng.
– Anh đã làm gì đâu?
– Bao nhiêu năm em giữ đấy….
– Sao đêm qua không giữ tiếp?
– Hết cách với anh rồi nên phải làm thế ….
– Nhỡ anh không phải người tốt thì sao?
– Để ý anh từ lâu rồi nhé. Đừng hòng thoát.
– …
– Anh có nhớ cái lần anh đi nhà sách rồi lấy sách hộ ai không?
– …
– Say nắng anh từ đó rồi. Với lại có lần anh lao ra đường cứu con mèo của em nữa…
– …
– Người gì đâu mà vô tâm vô tư…
– …
– Mà con trai gì môi đỏ vậy? Má lúm luôn?
– Mẹ anh sinh anh ra đã thế rồi.
Nó chống chế. Nó rất ghét bị soi như vậy luôn.
…
Quá khứ lại ùa về với nó. Lớp 8… Cũng chỉ vì một câu nói tương tự mà cái lúc còn ngỗ nghịch, trẩu tre nó một mình lao vào đánh luôn 3 thằng. Bất biết là chúng nó lớn hơn. Kết quả là người nó bầm dập không thiếu chỗ nào. Đuôi mắt rách. Vẫn còn sẹo mờ. Sự việc sẽ chẳng đến nỗi nào nếu mấy nhà kia bù lu bù loa lên dọa sẽ kiện nó vì làm cho con nhà họ bị thương. Trong khi con nhà họ cho nó nằm một chỗ gần tuần.
Họ gọi nó là thằng côn đồ. Nó ức lắm. Đúng là cái xã hội mà không có tiền, thấp cổ bé họng là luôn phải chịu thiệt. Họ dọa sẽ cho nó đi trại. Mất công mẹ nó lại phải đi từng nhà xin lỗi. Mà mẹ nó cũng chẳng trách nó mới là cái khó chịu. Giá mà mẹ trách nó, chửi mắng nó thì nó còn dễ chịu hơn. Mẹ bảo rằng không chăm sóc được nó như những người mẹ khác nên nó mới không hiểu chuyện như vậy.
Nghe mẹ nó nói xong mà nó chẳng biết làm gì cho đúng nữa. Sau mẹ phải mất thêm một khoản tiền để đền bù. Rồi cũng phải chuyển nhà luôn. Đêm đó nó tự hứa với bản thân sẽ không bao giờ đánh nhau nữa…
…
– Hi hi. Anh không thích à? Em xin lỗi.
Gái ôm nó chặt hơn
Giờ nó mới để ý, gái đang không mặc gì….
Hôm qua cởi mỗi áo thôi mà …
– Mặc đồ vào đi. – Nó nhăn mặt
– Hông 🙁 … gái làm mặt buồn
– Hông cái mông. Mặc đi không là có án mạng giờ
– Hông. Kệ chồng 🙁
– Anh không chịu trách nhiệm đâu đấy
– Đố chồng luôn
– …
– …
– Mặc vào đi vợ 🙁
Nó nhăn nó như hiểu ra vấn đề. Phải gọi bằng vợ cơ
– Đó. Phải ngoan không? ^^!
– …
– Chồng ơi… Đi ăn đi
– Rồi… chờ anh tí. Mà hôm nay sao được nghỉ vậy?
– Hôm nay sinh hoạt đoàn chồng ạ
– Ừm. Nó 3 năm cấp 3 chả biết đoàn là gì luôn.
Dắt xe ra đường thấy chị đi cùng anh nào qua. Nhìn vui lắm. Chắc là người yêu rồi. Nó hơi buồn. Bỗng gái vỗ vai.
– Sao vậy chồng?
– À không sao? Nhìn nhầm tưởng người quen thôi.
– Rẽ trái này chồng. Đó qua phải. Rồi xuống dốc rẽ trái…
Sau này mới biết gái chỉ cho đi con đường dài nhất… Thật là….
– Ăn nhanh còn đi chơi chồng. Gái nói to làm ai cũng nhìn nó với gái…
– Bé bé cái miệng hộ anh cái
– Hihi.
Gái cười tươi làm nó quên luôn
Lại đi. Công nhận là gái lượn lờ suốt ngày mà không thèm chán, giỏi thật. Nó thì chịu chỉ muốn ngồi thôi… lười đi lắm…
– Anh thấy cái này đẹp không?
* gật gật *
– Thế còn cái này?
* gật gật *
– Cái này nữa?
* gật gật *
– Thế cái nào đẹp nhất?
– …
Gái chỉ từng bộ áo đôi một cho nó xem. Nó thì có biết thời trang gì đâu. Quần áo với nó đơn giản. Quần bò + Sơ mi trắng. Ở nhà thì áo phông quần lửng. Hết
– Chán anh quá đi. Không chọn em mua về cấm kêu không mặc
* gật gật *
Và cái ngu của nó là để gái tự mua. Đúng màu hồng. Gái mang về giặt chiều hôm sau bắt nó mặc luôn (May hôm qua chị gọi là mai quán sửa nghỉ mấy hôm, không thì nó chẳng dám nghĩ nữa…)
Làm nó bị trêu. Nhục không nhấc nổi cái mặt. Đại loại như.
– Đáng yêu thế? Mai mua hộ anh một bộ nhé. Nháy mắt với nó luôn…
Theo nó thấy thì thằng cha Hiệp này cũng hơi bóng nên nó cũng hoang mang lắm… Tối lửa tắt đèn thằng cha mà mò sang thì nó chắc là khóc thét
…
– Bộ này con gái anh sau này chắc mê lắm. Mày bán lại cho anh đi. Bao nhiêu cũng được. Nhưng đừng quá 20 nghìn.
Đã bao nhiêu cũng được lại còn không quá 20 nghìn. Ông này tên Quân. Còn nhiều phát ngôn gây sốc lắm. Nếu mà kể ra thì chắc phải dành nguyên một phần của truyện quá. Điển hình như cái vụ ông giúp thằng bạn ông tán gái. Ban đầu thì đôi bạn trẻ thích nhau, nhưng mà cô này chẳng hiểu sao lại cứ lần nữa mãi. Ông Quân nhảy vào giúp. Chẳng biết tuyên truyền thế nào mà đôi bạn trẻ chia tay từ mặt luôn =))
Hay có lần ông có điện thoại trong giờ chào cờ.
– Alo…
– …
– Ok. Anh cứ cho em 2 xe
– …
– Ok…
Quay sang hỏi ông thì ông hồn nhiên bảo:
– Chẳng biết thằng lái xe nào gọi nhầm cho anh ấy.
Hỏi sao anh trả lời quyết đoán vậy? Thì ông bảo là cảm xúc của anh nó bảo anh thế…
Thế thì chịu rồi….
Không biết số phận ông lái xe ra sao…
Còn một lần nó nhờ ông chở đến chỗ làm. Đi thẳng thì chả sao, đằng này ông đi đường vòng. Ông bảo là để đi mua bánh mì. Đang đi thì ông hỏi
– Mình đi qua đường nhiều nhà nghỉ như này. Liệu có bị đánh giá không em nhỉ?
Làm nó nghĩ gần chết…
Ông K sang thấy nó mặc áo hồng bắt đầu lại nheo nhéo:
– Chăm sóc tận tình quá nhề? Mà dạo này mày dậy thì nên giới tính cũng thay đổi luôn hả?
Tiên sư nhà ông. Chắc gì ông dậy thì sớm hơn tôi mà to còi. Nó nghĩ.
Kể cũng phải thôi. Đã màu hồng lại còn hello kitty mà…
Lúc sau gái sang. Hét luôn từ cửa
– Chồngggggg ơi
– Chồngggggg ơi.
Ông K nhại lại…
– Hiếp miiiii…
Cái thằng cha đốt nhà này. Nó với tay bịt mồm lão. Lão bựa có tiếng nhưng mà nó không ngờ lại mãn tính như vậy…
Gái nhận ra thì mới đỏ mặt chào. Nó tranh thủ giới thiệu rồi đánh trống lảng luôn.
Ông K thấy gái thì đứng hình mấy giây. Chắc xinh quá. Sau này mới biết là tật xấu của ổng =)))
Nó giới thiệu xong thì ông vẫn cứ ngây ra
– Anh K…
– À à. Chào em. Anh tên K
– Vâng. Em là Ngân
– Hotgirl có khác. Xinh thật. Thằng H ăn gì mà cưa đổ em vậy?
Ông quay ra nhìn đểu nó…
– Tôi bị cưa nhaa… – Nó cự cãi…
– Nghiện còn ngại. Nhận đê. Anh hiểu mà.
– …
Gái chỉ cười mặc ông K vẫn luyên thuyên. Gần 4 giờ thì gái rủ đi ăn. Thực tế lôi nó đi ăn. Ăn xong thì nó về phòng học. Gái nói bận tí qua. Nó “Ừm” rồi về luôn.
…
Cả tuần lễ cứ trôi đi như dòng sông quê nó vậy. Lững lờ mà in đậm trong tâm trí của nó. Gái thì khỏi nói. Càng ngày nó càng yêu gái. Nhất là khoản nấu nướng. Gái là người nấu ăn ngon nhất mà nó từng gặp. Lúc nào cũng kè kè bên cạnh nó. Học cũng học chung. Ngủ cũng chung. Tần suất gái sang chiếm phòng nó ngày càng nhiều. Mà bà chủ trọ chả biết gái cho ăn gì mà chả động vào gái. Phòng khác mà dẫn bạn về thì y như rằng bà chủ gọi tận mặt ra nói.
Thế rồi quán cũng sửa xong. Nó lại vừa học vừa làm. Gái thì thường xuyên ra quán nó. Chị thì cứ thấy gái đến là lại chạy ra ngoài đi việc. Sau này mới phát hiện ra bí mật… Nó khờ thật…
Tối về phòng. Hôm đó là thứ 4. Nó vừa mở cửa phòng là gái phi luôn vào trong quấn chăn. Trời chuyển mùa nên nó cũng thấy hơi lạnh. Hôm trước mẹ nó cũng gửi chăn bông ra cho nó rồi. Đang học bài thì mẹ gọi bảo là bố sắp về rồi. Nó mừng quá. Bố đi làm xa lâu rồi. Nó chẳng biết làm gì nhưng lờ mờ nó cũng đoán bố nó làm xã hội vì con hổ sau lưng mỗi lần bố cởi trần lúc ở nhà.
Thuở bé bố chiều nó lắm. Lúc nào về cũng quà này quà nọ. Nhưng mẹ cũng nói là bố có con riêng. Nó im lặng. Mẹ bảo rằng mẹ chấp nhận. Nó thương mẹ. Nhưng trách bố thì cũng không được. Gái ngồi cạnh nó nghe xong chẳng nói gì, cứ ôm nó thôi. Thở dài… Không phải lần đầu tiên nó nghĩ về gia đình nó. Nhưng lần này nó thấy khó nghĩ quá. Gái nói thế này:
– Chuyện của người lớn thì cứ đẻ người lớn lo đi. Đừng cố gắng chen vào. Học đi
– …
Ừm. Cũng đúng. Nó cười. Hôn chụt vào môi gái. Gái có vẻ ngại. Đỏ mặt. Nó thích cái vẻ mặt này của gái lắm…
Ngủ… gái ôm nó thủ thỉ nhiều lắm. Về gia đình về công việc, sở thích. Nó cũng biết gái là con một. Nhà buôn bán. Bố mẹ đi suốt
– Thế mà không hư nhỉ? – Nó cười…
– Hư cái đầu anh ấy…
– …
– …
Nó nhẹ nhàng hôn gái. Gái đáp lại nhẹ nhàng. Cái lưỡi của gái chạm lưỡi nó thì cũng là lúc cả hai cùng nhắm mắt…
Mọi thứ diễn ra tự nhiên… Nó chẳng thể kiểm soát nổi nữa. Điều gì đến cũng phải đến. Nó nhẹ nhàng cởi áo gái hôn lên cổ rồi ngực. Nút nhẹ. Cái quần đùi của gái cũng không cánh mà bay. Rồi nó phát hiện ra một điều…
…