Phần 14
…
– Mấy giờ rồi mày? – Nó hỏi một thằng làm cùng nó
– 3 rưỡi rồi… Đồng hồ kia kìa… Không nhìn à? Thằng đấy vừa nói tay vừa chỉ vào trong góc phòng
– Ờ quên…
Chỗ nó làm thì không được dùng điện thoại..
– Á có gái xinh kìa… – thằng đấy lại rú lên
Nó quay ra nhìn thì…. Chẳng biết phải nói sao… Ngay cái ngày đầu tiên đi làm thì nó gặp lại chị…
Chị giờ xinh hơn, kiêu sa hơn và trên hết là chị đi cùng thanh niên Nam đó. Chắc chị không thấy nó vì nó luôn luôn ngồi trong góc… Mấy ông lựu đạn trong quán thấy chị thì xoắn hết cả lên. Nhưng nổ ghê quá làm nó phát hoảng. Mà cứ xúm lại chỗ nó nổ mới khổ… Chắc thấy nó ít nói nên ra khoe chiến tích… Nào là
– Mày tin tao xin được số con kia tán đổ trong một tuần không?
– ….
– Chỉ cần nhìn tao là sẽ cho ngay…
– ….
– Abcxyz
– ….
Nó cứ gật gật liên tục. Vì bọn này cho thêm kẹo cũng chẳng bao giờ làm được gì chị. Nhưng trong nó vẫn có sự khó chịu… Có lẽ vì chị từng là của nó… Chỉ từng là thôi… Nó cười…
Mấy ông lựu đạn nổ chán thì bắt đầu tranh nhau ra tiếp. Nó chống cằm ngồi nhìn. Chị ngồi quay lưng với phía của nó nên không thấy nó được. Nó vẫn đang nhìn thì chị quay đầu lại… 2 ánh mắt chạm vào nhau… Vẫn là đôi mắt biết cười ấy… Nó nhớ chứ… Nhưng nó không muốn nhìn nữa nên đứng dậy đi vào trong quầy… Hình như chị vẫn nhìn nó…
Nó pha sẵn một ly ca cao nóng để đó…
– 1 ca cao và một nâu nóng… – tiếng thằng vừa ra tiếp chị
Nó pha thêm một nâu nóng…
– Đây..
– Bà kia kiêu vờ lờ mày ạ… Tao hỏi thì toàn thằng kia nói – thằng lựu đạn ngứn vào quầy nói nhỏ với nó
– Ừm.. – Nó cười
Nó thì vẫn vậy chẳng ghét hay thù hằn gì ai cả. Kể cả những người đánh nó hay với cả thanh niên Nam… Nó biết mình là ai và chỉ thấy thất vọng vì chị ngại không dám nói nó là người yêu chị… Trẻ trâu là vậy đấy… Nhưng đến giờ nó mới hiểu… Chứ lúc ấy thì…
Chị từ nãy đến giờ vẫn thế. Quay lưng lại phía nó. Thỉnh thoảng cười với câu chuyện vớ vẩn nào đó của thanh niên Nam… Nó thì chỉ mong sao thời gian trôi qua nhanh hơn để nó ra khỏi quán… Nó thấy ngột ngạt quá… Cái cảm giác lúc này thật sự làm nó khó chịu… Nó bắt đầu ghen… Mặc chị và nó đâu phải là gì của nhau…
Một lúc sau thì cũng hết giờ làm. Nó thay vội đồ đi ra ngoài và thẳng về phòng. Định gọi cho gái thì mới nhớ hôm nay gái đi chơi với mẹ gái nên nó không sang nhà gái nữa… Về phòng nó đóng cửa nằm ập xuống giường… xoãi 2 tay ra và nhắm mắt… Cái cảm giác lúc nãy vẫn còn ám nó chưa dứt nên nó chẳng muốn làm gì cả… Đang thiu thiu vào giấc ngủ thì có tiếng xe quen quen… Nó vẫn nhắm mắt kệ vì chắc chắn không phải gái rồi. Bỗng có tiếng mở cửa… Nó ngẩng cổ lên nhìn thì là chị… Nó cũng chưa biết phải làm gì thì chị nói
– Mình nói chuyện một chút được không?
– …
– Hiếu??
Nó thì vẫn chưa hết ngạc nhiên thì chị gọi tên nó…
– À… Ừm… Được mà… Vy ngồi đây đi… – Nó chỉ ra chỗ cái ghế bàn học của nó
– Ngồi đây được không?
Chị chỉ về phía giường nó
– Ừm… Được mà…
Chị ngồi xuống giường nhìn nó. Nó cảm thấy hồi hộp…
– Dạo này anh sao rồi? – Chị hỏi bâng quơ
– Vẫn thế thôi… Hmm.. Sáng học chiều làm… – Nó cười
– …
– …
Khoảng lặng giữa hai đứa. Nó ghét cái kiểu này… Chị lại quay ra nhìn nó… Nó đứng dậy… Nó không muốn nhìn vào mắt chị… Đi được ba bước thì có vòng tay từ sau lưng vòng ra trước… Nó sợ thế này…
– Vy nhớ anh…
Chị gục đầu vào vai nó
– …
– Anh thật sự ghét Vy lắm à? Vy nói thật… Không phải là Vy ngại đâu mà… Anh…
Chị đang nói thì nó ngắt lời… Trong nó đang là đấu tranh tư tưởng và nó quyết định dừng lại việc này…
– Vy à! Mọi chuyện đã là quá khứ rồi… Giờ H chỉ yêu Ngân… Và…
– Anh nói dối… – Chị ngắt lời
– ….
Đúng là nó đang nói dối. Nhưng nó không thể làm vậy với gái được. Nó gỡ tay chị ra thì chị níu chặt hơn
– Vy à!!! H không muốn làm Ngân buồn đâu…
Nó biết nói vậy thì chị sẽ đau. Nhưng như mọi lần trước đó. Đau một lần rồi thôi… Và kể cả nó có tiến tới với chị thì bố chị cũng chẳng bao giờ đồng ý… Một thằng như nó…
Lúc này chị mới buông tay ra nhưng vẫn giữ hờ… Nó gỡ tay chị ra quay lại nhìn chị… Cúi xuống hôn nhẹ… Rồi lại nhìn… Chị ôm nó… Chặt lắm.. Chị hiểu nó nghĩ gì…
– Mình có thể làm bạn được không anh?
– Ừm…
– …
– …
Lại là khoảng lặng. Chị nhìn nó lâu lắm như thể tìm kiếm trong nó còn những suy nghĩ gì nữa… Nó thì chỉ cố kiềm chế bản thân nó lại… Không thể làm điều có lỗi với gái được… Gái chân thành thì nó cũng phải đền đáp lại một điều tương tự và phải hơn nữa…
Chị từ từ kiễng chân lên hôn nó. Hai tay vòng qua cổ thì nó nghiêng mặt sang một bên… nụ hôn của chị chạm vào má nó… Chị buông tay ra
– Em xin lỗi…
Chị đi ra ngoài rồi lấy xe đi luôn… Có lẽ là chị sẽ khóc… Và sẽ có ai đó dỗ dành chị… Chắc chắn là vậy rồi…
Nó lại nằm ụp xuống giường… Nhắm mắt… Hít một hơi dài
– Anh xin lỗi…
Tối gái sang phòng nó. Nó thấy gái sang thì kéo tay gái lại ôm chặt… Gái vỗ nhẹ vào lưng nó…
– Chồng sao thế ạ?
– Anh buồn… – Nó gục đầu vào vai gái
– …
Một lúc sau thì gái đẩy nhẹ nó ra. Kéo xuống giường…
– Chồng buồn gì thế ạ?
– …
Nó kể hết cho gái.. Gái ngồi nghe xong thì quay ra nhìn nó
– Chồng làm vậy thì đúng… Nhưng hơi quá đáng…
Có lẽ là vậy thật…
– …
Gái nói xong thì hôn nhẹ vào môi nó…. Nó và gái lại quấn vào nhau… Những nụ hôn lại nồng nàn… Và cả Những tiếng rên khẽ của gái…
– Yêu vợ không?
– Có…
– Ừmm… Yêu chồng… – Gái hôn vào môi nó
Nó nằm xuống cạnh gái ôm từ đằng sau… Hôn nhẹ vào gáy gái và chìm vào giấc ngủ…
Hôm sau nó dậy sớm với gái để đi ăn sáng. Trường nó học nốt ngày mai là cũng bắt đầu nghỉ tết. Những câu chuyện trở nên rôm rả hơn. Những câu chúc cũng bắt đầu phổ biến hơn. Nó thì cũng chuẩn bị về nhà… Nó rất thích gói và luộc bánh chưng. Ăn thì chả mấy đâu nhưng luộc thì thoải mái. Vì lúc gói và luộc bánh chưng thì người trong gia đình sẽ có khoảng thời gian để ôn lại một năm đã qua… Những chuyện vui buồn hay những bài học… Nó thích được quan sát những điều đơn giản như thế… Nhưng năm nay khác một điều là có gái đi cùng… Chả hiểu sao bố mẹ gái về quê mà gái nằng nặc đòi theo nó… Cuối cùng thì tất cả cũng phải chịu gái
– Có biết gói bánh chưng không mà về? – Nó nhăn mặt
– Biết thừa… Đừng khinh vợ… – Gái vênh mặt lên cười
– Ờ… Không biết đuổi về luôn…
– Chồng không nỡ đâu mà… – Gái lè lưỡi trêu nó.
Đúng là chỉ nói vậy thôi chứ đuổi sao được… Nghỉ trước một tuần nên nó cũng về luôn. Gái đi theo nắm tay nó mà cứ cười tít cả mắt… Nhưng đột nhiên lại đăm chiêu nhìn nó.
– Mẹ chồng khó tính không? Lần trước gặp mà vợ chưa được nói chuyện nhiều…
– Lần trước chả thủ thỉ suốt đấy thôi…
– Chuyện linh tinh thôi… Chứ chưa hiểu mẹ…
– Ừm… Cũng Có… Khá khó tính – Nó làm mặt nghiêm trọng
– Khó tính như chồng không?
– Chắc là hơn… Ừm… Chắc là vậy…
Nó dọa một lúc thì gái im im suy nghĩ… Nhìn mặt buồn cười mà nó chả dám cười…
Ngồi trên xe gái líu lo được một lúc thì cũng ngủ… Nó để gái gục đầu vào vai nó ngủ ngon lành…
Xe khách cho nó và gái xuống chỗ gần nhà nó… Gái thì say xe nên đi cứ loạng choạng… Nó đeo cái balo ra đằng trước…
Ngồi xổm.
– Nào… Lên đây…
Gái mệt nên leo lên luôn. Cõng gái một lúc thì cũng về nhà… Bố mẹ đang sửa nhà thấy nó thì ra đỡ nó… Tưởng nó gây họa cho con nhà người ta. Nó giải thích thì mới hiểu… Đỡ gái vào giường ngủ xong thì nó quay ra sửa nhà cùng bố mẹ… Cũng chỉ là vài tấm ngói bị vỡ và cái bạt đã cũ nên phải thay… Thằng cu thấy nó thì cứ lẽo đẽo chạy theo… Nhìn buồn cười lắm…
Đến tối gái mới dậy… Nhìn mặt lấm la lấm lét như gái mới về nhà chồng ấy… Mà cũng đúng đấy chứ… Bố mẹ nó thì cứ tủm tỉm cười là gái càng ngại…
– Cháu xin lỗi… Tại… Tại cháu bị say xe…
– Cháu gì nữa? Gọi bố mẹ dần đi… – Bố nó cười lớn
– À… Vâng…
– Ngân vào đây mẹ bảo cái này…
Mẹ nó gọi gái. Gái quay ra nhìn nó sợ sợ… Nó vẫy vẫy về phía mẹ nên gái đi theo mẹ luôn. Đang nhìn theo gái thì bố nó gọi làm nó giật mình…
– Thế được một hay cả đôi? -Bố nó nheo mắt hỏi
– Một thôi… Bố biết còn phải hỏi nữa…
Nó nhăn nhó
– Ờ… Mà sang năm bố định xây nhà…
– Tiền đâu ra mà bố xây? Còn số nợ nữa?
Không phải là tự nhiên nó hỏi vậy đâu. Nó sợ bố nó dây dưa vào ma túy thì lại khổ nhà nó thôi…
– Bố đang làm cùng bố vợ mày với lại cũng có ít vốn… Nhà hỏng nhiều quá rồi…
– Vâng… Khi nào làm gọi cho con về làm cùng… Giúp được gì thì giúp nhé…
– Mày cứ lo đi học đi… Bố mày lo được…
Nói chuyện một lúc thì cũng chuẩn bị ăn cơm… Bữa cơm hôm nay do gái và mẹ nó nấu thì khỏi chê…
Bố lại bắt đầu nói xấu mẹ. Kể chuyện ngày xưa tán mẹ nó mãi không được. Có lần mò sang còn bị ông ngoại suýt vác chuổi dồn.
Mẹ nó cũng chẳng kém. Kể hết thói xấu của bố nó… Ví dụ như ngủ thỉnh thoảng lại bắt mẹ nó gãi lưng… Nó cũng vậy… Dễ ngủ thật mà…
Ăn cơm xong thì nó đi đun nước để gái tắm.. Gái với mẹ nó đi rửa bát… Gái thì từ nãy chả biết nói chuyện gì với mẹ mà giờ cứ khúm núm. Ra dáng nàng dâu hiếu thảo gớm… Đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên…. Thằng cu được gái dạy học thì cười không thấy tổ quốc… Chả biết được cái đếch gì vào đầu không mà gật gù kinh lắm….
…
Gái với nó tắm xong thì nó xin phép bố mẹ dẫn gái đi chơi… Vừa nãy bố mẹ nó nói xấu nhau rồi nên giờ định nói xấu nó cho mà xem…
Vừa đi ra ngoài là gái cười khúc khích…
– Cái gì thế? Nó ngơ ngác
– Hihi…
– Có nói không? Cho tập bơi với cá giờ…
– Có đứa nướng khoai tí cháy nhà… Hahaa….
– Đứa… Nà… Nào? Với va vớ vẩn…
– Hahaa…
Tuổi thơ của nó cũng dữ dội lắm đấy. Cái hồi mới được thằng Bủm dậy nướng khoai thì cứ có khoai là nó lại mang ra đằng sau nhà nướng… Nhà có bếp nhưng không dám nướng vì sợ mẹ biết ăn trộm khoai đánh lựt mông… Mà nhà nó ngày xưa vẫn còn là mái cọ… Kết quả là tí cháy nhà… May đúng lúc mẹ nó về… Sau sự cố hy hữu ấy thì mẹ nó mới quyết định làm mái ngói.. Nói vậy cho oai chứ toàn ngói mua lại với đi xin thôi… Nó thì được 1 phen xanh mắt mèo… Chừa luôn…
Gái thì cứ cười ngặt nghẽo… Mẹ bán đứng nó rồi…
Nó dẫn gái ra bờ kè quê nó… Người ta đã làm thêm cột đèn… Xa xa là đường mòn dẫn ra bờ sông mà mỗi lần hội làng hội chùa thả đèn hoa đăng là nó lại cùng lũ trẻ ra hóng… Đến lúc về nhà thì thằng nào cũng tay xách dép tay giữ quần. Chân thì toàn bùn… Ngập đến quá gối… Có thằng đen mất cả dép thì lại được ăn lươn…
Nó kể chuyện cho gái nghe… Kể về lũ trẻ chăn trâu mà nó hay đi cùng… Kể về những lần nó đi ăn trộm ổi ngã cả xuống ruộng.. Cả những lần nó làm mẹ phải buồn… Gái tròn mắt nhìn nó rồi im lặng đôi khi là cười khúc khích…
Gần 9h thì nó dẫn gái về… Gái nắm tay nó nhõng nhẽo đòi nó cõng… Nó cũng chiều ý gái… Gái lại bắt đầu thủ thỉ về tuổi thơ của gái… Hóa ra cũng không phải như nó nghĩ. Cũng khó khăn và cũng nhiều mất mát… Có cơn gió thổi qua làm gái run run vì lạnh… Gái ôm chặt nó hơn, gục đầu vào vai nó và chẳng nói gì nữa… Thở đều… Ngày hôm nay thế này thôi. Nó chẳng muốn đòi hỏi thêm gì nữa. Gái cũng mệt rồi…
Về đến nhà thì cửa khép hờ, bố mẹ nó với thằng cu ngủ rồi. Nó đặt nhẹ gái xuống giường. Ra ngoài lấy cốc nước ấm uống và cũng chui vào trong cùng gái…
…
Sáng dậy thì thấy nó đang ôm cái chăn. Gái dậy từ lúc nào rồi. Chắc là lạ chỗ. Nó ngó cái điện thoại thì cũng mới gần 9h sáng thôi.
– Dậy gì mà sớm thế? – nó lẩm bẩm
Xuống bếp cũng chẳng thấy ai ở nhà… Nó lấy máy gọi cho gái thì gái bảo ”đang đi chợ với bố mẹ chồng… tí về”
Ngắn gọn, xúc tích gớm…
Nó đi loanh quanh nhà thì hàng xóm ai cũng hỏi thăm. Phần vì căn bệnh của nó.. Phần vì ở quê nó mấy ai đỗ trường điểm của thành phố như nó đâu. Nói chuyện một lúc thì nó cũng xin phép về nấu cơm… Thật ra là chỉ cần cắm cái nồi cơm điện là xong thôi… Cắm xong thì cũng là lúc cả nhà về. Nó chưa kịp mừng thì bố nó đã quát
– Thằng kia… Đứng đấy mà nhìn à… Ra đỡ mang đồ vào đi… Sáng thì ngủ gọi không thèm thưa…
– Có chuyện đó à?
Nó quay sang gái để xác minh
Gái gật đầu…. Bố nó lại quát…
– Nhanh cái chân lên. Nặng sắp chết rồi…
– Ông kêu ghê thế nhỉ… Đưa đây tôi – Mẹ nó bênh nó
– Phải nó cầm thì tôi mới thấy nhẹ…
Chắc là sáng nay bố nó đi một mình nên xách được nhiều đồ lắm.
…
Thế là gái cũng ở nhà nó gần tuần. Mọi thứ cực kì tốt đẹp… Cái hôm 27 tết. Sáng sớm đã thấy gái đi rửa lá rong, tước lạt cùng mẹ nó mà cứ mẹ mẹ con con ngon lành… Nó tròn mắt nhìn gái… Nó vẫn nghĩ là gái không biết gói bánh cơ…
Tối đến gói bánh chưng… Nó đang định bon chen ngồi cạnh gái thì mẹ đuổi lên nhà
– Ông chỉ biết luộc bánh thì lên nhà chơi với em đi.. Lại hỏng hết bánh của mẹ con tôi…
– Hắt hủi thế nhỉ… Chả qua là gói không được đẹp thôi… – Nó vẫn phải chống chế
– Lên nhà… Cấm cãi..
– Vầng… – Buồn buồn
– Ngồi đây buộc lạt đi này anh…
Có thế chứ… Nó đợi mỗi câu này là ngồi xuống cạnh gái luôn… Hạnh phúc lắm… Mẹ thì không nói gì nữa… Cứ lườm lườm xong cười tủm…
Ngày hôm sau thì luộc bánh… Nó có cái tính nghịch than từ bé mãi chẳng bỏ được.
– Gẩy gẩy cái gì… Cho vào bếp cho nó cháy… Nghịch như thằng giặc ấy mà con vẫn yêu được à? Ngoài cái phá hoại ra thì chả được cái nước gì…
Mẹ nó cằn nhằn vậy thôi chứ thương nó lắm. Nó biết nên cứ nghịch thôi
– Anh… – Gái vỗ nhẹ vào lưng nó
– Sao em?
– Đừng nghịch than nữa…
– Hay mà… Em nghịch thử đi…
– Hay cái đập… Cho ngay vào bếp nhanh.. – Gái lườm lườm nó
– Vâng…
Đang ngồi im thì mẹ lại nói xấu nó
– Đấy… Con xem. To đầu vẫn như cái thằng trẻ con. Cứ ngồi cạnh bếp là nghịch than. Bỏng mấy lần chưa chừa…
Gái thì cứ cười khúc khích… Mẹ nó lại kể chuyện nó ngày bé… Rồi lại kể về gia đình mẹ… Nó thích quan sát những điều này… Hạnh phúc đơn giản chỉ có thế…
Mấy hôm sau thì cũng 30 rồi… Tối bố nó bảo cả nhà đi xem pháo hoa ở ngoài cầu… Nhưng mẹ bảo phải ở nhà thắp hương. Gái thì thích thú lắm nhưng thấy mẹ nó ở nhà thì cũng xin ở nhà luôn. Nhưng mẹ nó thì đẩy gái đi.
– Đi cho biết pháo hoa quê nó ra sao đi con. Nấu nướng hết rồi. Mẹ có phải làm gì nữa đâu
Mãi thì gái mới chịu đi. Nó cũng vui nhưng cái khoản đợi phụ nữ tân trang lại bản thân thì nó chả thích tí nào…
– Vợ ơi… – Nó gân cổ lên gọi gái
– Dạạạ….
– Nhanh lên còn đi…
– Vâng. Đây ạ… Chờ em tí..
Cái tí của gái hơn 30′ rồi
– Cái thằng… Còn sớm mà cứ giục.. Tội con bé..
– Mày chả biết gì về con gái cả….
Cả bố mẹ nó đều bênh gái. Nó chỉ muốn đi sớm ra còn có chỗ mà xem thôi mà..
Một lúc sau gái đi ra.. Gái mặc cái áo gió màu xanh dương… Trang điểm nhẹ… Nhìn yêu lắm… Nó đơ mấy giây… Thằng cu ồ lên thì nó mới tỉnh..
– Chị Ngân xinh quá…
Gái thì ngại đỏ cả mặt… Cười mỉm… Thế là 4 bố con nó lên đường đi ra cầu… Lúc đi ai cũng nhìn gái làm nó phát bực…
– Mặc bình thường thôi… Đẹp quá chi? – nó cằn nhằn..
Gái chẳng nói gì cứ cười cười ôm tay nó chặt cứng thì thầm
– Vợ là của chồng mà… Lo gì…
Nghe xong câu đấy thì nó mới xuôi xuôi đi chút… Nó chọn chỗ gần lan can bên có bắn pháo hoa… Phong thủy hữu tình lắm. Nó vừa ngồi hóng vừa bóc hạt hướng dương cho gái ăn. Gái thì vui lắm
– Không phải ai cũng kì công bóc cho ăn đâu nhé.. – Nó cười đểu
– Em biết chồng thương em mà… – Gái làm mặt đáng yêu
Bố nó thì đang bàn chuyện về thăm quê mà cũng phải cười…
Đến lúc bắn pháo hoa nó ôm gái từ đằng sau. Hôn nhẹ vào má gái. Gái quay lại hôn vào môi nó xong cười tươi…
– Năm mới chúc vợ sức khỏe. Thật nhiều niềm vui…
– Vợ chúc chồng mãi mãi yêu thương vợ…
…
Về đến nhà thì mâm cơm đã sẵn sàng… Cả nhà nó chúc nhau những điều tốt đẹp nhất… Riêng bố nó hôm nay đại khai bình rượu quý nên uống kinh khủng luôn… Ăn xong thu dọn thì nhà nó đi ngủ. Nó tranh thủ không có ai nhìn thấy nhanh tay bế thẳng gái vào giường ngủ… Gái ôm cổ nó hôn thật sâu… Nó muốn.. Nhưng chưa phải lúc… Thế là nó và gái ôm nhau ngủ… Giấc ngủ đến nhanh chóng với nó… Trong giấc mơ nó thấy mọi thứ mờ ảo gì đó nhưng đến sáng là quên sạch… Nó đi tết đến mùng 2 thì ra thành phố… Lúc đi mẹ cứ dọa
– Thằng Hiếu mà hư thì gọi mẹ con nhé…
Một câu nói thôi mà làm nó khổ đi bao nhiêu…