Phần 55
Tuyết Lan theo Dượng Phúc vào phòng ngủ của nàng, nàng ngồi phía đầu giường, hai tay để trên hai đùi khép lại. Dượng Phúc ngồi đối diện, duỗi thẳng hai chân, một tay tựa về phía sau, một tay để trên đùi. Tuyết Lan vuốt lại mái tóc, sửa lại quần áo chỉnh tề, cố gắng lấy lại bình tĩnh như một cô gái ngây thơ. Váy Tuyết Lan mặc hơi ngắn, khi nàng ngồi xuống, gấu váy tốc lên nên một phần mông của nàng hở ra một khoảng. Tim nàng đập mạnh.
– Con có một việc rắc rối dạo gần đây, muốn nhờ dượng giúp, nhưng nó hơi kỳ… vì dượng là đàn ông – Tuyết Lan nhìn vào mắt Dượng Phúc dò xét phản ứng. Thấy Dượng Phúc mỉm cười không tỏ thái độ khó chịu, ông tiếp lời nàng:
– Ồ… quên mất… chắc cháu cũng đang khát phải không? Để dượng đi lấy gì cho hai dượng cháu mình cùng uống nhé. Uống bia không? Cho nó thoải mái, đừng căng thẳng như vậy.
Tuyết Lan cảm thấy chiều hướng thuận lợi vì thái độ vui vẻ, điềm tĩnh của Dượng Phúc đối với nàng. Nhìn bước đi khoan thai của Dượng Phúc từ trong bếp ra với hai lon bia trong tay, Tuyết Lan tin tưởng rằng việc nàng làm sẽ thành công. Đưa một lon bia cho Tuyết Lan, ông nói:
– Uống cho cháu, cho đỡ khát rồi nói dượng nghe xem cháu cần dượng giúp việc gì?
Tuyết Lan uống một ngụm bia để lấy tinh thần, nói tiếp:
– Dạo này, ngực con hay căng quá. Không biết có bị bệnh gì không, mà dì thì đi miết không có thời gian để hỏi. Con muốn hỏi là… ừ… dượng có thể thử khám ngực cho con trước đi xem có gì không? Con sợ bị ung thư hay gì đó thì chết.
Dượng Phúc mở to mắt nhìn nàng hỏi lại:
– Con… Tuyết Lan… không ngại sao?
– À không, lúc trước trường con cũng có ông bác sĩ chuyên khám như vầy, mà mát tay lắm, nên con xem dượng như bác sĩ thôi. Không có ngại gì đâu ạ.
– Uhm, thôi cũng được, khi nào rảnh dượng chở con ra bệnh viện khám lại cho chắc ăn. Giờ… uhm cũng tiện, hay con nằm trên giường này luôn để dượng khám thử xem!
Tuyết Lan thấy Dượng Phúc cười, có vẻ đồng ý, nàng nói:
– Cảm ơn dượng, hihi.
Sẵn cũng có cảm tình với Dượng Phúc từ trước và men bia đã làm Tuyết Lan ngây ngất nên nàng ngoan ngoãn nằm xuống giường. Dượng Phúc đi vội ra đóng cửa phòng nàng lại. Ông lại quay lại thì hơi ngập ngừng, lý do là sau khi được chiêm ngưỡng nàng trong bộ quần áo khêu gợi thì cái dương vật ông đã dài ra và to cứng hết cỡ nhưng vẫn bị kẹt trong ống quần bên trái không ngóc đầu lên được làm ông rất khó chịu. Đến khi xoay sở bằng cách gác con cu qua lại một hồi không xong thì ông đã lựa cách để cái dương vật ngóc đầu lên phía bụng.
Nhưng cũng vì thế mà mặt trước quần căng lên như một cái lều vải. Kéo cho cây gậy cặc hiện giờ đã nở to cứng lại dài để nó gục xuống và bó chặt vào một bên ống quần như cũ cũng là một chuyện không thể nào làm được trừ khi nó bị xìu xuống đã. Đúng là tiến thoái lưỡng nan.
Dượng Phúc bèn đánh bài liều là cứ lừng khừng đến bên Tuyết Lan mặc dù cái dương vật không chỉa thẳng về phía trước như một cây sào mà nó hướng ngược lên cao hơn, làm cho cái quần xã lõn cụt, ống rộng mà Dượng Phúc đang mặc phồng lên một cách là khiêu khích khiến Tuyết Lan phải đặc biệt chú ý đến.
Hồi nãy, lúc vô tình đụng chạm nàng đã làm cho cái dương vật đột nhiên ngóc đầu lên, nhưng nàng đã quá bất ngờ mà bỏ chạy vì quá xúc động. Lần này thì nàng đủ thì giờ lại chuẩn bị kế hoạch chu đáo để ngắm nghía kỹ càng tuy nhiên vẫn phải sử dụng trí tưởng tượng vì còn lớp quần cụt che khuất đi nhiều cái kỳ thú.
Khi Dượng Phúc tiến gần hơn về phía nàng, thì mặt trước cái quần cụt đứng trước tầm mắt Tuyết Lan chỉ cách chừng không tới nửa thước nên cái kích thước cái dương vật lại có phần to và sống động hơn, đúng là chẳng thua kém gì Ba Phát và Lê Cường thật. Nàng có cái ao ước thầm kín là nếu lúc đó Dượng Phúc tụt quần ra thì nàng sẵn sàng dơ hai tay nắm lấy cái dương vật nóng hỏi đỏ hồng bóng lưỡng đó mà vuốt ve, còn rất có thể ngậm nó vào mồm mà nut nữa.
Mặc dù Dượng Phúc đã từng học bác sĩ, nhưng cái khung cảnh hiện giờ cũng không phải là phòng mạch với nữ điều dưỡng đứng chứng kiến bác sĩ khám bệnh cho phụ nữ để tránh kiện cáo về chuyện bác sĩ làm bậy với con bệnh. Trái lại nay là phòng ngủ vắng vẻ trong một căn nhà không một bóng người nào khác ngoài Dượng Phúc và Tuyết Lan ra. Ông bác sĩ này lại đang ở trần, còn mặc quần xã lõn cụt bằng vải mỏng không có quần lót bên trong.
Dượng Phúc nhẹ nhàng nói:
– Tuyết Lan phải bỏ áo ra thì mới khám được chứ!
– Dượng cởi dùm cho con luôn đi – Vừa nói Tuyết Lan vừa dơ hai tay lên để ông lột cái áo ra khỏi người nàng.
– Theo đúng tiêu chuẩn khám vú thì phải dùng các ngón tay chụm lại và phải dùng cả hai bàn tay một lúc mà nắn nhũ hoa cho đè xuống âm đạo ngực để tìm tòi ra những bướu thịt nghi ngờ, bắt đầu đi từ phía nách trở vào từ nửa phần trên nhũ hoa trở xuống phía dưới. Trước khi sờ nắn bằng tay, cũng phải dùng mắt quan sát sự cân đối của hai vú, màu da có đồng đều hay không. Hai đầu vú cũng phải tròn trịa không được lõm xuống – Ông Phúc tỏ vẻ như dân chuyên nghiệp. Khi chiếc áo hoàn toàn tuột khỏi người Tuyết Lan, ông không kìm được mà phải buột miệng khen:
– Tuyết Lan có bộ ngực đẹp quá, cân đối, không bị chảy xệ tí cũng không bị nhỏ quá, đầu vú lại nhỏ xíu hồng hồng nữa nè.
– Dạ con cảm ơn – Tuyết Lan đỏ mặt.
Dượng Phúc bắt đầu sờ nắn từng bên vú một rất cẩn thận, nhẹ nhàng của một bác sĩ giàu lương tâm nghề nghiệp. Vì cái giường hơi thấp nên ông phải khom long xuống, cũng vì thế mà mặt trước chiếc quần được chùng thêm một chút khiến cái dương vật phía trong được tự do ngọ nguậy nhiều hơn. Nàng chăm chú theo dõi những cái giật giật nhịp nhàng do cái quần cứ căng lên một giây rồi lại trùng xuống giây sau, rồi lại căng lên, nàng như nghe được cái cọ sát của đầu cu với vải quần qua những động tác gật gù đó.
Dượng Phúc nói:
– Tuyết Lan phải để tay trái lên đầu cho dượng khám nách! Lát sau đổi tay nhé.
Nàng làm theo, nhưng hỏi lại:
– Dượng Phúc thấy con thế nào?
Dượng Phúc nói:
– Uhm, nách con trắng đẹp, vệ sinh cũng kỹ, dượng thấy mọi thứ đều bình thường.
– Không, ý con là… cơ thể con có đẹp không?
– Đẹp, đẹp lắm, đủ thi hoa hậu rồi đó.
– Vậy mà bị bồ bỏ đó dượng.
– Ừ con có bồ rồi hả?
– Dạ vâng, nhưng ảnh yêu người khác rồi – Tuyết Lan có vẻ hơi buồn khi nhắc lại chuyện cũ, trong đầu nàng lại hiện lên hình bóng của Lê Cường.
– Thằng đó khờ thật, gặp dượng là dượng sẽ…
– Sẽ sao dượng?
– Sẽ không làm chuyện ngu ngốc đó, có bồ đẹp như vậy mà bỏ đúng là ngu quá đi.
– Nhưng bồ ảnh đẹp hơn con nhiều lắm.
– Chắc gì dễ thương bằng con…
Nàng ngước mắt lên nhìn ông má ửng hồng vì ngượng và khoái cảm lẫn lộn. Bàn tay phải nhỏ nhắn của nàng bắt đầu mơn man nhẹ lên đùi non bên trái của ông đang đứng trước mặt nhưng hơi khom người xuống để xem có hạch bạch huyết nào khác thường nơi đó không? Ông cảm thấy một luồng điện mạnh truyền từ lòng bàn tay phải nhỏ nhắn đó, trong khi tay trái của nàng vẫn còn để ngang đầu cho ông khám nách.
Nàng miết tay lên phần đùi non chạy ngược lên cái bìu dái đỏ hồng với hòn trứng dái thòng xuống tới háng, nàng khẽ chạm mu bàn tay vào phần da bìu làm ông Phúc khẽ bị giật mình. Luồng điện Tuyết Lan gây ra cũng làm tất cả máu ở vùng xương chậu đổ dồn hết xuống cái dương vật vốn đã cương lên nòng chừng suốt 15 phút qua bất chợt nở lớn và dài đến tột đỉnh ngóc đầu lên chỉa thẳng về phía trước và lên cao như một cán cờ.
– Hai quả trứng của dượng trông ngon quá.
– Uhm, vậy mà dì con chê đó.
– Sao vậy dượng.
– Dì nói dái to như vậy thì nhanh khí tồn tại não thôi.
– Nhưng con thích, đàn ông như vậy mới hăng…
Dượng Phúc mỉm cười, vòng tay phải ra phía trước kéo lưng Tuyết Lan sát vào gần ông hơn, bàn tay trái ông vẫn mân mê đầu vú nàng, còn bàn tay phải thì để lên đùi nàng:
– Con… và bạn trai đã quan hệ chưa.
– Bạn trai nào dượng?
– Con nói vậy là… Có nhiều bạn trai lắm hả?
– Dạ chỉ có hai thôi… dượng.
– Quan hệ được mấy lần rồi. Dượng hỏi để… a… khám cho kỹ – Tuyết Lan vẫn liên tiếp cọ tay làm ông tê tái.
– Dạ được hai… ba lần gì đó.
– Ừ hừ… ừ không sao, thanh niên mà – mặt dượng Phúc đã bắt đầu đỏ gay như say rượu.
– Nhưng vậy nghĩa là con không còn trinh, mai mốt lấy chồng người ta có chê không dượng.
– Trời, thời buổi này ai quan trọng chuyện đó nữa. Miễn là con toàn tâm toàn ý với người hiện tại thôi. Dượng cũng không chú ý việc đó đâu. Nhiều khi còn thích nữa.
– Sao dượng thích?
– Vì họ có kinh nghiệm, mình không cần chỉ dẫn. À mà sao con cũng thở dốc và tim đập mạnh quá vậy.
Tuyết Lan đã thấy mấy ngón tay của Dượng Phúc gảy đàn trên đầu vú nàng, mấy ngón tay quái ác đã từ từ di chuyển từ ngực Tuyết Lan xuống vùng bụng và xoa nhẹ người nàng mà không cần dấu diếm.
– Con đẹp được như dì không?
– Sao nói vậy được, con đang tuổi xuân xanh mà.
– Đàn ông nhìn con có thích không dượng?
– Thích chứ, thích lắm… Tuyết Lan đẹp lắm… dượng còn chịu không nổi. Hai thằng bồ con chắc sướng lắm.
Tuyết Lan bạo dạn bóp nhẹ lên thân cặc của dượng Phúc, nàng đẩy nó áp hẳn vào bụng ông và vuốt nhẹ. Nàng cũng cảm thấy một vật tròn và dài nóng hổi, cứng nhắc đội lên hết cỡ trong tay mình. Bên phía Dượng Phúc, bàn tay của ông cũng từ bụng nhích dần xuống háng Tuyết Lan, ngón tay chạm vào đũng quần lót ẩm ướt của nàng.
Tuyết Lan rất thích thú, nàng biết bàn tay ông đã khám phá ra nơi xuất phát nguồn nước làm ướt sũng quần lót của nàng. Một ngón tay, hai ngón tay rồi cả bàn tay Dượng Phúc lần lượt luồn qua quần lót, chui vào, rẽ đám cỏ non, đi tới cửa động. Bàn tay ông lướt qua cửa động, xọc xuống háng, đẩy hai đùi xa nhau, để ông chuẩn bị mở cửa động. Bàn tay chụp xuống bao quanh cửa động, để ngón giữa lách qua khe cửa, vào thám hiểm trong cung cấm. Bàn tay điêu luyện của Dượng Phúc đã làm Tuyết Lan cảm thấy thích thú, dục vọng thức giấc.
– Ahhh… dượng làm… con sướng. Dượng ơi… dương có hay thủ dâm không?
– Cũng có, khi… uhm… aaa… dượng hứng quá.
– Con thì… ư ư… hay đọc truyện.
– Con đọc truyện gì? Trinh Thám, Kiếm Hiệp, Tình cảm hay… khiêu… d… â… m…”
– Truyện người lớn… trên Tuoi69.Com
– Rồi con cũng thủ dâm hả?
– Dạ… nhưng… ôi… dượng làm thì sướng hơn…
Tuyết Lan cảm thấy người nóng bừng khi nhớ đến những chi tiết làm tình của các nhân vật trong truyện. Nàng nhớ lại cái cảm giác mà Ba Phát và Lê Cường đã đem lại cho nàng. Tuyết Lan đứng dậy, quỳ xuống trước mặt dượng Phúc. Mắt nàng để ý tới giữa hai đùi ông nổi lên một ụ bằng nắm tay trong quần.
Cái đầu rùa của dượng Phúc giờ đã không chịu nằm yên trong quần nữa, nó lòi hẳn ra khỏi mép quần cụt. Con mắt dọc ở đầu dương vật lòi ra khỏi cạp quần hơn một phân hơi đang hé mở để ứa ra một giọt nước trong như nước suối từ từ chảy dọc theo sợi gân nhỏ nói vào phần bụng của cây gậy thần đầy sinh khí sống động. Tuyết Lan thảng thốt kêu:
– Trời ơi, sao nó dài và bự quá vậy? “Nó” còn to hơn của bồ con nữa! – Tuyết Lan biết rằng điều nàng vừa nói là không đúng sự thật, nhưng nàng biết đàn ông ai mà chẳng thích nghe những điều như thế.
Và nàng đã đúng trong lúc nàng khen ngợi cái bửu bối của Dượng Phúc thì ông đã vội vàng tụt luôn quần ra rồi. Ông nhẹ nhàng tuột hẳn cái quần cụt giải thoát cho cái dương vật dài 16 phân tây đang cương cứng của ông bung ra ngoài. Cái dương vật được giải phóng, ngóc cổ, gật gật nhìn Tuyết Lan, phần thân cặc hơi cong lên với mấy đường gân lớn trên cái đầu cặc đỏ sẫm, da căng mỏng dính bóng lưỡng ngóc đầu lên rần rần theo nhịp của động mạch trông như một con rắn. Theo con mắt ước lượng của Tuyết Lan thì cái dương vật to và dài bằng quả chuối già.
– Dượng có con cu đẹp quá… To và dài lại hồng hào nữa.
– Tuyết Lan thích không?
– Dạ… thích… ư ư… Mai này con có chồng như dượng chắc đè ra chơi cả ngày.
– Thật không? Vậy hôm nay Tuyết Lan với dượng là vợ chồng đi. Mình chơi nhau cả ngày chịu không?