Phần 49
Nàng như điên lên, định chửi hắn “Đồ khốn nạn”, nhưng sự sợ hãi làm nàng câm nín.
– Sao im re vậy. Phản ứng chút coi! – Hắn bỗng nói đoạn thúc mạnh vào đùi nàng. Nàng đanh mặt lại chịu đựng.
– Nứng không? – Hắn hổn hển, vả vào mặt nàng thật đau.
– Dạ! – Nàng đáp, vừa thút thít. Lưng cảm thấy đau rát.
– Dạ gì? – Hắn hỏi tiếp, rồi đánh.
– Dạ… dạ… nứng! – Nàng đáp.
– Phải dzậy chứ. Biết mày nứng lắm mà! – Hắn nện xuống liên hồi. Trong thoáng chốc, nàng gần như quên mọi thứ, muốn chết đi cho khỏi chịu sự dày vò này. Một cái gì đó làm tê cóng hai đầu gối, máu chảy rần chung quanh vùng xương chậu.
Tiếp theo, hắn luồng tay, chụp vào đầu vú nàng, cum mạnh 5 đầu ngón tay. Hết nhíu, rồi bấm như thể làm vậy sướng cho hắn lắm. Nàng mếu như con cún con, vừa đau, vừa tê, kêu lên ăng ẳng, nằm ệch ra cho hắn hiếp một cách man rợ hơn cả 30 phút trôi qua.
– Sướng không con đĩ? Sướng không? Hả? Hả…
– Ơ dạ… dạ… có… hức… hức…
– Cặc tao… và… Ba Phát… đứa nào to hơn… ai chơi mày sướng hơn hả đĩ chó? Nói… Nói… – Mỗi chữ nói của hắn làm một cái vặn vào núm vú Ngọc Cúc làm nàng la lớn.
– Dạ… anh… to hơn… bự hơn… sướng… á… á… ngừng lại đi…
Rồi với một rên thật lớn, khàn đục, hắn rút cặc ra và phóng tinh ào ạt vào bụng nàng. Nàng cảm giác một dòng nóng phun tràn hai bên, ấm ấm và khai rình. Song, một cảm giác khác rát buốt bắt đầu kéo đến với Ngọc Cúc. Sự sỉ nhục bỗng dâng chiếm tâm hồn. Nước mắt nàng lưng tròng hai bên má. Ngọc Cúc còn biết làm gì hơn, khi hai tay bị trói quắp chẳng làm được gì.
– Làm ơn. Thả tôi đi! – Nàng nài nỉ.
Hắn ngẫm nghĩ, rồi ngồi bật dậy, lấy quần lót Khánh Long lau chùi chỗ nhơ nhớp cho nàng. Thật không còn gì nhục nhã cho bằng. Nàng bỗng òa ra khóc như một đứa trẻ.
– Tại sao khóc? Mày sướng mà phải không con chó cái – hắn nẹt lớn, ngồi xuống cạnh nàng, và kéo nàng cạnh đùi hắn. Nàng đá loạn xạ chống cự. Bị đá đau, hắn tán cho nàng thêm mấy cái vào mặt, đe dọa: “Muốn chết hả! ”. Đoạn, đẩy nàng sấp lại, hắn xạch một ngón tay vào âm đạo, tiếp theo một ngón nữa cho tới khi đầy ắp, rồi hắn làm động tác xăm xoi. Đau quá, nàng rên hư hứ. Quay lại nhìn hắn có vẻ van xin.
– Đáng cho mày mà – hắn ôn tồn như không có chuyện gì, nói.
– Đồ đĩ ngựa, tao để ý mày từ nãy rồi! Mày cũng đâu có vừa gì. Bao nhiêu thằng chơi mày rồi. Hả… Hả! – Hắn bỗng hét to như thằng điên.
Nàng nhíu mắt, riu ríu nhìn hắn. Hắn nói: “Tuần trước tại đây, mày với một thằng già tài xế. Năm trước mày với thằng chó phản bội Ba Phát, rồi thằng Phong công an. Ở Vũng Tàu với thằng Vũ, tao đều biết hết… ”
Theo như hắn kể, nàng mới biết hắn đã tìm hiểu hết chuyện và theo dõi nàng đã lâu tại khu biệt thự này. Thoáng nghĩ làm nàng hồi hộp và run. Trời ơi, chị Ngân Sương thường nói với mình “Hồng nhan bạc phận” nghĩ lại cũng không phải vô lý.
Chưa kịp định thần với những gì hắn tra hỏi, nàng đã thấy hắn rút tay ra khỏi âm đạo, nhưng lại chồm lên, thế vào cái dương vật phục sức vô trong mình nàng. Hắn hãm nàng từ tư thế “chó”, một tư thế mà anh Khánh Long và Ba Phát hay thích, nhưng bây giờ còn gì sỉ nhục hơn nữa vì hắn không phải chồng nàng càng không phải người tình.
– Hết biết trả lời rồi sao? – Hắn nói và dập mạnh vào mông nàng, tay thì nắm lấy tóc, mặc cho nàng rên khư khử. “SAO, SAO… Thấy có ngon hơn thằng Phát không? Còn thằng Phong, tất cả đàn ông đã chơi mày? Sao? ”.
Mỗi cái “sao” của hắn là một động tác phập xuống. Nàng đánh “hứ” lên một tiếng. Được một lát, hắn kéo ra. Nàng có dịp nghỉ ngơi một tí. Nhưng không bao lâu, hắn lại ngồi trước mặt nàng, đánh bạt tay vào mặt nàng, bắt mở miệng ra.
Nàng sợ quá, tưởng rằng hắn sẽ phóng tinh vô, bình thường nàng sợ dơ nên sẽ từ chối. Còn bây giờ, sao từ chối hắn được. Từ chối chỉ có con đường chết. Hắn chỉ muốn nàng làm cho hắn sướng. Phải ráng chìu hắn thôi! Thằng khốn nạn, nàng thầm chửi hắn. Nhưng còn biết làm theo trong khi hắn vò vò cặp nhũ hoa nàng có vẻ thích thú.
– Sâu xuống dưới một chút”, hắn bỗng ban lệnh.
– Hô… ng… Hông… đượ… c”, nàng nghẹn hơi do ngậm phải của nợ hắn.
– Cái gì? Mày sợ dơ à! Sợ dơ sao chơi bao nhiêu thằng rồi không sợ… Còn bày đặt chọn cá kén canh! Đàn bà thúi – hắn lại nạt nàng.
Rút dương vật hắn ra khỏi miệng, nàng đáp:
– Xin lỗi anh… anh làm ơn đừng bắt tôi làm chuyện đó. Trước mặt biết bao nhiêu người… hức… hức… ”
Thình lình, hắn chồm tới góc phòng, chộp ngay lấy con dao, kề ngay vào cổ nàng, gằn giọng:
– Làm hay không? ”. Nàng không đáp, chỉ cúi đầu, nước mắt vẫn nhễu dài trong gương mặt sưng phù.
Hắn lẳng lặng đưa dương vật tới trước miệng nàng. Nàng nắm lấy và bấm bụng làm đại. Một mùi nồng nồng, xin xỉn tọng vào khứu giác nàng, thật tởm lợm. Những người đàn ông làm tình với nàng đều nâng niu và trân trọng nàng, ngay cả dương vật cũng vệ sinh kỹ lưỡng trước khi đưa nó miệng Ngọc Cúc. Giờ đây nàng bị đối xử một cách thậm tệ.
– Ngậm sâu xuống dưới một chút – hắn hăm he. Nàng làm theo. Rồi hắn bảo, “Sâu xuống nữa”, nàng cũng phải làm theo, cho tới khi cả mặt nàng úp hẳn vào háng của hắn.
“Thiệt là kinh khiếp mà! ”. Nàng khóc thúc thít, gọi “Mẹ ơi, mẹ ơi! Sao con khổ vậy. Có ai cứu tôi không” ở trong đầu. Cuối cùng, hắn cũng rời khỏi mặt nàng, thỏa mãn, khi tinh khí đã dính đầy mặt nàng. Nằm đó, nàng thấy tứ chi rệu rạ, hơi thở dồn dập do thiếu oxy. Nhưng nàng không màng tới, chỉ ráng làm sao chùi sạch cái nhớp nhúa kia đi.
Lúc đó bỗng có tiếng bước chân, một bóng đàn ông từ từ tiến tới. Lão Mai đã chịu hết nổi từ nãy giờ, lột sạch hết quần áo của mình và lao đến. Ngọc Cúc hoảng hồn cái của nợ của lão xấu xí và đen đúa như cơ thể của lão, ánh mắt thì nham hiểm và đáng sợ. Lão lại lượt qua thân thể trần truồng của nàng. Cặp mắt lão có vẻ trơ trẽn, bần tiện, tỏ vẻ thèm thuồng làm sao. Bước tới gần nàng hơn, lão hết nhìn Hổ dò xét, rồi nhìn nàng xem phản ứng.
Nàng trương cặp mắt, nửa như van xin, nửa như cảnh cáo lão, “Đừng đụng vào người nàng… nếu không thì… ”. Nhưng rõ ràng là vô dụng, lão đã ngồi xuống, đưa bàn tay dơ dáy sờ vào ngực nàng. Nàng thét to, nạt vô mắt lão, “DANG RA”, liền bị tên Hổ tán một bộp tay, đau điếng.
– Con mất dạy… Hỗn với ba tao hả? Khôn hồn.
Má nàng đã chuyển sang bầm tím, những vết tích của cuộc bạo dâm gần như hủy hoại nhan sắc kiều diễm của nàng. Chưa kịp la thêm tiếng nào Ngọc Cúc lại bị nhét miếng quần lót vào miệng. Nàng chỉ còn biết ú ớ, để mặc cho lão Mai bóp nhẹ, rồi mạnh dần, trước bằng một tay, sau dùng cả hai.
– Đù, ngon thật hèn gì thằng Phát con tao nó phản tao. Hôm nay tao sẽ hưởng hết những cái mà nó đã có. Haha…
Nàng thấy thật tủi nhục. Không ngờ một lão già đê tiện nào lại dám sỉ nhục nàng như thế. Nàng muốn thét lên. Nhưng miệng cứ câm lại, đắng chát của cuống họng. Rồi thì, chân nàng bị kéo duỗi. Những bàn tay nhám nhúa, hôi tanh mơn trớn khắp thân thể. Trây rồi trét, nhầy nhụa, hành hạ nàng như một con búp bê nô lệ.
– Từ từ Sương ah. Rồi cũng tới em mà thôi. Cô em đẹp nhất chung cư ạ. Em cũng sẽ không hơn gì con này đâu – Lão Mai vừa nói vừa bóp vú Ngọc Cúc lên nút, mắt vẫn dán vào Ngân Sương. Ngọc Cúc không ngừng khóc la, còn Ngân Sương không dám nhìn thẳng, nàng xem Ngọc Cúc như em gái. Cảnh tượng trước mắt làm lòng nàng đau như cắt.
Không đầy năm phút sau, lão Mai đã hòa hợp với tên Hổ như thể hai người bạn chí cốt. Một người kềm, một người làm. Nhịp nhàng. Nàng như một miếng thịt nguội nằm giữa hai lớp bánh mì, bị kẹp chặt. Lão già thình lình tuột quần lót xuống. Nói là quần lót, nhưng giống như một miếng giẻ rách quấn ngang bụng. Trước mặt nàng, một khối thịt đung đưa, chắc hẳn dơ bẩn lắm vì mùi hôi từ mình gã bốc lên, làm nàng lợm cả giọng, kêu ú ớ không ngớt.
Cả hai bỏ mặc trần truồng, từ từ tiến về phía Ngọc Cúc đang hoảng kinh tột độ.
– Đừng! Xin các ông! Xin các anh tha cho tôi! – Ngọc Cúc lắp bắp. Nàng vừa dứt lời đã bị tát cho cái nữa rất mạnh làm cho nín luôn chẳng nói được gì nữa.
Cả hai gã đàn ông cùng nhào lên giường, bốn bàn tay thô bạo cùng một lúc dày vò nắn bóp khắp thân thể nõn nà của Hương. Thay vì dùng tay bịt tiếng kêu của nàng, lão thực bạo lực trẹt cái khối thịt ấy vào người nàng. Cũng còn nể mặt Khánh Long nên lão Mai đeo bao đầy đủ, trong khi tên Hổ kềm hai chân nàng xuống. Nàng chợt im bặt, gồng người chịu đựng những cái thúc gần như không còn mạnh hơn được nữa. Nàng đoán rằng, chắc gã đã thiếu đàn bà khá lâu rồi nên hành vi của gã có vẻ như một con thú. Một con thú chỉ biết làm chuyện súc sinh, phóng tinh vào người đàn bà bị hãm hiếp.
Chỉ một thoáng thôi, lão đã thống khoái, rên lên hư hử, toàn thân co giựt như đang lên cơn kinh phong. Chỉ nghe một tiếng sựt của chiếc bao cao su được tháo ra. Nàng cảm giác toàn bộ cái nhơ nhuốc, hôi tanh từ người gã phóng lên người nàng lần nữa, lần này là lên trên ngực tràn ra hai bên ngực, và trôi xuống bụng hòa chung với tinh dịch của tên Hổ còn sót lại. Khiếp quá! Nàng lịm xuống khi lão thu cái đùm nhăn nhúm về, và nhìn lão vội vàng quấn lại miếng giẻ rách ngang hông.
Tên Hổ lẩm bẩm đúng là gái đẹp có khác, hắn thỏa mãn quá nhưng bây giờ phải share cho mấy tên đàn em đang thèm khát tí đã, hắn mở cửa phòng và huýt sáo một tiếng nhỏ. Khánh Long ngồi đó nhâm nhi cà phê, khẽ gặt đầu. Cả đám giang hồ khoảng 5 đứa còn lại chạy đến bu quanh trước cửa phòng.
– Tụi bây nhớ lời đại ca dặn rồi chứ – Hổ nói nhỏ.
– Từ từ thôi, từng người một, được một phát thôi đó. Không nó chết là tụi bây cũng đi theo.
– Anh yên tâm đi, tụi em chuyên nghiệp mà – một thằng lên tiếng.
– Tốt, cho mày vào trước – Hổ nói với thằng vừa lên tiếng, hắn đóng cửa lại bỏ mặc đám đàn em với thân thể tuyệt mỹ kia.
Hổ tiến tới ngồi trước mặt Khánh Long, hắn hả hê lắm.
– Em cảm ơn đại ca. Em sướng quá. Con vợ anh nó hết chỗ chê… – Khánh Long lườm mắt, tên Hổ chợt bụm miệng. Hắn nốc một hơi rượu rồi cười khà.
Một thằng đàn em bước vào và há hốc miệng khi thấy Ngọc Cúc trần truồng 100%, thân hình mà nãy giờ tụi nó hằng mơ ước giờ hiện ra lồ lộ trắng nõn đang nằm chờ chúng khám phá. Một con cu kỳ dị bật lên tức khắc, con cu kỳ dị không phải do bẩm sinh mà do rạch đầu khấc ra, nhét mấy viên bi vào thành vòng tròn quanh đầu khấc. Vì vậy con cu hắn tuy bình thường nhưng đầu khấc loe to ra như trái cóc ngâm mấy bà bán rong hay bán, nàng hiểu được ý đồ của bọn họ nhưng nàng mệt quá không còn hơi sức lên tiếng.
Nàng nghĩ mình chẳng còn cảm giác nào nữa cả nỗi đau về thể xác lẫn tinh thần. Nhưng mấy viên bi của tên này quá cộm trong âm đạo khiến cho nàng lại tiếp tục đau nhói, hắn ôm ấp nàng một lúc rồi đi ra. Cứ thế, nàng bị buộc phải truy hoan với từng người đàn ông, mỗi người có mỗi chiêu thức và hình dạng dương vật khác nhau khiến nàng trải qua hết cơn đau này đến cơn đau khác.
Chốn yên bình bấy lâu nay của nàng và Ngân Sương giờ đây thành nơi truy hoan tập thể và chốn hành xác của Ngọc Cúc. Tinh dịch nhầy nhụa khắp nơi trên giường và người nàng, nàng như vật tế thần của bộ lạc cổ xưa, cứ nằm và đợi, từng người từng người đàn ông nằm đè lên thân thể tuyệt mỹ của nàng.
Cũng may do nàng quá đẹp nên mỗi thằng chỉ ra 1 lần, mỗi lần nửa tiếng, trải qua không biết bao lâu có lẽ cũng hơn 4h rồi nàng chịu đựng nhiều trận hành hạ liên tiếp, sống không bằng chết. Ngọc Cúc đau đớn, bầm dập tả tơi, nhục nhã ê chề, đầu óc nàng bấn loạn và bắt đầu nói nhảm.
Nàng nằm sóng soài trên giường, tinh dịch và bao cao sú vương vãi khắp người. Nàng nhìn cả bọn rút đi mà nàng không kêu nổi lấy một tiếng. Sau khi hoàn tất cuộc dập liễu vùi hoa Ngọc Cúc xong, cả đám đi ra cùng Khánh Long đi nhậu dưới sảnh. Chỉ còn tên Hổ ở lại canh chừng và ngủ khò sau cuộc bạo dâm Ngọc Cúc, mặt khác hắn có thói quen uống rượu sau mỗi lần làm tình và rượu của ông Hùng quả thực rất mạnh.
Ngọc Cúc cố gắng bò dậy nàng trong khi tinh dịch nhầy nhụa khắp người. Đang lả người nên việc ngồi dậy với nàng cũng khó, Ngọc Cúc lại thấy cửa mình bị nong chặt. Lão Mai đã hồi phục và đang bồi thêm từ phía sau. Ngọc Cúc không lý trí nữa, miệng vẫn cười quắp lấy lão trong khi nước mắt cứ tuôn ra, lâu lâu lại nói nhảm một cái gì đó. Ngân Sương cảm thấy bất an tột độ, nàng nhìn Ngọc Cúc trân trối như biết chuyện chẳng lành, nàng lơ mờ đoán được Ngọc Cúc đã không còn cảm giác hay ý thức gì nữa. Ngọc Cúc giờ nằm đó như khúc cây, một giống thực vật nào, còn lão Mai là một động vật đang thời kỳ động cỡn.
– Hè hè, tụi nó đi hết rồi để anh chơi em không bao nha – lão Mai cười dâm đãng.
– Để anh phóng tinh thêm vào người em, cho “đỡ phí”. E m đẹp… quá. Ặc… ặc…
Bất chợt miệng lão bị bịt chặt, và một con dao cắt ngay yết hầu ngay động mạch chủ, lão chỉ kịp ú ớ vài tiếng rồi gục xuống sàn. Bàn tay sát nhân kia nhẹ nhàng đỡ lão nằm xuống bên cạnh Ngọc Cúc khi biết chắc là lão đã tắt thở. Nhưng điều đáng sợ hơn cả chỉ gặp trong những phim kinh dị đó là Ngọc Cúc đang nằm trên một đống bầy nhầy bao gồm tinh dịch và máu phun ra từ cổ lão Mai. Gương mặt và nàng cũng dính hỗn hợp đó và nàng đang mỉm cười với ánh mắt man dại và thích thú.