Phần 18
Về tới chung cư nhà mình đã 2h trưa. Đứng trước cửa căn hộ, Ngân Sương lục tìm trong chiếc túi xách chùm chìa khoá nhà.
– Quái lạ rõ ràng mình để nó trong túi mà.
Nàng không hề biết từ lúc nàng bước vào toà nhà đã có một người luôn đi theo nàng. Một phần hắn thấy lạ khi quần áo nàng xộc xệch, phần khác vì hắn nhận ra một điều nàng không mặc quần lót. Thấy nàng có vẻ lo lắng người đó tiến đến.
– Có cần giúp gì không cô em? Dù nhỏ tuổi hơn nhưng hắn vẫn thường hay gọi nàng là em.
Đang đưa mắt nhìn lên, một người quen thuộc trong trang phục bảo vệ đó chính là Dương, nàng nhận ra đó chính là tên có con cặc vĩ đại đã trêu trọc nàng bữa trước. Trong cơn mê man nàng thực sự không thể tìm thấy chùm chìa khoá, dù không ưa hắn nhưng nàng vẫn hết cách.
– Tôi không thấy chìa khoá đâu.
– Sao không gọi chồng em ra mở cửa.
– Anh ấy đi công tác rồi, anh co thể giúp tôi tìm cách mở cửa được không.
Khẽ nhìn cái ổ khoá, hắn cười khẩy trong lòng, nghề tay trái của hắn là ăn trộm, cái nghề bảo vệ này chỉ là vỏ bọc để che mắt người đời với lại tiện cho hắn thu thập thông tin về các cặn hộ ngon xơi.
Khẽ suy nghĩ hắn, gật đầu rồi nói vơi nàng.
– Để anh thử xem sao, nhưng anh cần một ít dụng cụ, em có đoạn dây thép nào không.
Thấy nàng yên lặng vẻ mắt khó khăn, hắn ra vẻ vô tội nói tiếp.
– Gọng áo lót của em có dây thép đúng không, em lấy ra cho anh.
Thấy nàng chần chừ hắn nói tiếp.
– Vào giờ này không gọi được thợ sửa khoá đâu em, không có dụng cụ thì anh không mở được.
Ngân Sương cười khổ tháo áo lót ra đưa cho hắn. Nhanh chóng tháy lấy 2 đoạn dây thép tất nhiên là không quên xé nát chiếc áo để nàng không mặc lại được. Rồi hắn bắt đầu loay hoay với cái ổ khoá. Hắn hì hục chọc ngoáy khoảng gần nửa tiếng.
– Vẫn còn thiếu một thứ nữa em tháo giùm anh cái thắt lưng, anh cần dùng miếng sắt trên đấy. Anh không buông tay đang giữ ở đây được. Sắp mở được rồi.
Ngân Sương cười khổ lần nữa rồi lại gần hắn, do hắn đang đứng quay lưng vào trong nên nàng chỉ còn cách vòng hai tay từ phía sau lưng của hắn để mở thắt lưng. Giữa trời trưa nắng gắt, mồ hôi hắn uớt đẫm chiếc áo bảo vệ. Ngân Sương vòng tay, áp mặt vào lưng hắn, giống như đang ôm eo. Mùi con đực làm nàng cảm nhận rõ ở khoảng cách thật gần thế này. Hắn thấp hơn nàng nhiều nên thật khó khăn để xác định chiếc khoá quần ở đây thêm vào tấm lưng hắn đã che khuất tầm nhìn của nàng, nên trong lúc long ngóng nàng chạm phải một vật cứng ngắc giữa hai chân hắn. Đúng như nàng nghĩ do kích thuớc cái ấy của hắn quá lớn nên hắn không mặc quần lót. Khi vòng tay qua người hắn cũng là lúc, cặp tuyết lê của nàng khẽ chạm vào lưng, hỏi sao mà hắn không cẩng lên đuợc. Hai má nàng đỏ ửng nhanh chóng buông tay ra.
Hắn tỏ vẻ vô tội, cười khổ nói với nàng.
– Em lên trước mặt anh, ngồi xuống trước mở cho dễ này.
Do thân hình hắn thấp hơn nàng, nên Ngân Sương phải ngồi bệt xuống đất mới chui vào được giữa chân hắn. Khi chiếc thắt lưng vừa được kéo ra, chiếc quần jean của hắn to bè cảu hắn cũng không bám thắt lưng và bất giác rơi xuống. Khi nàng vẫn còn đang hoảng hốt với sư việc xảy ra. Một khúc thịt cứng ngắc đen chũi bật ngược từ dưới lên đập thẳng vào mặt nàng nghe chát một tiếng.
Nàng đang định cử động thoát ra thì hắn ngăn lại nói.
– Ngồi yên em! Anh sắp mở được rồi này, em xoay cái nắm cửa và giữ yên như thế.
Lúc này nàng như bị thôi miên răm rắp làm theo mọi lời nói của hắn. Hắn ra vẻ tập trung mở khoá, nhích lên một chút để thuận tiện làm việc hơn. Hành động này của hắn đồng nghĩa với việc con cu to bự ấy đã áp sát vào mặt nàng.
Ngân Sương cảm thấy vừa lo sợ vừa kích thích. Nàng hoảng hốt nhìn xung quanh. Cũng may là thời điểm này mọi người trong chung cư vẫn chưa đi làm về. Giữa hành lang vắng vẻ, chỉ có mình nàng và anh bảo vệ với cái tư thế kích dục vô cùng.
Dương khoái chí. Hắn giả vờ như chú tâm hơn vào công việc. Cái vật to lớn nóng hổi kia càng áp sát vào má Ngân Sương.
Trấn tĩnh một lát, Ngân Sương tạm yên tâm, cố gắng cho xong việc này, nếu ai phát hiện thì những cố gắng nàng giữ gìn bấy lâu xem như công cốc. Nàng khẽ nhìn con cặc vĩ đại trước mắt. Có lẽ đây là con cu to nhất nàng từng nhìn thấy trong đời, chắc phải to gần gấp rưỡi cái của Cường chồng nàng. Phần lông gắn liền với cái vật kia thì màu đen tuyền và cũng dài lắm. Màu da đen nhánh càng làm cho con thêm phần khoẻ mạnh cường hãn. Con cu chổng thẳng lên thỉnh thoảng khẽ di chuyển trên khuôn mặt thiên thần của nàng theo thân hình làm việc của anh bảo vệ “mẫn cán”.
Dương thấy vậy càng kích thích hơn. Hắn cố tình câu giờ cho lâu hơn. Giả vờ cúi mặt xuống để nhìn vào lỗ khoá, hắn khom người xuống, theo quán tính cái dương vật kia trợt xuống má rồi cằm và dừng lại giữa hai khe ngực. Hai tay nàng vẫn phải giữ ống khoá, vừa phải chịu đựng áp lực của cái thân hình đàn ông kia. Cộng với sự cọ sát giữa ngực và dương vật làm nàng có phần kích thích.
Cái mùi con đực xộc thẳng vào mũi nàng. Nuốt nước miếng khô trong miệng nàng trộm nghĩ.
– Cái này mà chui vào người thì sướng lắm – Một suy nghĩ thoáng qua trong đầu nàng.
Nàng lặng yên chịu đựng cái vật đó không ngừng cọ sát vào ngực mình. Biết đã thu phục được nàng. Với vài động tác quen thuốc hắn nhanh chóng mở cửa. Không ai nói với ai câu nào nhưng cả hai người như hiểu được ý đối phương, cùng nhanh chóng bước vào nhà.
Để giải thích về hành động này của nàng, có lẽ một phần là do bị thuốc xuân dược tác dụng, một phần do dạo này nàng tiếp xúc thể xác khá nhiều, cũng có thể do kích thước của con cu kia đã chinh phục nàng. Nhưng với nàng mọi thứ chỉ diễn ra theo bản năng tự nhiên như thế.
Khi cánh cửa vừa đóng lại, hai người nhìn nhau ngại ngùng. Dương tiếc nuối nhưng vẫn cố gắng mặc lại chiếc quần jean. Nàng nhìn hắn thì chợt hiểu lý do. Hắn là người dân tộc nên dù thân thể cường tráng vẫn thuộc dạng ốm, nuớc da và mái tóc kia thì không lẫn vào đâu đuợc. Còn cái quần jean mua ở Đồ si Dì Tám kia thì thuộc dạng quá khổ so với hắn.
Ngượng ngùng, nàng nhanh chóng vào bếp, lấy cho hắn chai Sting và cái tẩy đá uống cho đã khát.
– Anh uống cho mát. Ah mà… cám ơn anh.
– Em không cần khách sáo người đẹp – hắn cuời khẩy, việc này quá dễ với một tên trộm như hắn.
– Anh phải cám ơn em mới đúng. Vì được mát xa cu miễn phí. Haha.
– Thôi đi, tôi có gia đình rồi đó. Anh làm ơn giữ tự trọng – Mặt Ngân Sương đỏ bừng nhớ lại cảnh vừa rồi.
– Ôi xin lỗi. Anh hồn nhiên nhưng con chó điên quá. Mà em dữ quá, chồng em chịu sao nổi – Hắn cuời toe toét làm lộ hàm răng trắng đều.
Ngân Sương cảm thấy buồn cười, dù sao hắn cũng nhỏ tuổi hơn nàng. Nhìn hắn cười cũng ngây thơ làm Ngân Sương bớt giận. Chợt Ngân Sương nhớ ra là chỗ tam giác mình vẫn còn ướt át. Nàng muốn tắm tát cho sạch sẽ.
– Ừ thôi cũng cám ơn anh… gì đó.
– Mình tên Dương.
– Ừ Duơng. Xin lỗi từ hồi về đây đến giờ tôi cũng chưa biết tên anh. Anh quê ở đâu?
– Đắc Lắc.
Hỏi chuyện một hồi, nàng mới biết hắn đúng là người dân tộc, lên đây ở với ông Mai, là người giới thiệu hắn lên làm. Trước giờ hắn làm nông nên nói chuyện cộc cạch, khó nghe, chứ thật ra cũng không thô lỗ như nàng nghĩ, đôi khi lại rất ngây ngô. Ngân Sương định móc ví gửi hắn ít tiền thì Dương không nhận. Dù sao hắn cũng được lợi…
– Uhm… Anh không nhận tiền tôi cũng thấy ngại. Thôi vậy có gì sau này chúng ta giúp đỡ nhau – Ngân Sương cuời, bỗng nhiên nàng thấy thoải mái, không ghét Dương như lần đầu gặp nữa.
– Anh ngồi chơi uống nuớc xong về khép cửa dùm tôi nhé.
Nói đoạn Ngân Sương, đứng dậy buớc về phía nhà tắm. Thời tiết nóng nực cộng với liều thuốc kia làm nàng lả người. Tên Dương cũng giả lả đứng dậy. Nhưng khi sắp bước ra khỏi cửa hắn nghe tiếng nước chảy trong phòng tắm. Suy nghĩ về thân hình Ngân Sương trong phòng tắm làm hắn bứt rứt lắm. Hắn khép cửa lại…