Phần 15
Ngọc Cúc ra về mà lòng còn lo lắng, bây giờ Ngọc Cúc vẫn chưa tỉnh lại. Ngồi ở nhà mà tâm trạng nàng hỗn độn, ray rứt, mệt mỏi, chán chường, háo hức… Nghĩ về từng chuyện nàng lại có một cảm giác xen vào. Tối hôm chờ mãi mà chưa về Khánh Long nàng cảm thấy nhớ nhung. Nhấc máy gọi, Khánh Long bảo rằng anh cần phải ra Đà Nẵng gấp vì có một hợp đồng khá lớn. Anh đi 4 – 5 bữa mới về được.
Ngọc Cúc nửa muốn anh đi mà lòng thì mong anh bên cạnh đến nhường nào. Nàng bảo anh yên tâm, việc nhà nàng sẽ thu xếp. Ngồi bên mâm cơm đã lạnh tanh, Ngọc Cúc nghĩ về những việc vừa trải qua. Sự việc cứ coi như là quá khứ, hơn nữa nàng cũng đã phản bội anh để lên giường với Ba Phát và Tiêu Phong. Nhưng giờ cái nàng cần là một cái gì đó mơ hồ lắm. Ngọc Cúc khẽ khóc rồi nhìn ra bên ngoài, trời sắp chuyển mưa. Nàng đâu biết rằng cuộc đời sắp tới của nàng của sẽ mịt mờ và đây chỉ là bước để đặt một bước chân vào con đường mới “con đường phiêu lưu tình ái không điểm dừng”, nhưng có lẽ chẳng ai ngăn được Ngọc Cúc lại trừ chính bản thân nàng.
Ngọc Cúc khoá cửa giao chìa khoá cho oshin rồi phóng xe ra đường vắng. Bụng đói meo nhưng nàng không quan tâm. Mặc chiếc váy dài chỉ khoác tạm chiếc áo khoác mỏng, nàng băng đi trên các tuyến đường. Trời mưa li ti rồi bắt đầu nặng hạt. Ngọc Cúc bỗng nhớ rằng nàng đã quên áo mưa ở nhà. Mưa bắt đầu to hơn. Nàng nhìn chung quanh thì trong vô thần đã chạy khá xa nhà. Hiện tại, nàng đang đứng trước công viên Phú Lâm. Người ướt nhẹp vì mưa. Chiếc váy dài bắt đầu phản chủ, từng đường cong trên cơ thể nàng đã dần lộ diện, nàng có chút hoảng. Chợt một lão già nhìn tướng như xe ôm đứng lại.
– Đi nhiêu em?
Ngọc Cúc trợn tròn, nàng từng đọc báo nên biết khu vực này đầy tệ nạn. Không trả lời, nàng vọt xe đi bỏ lại ánh mắt ngẩn ngơ của lão già “ĐM, người gì mà đẹp như tiên”
Ngọc Cúc chạy theo quán tính trong đầu nàng giờ chỉ nhớ có một nơi.
Đêm mưa gió bão bùng, Ba Phát đang ngồi xem 60s thì nghe tiếng gõ cửa. Gã làu bàu, giờ này mà con chó nào rảnh háng thế. Trước mặt Ba Phát là người phụ nữ đứng co ro trước cửa. Hắn chợt nhận ra nàng thánh nữ của lòng hắn, Ngọc Cúc. Ánh mắt nàng thật tội nghiệp, cả thân hình ướt sũng làm lộ hết những đường cong cơ thể. Ba Phát vội lấy tay kéo nàng vào phòng. Rồi hắn dầm mưa ra dắt xe của nàng ra chỗ gửi xe chung của khu nhà trọ. Quay vào phòng, Ba Phát thấy Ngọc Cúc vẫn lơ ngơ đứng đó. Mắt nàng đỏ hoe, vì mưa hay khóc thì chỉ có mình nàng biết. Ba Phát lấy chiếc chăn đắp quấn cho nàng. Nàng khẽ khịt mũi vì cái mùi của nó.
– Em có chuyện gì vậy? Ba Phát nhìn nàng trìu mến.
– Sao không trả lời điện thoại anh? Anh hỏi sao em không trả lời?
Ngọc Cúc im lặng nhìn xuống đất, từng giọt từng giọt nước mưa nhiễu xuống chân nàng.
– Em có sao không? Cúc nghe anh hỏi. Em…
Ngọc Cúc òa khóc nức nở, nàng gục người vào Ba Phát. Nước mắt lã chã tuôn rơi. Hôm nay nàng phải làm một cái việc mà nàng không muốn. À mà khoan, cũng có thể nàng đã muốn. Ngọc Cúc rối bời, nàng chỉ muốn khóc thật nhiều cho thoả, nàng chỉ cần ai đó bên cạnh. Ba Phát khẽ ôm Ngọc Cúc vào lòng. Hai người ướt sũng nhưng có cái gì đó ấm áp lắm. Hắn dụi đầu vào tóc ướt của nàng, mặt hắn áp sát má nàng. Cơ thể nóng ấm của Ba Phát làm nàng có chút nhẹ lòng. Hai tay nàng ôm chặt vào tấm lưng hắn. Dương cụ Ba Phát cũng đã cứng lên nhưng giờ đây hắn chỉ muốn ôm nàng mà thôi. Ba Phát có thể cảm nhận từng tiếng nấc của Ngọc Cúc.
– Em tắm rồi thay đồ đi.
Nàng lặng lẽ làm theo. Nước ấm làm nàng cảm thấy thoải mái. Chợt nàng nhớ ra, đồ đâu mà thay thì Ba Phát đã đứng trước mặt nàng.
– Em mặc tạm đồ của anh.
Ba Phát đưa cho nàng chiếc áo sơ mi của hắn và cái quần tây. Thoáng ngại ngần, Ngọc Cúc mặc áo sơ mi vào, treo quần áo ướt lên sào trong phòng tắm. Nhìn cái quần tây, nàng chẳng muốn mặc chút nào vì là quần đàn ông. Nàng buông xuôi, thôi kê, dù sao thì nàng cũng không còn gì để mất.
Ngoài phòng Ba Phát đã thay quần áo ướt bằng cái áo ba lỗ và quần đùi. Thường mưa lạnh hắn sẽ mặc kín đáo hơn, nhưng hôm nay có người đẹp Ngọc Cúc, hắn nghĩ hẳn sẽ rất ấm.
Ngọc Cúc bước ra, Ba Phát mở to mắt nhìn. Cái áo rộng thùng thình chỉ đủ che những thứ cần che. Nhìn nàng hấp dẫn trong áo sơ mi của hắn. Ngọc Cúc khẽ nhăn mũi, chiếc áo này chơi kịp khô, vẫn còn mùi ẩm và… cái mùi của Ba Phát. Nàng khẽ nhón chân rồi chui vội vào chăn. Lạnh quá, nàng nghĩ, ước gì có Khánh Long ở đây. Nàng sẽ ôm anh ngủ suốt đêm, nàng cảm thấy nhớ cái cơ thể nhẵn nhụi và ấm áp của Khánh Long. Quay mặt vào tường, Ngọc Cúc không nói lời nào. Ba Phát cũng im lặng, hắn biết nàng lại bắt đầu khóc. Được nửa tiếng sau, Ngọc Cúc hoàn toàn kiệt sức và ngủ thiếp đi tự lúc nào không hay.
Ba Phát nắm tay người đẹp nằm bên cạnh. Nàng chơi ác quá lấy hết chăn quấn quanh người còn hắn thì bỏ nằm chổng chơ. Đột nhiên hắn nhớ một việc. Lục lọi đống đồ cũ của nàng, hắn lôi ra một chiếc điện thoại Iphone. Nhìn nàng hắn lại nghĩ ra một điều gì đó rất là tâm đắc rồi cười khẩy. Ba Phát lấy ngón tay nàng khẽ tì lên điện thoại. Vào mục hình ảnh hắn nhìn thấy một đoạn phim mà nhân vật chính không ai khác ngoài nàng và Tiêu Phong. Ba Phát chợt nóng mặt khi nhìn thấy cảnh đó. Trong lòng hắn dâng lên sự tức giận không đáng, ngoài hắn ra ai có thể chơi nàng như vậy. Hắn tức tối quăng điện thoại vào góc rồi mặc vội áo mưa đi ra ngoài, trời vẫn đang mưa.
Ngọc Cúc ngủ thật sâu sau một đêm giông bão. Ánh nắng ban mai làm nàng thức dậy với thân thể rã rời, chợt nhìn xuống bên dưới nàng thấy nhẹ nhõm. Cả đêm qua Ba Phát không đụng vào người nàng. Nàng liếc nhìn xung quanh, mặt trời đã qua mấy ngọn sào. Ngọc Cúc thấy trên bàn có chuẩn bị sẵn đồ ăn sáng. Nàng ăn vội vì đói quá. Có một mảnh giấy với nét chữ nghệch ngoạc trên bàn “Em nghỉ ngơi, anh đi lát về”. Nàng ăn một cách ngon lành. Tự dưng Ngọc Cúc thấy choáng váng, đồ ăn không có vấn đề gì, nàng má mình nóng hổi. Có lẽ nàng sốt thật rồi. Ngọc Cúc chui mình vào chăn và ngủ tiếp.
Buổi tối, Ba Phát về đến nhà thấy phòng mình tối thui. Hắn thấy lạ bèn nhanh chóng mở cửa. Ngọc Cúc vẫn còn nằm trong chăn. Hắn sờ trán thấy nàng nóng quá. Nhanh như cấp, hắn chạy vào phòng tắm và vặn nước lau người cho nàng. Ngọc Cúc mê man, nói sảng. Trong lúc nói lung tung, Ba Phát chỉ nghe loáng thoáng hai từ Khánh Long. Hắn cảm thấy bực tức nhưng giờ đây hắn không thể bỏ nàng lại được. Ngọc Cúc bị sốt nhưng vẫn đẹp rã rời. Thân hình vệ nữ của nàng lấp ló sau cái áo của hắn. Chiếc áo mỏng tang bị dính đầy mồ hôi của nàng không lấp ló đầu ngực đang vun cao. Giữa háng là chòm lông mu, lúc ẩn lúc hiện. Ba Phát thấy kích thích quá nhưng do bản tính háo thắng. Hắn muốn nàng phải hoàn toàn phục tùng mình chứ không phải trong tình trạng này.
Chợt, nàng nắm lấy bàn tay hắn. Mắt nàng mở ra hờ hững.
– Khánh Long, anh về rồi hả?
– Uhm – Ba Phát khô khốc thốt ra.
– Anh đừng giận em… Em xin lỗi… Em không muốn thế.
– Anh không giận. Em ngủ đi.
– Không đừng đi mà, em còn yêu anh nhiều lắm. Anh ơi đừng bỏ em nha.
Ngọc Cúc choàng tay qua người Ba Phát, trao cho hắn một nụ hôn phớt trên môi. Ba Phát sững người. Trong lúc mê sảng nàng vẫn còn nhớ đến Khánh Long. Máu nóng dồn lên mặt, hắn không hiểu vì lý do gì. Trên danh nghĩa Ngọc Cúc vẫn là vợ của Khánh Long. Là nàng ép hắn… Nói đoạn hắn lột chiếc áo trên người Ngọc Cúc. Nàng vẫn mê man “Yêu em đi, đừng đi anh”. Ba Phát tự cởi đồ mình rồi ôm Ngọc Cúc vào lòng, hắn đang làm chuyện điên rồ gì thế? Trong căn phòng vắng, giữa một người đàn ông sung mãn và một người phụ nữ tuyệt đẹp như nàng. Chuyện gì đến cũng phải đến.
Những tia nắng xuyên qua cửa sổ làm Ngọc Cúc thức giấc. Nàng cảm thấy dễ chịu hơn ngày hôm qua. Tối qua nàng thấy Khánh Long về bên nàng và cả hai làm chuyện ấy. Nhưng mà… không phải là mơ. Ngọc Cúc trấn tĩnh xem xét xung quanh. Nàng đang nằm gọn trong vòng tay của Ba Phát. Đầu nàng gác vào tay hắn trong khi mũi của nàng trực tiếp áp vào ngực hắn. Ở khoảng cách này, nàng có thể nhìn thấy rõ từng đừng nét trên người hắn. Một cơ thể đàn ông rất đẹp, thậm chí nàng có thể ngửi mùi nách đặc trưng của đàn ông, một mùi hăng hắc mà chỉ có ở Ba Phát. Tay còn lại của hắn đặt trên ngực nàng, đầu ngón tay xiết chặt đầu vú.
Và… ở nơi hạ thể, cái dương cụ của Ba Phát vẫn còn nguyên trong BCS và vẫn còn ngâm trong người nàng. Vì âm đạo của Ngọc Cúc khá hẹp nên sau cuộc truy hoan tối qua, dương vật của Ba Phát vẫn không tuột ra được. Nàng lại gây lỗi lầm lần nữa, thở dài chán nản. Ngọc Cúc muốn thoát ra nhưng thân hình Ba Phát quá nặng. Đùi hắn vẫn kẹp cứng nàng. Ngọc Cúc bực tức vì mới bệnh dậy nên còn yếu sức. Loay hoay một hồi, nàng nhìn hắn bực bội. Nhìn lại nàng thấy Ba Phát cũng rất đàn ông. Hàm râu quai nón không mọc lởm chởm mà kéo thành một đường rõ rệt. Mũi và trán hắn cao đẹp, nét phong trần phảng phất đâu đây. Và môi hắn thì mỏng và nhỏ.
Nàng bấm bụng hơi tức cười, rồi lè lưỡi liếm đầu vú hắn, người đâu mà không hiểu nổi. Tập thể hình cho cố rồi ngực thì to bè mà đầu vú cũng to luôn, cũng gần bằng nàng. Nàng ngậm lần nữa thì Ba Phát khẽ nhúc nhích. Đột nhiên, Ngọc Cúc cắn mạnh “Á” Ba Phát giật mình nhảy dựng lên, xoa xoa đầu vú. Ngọc Cúc cười khúc khích. Hắn nhìn nàng bực dọc vì đang say giấc nồng. Lúc nhảy cái của quý Ba Phát cũng tưng tưng lên nhìn buồn cười như con nít.
Ngọc Cúc không nói gì, nàng vô nhà tắm vệ sinh cơ thể, rồi mặc lại cái áo sơ mi của hắn. Sau đó, nàng mở tủ lạnh lấy hai gói mì ra nấu cùng một vài miếng thịt bò và trứng. Ba Phát sau một hồi tức giận cũng ngoan ngoãn đi nhà tắm. Hắn vừa bước ra thì một mùi thơm nức mũi trên bàn.
– Ở đây chỉ có mì gói nên tôi… Em làm tạm. Anh ăn đỡ.
Hai người ăn ngon lành vì quá đói. Ba Phát ma quái, hắn chỉ mặc quần lót rồi sà vào ăn. Thi thoảng Ba Phát khẽ liếc nhìn Ngọc Cúc. Hắn biết là tập luyện được cơ thể đẹp thì cứ để vậy cho gái thèm. Nhưng Ngọc Cúc thì không chú ý lắm làm hắn cụt hứng. Cái dáng vẻ vừa ăn vừa kéo tóc của nàng thật dễ thương. Ngọc Cúc cảm ơn Ba Phát đã lo lắng cho nàng và không hề nhắc lại chuyện đêm qua.
– Em không cảm thấy gì sao? Chợt Ba Phát lên tiếng.
– Thấy gì? Ngọc Cúc lạnh lùng.
– Là… là anh cũng thương em.
– Em có chồng rồi.
– Thì bỏ đi – Ba Phát nhếch mép.
– Anh có bình thường không?
– Khánh Long nó có gì? Chỉ là giàu hơn anh thôi. Hắn có làm tình giỏi như anh? Cu hắn có bự như anh?
– Anh im đi… Tôi là vợ anh Khánh Long. Đến chết cũng vậy.
– Nếu nó biết chuyện này thi sao? Ba Phát hất hàm.
– Thì tôi sẽ nói hết. Sau đó tôi chỉ còn con đường chết…
– Đừ… ừng – Ba Phát chạm tay vào môi Ngọc Cúc. Nước mắt nàng đã bắt đầu rơi.
– Anh hứa không nói gì. Em… không được nói gở – Ba Phát nghĩ đến cảnh nàng làm liều thì hắn không chịu được.
Ăn xong, Ba Phát lấy ra một túi giấy đựng bộ áo dài trắng và cặp hoa tai bằng bạch kim. Ngọc Cúc xem sơ qua rồi hắn hỏi:
– Em thấy có được không?
– Cũng đẹp… Nhưng tại sao…
– Anh đi qua thấy người ta bán trong shop. Anh… sẽ tặng nó cho em. Anh nghĩ em mặc sẽ đẹp lắm.
Ba Phát nhìn nàng. Ngọc Cúc nghe vậy chỉ bẽn lẽn cười, nàng cười vì sự ngây ngô của hắn.
– Em vào thử xem có vừa không, nếu không vừa anh đem đi đổi.
– Uhm, anh ra ngoài đi – Ngọc Cúc ngại ngùng.
Ba Phát khép cửa rồi ra giường, hắn cười thầm. Đã thấy hết rồi mà còn ngại gì nữa, phụ nữ đúng là… Hắn phì cười, có lẽ vì vậy mà hắn say nàng.
Ngọc Cúc cầm ngay chiếc giỏ đựng áo dài thay vào thử, nàng rửa mặt, chải tóc. Liếc nhìn bộ đầm vẫn còn ướt. Nàng mặc vào chiếc áo dài trắng có hoa văn ở cổ, tay áo và phía dưới. Hắn nói vọng vào “Em ra đây cho anh coi nào”. Ngọc Cúc bẽn lẽn bước ra, mặt tỏ vẻ vui “cũng vừa”. Nàng bước ra đứng chưa được 1′ thì thấy Ba Phát nhìn chăm chăm “em đẹp quá, hoa hậu thi áo dài cũng thua em”. “Anh chỉ giỏi xạo” nói rồi Ngọc Cúc bước lại vào toilet để thay đồ ra. Ba Phát biết không thể để mất cơ hội, đây chính là thời điểm mà hắn mong đợi, khi nàng tỉnh táo hẳn.
Hắn chồm tới từ phía sau ôm lấy Ngọc Cúc. Nàng chưa kịp giật mình thì hai cánh tay của hắn đã ôm chầm lấy Ngọc Cúc trong khi hai tay nàng để bên hông khiến nàng không cách gì thoát ra được. Hơi thở của Ba Phát nóng ấm sau gáy Ngọc Cúc, một tay hắn vịn hai tay nàng ở dưới eo tay còn lại đưa lên nâng cằm Ngọc Cúc đưa nhẹ ra sau. Ba Phát khẽ xoay người Ngọc Cúc lại từ từ trong khi tay vẫn ôm nàng. Miệng hắn đặt lên môi nàng một nụ hôn nhưng nàng cố quay mặt đi tránh né. Ba Phát hôn lên môi không được thì miệng hắn lại tìm đến khuôn mặt xinh đẹp và chiếc cổ trắng của nàng.
Ba Phát di chuyển tay hắn xuống mông Ngọc Cúc xoa và bóp nhẹ. Hắn lại tham lam hơn luồn tay vào trong áo dài rồi thọc vào trong quần nàng và miết lên chiếc quần lót bắt đầu thấy nhột nhạt vì những kích thích đó. Ba Phát rời tay còn lại ra khỏi eo Ngọc Cúc rồi cũng cho vào trong quần nàng và xoa bóp. Ba Phát xoa được mấy cái rồi nắm hai bên quần lót và quần dài của Ngọc Cúc kéo tuột xuống gối. Ngọc Cúc loạng choạng sắp ngã thì Ba Phát đứng lên ôm nàng vào lòng. Tay thì ôm, tay còn lại hắn đưa xuống kéo khóa quần của mình và tuột chiếc quần tây của hắn xuống, lấy chân hắn đạp luôn cái quần lót và quần dài còn vướng ở đầu gối, động tác hấp tấp như tên trộm.
Dương vật của hắn lúc này cách nơi cần phải đến một lớp quần lót thun của hắn và lớp vải áo dài, nhưng Ngọc Cúc cũng cảm nhận được sức nóng và cứng của nó. Ngọc Cúc ú ớ rồi lấy tay che phía dưới lại, nhưng lay hoay thế nào tay nàng chạm phải dương vật của Ba Phát qua lớp vải quần của hắn làm cho hắn càng kích thích. Ba Phát đã trải qua một đêm với nàng nhưng đó là nửa mê nửa tỉnh. Hắn vẫn còn ham muốn nàng lắm từ lúc nói chuyện rồi ngồi quan sát từng cử chỉ hành động của nàng, rồi ý nghĩ sắp được ân ái với nàng cứ như con kiến bò trong người hắn.
Ngọc Cúc biết nàng đang ở trong trạng thái nào và biết hắn sắp làm gì, lần trước nàng đã đạt khoái cảm với hắn. Có thể lần này hắn lại mang đến cho nàng cảm giác mới nhưng còn những chuyện khác thì sao? Ngọc Cúc la vào mặt hắn, nhưng giọng nàng không đủ lớn để âm thanh thoát khỏi căn phòng: “Anh dừng lại đi, tôi không muốn như vậy! ” Ba Phát nghiêng người qua bế xóc Ngọc Cúc đặt lên giường mặc cho hai tay nàng cứ đánh vào ngực, vào vai hắn. Cơ thể hắn rắn chắc so với đôi tay thanh mãnh của Ngọc Cúc, đôi tay đó mà xoa lên người hắn có khi còn gây nhiều cảm giác hơn là đánh.
Ba Phát cứ như vậy một tay thì luồn dưới cổ Ngọc Cúc giữ lấy vai bên kia, miệng hắn đáp lên khu vực từ cổ Ngọc Cúc xuống ngực nàng, tay còn lại của hắn đẩy tà trước của chiếc áo dài qua một bên và tìm đến vùng nhạy cảm của nàng. Tay Ngọc Cúc cứ đánh lên hai vai và lưng của Ba Phát nhưng lực đánh ngày càng yếu dần. Trong lúc đó tay Ba Phát bên dưới như con rắn đi tìm mồi, các ngón tay cứ khều vào điểm nhạy cảm của Ngọc Cúc, thỉnh thoảng tay hắn ụp lại lấy cái mu lồn Của nàng rồi miết nhẹ. Ngọc Cúc bắt đầu rạo rực và để cảm giác chiếm dần lý trí. Tay nàng thôi không đánh nữa mà đặt lên lưng Ba Phát. Thật ra Ngọc Cúc cũng bắt đầu có cảm tình với hắn tuy không nhiều từ lúc hắn chăm sóc tận tình cho nàng hai ngày vừa qua.
Kích thích hắn mang lại cho nàng bây giờ bắt đầu biểu hiện bằng những tiếng thở gấp gáp. Ba Phát biết con mồi đã trúng đạn, đang đi liễn xiễng, chỉ cần thời điểm thích hợp để kết thúc. Hắn cho ngón tay vào trong thì nước bên trong đã ướt sũng day thêm vài cái thì mắt Ngọc Cúc mờ đi, tay nàng xoa lên vai hắn, mông nàng ngọ ngoạy và một ít nước nữa từ đâu đó làm cho ngón tay hắn trơn hơn. Lúc này Ba Phát không hoạt động tay nữa mà buông Ngọc Cúc ra rồi bắt đầu cởi nốt chiếc áo sơ mi trên người hắn. Ba Phát đưa tay lên người Ngọc Cúc, cởi từng chiếc nút của áo dài rồi lật tà trươc của áo qua một bên. Một tòa thiên nhiên đang bị che đậy bởi cái nịt ngực đang phập phòng trước mắt hắn. Ba Phát háo hức như đứa trẻ mở hộp quà sinh nhật, hắn tháo hai bên dây trước nịt ngực của Ngọc Cúc rồi lòn tay xuống dưới lưng nàng.
Ngọc Cúc lúc này đã tỉnh lại sau cơn sướng đầu tiên. Nàng nói với hắn hôm nay không thể làm vậy được, hắn phải có BCS. Ba Phát hiểu ý liền với tay lấy cái BCS trong ngăn tủ bên cạnh giường. KS đã chuẩn bị sẵn, ai dùng thì sau đó họ tính thêm tiền. Ngồi trước mặt Ngọc Cúc lúc này không phải Khánh Long, chồng nàng, mà là một người đàn ông mạnh mẽ, cơ bắp săn chắc, người đàn ông đó đang nhìn nàng đắm đuối, hai tay hắn tiếp xúc trực tiếp với eo nàng rồi dùng tay lách vào giữa người nàng và chiếc giường. Ngọc Cúc hiểu ý ưởng người lên cho tay hắn cởi khóa chiếc nịt ngực.
Hắn vứt nịt ngực nàng qua một bên, trên người Ngọc Cúc chỉ còn chiếc áo dài bị mở bung ra nhưng chưa lột ra hết. Người nàng lúc này chỉ có hai cánh tay là có vải che thân. Ba Phát cúi xuống hôn lên cặp vú xinh đẹp của nàng. Miệng hắn ngậm đầu vú kéo căng rồi nhả ra, luân chuyển từng vú một. Khi thì lưỡi liếm, khi thì môi bú, mút, thay đổi chuyền qua, đổi lại từ vú trái sang vú phải. Cặp vú nàng đã từng được Long xoa bóp, bú, liếm, nay lại được người đàn ông khác chăm sóc mà nàng vẫn cảm thấy hưng phấn, rạo rực. Hắn vẫn theo bài cũ đi đường lưỡi xuống hán nàng, nơi mà khi nãy nàng đã chảy nước vì tay hắn. Bỗng chuông điện thoại Ngọc Cúc reo lên. Ba Phát hiểu ý buông nàng ra và đi lấy điện thoại cho nàng. Hắn vào toilet cởi cái quần còn lại trên người ra và tắm cho dội nước cho hạ hỏa.
– Em nghe đây chị Vân.
– Em đang làm gì vậy? Giờ này sao chưa thấy tới cơ quan?
– Em bị bệnh mấy bữa nay, chị in giùm em tờ phép, mai em vào ký. Chị nói chi Thúy dạy dùm em chiều nay nha.
– Ừ mệt thì nghĩ đi, lâu lâu nghĩ cũng được. Thôi chị cúp máy đây.
Ngọc Cúc ngồi dậy nghe điện thoại và lấy tà áo dài phía trước che người lại. Nàng bấm hờ mấy cái nút một tay vừa cầm điện thoại một tay vừa vịn bên vai áo. Ba Phát nghe tiếng điện thoại đã tắt, trong toilet hắn nói vọng ra.
– Em nằm nghĩ, đợi anh chút xíu nha.
Nếu muốn chạy thoát thì đây là cơ hội cuối cùng của Ngọc Cúc, hắn đang tắm trong toilet, nhưng bộ đồ của nàng cũng ở trong đó. Giờ chạy không lẽ chay ra với bộ áo dài này. Ngọc Cúc chưa kịp suy nghĩ nhiều thì Ba Phát từ trong toilet bước ra với chiếc khăn quấn quanh lưng quần của hắn. Hắn biết hôm nay nàng sẽ dành cho hắn, hắn tự tin điều đó. Hắn tiến đến người phụ nữ xinh đẹp đang mặc áo dài ngồi trên giường mà không có quần cũng như áo lót. Tà áo dài đằng trước như một chiếc áo đầm bó bị xẽ từ eo đến gót chân. Trong cái ánh sáng hoe hoắt buổi sáng, ngực Ngọc Cúc hiện lên trên làn vải trắng của chiếc áo dài hai chấm nâu nhìn rất kích thích.
Ba Phát tiến đến bên tủ, quay mặt lại xé cái bao ra tự mặc vào cho mình. Ngọc Cúc chứng kiến cảnh đó thì biết là hắn sắp làm tình với nàng, chuyện đến đâu hay đến đó. Ngọc Cúc nằm bật ra giường, hai đầu gối nàng buông xuống giường, Ba Phát tiếng đến bên cạnh giường thì Ngọc Cúc nhắm mắt chờ đợi, nàng chờ hắn làm xong rồi về chứ cơn sung sướng đã qua đi sau cú điện thoại kéo nàng về với thực tế. Ba Phát không đưa dương vật của hắn vào mà quỳ xuống đất vén tà áo dài của nàng qua một bên.
Ngọc Cúc cảm thấy mát giữa hai đùi khi cái lưỡi của hắn bắt đầu chu du trên chân nàng, hắn mới tắm xong nên người còn mát. Lưỡi Ba Phát tiến dần đến khu rừng tăm tối, như con rắn sột soạt đi săn đêm. Hắn le lưỡi liếm vào điểm nhạy cảm của nàng, hắn lại đánh cái lưỡi ướt nhẹp lên xuống khu trung tâm, cơn khoái cảm của Ngọc Cúc bắt đầu quay lại. Ba Phát dùng lưỡi liếm cả hai mép rồi nút mạnh khi Ngọc Cúc quơ quào tay trên nệm. Len những ngón tay của nàng vào đầu Ba Phát, hắn hiểu ý liền tăng tốc độ liếm láp. Ngọc Cúc lấy cả chân quập đầu hắn lại, thân người nàng ưởng lên và cặp mông tròn của nàng uống éo qua lại. Ba Phát ngừng miệng lại và nắm tay nàng. Hắn đở nàng lên rồi dẫn vào phòng tắm.
Ngọc Cúc trong cơn mê loạn này chỉ biết làm theo hướng dẫn của hắn, nàng lê chân vào phòng tắm mà bên dưới rạo rực khó chịu. Ba Phát kéo cái khăn tắm của hắn vứt lên giường trong khi tay kia vẫn vịn lấy Ngọc Cúc. Nàng tưởng hắn sắp làm chuyện đó trong phòng tắm, một nơi mà nàng chưa bao giờ thử với chồng. Ba Phát bật nước vòi sen làm nàng cảm thấy mát “Ướt em hết anh Ba”. Nàng kịp tỉnh lại nói thì người cũng đã ướt nhẹp. Hắn đưa nàng sắp lên đến đỉnh lại xối nước cho nàng xuống. Có lẽ bây giờ là lúc hắn lên. Ba Phát kéo nàng ra khỏi phòng tắm rồi dẫn nàng đến bên cửa sổ, hắn kéo lớp màng màu qua một bên để lại lớp màng trắng để lấy ánh sáng. Trong cái ánh sáng chiều này, một người phụ nữ bên cạnh hắn mặc chiếc áo dài không áo ngực, không quần dài và quần lót đang ướt sũng. Những lớp vãi ướt bám vào da nàng trong suốt nhìn nàng bây giờ như mặc một chiếc áo loan lỗ.
Ba Phát hướng dẫn Ngọc Cúc quay lại giường, nàng nằm ngửa trên giường nhìn thấy dương vật to tướng của hắn đang giương lên thì quay mặt qua tránh đi. Ba Phát cũng nhảy lên giường lật Ngọc Cúc nằm sắp xuống. Hắn vén tà sau của áo dài qua một bên, đưa ngón tay vào thăm dò rồi nhẹ nhàng chỉnh dương vật vào vị trí. Ót, dương vật hắn đã chui vào bên trong người Ngọc Cúc.
Ban đầu nàng tưởng hắn chỉ tiếp tục dùng tay kích thích rồi lật ngửa nàng lại làm theo kiểu quen thuộc. Nhưng giờ đây từ phía sau lưng Ngọc Cúc một vật cứng cáp khỏe mạnh đã chui vào âm hộ của nàng và bắt đầu nhấp. Lông quanh dương vật của hắn chạm vào cặp mông tròn trắng phau của Ngọc Cúc làm nàng thấy nhột nhưng cái dương vật của hắn ra vô thì vô cùng kích thích, thật lạ mà quen thuộc lắm. Ba Phát vừa trườn vừa đưa tay ra trước xoa bóp cặp nhũ hoa của Ngọc Cúc, miệng hắn thì hôn lên phía sau cổ nàng. Mỗi cái dập như sóng vỗ, cứ đều đều, từ nhịp nhàng đến ồ ạt. Cũng có lúc Ngọc Cúc hưởng ứng theo bằng cách ưởng mông nàng lên theo những lần nhịp. Những tiếng phập phập của da thịch chạm vào nhau theo những đợt sóng tình.
Cuối cùng thì điều gì đến cũng phải đến. Ba Phát xuất ra trong bao nhưng dương vật của hắn đang ngập trong âm đạo Ngọc Cúc. Nàng cảm nhận được từng đợt vì nàng cũng đã ra và cái ưu vật của nàng đang co bóp dương vật của Ba Phát. Ba Phát không lấy ra mà ôm nàng quay người nằm nghiêng lại, cả hai đang ướt trên giường vì nước tắm lúc nãy hay vì mồ hôi. Nhưng Ngọc Cúc cũng chẳng rút người ra cho dương vật hắn tuột ra. Nàng vẫn để cái dương vật lạ đó trong người, nàng có thể cảm nhận thấy nó. Lần này là nàng tỉnh táo. Chừng vài phút sau thì nó cũng tuột ra. Hắn và nàng cùng lịm đi, hắn lấy chăn trên giường đắp lại cho nàng “Em nằm nghĩ tí cho bớt nắng rồi về”
Cả hai nằm đó cho đến trời dịu nắng, trước khi ra khỏi phòng hắn còn đặt lên má nàng một nụ hôn.
Ngọc Cúc chạy xe về nhà, Ba Phát theo sau hộ tống. Hắn tiếc nuối nhìn nàng trở lại chiếc lồng son. Nàng cho bộ áo dài vào máy giặt rồi nhét trong mớ đồ lót của nàng. Ba Phát tần ngần đứng trước một cửa hàng đồ lót nữ, hắn mua chiếc áo ngủ hai dây và cái quần lót. Hắn định bụng sẽ tặng cho nàng. Thế nhưng mấy tuần sau đó, Ngọc Cúc chưa gặp lại Ba Phát lần nào, nhưng cảm giác có một nhân tình thỉnh thoảng vẫn len lỏi trong suy nghĩ của cả hai.