Phần 1
Ngân Sương uể oải thức dậy sau một đêm dài, khẽ đưa đôi chân dài thon thả ra khỏi chăn, một thân thể mềm mại với những đường cong tuyệt mỹ, bộ ngực đầy đặn căng tràn sức sống được trang điểm bằng hai núm nhỏ xinh màu hoa đào, hất mái tóc đen dài óng ả sang một bên, nàng với chiếc áo ngủ mỏng manh khoác lên mình khẽ mỉm cười âu yếm nhìn chồng nàng, Lê Cường đang đắm chìm trong giấc mộng của một đêm cuồng nhiệt.
Ngân Sương tốt nghiệp Đại Học Kinh Tế TP.HCM. Nàng hiện là một nhân viên của một hãng bảo hiểm có tiếng, thu nhập cao nhưng bấp bênh. Lê Cường chồng nàng một công an kinh tế trẻ tuổi đẹp trai, ở độ tuổi 28 đã là một phó phòng, đồng nghiệp luôn thắc mắc không biết do năng lực của anh hay nhờ người chú là Cục Phó. Còn nàng một cô gái xinh đẹp đang ở độ chín nhất của một người con gái, 26 cái tuổi vẫn còn những nét ngây thơ hồn nhiên của một thiếu nữ, thêm vào vẻ đẹp mặn mà hoàn thiện của người phụ nữ trưởng thành.
Hai người gặp nhau thông qua thầy trưởng khoa của ĐHKT khi Cường đang tham gia một vụ án lớn về kinh tế cần sự giúp đỡ của cô sinh viên thủ khoa này. Cuộc hôn nhân chóng vánh, vì Ngân Sương là dân ngoại tỉnh cần một chỗ dựa vững chắc. Còn anh thì thuộc dạng con nhà phố, bố làm to. Ngân Sương mến những anh chàng cảnh sát đẹp trai trong bộ quân phục, và… chỉ dừng lại ở đó. Được sự động viên từ phía gia đình, cô lập gia đình khi vừa tốt nghiệp Đại học. Do công việc bận rộn nên anh chỉ nghỉ được 03 ngày, coi như là trăng mật.
Nàng ngước lên trần nhà, những suy nghĩ mông lung xuất hiện. Mọi thứ nhanh quá, cứ như một giấc mơ. Bất chợt nàng thấy ẩm ướt nơi hạ thể, một chất nhờn từ ngã ba sung sướng chậm chạp chảy xuống một bên đùi trắng muốt. Hai má ửng hồng lên, nàng khẽ nói thầm,
– Anh này hư quá! Đêm qua ra đầy cả người em rồi – Cường vẫn đang say ngủ, tiếng thở vẫn đều đều.
Nàng tắm rửa sạch sẽ và đi chuẩn bị bữa sáng cho hai vợ chồng. Vừa chuẩn bị đồ ăn nàng vừa ngân nga hát:
– Ai mang cho em một đoá quỳnh, quỳnh thơm hay môi em thơm…
Một vòng tay khoẻ mạnh khẽ ôm lấy nàng từ phía sau, ngực anh chạm khẽ vào lưng nàng, còn cái ấy thì khẽ cọ vào mông, anh nói:
– Hôm nay em yêu cho anh ăn gì nào?
– Em chỉ biết làm trứng khét thôi, anh có ăn không?
– Cơm em nấu dù có khê hay khét anh cũng nhất định ăn đủ 3 bát.
Quay lại ôm chồng, trao lên môi anh một nụ hôn nồng thắm, nàng nói:
– Ăn nhanh còn đi làm không có muộn đấy anh yêu.
– Vội gì em thời gian còn nhiều mà.
Vừa ngồi vào bàn ăn Cường vừa nói:
– Em đã chuẩn bị hết cho tối nay chưa, có cần anh mua thêm gì không.
– Sẵn sàng hết rồi ông xã. Đêm nay là đêm cuối của tuần trăng mật, anh chỉ cần nhớ về sớm là được.
Nàng khẽ thở dài, thời gian trôi nhanh quá. Nàng muốn gần anh thêm chút nữa. Thời gian chưa đủ để nàng thích nghi với người đàn ông này. Người giờ đã là chồng nàng chỉ sau sáu tháng hò hẹn.
Tiễn chồng ra cửa, nàng đưa tay lên chỉnh lại áo sơ mi cho Cường. Ôm và hôn tiễn anh trước khi lên đường. Nàng chợt thấy bên dưới của anh lại cứng lên. Vừa hôn cường vừa đặt tay lên đôi mông tròn trịa của nàng.
– Oh, em không mặc quần lót à?
– Tại anh đấy, đêm qua làm đổ hết nước lên đống đồ lót em mới giặt. Người gì mà như trâu ý, cứ hùng hục xô đổ hết mọi thứ. Nàng cúi mặt xuống, khẽ thẹn thùng nhớ lại đêm qua. Anh hì hục mạnh bạo thế nào. Nhưng nàng vẫn thấy thiếu một cái gì đó…
– Tại em đẹp quá anh không kiềm chế được đấy chứ, mà em cũng ra nước rồi này…
Nàng đỏ mặt yên lặng đón nhận nụ hôn của anh. Luồn tay vào trong váy, hai bàn tay Cường xoa lên hai mông căng tròn láng mịn của Ngân Sương. Anh xoa bóp đôi mông bằng hết sức lực của mình một cách thô bạo, lần tay xuống sâu hơn, anh khẽ đưa tay vào cửa mình đã sũng nước của nàng. Nàng bắt đầu thở gấp chìm đắm trong vòng tay anh. Lưỡi Cường tham lam luồn vào trong miệng quấn lấy chiếc lưỡi nhỏ xinh của nàng, anh nuốt hết nước bọt mà nàng nhiễu ra với anh thứ nước đó thật ngọt ngào và thơm tho, nó tiết ra từ cái miệng xinh xắn của người vợ anh yêu nhất trên đời.
– Anh yêu em quá!
– Em cũng yêu anh!
Một tay anh kéo một bên chân nàng lên cho âm đạo mở rộng ra tạo thế thuân lợi cho tay còn lại đang tiến sâu vào bên trong nàng. Nàng khẽ đưa tay lên kéo chiếc áo lót tuột xuống khỏi hai toà thiên nhiên lộng lẫy rồi ôm thật chặt lấy anh. Cường hiểu ý nàng muốn gì, anh đưa miệng tham lam ngậm lấy một bên vú của nàng, anh mút chặt lấy cái núm hồng hào đồng thời dùng chiếc lưới nhám của mình anh kích thích cái núm đang căng cứng trong miệng anh. Bên dưới anh vẫn không ngừng đưa ngón tay vào sâu bên trong quẩy tung để tìm điểm G của nàng. Ngón tay ma mãnh của anh không cho nàng chút thời gian để nghỉ ngơi, liên tục sục sạo trong âm hộ nàng. Bàn tay ấy ranh ma móc ngược lên trên chạm vào nơi nhạy cảm nhất của nàng. Nàng thở dốc. Nàng ghì chặt lấy anh, âm hộ co bóp liên hồi.
– A a a a a a…
Nàng ra nước thật nhiều, chảy ướt đẫm cả tay anh. Nàng âu yếm nhìn anh mỉm cười.
– Em thích lắm anh! Nữa đi anh…
Các cụ nói không có sai câu nào, con gái thắt đáy lưng ong vừa khéo chiều chồng lại hay chăm con. Nàng trút bỏ chiếc áo ngủ mỏng manh ra khỏi người, quỳ xuống đưa tay tụt quần Cường xuống. Cường khẽ đưa tay cản vì bộ quân phục đã mặc chỉnh chu nhưng không kịp rồi.
– Em muốn. Cho em đi…
Dứt lời nàng đưa con cu đang căng cứng như sắp vỡ tung vào miệng. Liếm một vòng quanh cái đầu khấc bóng lưỡng của ảnh, rồi đưa sâu vào cổ họng nhả ra rồi lại đưa sâu vào. Thấy dương vật anh căng cứng lên toàn thân anh cũng gồng cứng như sắp ra. Nàng nhanh chóng nhả nó ra khỏi miệng, lúc này nước từ miệng nàng nhiễu xuống ướt hết cả bầu ngực. Không còn bị kích thích mạnh nữa anh thả lỏng người.
– Sướng quá em yêu. Em đẹp quá Sương ơi, anh chỉ muốn ở nhà quần em cả ngày thôi… Ah…
Nàng khẽ cười. Nhìn lại dương vật anh – cái vật tối qua ngâm trong người nàng suốt đêm, nàng vẫn còn thích thú. Nó khá to, chiều dài và đường kính cũng giống như những diễn viên porn mà nàng từng xem lén khi còn đi học, nhưng nàng thấy thích thú khi được khám phá nó bằng xương bằng thịt. Nàng thích nó vì giờ đây miệng nàng đang bao bọc dương vật của người mà nàng gọi là chồng. Người mà nàng có trách nhiệm thương yêu và chung thuỷ đến cuối đời.
Bỗng điện thoại trong túi quần Cường rung mạnh. Bằng một động tác nhanh gọn, Cường kéo quần ngay ngắn và móc điện thoại ra trả lời.
– Alo, dạ… dạ… Vâng ạ. Okie em tới ngay.
Cúp máy, anh nhìn nàng cười khổ. Khẽ hôn vào má nàng.
– Anh xin lỗi, tối nay về bù lại cho em. Yêu em nhiều.
Bước ra cửa một cách luống cuống, anh vơ vội chiếc cặp hồ sơ trên bàn.
– Anh… Nàng hét vội.
– Sao?
– Dây kéo quần. Hihi.
Anh lại luống cuống và cười khổ, luống cuống kéo phec – mơ tua. Nụ cười anh thật đẹp, người đàn ông có lẽ là đẹp nhất trong cuộc đời nàng. Nàng có cảm tưởng anh như một diễn viên từ phim bước ra. Trong lòng tự so sánh với Bảo Ngậu của Người Phán Xử, nàng cười khó hiểu.