Phần 11
Đôi trai gái dắt tay nhau tản bộ trên con đường nhộn nhịp dòng người. Trí hỏi thăm dân địa phương và được hướng dẫn đến một quán ăn trong con hẻm gần khách sạn. Quán không lớn nhưng rất đông khách, đây là nơi bán hải sản tươi sống được chế biến không quá cầu kỳ nên giữ được hương vị nguyên sơ của món ăn miền biển. Một chiếc bàn nhựa được kê tăng cường trên lề đường đối diện, cả hai ngồi vào bàn và háo hức trước mùi thơm lừng của mỡ hành, của tỏi phi và nước chấm. Lần lượt từng dĩa hải sản được bày la liệt trên chiếc bàn nhỏ kích thích cơn thèm khát.
– Anh gọi nhiều vậy? Làm sao ăn hết?
– Anh đang đói lắm đây, trong tích tắc anh sẽ tàn phá hết chỗ này cho em coi – Trí xé cọng râu mực chấm vào tương ớt.
– Á… râu mực là của em, đưa cho em.
Trí đưa tới trước mặt Lan, nàng chưa kịp đón lấy đã bị anh cho vào miệng nhai ngon lành. Lan giẫm chân giãy nảy như đứa trẻ, khuôn mặt nũng nịu chỉ khiến Trí muốn ngấu nghiến nàng ngay thôi. Ống tay áo của chiếc đầm maxi mỏng manh tung bay trong gió, những sợi tóc mai phất phơ trên khuôn mặt tạo nên nét liêu trai ma mị. Lúc này đây, Lan bổng đáng yêu và đẹp tuyệt trần như nữ thần bước ra từ truyền thuyết.
Họ lại nắm tay nhau đi dạo trên những con phố rực ánh đèn. Tà áo maxi dài phủ chân mỏng manh vờn bay trong làn gió se lạnh khiến Lan càng nổi bật giữa trời đêm. Hàng quán dần đóng cửa, thị trấn đi vào cảnh êm đềm tĩnh lặng. Lan tiếc nuối phải quay về khách sạn nhưng lòng vẫn còn muốn đi dạo bên chàng trai đã chiếm lĩnh trái tim mình.
– Em có scan những giấy tờ anh dặn lúc sáng chưa? – Vừa đóng cửa phòng là Trí hỏi ngay, anh cần sắp xếp một số nội dung cho cuộc đối thoại sáng mai.
– Dạ có đủ rồi anh.
Lan lật màn hình laptop, chống cùi chỏ nằm sấp trên nệm gõ nhanh chuỗi mật khẩu đăng nhập. Cổ áo trễ xuống lộ nguyên cặp nhũ hoa căng đầy bị giam hàm trong chiếc áo lót ren trắng. Trí cởi bỏ quần áo chỉ mặc mỗi chiếc quần lót ngồi cạnh Lan trên giường. Nàng khẽ nhăn mặt, lại khiêu khích, lại muốn kiếm chuyện chứ gì?
– Mở từng mục cho anh xem.
– Dạ, đây là hợp đồng mấy công trình lớn, biên bản nghiệm thu thanh lý hợp đồng, đây là những dự án sắp triển khai, đây là bản sao doanh số quý gần đây nhất… còn thiếu gì không anh? – Lan nghiêng đầu nhìn Trí, khuôn mặt anh đang hết sức tập trung.
– Ừ, đủ rồi đó – Trí nhíu mày bóp tay vào hai bên thái dương – Anh sót mất một thứ rồi.
– Gì vậy anh?
– Nhân sự. Thiếu hẳn một bản giải trình chức danh nhân sự. Tại sao lại quên bén cái này vậy ta?
– Em có thể làm được. Em sẽ đánh máy nội dung này ngay.
– Nhưng làm sao có con dấu, cả chữ ký của chủ tịch nữa?
– Với Dạ lan, không chuyện gì là không thể – Nàng nhìn anh cười bí hiểm.
Lan mở phần mềm, những ngón tay thon dài thoăn thoắt trên bàn phím. Nàng nhớ như in danh sách bố trí nhân sự trong các dự án xây dựng gần đây, từ giám sát, quản lý công trình, đến cả nhân viên vệ sinh công trường. Mới đó mà danh sách và giải trình chức danh đã được thiết lập một cách thần kỳ.
Trí vẫn đang dán mắt vào màn hình để xem nàng sẽ làm thế nào có con dấu và chữ ký. Lan mở email lục tìm những bản scan có liên quan rồi tải về. Nàng mở Photoshop và bắt đầu cắt những nội dung cần thiết, đôi môi mỉm cười chúm chím trước cặp mắt mở to sắp văng khỏi tròng của người ngồi bên cạnh.
– Giờ thì anh biết sự lợi hại của Dạ Lan rồi chứ?
– Em đúng là yêu nữ – Trí nâng cằm nựng yêu – Tại sao mình không gặp nhau sớm hơn? Phải chăng số phận đã sai lầm?
Trí đậy nắp laptop đặt lên chiếc bàn đầu giường. Anh nhào đến lật ngửa Lan ra nệm. Nàng nằm đó trong khuôn ngực vung cao, nhấp nhô theo từng nhịp thở rối loạn. Hai ánh mắt chạm nhau nói lên bao nỗi khát khao thầm kín.