Phần 45
Tôi lại trở mình quay người về phía hắn, lại rúc vào người hắn, gục trán vào ngực hắn. Nhưng tôi không vòng tay qua ôm hắn, mà luồn tay vào áo hắn, trườn từ bụng lên ngực. Hắn thở nhẹ ra một hơi.
“Vẫn chạm vào anh đấy à?”
Tôi lắc đầu.
“Mặc kệ cậu.”
“Nhạn gọi tôi là anh cũng được mà, tôi hơn tuổi cậu đó.”
“Mặc kệ cậu, ai bảo hồi xưa không nói sớm. Giờ k… không quen!”
“Rồi sẽ quen thôi. Anh… ưm!”
Tôi không phải không muốn nghe như thế, nhưng nghe hắn xưng anh cảm giác thực không quen, cứ muốn tan chảy ra. Tôi thấy mất hết sức lực nếu hắn cứ xưng hô như thế.
Tôi muốn hắn dừng lại, liền đổi hướng từ trong áo hắn, nhanh tay trượt thẳng xuống dưới, nắm chặt thứ nam tính đang yếu ớt của hắn khiến hắn rên nhẹ lên.
“Nhạn!”
Hắn nhíu mày nhìn tôi. Tôi nhìn hắn rồi lại cúi xuống.
“Cậu cứ cẩn thận đấy!”
Tôi cảnh cáo hắn, tuy là tôi cũng không rõ cảnh cáo hắn về cái gì. Cảnh cáo hắn đừng ngọt ngào quá chăng?
“Được rồi, tôi biết rồi.”
Hắn hiểu ý tôi, nhẹ giọng đáp. Tôi hài lòng định rời tay đi thì hắn hắn giữ tay tôi lại, cố định tay tôi trên đũng quần hắn. Tôi ngước lên nhìn hắn, thấy mặt hắn chẳng biểu cảm gì, chỉ có đôi mắt thăm thẳm nhìn xoáy vào tôi. Tôi rướn cổ lên hôn lên cằm hắn.
“Làm sao đấy?”
Hắn vẫn giữ vẻ ngoài như vậy, nhàn nhạt nói.
“Chạm vào tôi đi, cậu muốn như vậy mà.”
Tôi nhìn hắn, bĩu môi.
“Tôi không muốn, người muốn là cậu thì có!”
Hắn cũng chẳng phủ nhận, hắn nhắm mắt lại, gật đầu.
“Đúng thế, là tôi muốn. Cậu chạm vào tôi được không?”
Một tay tôi vẫn bị hắn giữ chặt ở phía dưới, một tay đưa lên áp vào má hắn, ngón cái xoa xoa quầng mắt hắn.
“Bệnh lại tái phát rồi.”
Hắn gật đầu.
“Đúng thế. Cậu chạm vào tôi được không?”
Tôi chẳng nói gì, chỉ nhìn sâu vào mắt hắn, thật lâu. Khi tâm trạng bị quá tải, hắn lại như vậy. Tôi lại nhớ đến lần hắn giam mình trong nhà, sống cũng như chết, chẳng khác cái xác không hồn.
Hôm nay đúng là khác, không khí gia đình đầm ấm và hạnh phúc lại trở thành thứ đè nặng hắn ta. Bởi vì hắn chưa từng trải qua. Bởi vì hắn cũng cảm thấy ấm áp. Nhưng điều đó lại khơi dậy nhưng năm tháng băng giá của hắn.
Hắn mâu thuẫn từ trong thâm tâm, từ trong trái tim.
Trái tim hắn là quỷ, là địa ngục. Khi gặp ánh sáng chói, hẳn là sẽ cảm thấy đau mắt, thấy không quen.
Hắn sợ hãi bóng tối, nhưng lại quen thuộc với nó nhất, hơn bất cứ điều gì.
Thật khó để diễn tả cảm xúc của hắn lúc này, nhưng tôi hiểu hết. Tôi biết hắn đang chịu sự giày vò như thế nào. Tôi không biết cách kéo hắn thoát ra, chỉ có thể thỏa mãn hắn, dùng chân tình xoa dịu hắn.
Tôi nhìn thẳng vào mắt hắn, giống như tôi cũng sắp bị hút vào hố đen sâu thẳm ấy. Tôi chu môi lên.
“Hôn một cái đi.”
Hắn nhìn tôi, cúi xuống hôn nhẹ lên môi tôi. Tôi giữ mặt hắn lại, rướn người lên hôn tới, tách môi hắn ra, bắt hắn dây dưa cùng mình. Tay tôi phía dưới cũng bắt đầu chuyển động, không cần hắn cưỡng ép, chậm rãi xoa nắn.
Hắn thở nhè nhẹ, phía dưới cũng nhanh chóng hứng tình, dần dần trướng lên bên dưới lớp quần ngủ.
Tôi rời khỏi môi hắn, nhưng không rời mắt khỏi hắn. Tôi nhìn hắn, nhìn sâu vào mắt hắn.
Tôi kéo quần hắn xuống một chút rồi luồn tay vào bên trong, nắm lấy côn thịt đã hơi cương lên của hắn. Hắn hơi nhíu mày, hít sâu một hơi.
“Vén áo lên.”
Vì tôi nằm nghiêng nên tay dưới khó cử động, một tay ở trên thì ve vãn côn thịt hắn. Tôi đành ra lệnh cho hắn. Hắn ngoan ngoãn làm theo, vén áo đến tận cổ. Hơi lạnh chạm vào người khiến hắn hơi rùng mình. Tôi hôn lên ngực hắn, tìm đến đầu ti hắn mà cắn mút. Đầu lưỡi tôi gẩy gẩy đầu ti hắn, liếm mạnh mấy cái. Tôi cắn mạnh khiến hắn rên lên khe khẽ. Phía dưới cũng cộng hưởng với kích thích ở trên, vươn lên đứng thẳng.
Tôi rời tay khỏi côn thịt đã cứng ngắc của hắn, trượt từ bụng dưới lên ngực, xoa khắp người hắn.
“Nhạn…”
Phía dưới của hắn khó chịu, hắn rên rỉ gọi tên tôi.
“Cậu tự làm đi.”
Tôi vòng tay ra sau lưng hắn, xoa khắp lưng rồi lướt dọc sống lưng. Phía trước không ngừng cắn mút ngực hắn, rồi trêu đùa đầu ti hắn, dùng răng day day. Hắn bị tôi khiêu khích, phía dưới khó chịu giật lên, đành tự dùng tay nắm lấy, chậm rãi lên xuống.
Tôi cúi xuống nhìn hắn đang vuốt mấy cái gọi là cho có, để xoa dịu phần nào dục vọng. Tôi hừ mũi.
“Cậu không định ra à mà làm kiểu đó?”
Hắn lắc đầu.
“Không ra, chờ cậu chạm vào mới ra.”
“Người khó chịu là cậu đấy.”
Hắn nhếch khóe môi lên, nhưng khuôn mặt chẳng có ý cười. Tay vẫn hờ hững vuốt lên một cái.
“Tôi quen rồi.”
Tim tôi lại nhói lên một cái. Hắn ta quen rồi, cái gì cũng quen rồi, một mình chịu đựng đã quen rồi!
Tôi thương nhưng lại không nhịn được muốn bắt nạt hắn.
“Lần đầu nhìn cậu thủ dâm, tôi đã nghĩ cậu thật biến thái, cần phải tránh xa.”
“Vậy sao cậu không tránh xa?”
Tôi lắc đầu.
“Chẳng biết nữa. Nhưng bây giờ, tôi thích nhìn cậu tự làm.”
Hắn cụp mắt xuống.
“Vì cậu không muốn chạm vào tôi thì có.”
Tôi bật cười, hôn lên ngực hắn.
“Thật đấy.”
Hắn đảo mắt đi chỗ khác, chẳng thèm nhìn tôi, rồi xoay người nằm ngửa lên. Tôi vẫn đặt tay trên ngực hắn, nhìn xem hắn định làm gì. Cuối cùng hắn cũng giận thật, trở mình quay lưng về phía tôi. Tuy giận dỗi xoay người đi, tay cũng không quên đẩy chăn về phía tôi, hắn sợ hắn trở mình kéo hết chăn của tôi.
Tôi vừa buồn cười vừa thương hắn. Tôi thật là xấu xa khi cứ xoáy vào nỗi đau của hắn để châm chọc. Nhưng hắn giận dỗi trông cũng rất đáng yêu.
Tôi vòng tay qua ôm hắn.
“Này, cậu giận đấy à?”
Hắn cũng chẳng thèm động đậy một cái. Chỉ có cánh tay hơi rung lên nhè nhẹ, bởi hắn vẫn nắm lấy dục vọng của mình vuốt ve chậm rãi.
Bàn tay tôi luồn vào áo hắn vuốt ve cơ thể hắn, mặt úp vào lưng hắn, khẽ gọi.
“Này… Kiệt!”
Hắn vẫn chẳng thèm thưa. Xem ra là giận thật rồi. Tôi không muốn chui ra khỏi chăn, liền trườn người lên người hắn, trèo qua người hắn để nằm qua bên mà hắn đang hướng về.
Tôi vừa nằm xuống trước mặt hắn thì hắn lại định xoay người đi, tôi vội túm áo hắn giữ lại.
“Ấy khoan! Khoan đã…”
Hắn dừng lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn tôi. Tôi áp tay lên má hắn, rướn người lên hôn.
“Thôi nào, tôi chỉ đùa một chút thôi. Đã bao giờ tôi từ chối chạm vào cậu chưa?”
Hắn chẳng cần một giây suy nghĩ, ngay lập tức gật đầu.
“Rất nhiều lần rồi.”
Khóe môi tôi khẽ giật lên, nhưng lại nhịn xuống gân xanh trên trán đang muốn nổi lên.
“K… không có!”
Tôi lại nằm dịch xuống một chút, bàn tay trượt từ bụng hắn xuống, nắm lấy bàn tay hắn đang tự nắm côn thịt mình. Tôi gỡ tay hắn ra, hắn cứng như thép rồi.
Tôi không nắm lấy của hắn, mà dùng những đầu ngón tay cào nhẹ dọc theo thân côn thịt hắn, những đầu ngón tay khiêu khích nhảy múa khắp nơi khiến hắn khẽ rên lên.
Tôi dùng đầu các ngón tay di chuyển lên xuống, ngón trỏ chậm rãi xoay quanh quy đầu cứng rắn.
“Nhạn, tôi vào bên trong cậu được không?”
Hắn hỏi tôi với giọng cầu xin, có chút gấp gáp. Tôi nhìn hắn, hôn lên ngực hắn, bên dưới nắm lấy dục vọng của hắn mà nhẹ nhàng vuốt ve.
“Hôm nay là ngày đèn đỏ.”
Hắn cúi xuống cụng trán lên đầu tôi.
“Không đúng, đã qua rồi. Qua hai ngày rồi.”
Tôi thở dài, hắn luôn nhớ chu kỳ của tôi để biết những ngày an toàn.
“Đúng thế, nhưng lần này tôi bị chậm hơn một chút.”
Hắn hơi nhíu mày nhìn tôi, tôi mỉm cười.
“Thật mà.”
Hắn cụp mắt xuống cam chịu. Tôi dùng hai tay nắm lấy dục vọng cứng ngắc của hắn vuốt ve, thi thoảng lại dùng ngón tay trêu đùa, khiến nó hơi giật lên.