Phần 6
Chính tôi cũng khó thở bởi mợ Loan quắp lấy hai chân vào đùi tôi. Cái lỗ lồn thì bóp mạnh lấy con cặc. Nhấp thêm một chút thì tôi thở dốc, bàn tay vẫn vò rồi bóp cái vú trắng ngần đẹp đẽ của mợ Loan rồi nói:
– Cháu… khéo không thể nào mà chịu được nữa rồi đấy mợ ạ… kiểu này khéo cháu phun ầm ầm tinh trùng vào bên trong mất thôi.
– Ư… cho vào bên trong người mợ đi… sướng mà… Bảo… cho vào đi.
Mợ Loan cố gắng mà ưỡn cái mu lồn của mình lên thật cao để tôi phun tinh trùng vào thật sâu bên trong cái lỗ. Nước nhờn hòa cùng với tinh trùng của tôi chảy ra làm cho tôi thích lắm. Lỗ lồn của mợ Loan cũng mút chặt lấy cái đầu khấc của tôi.
Mợ Loan nhìn xuống cái mu lồn đang sát vào gốc cặc của tôi thì khẽ nói:
– Cháu… đã lắm hả?
Tôi gật đầu nhưng vẫn sợ sệt một cái gì đó. Con cặc phun ầm ầm tinh trùng vào bên trong một lúc thì nó mềm oặt. Chầm chậm chậm rút nó ra khỏi cái lỗ lồn thì dòng tinh trùng đục đục bên trong cũng trào ra.
Nó chảy xuống cái nền nhà tắm thì mợ Loan khẽ đưa một ngón tay vào bên trong cái lồn của mình móc móc mà khẽ nói:
– Của cháu nhiều quá!
– Cháu không biết là nhiều hay là ít nhưng mà thế thì sướng lắm mợ ạ.
Móc cái lỗ lồn thêm mấy cái nữa rồi mợ Loan cầm cái vòi phun vào lỗ lồn của mình. Nước hòa cùng với tinh trùng chảy xuống dưới nền. Rửa xong một chút rồi mợ Loan hơi đỏ mặt, mặc quần áo vào rồi bảo tôi:
– Cháu vào trước đi mợ vào sau.
Tôi mặc quần áo rồi cũng cầm luôn quả bưởi vào trong nhà mà gọt rồi ăn. Một lúc sau thì mợ Loan đi vào. Có vẻ được thỏa mãn nên mợ Loan cảm thấy vui vẻ lắm. Khuôn mặt đã thoát khỏi cái vẻ căng thẳng lúc ban đầu.
Khẽ nhẹ nhàng tiến đến chỗ tôi mợ Loan nói:
– Thôi đi ngủ sớm đi nhé. Mợ đi ngủ đây.
– Thế mai có cần cháu chuẩn bị cỗ bàn gì không ạ?
– Mai đèo cái Khánh đi mua những đồ mà mợ ghi vào đây rồi. Cứ đến mấy hàng quen quen mà mua là đủ đấy.
– Vâng ạ!
Tôi vào phòng đặt lưng xuống cái tấm chiếu trúc mà nghĩ lại những chuyện vừa xảy ra. Không ngờ mợ Loan lại có thể làm chuyện đó. Và tôi cũng hùa theo mà làm với mợ. Nghĩ mông lung một chút nhưng cái cảm giác sung sướng vẫn còn đọng lại khiến cho tôi thích lắm.
Ánh trăng mờ mờ chiếu qua cái khung cửa sổ hắt vào giường làm tôi thấy buồn ngủ. Sáng hôm sau dậy thì đã thấy Khánh rửa cốc chén rồi cắm hoa vào hai cái lục bình để cúng rồi. Tôi đi vệ sinh thân thể rồi quay ra mà bảo:
– Mẹ dặn cái gì đã nhớ chưa đấy?
– Nhớ rồi, tí nữa anh với em đi, cú như em là trẻ con không bằng đấy!
– Biết đâu được, trông cái mặt vẫn còn non và xanh lắm.
– Hứ! Ghét.
Tôi phụ Khánh rửa đồ rồi cùng với Khánh đi chợ. Mợ Loan mời thêm mấy cô với mấy bác và họ hàng nữa nên cũng hơi đông, chúng tôi mua mấy túi to rồi về nhà. Mấy mợ khác là mợ Nga vợ cậu ba, và mợ Ngọc mợ cậu út cũng đến mà làm.
Các cậu thì cũng đã đến rồi, còn mỗi cậu Bình là chưa về có lẽ trưa thì cũng về. Mợ Nga và mợ Ngọc thì trẻ cô cùng, nếu so với tuổi thì cũng chỉ hơn tôi sáu, bảy tuổi mà thôi.
Tôi với Khánh về thì cũng phụ các mợ rồi mời khách vào trong nhà. Đến trưa thì cậu Bình cũng về.
Hôm nay trời khá là oi và nắng nên làm bếp cũng mệt. Chuẩn bị đồ cúng xong thì cậu Bình thắp hương rồi đợi hóa vàng.
Cậu ba tôi tên là Ba luôn, cậu bốn thì tên là Hậu. Mợ Nga là vợ cậu Ba còn Ngọc vợ cậu Hậu. Hai cậu mợ cũng có hai đứa con trai rồ.
Hai thằng em tôi khá là hiền và mới chỉ có bốn năm tuổi thôi nên cũng chưa biết gì cả. Khánh phụ mợ xong thì ra chơi với hai em. Tôi mỉm cười mà trêu:
– Kiểu này thì chắc lại bắt nạt các em thôi.
Hai đứa em thì cười còn Khánh vì vênh mặt lên mà nói:
– Có mà anh bắt nạt em thì có ấy.
Chu cái môi lên rồi Khánh quay lại mà nói:
– Việt với Hưng có thấy chị bắt nạt không?
Cả hai đều mỉm cười mà lắc đầu. Nhìn hai đứa cũng đáng yêu vô cùng. Khánh chu môi lên mà nói:
– Thấy chưa! Chỉ có anh bắt nạt em thôi.
Tôi không nói với Khánh nữa mà rủ hai đứa em đi chơi một số trò rồi bê mâm cơm sau đó cả nhà ăn cơm. Ăn xong thì tôi bê mâm ra cho khánh và các mợ rửa. Mợ Nga bảo tôi:
– Này cưới vợ đi Bảo, cưới xong thì các cậu các mợ cho tiền xây nhà thế là ổn. Công việc cũng đàng hoàng rồi chứ còn gì nữa.
– Hì, cháu còn lâu, đời vài năm nữa đi.
– Đợi gì mà đợi, nhanh lên chứ, cho cậu mợ còn ăn kẹo, thế có cần mợ làm mối cho không nào?
– Không cần đâu ạ. Hì hì, cháu còn chơi nữa.
So với nhan sắc mấy mợ của tôi thì mợ Nga có phần xinh xắn nhất. Mợ cao tầm mét 68 và có da khá là trắng, cái miệng khá là xinh và duyên. Mái tóc thì làm xoăn mà nhuộm khá là đẹp Vì mợ Nga trên thị xã nên cũng khác so với ở quê như chúng tôi.
Mọi người ở lại vui chơi với nhau đến chiều thì về, Khánh được thoải mái nên bảo tôi:
– Anh Bảo ơi đi chơi đi!
– Đi đâu chơi mà đi?
– Thì đi lên thị xã mua đồ tối về. Nhà cũng chẳng có việc gì!
– Sao lại không có việc, đầy việc phụ mẹ còn gì.
– Có bố em ở nhà rồi thôi đi nào.
Thấy Khánh cứ nhắt nhỉ tôi như vậy thì mợ Loan cũng cho hai đứa đi chơi. Chúng tôi lên thị xã, vui chơi rồi mua một ít đồ về, vừa về đến nhà thì Khánh đã hí hửng mà sang chơi bên nhà cái Nhi.
Nghĩ chuyện tối hôm qua trong lòng tôi lại thấy rạo rực. Không phải vì muốn làm với mợ Loan mà muốn làm với Nhi. Hôm gì mới sờ thử nó hai cái bầu vú căng phồng thôi mà đã thích rồi. Với theo lời của Khánh kể thì Nhi cũng khá dâm.
Ngồi ở nhà đánh điện tử trên cái máy PC thì một lúc sau khánh tí tởn đi về, vào phòng tôi vất cho hộp quà mà nói:
– Cái Nhi tặng anh này.
– Ô thế ở nhà cũng có quà à!
– Ai biết được hì hì.
Nói xong thì Khánh về phòng của mình. Tôi lấy gói quà ra thì thấy một cái thắt lưng rồi kèm một cái thư nhỏ nữa. “Nếu anh không bận thì mười một giờ qua chỗ cổng nhà em rồi ra đường ủy ban ngồi anh nhé”. Không biết có việc gì mà Nhi lại gửi cho tôi như vậy.
Cất cái thắt lưng đi, tôi lấy mấy cái kẹo chiều nay có mua rồi quay ra mà gọi khẽ Khánh:
– Khánh, dậy anh bảo.
Khánh mở cửa phòng đi ra mà nói:
– Có chuyện gì vậy anh?
– Cho em mấy cái kẹo thôi.
– Tưởng cho cái gì nữa. Có cái kẹo mai cho cũng được mà sao ngủ rồi mà còn phải gọi dậy nữa chứ.
– Thì anh cho thêm này, năm chục mai đi ăn chè nhé. Không muốn ăn hả!
Khánh giật luôn lấy tờ tiền trong tay tôi mà mỉm cười nói:
– Thế thì em xin hì hì.
Tôi cười rồi vào phòng của mình. Đợi đúng mười một giờ kém thì chuẩn bị tôi mở cửa rồi đi ra ngoài, Không ngờ Nhi đã đợi tôi ở ngoài cổng rồi, mỉm cười tôi khẽ nói:
– Sao tối này mà còn rủ anh đi đâu thế?
– Hì đi chơi với em thôi.
Tôi cười mà đi với Nhi. Hôm qua thì có trăng nhưng hôm nay thì lại không có. Mọi người ở quê thì cũng đã tắt hết điện nên đường cũng khá là tối, qua cái khu ruộng thì những tiếng ộp oạp của ếch nhái kêu cũng thấy tôi thích thú dù đã nghe quen rồi.
Đến cái ghế đá xa xa gần cái cổng ủy ban thì Nhu với tôi ngồi xuống. Tôi khẽ hỏi:
– Em học hành thế nào tính mai này ra trường làm gì?
– Em chắc học nghề may thôi, học một năm rồi về làm.
– Ừ! Thế cũng được, thế có định bao giờ lấy chồng?
– Có ai mà lấy, anh có lấy em thì em lấy!
– Có thật không đấy?
– Có thật chứ sao.