Phần 13
Lúc này cô Oanh cũng đã nhìn thấy tình cảnh bên trong, cô không khỏi khẽ chửi một câu: “Thảo nào cô ta có thể trở thành giáo viên chủ nhiệm lớp chuyên, hóa ra là một con chó của hiệu trưởng”
“Bây giờ cô cũng không phải là con chó cái của em sao?” Tôi nhịn không được nhìn cô lên tiếng.
Cô Oanh nghe vậy thì khuôn mặt nhanh chóng đỏ lên cúi đầu không nói nữa.
Còn tôi thì vô cùng hứng thú tiếp tục nhìn vào cảnh tượng bên trong.
Tôi thấy cô hiệu trưởng lúc này đang ngồi trên bàn làm việc, một chân cô giẫm lên đầu cô Trâm, trên tay cô cầm một sợi roi da mà không ngừng vung lên quất mạnh lên mông và lưng cô Trâm.
Trái ngược lại, cô Trâm hình như không có chút cảm giác đau đớn nào mà trên mặt cô lại mang theo biểu cảm sung sướng cùng với hưởng thụ.
Đánh hơn 5p thì cô hiệu trưởng có vẻ đã thấm mệt nên dừng lại, sau đó cô dùng chân của mình tháo quả bóng trên miệng cô Trâm ra nói: “Con chó này! Mày có thoải mái không?” Dứt lời cô hiệu trưởng tát mạnh một cái vào mặt cô Trâm khiến cô ngã lăn quay ra đất, đợi đến khi cô Trâm gượng người bò dậy thì cô hiệu trưởng liền khạc một bãi nước bọt lên cô.
“Mẹ kiếp! Nhìn thấy mặt của mày là tao lại phát tởm! Tao đã dạy mày bao nhiêu lần rồi! Mày là một con chó! Hiểu không?”
Bị sỉ nhục như thế nhưng cô Trâm không tỏ ra chút bất mãn nào, cô lại còn dập đầu xuống nói.
“Vâng, chủ nhân! Tôi là một con chó cái thấp hèn! Con chó cái bị chủ nhân đánh rất thoải mái! Cảm ơn chủ nhân ban thưởng cho chó cái nước miếng!” Thái độ của cô Trâm khiến cô hiệu trưởng rất hài lòng mà nhếch mép cười.
Sau đó thì cô đá nhẹ vào người cô Trâm lên tiếng.
“Mấy ngày trước tao không có chơi với con chó cái mày! Có phải hay không mày lại đi tìm đàn ông để địt? Phải không?”
Cô Trâm dường như rất sợ hãi, cô lại một lần nữa quỳ xuống dập đầu nói.
“Không có thưa chủ nhân! Lần trước ngài đã trừng phạt chó cái rồi! Chó cái dĩ nhiên không bao giờ dám đi tìm đàn ông nữa! Hiện tại chó cái rất ngứa, rất muốn được chủ nhân trừng phạt.” Ngay sau đó cô Trâm xoay người hướng bờ mông to tròn mập mạp của mình về phía cô hiệu trưởng.
Lúc này tôi mới có thể nhìn rõ lồn và lỗ đít của cô Trâm.
Tôi thấy phía trên mu lồn của cô Trâm rất rậm lông, hai bên mép lồn vẫn còn rất hồng hào, chỉ là không thể nhìn rõ bên trong do lúc này lỗ lồn cô đang bị một cái dương vật giả đút vào, dâm thủy từ lồn cô chảy ra liên miên không dứt, từ vị trí cô đang quỳ đã đọng thành một vũng nhỏ rồi.
Lỗ đít của cô cũng hơi to, có màu đen sẫm, hiện tại nó cũng đang bị một cái dương vật giả đút vào.
Thoạt nhìn qua trong cô rất dâm đãng mê người.
Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy cảnh tượng dâm dục tới cực điểm như thế của cô Trâm, người phụ nữ được cả trường biết đến với biệt danh là “băng sương nữ thần”
Nghe biệt danh thôi cũng đủ hiểu tính cách của cô như thế nào, nhưng không ngờ hiện tại cô không khác gì một con chó cái dâm đãng.
Hai mép lồn hồng hào của cô khiến tôi chỉ muốn đè xuống mà liếm cho thỏa thích.
Lúc này cô hiệu trưởng không ngần ngại mà giơ một chân của mình lên đã nhẹ vào cái lồn xinh đẹp của cô Trâm.
Bởi vì lồn cô đang bị cái dương vật giả cắm vào nên chân của cô hiệu trưởng chỉ có thể đá lên trên đó.
Khi chân cô hiệu trưởng đá vào cái dương vật giả làm nó tiếp tục ma sát mạnh vào trong lỗ lồn cô Trâm khiến cô có chút chật vật chồm về phía trước một chút, trên mặt cô khẽ nhăn lại rồi lại bật ra tiếng rên thoải mái.
“Mẹ kiếp, con chó này! Mau nói cho tao biết! Tại sao cái lồn của mày lại dâm đãng như vậy hả?” Vừa nói, cô còn không quên đá vài cái.
“Hừ!”
Cô Trâm thoải mái rên rỉ uốn éo hai bờ mông to của mình để phối hợp với sự hành hạ của cô hiệu trưởng.
“Vâng, thưa chủ nhân! Chó cái vốn sinh ra là để chủ nhân hành hạ… lồn chó cái dâm đãng là để phục vụ cho ngài… ưm”
Cô hiệu trưởng nghe vậy thì ngồi xổm xuống dùng tay nhéo nhéo lên hai mép lồn cô Trâm làm cho tay cô hiệu trưởng dính đầy dâm thủy.
“Chơi với mày thật vui! Chó cái bị chủ nhân hành hạ như thế này có thoải mái không? Nói thật đi!”
Ngay lập tức toàn thân cô Trâm run rẩy một cái rồi nói: “Thật thoải mái… chủ nhân… chó cái thật thoải mái! Chó cái thích bị chủ nhân hành hạ như thế này… ưm”