Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Mãi mãi yêu em – Quyển 1 – Full

Truyện Sex: Mãi mãi yêu em – Quyển 1 – Full


Phần 135

Thức dậy người kiệt quệ sức lực.. Nó ước mọi chuyện đêm qua là mơ một cơn ác mộng nhưng không thể được. Nó đang ở phòng trọ, với mấy thằng bạn xung quanh.
– Ê.. Tỉnh rồi.. Tỉnh rồi.. Gọi Khánh vào đây.. !

Thằng Hoàn réo. Thằng Quang quây lại.

– Sao mà đêm qua ông nằm ngủ ngoài ghế đá vậy, mà mưa to nữa, bộ chán sống à?

– Ừ.





– Điên vừa thôi.. May có đứa kiếm được ông đưa ông về đây đấy..

– Ai?

– Thằng Tuấn với con nào ý, tự nhiên cõng xồng xộc vào giữa đêm.. Hai đứa ướt sũng.

Lại phiền đến mọi người. Nhưng nó vẫn không tin được em lại là con người như vậy, có lẽ có lý do gì đó. Em của nó không thể như thế, người nó yêu là một cô gái tốt, cô ấy không bao giờ như vậy với nó đâu. Chẳng qua là trò đùa. Điều này khiến nó cười, cười như điên như dại. Cười.. cười.. Ra nước mắt..

.. Đớn đau, em không còn nguyện vẹn ngay trước mắt nó, không thể ngăn. Bất lực nhìn em bên người khác. Nó ngồi đơ như kẻ mất hồn, nó vẫn muốn gặp em. Ai bảo nó bi lụy lú lẫn, nó mặc kệ. Tình đầu dễ gì buông tay. Lỡ yêu em quá nhiều.

Nó chẳng quan tâm điều gì hay ai, nó chỉ muốn em nói rõ ràng, mặc cho mọi thứ đã ngay trước mắt. Vẫn là anh chàng đẹp kia. Nhìn em tình tứ bên người ta, nó khó chịu như trái tim vỡ vụn, nhưng ngàn mảnh vụn này vẫn rung rung lao theo em..

– Anh muốn nói chuyện.. !

Nó chạy xộc vào kéo em ra khỏi căn phòng ầm ỹ đầy mùi thuốc lá và rượu. Hôm nay em diện chiếc váy đỏ dài tới chân, mặt thì trang điểm rất kỹ càng. Em đẹp lắm, nhưng vẻ đẹp này không hợp với em chút nào.

– Còn gì để nói nữa, anh về đi.. !

– Anh không tin, cho anh một lý do, nếu đúng anh sẽ chấp nhận.

Em thở dài não nề.

– Sao anh cố chấp vậy nhỉ. Lý do, lý là tôi hết yêu anh rồi, anh hiểu không? Anh có gì lo được cho tôi? Có tiền không? Có xe không? Tôi từng nói mọi thứ tôi nói là nói dối.. Nhưng anh không để ý. Từ trước đến nay. Anh nghe rõ nhé.. TÔI CHƯA BAO GIỜ YÊU ANH!! Anh thấy người kia không, đó là người yêu tôi.. Anh ấy giàu, anh ấy lo được cho tôi. Vậy đó, anh hiểu chưa. Về đi đừng làm phiền tôi nữa.. !

Em định quay bước lại cánh cửa đó. Nó kéo tay em lại..

– Nhưng anh yêu em.. Anh yêu em mà.. ?

– Yêu à.. Tỉnh lại đi, thời buổi này chẳng có tình yêu đâu. Yêu có giúp tôi sống không.. Ngây thơ lắm, cuộc đời không màu hồng như vậy đâu..

Nó chẳng nghe những lời xát muối đó, chỉ hấp tấp kéo em về..

– Về với anh đi.. !

– Bỏ ra.. !! Sao anh dai quá vậy, tôi không yêu anh.. Về đi, đây không dành cho những kẻ như anh đâu.. !

Em đẩy nó ra rồi bước vào, tiếng nhạc xập xình như theo con tim nó làm ngừng đập đi.. Thế là hết sao?

Lúc này nó muốn tìm nơi để yên tĩnh một mình, nơi đầy kỷ niệm của hai đứa. Phòng trọ cũ mở ra, không khí chẳng có hơi người đã lâu.. Nó ngồi xuống giường, căn phòng trống trơn im lặng.. Những hồi tưởng ngày xưa ùa về.. Nhưng lời nói của em văng vẳng trong đầu.. Nó điên cuồng cào cấu, tấm gương bị nó đấm nát.. nó cứ vô hồn như vậy, đau cả thể xác lẫn tâm hồn.. “Em ơi, anh đau lắm.. ”

“Anh không đủ dũng cảm để chia tay, anh sợ cảm giác khi ở một mình, thứ mà anh từng rất thích. Giờ anh trống rỗng cảm xúc, anh sợ cả những âm thanh về khuya u ám tĩnh mịch mà giờ anh biết em đang bên người khác. Em là người con gái yêu anh, anh nhận thấy được sự chân thành, tình thương sự quan tâm chăm sóc không vu lợi vậy mà em nói tất cả đều là giả dối. Khi em làm như vậy, em có thấy mệt không?”.. Nốt hôm nay thôi, sang ngày mai anh sẽ xa em mãi mãi thay vì lời ước thề yêu em, xa nhưng không hết yêu. Nốt hôm nay thôi cho anh nhớ về em bằng những thứ đẹp đẽ nhất, trong sáng nhất.. Em là bông hoa dại, tự do buông mình trong gió nhưng anh đã bao giờ là cơn gió của em? Nốt hôm nay thôi em nhé, nốt hôm nay.. Vì ngày mai chúng mình sẽ.. chia tay!

.. ” Cầu Long Biên cơn mưa rào nặng hạt.
Góc phố cổ lúc ấm áp vào đông.
Bồ Công Anh sao lại lỡ nhạt nhòa.
Để gió buồn từng ngày dài ngóng trông. ”

Trả lại em kỷ niệm. Một tin nhắn cho tình yêu dối trá như em nói suốt nửa năm. “Em sống hạnh phúc, anh chỉ cần như vậy thôi. Dù là giả dối nhưng tình yêu đó đối với anh luôn thật. Cảm ơn em nhiều. Anh yêu em. ”
Có lẽ cái cách em đến cũng nhanh như cách em đi. Một cơn mưa đi qua.

Hai tháng là quãng thời gian không nhỏ, nhưng cũng chẳng đủ lớn để quên một người. Nó không còn khả năng tin vào cái gọi là tình yêu nữa, bất kì người con gái nào cố gắng gần gũi nó.. Hình ảnh em cùng anh chàng kia hiện ra.. Làm nó run rẩy.. Nhận thấy mình không hợp với cuộc sống tập thể mặc dù mới được vài ngày, nên nó tìm cho mình một nhà trọ mới dù có đắt hơn, tuy nhiên được ở một mình. Đã rất dằn vặt, đau khổ. Nó muốn tìm đến thuốc, nhưng sợ khói làm cay mắt, muốn tìm đến rượu nhưng sợ rượu đắng.. Vì cay đắng nó nếm đủ rồi. Cố gắng gạt em ra khỏi cuộc sống của nó vậy mà không thể được. Mỗi lần cồn cào nỗi nhớ, mùi hương, giọng nói hay nụ cười là mỗi lần nó mong có một cơn mưa. Để tiếng gõ cửa phòng quen thuộc của em lại đến. Nhưng chỉ trong mơ… Giấc mơ mà không có thực, giấc mơ nó đã tưởng là sự thật suốt nửa năm trời..

… Hôm nay trời đầy gió, tiết âm u, mọi thứ xám xịt, đã chớm hè. Vị mưa gần gũi hơn không chỉ với nó mà còn với toàn dân thành phố Hà Nội. Mùa hè mới mang những cơn mưa mới, mọi thứ thay đổi nhưng cảm xúc chẳng đổi thay. Phải học cách quên đi thôi. Đúng rồi, phục vụ thì làm sao hợp với tiểu thư..

– Minh ơi.. ! Bàn số 8 kìa!

– Ra liền… !

Quán cà phê này nhỏ hơn quán của chị nhưng lương lại nhỉnh hơn chút vì quán ít nhân viên lại rất đông khách. Nên nó làm công việc của hai, ba người. Từ sáng đến tối. Dù là mệt mỏi nhưng nó sợ lúc rỗi rãi đầu lại suy nghĩ linh tinh. Vừa rồi là cô con gái của bà chủ gọi ra đưa nước cho khách. Khá tốt bụng nhưng hơi lười biếng. Dẫu sao nhân viên như nó chả có quyền mà bình phẩm nghĩ thì nghĩ vậy thôi.

Sau một ngày làm việc mệt nhọc, nó ngả người xuống chiếc ghế xếp (phòng không giường).. Nhìn trần nhà một cách chăm chú để giết thời gian. Quãng thời gian này thật sự chán nản và lâu qua. Vì mọi đêm nó đều thức trắng. Để khóc một mình khi cảm xúc đau đớn đến đỉnh điểm.. Bỗng điện thoại reo.. Dãy số lạ.

– “Alo.. ?”

– “Có phải Minh không nhỉ?”

– “Đúng rồi, ai vậy?”

– “Chị Hà đây.. Em có thể gặp chị chút được không? Chị có chuyện muốn nói. ”

Nó chán nản tính từ chối và cúp máy, chắc lại khuyên nhủ đừng bê tha hay gì nữa đây mà. Nó nghe nhàm tai những thứ này rồi, hay giải thích cho nó về cô ấy. Về cô gái nó yêu thương nhất lại phản bội nó chỉ vì xa mặt cách lòng vì cái thứ thiết yếu của xã hội, đồng tiền..

– “Xin lỗi chị, em không rảnh. Giờ em bận lắm. ”

– “Nếu không chịu gặp chị, em sẽ hối hận suốt quãng đời còn lại đấy.. !”

Câu nói làm nó chột dạ và thắc mắc. Sự tò mò làm nó đồng ý. Dù sao nó cũng muốn biết giờ em ra sao. Có hạnh phúc hay không.

– “Được rồi? Giờ ở gặp nhau ở đâu hả chị?”

– “Quán cà phê em làm trước kia nhé.. ”

Giọng chị Hà ngập ngừng vẻ buồn rầu.

– “Vâng.. ”

Quán vẫn vậy, chẳng thay đổi gì nhiều, có chăng là về con người mà thôi. Anh Vinh vui vẻ chào đón nó như một người bạn cũ đã lâu không gặp, đến nhỏ Mi cũng hiền dịu đi. Ừ chắc chỉ có nó là vẫn vậy thôi. Thấy nó, chị Hà vẫy nó lại một chiếc bàn cuối khu. Đến gần, sững người lại. Anh chàng người yêu mới của em đang ngồi bên cạnh chị, nét mặt trầm ngâm. Anh ta làm gì ở đây?

– Em ngồi đi.

Kéo chiếc ghế đối diện hai người, nó ngồi xuống, thờ ơ đi một hướng khác. Dù gì trong một con người đầy đủ cảm xúc, cái nhỏ nhen sẽ không thiếu. Nhất là với người đã chia rẽ hai chúng nó. Kẻ thứ ba.

– Nếu chị muốn nói chuyện về Ly thì xin lỗi em không còn là gì của cô ấy nữa rồi. Nên có lẽ mình không có gì để nói.

– Em cứ nghe rồi sẽ hiểu.. Đừng ngắt lời chị.

Mặt chị Hà buồn sâu thẳm. Mắt nhỏ nước. Giọng lạc đi run run. Nó ngạc nhiên.

– Chị có gì cứ nói, em vẫn đang nghe mà.

– Ừ.. Cái Ly.. Ly mất rồi em ạ!

Nghe câu nói này, sống lưng nó lạnh toát, giật mình hoảng hốt.. Chắc lại trò đùa gì đây.

– Chị đừng đùa nữa, điều này không vui đâu!

– Em bình tĩnh nghe chị nói nốt.. Ly mắc bệnh tim em ạ, khi phát hiện thì đã nặng rồi, phẫu thuật chỉ có ít phần trăm thôi em. Nên nó chọn cách xa em để em không đau khổ, em không dằn vặt. Nó muốn em căm ghét nó để khi ra đi nó muốn đau một mình thôi.. Những lần nghe điện thoại của em xong là những lần nó khóc không còn giọt nước mắt nào. Lúc đó, nó phải thở máy và chị bên cạnh.. Nghe hết. Nó lại rúc vào chị khóc.. “em khổ lắm chị ơi.. “..

Chị Hà nấc lên.. Nước mắt nó trào ra mặc dù không tin đó là sự thật.. Dối trá.. Tất cả là dối trá.. !

– Biết em đủ thông minh để không tin vào câu chia tay thông thường.. Nên nó đã sắp đặt một vở kịch bằng những người bạn của em. Nó nhờ họ giúp để em tin, nó thực sự thay lòng. Nhưng mỗi đêm, nó nằm trong viện lại khóc một mình. Đã nhiều lần nó muốn gọi cho em để nói tất cả.. Rồi lưỡng lự khóc không dám. Chị hỏi thì nó bảo ” Em sợ.. Anh ấy sẽ đau khổ, chị nhìn vậy thôi, nhưng Minh của em hay khóc lắm.. hihi”.. Nói vậy hai chị em chỉ biết ôm nhau sụt sùi, không hiểu sao căn bệnh lại chọn nó.. Ly không đáng bị như vậy phải không em.. ?

Giờ đây nó hiểu nó đã trải qua điều gì rồi, một lần nữa cái đầu ngu dốt của nó hiểu ra. Tự trách mình quá vô tâm.. Nước mắt chảy xuống thành dòng vì người con gái đó..

– Cậu thật sự may mắn vì có được tình cảm của cô ấy.. Ly là một cô gái tốt. Cô ấy rất đau khổ khi thấy cậu như vậy, đêm hôm đó, chúng tôi không làm gì cả. Chỉ có cô ấy đứng bên cửa sổ lặng nhìn cậu rồi khóc, khóc một cách dữ dội. Khi cậu rời đi, cô ấy vì quá sức nên ngất. Tôi là người đưa cô ấy vào viện. Trong đó, tôi chứng kiến, mỗi lần đến thăm. Không ngày nào gối cô ấy không ướt.. Tôi chỉ là bạn cô ấy nhờ giúp mà nhìn cô ấy như vậy tôi cũng đau lòng lắm, nhưng giờ cô ấy không còn nữa..

Những câu nói của anh ta làm nó bằng hoàng hơn, nó thấy mình khóc ra tiếng, sàn của quán lấm tấm nước mắt. Nó không dám ngước mặt lên nhìn hai người, nó sợ..

– Minh này.. Những thứ này là của em.. Chị nghĩ Ly muốn em giữ chúng.

Nó quay sang, chị Hà đẩy món đồ đến chỗ nó. Vội vàng nhận lấy. Một chiếc khăn len màu đen có chữ “M love L”, quấn trên cổ con doremon nhồi bông quà nó tặng sinh nhật em.. Lặng lẽ ôm hai thứ này vào người, mặt doremon ướt lệ..

– Đây là hai đồ Ly hay ôm khi ngủ ở viện.. Chiếc khăn này cũng là của nó đan lúc điều trị.. Chị còn nhớ rõ.. “Minh thích màu đen chị ạ, hihi. Khi em hỏi thì anh ý giải thích lạ lùng cực, như biết xấu vẫn thích ấy, chị thấy đặc biệt không.. Giá như em được tự tay mình quàng vào cổ cho anh vào mùa đông năm sau.. nhưng chắc không được chị nhỉ.. ?”.. À con đây nữa, đây là bức thư mà Ly viết vào ngày cuối cùng ở VN trước khi qua Nhật phẫu thuật.. Lúc ấy do quá bực vì sự ngốc nghếch của con bé mà chị giật lại cất đi, chị nghĩ em lên đọc, chị đưa nó tờ giấy. Nó vuốt phẳng phiu tờ giấy nhăn nhúm và ố vàng, nét chữ mềm mại của em hiện lên chỉ vài dòng thôi.. “.. Ngày mai mình phải qua bên kia, có lẽ mình sẽ chết.. Mình nhớ anh lắm, muốn gọi cho anh lắm nhưng không được. Mình không đủ dũng cảm làm anh đau lòng.. Những thứ do vở kịch mình tạo ra đã làm anh khổ đủ rồi.. Giờ mình chỉ ước, giá như mình được ôm anh, hôn anh lần cuối trước khi đi.. Cảm nhận bàn tay đầy xương và lồng ngực nho nhỏ nhưng luôn ấm áp đấy của anh. Mình biết anh thắc mắc sao mỗi khi đi xe mình lại ôm chặt như vậy nhưng không dám hỏi.. Haha, anh nhát lắm.. Mình mong anh hỏi để có thể trả lời.. Ôm như vậy để tay mình vòng qua người anh, đến ngực trái của anh.. Nơi có trái tim anh đang đập.. Thứ mà anh hứa nó thuộc về mình mà giờ mình phản bội anh. Chắc anh đau đớn lắm, giá như mình không bị đau.. Giá như mình không mắc bệnh, giá như mình không chết. Mình sợ chết lắm.. ” bức thư dừng lại bằng quệt mực dài, chắc trong lúc đang viết bị giật đi. Bức thư không hồi kết nhưng đặt dấu chấm hết cho một con người với số phận đau khổ, người con gái nó yêu. Nhìn lại những vết loang. Những giọt nước mắt của em trên tờ giấy đã khô. Em khóc nhiều quá..

– Chị gọi em ra để cho em hiểu.. Ly nó chỉ yêu em, chưa bao giờ thay đổi.. Nhưng số phận hai đứa không đến được với nhau rồi.. Do em chị bạc mệnh, chị hứa với nó là sẽ giữ bí mật. Nhưng chị sợ em hận nó. Ly đáng thương lắm em ạ. Đừng hận nó nhé. Em giữ lại đồ, chị phải về rồi.
Chị Hà dụi mắt rồi kéo chiếc túi xách bước ra khỏi quán cùng anh chàng kia.. Nó cứ ngồi như vậy ôm đầu khóc, khẽ lấy con doremon, hít vội mùi hương của em còn xót lại. Nó đi khỏi quán, quên xe luôn. Nó như một thằng điên, ôm con doremon đi khắp nẻo đường mà khóc. Bao nhiêu người nhìn với ánh mắt thương hại. Chắc họ tưởng nó điên.. Mà đâu biết, nó.. điên thật. Nó điên vì mình bị bỏ rơi, mình bị lừa. Nó cứ thế đi cho đến tối, đến cuối con đường nó lại mong thấy em.. Em đang cười, em ôm nó trong vòng tay..

” Em bảo em là hoa, anh là gió.. Nhưng em đâu biết, em đã nhầm, chính anh mới là một bông hoa dại, để gió cao sang như em, thắc mắc thầm thương và để rồi một ngày hoa tỉnh dậy, đã thấy gió đi rất xa.. ”

Một cơn mưa, một cây cầu, một góc phố, một loài hoa. Em đã đến bên đời anh để lại bao cảm xúc ngọt ngào của mối tình đầu đẹp đẽ mang đầy yêu thương… Vậy mà sao em lại bỏ đi, để anh một mình bơ vơ vậy, em ích kỷ lắm, em biết không? Nếu được, em hãy mang anh đi theo với.. Em ơi..

Khi tôi chọn cách để quên những dòng hồi ký này là tự nhắc mình luôn nhớ.

“Em sinh vào thứ sáu ngày mười ba, em hay gặp may mắn. Chắc giờ là điều xui xẻo đầu tiên cũng là cuối cùng mà em gặp phải. Nhưng em nhớ nhé hãy luôn dõi theo anh vì một góc lớn nhất ở tim anh dành cho em, luôn là vậy chẳng thay đổi cũng như..

Khi nào Bồ Công Anh bay không cần gió

Thì khi đó anh hết yêu em. ”

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng