Phần 2
Mới sáng sớm tinh mơ, vừa ra tới bến sông…
Lão đã thấy cô em xinh đẹp chạng vạng đêm hồi hôm đang có ý đợi được sang sông…
Lão vui vẻ:
– Đợi thêm 2, 3 người nữa, tui giúp đưa cô sang sông cho kịp công chuyện nghen!
Cô gái lí nhí:
– Dạ!
Giọng của nàng trong trẻo, dễ thương làm sao!
Hổng cần phải đợi cho lâu, vì nhu cầu sang sông cho sớm, đặng kịp phiên chợ sớm…
Thoáng chốc, khách lên đò đông đủ.
Lão khởi động máy đò, chiếc Kubota ngoan ngoãn, nổ máy giòn tan, tiếng máy reo vui, vang động cả một khúc sông.
Con đò tách bến, đưa người đẹp sang sông, trước sự ngẩn ngơ, ngơ ngẩn, say tình của lão lái đò đa tình, háo sắc.
– Quái, ở đâu ra có người đẹp dữ vậy ta!
… Bạn đang đọc truyện Ma nữ tại nguồn: https://tuoinung.com/2021/12/truyen-sex-ma-nu.html
Chiều muộn, hôm nay lão không khiến mượn người gác đò.
Một mình lão cặm sào, neo đò cẩn thận.
Lão nằm luôn dưới đò, canh con đò như có ý chờ ai? Đợi ai? Rất bâng quơ, mông lung, chờ ai, chẳng biết chờ ai!?
Lão lơ mơ nhớ lại kỷ niệm xưa…
Cái thuở lão còn ở độ tuổi trung niên, sung sức, cường tráng.
Cũng là chiều muộn, toan cặm sào rồi trở về nhà, nghỉ ngơi sau một ngày đưa, đón khách.
Chợt lão thấy từ xa, một thiếu phụ địu con, bằng chiếc khăn lông khổ lớn, buộc kỹ đứa con trước ngực, sau lưng còn có cái túi vải, xem chừng đựng chai sữa, quần áo, tã lót cho em bé.
– À! Thì ra đứa nhỏ bị sốt, cần phải qua sông gấp, để tìm y, bác sĩ chữa bệnh cho con. Bị vậy mà bất chấp trời chiều chạng vạng. Thiếu phụ tất tả nhanh chân cho kịp chuyến đò chiều, để đưa con sang sông liền mới kịp.
Chiều trời, con sông Hàm Luông nước lớn dần, sóng xô vào mạn con đò nghe ộp oạp, tung bọt trắng xóa, trào cả qua mũi con đò tràn luôn cả vào khoang đò…
Ráng chiều vàng ươm, tạo nên khung cảnh yên bình trên con sông hiền hòa.
Đã tới bờ bên kia, khéo léo điều khiển cho con đò cập sát mé sông, kéo khóa thắng tay, giúp con đò đỡ chòng chành vì con sóng đánh ngang mạn con đò. Chờ cho hai mẹ con lên bờ.
Chợt, do mũi con đò trơn ướt nước, cộng thêm vào đó con sóng vỗ ngang, khiến con đò có chút chòng chành, hai mẹ con thiếu phụ mất thăng bằng nhanh chóng rơi tòm xuống sông.
Hoảng hồn, hắn lao nhanh xuống sông, với hy vọng cứu người bị nạn…
Mò tìm một lúc, vẫn không thấy tăm hơi hai mẹ con thiếu phụ.
Trồi lên hụp xuống mấy lần, bơi rộng ra xa hơn, sâu hơn, đồng thời căng mắt ra tìm kiếm trong vô vọng.
Bị vì mang nặng trước ngực, sau lưng, vừa bị rơi xuống là cả hai mẹ con thiếu phụ chìm nghỉm ngay, chẳng có cơ hội ngoi lên, quơ tay cầu cứu.
Án mạng diễn ra ngay trước mắt, quá nhanh, nhanh đến nỗi phản ứng tức thì, vẫn không cứu được hai mạng người cùng chết đuối một lúc.
Hắn sợ lắm, sợ tím mặt, thở dài, dáo dác nhìn quanh, cả một khúc sông vắng lặng, đang chìm dần vào màn đêm u tịch.
Mọi cố gắng nãy giờ trong vô vọng, cứ tiếp tục tìm nữa, kết quả chẳng đi tới đâu, sóng, gió cũng bắt đầu thổi những không khí lạnh lẽo, khiến cái cảm giác lo sợ kinh hoàng, sợ cả cái viễn cảnh tội ác vì để xảy ra án mạng, có thể bị truy cứu, bị tù tội chứ chẳng chơi.
Hắn vội vã quay mũi con đò, dông thẳng về bên kia bờ, chạy trốn y như bị ma đuổi.
Năm, tháng qua đi…
Án mạng năm xưa dần lùi vào dĩ vãng, hắn đoán chừng hai mẹ con thiếu phụ, có lẽ như đeo đá trước ngực kiểu đó, đã chìm sâu, trôi xuôi, chết mất xác rồi cũng nên.
… Bạn đang đọc truyện Ma nữ tại nguồn: https://tuoinung.com/2021/12/truyen-sex-ma-nu.html
Nằm trong khoang con đò nhỏ, chập chờn giấc ngủ, ám ảnh xưa chợt hiện về trong tâm trí. Những thước phim kinh hoàng năm xưa, chợt tái hiện không sót chi tiết gì. Bất giác, lão thở dài…
Bí mật năm xưa, chỉ mình lão biết, hai mẹ con thiếu phụ biết, đất biết, trời biết, sông nước Hàm Luông biết. Nó cứ theo ám ảnh riết, bám lấy lão mà đòi lão đền mạng. Đền một lúc hai mạng người, hai sinh linh yếu đuối. Nhiều năm sau đó, lão ân hận rằng:
– Tại sao! Tại sao không cặm sào, tắt máy, bước đỗi tới mũi đò, nâng đỡ, dắt dìu hai mẹ con thiếu phụ, làm thành điểm tựa cho mẹ con họ vững bước, không bị trượt ngã rớt xuống sông.
Tại sao!? Tại sao, hai mạng người chứ có phải chơi đâu!?
Chỉ cần năng động lên một chút, tắt máy đi, cặm sào xuống, neo chắc con đò lại, dắt họ lên bờ. Tại làm sao kinh nghiệm đưa đò ngần ấy năm trời, lẽ ra những điều sơ đẳng ấy hắn phải biết chứ! Hắn vò đầu, bứt tai, đấm ngực ân hận! Như thế thì có ích gì!?
Những âm ba văng vẳng từ xa xăm vọng về, như oán than, như trách móc, trách móc trời xanh sao khéo lá lay, hại hai mẹ con thiếu phụ chết thảm!