Phần 83
Ba ngày sau thì ngoài trừ hắn có thể khiến tam nữ chung giường thì không có gì đặc biệt xảy ra cả. Hắn tỉnh dậy từ một cơn mây mưa với ba nàng đêm qua, lúc hắn tỉnh dậy thì các nàng đã đi hết rồi. Hắn mặc quần áo vào rồi đi rửa mặt, sau đó hắn đi ăn để lấp đầy cái bụng trống không của mình. Ăn xong thì hắn đi săn linh thú để nhanh chóng lấp đầy các kinh mạch của mình, hắn nhanh chóng chạy đến khu rừng trước trấn để bắt đầu đi săn.
Hắn đi săn từ sáng cho đến chiều tà thì hắn mới dừng lại, chuyến đi này hắn săn được ba con Luyện Mạch sơ kỳ, năm con Luyện Huyết hậu kỳ. Chuyến đi này giúp hắn lấp đầy hai mươi kinh mạch, hắn tính đi săn tiếp thì thấy trời bắt đầu tối rồi nên dọn dẹp về nhà. Vừa về đến nhà thì bị Tạ Ngọc Hân chặn đường, hắn nhìn nàng nói:
– Mợ hai, người chặn đường con làm gì?
– Không có gì, chỉ là ta muốn báo cho con biết là ngày mai con hãy cùng đi với ta – Tạ Ngọc Hân nói.
Lý Hàn thắc mắc:
– Đi đâu? Mà sao lại cần đến con?
– Đi qua trấn kế bên để kiểm tra cửa tiệm của Lý gia ở bên ấy. Còn việc nhờ con đi cùng là ta lo sẽ bị trúng chiêu lúc trước nên ta cần một người có thể bảo vệ ta nên ta nghĩ đến con.
Lý Hàn nghe vậy gật đầu, nói:
– Con biết rồi.
– Ừm, vậy sáng mai chúng ta xuất phát. Vậy thôi, ta về trước.
Nói rồi nàng chào Lý Hàn rồi đi về, lúc nàng đi ngang qua Lý Hàn thì hắn ngửi được một mùi thơm toát ra từ người nàng. Mùi thơm này nồng nàn nhưng không gay mũi khiến cho hắn cảm thấy lâng lâng, hắn cảm thấy kỳ lạ vì từ trước đến giờ thì đây là lần đầu tiên hắn ngửi được mùi này từ cơ thể của Tạ Ngọc Hân. Đương nhiên là vậy rồi, vì đây là lần đầu nàng dùng đến nước hoa và cả nàng cũng không biết vì sao sau khi được Lý Hàn cứu thì nàng bắt đầu dùng đến chúng, mặc dù trước đó nàng không thích chúng. Lý Hàn về đến biệt viện thì hỏi Tần Liên về chuyện này và từ Tần Liên hắn biết được là ngoài trừ trấn Vạn Liên thì Lý gia còn mở cửa hàng ở các trấn kế bên để kiếm thêm thu nhập và cứ vào cuối tháng thì gia tộc sẽ cử người đến đó để thanh toán sổ sách.
Trăng xuống, mặt trời lên, lại là một ngày mới bắt đầu. Trước cửa Lý gia, hai người bắt đầu xuất phát về trấn Xuân Thiên cách trấn Vạn Liên một ngày đi đường. Lý Hàn không ngờ lại đến trấn Xuân Thiên nên hắn tính nhờ chuyến đi này để tìm hiểu Cao nha, đặc biệt là tên Cao Nha Nội có ý định nhúng chàm Nhược Trinh của hắn. Hai người đi một mạch đến tối rồi tìm quán trọ để nghỉ ngơi, vào quán trọ thì tất cả ánh mắt của mọi người đều chú ý đến hai người. Cũng hết cách vì mặc cho hắn kêu nàng hãy che mặt mình đi nhưng nàng không đồng ý vì theo nàng là đẹp phải khoe ra. Nên khuôn mặt xinh đẹp cộng thêm thân thể ma quỷ của nàng đã thành công trong việc hấp dẫn ánh mắt cũng mọi người, nam nhân thì mê say còn nữ nhân thì ghen tị. Nhưng cũng chẳng ai đến chọc nghẹo hai người cả, vì ngay khi vừa bước vào quán trọ thì hắn đã thả ra uy áp của Luyện Mạch Cảnh nên trừ phi bị đui mù hay ngu ngốc mới chạy đến kiếm chuyện với hai người chỉ vì một nữ nhân.
Hai người ở lại một đêm và đến trưa hôm sau thì cả hai người đã đến trấn Xuân Thiên. Trấn Xuân Thiên thì rộng hơn trấn Vạn Liên nên nhân khẩu ở đây cũng nhiều hơn trấn Vạn Liên, hắn đưa nàng đến tận cửa hàng của Lý gia. Cửa hàng của Lý gia ở đây đa số là bán Phàm khí, đan dược nhất cấp hoặc là những cuốn Phàm kỹ nhất, nhị giai. Hắn sau khi đưa nàng đến liền đi dạo xung quanh để thăm dò tình hình của Cao gia nên hắn đến tửu lâu vì hắn biết ở đây là có nhiều thông tin nhất. Hắn ngồi đại một bàn rồi gọi vài món và một bình rượu, vừa ăn vừa uống vừa lắng nghe những tin tức nóng hổi.
– Nghe tin gì chưa, tên Cao Nha Nội lại hãm hiếp một thiếu nữ nữa kìa.
– Trời, lại nữa hả. Tên đó ỷ có Cao gia ở sau lưng nên bất cứ nữ nhân nào bị hắn nhìn trúng thì khó thoát tay hắn.
– Nhưng lần này là nhi nữ của tộc trưởng Đông gia, Đông gia là một gia tộc hạng trung đó.
– Gia tộc hạng trung thì đã sao, bộ ngươi không nhớ Lâm gia sao. Chỉ vì không làm vừa ý tên Cao Nha Nội đó nên bị Cao gia diệt tộc đó sao. Nên ta nghĩ Đông gia sẽ không vì một nữ nhi là gây chiến với Cao nha đâu.
– Ngươi nói cũng có lý. Nhưng ta không thể hiểu được sao tên phế vật Cao Nha Nội đó lại được đi tham gia Thiên Vương hội chứ.
Một người khác nói:
– Chẳng phải vì hắn là con trai và cháu trai độc nhất của tộc trưởng và tộc trưởng tiền nhiệm của Cao gia sao.
Một người cảm thán nói:
– Đúng là có chỗ dựa thật tốt biết bao.
– Ta biết một tin khác, lần này đại mỹ nhân Thiên Ngân của trấn chúng ta cũng tham gia Thiên Vương Hội nữa đó.
– Thiên Ngân? Ý ngươi chính là đệ nhất danh kỵ của Vạn Xuân Lầu đó sao?
– Đúng vậy, chính là nàng.
– Sao nàng lại tham gia được chứ – Một người ngạc nhiên hỏi.
– Nghe đâu là do Cao Nha Nội xin cho nàng.
– Thật đúng là hoa lài cắm bãi phân trâu mà. Tên Cao Nha Nội đó đúng là tốt số mà.
Rồi cuộc bàn luận dần chuyển sang các vấn đề khác. Lý Hàn thấy đã đủ liền tính tiền, chuẩn bị đứng dậy rời đi thì một đoàn người bước vào tửu lâu. Đi đầu là một nam một nữ, nam khoảng hơn hai mươi tuổi, diện mạo không tệ, trên người toát ra khí tức đạt đến Luyện Huyết Cảnh. Nhưng sắc mặt nam nhân này vàng vọt, bước chân phù phiếm, nhìn qua là biết do ăn chơi trác táng mà ra.
Còn nữ thì là mỹ nữ khoảng 20, dáng người nóng bỏng, thân mắc một chiếc áo mỏng cộng thêm một chiếc vớ ngắn, đôi gò ngực tròn đẫy đà đong đưa như muốn phá tung lớp áo mỏng để khoe cho thiên hạ chiêm ngưỡng, cặp mông tròn trịa, dung mạo khá đẹp, đặc biệt là ánh mắt như biết nói, câu hồn đoạt phách. Phía sau là hai người to lớn, trên người tỏa ra khí tức Luyện Mạch Cảnh. Xem ra hai người kia chính là hộ vệ.
Đoàn người này vừa vào thì lão bản lập tức tiến lên, nói:
– Cao thiếu gia đến rồi.
– Lão bản, chuẩn bị cho ta tất cả các món ngon nhất của ngươi và một phòng yên tĩnh. Vì ăn xong ta còn muốn làm việc.
Nói rồi hắn lấy tay vỗ mạnh lên mông nữ nhân đó, phát ra tiếng “Bốp” rõ to, một đoàn sóng dâng lên, cho thấy độ co dãn kính người.
– Cao thiếu… – Mỹ nữ kia vặn vẹo thân mình như rắn nước ra vẻ ngượng ngùng, nũng nịu mềm yếu, câu hồn nhiếp phách.
Hắn cười khẽ nói:
– Đãng phụ, muốn rồi sao?
– Phải, Cao thiếu!
Hắn cười cười ha ha, không chút cố kỵ luồn tay vào bộ ngực cao vút của nữ nhân đó, ra sức nhào nặn rồi đi theo lão bản. Lý Hàn từ cuộc đối thoại kết hợp với những thông tin hắn nghe được liền đoán được tên đó chính là Cao Nha Nội. Qủa nhiên hắn nghe được tiếng bình luận của mọi người.
– Nữ nhân lúc nãy không phải đại tiểu thư của Phương gia hay sao? Giờ sao lại thành nữ nhân của tên Cao Nha Nội đó rồi.
– Không cần nghĩ cũng biết, chắc là Phương gia vì muốn móc nối với Cao Nha Nội nên đã dâng nàng ta cho tên Cao Nha Nội đó.
– Tên đó đúng là tốt số. Lúc nãy các ngươi có nhìn cặp mông và bộ ngực đó không? Chậc chậc… đúng là hàng thượng phẩm.
– Thôi đi, kẻo bị tên Cao Nha Nội nghe được thì mệt lắm.
Lý Hàn để tiền trên bàn rồi bỏ đi. Lần này đã thấy được mặt của tên Cao Nha Nội đó, xem ra chuyến đi cũng thu hoạch không tệ. Hắn tạm tha mạng cho y vì đây là địa bàn của Cao gia, giết y thì sẽ xảy ra nhiều chuyện. Nhưng hắn vẫn còn cơ hội vì từ thông tin hắn có thì tên đó cũng tham gia Thiên Vương Hội nên hắn có dịp có thể trả thù giúp cho Nhược Trinh rồi.