Phần 394
Trong một biệt viện thanh nhã, có hai tiểu nha đầu khả ái đang ngồi nói chuyện với nhau, đó chính là Lâm Tâm Như và Lý Kinh Yến. Hai người này chính là hai viên ngọc quý của toàn bộ Lý gia, đồng thời là mục tiêu theo đuổi của tất cả thanh niên mới lớn trong Vạn Liên Thành vì cả hai mặc dù chưa tới 14t nhưng đều đã là Tụ Linh Cảnh, thiên phú xuất sắc như vậy nên bất cứ gia tộc nào cũng muốn cưới một trong hai người về làm vợ.
– Kinh Yến, ngươi đừng buồn nữa, chắc chắn Lý Hàn ca ca nhất định sẽ mang Tần a di trở về mà.
Lâm Tâm Như ngồi một bên an ủi nói.
– Nhưng mà… Lý Hàn ca ca đã lâu không về thăm ta, chắc huynh ấy đã quên tiểu muội này rồi.
Lý Kinh Yến buồn bã nói, trong lời nói tràn ngập ủy khuất và nhung nhớ.
Lâm Tâm Như nghe Lý Kinh Yến nói vậy thì nàng cũng không biết trả lời thế nào, dù sao nàng cũng chỉ là một nha đầu 14t, cách đối nhân xử thể của nàng chưa nhiều nên gặp phải trường hợp này, nàng không biết xử lý ra sao cũng là điều bình thường. Ngay lúc Lâm Tâm Như muốn lựa lời an ủi Lý Kinh Yến tiếp thì một giọng nói vui vẻ từ ngoài cửa viện vang vào.
– Hahaha, làm sao có thể chứ, ta có thể quên ai chứ làm sao có thể quên được tiểu muội khả ái của ta chứ.
Nghe thấy giọng nói đã nhiều lần xuất hiện trong mơ của bản thân, Lý Kinh Yến mang theo vẻ hoảng hốt và không thể tin được nhìn ra cửa, ngay cả Lâm Tâm Như cũng kích động nhìn theo. Khi nhìn thấy Lý Hàn đang mỉm cười đứng nhìn hai nàng, Lý Kinh Yến liền chảy ra những giọt nước mắt vui mừng, nàng liền nhanh chóng lao vào ngực Lý Hàn.
– Hàn ca ca, mẫu thân… mẫu thân bị người khác bắt đi rồi, ô ô ô!
Nàng vừa khóc vừa nói.
Lý Hàn đau lòng vuốt ve đầu Lý Kinh Yến vừa thương yêu nói:
– Ca ca biết rồi, muội cứ khóc đi, có ca ở đây rồi.
Lý Kinh Yến nghe vậy khóc càng dữ dội hơn, khi Tần Liên bị bắt thì nàng đã phải chịu một cú sốc rất lớn, mặc dù các nàng Lâm Nhược Thủy rất quan tâm nàng nhưng nhiêu đó vẫn chưa đủ để nàng mở lòng ra, bây giờ gặp được Lý Hàn thì bao nhiêu đau buồn chất chứa trong lòng nàng đều được nàng phát tiết ra thông qua những giọt nước mắt nóng hổi kia.
Lâm Tâm Như đứng gần đó thấy Lý Kinh Yến khóc thương tâm như vậy cũng chảy nước mắt theo nhưng trong lòng nàng vô cùng vui vẻ vì Lý Hàn ca ca đã trở về rồi, nhất định huynh ấy có thể giải quyết chuyện này, như vậy Kinh Yến sẽ không còn buồn nữa.
Lý Hàn thấy Lâm Tâm Như cũng khóc theo thì hắn vẫy vẫy tay với nàng, Lâm Tâm Như thấy vậy liền đi tới thì một tay Lý Hàn đặt lên đầu rồi xoa nhẹ, dỗ dành an ủi nàng.
Có lẽ do thương cảm trong lòng Lý Kinh Yến rất lớn nên nước mắt cứ rơi như mưa, phải mất một lúc sau thì nàng mới ngừng khóc. Thấy hai tiểu nha đầu này đã hết khóc rồi thì Lý Hàn nói:
– Ta dẫn hai muội đi chơi được không?
Lý Kinh Yến và Lâm Tâm Như nghe vậy liền vui vẻ gật đầu, Lý Hàn liền triệu hồi ra Kim Linh Ưng.
Đột nhiên trong sân xuất hiện con Kim ưng khổng lồ dọa cho hai nàng sợ hết hồn nhưng bề ngoài của Kim Linh Ưng quá mỹ cảm khiến mắt của hai nàng đều sáng lên, cả hai đều muốn tiến lên sớ thử nhưng trong lòng cả hai vẫn còn hơi sợ nên Lý Kinh Yến hỏi Lý Hàn:
– Lý Hàn ca ca, bọn muội sờ nó được không?
– Đương nhiên là được rồi.
Nói rồi hắn cầm tay hai nàng đặt lên bộ lông của Kim Linh Ưng, Kim Linh Ưng chỉ liếc mắt qua nhìn một cái rồi đứng yên cho hai nàng sờ loạn. Lông của Kim Linh Ưng mềm mại vô cùng khiến hai nàng yêu thích không muốn buông tay nhưng cả hai cũng biết không nên sờ lâu nên vuốt ve thêm mấy cái rồi mới luyến tiếc thu tay lại.
Thấy hai người đã sờ xong Kim Linh Ưng, Lý Hàn liền nói:
– Để ta dùng tiểu Ưng chở hai muội đi chơi có được không?
Cả hai nghe vậy liền mở to đôi mắt long lanh, hưng phấn gật đầu. Lý Hàn sau đó bồng Lâm Tâm Như lên trước, sau đó đến Lý Kinh Yến và cuối cùng là hắn. Sau khi Lý Hàn leo lên, hắn nói:
– Tiểu Ưng, bay đi.
Kim Linh Ưng nghe vậy liền phát ra một tiếng ưng kiếu rồi vỗ cánh bay lên, nhìn thấy bản thân đang từ từ bay lên cao thì cả hai ngoài trừ phấn khích còn có chút lo lắng. Nhưng khi Kim Linh Ưng bay đi thì cảm giác lo lắng đó liền biến mất, cả hai ngồi trên lưng ưng vừa quan sát khung cảnh dưới mặt đất. Ngoài ra Lý Hàn còn kêu Kim Linh Ưng tạo ra chút cảm giác mạnh khiến tiếng la và tiếng cười của hai nàng vang vọng khắp không gian.
Bay nguyên cả canh giờ, cả ba mới quay trở về Lý phủ, do đã chơi nguyên cả buổi nên khi về đến Lý phủ thì hai nàng đã mệt mỏi tới mức ngủ gật đi nên Lý Hàn phải bồng hai người về phòng của hai nàng.
Sau khi sắp xếp xong cho Lý Kinh Yến và Lâm Tâm Như thì hắn phát hiện các nàng Tạ Ngọc Hân đều dùng ánh mắt lửa nóng nhìn hắn, Lý Hàn thấy vậy liền thu hết tất cả các nàng vào trong Âm Dương tháp, dùng hết một tháng để an ủi tâm linh của các nàng.