Phần 391
Bởi vì Nhạc Tiểu Vi bị Lý Hàn đá nát cu khiến Phong Tử Ca giận tím mặt nên lão đã treo thưởng vài viên đan dược tam giai có ai có khả năng lấy đầu Lý Hàn. Sở dĩ lão làm đến vậy bởi vì Nhạc Tiểu Vi chính là con trai tư sinh của lão do hãm hiếp một thiếu phụ mà sinh ra, lão không tuyên bố chuyện này ra ngoài vì sợ chuyện này ảnh hưởng đến danh tiếng của lão. Mặc dù vậy đối với con trai duy nhất này thì lão lại vô cùng cưng chiều đến tận xương tủy, ngoan ngoãn phục tùng, cuối cùng làm cho Nhạc Tểu Vi trở nên kiêu ngạo và đắc tội với Lý Hàn, bị Lý Hàn đá nát cu khiến Phong gia chính thức đoạn tử tuyệt tôn.
Ngoài Phong Tử Ca thì Bách Thiên Tông cũng nhanh chóng làm ra hành động, chỉ là một tên đệ tử quèn của Thập Linh Tông lại dám làm nhục đại thiếu gia Bách Thiên Tông nên Bạch Thiên Tông đã treo giải thưởng, bất luận kẻ nào chỉ cần cung cấp nơi ở của Lý Hàn, Bách Thiên Tông sẽ trọng thưởng.
Tôn nghiêm Bách Thiên Tông, tuyệt đối không thể xâm phạm.
Lý Hàn sau khi biết tin này thì không hề lo lắng chút nào vì hắn đánh không lại có thể chạy, đừng quên hắn có Âm Dương Tháp, chỉ cần nó thu nhỏ lại thì chưa chắc cường giả Linh Sơn Cảnh tìm được. Với lại, người của Thập Linh Tông cũng không phải làm cảnh, hắn tin tưởng Mộc Ân tuyệt đối sẽ không cho ai làm nhục trên đầu Thập Linh Tông cả.
Vì thế Lý Hàn sau khi dẫn những người khác của Thập Linh Tông đến biệt viện đã thuê, Lý Hàn liền đi dạo khắp nơi trong Thiên Long Thành.
Đang đi thì đột nhiên Nguyễn Bảo Ánh hiện ra sau lưng hắn, nàng tính vỗ vai hắn một cái thật mạnh nhưng chưa kịp vỗ thì Lý Hàn đã né quá bên khiến nàng vỗ hụt, hơn nữa do trọng tâm nàng không vững nên nàng té về phía trước. Khi nàng sắp biểu diễn một màn hôn đất mẹ thì thân hình được Lý Hàn ôm lấy và không biết có phải do cố tình hay vô ý mà một tay hắn ôm eo nàng, một tay khác thì đặt lên cặp mông bự của nàng.
– Cô không sao chứ?
Lý Hàn hỏi thăm nhưng thấy Nguyễn Bảo Ánh không nói gì nên hắn liền cúi đầu nhìn nàng thì thấy nàng đỏ bừng cả khuôn mặt, mỹ mâu khẽ khép, trong tiếng phát ra những tiếng thở dốc như có như không. Lúc này Lý Hàn mới cảm nhận sự mềm mại từ mông nàng truyền đến khiến hắn giật mình nhưng hắn không nhịn được mà nhéo nhẹ vài cái, vừa mềm mại lại trần đầy co dãn, xúc cảm có thể nói là tuyệt luân.
Nguyễn Bảo Ánh bị Lý Hàn nhéo mông khiến khuôn mặt nàng càng thêm đỏ ửng, nàng mở miệng phát ra một tiếng “Ưm…” rên rỉ nhưng sau đó nàng dùng ánh mắt tràn đấy tức giận nhìn chằm chằm Lý Hàn. Lý Hàn thấy vậy liền cười hì hì xin lỗi rồi đỡ người nàng dậy, chuyển đề tài nói:
– Sao cô lại đến đây?
Lý Hàn vừa nói xong liền phát hiện Nguyễn Bảo Ánh vốn đang dùng ánh mắt tức giận nhìn hắn thì nàng lại đổi thành ánh mắt nhìn một thằng ngốc nhìn hắn, nàng nói:
– Gọi ngươi là ngốc tử, không ngờ ngươi ngốc thật. Phủ đệ Linh Thần Cảnh, ai mà không muốn đến phân một chén canh chứ.
Lý Hàn nghe vậy liền cảm thấy bản thân đúng là ngốc thật, hắn cười ngượng ngùng chuyển đề tài khác, nói:
– Đúng rồi, ta có chuyện cần hỏi cô nhưng nói ở đây không tiếp, đến chỗ cô nói được không?
Nguyễn Bảo Ánh nghe vậy liền gật đầu, liền quay đầu bước đi, Lý Hàn liền lập tức đuổi theo.
Sau khi đến phòng riêng của nàng ở Thiên Linh Các, Nguyễn Bảo Ánh rồi đối diện Lý Hàn, gõ tay lên bàn, nói:
– Nói đi, ngươi muốn hỏi ta chuyện gì?
– Cô có thể nói cho ta biết chuyện ở Trung vực không?
Sở dĩ hắn muốn hỏi chuyện bên Trung vực vì hắn cảm thấy ở ngoại vực này đã hết không gian cho hắn phát triển rồi, đợi sau khi hắn đạt đến Linh Sơn Cảnh, hắn muốn đi qua xem trung vực là như thế nào nhưng hắn sợ qua lại vô tình chọc phải phiến toái không giải quyết được nên hắn muốn thông qua Nguyễn Bảo Ánh để biết tình hình bên đó.
Nguyễn Bảo Ánh nghe Lý Hàn hỏi vậy thì nàng nhướng mày, hỏi:
– Ngươi muốn đi qua Trung vực?
– Đúng vậy, ta có ý định đó nên ta muốn biết thêm tình hình ở bên đó.
Lý Hàn khẽ gật đầu nói.
– Vậy được, để ta nói cho ngươi biết một cách đơn giản tình hình bên đó.
Nguyễn Bảo Ánh nhẹ giọng nói.
Hai người ở trong phòng, Nguyễn Bảo Ánh một bên đơn giản đem tình huống bên phía Trung vực nói cho Lý Hàn biết.
Nghe lời giảng hơn nửa ngày của Nguyễn Bảo Ánh, Lý Hàn cuối cùng đối với Trung vực có một cái ấn tượng mơ hồ.
Trung vực diện tích bát ngát, thế lực đông đảo, chút ít ngũ phẩm tông môn giống như ở Ngoại vực thì chỗ nào cũng có, hơn nữa những thế lực này chỉ có thể coi là mạt lưu, căn bản không được lên đài, mà lục phẩm tông môn cũng là cực kỳ thường gặp, thất phẩm tông môn mới được coi là thế lực trung đẳng, tông môn mạnh nhất dĩ nhiên phải kể tới bát, cửu phẩm tông môn rồi, bọn họ có thể nói là bá chủ hoàn toàn xứng đáng trong Trung vực. Trừ thế lực tông môn ra, càng có rất nhiều đại hộ môn phiệt, thực lực của bọn họ căn bản không kém so với thế lực của những tông môn kia, thậm chí còn có vượt qua chút ít, giống như một chút cổ thế gia, ẩn thế gia thì thực lực có thể so với bốn, năm tông môn khác, bọn họ cũng đại biểu cho tồn tại có thực lực đứng đầu của Trung vực.
Mà trong rất nhiều lực lượng ở nơi này lại lấy hai mươi cỗ thế lực làm đại biểu, bọn họ là tồn tại cự đầu hoàn toàn xứng đáng của Trung vực, người của bọn họ bất kể đi lại ở bất kỳ địa phương nào trong Trung vực, những người khác đều phải lễ nhượng mấy phần.
Hai mươi cỗ thế lực này theo thứ tự là mười hai Cửu phẩm tông môn cùng với Bát đại cổ thế gia.
Trong Trung vực truyền lưu một câu vè để miêu tả hai mươi cỗ thế lực này.
– Nhất các tam môn ám thiên địa, tứ gia lục tông động sơn hà, bát phương tề tụ phong vũ khởi, Trung vực đại thế chấn càn khôn.
Trong câu này thì nhất các chính là Thiên Linh Các, tam môn là Dược Môn, Ám môn cùng Kim Long Môn, tứ gia phân biệt là Hạ, Lê, Đinh, Trần tứ đại thế gia cổ lão, lục tông là chỉ Thiên Kiếm Tông, Khai Thiên Tông, Hắc Ma Tông, Thiên Quang Tông, Luyện Khí Tông và Vân Thiên Tông. Tám thế lực còn lại là Lạc, Vũ, Lăng, Diệp tứ đại ẩn gia cùng với Vạn Hoa Cung, Thiên Cơ Điện, Kỳ Thiên Lâu và Âm Dương thần giáo.
Hai mươi cỗ thế lực này chính là đại biểu cho tồn tại đỉnh cấp nhất ở Trung vực.
Bất kỳ linh giả nào đối với người của hai mươi cỗ thế lực lớn này đều không khỏi là kính nhi viễn chi.
Dĩ nhiên, trừ hai mươi cỗ thế lực lớn này ra, còn có các thế lực cường đại khác như Tinh Linh tộc, Cự Nhân tộc… Mặc dù các thế lực hơi kém khi so với nhị thập đại thế lực, nhưng mà đồng dạng cũng không phải là thứ dễ trêu.
Những thế lực lớn nhỏ này cơ hồ chiếm cứ tất cả địa bàn của Trung vực, phần lớn tài nguyên tu luyện đều bị bọn họ nắm trong tay.
Ai muốn cường đại lên thì cũng chỉ có gia nhập những thế lực này mới có thể đạt được tài nguyên tu luyện tốt hơn.