Phần 388
Sau khi trở về Thập Linh Tông, Lý Hàn liền nhanh chóng thả ba nàng ra khỏi Âm Dương tháp, sau đó hắn liền cùng Bạch Tuệ Nương trở về sơn phong của hắn. Bạch Tuệ Nương thì đi nghỉ vì đã bận rộn cả ngày rồi, còn Lý Hàn thì hắn tiến vào trong Âm Dương Tháp tìm Tử Giao Long Khâu.
Khi nhìn thấy bình tinh huyết trên tay Lý Hàn thì Tử Giao Long Khâu hứng phấn kêu to một tiếng, tham lam nhìn bình ngọc trên tay Lý Hàn.
Lý Hàn thấy vậy liền mỉm cười, ném bình ngọc về phía Tử Giao Long Khâu. Tử Giao Long Khâu há miệng ngậm lấy bình tinh huyết, sau đó nó dùng ánh mắt yêu thương nhìn hắn rồi cắn nát bình ngọc, luyện hóa tinh huyết Giao Long ở bên trong.
Theo sau đó, thân thể nó bắt đầu lăn lộn trên đất, trong miệng càng không ngừng gào thét, thân thể khổng lồ càng không ngừng phiên động, da thú trên người lại dần dần xuất hiện tình trạng tróc ra.
Theo da thú tróc ra, bên trong hiện ra một tầng da mới màu lam, trên da mới cư nhiên mọc ra từng mảnh long lân lập lòe, mà ở dưới bụng lại phá vỡ da thịt, dài ra sáu cái long trảo…
Ở trong một quá trình này, Tử Giao Long Khâu càng không ngừng gầm thét, tựa hồ đang chịu đựng lấy thống khổ trước nay chưa từng có.
Lúc này, Tử Giao Long Khâu đang tiến hóa trở thành Giao Long.
Quá trình này tương đối gian nan, hơn nữa còn là tiến giao trở thành Giao Long có huyết mạch tinh khiết nhất, là một quá trình thoát thai hoán cốt, loại thống khổ này tuyệt không ai có thể tưởng tượng được.
Chỉ thấy khu vực 100 thước xung quanh Tử Giao Long Khâu bị xới tung lên, tất cả thạch nham, cây cối đều bị đánh bay đi thật xa.
Lý Hàn trốn ra ngoài ngàn thước, trong lòng cầu nguyện Tử Giao Long Khâu có thể thoát biến thành công, vạn nhất thất bại nó cũng chỉ có một đường vẫn lạc rồi.
Chớp mắt ba ngày đã trôi quá, Lý Hàn vẫn ngồi im quan sát quá trình tiến hóa của Tử Giao Long Khâu.
Lúc này hắn phát hiện ba động nơi Tử Giao Long Khâu từ từ biến mất.
– Xem ra đã tiến hóa xong, không biết nó có thành công hay không?
Lý Hàn nhìn chăm chú vào phía trước lẩm bẩm nói.
Bỗng nhiên một đạo tiếng long ngâm thánh thót vang lên, lần nữa chấn cho bùn đất xung quanh bị xáo trộn cả lên.
Các linh thú khác nghe thấy tiếng rồng ngâm này cũng ngứa đầu phát ra tiếng tê rống khiến Lý Hàn phải bưng kín lỗ tai lại.
Tiếng long ngâm ngừng một chút, một đạo cự ảnh hướng Lý Hàn bắn nhanh mà đến.
Lý Hàn nhìn linh thú từ xa đang đến, nội tâm hoàn toàn bị kinh ngạc.
Hắn vô cùng hoài nghi linh thú trước mắt có phải là con Tử Giao Long Khâu của hắn lúc trước hay không.
Cái đầu như long như giao kia, một thân long thân hóa lân, từng mảnh lân giáp lóng lánh chói mắt, phía dưới có sáu cái cự trảo giống như ưng, thoạt nhìn hết sức uy mãnh, cái đuôi như xà kia nhẹ nhàng vung lên, chấn đến nham thạch ở bốn phía hóa thành phấn vụn…
Đây là một con Giao Long trong màu lam mang theo không ít màu vàng, thân dài hơn ba mươi thước, thoạt nhìn dị thường uy vũ hung hãn, ánh mắt tràn đầy sự nguy hiểm, răng nanh sắc bén tản mát hàn mang khiến người ta cảm thấy sợ hãi dị thường…
Mặc dù trong lòng Lý Hàn suy đoán đây tuyệt đối là Tử Giao Long Khâu, nhưng khi hắn nhìn, hắn nửa câu không thể nói ra, bởi vì hắn hoàn toàn tìm không ra nửa điểm đặc thù của Tử Giao Long Khâu trước kia.
Lam sắc Giao Long chăm chú nhìn Lý Hàn, cặp mắt lớn như chuông đồng toát ra thần sắc thân mật, sau đó vươn ra đầu lưỡi thật dài hướng Lý Hàn liếm nhẹ.
– Ngươi, ngươi thật là tiểu Long?
Lý Hàn sờ sờ nước miếng ở trên mặt hỏi.
Lam sắc Giao Long kia tương đối nhân tính hóa mà hướng về phía Lý Hàn gật đầu, sau đó Giao Long thân trong nháy mắt lại biến thành dài hơn một thước, bất quá bộ dáng đã không thể nào trở lại bộ dáng Giao Long Khâu trước kia, mà là bộ dạng một con Giao Long chân chính, lộ ra vẻ cực kỳ uy vũ bất phàm…
– Ha ha Tốt tốt, ngươi rốt cục tiến giai rồi, như bây giờ thì đẹp trai hơn nhiều, mặc dù so sánh với ca còn kém mấy phần, nhưng cũng tuấn Tuấn long thế gian hiếm thấy rồi.
Lý Hàn vuốt đầu của Giao Long cười ha ha nói…
Lúc này Kim Sắc Lang Vương, Kim Linh Ưng, Lôi Quang Báo và tiểu Bạch đều đi đến trước mặt Lam Sắc Giao Long rít gào, Lý Hàn mặc dù không hiểu nhưng cảm thấy bọn nó đang chúc mừng tiểu Long tiến hóa thành công.
Sau đó Lý Hàn liên để Lam Sắc Giao Long biến trở lại, Lam sắc Giao Long gật đầu, trong nháy mắt lại trở thành thân thể to lớn dừng ở trước mặt Lý Hàn.
Lý Hàn ngồi trên long thân của nó, kêu nó hướng về phía trên xông tới, Lam Sắc Giao Long rống lên một tiếng rồi phóng tới trước, tốc độ kia quả thực nhanh như thiểm điện, để cho Lý Hàn cảm thấy bản thân như đang đằng vân giá vũ vậy.
Sau khi chơi đùa với Lam Sắc Giao Long được một lát, Lý Hàn liền đi ra khỏi Âm Dương tháp.
Ngay khi hắn vừa mới mở cửa phòng ra thì thấy tiểu Thủy sắc mặt vội vàng đi về phía hắn.
Tiểu Thủy nhìn thấy hắn liền nhanh chóng đi đến trước mặt hắn, nói:
– Bẩm chủ công, có tin tức đặc biệt truyền đến.
Lý Hàn nghe vậy liền né người để tiểu Thủy đi vào trong, sau đó hắn đóng cửa phòng lại, quay đầu nhìn tiểu Thủy, hỏi:
– Tiểu Thủy, có tin tức đặc biệt gì?
– Bẩm chủ công, vừa phát hiện một tòa phủ đệ của cường giả Linh Thần Cảnh Tẩm Huyết Ma Tôn ở Thiên Long Quốc.
Tiểu Thủy cung kính nói.
Lý Hàn nghe vậy liền kinh ngạc, cẩn thận nói:
– Thực sự có thể xác định là phủ đệ của Tẩm Huyết Ma Tôn sao?
– Bẩm chủ công, phía trước phủ đệ có khắc dòng chữ “Tẩm Huyết Ma Tôn phủ đệ”, ta nghĩa nó không phải là giả.
Tiểu Thủy nói.
– Nhưng theo ta nghĩ, nếu ai phát hiện ra phủ đệ của Linh Thần Cảnh thì tuyệt đối sẽ không tiết lộ cho ai biết để độc hưởng mọi thứ bên trong, sao chúng ta lại nhận được tin tức này.
Lý Hàn hỏi…
– Bẩm chủ công, không biết chuyện này do ai truyền ra bên ngoài, lúc đầu mặc dù không có ai tin nhưng vẫn nhiều người cảm thấy tò mò đến kiểm tra thử liền phát hiện chuyện này là thật, bây giờ tất cả mọi người trong Thiên Long Quốc đều biết về tin này. Hơn nữa tin tức cũng đang nhanh chóng lan tỏa ra khắp nơi, cứ điểm chúng ta sau khi nhận được tin liền lập tức báo về.
Tiểu Thủy nói.
Lý Hàn nghe xong liền gật đầu, phất tay nói:
– Ta biết rồi, ngươi lui xuống trước đi.
Tiểu Thủy liền hành lễ với Lý Hàn, sau đó nhanh chóng rời khỏi phòng.
Lý Hàn mở cửa sổ ra, nhìn ngắm ánh trăng ở bên ngoài, trong lòng thầm nói: “Xem ra ngày mai sẽ náo động lắm đây”.
Đúng như Lý Hàn đoán, ngay ngày hôm sau, phủ đệ của của cường giả Linh Thần Cảnh được phát hiện ở Thiên Long Quốc được truyền ra khiến tất cả mọi người đều vô cùng hưng phấn!
Nghe nói vị Thích Biến Cảnh cường giả này được xưng là Tẩm Huyết Ma Tôn, khi còn sống giết người thành tính, cướp đoạt vô số! Những thứ khác không nói, chỉ là Linh Thần Cảnh cường giả nhất định sẽ có ít nhất là Thiên cấp công pháp lưu truyền xuống.
Thiên phẩm công pháp, ý nghĩa có thể tu luyện tới Linh Thánh Cảnh! Nếu có cơ duyên nghịch thiên gì, nói không chừng còn có thể trở thành Linh Thần Cảnh cường giả, vậy thì thực sự có thể hùng bá một phương, xưng tôn đương thời!
Hơn nữa, Tẩm Huyết Ma Tôn khi còn sống đánh cướp vô số, nghe nói những trân bảo này toàn bộ đều lưu tại phủ đệ của hắn! Có thể được một Linh Thần Cảnh cường giả coi trọng, lại sẽ là bảo vật như thế nào, tùy tiện ném đi ra cũng đủ làm cho Linh Thánh Cảnh cường giả đoạt phá đầu!
Chỉ cần đoạt được một vật ở trong đó, bản thân và gia tộc phía sau sẽ nhất phi trùng thiên, ai lại không muốn cơ chứ, vì vậy sau khi nghe thấy tin này, nhiều người liền xuất phát đi đến Thiên Long Quốc.
Trong đại điện Thập Linh Tông, tất cả mọi người có cảnh giới Địa giai đều xuất hiện, ngay cả Mộc Ân cũng hiện thân, hiển nhiên chuyện này đã kinh động đến lão.
Mộc Ân ngồi ở chủ vị, nhàn nhạt nói:
– Mặc dù chưa thể chắc chắn đây có phải là phủ đệ Tẩm Huyết Ma Tôn hay không nhưng đã có người xâm nhập qua ngoài phủ, đã lấy được một ít đan dược lục phẩm còn có một chút tài liệu trân quý, nhưng phủ đệ chính thức đã có cấm chế bảo vệ!
– Nếu vậy thì chúng ta không cần đi nữa, cấm chế do cường giả Linh Thần Cành bày ra sao chúng ta phá nổi.
Nhậm An Dật nói ra.
Mọi người nghe vậy đều gật đầu với ý kiến của Nhậm An Dật, Mộc Ân nghe vậy thì lắc đầu, nói:
– Ta nghe nói uy lực cấm chế đang liên tục yếu bớt, khả năng tuế nguyệt quá lâu, cấm chế chậm rãi mất đi hiệu lực, phủ đệ mới có thể xuất hiện! Có tin tức nói, cấm chế khả năng trong vòng hai tháng sẽ toàn bộ biến mất, đến lúc đó, ai cũng có thể tiến vào phủ đệ!
Nghe Mộc Ân nói vậy thì tất cả mọi người đều hiện lên vẻ hưng phấn, Lê Thái Bảo thì vui vẻ nói:
– Đây chính là một hồi đại kỳ ngộ, chúng ta tuyệt đối không thể buông tha!
Mộc Ân gật đầu, nói:
– Đúng vậy nhưng để phòng bất trắc nên ta chỉ dẫn theo một bộ phận trưởng lão theo ta đi đến phủ đệ này, những người còn lại thì ở lại bảo hộ nơi này.
Nghe Mộc Ân nói vậy thì mọi người đều không có dị nghị nào, dù sao Mộc Ân cũng là người mạnh nhất ở đây, lúc này ai nấy đều mong muốn bản thân là người được chọn vì đây là một đại cơ duyên, nếu bỏ qua thì không biết đến khi nào một phủ đệ Linh Thần Cảnh nữa mới xuất hiện.
Sau một hồi cân nhắc suy nghĩ, Mộc Ân liền cất tiếng nói:
– Những người đi theo ta bao gồm Nhậm An Dật, Diệp Thanh, Trầm Tâm Kỳ, Lý Hồng Ngọc, Lý Hàn…
Mộc Ân từ trong các trưởng lão trong đại điện chọn ra mười một người đi theo hắn, những người không được chọn thì cảm thấy nuối tiếc không thôi nhưng không ai có ý kiến nào cả, bao gồm tông chủ Lê Thái Bảo vì hắn biết bản thân là tông chủ một môn, nếu xảy ra chuyện gì thì sẽ làm Thập Linh Tông trở nên hỗn loạn nên Mộc Ân mới để hắn ở lại, vì vậy hắn không có ý bất mãn nào.
Sau khi quyết định xong, Mộc Ân cho nhóm người Nhậm An Dật một khắc chuẩn bị, sau đó lập tức xuất phát đi đến Thiên Long Quốc.
Sau khi rời khỏi đại điện, Lý Hàn liền tìm ba nàng Lãnh Băng Băng để chia tay, lần này hắn không có ý định dẫn theo ba nàng vì thực lực của cả ba quá thấp mà vũng nước ở phủ đệ Tẩm Huyết Ma Tôn quá sâu, hắn lo sợ các nàng sẽ gặp chuyện nên chỉ có thể để ba nàng ở lại Thập Linh Tông mà thôi.
Một khắc trôi qua nhanh chóng, Mộc Ân cùng với mười một người nhanh chóng ngồi phi ưng, xuất phát đi đến Thiên Long Quốc.