Phần 387
Kiện tinh phẩm thứ tư tiếp tục đưa ra, đó rõ ràng là hai gốc Ngũ giai cao cấp Hỏa thuộc tính linh thảo Diễm Phần thảo…
Hai gốc linh thảo này hiện lên vẻ đỏ ngầu, vài cái lá giống như ngọn lửa đang thiêu đốt, thoạt nhìn cực kỳ linh động đẹp đẽ, là cực phẩm linh thảo Hỏa thuộc tính…
Đối với những linh giả Hỏa hệ mà nói càng là trân quý.
Bởi vì phục dụng nó có thể ngưng luyện ra mấy phần Tiên thiên hỏa diễm, khiến cho uy lực của hỏa diễm tự thân tăng lên gấp bội, là tinh thảo tuyệt hảo mà Linh khí sư, Linh dược sư cùng linh giả Hỏa thuộc tính tha thiết ước mơ.
Hai gốc Diễm Phần thảo này giá khởi điểm cũng không thấp hơn so với ba kiện đồ vật phía trước.
Cuối cùng, lại đánh ra giá tiền kinh người lên đến 50 vạn linh thạch, do Trần Phong Liệt đấu giá thành công.
– Tốt lắm, hiện tại tiến hành đấu giá vật cuối cùng.
Đấu giá sư hắng giọng nói…
Lúc này, người trong đại sảnh lại bắt đầu xôn xao lên vì ai nấy đều biết, đồ vật áp trục luôn luôn là đồ quý giá nhất nên bọn hắn đều nóng lòng muốn biết, vật phẩm cuối cùng là vật gì?
Rất nhanh mọi người liền biết được đáp áp, vật áp trục của cuộc đấu giá lần này chính là một bình tinh huyết của Lục giai Giao Long!
– Bình tinh huyết này là dong bình đoàn nào đó xâm nhập lãnh thổ hoang dã thu hoạch được, bọn họ gặp một con Giao Long bị thương, tình cờ thu hoạch được bình máu huyết này, trải qua giám định, huyết mạch của bình máu huyết này cực kỳ thuần khiết, luyện hóa bình máu huyết này có thể có nhục thân đỉnh cấp, thậm chí có thể lĩnh ngộ ra thiên phú thần thông Long hống của Giao Long.
Nói như vậy, chỉ có tinh huyết của linh thú đẳng cấp cao mới có thể tá trợ luyện hóa, đề cao năng lực phòng ngự của thân thể, nếu như huyết mạch thuần khiết, linh thú lại có thiên phú thần thông, như vậy người luyện hóa có một tỷ lệ nào đó có thể lĩnh ngộ thiên phú thần thông kia.
Không phải là mỗi loại cao giai linh thú đều sẽ có thiên phú thần thông, chỉ có linh thú có huyết mạch của thần thú hoặc là Thượng cổ dị chủng huyết mạch mới có thể có nên bình tinh huyết này có giá khởi điểm đồng dạng định là 30 vạn hạ phẩm linh thạch.
Bất kể có thể hay không lĩnh ngộ thiên phú dũng mãnh phi thường của Giao Long, chỉ bằng vào đề luyện ra thân thể cường hãn liền đáng với cái giá này rồi…
Nhìn một bình tinh huyết này, Lý Hàn thiếu chút nữa đều muốn kinh hô lên rồi.
Sau khi hắn dùng máu mình để đề thăng huyết mạch của Tử Giao Long Khâu, tiểu Long nói cho hắn biết bản thân nó đã có đủ khả năng tiến hóa trở thành Giao long rồi nhưng nó vẫn cần một ít tinh huyết của Giao Long chân chính làm chất xúc tác mới tiến hóa được. Nhưng Giao Long là linh thú Lục giai trở lên, với thực lực hiện giờ của hắn cũng không đủ cho ngươi ta nhét kẻ răng nữa kìa nên chuyện này hắn chỉ có thể để qua một bên nhưng hắn không ngờ trong đại hội đấu giá lần này lại xuất hiện một bình tinh huyết của Giao Long.
Điều này khiến hắn vô cùng mừng rỡ, hắn đã quyết định, vô luận bất kỳ đại giới nào nhất định phải đấu giá được bình tinh huyết này.
Đến lúc đó, hắn chỉ cần để Tử Giao Long Khâu luyện hóa bình tinh huyết này thì hắn sẽ có một đầu Giao Long làm linh thú hộ thể, nghĩ đến đây thì hắn đã có xúc động muốn ngửa đầu cười to. Vì vậy khi đấu giá sư vừa báo giá xong, Lý Hàn liền kêu lên:
– 35 Vạn hạ phẩm linh thạch.
Ba nàng nghe thấy Lý Hàn kêu lên liền cảm thấy kinh ngạc vì theo các nàng nghĩ Lý Hàn đâu cần bình tinh huyết này nhưng hai nàng Lý Hồng Vân và Lãnh Băng Băng đảo ánh mắt một cái liền nhớ ra Lý Hàn có một đầu Tử Giao Long Khâu, xem ra hắn muốn mua bình tinh huyết này để tặng cho đầu linh thú kia.
Ở trong phòng số 6, ánh mắt Mộ Dung Bạch nhảy lên vì hắn nhận ra người đấu giá chính là người đoạt Dưỡng Tâm Thảo của hắn, trên mặt hắn liền hiện lên nụ cười gằn, thầm nói:
– Dám đoạt Dưỡng Tâm Thảo của ta, ta không chỉnh ngươi thì không phải Mộ Dung Bạch ta.
Lúc này giá tiền của bình tình huyết đã đạt 70 vạn, người đấu giá càng ngày càng ít rồi.
Bởi vì tinh huyết này còn không biết có thể lĩnh ngộ ra thiên phú thần thông của Giao Long hay không, không có bao nhiêu người dám dùng đại giới đi lấy…
Nụ cười trên mặt Lý Hàn càng ngày càng đạm rồi, bộ dạng phảng phất đã thấy bình tinh huyết kia tới tay.
Ai ngờ, trong sương phòng số 6 truyền ra tiếng cạnh tranh:
– 71 Vạn hạ phẩm linh thạch.
Lý Hàn khẽ sửng sốt một chút, rất nhanh lại vào báo giá:
– 75 Vạn hạ phẩm linh thạch.
– 76 Vạn hạ phẩm linh thạch.
– 80 Vạn hạ phẩm linh thạch.
– 81 Vạn hạ phẩm linh thạch.
Vô luận là Lý Hàn tăng thêm bao nhiêu, người trong phòng số 6 cũng ở phía sau tăng thêm một vạn.
Lúc này ngoài trừ Lý Hàn và người trong phòng số 6, không còn ai tham gia đấu giá nữa. Ngoài ra mọi người đều biết người trong phòng số 6 cố tình tăng giá, cốt để làm thịt người trong số 5.
Hai nàng Bạch Tuệ Nương và Lý Hồng Vân tức giận không thôi vì có người lại cố tình làm thịt lão công hai nàng, còn Lãnh Băng Băng thì nở nụ cười vui sướng khi thấy Lý Hàn gặp họa nhưng trong lòng nàng cũng có chút không vui, mặc dù nàng không thừa nhận nhưng không thể phủ nhận rằng Lý Hàn chính là nam nhân của nàng nên khi thấy Lý Hàn bị người khác làm thịt như vậy, nàng cảm thấy vô cùng khó chịu.
Bản thân Lý Hàn vốn dĩ không quá xem trọng linh thạch vì trong mắt hắn, linh thạch dùng để mua đồ chứ không phải dùng để tu luyện nên tiêu bao nhiêu cũng được nhưng đó trên tinh thần hắn tự nguyện, bây giờ hắn bị người khác vô duyên vô cớ ép giá như vậy, Lý Hàn sao có thể không tức giận được. Bất quá hắn sẽ không vì vậy mà buông tha bình tha binh huyết kia nên nhẹ nhàng nói:
– 200 Vạn hạ phẩm linh thạch.
Phốc!
Nhiều người đang uống nước nghe Lý Hàn bao ra giá cả liền phun ra ngoài, người này là kẻ điên sao, dùng đại giới lớn như vậy để mua một bình tinh huyết.
Mộ Dung Bạch ở trong phòng số 6 lộ nụ cười lạnh, nói:
– Vị đấu giá sư này, ta muốn thỉnh giáo một chút, nếu như ra giá lại không đủ tiền, thì nên xử lý như thế nào?
– Đương nhiên dựa theo quy củ của bản các, trực tiếp phế bỏ tu vi, vĩnh viễn không thể đặt chân vào Thiên Linh Các nửa bước!
Người bán đấu giá trả lời.
– Được!
Mộ Dung Bạch hừ lạnh một tiếng nói.
– Ta hoài nghi vị khách trong khách quý số 5 kia không bỏ ra nổi nhiều tiền như vậy, đang ác ý cạnh tranh với ta!
– Hả?
Ánh mắt của người bán đấu giá ngưng lại.
– Nếu quý khách nghi vấn, như vậy lão phu liền thẩm định một hồi.
Hắn xoay người, đi vào hậu trường.
Mộ Dung Bạch thấy vậy liền nở nụ cười gằn, hắn không tin có người trong phạm vi Thập Linh Thành lại có nhiều tài phú đến như vậy, sẵn sàng bỏ 2 triệu linh thạch để chỉ mua một bình tinh huyết.
Một lát sau, vị đấu giá sư kia đã quay trở về, nói:
– Ta mới vừa hỏi qua một vị đại nhân trong Các, vị quý khách ở phòng số 5 kia tuyệt đối có thể lấy ra 2 triệu linh thạch.
Mộ Dung Bạch giật mình há to miệng, trong ánh mắt có khiếp sợ mãnh liệt. Không chỉ có hắn mà tất cả mọi người đều giật bắn mình, dù sao nhẹ nhàng bỏ ra 200 vạn linh thạch để mua một tinh huyết, như vậy tài phú của người trong phòng số 5 khổng lồ đến mức nào.
Lý Hàn cười nhạt nói:
– Nếu đã chứng minh tài lực của ta, vậy ta cũng có ý kiến, xin chứng minh tài lực của ngươi, ta cũng rất hoài nghi, có phải các ngươi là quỷ nghèo, tới đây ác ý cạnh tranh với ta hay không.
Lời này vừa ra, Mộ Dung Bạch liền biến sắc, hắn tuyệt đối không bỏ ra nổi 2 triệu linh thạch.
Đấu giá sư nghe Lý Hàn nói vậy liền gật đầu, lại lần nữa tiến vào hậu trường. Lúc nãy đã nghiệm tra Lý Hàn, đương nhiên bây giờ cũng phải nghiệm tra Mộ Dung Bạch, bằng không sẽ không công bằng.
Bán đấu giá quan trọng nhất là công bằng, mọi người hận nhất chính là ác ý cạnh tranh.
Thiên Linh Các lập tức có người tiến vào phòng khách quý của Mộ Dung Bạch, một lát sau liền nghe thấy một tiếng kêu thảm rồi người bán đấu giá nói:
– Căn cứ kết quả chúng ta điều tra, vị khách trong phòng số 6 chỉ có 18 vạn linh thạch, cách 2 triệu rất xa nên bản Các đã phế tu vi của vị khách này và đã đuổi người này ra khỏi Thiên Linh Các.
Lời này vừa nói ra, không ít người cười sảng khoái, dù sao hành vi cạnh tranh ác ý này vẫn khiến cho rất nhiều người khó chịu. Thậm chí một ít dong binh hoặc tán tu đã đứng lên rời đi, dù sao 18 vạn linh thạch cũng là khoản tài phú không nhỏ, hơn nữa người đó đã bị phế tu vi, bây giờ không đi đánh cướp còn chờ đến lúc nào.
Bởi vì dính đến ác ý đấu giá, giá cả lúc trước tự nhiên bỏ qua. Lý Hàn ra giá lần thứ hai, lấy giá 70 vạn linh thạch ung dung mua được tinh huyết của Lục giai Giao Long.
Sau khi Lý Hàn thành công mua được tinh huyết của Lục giai Giao Long, buổi đấu giá lần này kết thúc mỹ mãn.
Lý Hàn liên thu ba nàng vào trong Âm Dương tháp, sau đó mới biến ảo thân hình và khuôn mặt chút rồi mới rời khỏi gian phòng khách quý, đi đến phía sau đài để tính tiền.
– Lý Hàn, ba kiện linh khí tứ giai kia thu được 4, 3 triệu, trừ đi mười trăm phí thủ tục, lại thêm trước đó ngươi tiêu hao trăm vạn, tất cả còn lại 287 vạn.
Nguyễn Bảo Ánh đưa cho hắn một tấm thể tinh tạp, dù sao nhiều linh thạch như vậy, đương nhiên không thể thật cầm linh thạch đến thanh toán.
Lý Hàn mỉm cười tiếp nhận, cũng không thèm nhìn trực tiếp cất đi, hắn tin tưởng Nguyễn Bảo Ánh sẽ không gian dối hắn.
Nguyễn Bảo Ánh thấy được hành động của Lý Hàn liền càng có thêm hảo cảm với hắn, dù sao Nguyễn Bảo Ánh cũng là thương nhân mà Lý Hàn lại có thể tin tưởng nàng nên nàng cảm thấy có chút vui vẻ.
Bán đấu giá kết thúc, tự nhiên ai về nhà nấy, người mua được vật phẩm vừa ý tự nhiên hài lòng, mà không mua được thì lắc đầu thở dài. Lý Hàn là người thắng lợi lớn nhất hôm nay, thu hoạch gần ba triệu linh thạch, cái này nếu nói ra, phỏng chừng sẽ có người chặn đường cướp bóc, làm một vố có thể ăn cả đời.
Qủa thật có nhiều người có ý định này, mặc dù bọn hắn không biết Lý Hàn hôm này thu hoạch được thêm ba triệu linh thạch nhưng thấy cảnh Lý Hàn nhẹ nhàng bỏ ra 200 vạn linh thạch khiến nhiều người động tham niệm nên bây giờ ngoài cửa Thiên Linh Các có khá nhiều người, trong đó có không ít trưởng lão Thập Linh Tông đang ẩn nấp trong tối, chỉ cần Lý Hàn vừa xuất hiện liền giết hắn, đoạt lấy tài sản của hắn.
Bọn hắn không sợ không nhận ra Lý Hàn vì khi Lý Hàn ra khỏi phòng khách quý, khuôn mặt của hắn đã bị nhiều người nhìn thấy nên hắn tuyệt đối không trốn được.
Lý Hàn cũng biết trước điều này nên sau khi tạm biệt Nguyễn Bảo Ánh, Lý Hàn liền để một phân thân đi đánh lạc hướng những người ngoài kia, còn bản thể thì ở trong Thiên Linh Các.
Một lát sau, Lý Hàn lấy diện mạo vốn có đi ra khỏi Thiên Linh Các trở về Thập Linh Tông.