Phần 383
Sau khi về đến Thập Linh Tông, Lý Hàn được sư nương Lý Hồng Ngọc dẫn đến sơn phong dành riêng cho trưởng lão, hắn vừa đi vừa ngắm nhìn kiều đồn căng mọng ẩn hiện của nàng, hồi tưởng lại chuyện tốt tối hôm qua, tâm thần liền ngây ngất, toàn thân thì nóng lên. Nếu không phải bây giờ đang đi trên đường, thỉnh thoảng có đệ tử đi qua đi lại thì hắn đã đè nàng xuống rồi.
Vì không thể làm như vậy được nên ánh mắt của hắn cứ nhìn không chớp mắt vào mông nàng, xem như được thỏa mãn một chút. Lý Hồng Ngọc đi phía trước cứ bị ánh mắt cháy bỏng của Lý Hàn nhìn chằm chằm vào khiến toàn thân nàng không được tự nhiên nên nàng tăng tốc để thoát khỏi tình cảnh này, vì vậy hai người đã nhanh chóng đến được sơn phong của Lý Hàn.
Sơn phong của hắn mặc dù linh khí không nồng đậm bằng thập phong nhưng cũng là nơi tu luyện nhiều người ao ước nên Lý Hàn cũng thỏa mãn với nơi này. Sau khi dẫn Lý Hàn đến sơn phong của mình, Lý Hồng Ngọc chuẩn bị rời đi vì nàng lo nếu ở lại sẽ có chuyện xảy ra nhưng nàng vừa quay đầu bước đi thì Lý Hàn đã kéo nàng ngã vào lòng hắn, không biết cố tình hay vô ý mà một tay của hắn ôm eo nhỏ, một tay đặt lên cặp mông to bự của nàng.
Lý Hồng Ngọc bị hành động bất thình lình của Lý Hàn làm kinh sợ nên đầu óc nàng tạm thời bị cháy máy, mặc kệ Lý Hàn ôm nàng. Ôm Lý Hồng Ngọc trong ngực, ngửi mùi thơm thành thục phát ra từ người nàng, hắn nhẹ nhàng thâm tình nói:
– Sư nương, ta yêu nàng.
Nói rồi hắn cúi đầu hôn lên đôi môi hồng nhuận của nàng, đồng thời tay hắn đặt lên mông nàng cũng bắt đầu xoa nắn khiêu kích nàng. Đến lúc này, Lý Hồng Ngọc mới phản ứng lại, nàng lập tức chống tay lên ngực Lý Hàn để đẩy hắn ra, đầu thì lắc qua lắc lại để thoát khỏi nụ hôn của hắn.
Lý Hàn thấy vậy biết bản thân không nên gấp gáp, cần một quá trình để nàng hoàn toàn chấp nhận bản thân hắn nên hắn liền rời khỏi môi nàng, trên mặt hắn hiện lên nét xin lỗi, hắn nói:
– Sư nương, người tha lỗi cho ta, vì người quá đẹp nên ta kìm lòng không nổi.
Lý Hồng Ngọc nghe vậy thì thở nhẹ ra, nàng đẩy nhẹ đầu hắn một cái rồi dịu dàng nói:
– Lần sau không được như vậy, biết không?
– Ta biết rồi, sư nương.
Lý Hàn cười hì hì nói.
Nhìn bản mặt của hắn thì nàng biết hắn chỉ nói vậy thôi chứ tuyệt đối không làm theo nhưng nàng cũng không có cách nào khác cả vì nàng nhận ra bản thân nàng cho dù bị Lý Hàn trêu chọc thế nào đi chăng nữa thì nàng cũng không thể tức giận hắn được. Nàng thở dài một hơi rồi quay đầu bước đi, lần này Lý Hàn không ngăn cản nàng vì hắn biết đạo lý dục tốc bất đạt.
Lý Hồng Ngọc đi được một lúc thì Lý Hồng Vân đã đi đến, nàng vừa đến đã ôm chặt lấy hắn, vui vẻ nói:
– Chúc mừng chàng và cảm ơn chàng.
Lý Hàn nghe vậy thì khó hiểu, hỏi:
– Nàng cảm ơn ta vì chuyện gì?
– Cảm ơn vì chàng đã giúp mẫu thân được thỏa mãn.
Lúc nãy khi gặp lại mẫu thân, nàng phát hiện khuôn mặt của mẫu thân ẩn ẩn nét vui vẻ, đuôi lông mày tràn đầy nét xuân ý, là một người từng trải nên nàng nhận ra đây là khuôn mặt của một người phụ nữ khi được thỏa mãn dục vong nên trong lòng nàng biết ơn Lý Hàn.
Lý Hàn nghe lý do của Lý Hồng Vân xong thì hạn hán lời, đây là lần đầu tiên có người cảm ơn hắn với lý do như vậy. Khiến hắn dở khóc dở cười, không biết trả lời lại thế nào nhưng không đợi hắn trả lời, Lý Hồng Vân đã hôn chụt lên má hắn một cái rồi nói:
– Vì hai lý do trên, đêm nay ta sẽ tặng chàng một món quà, chàng nhớ ở yên trong phòng nha.
Nói rồi nàng hôn hắn thêm một cái rồi chạy biến đi, Lý Hàn nhìn thân ảnh từ từ biến mất của nàng mà chỉ cười cười, hắn thật muốn biết món quà đêm nay Lý Hồng Vân định tặng hắn là thứ gì.