Phần 378
Khi mặt trời từ từ xuống núi, hai người Lý Hàn và Bạch Tuệ Nương mới từ từ tỉnh dậy, hai người hàn huyên một lát rồi cả hai cùng nhau rời khỏi nơi này, đi về Thập Linh Tông.
Lý Hàn không muốn cả hai phải tách nhau ra nữa nên hắn liên đề nghị Bạch Tuệ Nương về Thập Linh Tông cùng hắn, lúc trước hắn không làm như vậy vì lúc đó hắn mới vào tông môn, căn cơ trong tông vẫn chưa vững chắc, nếu hắn làm theo ý mình sẽ dẫn đến nhiều dị nghị không đáng có nên hắn không làm nhưng trải qua nhiều chuyện như vậy, hắn tin tưởng việc hắn dẫn Bạch Tuệ Nương về Thập Linh Tông sẽ không ai có ý kiến nào.
Cả hai khi đi ngang qua Phong Lưu Lâu thì Lý Hàn dừng lại, thấy dòng người ra vào nượm nượm thì hắn quyết định muốn vào đây tham quan thử nên hắn liền chuyển hướng đi vào trong, Bạch Tuệ Nương thấy vậy cũng đi theo vì nàng nghĩ Lý Hàn muốn ăn cơm vì theo nàng biết, tửu lâu này mặc dù mới khai trương được nửa tháng nhưng vì hương vị thơm ngon và phong cách mới lạ nên rất thu hút rất nhiều người.
Lý Hàn và Bạch Tuệ Nương bước vào tửu lâu, đi tới trước một bệ cửa, phía sau ngồi một nữ tử tuổi thanh xuân. Dung mạo nàng rất xinh đẹp, mặc dù kém xa các nữ nhân của hắn, nhưng cũng thuộc hạng khó tìm.
Nữ tử mặc một chiếc váy dài màu xanh, cặp vú căng tràn của nàng lộ ra non nửa, khe vú sâu hút vô cùng câu dẫn người khác, kết hợp với da thịt như mỡ đông, là sức hấp dẫn chí mạng với nam nhân.
Thấy Lý Hàn đi tới, nàng lập tức đứng lên, dịu dàng nở nụ cười, nói:
– Chào hai vị, ta tên Tiểu Thủy, không biết hai người đã đặt bàn chưa?
Nàng mặc dù chào hỏi Lý Hàn nhưng mắt nàng thì chăm chú nhìn Bạch Tuệ Nương mấy cái, dù sao nữ nhân này chẳng những vô cùng xinh đẹp mà còn khí chất vô cùng, ngay cả nàng thân là nữ nhân, cũng có chút không dời mắt nổi.
Lý Hàn nghe vậy liền nói:
– Ta muốn gặp lão bản của ngươi.
– Xin lỗi, lão bản không có tiếp khách.
Tiểu Mai nhẹ nhàng đáp lời Lý Hàn.
Lý Hàn nhếch môi, kề sát tai tiểu Thủy, nói:
– Sóng bắt đầu từ gió…
Gió bắt đầu từ đâu?
Ta cũng không biết nữa?
Sau khi Lý Hàn vừa nói xong ba câu thơ này, tiểu Mai liền run lên, nói:
– Công tử chờ một chút, ta sẽ kêu lão bản ra ngay.
Lý Hàn gật đầu đồng ý.
Tiểu Mai lập tức chạy lên lầu, lúc này Lý Hàn mới có cơ hội nhìn rõ cặp mông của nàng. Mông nàng vô cùng đầy đặn, dán sát lên váy xanh, tạo thành đường nét gợi cảm. Mỗi lần Tiểu Mai cất bước, cặp mông nàng lại lắc một cái, vô cùng vui mắt.
Trong lúc đợi tiểu Mai quay lại, Lý Hàn cùng Bạch Tuệ Nương liền quan sát quán rượu Phong Lưu này thì thấy ở lầu một ước chừng bày 20 bàn, bốn phía bày rất nhiều loại rượu, Trạng Nguyên Hồng, Nữ Nhi Hồng, Mẫu Sơn Tửu, Kim Long Tửu… Phân theo chủng loại và năm mà sắp xếp lên tấm ngăn trên vách tường.
Ở giữa có một cái bàn dài chừng ba trượng, rộng một trượng. Trên đó đặt đủ loại linh quả và các loại thịt linh thú tươi ngon. Những thứ này đặt trong từng mâm riêng thành từng phần, hình như để cho người ta tự chọn. Tuy rằng giá không thấp, nhưng hiện tại có đến mười mấy tiểu nhị đang cầm sổ ghi tên món ăn khách yêu cầu, không có lấy một người nhàn rỗi.
Tất cả bàn ở đây đều ngồi đầy người, âm thanh huyên náo, đại đa số ở đây đều là linh giả, thỉnh thoảng xen lẫn trong đó là một ít người thường. Đặc biệt mỗi bàn đều có một cô nương có nhan sắc ngồi rót rượu, thức ăn ngon kết hợp với mỹ nhân nên không khí ở đây rất sôi nổi.
Một lát sau, tiểu Mai dẫn theo một người phụ nữ xinh đẹp mặc váy đen, hơn nữa nàng còn có đôi mắt hoa đào kiều diễm như muốn hút mất ánh nhìn của người đối diện. Toàn thân đường cong đầy đặn, bộ ngực lớn như sắp nổ ra khỏi cổ áo, cặp mông vểnh lên thật cao, vô cùng căng tròn, tất cả những điều này thực sự khiến đàn ông thì phải nóng mắt, đàn bà thì phải ghen tị. Thường thì những người phụ nữ như vậy trông có vẻ lẳng lơ, nhưng ở vị lão bản này lại toát lên vẻ tao nhã cao quý đến kỳ lạ, vừa nhìn liền biết ngay nàng không phải là một nữ tử tầm thường.
Lão bản nhìn Lý Hàn thì trong lòng kinh ngạc không thôi, nàng không ngờ tiểu tử trẻ tuổi này là chủ công của nàng, vốn dĩ nàng nghĩ người có thể khiến Hạ Anh Vũ và Thẩm Mộng Điệp can tâm đi theo thì phải là một người anh tuấn tiêu sái, khí độ bất phàm, thực lực siêu quần, còn phải trầm trọng ổn định. Nhưng thực tế thì thiếu niên đang đứng trước nàng lại khác xa những gì nàng tưởng tượng.
Tuy vậy ngoài mặt nàng vẫn thể hiện sư tôn kính vì mặc kệ người này có như thế nào, hắn vẫn là chủ công của nàng, sau khi bí mật hành lễ với hắn xong, nàng cung kính nói:
– Hai vị, xin mời đi theo ta.
Lý Hàn gật đầu đi theo lão bản xinh đẹp này, trên đường đi thì hắn liếc nhìn cặp mông vểnh cao lúc lắc của nàng, vòng eo thon nhỏ có thể nhìn thấy bóng mờ sau lớp vải, trong lòng không khỏi thầm hô hai người Hạ Anh Vũ và Thẩm Mộng Điệp quả là có mặt nhìn người, ngay cả một yêu tinh như vậy cũng tìm được.
Khi đi thì hắn phát hiện Bạch Tuệ Nương cứ quan sát xung quanh nên hắn liền tiếng hỏi lão bản đang dẫn đường phía trước về thiết kế của quán, dù sao bản thân hắn cũng thấy phong cách quán này vô cùng mới lạ, khá giống buffe ở kiếp trước của hắn.
Lão bản nghe vậy liền gật đầu, nói:
– Lầu một thì quán áp dụng phong cách khách tự chọn thức ăn và đồ uống, chỉ cần trả đủ một phí yêu cầu là được. Vì thế nên nơi này thu hút đa phần đều là linh giả hoặc dong binh tự do, vì vậy nơi này khá là huyên náo nhưng lên lầu hai sẽ an tĩnh trở lại.
Trong lúc lão bản nói chuyện, ba người đã tiến lên lầu hai. Nơi này bài trí rất thanh nhã, bày nhiều loại hoa nổi tiếng. Ngoài ra, chung quanh còn có các gian phòng, bên ngoài mỗi gian phòng đều có một gã sai vặt mặc áo bông màu xanh.
– Lầu hai có phòng dành cho khách muốn bàn chuyện riêng, dĩ nhiên giá đắt hơn, trừ tiền món ăn, mỗi người phải trả thêm phí phục vụ vì mỗi phòng đều có một gã sai vặt và một nữ hầu rượu riêng, nếu khách có yêu cầu đặc biệt gì với món ăn thì chỉ cần sai những người này là được, hơn nữa vào lúc khách yêu cầu họ sẽ đề cử món ăn mới và rượu. Ngoài ra, trong mỗi phòng đều có sân khấu riêng, nếu khách yêu cầu thì quán sẽ điều động ca vũ kỹ đến.
Nghe nữ lão bản giải thích, Lý Hàn gật đầu xem như đã hiểu, còn Bạch Tuệ Nương thì quan sát xung quanh vì dù sao đây cũng là lần đầu tiên nàng bước vào nơi sang trọng như vậy.
Lão bản không dừng lại mà tiếp tục đi lên lầu ba, vật dụng nơi này bài trí càng thêm tinh xảo thanh lịch. Trên tường là gỗ lê điêu khắc tiên nữ vừa múa vừa hát. Trong hành lang treo đèn bát giác bằng ngọc lưu ly trong suốt, phản chiếu ánh sáng rực rỡ.
– Lầu ba thì chỉ có những nhân vật đỉnh cấp mới được sử dụng như thành chủ, trưởng lão Thập Linh Tông, gia chủ các gia tộc mạnh mẽ nhất trong Thập Linh Thành… Ở chỗ này, thức ăn và rượu đều là thứ quý giá nhất trong tửu lâu, cô nương hầu rượu cũng xinh đẹp và tài năng nhất, ngoài ra khách ở nơi này muốn yêu cầu thế nào cũng được.
Lý Hàn gật đầu rồi hắn nói:
– Tửu lâu có bị kẻ khác quấy rầy không?
Nữ lảo bản mỉm cười, lắc đầu nói:
– Không có vì chúng ta đã đưa cho phủ thành chủ một ít “lễ vật” nên nơi này đã được phủ thành chủ bảo vệ, hơn nữa bản thân tửu lâu cũng có cách tự bảo vệ mình.
Lý Hàn biết nữ lão bản này không nói sai vì ngoài trừ nàng là Linh Hải viên mãn ra thì thông qua thần thức, hắn còn phát hiện được vài Linh Hải Cảnh, với cỗ thế lực này thì muốn bảo vệ mình cũng không khó.
Lúc này hai gã sai vặt tướng mạo thanh tú mặc áo gấm màu xanh dương dẫn bọn hắn vào phòng.
Tường phòng treo đầy những bức họa núi non hùng vĩ, trên bàn bày các loại linh quả. Mở cửa sổ khắc hoa ra, bên trái là dòng sông nên thơ của Thập Linh Thành, bên phải là phố chính của tòa thành, từ đây thu hết cảnh tượng cả hai bên vào mắt.
Sau khi vào phòng, lão bản liền hướng Lý Hàn hành lễ:
– Thanh Loan bái kiến chủ công.
Bạch Tuệ Nương nghe vậy liền kinh ngạc không thôi, nàng không ngờ Lý Hàn lại là chủ nhân của tòa tửu lâu này, còn Lý Hàn thì gật đầu rồi nói:
– Được rồi, ngươi đứng lên đi. Anh Vũ và Mộng Điệp đâu rồi?
Thanh Loan nghe vậy thì không lập tức trả lời câu hỏi của Lý Hàn mà cứ nhìn Bạch Tuệ Nương, Lý Hàn thấy vậy liền khoát tay:
– Ngươi cứ nói đi, nàng ấy là nữ nhân của ta nên ngươi không cần phải đề phòng.
– Vâng ạ. Hai tỷ ấy đã dẫn người đi xây dựng cứ điểm ở Bách Thiên Thành, thành trì trực thuộc Bách Thiên Tông rồi ạ.
Thanh Loan cung kính đáp.
– Ta hiểu rồi, vậy các ngươi đã xây dựng được bao nhiêu cứ điểm rồi?
Lý Hàn hỏi.
– Bẩm chủ công, tính đến bây giờ thì chúng ta đã xây dựng được 6 cứ điểm ở sáu tòa thành trì khác nhau rồi ạ.
Thanh Loan đáp…
– Các ngươi làm tốt lắm, vậy gần đây có tin tức nào đặc biệt không?
Lý Hàn nói.
– Bẩm chủ công, ngoài trừ việc Thiên Long Thành phát hiện một mỏ linh thạch hạ phẩm thì không có tin tức đặc biệt nào truyền đến.
Thanh Loan nói.
Nghe vậy Lý Hàn gật đầu một cái rồi hỏi tiếp một ít vấn đề nữa, Thanh Loan biết gì đáp nấy, không một chút gian dối. Trong lúc cả hai đang trao đổi với nhau thì một tiếng ” ọc, ọc…” truyền đến khiến cả hai phải dừng lại, Lý Hàn quay qua thì phát hiện Bạch Tuệ Nương đang xấu hổ ôm bụng, mặt thì cúi gằm xuống mà cái bụng của nàng vẫn tiếp tục phát ra tiếng ” ọc, ọc…” làm nàng càng thêm xấu hổ.
Lý Hàn thấy vậy liền cười cười rồi quay qua nhìn Thanh Loan, nói:
– Ta muốn nếm thử món ăn ở chỗ này nên ngươi hãy đi chuẩn bị vài món ngon đi, ngoài ra ngươi hãy chuẩn bị một nha đầu lanh lợi, khi nào ta ăn xong thì sẽ cùng ta trở về Thập Linh Tông.
Thanh Loan nghe vậy liền gật đầu, nói:
– Ta biết rồi, thưa chúa công.
Lý Hàn hài lòng gật đầu rồi hắn phất tay một cái, lập tức nguyên một chồng linh thạch, linh khí và ngọc giản xuất hiện trước mặt ba người, điều này làm cho Thanh Loan kiếp sợ không thôi, mặc dù nàng không rõ ngọc giản là thứ gì nhưng chỉ cần nhìn qua thanh kiếm trong suốt như ngọc kia thì nàng liền biết đó không phải thứ tầm thường, nàng không ngờ Lý Hàn còn trẻ như vậy mà đã nhiều tài phú quý giá đến như vậy.
– Linh thạch thì ngươi giữ lại một phần, số còn lại đưa cho Anh Vũ và Mộng Điệp làm nguồn vốn, còn thanh linh khí tứ giai này và công pháp Quang hệ Huyền cấp thượng phẩm kia thì ban thưởng cho ngươi.
Lý Hàn khoát tay nói.
– Đa tạ chủ công, ơn này của chủ công, suốt đời Thanh Loan sẽ không quên!
Thanh Loan vừa nghe liền mừng rỡ nói.
Lúc này nàng mới cảm thấy suy nghĩ đi theo hai người Thẩm Mộng Điệp và Hạ Anh Vũ là một quyết định vô cùng sáng suốt, lúc trước nàng ở Ma Âm Môn chỉ có thể tu luyện công pháp Quang hệ Hoàng cấp mà thôi, về phần vũ khí càng là đừng mơ có được một thanh tứ giai…
– Được rồi, ngươi hãy nhắn lại cho hai nàng ấy là hãy nhanh chóng các cứ điểm tại các thành trì trực thuộc Liệt Kiếm Môn, Vạn Thú Tông, Hà Minh Tông và Quang Tinh Điện rồi nhanh chóng quay trở lại đây. Ngoài ra hãy xây dựng thêm một cứ điểm tại trấn Vạn Liên ở Thiên Long Quốc, theo dõi nhất cử nhất động của Lý gia, nếu như có gì đặc biệt thì hãy báo lại cho ta. Ngươi lui xuống trước đi.
Lý Hàn gật đầu, khoát tay nói.
– Thanh Loan cáo lui.
Thanh Loan kính cẩn khom người, mang theo linh thạch và hai vật phẩm cả đời nàng khát cầu rời khỏi căn phòng.
Một lát sau, nhiều món ăn mang theo hương vị thơm ngon được đặt trước hai người, đợi sau khi món ăn lên hết thì cả hai bắt đầu động đũa. Bạch Tuệ Nương vừa ăn vừa thỉnh thoảng gắp thức ăn cho Lý Hàn, Lý Hàn cũng làm ngược lại khiến bầu không khí trong căn phòng trở nên ấm áp vô cùng.
Sau khi ăn xong, Lý Hàn dẫn theo Bạch Tuệ Nương và tiểu Thủy mà hắn gặp trước đó về Thập Linh Tông.
Qủa nhiên như Lý Hàn đoán, việc Lý Hàn dẫn theo hai nữ nhân trở về tông mặc dù gây ra chút ồn ào vì Lê Thái Bảo và mọi người kiểm tra xem thử có còn kẻ phản bội nào trong nội bộ tông môn hay không nhưng với những công lao mà Lý Hàn mang về cho Thập Linh Tông, Lê Thái Bảo và các trưởng lão khác cũng mắt nhắm mắt mở mà cho qua việc này.
Sau khi sắp xếp phòng xong cho cả hai, Lý Hàn liên trở về phòng của mình.